K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Tiêu đề: "Chú Chó Và Bài Học Về Kiên Nhẫn"

Có một chú chó tên là Max, rất năng động và luôn muốn mọi thứ phải nhanh chóng. Một ngày, Max nhìn thấy bà chủ của mình đang chuẩn bị bữa ăn sáng, và chiếc bánh quy mà bà chủ làm đang nằm trên bàn.

Max rất thích bánh quy, và mọi khi bà chủ hay cho chú một miếng khi bà làm xong. Nhưng hôm nay, Max không kiên nhẫn được nữa. Chú quyết định sẽ "giúp" bà chủ một tay. Chú chạy đến gần bàn và bắt đầu nhảy lên, cố gắng với lấy chiếc bánh quy.

Bà chủ nhìn thấy, cười và nói: "Max, nếu con muốn ăn bánh quy, con phải chờ đợi, không thể lấy nó một cách vội vã như vậy được."

Nhưng Max không chịu nghe. Chú tiếp tục nhảy lên, sủa ầm ĩ và cố gắng bằng mọi cách để lấy chiếc bánh. Cuối cùng, bà chủ chỉ cần đưa tay ra, lấy chiếc bánh và đưa cho Max một cách nhẹ nhàng.

Max vui mừng nhận bánh quy nhưng nhanh chóng nhận ra điều gì đó: "Mình vừa làm một chuyện ngu ngốc! Nếu mình kiên nhẫn một chút, bà chủ sẽ cho mình bánh mà không phải làm rối lên như vậy."

Ngày hôm sau, khi bà chủ lại chuẩn bị bữa sáng, Max ngồi im lặng, chờ đợi. Một lúc sau, bà chủ tự nhiên đưa chiếc bánh quy cho chú mà không hề có sự gián đoạn nào. Max mừng rỡ, nhưng lần này, chú cảm thấy mình đã học được một bài học quan trọng: đôi khi, kiên nhẫn là chìa khóa để có được điều mình muốn.

Câu hỏi: "Nếu bạn là Max, bạn sẽ làm gì trong lần tiếp theo để đạt được điều mình muốn mà không phải làm mất lòng người khác?"

2
2 tháng 3

theo mình mà là max thì cứ như cũ, không cần phải vội vàng chi. Bà chủ không lâu cũng sẽ cho bánh để ăn

Cảm ơn bạn

Mời các bạn đọc câu chuyện cổ tích đặc sắc Bà chúa Tuyết của Andersen để cùng cảm nhận những thông điệp và ý nghĩa trong truyện nhé!Ngày xưa có một con quỷ xấu xí và hung tợn. Quỷ có một tấm gương rất kì dị. Soi vào đó, cái tốt sẽ méo mó đi, còn cái xấu xa thì nhân lên gấp bội.Một hôm, quỷ mang tấm gương bay lên trời định soi vào Thượng Đe và các thiên thần. Nhưng khi...
Đọc tiếp

Mời các bạn đọc câu chuyện cổ tích đặc sắc Bà chúa Tuyết của Andersen để cùng cảm nhận những thông điệp và ý nghĩa trong truyện nhé!

Ngày xưa có một con quỷ xấu xí và hung tợn. Quỷ có một tấm gương rất kì dị. Soi vào đó, cái tốt sẽ méo mó đi, còn cái xấu xa thì nhân lên gấp bội.

Một hôm, quỷ mang tấm gương bay lên trời định soi vào Thượng Đe và các thiên thần. Nhưng khi quỷ tới gần cổng trời, tấm gương đột nhiên vỡ tan thành muôn vàn mảnh vụn.

Những mảnh vỡ này thật khủng khiếp! Người nào không may bị nó bắn vào tim hay vào mắt thì sẽ trở nên lạnh lùng, vô cảm.

Thật bất hạnh! Trong không trung còn vô số những mảnh vỡ ấy đang bay lơ lửng. Hôm ấy có một đôi bạn rất thân đang ngồi đọc sách bên cửa sổ. Cậu bé tên là Kay còn cô bé là Giéc-đa. Giéc- đa có giọng đọc êm ái và du dương nên Kay rất thích được nghe cô bé đọc sách. 

Đang ngồi, Kay bỗng khuỵu ngã và kêu lên:

– ái, Giéc-đa ơi, sao mình thấy đau nhói ở tim và mắt thế này!

