K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

1 tháng 6

Bài học này hướng dẫn các em cách xác định đề tài và chủ đề. Để xác định đề tài, người ta thường đặt câu hỏi: Tác phẩm viết về cái gì (hiện tượng, phạm vi cuộc sống)? Còn để xác định chủ đề, thường phải trả lời câu hỏi: Vấn đề cơ bản mà tác phẩm nêu lên là gì? Ví dụ, truyện Lão Hạc (Nam Cao) viết về đề tài người nông dân trong xã hội cũ, còn chủ đề của truyện là vấn đề cuộc sống cùng khổ và nhân phẩm con người. Tuy nhiên, cần chú ý là mỗi tác phẩm lớn có thể đặt ra nhiều vấn đề cơ bản (nhiều chủ đề).

25 tháng 5

Bài thơ Tết quê bà của Đoàn Văn Cừ là một bức tranh sinh động về không khí ngày Tết ở làng quê Việt Nam, thấm đượm tình cảm gia đình và nét đẹp truyền thống dân tộc. Qua những câu thơ giàu hình ảnh, tác giả đã tái hiện cảnh sắc ngày Tết với hình ảnh bà cụ – đại diện cho thế hệ ông cha, cùng những phong tục quen thuộc như gói bánh chưng, bày mâm cỗ hay đón con cháu sum vầy.Tác giả sử dụng ngôn ngữ giản dị mà gợi cảm, kết hợp với nhịp thơ nhẹ nhàng, tạo nên không khí ấm áp, gần gũi. Hình ảnh người bà trong bài thơ mang dáng vẻ hiền hậu, tần tảo, là biểu tượng cho sự gắn kết gia đình, gìn giữ những giá trị truyền thống. Không chỉ miêu tả cảnh vật, bài thơ còn gửi gắm tình cảm yêu thương, lòng biết ơn đối với thế hệ đi trước, nhấn mạnh tầm quan trọng của gia đình trong dịp Tết.

Nhìn chung, Tết quê bà không chỉ là một bức tranh ngày Tết đầy màu sắc mà còn là một khúc ca ân tình về những giá trị văn hóa đẹp đẽ của làng quê Việt Nam, để lại dư âm sâu lắng trong lòng người đọc.

tik cho mik


23 tháng 5


Cho hình chữ nhật ABCD có chiều dài AB = 12 cm, chiều rộng AD = 9 cm.
Lấy điểm M trên AB sao cho AM = 1/2 MB.
Lấy điểm N trên AD sao cho AN = 2 cm.
Tính diện tích tam giác MNC (với C là đỉnh của hình chữ nhật).


Giải chi tiết

1. Xác định vị trí các điểm

  • Gọi A(0, 0), B(12, 0), D(0, 9), C(12, 9).
  • Điểm M trên AB, gọi AM = x, MB = 12 - x.
    Theo đề: AM = 1/2 MB
    ⇒ x = 1/2 (12 - x)
    ⇒ x = 6 - 0.5x
    ⇒ 1.5x = 6
    ⇒ x = 4

Vậy M(4, 0)

  • Điểm N trên AD, AN = 2 cm
    ⇒ N(0, 2)

2. Tọa độ các điểm

  • M(4, 0)
  • N(0, 2)
  • C(12, 9)

3. Tính diện tích tam giác MNC

Công thức diện tích tam giác biết tọa độ ba điểm (x₁, y₁), (x₂, y₂), (x₃, y₃):

\(S = \frac{1}{2} \mid x_{1} \left(\right. y_{2} - y_{3} \left.\right) + x_{2} \left(\right. y_{3} - y_{1} \left.\right) + x_{3} \left(\right. y_{1} - y_{2} \left.\right) \mid\)

Thay số:

  • M(4, 0), N(0, 2), C(12, 9)

\(S = \frac{1}{2} \mid 4 \left(\right. 2 - 9 \left.\right) + 0 \left(\right. 9 - 0 \left.\right) + 12 \left(\right. 0 - 2 \left.\right) \mid\)\(= \frac{1}{2} \mid 4 \times \left(\right. - 7 \left.\right) + 0 + 12 \times \left(\right. - 2 \left.\right) \mid\)\(= \frac{1}{2} \mid - 28 + 0 - 24 \mid\)\(= \frac{1}{2} \mid - 52 \mid = \frac{1}{2} \times 52 = 26\)


Đáp số

\(\boxed{26 \&\text{nbsp}; \text{cm}^{2}}\)


Kết luận:
Diện tích tam giác MNC là 26 cm².

