Còn gì tốt hơn khi mỗi một câu chuyện thú vị được đúc kết từ cuộc sống và biên soạn thành một bài học giáo dục nhân cách, phẩm chất cho con người. Mỗi câu chuyện là một bài học về đạo lý sống có thể bạn không thể thực hiện tốt được như các nhân vật trong truyện nhưng bạn hãy sống sao cho bản thân thấy bình yên và an nhàn đừng vì một phút chốc bốc đồng mà gây hệ lụy cho sau này. Như Câu chuyện về Chim Én và Dế Mèn ta đang đọc, một câu chuyện rất ngắn gọn nhưng lại giúp mỗi con người nhìn nhận được nhiều thông điệp khác nhau : Cho và nhận, nhìn và nhận, trước khi muốn làm một việc nào đó,hãy nhận thức được chính bản thân mình là ai, vì sao lại làm được những điều mình chưa thực hiện được như việc dạo chơi trên trời của Dế Mèn.
Đọc xong câu chuyện, chúng ta phải cảm khái rằng đây là một câu chuyện có ý nghĩa vô cùng tốt đẹp. Chim Én thấy tội nghiệp Dế Mèn không đi đâu chơi đã tốt bụng rủ chú ta dạo chơi cùng mình trên bầu trời tận hưởng khung cảnh sức sống của mùa xuân như một người bạn thực sự nhưng Dế Mèn lại không biết ơn điều đó mà sinh ra ảo tưởng Chim Én chính là gánh nặng của mình sau khi được giúp đỡ bay lên trời nên đã sinh ra lòng ích kỷ kết quả nhận được quả đắng" rơi vèo xuống đất như một chiếc lá lìa cành". Một câu chuyện ngắn thôi nhưng cũng đủ để phản ánh được bản chất thực tế của con người ngày nay qua cái nhìn khách quan:
Chim Én là đại diện cho những người tốt, những người bạn sẵng sàng mở rộng lòng mình đưa bạn đến một cuộc sống tươi đẹp hơn mà bạn chưa biết đến, một thế giới bạn chưa từng được nhìn thấy và cảm nhận. Nhừng người như vậy họ cho đi một cách vô tư không có toan tính vì coi đối phương như người thân mà đối đãi chân thành không suy tính thiệt hơn luôn sống cao đầu có nhiều mối quan hệ tốt đẹp vì sự hào phóng của họ.
Dế Mèn là hiện thân cho những người chỉ biết nhận nhưng không biết cho đi là những con người ích kỷ luôn tính toán thiệt hơn chỉ biết ôm cái lợi trước mắt về mình không suy nghĩ cho những người xung quanh. Nhiều lúc được nhận sự giúp đỡ của người khác khiến họ sinh ra ảo tưởng việc gì mình cũng làm được và chỉ muốn thực hiện một mình không san sẻ việc tốt đến mọi người. Những người như Dế Mèn sẽ không có nhiều thành công trong cuộc sống vì không biết cách sống hòa hợp, ích kỷ vu lợi chỉ sống trong thế giới thu nhỏ như ếch ngồi đáy giếng mãi không chịu vươn lên.
Vậy chúng ta phải sống như thế nào để bản thân mình không bị mù quáng biến thành Dế Mèn? Mặc dù cuộc sống ngày nay vô cùng khắc nghiệt nhưng bạn vẫn hãy giữ vững được trong con người mình những lối sống,phong cách sống sau bạn sẽ thấy yên lòng và an nhàn:
Biết san sẻ và yêu thương. Một xã hội khi tất cả con người biết quan tâm đùm bọc lẫn nhau sẽ thành màu hồng, không còn những khổ đau mệt mỏi khi phảigồng mình gánh chịu những áp lực bốn bề mà bản thân không muốn nhận.Dù chỉ là một khắc ngắn ngủi như pháo hoa nhưng cũng khiến cho mỗi con người yêu thương nhau nhiều hơn như Tố Hữu đã từng nói" Còn gì trên đời đẹp hơn thế/ Người với người sống để yêu nhau".
