K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Nêu tình huống và phân tích tình huống truyện của tác phẩm " người thầy dạy vẽ của tôi": THẦY GIÁO DẠY VẼ CỦA TÔI(NHANH DC TICK)         Tôi muốn kể với các em về thầy giáo dạy vẽ của tôi. Thầy dạy chúng tôi cách đây mười bảy năm, khi đó chúng tôi mới học lớp Năm mà thầy thì mái tóc đã bạc phơ…[…] Thầy ăn mặc theo kiểu xưa: bộ com-lê đen đã cũ lắm, nhưng...
Đọc tiếp

Nêu tình huống và phân tích tình huống truyện của tác phẩm " người thầy dạy vẽ của tôi":
THẦY GIÁO DẠY VẼ CỦA TÔI(NHANH DC TICK)

         Tôi muốn kể với các em về thầy giáo dạy vẽ của tôi. Thầy dạy chúng tôi cách đây mười bảy năm, khi đó chúng tôi mới học lớp Năm mà thầy thì mái tóc đã bạc phơ…

[…] Thầy ăn mặc theo kiểu xưa: bộ com-lê đen đã cũ lắm, nhưng chiếc ca-vát vẫn luôn thắt chỉnh tề trên cổ. Thầy thường đội mũ nồi, bộ râu mép rậm lấm tấm bạc, đôi giày cũ và chiếc cặp da nâu cũng đã sờn rách.

Thầy luôn đăm chiêu nhưng hiền hậu. Chẳng bao giờ thầy cáu giận, gắt gỏng với chúng tôi. Cũng chẳng bao giờ thầy bỏ một tiết lên lớp nào, kể cả những hôm thầy yếu mệt, sốt cao, giọng run run.

Các cô giáo, thầy giáo trong trường kể rằng thầy là một trong số những hoạ sĩ học khoá đầu tiên của Trường Cao đẳng Mĩ thuật Đông Dương. Bạn học của thầy, hầu hết đều đã trở thành những hoạ sĩ tên tuổi, có người nổi tiếng cả ở nước ngoài, riêng thầy Bản chỉ là một giáo viên dạy vẽ bình thường ở một trường cấp hai.

Thầy dạy chúng tôi kẻ chữ, vẽ cái sọt giấy, lọ mực, viên gạch, thỉnh thoảng mới có một bài “vẽ tự do”: cảnh chùa hoặc cảnh lao động ở vườn trường. Thầy dạy rất ân cần, tỉ mỉ, chỉ bảo cho chúng tôi từng li từng tí: cách tô màu, đánh bóng, cả cách gọt bút chì thế nào cho đẹp và dễ vẽ. Nhưng thú vị hơn cả là những câu chuyện của thầy. Thầy thường nói say sưa với chúng tôi về hội hoạ, về màu sắc và đường nét, về cái thế giới thứ hai, thế giới rực rỡ, kì lạ của những bức tranh, những cánh cửa mở tới những khu vườn tốt lành và đẹp đẽ. Có những lần, thầy đưa chúng tôi về nhà thầy chơi, về gian gác xếp đầy sách vở và tranh ảnh. Thầy đưa chúng tôi xem những quyển sách của các bậc danh hoạ. Thầy cũng cho chúng tôi xem những bức tranh thầy vẽ những bức tranh nhỏ, vẽ rất tỉ mỉ những bình hoa nhiều màu, những ngôi nhà, những em bé hàng xóm… Thầy vẽ chậm, vẽ kĩ, không hiểu có đẹp không, nhưng tranh của thầy ít được mọi người chú ý. Chúng tôi có đi hỏi nhưng chẳng mấy ai biết tên hoạ sĩ Nguyễn Thừa Bản.

         (Xuân Quỳnh, Thầy giáo dạy vẽ của tôi, Trần Hoài Dương tuyển chọn, Tuyển tập truyện ngắn hay Việt Nam dành cho thiếu nhi, tập 5, NXB Trẻ, TP. Hồ Chí Minh, 2016, tr.178)

1
17 tháng 5

Tình huống chính của tác phẩm là kể về kỷ niệm và cảm nhận của người kể về thầy giáo dạy vẽ của mình trong quá khứ. Thầy là người có vẻ ngoài giản dị, hiền hậu, đam mê nghệ thuật và tận tụy dạy học, mặc dù không nổi tiếng như các hoạ sĩ khác.