22 tháng 5

thú vị này:

Có nhiều từ trong tiếng Việt khi bỏ dấu sắc vẫn giữ nguyên nghĩa, thầy sẽ kể một số ví dụ điển hình:

1. "Má" và "Mà":

  • "Má" (có dấu sắc) - chỉ người mẹ
  • "Mà" (không dấu) - từ nối, từ để hỏi Tuy nhiên, khi nói "má" trong ngữ cảnh gọi mẹ, nhiều khi người ta vẫn hiểu nghĩa dù viết "ma"

2. "Tá" và "Ta":

  • "Tá" - đơn vị đếm (12 cái)
  • "Ta" - đại từ nhân xưng

3. Từ phổ biến nhất: "Ơ"

  • "Ơ" (có dấu sắc) - tiếng kêu để gọi ai đó
  • "Ơ" (không dấu) - trong một số ngữ cảnh vẫn có cùng nghĩa

Đáp án chính xác nhất mà thầy nghĩ em muốn hỏi là từ "Ơ" - vì dù có hay không có dấu sắc, trong giao tiếp hàng ngày người ta vẫn hiểu là tiếng gọi.

Em có đáp án nào khác thú vị không? Thầy rất muốn nghe!

22 tháng 5

Dưới đây là bài văn nghị luận bày tỏ suy nghĩ về ý kiến: “Chia sẻ với bố mẹ về những khó khăn và mệt mỏi của mình đó cũng chính là một sức mạnh để ta vượt qua mọi trở ngại.”


Bài văn nghị luận: Sức mạnh từ việc chia sẻ với bố mẹ

Trong cuộc sống, ai cũng gặp phải những khó khăn, thử thách và những lúc mệt mỏi, áp lực. Có người chọn cách giấu kín, tự mình đối mặt, nhưng cũng có người tìm đến sự sẻ chia, đặc biệt là với bố mẹ – những người thân thiết và yêu thương nhất. Ý kiến: “Chia sẻ với bố mẹ về những khó khăn và mệt mỏi của mình đó cũng chính là một sức mạnh để ta vượt qua mọi trở ngại” là một quan điểm rất đúng đắn và sâu sắc.

Trước hết, chia sẻ với bố mẹ giúp ta giải tỏa tâm lý. Khi giữ trong lòng những nỗi buồn, áp lực, ta dễ cảm thấy cô đơn, căng thẳng và mệt mỏi hơn. Bố mẹ là người luôn yêu thương và thấu hiểu ta nhất, khi ta mở lòng tâm sự, họ sẽ lắng nghe, động viên và cho ta những lời khuyên quý báu. Nhờ vậy, ta có thể cảm thấy nhẹ nhõm hơn, bớt đi gánh nặng trong lòng, từ đó tinh thần được cải thiện, có thêm động lực để tiếp tục cố gắng.

Thứ hai, chia sẻ với bố mẹ còn giúp ta nhận được sự hỗ trợ thiết thực. Bố mẹ không chỉ là chỗ dựa tinh thần mà còn có kinh nghiệm sống phong phú. Qua những câu chuyện, những lời khuyên của bố mẹ, ta có thể tìm ra cách giải quyết hợp lý cho vấn đề mình đang gặp phải. Điều này giúp ta không bị lạc lối hay mất phương hướng khi đối diện với khó khăn.

Ngoài ra, việc chia sẻ còn giúp gắn kết tình cảm giữa con cái và bố mẹ. Khi ta mở lòng, bố mẹ sẽ cảm nhận được sự tin tưởng và yêu thương từ con, từ đó mối quan hệ gia đình trở nên gần gũi, ấm áp hơn. Một gia đình hạnh phúc, yêu thương sẽ là nguồn sức mạnh tinh thần lớn lao giúp ta vượt qua mọi thử thách trong cuộc sống.

