Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Bác gà trống đứng trên mái nhà, vươn cao chiếc cổ dài và kiêu hãnh như một vị vua. Bộ lông đỏ rực của bác lấp lánh dưới ánh nắng, khiến bác trở nên nổi bật giữa bầu trời xanh. Mỗi sáng, bác cất tiếng gáy vang, gọi mặt trời dậy, như một nhạc trưởng chỉ huy bản giao hưởng của buổi bình minh. Bác đi lại trên sân, bước chân mạnh mẽ và tự tin, như thể đang kiểm tra lãnh thổ của mình. Với ánh mắt tinh anh, bác gà trống luôn sẵn sàng bảo vệ đàn gà, thể hiện tình yêu thương và trách nhiệm của một người cha.
Tham khảo

Người nông dân muốn nhắn nhủ rằng:
Để làm ra một bát cơm đầy không dễ dàng đâu phải lam lũ bất chấp thời tiết nắng nực mồ hôi tuôn như mưa cũng phải cố gắng để làm ruộng . Nay ta bưng 1 bát cơm đầy chứa đựng biết bao công sức của người nông dân thì phải biết quý từng hạt cơm , quý người đã làm ra hạt cơm dẻo ấy
=> Biết quý trọng sức lao động
Ý muốn nói: Có 1 bát cơm ngon dẻo phải đánh đổi biết bao khó khăn vất vả
=> Khuyên chúng ta quý trọng sức lao động
Để làm ra những hạt gạo, bác nông dân phải lao động ngày đêm, mặc cho nắng mưa. Những lúc trưa hè, bác nông dân vẫn phải lao động. Tuy mồ hôi ướt đầm đìa như mưa mà vẫn phải cố gắng làm ra từng hạt gạo. Chúng ta phải biết tôn trọng những người nông dân qua những hạt gạo nhé!

Em đã học và đọc nhiều bài thơ bốn chữ và năm chữ nhưng em đặc biệt ấn tượng và yêu thích bài thơ “Bóc lịch” của Bế Kiến Quốc.Tác phẩm “Bóc lịch” ghi lại cuộc trò chuyện đáng yêu của một em bé trong cuộc đối thoại với người bố khi em lật dở tờ lịch và hỏi bố “Ngày hôm qua đâu rồi?”.
Câu trả lời của người bố dành cho em thật nhẹ nhàng và sâu sắc.Người bố đã chìu mến nói với con “Ngày hôm qua ở lại” trên cành hoa,nụ hồng nở tỏa hương;trong hạt lúa mẹ trồng,chín vàng màu ước mơ;trong vở hồng,trong điểm 10,những kiến thức con tích lũy được.
Bởi vậy,có thể nói:”Ngày hôm qua”tuy đã qua đi nhưng để lại đó những kiến thức,thành quả mà ngày hôm qua ta đã tích lũy được. Bài thơ còn nói đến giá trị của thời gian sẽ ở lại mãi với chúng ta biết tận dụng thời gian làm những việc tốt. Với kết cấu bài thơ nhỏ nhắn,xinh xắn của nhà thơ Bế Kiến Quốc cho thiếu nhi gây cảm tình với bạn đọc bởi cách thể hiện sáng tạo,bởi thể thơ năm chữ ngắn gọn,nhẹ nhàng,dung dị,bởi bài thơ giàu hình ảnh và sử dụng biện pháp tu từ điệp ngữ đặc sắc.
Người yêu thơ sẽ còn mãi nhớ thơ “Bóc lịch” bởi thông điệp nhẹ nhàng,tinh tế mang tính giáo dục cao của người bố trong câu trả lời dành cho đứa con nhỏ của mình.