Thật tội nghiệp! Cậu bé khồng hề biết rằng mắt và tim mình đã bị những mảnh gương quỷ bắn vào. Từ lúc đó, Kay không muốn chơi với ai nữa. Cậu bé luôn tìm cách xa lánh mọi người, kể cả Giéc-đa. Rồi một ngày mùa đông tuyết rơi dày đặc, Kay đã rời nhà đi theo bà Chúa Tuyết trên một cỗ xe lớn màu trắng.

Bà Chúa Tuyết đã hồn lên trán Kay khiến cậu quên hết tất cả. Rồi bà đưa Kay lên thật cao và thật xa. Chẳng ai biết cậu bé đi đâu. Người ta đồn rằng Kay đã ngã xuống sông và bị dòng nước cuốn đi. Giéc-đa buồn lắm!

Mùa đông lạnh lẽo đã trôi qua và mùa xuân ấm áp đã quay lại. Cô bé hỏi tia nắng và những đàn chim đi tránh rét trở về, nhưng không có tin tức gì của Kay. Giéc-đa đem đôi giày đỏ mà cô bé rất thích ra bờ sông. Cô bé hỏi dòng sông:

– Sông ơi, có phải sông đã lấy mất Kay yêu quý của tôi không? Hãy trả bạn ấy cho tôi! Tôi sẽ tặng sông đôi giày đỏ này.

Giéc-đa thả đôi giày xuống nước. Nhưng sông trả lại đôi giày cho cô bé vì sông có bắt Kay đâu. Giéc-đa tưởng mình thả giày chưa đúng chỗ nên sông không nhận. Cô bé liền bước xuống một chiếc xuồng đang đậu sát bờ để thả giày ra xa hơn. Chiếc xuồng chòng chành rồi bị tuột dây buộc, từ từ trôi đi, Giéc-đa sợ hãi oà lên khóc.

Cô bé không biết làm cách nào để đưa được chiếc xuồng vào bờ, đành cứ mặc cho nó trôi theo dòng nước. Khi xuồng trôi đến gần một ngôi nhà bên bờ sông, Giéc-đa vội cất tiếng kêu cứu. Nghe tiếng kêu, một bà già từ trong nhà chạy ra.

Bà vừa giơ gậy lên, chiếc thuyền đã dạt ngay vào bến. Bà già đưa cô bé tội nghiệp vào nhà. Bà bày ra bàn rất nhiều món ăn ngon để cô bé đang lả người đi vì đói được ăn uống thoả thích.

Đã từ lâu, bà già phải sống cô đơn một mình, bà rất mừng khi được gặp Giéc-đa. Bà muốn giữ cô bé ở lại, nên tìm đủ mọi cách để cô bé được sống đầy đủ và vui vẻ.

Một hôm, Giéc-đa dạo chơi trong vườn. Cô bé nhìn thấy những bông hoa hồng tươi thắm, loài hoa mà cả Giéc-đa và Kay đều thích. Những bồng hồng ấy nhắc nhở cô bé nhớ đến bạn. Giéc-đa khẽ hỏi hoa hồng:

– Hoa ơi, hoa có biết Kay đang ở đâu không?

Các bông hồng đều lắc đầu. Giéc- đa buồn lắm. Cô bé vụt chạy ra khỏi vườn, quyết đi tìm Kay. Giéc-đa đi mãi, cô bé đã qua bao nhiêu làng mạc, hỏi thăm bao nhiêu người, nhưng vẫn chưa tìm thấy Kay.

Rồi mùa đông ào tới, tuyết rơi phủ trắng khắp nơi. Giéc-đa vừa đói, vừa mệt, dừng lại nghỉ bên một cây to đã rụng hết lá. Trên cây có vợ chồng anh Quạ đỏm dáng cũng đang đứng nghỉ.

Quạ hỏi:
– Cô bé ơi, cô đi đâu giữa mùa đông giá lạnh thế này?

Giéc-đa kể cho Quạ nghe chuyện của Kay. Quạ bảo:
– Tôi biết có một cậu bé giống như Kay của cô. Ta thử đến đó xem sao.