Tuy nhiên, để chia sẻ hiệu quả, ta cần biết chọn thời điểm và cách nói phù hợp, tránh làm bố mẹ lo lắng quá mức hoặc hiểu nhầm vấn đề. Đồng thời, ta cũng cần lắng nghe và tiếp thu những lời khuyên của bố mẹ một cách tích cực.

Tóm lại, chia sẻ với bố mẹ về những khó khăn và mệt mỏi không chỉ là cách để giải tỏa tâm lý mà còn là nguồn sức mạnh giúp ta vượt qua mọi trở ngại trong cuộc sống. Vì vậy, mỗi người nên biết trân trọng và tận dụng sức mạnh từ sự sẻ chia ấy để trưởng thành và vững bước trên con đường tương lai.


Nếu bạn cần, mình có thể giúp bạn viết bài theo bố cục chi tiết hơn hoặc làm bài văn mẫu hoàn chỉnh nhé!

22 tháng 5

Đoạn trích này thể hiện một khoảnh khắc đầy cảm xúc và tâm trạng phức tạp của nhân vật Mạnh. Ban đầu, Mạnh mong muốn có ba củ khoai, chí ít là hai củ, trong khi sự thật chỉ có một củ khoai duy nhất. Sự đối lập giữa niềm hy vọng và hiện thực đã tạo nên một cảm giác thất vọng, hụt hẫng trong lòng nhân vật. Cảm giác háo hức ban đầu khi nhìn thấy củ khoai nóng hổi dần chuyển thành một cảm giác trống vắng, khi mọi mong đợi đều tan biến. Điều này phản ánh sự khắc nghiệt trong cuộc sống nghèo khó, nơi mà ngay cả những điều tưởng chừng như nhỏ bé cũng trở thành niềm khao khát lớn lao. Tác giả đã khéo léo thể hiện sự đau đớn và chua xót của cuộc sống nghèo đói qua những chi tiết nhỏ như củ khoai nóng hổi và lớp vỏ khoai "răn lại như từng gợn sóng". Đây là một hình ảnh rất đắt giá, phản ánh sự thất vọng của con người khi đối mặt với những giấc mơ mong manh trong cuộc sống.

20 tháng 5

Đoạn trích:
“Chà thật tuyệt vời. Nó không chỉ đơn thuần là củ khoai sót. Nó y như quà tặng, một thứ kho báu trời đất ban riêng cho cậu.


🔍 Biện pháp tu từ được sử dụng:

Câu in đậm sử dụng biện pháp so sánhẩn dụ:

  • So sánh: “Nó y như quà tặng” → so sánh củ khoai với một món quà.
  • Ẩn dụ/hoán dụ mở rộng: “một thứ kho báu trời đất ban riêng cho cậu” → khoai được ví như vật báu quý giá mà thiên nhiên ưu ái dành riêng cho nhân vật.

🎯 Tác dụng:

  1. Làm nổi bật giá trị đặc biệt của củ khoai:
    Dù chỉ là “củ khoai sót” – thứ tưởng chừng tầm thường, nhưng với nhân vật, nó lại quý giá như một “kho báu”. Điều này thể hiện cảm xúc trân trọng, biết ơn với những điều nhỏ bé trong cuộc sống.
  2. Thể hiện tâm hồn nhân vật:
    Qua cách nhìn nhận củ khoai như quà tặng của trời đất, ta thấy được tâm hồn trong sáng, mộc mạc, giàu tình cảm và trân trọng thiên nhiên của nhân vật.
  3. Gợi liên tưởng sâu sắc và cảm xúc:
    Hình ảnh so sánh này giúp người đọc cảm nhận được niềm vui bất ngờ, cảm giác hạnh phúc đơn sơ mà chân thành – thứ thường thấy trong văn học viết về tuổi thơ hoặc những hoàn cảnh thiếu thốn.

Kết luận:

Câu văn sử dụng biện pháp so sánhẩn dụ để làm tăng sức gợi hình, gợi cảm; giúp người đọc hiểu sâu sắc hơn giá trị tinh thần to lớn mà một củ khoai nhỏ bé có thể mang lại trong hoàn cảnh đặc biệt.

Nếu bạn cần phân tích này ngắn gọn hơn để viết đoạn văn hoặc thi học kỳ, mình có thể rút gọn lại.

