Truyện " Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ " của tác giả Nguyễn Ngọc Thuần là một cẩm nang giúp con người mở cửa trái tim, tâm hồn. Đoạn trích trong ảnh cho chúng ta cách cảm thông với nỗi buồn, cách chia sẻ nỗi buồn ấy với người khác. Khi một người buồn, họ chẳng muốn gì ngoài khoảnh khắc ở bên ai đó, trải nỗi lòng mà không cần nhận xét. Họ không muốn yên tĩnh để nỗi buồn bão vây, họ cần tình thương, sự cảm thông, hơi ấm từ bàn tay đưa ra sưởi ấm họ. Họ cần bóng người bên cạnh để xua tan sự tẻ nhạt xung quanh, cần sự ấm áp của người họ tin, cần bờ vai để họ tựa vào trong giây phút yếu đuối. Và để chia sẻ nỗi buồn ấy, bạn chỉ cần đến bên họ, trao niềm cảm thông cho trái tim buồn ấy. Bạn không cần lựa lời mà chỉ cần ôm lấy họ, ôm thật chặt. Họ khóc nhiều đến đâu bạn đừng phàn nàn. Hãy để họ tuôn rơi những buồn phiền của họ, để hôm sau, nụ cười tươi tắn như tia sáng sau mưa sẽ xuất hiện trên mặt họ.