Vợ chồng anh Quạ bay trước dẫn đường, đưa Giéc-đa đến một toà cung điện nguy nga. Nơi đó có một căn phòng sang trọng và ấm áp. Giéc-đa bước vào căn phòng ấy và gặp một cô bé xinh xắn có mái tóc vàng óng, cùng một cậu bé giống hệt Kay.

Nhưng họ đều là công chúa và hoàng tử của xứ sở tươi đẹp mà Giéc- đa vừa đặt chân đến.
Hai người bạn mới đã khóc khi nghe vợ chồng anh Quạ kể về hành trình tìm bạn của Giéc-đa. Họ tặng ngay cô bé cỗ xe trượt tuyết bằng vàng cùng mọi vật dụng cần thiết để cô tiếp tục lên đường.

Vì muốn sớm tìm được bạn nên Giéc-đa đi suốt đêm ngày không nghỉ. Một đêm kia, cỗ xe đang lao vun vút thì bị một toán cướp xông ra chặn đường.

Lũ cướp loá mắt khi nhìn thấy cỗ xe vàng, chúng bắt người đánh xe quang vào rừng, đem con ngựa xẻ thịt nướng ăn. Còn Giéc-đa bị chúng lôi khỏi xe, bắt quỳ trên tuyết lạnh.
Khi mụ tướng cướp vừa kề con dao
sáng loáng vào cổ Giéc-đa, thì con gái mụ chạy đến níu giữ tay mẹ lại:
– Mẹ đừng giết cô bé này! Hãy để cô ta làm bạn với con.

Rồi con gái mụ tướng cướp kéo tay Giéc-đa lôi xềnh xệch về phòng.
Từ hôm đó, Giéc-đa không được đi đâu, suốt ngày phải quanh quẩn chơi với con gái mụ tướng cướp. Thấy Giéc- đa không vui, cô ta gặng hỏi và Giéc- đa đã đem chuyện của Kay kể cho cô ta nghe.

Bỗng mấy con chim bồ câu đang đậu trong phòng nghe thấy câu chuyện, cùng kêu lên:
– Cô bé ơi, cách đây ít ngày, chúng tôi có gặp Kay ngồi trên xe của bà Chúa Tuyết đấy.
– Thế các bạn có biết bà Chúa Tuyết ở đâu không? – Giéc-đa mừng rỡ
hỏi.
– Cô bé cứ hỏi bác Tuần Lộc, bác ấy biết rất rõ nơi ở của bà Chúa Tuyết – Bầy chim ríu rít trả lời.
Con gái mụ tướng cướp rất xúc động trước tình bạn của Giéc-đa. Cô ta an ủi bạn:
– Cậu đừng lo, sáng mai tớ sẽ sai Tuần Lộc chở cậu đi.
Hôm sau, hai cô bé dậy rất sớm. Con gái mụ tướng cướp chuẩn bị cho Giéc-đa đủ mọi thứ, rồi đỡ cô bé leo lên lưng Tuần Lộc.
Cô còn ghé tai Tuần Lộc dặn dò rất nhiều. Chú ta gật đầu và chở Giéc-đa lao vút đi.
Tuần Lộc băng qua rừng núi, qua những cánh đồng mênh mông phủ đầy tuyết trắng. Một ngày kia, Tuần Lộc ghé vào nhà bà cụ Tốt Bụng.

Bà cụ chỉ đường cho Tuần Lộc đi tiếp và còn viết thư nhờ bà bạn Thông Thái ở tít trên một đỉnh núi Tuyết giúp đỡ Giéc-đa.

Tuần Lộc và Giéc-đa lại tiếp tục cuộc hành trình.

Đường đi mỗi ngày một khó khăn vất vả. Vách núi Tuyết dựng đứng, Tuần Lộc phải ráng sức nhích từng tí một. Bão tuyết dữ dội như muốn chôn vùi đôi bạn trong tuyết lạnh. Phải chật vật lắm, Tuần Lộc mới đưa Giéc-đa lên được đỉnh núi và tìm đến chỗ bà cụ Thông Thái.