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
20 tháng 5

- Phần in đậm sử dụng so sánh ("y như quà tặng") và ẩn dụ ("kho báu trời đất ban riêng") để:

+ Nhấn mạnh giá trị đặc biệt, niềm vui bất ngờ của củ khoai.

+ Gợi hình ảnh củ khoai không chỉ là vật chất mà còn mang ý nghĩa tinh thần, như một món quà quý giá từ thiên nhiên.

+ Thể hiện sự trân trọng đối với những điều nhỏ bé.

Nêu tình huống và phân tích tình huống truyện của tác phẩm " người thầy dạy vẽ của tôi": THẦY GIÁO DẠY VẼ CỦA TÔI(NHANH DC TICK)         Tôi muốn kể với các em về thầy giáo dạy vẽ của tôi. Thầy dạy chúng tôi cách đây mười bảy năm, khi đó chúng tôi mới học lớp Năm mà thầy thì mái tóc đã bạc phơ…[…] Thầy ăn mặc theo kiểu xưa: bộ com-lê đen đã cũ lắm, nhưng...
Đọc tiếp

Nêu tình huống và phân tích tình huống truyện của tác phẩm " người thầy dạy vẽ của tôi":
THẦY GIÁO DẠY VẼ CỦA TÔI(NHANH DC TICK)

         Tôi muốn kể với các em về thầy giáo dạy vẽ của tôi. Thầy dạy chúng tôi cách đây mười bảy năm, khi đó chúng tôi mới học lớp Năm mà thầy thì mái tóc đã bạc phơ…

[…] Thầy ăn mặc theo kiểu xưa: bộ com-lê đen đã cũ lắm, nhưng chiếc ca-vát vẫn luôn thắt chỉnh tề trên cổ. Thầy thường đội mũ nồi, bộ râu mép rậm lấm tấm bạc, đôi giày cũ và chiếc cặp da nâu cũng đã sờn rách.

Thầy luôn đăm chiêu nhưng hiền hậu. Chẳng bao giờ thầy cáu giận, gắt gỏng với chúng tôi. Cũng chẳng bao giờ thầy bỏ một tiết lên lớp nào, kể cả những hôm thầy yếu mệt, sốt cao, giọng run run.

Các cô giáo, thầy giáo trong trường kể rằng thầy là một trong số những hoạ sĩ học khoá đầu tiên của Trường Cao đẳng Mĩ thuật Đông Dương. Bạn học của thầy, hầu hết đều đã trở thành những hoạ sĩ tên tuổi, có người nổi tiếng cả ở nước ngoài, riêng thầy Bản chỉ là một giáo viên dạy vẽ bình thường ở một trường cấp hai.

Thầy dạy chúng tôi kẻ chữ, vẽ cái sọt giấy, lọ mực, viên gạch, thỉnh thoảng mới có một bài “vẽ tự do”: cảnh chùa hoặc cảnh lao động ở vườn trường. Thầy dạy rất ân cần, tỉ mỉ, chỉ bảo cho chúng tôi từng li từng tí: cách tô màu, đánh bóng, cả cách gọt bút chì thế nào cho đẹp và dễ vẽ. Nhưng thú vị hơn cả là những câu chuyện của thầy. Thầy thường nói say sưa với chúng tôi về hội hoạ, về màu sắc và đường nét, về cái thế giới thứ hai, thế giới rực rỡ, kì lạ của những bức tranh, những cánh cửa mở tới những khu vườn tốt lành và đẹp đẽ. Có những lần, thầy đưa chúng tôi về nhà thầy chơi, về gian gác xếp đầy sách vở và tranh ảnh. Thầy đưa chúng tôi xem những quyển sách của các bậc danh hoạ. Thầy cũng cho chúng tôi xem những bức tranh thầy vẽ những bức tranh nhỏ, vẽ rất tỉ mỉ những bình hoa nhiều màu, những ngôi nhà, những em bé hàng xóm… Thầy vẽ chậm, vẽ kĩ, không hiểu có đẹp không, nhưng tranh của thầy ít được mọi người chú ý. Chúng tôi có đi hỏi nhưng chẳng mấy ai biết tên hoạ sĩ Nguyễn Thừa Bản.