Phân tích tình huống truyện:

  • Tình huống chính: Người kể nhớ về người thầy của mình, qua đó thể hiện lòng kính trọng, yêu quý và cảm phục về hình ảnh người thầy không chỉ là người dạy vẽ mà còn là người truyền cảm hứng, gửi gắm đam mê nghệ thuật cho học trò. Tình huống này giúp độc giả hiểu rõ hơn về nhân cách và tấm lòng của thầy giáo, qua đó tôn vinh nghề giáo và giá trị của sự tận tâm.
  • Ý nghĩa của tình huống: Tình huống giúp thể hiện giá trị của người thầy trong cuộc đời của em, đồng thời thể hiện sự ngưỡng mộ đối với những người thầy giản dị, bình dị nhưng đầy nhiệt huyết. Nó còn tái hiện hình ảnh một người thầy già, khiêm nhường, đam mê nghệ thuật, qua đó gửi gắm thông điệp về lòng kính trọng đối với nghề giáo và nghệ sĩ.

Bạn muốn mình giúp thêm gì về tác phẩm này? Như phân tích sâu hơn hay liên hệ với bài học hay chủ đề nào đó?

17 tháng 5

ko biết

bạn chờ đi nhé =|


Câu 1. (2 điểm) Viết đoạn văn khoảng 200 chữ phân tích đặc sắc nghệ thuật trong truyện “Thầy giáo dạy vẽ của tôi”. NHANH DC TICK THẦY GIÁO DẠY VẼ CỦA TÔI         Tôi muốn kể với các em về thầy giáo dạy vẽ của tôi. Thầy dạy chúng tôi cách đây mười bảy năm, khi đó chúng tôi mới học lớp Năm mà thầy thì mái tóc đã bạc phơ…[…] Thầy ăn mặc theo...
Đọc tiếp

Câu 1. (2 điểm) Viết đoạn văn khoảng 200 chữ phân tích đặc sắc nghệ thuật trong truyện “Thầy giáo dạy vẽ của tôi”. NHANH DC TICK
THẦY GIÁO DẠY VẼ CỦA TÔI

         Tôi muốn kể với các em về thầy giáo dạy vẽ của tôi. Thầy dạy chúng tôi cách đây mười bảy năm, khi đó chúng tôi mới học lớp Năm mà thầy thì mái tóc đã bạc phơ…

[…] Thầy ăn mặc theo kiểu xưa: bộ com-lê đen đã cũ lắm, nhưng chiếc ca-vát vẫn luôn thắt chỉnh tề trên cổ. Thầy thường đội mũ nồi, bộ râu mép rậm lấm tấm bạc, đôi giày cũ và chiếc cặp da nâu cũng đã sờn rách.

Thầy luôn đăm chiêu nhưng hiền hậu. Chẳng bao giờ thầy cáu giận, gắt gỏng với chúng tôi. Cũng chẳng bao giờ thầy bỏ một tiết lên lớp nào, kể cả những hôm thầy yếu mệt, sốt cao, giọng run run.

Các cô giáo, thầy giáo trong trường kể rằng thầy là một trong số những hoạ sĩ học khoá đầu tiên của Trường Cao đẳng Mĩ thuật Đông Dương. Bạn học của thầy, hầu hết đều đã trở thành những hoạ sĩ tên tuổi, có người nổi tiếng cả ở nước ngoài, riêng thầy Bản chỉ là một giáo viên dạy vẽ bình thường ở một trường cấp hai.

Thầy dạy chúng tôi kẻ chữ, vẽ cái sọt giấy, lọ mực, viên gạch, thỉnh thoảng mới có một bài “vẽ tự do”: cảnh chùa hoặc cảnh lao động ở vườn trường. Thầy dạy rất ân cần, tỉ mỉ, chỉ bảo cho chúng tôi từng li từng tí: cách tô màu, đánh bóng, cả cách gọt bút chì thế nào cho đẹp và dễ vẽ. Nhưng thú vị hơn cả là những câu chuyện của thầy. Thầy thường nói say sưa với chúng tôi về hội hoạ, về màu sắc và đường nét, về cái thế giới thứ hai, thế giới rực rỡ, kì lạ của những bức tranh, những cánh cửa mở tới những khu vườn tốt lành và đẹp đẽ. Có những lần, thầy đưa chúng tôi về nhà thầy chơi, về gian gác xếp đầy sách vở và tranh ảnh. Thầy đưa chúng tôi xem những quyển sách của các bậc danh hoạ. Thầy cũng cho chúng tôi xem những bức tranh thầy vẽ những bức tranh nhỏ, vẽ rất tỉ mỉ những bình hoa nhiều màu, những ngôi nhà, những em bé hàng xóm… Thầy vẽ chậm, vẽ kĩ, không hiểu có đẹp không, nhưng tranh của thầy ít được mọi người chú ý. Chúng tôi có đi hỏi nhưng chẳng mấy ai biết tên hoạ sĩ Nguyễn Thừa Bản.