Bàn Tay Vàng
Ngày xưa, trong một ngôi làng nhỏ nằm giữa những cánh đồng xanh tươi, có một cậu bé tên là Minh. Minh là một cậu bé hiền lành, chăm chỉ và luôn giúp đỡ mọi người xung quanh. Nhưng điều đặc biệt nhất ở Minh là đôi bàn tay của cậu. Mọi người trong làng thường gọi cậu là "cậu bé bàn tay vàng" vì bất cứ thứ gì Minh chạm vào đều trở nên tốt đẹp hơn.
Một hôm, khi đang đi dạo trong rừng, Minh phát hiện ra một cây cổ thụ lớn. Cây đã già cỗi, lá rụng đầy đất, và có vẻ như nó sắp chết. Minh cảm thấy xót xa và quyết định chạm vào thân cây. Ngay lập tức, một điều kỳ diệu xảy ra! Bàn tay vàng của Minh phát ra ánh sáng rực rỡ, và cây cổ thụ bỗng hồi sinh, đâm chồi nảy lộc, lá xanh tươi trở lại.
Tin tức về bàn tay vàng của Minh nhanh chóng lan rộng khắp làng. Người dân đổ xô đến tìm cậu, cầu xin cậu giúp đỡ họ với những vấn đề của mình. Có người cần chữa lành bệnh tật, có người muốn khôi phục mùa màng, và có người chỉ muốn có được một chút hạnh phúc trong cuộc sống. Minh không từ chối ai cả. Cậu dùng bàn tay vàng của mình để giúp đỡ mọi người, và mỗi lần như vậy, cậu lại cảm thấy niềm vui trong lòng.
Nhưng rồi, một ngày nọ, một người lạ mặt xuất hiện trong làng. Ông ta tự xưng là một thương nhân giàu có và hứa hẹn sẽ mang đến cho Minh những món quà quý giá nếu cậu đồng ý sử dụng bàn tay vàng của mình để làm giàu cho ông. Minh đã bị cám dỗ bởi những lời hứa hẹn về sự giàu có và danh vọng. Cậu quyết định giúp người thương nhân, nhưng điều đó đã khiến cậu dần xa rời những giá trị tốt đẹp mà cậu đã từng sống.
Khi Minh bắt đầu chạm vào những thứ chỉ vì lợi ích cá nhân, bàn tay vàng của cậu bỗng nhiên trở nên vô dụng. Không còn ánh sáng rực rỡ, không còn phép màu. Người dân trong làng dần dần quay lưng lại với cậu. Minh nhận ra rằng mình đã đánh mất bản thân, đánh mất những gì làm nên giá trị của cậu.
Sau một thời gian dài cô đơn, Minh quyết định quay trở lại với cuộc sống bình dị. Cậu bắt đầu giúp đỡ mọi người một cách chân thành, không mong đợi điều gì đáp lại. Dần dần, bàn tay vàng của cậu lại trở nên kỳ diệu. Cậu không chỉ giúp đỡ người khác mà còn tìm thấy niềm vui trong việc cho đi.
Cuối cùng, Minh hiểu rằng sức mạnh thực sự không nằm ở bàn tay vàng, mà nằm ở trái tim nhân ái và lòng tốt. Từ đó, cậu sống một cuộc đời hạnh phúc, luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người mà không cần đến những món quà vật chất hay sự công nhận.
Kết luận
Câu chuyện về Minh và bàn tay vàng nhắc nhở chúng ta rằng giá trị thực sự của con người không nằm ở sự giàu có hay danh vọng, mà ở lòng tốt và sự sẻ chia. Hãy sống với trái tim rộng mở, và bạn sẽ luôn tìm thấy hạnh phúc.
Tham khảo
Tham khảo
4. Qua câu: Hương làng ơi, cứ thơm mãi nhé!, tác giả muốn bày tỏ :
- Niềm tự hào trước vẻ đẹp quê hương
- Niềm khát khao gìn giữ những nét đẹp văn hóa quê hương.
5. Cảm nhận:
- Hình ảnh vầng trăng - biểu tượng cho quá khứ hồn nhiên, tươi đẹp, nghĩa tình:
+ Vầng trăng là vẻ đẹp của thiên nhiên tươi mát, là người bạn hồn nhiên của tuổi thơ, là bạn tri kỉ của con người thời chiến tranh ở rừng.
+ Vầng trăng trong quá khứ là người bạn bình dị, hiền hậu, nghĩa tình, trong sáng và thuỷ chung -> Là quá khứ vẹn nguyên không thể phai mờ.