Bà cụ Thông Thái chỉ đường cho Giéc-đa và Tuần Lộc đi tiếp. Bà còn ân cần căn dặn:

– Các cháu còn phải vượt qua rất nhiều trở ngại mới tìm thấy được Kay. Cháu phải tìm cách lấy hết những mảnh gương quỷ trong người cậu ấy ra thì cậu ấy mới thoát khỏi bùa độc. Khi nào gặp nguy hiểm, cháu nhớ đọc kinh cầu nguyện. Chúa nhân từ sẽ giúp đỡ cháu.

Nghe bà cụ Thông Thái nói xong, Tuần Lộc và Giéc-đa vội vã lên đường ngay. Gần đến nơi bà Chúa Tuyết ở, họ gặp phải lũ quái vật tuyết khổng lồ. Chúng chồm lên như muốn nuốt gọn cả Giéc-đa và Tuần Lộc.

Nhớ lời bà cụ Thông Thái dặn, Giéc-đa thành kính đọc kinh cầu nguyện. Mỗi tiếng cô bé đọc lên là một thiên thần xuất hiện. Các thiên thần cầm vũ khí lao vào tấn công lũ quái vật tuyết. Trong chốc lát, đám quái vật đã tan tành thành những hạt tuyết li ti.
Không còn bị đám quái vật chặn đường, Giéc-đa vội vã giục Tuần Lộc đi nhanh tới toà lâu đài bằng băng của bà Chúa Tuyết.

Trong toà lâu đài băng giá đó, Kay đang tím tái vì rét. Cậu bé ngồi bất động trước một đống những mảnh băng vụn và không hề biết Giéc-đa đang đứng ngay bên cạnh.
Giéc-đa thương Kay quá, nước mắt lăn dài trên má cô bé rồi nhỏ xuống ngực Kay. Những giọt nước mắt đầy tình yêu thương ấy thấm vào tận trái tim lạnh lùng của cậu bé, làm tan biến mảnh gương quỷ. Trái tim Kay ấm áp trở lại và cậu bé bật khóc. Mảnh gương quỷ trong mắt cậu bị nước mắt cuốn trôi đi, và Kay nhận ra Giéc-đa…

Cậu bé như bừng tỉnh cơn mơ, xúc động nói với bạn:
– Ôi Giéc-đa, mình lạnh quá! Mình ước ao nhanh chóng được trở về ngôi nhà ấm áp và quen thuộc đầy hương hoa hồng. Mình sẽ lại được ngồi bên cửa sổ nghe bạn đọc sách!

Khi bà Chúa Tuyết quay về, thấy Giéc-đa và Kay ra khỏi toà lâu đài băng giá. Bà biết rằng tình bạn của Giéc-đa đã giúp Kay thoát khỏi bùa phép của quỷ. Bà đành để đôi bạn rời khỏi xứ sở đầy băng tuyết lạnh lẽo trở về quê hương.
Lúc này mùa đông đã trôi qua, và mùa xuân đã trở lại.
Khắp nơi cây cối đâm chồi nảy lộc xanh tươi mơn mởn. Trăm hoa đua nở rực rỡ dưới ánh nắng mặt trời ấm áp. Giéc-đa và Kay như được chắp cánh, chẳng mấy chốc đôi bạn đã trở về nhà. Cả nhà mừng rỡ mở tiệc ăn mừng.
Trong bữa tiệc ấy, bạn bè của Kay và Giéc-đa cùng cất cao tiếng hát ca ngợi tình bạn cao quý và đẹp đẽ.

4
19 giờ trước (7:45)

Olm chào em, cảm ơn em đã chia sẻ câu chuyện vô cùng hấp dẫn và thú vị đầy ý nghĩa sâu sắc lên cộng đồng Olm.

18 giờ trước (8:46)

đây là truyện nữ chúa tuyết đúng ko bạn

Cơn mưa bất chợt đổ xuống. Hoa vội vàng luống cuống khi sực nhớ ra mình không mang áo mưa. Nhưng rồi em liền cho cặp sách vào túi ni lông và lên xe phóng thẳng về nhà. Trời mưa to và lạnh quá. Hoa cố nhấn bàn đạp thật mạnh. Bánh xe lăn đều trên con đường ướt phát ra những âm thanh nghe thật vui tai. Về đến nhà thì cả người ướt sũng. Hoa thấy trước cửa có một ông lão đang trú mưa....
Đọc tiếp