         (Xuân Quỳnh, Thầy giáo dạy vẽ của tôi, Trần Hoài Dương tuyển chọn, Tuyển tập truyện ngắn hay Việt Nam dành cho thiếu nhi, tập 5, NXB Trẻ, TP. Hồ Chí Minh, 2016, tr.178)

0
THẦY GIÁO DẠY VẼ CỦA TÔI( NHANH DC TICK)         Tôi muốn kể với các em về thầy giáo dạy vẽ của tôi. Thầy dạy chúng tôi cách đây mười bảy năm, khi đó chúng tôi mới học lớp Năm mà thầy thì mái tóc đã bạc phơ…[…] Thầy ăn mặc theo kiểu xưa: bộ com-lê đen đã cũ lắm, nhưng chiếc ca-vát vẫn luôn thắt chỉnh tề trên cổ. Thầy thường đội mũ nồi, bộ râu mép rậm lấm tấm...
Đọc tiếp

THẦY GIÁO DẠY VẼ CỦA TÔI( NHANH DC TICK)

         Tôi muốn kể với các em về thầy giáo dạy vẽ của tôi. Thầy dạy chúng tôi cách đây mười bảy năm, khi đó chúng tôi mới học lớp Năm mà thầy thì mái tóc đã bạc phơ…

[…] Thầy ăn mặc theo kiểu xưa: bộ com-lê đen đã cũ lắm, nhưng chiếc ca-vát vẫn luôn thắt chỉnh tề trên cổ. Thầy thường đội mũ nồi, bộ râu mép rậm lấm tấm bạc, đôi giày cũ và chiếc cặp da nâu cũng đã sờn rách.

Thầy luôn đăm chiêu nhưng hiền hậu. Chẳng bao giờ thầy cáu giận, gắt gỏng với chúng tôi. Cũng chẳng bao giờ thầy bỏ một tiết lên lớp nào, kể cả những hôm thầy yếu mệt, sốt cao, giọng run run.

Các cô giáo, thầy giáo trong trường kể rằng thầy là một trong số những hoạ sĩ học khoá đầu tiên của Trường Cao đẳng Mĩ thuật Đông Dương. Bạn học của thầy, hầu hết đều đã trở thành những hoạ sĩ tên tuổi, có người nổi tiếng cả ở nước ngoài, riêng thầy Bản chỉ là một giáo viên dạy vẽ bình thường ở một trường cấp hai.

Thầy dạy chúng tôi kẻ chữ, vẽ cái sọt giấy, lọ mực, viên gạch, thỉnh thoảng mới có một bài “vẽ tự do”: cảnh chùa hoặc cảnh lao động ở vườn trường. Thầy dạy rất ân cần, tỉ mỉ, chỉ bảo cho chúng tôi từng li từng tí: cách tô màu, đánh bóng, cả cách gọt bút chì thế nào cho đẹp và dễ vẽ. Nhưng thú vị hơn cả là những câu chuyện của thầy. Thầy thường nói say sưa với chúng tôi về hội hoạ, về màu sắc và đường nét, về cái thế giới thứ hai, thế giới rực rỡ, kì lạ của những bức tranh, những cánh cửa mở tới những khu vườn tốt lành và đẹp đẽ. Có những lần, thầy đưa chúng tôi về nhà thầy chơi, về gian gác xếp đầy sách vở và tranh ảnh. Thầy đưa chúng tôi xem những quyển sách của các bậc danh hoạ. Thầy cũng cho chúng tôi xem những bức tranh thầy vẽ những bức tranh nhỏ, vẽ rất tỉ mỉ những bình hoa nhiều màu, những ngôi nhà, những em bé hàng xóm… Thầy vẽ chậm, vẽ kĩ, không hiểu có đẹp không, nhưng tranh của thầy ít được mọi người chú ý. Chúng tôi có đi hỏi nhưng chẳng mấy ai biết tên hoạ sĩ Nguyễn Thừa Bản.