Cuộc đời còn dài lắm hãy nhìn nhận một cách xa rộng thay vì thu hẹp lại một góc. Như câu chuyện nếu Dế Mèn biết suy nghĩ sâu xa một chút sẽ nhận thấy được lợi nhiều hơn hại. Chú ta sẽ được ngắm nhìn mọi thứ đẹp nhất của đất trời nếu bay xa hơn, sẽ kết được nhiều bạn mới nếu đi rộng hơn nhưng vì sự nhìn nhận hạn hẹp đã khiến Dế Mèn nhận quả đắng không nghĩ tới. Một cái nhìn thiện cận của một người hạn hẹp sẽ không bao giờ cảm nhận và đánh giá được chính xác bản chất thực sự của cuộc sống đã tạo đến một kết cục không đáng có.
Dù thế giới có ra sao bạn vẫn hãy học cách cho và nhận, nhìn và nhận quan tâm đối với tất cả mọi người xung quanh. Bạn cho đi một điều nhỏ bé như Chim Én sẽ là niềm vui cho người khác, dù không nhận lại ngay lập tức nhưng cũng khiến cho màu sắc trong cuộc sống sáng lên như tâm hồn nhân hậu của bạn. Học cách nhìn nhận quan tâm những người xung quanh luôn là một cơ hội khởi đầu cho một ngày mai tốt đẹp lên với những người mình đang giúp đỡ.
Vậy nên, đừng sống ích kỷ hẹp hòi cũng đừng đề cao bản thân mình quá mức bởi không có sự giúp đỡ của những người xung quanh chưa chắc bạn đã được thành công. Đừng vội phủ nhận công lao của họ đặc biệt là các bạn trẻ, hãy nhìn nhận vào đúng năng lực của mình đừng tự cho mình là tài giỏi mơ tưởng quá về mình cũng là một khuyết điểm dẫn dắt bạn vào thế giới nội tâm đen tối hẹp hòi do chính bạn tạo ra. Nên mở rộng lòng mình hướng về quê hương đất nước, cho dòng máu đang chảy trong người bạn cống hiến cho tổ quốc như: Thanh Hải "Một mùa xuân nho nhỏ/ Lặng lẽ dâng cho đời/ Dù là tuổi hai mươi/ Dù là khi tóc bạc..." , hay Bác Hồ vĩ đại của chúng ta đã quên mình bôn ba vì đất nước mấy chục năm xa xứ hoặc chị Võ Thị Sáu,chú bé Lượm, Lý Tự Trọng dành trọn cả thanh Xuân của mình cho tôe quốc khiến thế hệ mai sau tự hào và xót thương. Bạn có thể không làm tốt như họ nhưng bạn có một cuộc sống tốt hơn họ. Đừng uổng phí nhé bởi mỗi chúng ta chỉ được sống duy nhất một lần trên đời, đừng đến lúc về với cát bụi nhưng trong lòng còn ôm nhiều nuối tiếc.
Thời gian vẫn trôi, cuộc sống vẫn tiếp tục thứ đọng lại trong người bạn lúc này có lẽ chính là bản chất trong con người mình. Tương lai ra sao, cuộc đời thế nào đều dựa vào tính cách, nhân phẩm,cách sống và đức tin của của bạn. Đừng thu hẹp mình trong lối sống cá nhân ích kỷ mà hãy nhìn nhận cuộc sống toàn diện lên, món quà kỳ diệu của thượng đế sẽ rơi vào tay bạn khi bạn sống ngẩng cao đầu không hổ thẹn với lương tâm. Đôi lúc vất vả bon chen bên ngoài, rảnh rỗi nhìn lại ngồi uống ly trà,đọc một cuốn sách hay về cuộc sống như "Chỉ cần bạn sống tốt trời xanh tự an bài" bạn cũng sẽ thấy cuộc đời mình êm đẹp trôi qua nhẹ nhàng bồng bềnh vui vẻ như những đám mây tự do tự tại hòa mình với trời đất.