         (Xuân Quỳnh, Thầy giáo dạy vẽ của tôi, Trần Hoài Dương tuyển chọn, Tuyển tập truyện ngắn hay Việt Nam dành cho thiếu nhi, tập 5, NXB Trẻ, TP. Hồ Chí Minh, 2016, tr.178)

1
17 tháng 5

Tình huống chính của tác phẩm là kể về kỷ niệm và cảm nhận của người kể về thầy giáo dạy vẽ của mình trong quá khứ. Thầy là người có vẻ ngoài giản dị, hiền hậu, đam mê nghệ thuật và tận tụy dạy học, mặc dù không nổi tiếng như các hoạ sĩ khác.

Phân tích tình huống truyện:

  • Tình huống chính: Người kể nhớ về người thầy của mình, qua đó thể hiện lòng kính trọng, yêu quý và cảm phục về hình ảnh người thầy không chỉ là người dạy vẽ mà còn là người truyền cảm hứng, gửi gắm đam mê nghệ thuật cho học trò. Tình huống này giúp độc giả hiểu rõ hơn về nhân cách và tấm lòng của thầy giáo, qua đó tôn vinh nghề giáo và giá trị của sự tận tâm.
  • Ý nghĩa của tình huống: Tình huống giúp thể hiện giá trị của người thầy trong cuộc đời của em, đồng thời thể hiện sự ngưỡng mộ đối với những người thầy giản dị, bình dị nhưng đầy nhiệt huyết. Nó còn tái hiện hình ảnh một người thầy già, khiêm nhường, đam mê nghệ thuật, qua đó gửi gắm thông điệp về lòng kính trọng đối với nghề giáo và nghệ sĩ.

Bạn muốn mình giúp thêm gì về tác phẩm này? Như phân tích sâu hơn hay liên hệ với bài học hay chủ đề nào đó?

Câu 1. (2 điểm) Viết đoạn văn khoảng 200 chữ phân tích đặc sắc nghệ thuật trong truyện “Thầy giáo dạy vẽ của tôi”. NHANH DC TICK THẦY GIÁO DẠY VẼ CỦA TÔI         Tôi muốn kể với các em về thầy giáo dạy vẽ của tôi. Thầy dạy chúng tôi cách đây mười bảy năm, khi đó chúng tôi mới học lớp Năm mà thầy thì mái tóc đã bạc phơ…[…] Thầy ăn mặc theo...
Đọc tiếp

Câu 1. (2 điểm) Viết đoạn văn khoảng 200 chữ phân tích đặc sắc nghệ thuật trong truyện “Thầy giáo dạy vẽ của tôi”. NHANH DC TICK
THẦY GIÁO DẠY VẼ CỦA TÔI

         Tôi muốn kể với các em về thầy giáo dạy vẽ của tôi. Thầy dạy chúng tôi cách đây mười bảy năm, khi đó chúng tôi mới học lớp Năm mà thầy thì mái tóc đã bạc phơ…

[…] Thầy ăn mặc theo kiểu xưa: bộ com-lê đen đã cũ lắm, nhưng chiếc ca-vát vẫn luôn thắt chỉnh tề trên cổ. Thầy thường đội mũ nồi, bộ râu mép rậm lấm tấm bạc, đôi giày cũ và chiếc cặp da nâu cũng đã sờn rách.

Thầy luôn đăm chiêu nhưng hiền hậu. Chẳng bao giờ thầy cáu giận, gắt gỏng với chúng tôi. Cũng chẳng bao giờ thầy bỏ một tiết lên lớp nào, kể cả những hôm thầy yếu mệt, sốt cao, giọng run run.

Các cô giáo, thầy giáo trong trường kể rằng thầy là một trong số những hoạ sĩ học khoá đầu tiên của Trường Cao đẳng Mĩ thuật Đông Dương. Bạn học của thầy, hầu hết đều đã trở thành những hoạ sĩ tên tuổi, có người nổi tiếng cả ở nước ngoài, riêng thầy Bản chỉ là một giáo viên dạy vẽ bình thường ở một trường cấp hai.