         (Xuân Quỳnh, Thầy giáo dạy vẽ của tôi, Trần Hoài Dương tuyển chọn, Tuyển tập truyện ngắn hay Việt Nam dành cho thiếu nhi, tập 5, NXB Trẻ, TP. Hồ Chí Minh, 2016, tr.178)

Câu 1: (0.5 điểm) Xác định nhân vật chính và nội dung của đoạn ngữ liệu trên?

Câu 2: (0.5 điểm) Tìm một số chi tiết miêu tả hình ảnh của thầy giáo dạy vẽ? Qua những chi tiết đó, em nhận xét gì về tính cách của nhân vật?

Câu 3: (1.0 điểm) Cho biết chủ đề của văn bản và nêu một số căn cứ giúp em xác định được chủ đề đó.

Câu 4: (1.0 điểm) Tìm 1 câu phủ định, nêu đặc điểm, chức năng của câu phủ định đó trong đoạn văn sau đây: “Thầy cũng cho chúng tôi xem những bức tranh thầy vẽ những bức tranh nhỏ, vẽ rất tỉ mỉ những bình hoa nhiều màu, những ngôi nhà, những em bé hàng xóm… Thầy vẽ chậm, vẽ kĩ, không hiểu có đẹp không, nhưng tranh của thầy ít được mọi người chú ý. Chúng tôi có đi hỏi nhưng chẳng mấy ai biết tên hoạ sĩ Nguyễn Thừa Bản.”

Câu 5: (1.0 điểm) Bài học sâu sắc nhất em rút ra từ đoạn ngữ liệu trên là gì?

4
16 tháng 5

khó quá

khó quá kệ bạn

Câu 1 (2,0 điểm). Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) phân tích 9 câu thơ đầu của đoạn trích phần Đọc hiểu.Câu 2 (4,0 điểm). Trong tác phẩm “Tinh thần yêu nước của nhân dân ta”, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã viết: “Dân ta có một lòng nồng nàn yêu nước. Đó là truyền thống quý báu của ta. Từ xưa đến nay, mỗi khi Tổ quốc bị xâm lăng, thì tinh thần ấy lại sôi nổi, nó kết thành một làn...
Đọc tiếp

Câu 1 (2,0 điểm). Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) phân tích 9 câu thơ đầu của đoạn trích phần Đọc hiểu.

Câu 2 (4,0 điểm). Trong tác phẩm “Tinh thần yêu nước của nhân dân ta”, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã viết: “Dân ta có một lòng nồng nàn yêu nước. Đó là truyền thống quý báu của ta. Từ xưa đến nay, mỗi khi Tổ quốc bị xâm lăng, thì tinh thần ấy lại sôi nổi, nó kết thành một làn sóng vô cùng mạnh mẽ, to lớn, nó lướt qua mọi sự nguy hiểm, khó khăn, nó nhấn chìm tất cả lũ bán nước và lũ cướp nước… Chúng ta phải ghi nhớ công lao của các vị anh hùng dân tộc… Đồng bào ta ngày nay cũng rất xứng đáng vói tổ tiên ngày trước...”.

Theo em lòng yêu nước của thế hệ trẻ được thể hiện sâu sắc nhất trong thời kì chiến tranh hay trong thời đại ngày nay, thế hệ trẻ càng cần phải thể hiện lòng yêu nước rõ nét hơn bao giờ hết?

Hãy viết bài văn nghị luận xã hội (khoảng 400 chữ) thể hiện suy nghĩ của em về vấn đề trên.

0
(4,0 điểm) Đọc đoạn thơ và thực hiện các yêu cầu từ câu 1 đến câu 5: Năm mươi sáu ngày đêm bom gầm pháo dội Ta mới hiểu thế nào là đồng đội: Đồng đội ta Là hớp nước uống chung Nắm cơm bẻ nửa. Là chia nhau một trưa nắng, một chiều mưa Chia khắp anh em một mẩu tin nhà Chia nhau cuộc đời, chia nhau cái chết. Bạn ta đó Ngã trên dây thép ba...
Đọc tiếp

(4,0 điểm) Đọc đoạn thơ và thực hiện các yêu cầu từ câu 1 đến câu 5:

Năm mươi sáu ngày đêm bom gầm pháo dội

Ta mới hiểu thế nào là đồng đội:

Đồng đội ta

Là hớp nước uống chung

Nắm cơm bẻ nửa.