Cơn mưa bất chợt đổ xuống. Hoa vội vàng luống cuống khi sực nhớ ra mình không mang áo mưa. Nhưng rồi em liền cho cặp sách vào túi ni lông và lên xe phóng thẳng về nhà. Trời mưa to và lạnh quá. Hoa cố nhấn bàn đạp thật mạnh. Bánh xe lăn đều trên con đường ướt phát ra những âm thanh nghe thật vui tai. Về đến nhà thì cả người ướt sũng. Hoa thấy trước cửa có một ông lão đang trú mưa. Ông lão nói: “Cho ông đứng nhờ đây một tí nhé.” Hoa chỉ kịp nói “Vâng ạ!” rồi vội vã vào nhà. Em run lên vì rét và hắt hơi liên tục. Chợt, Hoa nhớ đến ông lão đứng trú mưa trước cửa, em vội vàng lấy chiếc áo mưa trong tủ, chạy ra đưa cho ông và nói: “Ông ơi! Ông mặc áo mưa về nhà đi kẻo muộn”. Ông lão nhìn Hoa trìu mến và cảm ơn Hoa. Hoa thấy lòng vui vui. Sáng chủ nhật, trời hửng nắng, bố và Hoa đang sơn lại chiếc cửa xếp đã bạc màu, hoen gỉ trước nhà thì ông lão hôm trước đến. Ông cảm ơn Hoa và nói với bố Hoa rằng: “Bác có cô con gái thật tốt bụng”. Không chút ngần ngại, ông lão xắn tay áo sơn cánh cửa giúp hai bố con. Chợt lạ thay, sau mỗi đường chổi sơn ông lão quét lên, cánh cửa lại hiện lên một màu xanh lạ kì, một màu xanh lấp lánh những ánh vàng. Một màu xanh tràn ngập sự sống và mang lại cảm giác dễ chịu, thoải mái mỗi khi nhìn vào. Hoa có cảm giác ông lão là một ông tiên, và trên đời này sẽ có rất nhiều ông tiên, bà tiên như thế, nếu con người biết sống quan tâm và yêu thương lẫn nhau. 4. Ông lão đã làm và nói những gì khi đến nhà Hoa trả áo mưa? a. Cảm ơn Hoa. b. Khuyên bố Hoa nên thay cánh cửa khác. c. Nói với bố Hoa rằng Hoa thật là tốt bụng. d. Xắn tay áo, sơn cánh cửa giúp bố và Hoa. 5. Những từ ngữ nào được tác giả sử dụng để tả màu xanh mà ông lão đã sơn ở cánh cửa nhà Hoa? a. Một màu xanh lạ kì. b. Một màu xanh lấp lánh những ánh vàng. c. Một màu xanh như ngọc bích. d. Một màu xanh tràn ngập sự sống và mang lại cảm giác dễ chịu, thoải mái mỗi khi nhìn vào.

4
19 tháng 11 2021

bạn có thể tách ra câu hỏi đc ko ? kiểu này khí nhìn lắm

19 tháng 11 2021

khó nhìn

20 tháng 8
Để viết một đoạn văn kể lại câu chuyện về "Hạt Nắng", cần chú ý các ý sau:
  1. 1. Bối cảnh: Mô tả thời gian, không gian và tình huống diễn ra câu chuyện. Ví dụ, một buổi sáng mùa xuân ấm áp, trên một cánh đồng xanh tươi, có một hạt nắng nhỏ bé vừa thức dậy.
  2. 2. Nhân vật chính: Giới thiệu về "Hạt Nắng" và những đặc điểm nổi bật của nó. Ví dụ, hạt nắng có vẻ ngoài nhỏ bé, nhưng lại mang trong mình sức sống và khao khát được tỏa sáng.
  3. 3. Diễn biến câu chuyện:
    • Ước mơ: Hạt nắng ao ước được làm điều gì đó có ích, được mang lại niềm vui cho mọi người.
    • Thử thách: Hạt nắng phải đối mặt với những khó khăn, như những đám mây che phủ, những cơn gió lạnh, hoặc sự nghi ngờ của những hạt nắng khác.
    • Nỗ lực: Dù gặp khó khăn, hạt nắng vẫn kiên trì, không ngừng cố gắng để vượt qua thử thách.
    • Thành công: Cuối cùng, hạt nắng đã vượt qua được khó khăn và tỏa sáng rực rỡ, mang lại niềm vui cho mọi người.
  4. 4. Kết thúc: Rút ra bài học hoặc ý nghĩa của câu chuyện. Ví dụ, dù nhỏ bé nhưng ai cũng có thể làm được những điều có ích, nếu có ý chí và nghị lực.
Ngoài ra, có thể thêm các chi tiết sinh động, hình ảnh so sánh, nhân hóa để câu chuyện hấp dẫn hơn. Ví dụ, so sánh hạt nắng với viên kim cương nhỏ, hay nhân hóa hạt nắng như một chiến binh dũng cảm.
20 tháng 8