Thầy dạy chúng tôi kẻ chữ, vẽ cái sọt giấy, lọ mực, viên gạch, thỉnh thoảng mới có một bài “vẽ tự do”: cảnh chùa hoặc cảnh lao động ở vườn trường. Thầy dạy rất ân cần, tỉ mỉ, chỉ bảo cho chúng tôi từng li từng tí: cách tô màu, đánh bóng, cả cách gọt bút chì thế nào cho đẹp và dễ vẽ. Nhưng thú vị hơn cả là những câu chuyện của thầy. Thầy thường nói say sưa với chúng tôi về hội hoạ, về màu sắc và đường nét, về cái thế giới thứ hai, thế giới rực rỡ, kì lạ của những bức tranh, những cánh cửa mở tới những khu vườn tốt lành và đẹp đẽ. Có những lần, thầy đưa chúng tôi về nhà thầy chơi, về gian gác xếp đầy sách vở và tranh ảnh. Thầy đưa chúng tôi xem những quyển sách của các bậc danh hoạ. Thầy cũng cho chúng tôi xem những bức tranh thầy vẽ những bức tranh nhỏ, vẽ rất tỉ mỉ những bình hoa nhiều màu, những ngôi nhà, những em bé hàng xóm… Thầy vẽ chậm, vẽ kĩ, không hiểu có đẹp không, nhưng tranh của thầy ít được mọi người chú ý. Chúng tôi có đi hỏi nhưng chẳng mấy ai biết tên hoạ sĩ Nguyễn Thừa Bản.

         (Xuân Quỳnh, Thầy giáo dạy vẽ của tôi, Trần Hoài Dương tuyển chọn, Tuyển tập truyện ngắn hay Việt Nam dành cho thiếu nhi, tập 5, NXB Trẻ, TP. Hồ Chí Minh, 2016, tr.178)

0
THẦY GIÁO DẠY VẼ CỦA TÔI( NHANH DC TICK)         Tôi muốn kể với các em về thầy giáo dạy vẽ của tôi. Thầy dạy chúng tôi cách đây mười bảy năm, khi đó chúng tôi mới học lớp Năm mà thầy thì mái tóc đã bạc phơ…[…] Thầy ăn mặc theo kiểu xưa: bộ com-lê đen đã cũ lắm, nhưng chiếc ca-vát vẫn luôn thắt chỉnh tề trên cổ. Thầy thường đội mũ nồi, bộ râu mép rậm lấm tấm...
Đọc tiếp

THẦY GIÁO DẠY VẼ CỦA TÔI( NHANH DC TICK)

         Tôi muốn kể với các em về thầy giáo dạy vẽ của tôi. Thầy dạy chúng tôi cách đây mười bảy năm, khi đó chúng tôi mới học lớp Năm mà thầy thì mái tóc đã bạc phơ…

[…] Thầy ăn mặc theo kiểu xưa: bộ com-lê đen đã cũ lắm, nhưng chiếc ca-vát vẫn luôn thắt chỉnh tề trên cổ. Thầy thường đội mũ nồi, bộ râu mép rậm lấm tấm bạc, đôi giày cũ và chiếc cặp da nâu cũng đã sờn rách.

Thầy luôn đăm chiêu nhưng hiền hậu. Chẳng bao giờ thầy cáu giận, gắt gỏng với chúng tôi. Cũng chẳng bao giờ thầy bỏ một tiết lên lớp nào, kể cả những hôm thầy yếu mệt, sốt cao, giọng run run.

Các cô giáo, thầy giáo trong trường kể rằng thầy là một trong số những hoạ sĩ học khoá đầu tiên của Trường Cao đẳng Mĩ thuật Đông Dương. Bạn học của thầy, hầu hết đều đã trở thành những hoạ sĩ tên tuổi, có người nổi tiếng cả ở nước ngoài, riêng thầy Bản chỉ là một giáo viên dạy vẽ bình thường ở một trường cấp hai.