Là chia nhau một trưa nắng, một chiều mưa

Chia khắp anh em một mẩu tin nhà

Chia nhau cuộc đời, chia nhau cái chết.

Bạn ta đó

Ngã trên dây thép ba tầng

Một bàn tay chưa rời báng súng,

Chân lưng chừng nửa bước xung phong.

Ôi những con người mỗi khi nằm xuống

Vẫn nằm trong tư thế tiến công!

Khi bạn ta

lấy thân mình

đo bước

Chiến hào đi,

Ta mới hiểu

giá từng thước đất,…

        (Trích “Giá từng thước đất” – Chính Hữu, NXB Văn học, Hà Nội, 1972)

Câu 1 (0,5 điểm). Đoạn thơ được viết theo thể thơ gì?

Câu 2 (1,0 điểm). Trong đoạn thơ, tác giả đã sử dụng những từ ngữ nào để nói về người lính? Qua những từ ngữ đó, em hiểu gì về cuộc sống chiến đấu của họ?

Câu 3 (0,5 điểm). Em hiểu như thế nào về những câu thơ sau?

“Bạn ta đó

Ngã trên dây thép ba tầng

Một bàn tay chưa rời bảng súng.

Chân lưng chừng nửa bước xung phong.”

Câu 4 (1,0 điểm). Phân tích giá trị biểu đạt của phép tu từ nói giảm nói tránh trong hai câu thơ:

“Ôi những con người mỗi khi nằm xuống

Vẫn nằm trong tư thế tiến công!”

Câu 5 (1,0 điểm). Em nhận ra được thông điệp nào từ nhan đề Giá từng thước đất?

0
Câu 1 (2,0 điểm). Từ nội dung văn bản phần Đọc hiểu, anh/chị hãy viết một đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) trình bày ý nghĩa của việc giữ gìn bản sắc văn hoá dân tộc.Câu 2 (4,0 điểm). Viết bài văn nghị luận (khoảng 500 chữ) phân tích chủ đề và đặc sắc nghệ thuật của truyện ngắn sau:BÀ TÔI (Tóm lược phần đầu: Do xích mích cùng con trai và con dâu, bà của Minh – nhân...
Đọc tiếp

Câu 1 (2,0 điểm). Từ nội dung văn bản phần Đọc hiểu, anh/chị hãy viết một đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) trình bày ý nghĩa của việc giữ gìn bản sắc văn hoá dân tộc.

Câu 2 (4,0 điểm). Viết bài văn nghị luận (khoảng 500 chữ) phân tích chủ đề và đặc sắc nghệ thuật của truyện ngắn sau:

BÀ TÔI

(Tóm lược phần đầu: Do xích mích cùng con trai và con dâu, bà của Minh – nhân vật “tôi”, chuyển đến sống cùng người em của mình. Tình cờ nghe được cuộc trò chuyện của những người hàng xóm, “tôi” mới biết bà đang đi bán bỏng ở bến tàu).

Thì ra bà tôi lâu nay vẫn đi bán bỏng ngoài bến tàu. Khổ thân bà quá! Bà ơi, cháu thương bà lắm. Bà có nghe thấy tiếng cháu gọi thầm bà không? Lúc này bà làm gì, ở đâu? Sao bà không về với cháu đi bà!

Ôi, tôi như nhìn thấy bà tôi đang len lỏi đi dọc các toa tàu, giơ gói bỏng lên trước mặt hành khách nài nỉ: “Ông ơi, bà ơi mua bỏng giúp tôi đi!”. Nhưng con tàu vô tình cứ mang các hành khách chạy đi, để lại bà tôi tóc bạc, lưng còng, đứng chơ vơ giữa hai vệt đường ray... Chính tôi, tôi cũng vô tình như con tàu, tôi chẳng để ý gì đến bà tôi, tôi chỉ nghĩ đến những con quay, những quả bóng của tôi thôi! Nhiều lúc bà tôi đến chơi, mới ngồi với bà được một tí, tôi đã vội bỏ đi với những trò chơi của tôi rồi! Không, không thể để thế được. Tôi đã mười hai tuổi, lớn rồi, tôi cũng có quyền bàn chuyện nghiêm chỉnh với bố mẹ tôi chứ! Nghĩ rồi, tôi chạy ào xuống nhà. Tôi thấy mẹ tôi đang rửa bát, còn bố tôi đang xách nước lên.