Một buổi sáng mùa hè, những hạt nắng đầu tiên nhẹ nhàng rơi xuống sân nhà em. Chúng vàng óng, lung linh như những viên ngọc nhỏ nhảy múa trên lá cây. Em chạy ra sân, dang tay đón lấy ánh nắng, cảm thấy ấm áp và vui vẻ lạ thường. Hạt nắng như mang theo lời thì thầm của thiên nhiên, nhắc em hãy luôn yêu đời và trân trọng những điều giản dị quanh mình.

Câu chuyện: Bộ lông rực rỡ của chim thiên đườngChim Thiên Đường đi tha rác về lót ổ, chuẩn bị cho mùa đông đang tới gần. Nó bay rất xa, chọn những chiếc lá vàng, lá đỏ thật đẹp, những ngọn cỏ thật thơm, thật mềm.Bay ngang qua tổ Sáo Đen, Sáo Đen ngỏ lời xin chiếc lá sồi đỏ thắm, Thiên Đường vui vẻ thả xuống cho bạn chiếc lá mà mình cũng rất ưng ý.Thiên Đường lại bay đi...
Đọc tiếp

Câu chuyện: Bộ lông rực rỡ của chim thiên đường

Chim Thiên Đường đi tha rác về lót ổ, chuẩn bị cho mùa đông đang tới gần. Nó bay rất xa, chọn những chiếc lá vàng, lá đỏ thật đẹp, những ngọn cỏ thật thơm, thật mềm.

Bay ngang qua tổ Sáo Đen, Sáo Đen ngỏ lời xin chiếc lá sồi đỏ thắm, Thiên Đường vui vẻ thả xuống cho bạn chiếc lá mà mình cũng rất ưng ý.

Thiên Đường lại bay đi kiếm chiếc lá khác. Được một cành hoa lau màu tím hồng rất mịn, Thiên Đường hối hả cắp ngang mỏ bay về. Ngang qua tổ Gõ Kiến, bầy Gõ Kiến con rối rít gọi, xin cho xem bằng được. Thấy bầy chim non thích cành hoa lau, Thiên Đường không nỡ mang về, lại vội vàng bay đi kiếm cành lá khác.

Lâu lắm, Thiên Đường mới lại tìm được một cụm cỏ mật khô vàng rượi, thơm mát. về qua tổ chim Mai Hoa, thấy cái tổ trông tuềnh trông toàng, chim Mai Hoa đang ốm, vật vã đôi cánh, Thiên Đường mủi lòng, gài cụm cỏ mật che gió cho bạn. Mai Hoa vẫn run lập cập, Thiên Đường bối rối không biết làm cách nào cho bạn đỡ rét. Nó nhìn xuống ngực rồi lấy mỏ rứt ra từng nạm lông xốp mịn, lót ổ cho Mai Hoa…

Cứ thế, mùa đông đến từ lúc nào Thiên Đường không hay biết. Những trận gió lạnh buốt cứ xói mãi vào chiếc tổ còn rất sơ sài của Thiên Đường. Chú chim tốt bụng loay hoay sửa lại tổ, che kín được mặt này thì mặt kia lại trống hoác. Bộ lông màu nâu nhạt của Thiên Đường xù lên, trông xơ xác tội nghiệp.