Thầy dạy chúng tôi kẻ chữ, vẽ cái sọt giấy, lọ mực, viên gạch, thỉnh thoảng mới có một bài “vẽ tự do”: cảnh chùa hoặc cảnh lao động ở vườn trường. Thầy dạy rất ân cần, tỉ mỉ, chỉ bảo cho chúng tôi từng li từng tí: cách tô màu, đánh bóng, cả cách gọt bút chì thế nào cho đẹp và dễ vẽ. Nhưng thú vị hơn cả là những câu chuyện của thầy. Thầy thường nói say sưa với chúng tôi về hội hoạ, về màu sắc và đường nét, về cái thế giới thứ hai, thế giới rực rỡ, kì lạ của những bức tranh, những cánh cửa mở tới những khu vườn tốt lành và đẹp đẽ. Có những lần, thầy đưa chúng tôi về nhà thầy chơi, về gian gác xếp đầy sách vở và tranh ảnh. Thầy đưa chúng tôi xem những quyển sách của các bậc danh hoạ. Thầy cũng cho chúng tôi xem những bức tranh thầy vẽ những bức tranh nhỏ, vẽ rất tỉ mỉ những bình hoa nhiều màu, những ngôi nhà, những em bé hàng xóm… Thầy vẽ chậm, vẽ kĩ, không hiểu có đẹp không, nhưng tranh của thầy ít được mọi người chú ý. Chúng tôi có đi hỏi nhưng chẳng mấy ai biết tên hoạ sĩ Nguyễn Thừa Bản.

         (Xuân Quỳnh, Thầy giáo dạy vẽ của tôi, Trần Hoài Dương tuyển chọn, Tuyển tập truyện ngắn hay Việt Nam dành cho thiếu nhi, tập 5, NXB Trẻ, TP. Hồ Chí Minh, 2016, tr.178)

Câu 1: (0.5 điểm) Xác định nhân vật chính và nội dung của đoạn ngữ liệu trên?

Câu 2: (0.5 điểm) Tìm một số chi tiết miêu tả hình ảnh của thầy giáo dạy vẽ? Qua những chi tiết đó, em nhận xét gì về tính cách của nhân vật?

Câu 3: (1.0 điểm) Cho biết chủ đề của văn bản và nêu một số căn cứ giúp em xác định được chủ đề đó.

Câu 4: (1.0 điểm) Tìm 1 câu phủ định, nêu đặc điểm, chức năng của câu phủ định đó trong đoạn văn sau đây: “Thầy cũng cho chúng tôi xem những bức tranh thầy vẽ những bức tranh nhỏ, vẽ rất tỉ mỉ những bình hoa nhiều màu, những ngôi nhà, những em bé hàng xóm… Thầy vẽ chậm, vẽ kĩ, không hiểu có đẹp không, nhưng tranh của thầy ít được mọi người chú ý. Chúng tôi có đi hỏi nhưng chẳng mấy ai biết tên hoạ sĩ Nguyễn Thừa Bản.”

Câu 5: (1.0 điểm) Bài học sâu sắc nhất em rút ra từ đoạn ngữ liệu trên là gì?

4
16 tháng 5

khó quá

khó quá kệ bạn

14 tháng 5

Truyện Thầy giáo dạy vẽ của tôi để lại ấn tượng sâu sắc nhờ những đặc sắc nghệ thuật tinh tế. Trước hết, tác giả đã sử dụng ngôi kể ngôi thứ nhất, giúp câu chuyện trở nên chân thật và gần gũi, đồng thời thể hiện cảm xúc, suy nghĩ một cách sâu sắc của người học trò đối với thầy giáo của mình. Nghệ thuật xây dựng nhân vật cũng rất đặc sắc, đặc biệt là nhân vật thầy giáo dạy vẽ - một người thầy giàu lòng yêu nghề, hết lòng vì học sinh và nghệ thuật. Hình ảnh người thầy được khắc họa qua hành động, lời nói và đặc biệt là những chi tiết giàu cảm xúc như cách thầy kiên nhẫn giảng dạy, sự hy sinh thầm lặng khi bị hiểu lầm, và tình yêu mãnh liệt với cái đẹp. Ngoài ra, tác giả còn khéo léo sử dụng ngôn ngữ giản dị, trong sáng nhưng giàu hình ảnh, giúp truyền tải tình cảm một cách nhẹ nhàng mà sâu lắng. Tình huống truyện tuy đơn giản nhưng đầy chất nhân văn, góp phần thể hiện rõ thông điệp: trân trọng những người thầy thầm lặng, những người đã vun đắp tâm hồn và ước mơ cho bao thế hệ học sinh.