– Bố mẹ ơi, – tôi gọi giục giã, – bố mẹ vào cả đây con có chuyện này muốn nói.

[...]

– ... Bố mẹ ơi, bố mẹ có thương bà không?

– Sao tự nhiên con lại hỏi thế? – Bố tôi hỏi lại tôi. – Mà bà làm sao kia mà thương?

– Bà chẳng làm sao cả. Bà đi bán bỏng ở bến tàu ấy, người ta bảo thế. Bố mẹ có biết không?

– Biết, – bố tôi có vẻ lúng túng, – nhưng thế thì sao.

– Còn sao nữa! – Tôi nghẹn ngào – Bà già rồi. Sao bố lại để bà như thế? Khổ thân bà!

– Bố có bắt bà phải thế đâu – mẹ tôi trả lời thay cho bố – vì bà thích thế chứ.

– Thích ư? Con chắc là bà chẳng thích đâu. Đời nào bà lại thích đi bán bỏng hơn ở nhà với con, với bố mẹ. Bà yêu thương bố mẹ và con lắm kia mà. Ôi, con cứ nghĩ đến những ngày nắng, ngày rét mà bà thì già thế, bà sao chịu nổi, bà ốm rồi bà chết như bà Thìn bên cạnh ấy thì sao. – Nói đến đây tôi oà lên khóc. – Ước gì bây giờ con đã lớn để con nuôi được bà!

Bố mẹ lặng lẽ nhìn tôi rồi lại nhìn nhau. Bố tôi đặt một bàn tay lên vai tôi rồi nói:

– Thôi con nín đi. Bố hiểu rồi. Con nín đi con!

Tôi cảm thấy giọng bố tôi hơi run và bàn tay nóng ran của bố truyền hơi nóng sang vai tôi. Mẹ tôi cũng nghẹn ngào:

– Con nói đúng, bố mẹ có lỗi với bà. Con đi ngủ đi, sáng mai bố mẹ sẽ xuống Vĩnh Tuy đón bà về đây. Gia đình ta lại sum họp như trước.

(Trích Bà tôi, Những truyện hay viết cho thiếu nhi, Xuân Quỳnh, NXB Kim Đồng, 2024, tr. 56 – 65)

1
14 tháng 5

*Trả lời:
Câu 1:
Trong bối cảnh toàn cầu hóa diễn ra mạnh mẽ, việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc trở nên vô cùng quan trọng. Bản sắc văn hóa là tổng hòa những giá trị vật chất và tinh thần được hun đúc qua hàng ngàn năm lịch sử, tạo nên đặc trưng riêng của mỗi cộng đồng, mỗi quốc gia. Giữ gìn bản sắc văn hóa không chỉ là bảo tồn những di sản vật thể và phi vật thể, mà còn là bảo vệ những giá trị đạo đức, lối sống, phong tục tập quán tốt đẹp của dân tộc. Đây là nền tảng tinh thần vững chắc, giúp chúng ta định vị mình trong thế giới đa văn hóa, tránh bị hòa tan và đánh mất cội nguồn. Hơn nữa, bản sắc văn hóa còn là nguồn lực quan trọng để phát triển kinh tế, du lịch, tạo nên sự khác biệt và sức cạnh tranh trên thị trường quốc tế. Vì vậy, mỗi người dân cần nâng cao ý thức về việc bảo tồn và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc, góp phần xây dựng một xã hội văn minh, giàu bản sắc và phát triển bền vững.