Chèo Bẻo bay ngang qua, trông thấy thế, vội loan báo cho mọi loài chim được biết. Sáo Đen, Gõ Kiến, Mai Hoa, Bói Cá, Hoạ Mi, Sơn Ca… cùng rất nhiều bạn bè bất chấp mưa gió, bay đến sửa lại tổ giúp Thiên Đường. Ai cũng yêu quý người bạn tốt bụng nên chẳng mấy chốc Thiên Đường đã có một chiếc tổ thật đẹp. Chẳng những thế, Chèo Bẻo còn nảy ra một ý định dễ thương, đem bàn với các bạn. Lời Chèo Bẻo được các bạn hết sức tán thưởng. Lập tức, mỗi chim rứt trên bộ cánh của mình một chiếc lông quý : chiếc màu đỏ thắm, chiếc màu xanh cánh trả, chiếc màu vàng tươi, chiếc màư đen tuyền…, gom góp lại thành một chiếc áo đem tặng Thiên Đường.

Từ đó, Thiên Đường luôn khoác trên mình một chiếc áo nhiều màu rực rỡ, vật kỉ niệm thiêng liêng của biết bao loài chim bạn bè.

Trần Hoài Dương

Câu 1: Nghe và kể lại câu chuyện

 

1
HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
28 tháng 11 2023

Chim Thiên Đường đi tha rác về lót ổ để chuẩn bị cho mùa đông sắp đến. Chim Thiên Đường bay rất xa, chọn những chiếc lá thật đẹp, những ngọn cỏ thật mềm. 

Tìm được chiếc lá sồi đỏ thắm, Thiên Đường vội ngậm vào miệng mang về. Khi Thiên Đường bay qua tổ Sáo Đen, Sáo Đen ngỏ lời xin Thiên Đường chiếc lá sồi, Thiên Đường vui vẻ tặng chiếc lá cho Sáo Đen.

Thiên Đường lại bay tiếp và tìm được một cành hoa lau màu tím hồng. Khi Thiên Đường bay qua tổ Gõ Kiến, bày Gõ Kiến con rối rít gọi, muốn được xem cành hoa lau. Thấy bầy chim non thích cành hoa lau, Thiên đường không nỡ mang về, lại bay đi kiếm cành lá khác. 

Một lúc lâu sau, Thiên Đường mới tìm được một cụm cỏ mật khô vàng rượi, thơm mát. Về qua tổ chim Mai Hoa, thấy cái tổ trống tuềnh toàng, chim Mai Hoa lại đang bị ốm, Thiên Đường mủi lòng, gài cụm cỏ mật che gió cho bạn. Mai Hoa vẫn run lập cập, Thiên Đường không biết làm cách nào cho bạn đỡ rét. Thiên Đường nhìn xuống ngực rồi lấy mỏ rứt ra từng túm lông xốp mịn của mình để lót ổ cho Mai Hoa.

Mùa đông đã đến. Những cơn gió lạnh buốt thổi vào chiếc tổ sơ sài của chim Thiên Đường. Chim Thiên Đường loay hoay sửa lại tổ, che kín được mặt này thì mặt kia lại trống hoác. Bộ lông màu nâu nhạt của Thiên Đường xù lên, trông thật xơ xác và tội nghiệp. 

Chèo Bẻo bay ngang qua, trông thấy thế vội loan báo cho mọi laòi chim được biết. Sáo Đen, Gõ Kiến, Mai Hoa, Bói Cá, …cùng rất nhiều bạn bè khác bay ngay đến sửa lại tổ giúp Thiên Đường. Ai cũng yêu quý người bạn tốt bụng nên chẳng mấy chốc Thiên Đường đã có một chiếc tổ thật đẹp. Chèo Bẻo chợt nảy ra một ý định và đem bàn với các bạn. Lời Chèo Bẻo được các bạn tán thưởng. Lập tức, mỗi chú chim rứt trên bộ lông của mình một chiếc lông quý: chiếc màu đỏ thắm, chiếc màu xanh cánh trả, chiếc màu vàng tươi, chiếc màu đen tuyền…gom góp lại thành một chiếc áo đem tặng chim Thiên Đường.

Từ đó, chim Thiên Đường luôn khoác trên mình một chiếc áo nhiều màu rực rỡ, vật kỉ niệm đấy ý nghĩa của biết bao loài chim bé bạn.

Câu chuyện: Đàn cá heo và bản nhạcỞ vùng biển Bắc cực trời rét đậm. Băng giá ngay càng nhiều, diện tích mặt nước chưa đóng băng dần dần bị thu hẹp lại. Đàn cá heo sống trong khu vực đó vùng vẫy và có nguy cơ chết vì băng giá.Làm thế nào để cứu chúng bây giờ? Tàu phá băng được phái đến. Tàu làm việc liên tục nhưng kết quả không được là bao. Những tảng băng bị phá lại nhanh...
Đọc tiếp

Câu chuyện: Đàn cá heo và bản nhạc

Ở vùng biển Bắc cực trời rét đậm. Băng giá ngay càng nhiều, diện tích mặt nước chưa đóng băng dần dần bị thu hẹp lại. Đàn cá heo sống trong khu vực đó vùng vẫy và có nguy cơ chết vì băng giá.

Làm thế nào để cứu chúng bây giờ? Tàu phá băng được phái đến. Tàu làm việc liên tục nhưng kết quả không được là bao. Những tảng băng bị phá lại nhanh chóng liền lại vì trời quá lạnh. Tàu đành phải quay về.

Những người ở đây thay nhau cuốc những tảng băng để cố giữ lại diện tích nước cho đàn cá bơi lội vì chúng không thể sống trong nước đóng băng, cứ chừng vài phút lại phải nhô lên mặt nước để thở. Chúng chậm chạp dần và một số con yếu sức đã bị chết.

Giữa lúc nầy, tàu phá băng quay trở lại sau khi máy bay thăm dò dẫn đi theo một con đường hợp lý nhất. Tàu đã vào được với đàn cá và đang loay hoay tìm cách dẫn chúng đi ra biển. Đàn cá bơi, quẫy ríu rít … nhưng nhất định không chịu bơi theo con kênh do tàu phá băng dẫn ra biển.

Lúng túng mãi, mọi người tưởng như đành bó tay thì một thủy thủ chợt nhớ ra rằng cá heo rất nhạy cảm với âm nhạc. Anh ta liền mở băng nhạc và giữa biển khơi mênh mông trắng toát của miền Bắc cực, tiếng nhạc vút lên như lay động không gian bao la.

Sự căng thẳng của mọi người như tan biến hết và đàn cá cũng như reo vui với tiếng nhạc. Đủ các loại nhạc vui, buồn được phát ra. Nhưng chỉ khi nghe nhạc cổ điển, nhất là khi nghe những giai điệu đẹp của nhạc sĩ Trai-cốp-xki thì đàn cá tỏ ra rất thích thú. Tiếng nhạc đã làm cho đàn cá heo say mê bơi theo con tàu ra biển, thoát khỏi vùng băng giá nguy hiểm.

(Theo tạp chí Xpút-nhích)

0
HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
28 tháng 11 2023

- Em chú ý viết đúng chính tả, chú ý từ ngữ dễ sai: lấm lưng, bao nhiêu…

25 tháng 8

 Olm chào em. Để đổi tên hiển thị em làm theo hướng dẫn sau:

Bước 1 nhập mã lớp: olm-1.102018260

Bước 2: nhấn tìm kiếm

Bước 3: chọn tham gia

Bước 4 chat với cô qua Olm ghi tên mà em muốn đổi sang.

Bước 5: chờ cô duyệt và đổi tên hiển thị.

25 tháng 8

tham gia lớp cô hoài

18 tháng 11 2021

Tham khao:

Tren 1 xe buyt no,co mot anh thanh nien ngoi up mat vao tay.Thay vay,1 ba cu ngoi ben canh hoi:

-Cau bi dau dau a ? Co can dau gio khong?

Anh thanh nien tra loi:

-Da khong,chi la chau khong no nhin phu nu va nguoi gia phai dung thoi a.

18 tháng 11 2021

con nhan xet thi ban tu tra loi nhe

Ôi, chiếc bánh đa của chú Cuội mới tròn làm sao!

2 tháng 4 2023

Trời ơi, chiếc bánh đa tròn vành vạnh của Cuội nhìn thật tuyệt vời!

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
28 tháng 11 2023

a) Mẹ em đưa em tới trường

b) Em đã nói chuyện với bạn cùng bàn và hỏi bạn về môn học, trong lớp em đã trả lời câu hỏi cô đưa ra.

3 tháng 3

a, Mẹ đưa em tới trường

b,Em chào hởi các bạn và trả lời những câu hỏi mà cô đưa ra