Câu 2:
Xuân Quỳnh là một trong những nhà thơ tiêu biểu của nền văn học Việt Nam hiện đại. Bên cạnh những vần thơ lay động lòng người, bà còn để lại dấu ấn trong lĩnh vực truyện ngắn, đặc biệt là văn học thiếu nhi. Truyện ngắn "Bà tôi" là một tác phẩm tiêu biểu, thể hiện tình cảm gia đình ấm áp, đồng thời chứa đựng những giá trị nhân văn sâu sắc.
 Truyện xoay quanh tình cảm bà cháu, tình cảm giữa các thành viên trong gia đình. Tình yêu thương, sự quan tâm, lo lắng dành cho nhau là sợi dây gắn kết các nhân vật. Minh từ một cậu bé vô tâm, chỉ biết đến những trò chơi của mình đã dần nhận ra sự hy sinh, vất vả của bà, từ đó có những hành động thể hiện tình yêu thương và trách nhiệm với gia đình. Bố mẹ Minh nhận ra lỗi lầm của mình khi để bà phải vất vả kiếm sống, từ đó quyết định đón bà về để gia đình sum họp.
 Mâu thuẫn giữa bà và bố mẹ Minh dẫn đến việc bà phải rời nhà đi ở nhờ và kiếm sống bằng nghề bán bỏng. Tình huống này tạo ra sự căng thẳng, đồng thời khơi gợi lòng trắc ẩn của người đọc.
Ban đầu là một cậu bé vô tư, hồn nhiên, chỉ quan tâm đến những trò chơi của mình. Khi biết bà phải đi bán bỏng, Minh cảm thấy xót xa, thương bà và hối hận vì đã không quan tâm đến bà. Bày tỏ ý kiến với bố mẹ, khóc lóc và mong muốn được chăm sóc bà.
Người bà hiền hậu, yêu thương con cháu, nhưng cũng rất tự trọng và không muốn làm phiền đến con cái. Chi tiết bà đi bán bỏng thể hiện sự vất vả, hy sinh của bà để con cháu được sống đầy đủ.
Ban đầu có phần vô tâm, chưa hiểu được tấm lòng của bà. Sự thức tỉnh và hối hận của bố mẹ Minh khi nghe Minh nói. Hành động đón bà về thể hiện sự yêu thương, trách nhiệm với gia đình.
Phù hợp với giọng văn trẻ thơ, dễ đi vào lòng người đọc. Đặc biệt là tâm lý của nhân vật "tôi" khi nhận ra sự thật về cuộc sống của bà. Chi tiết bà tôi len lỏi đi dọc các toa tàu, hình ảnh bà tóc bạc, lưng còng đứng chơ vơ giữa hai vệt đường ray,... gợi lên sự xót xa, thương cảm. Gia đình sum họp, thể hiện niềm tin vào những điều tốt đẹp trong cuộc sống.
"Bà tôi" là một truyện ngắn cảm động, giàu ý nghĩa nhân văn. Tác phẩm không chỉ ca ngợi tình cảm gia đình thiêng liêng, mà còn nhắc nhở chúng ta về sự quan tâm, yêu thương và trách nhiệm với những người thân yêu. Với giọng văn giản dị, chân thành, Xuân Quỳnh đã chạm đến trái tim của nhiều thế hệ độc giả, để lại những dư âm sâu sắc về tình người trong cuộc sống.

(4,0 điểm) Đọc văn bản sau:Lễ hội Hoa Lư: Hào khí một thuở, vang vọng ngàn năm Trong dòng chảy bất tận của thời gian, với bao thăng trầm của lịch sử, Lễ hội Hoa Lư vẫn còn đó vẹn nguyên giá trị trong kho tàng di sản văn hóa phi vật thể.Quang cảnh lễ rước nước trên sông Hoàng Long. Theo Baoninhbinh.org.vn Bản sắc văn hoá được tôn vinh (1) Lễ hội Hoa Lư năm 2025 diễn ra trong 3 ngày,...
Đọc tiếp

(4,0 điểm) Đọc văn bản sau:

Lễ hội Hoa Lư: Hào khí một thuở, vang vọng ngàn năm

Trong dòng chảy bất tận của thời gian, với bao thăng trầm của lịch sử, Lễ hội Hoa Lư vẫn còn đó vẹn nguyên giá trị trong kho tàng di sản văn hóa phi vật thể.

Quang cảnh lễ rước nước trên sông Hoàng Long. Theo Baoninhbinh.org.vn

Bản sắc văn hoá được tôn vinh

(1) Lễ hội Hoa Lư năm 2025 diễn ra trong 3 ngày, từ ngày 9–11/3 âm lịch. Trong những ngày diễn ra Lễ hội, ước tính có hàng nghìn người dân, du khách thập phương cùng hội tụ về miền di sản để được đắm chìm trong không gian lễ hội linh thiêng. Người về trẩy hội được tham gia nhiều hoạt động lễ hội đặc sắc.

(2) Trong đó, phần lễ được tổ chức trang nghiêm với các nghi lễ truyền thống, tôn vinh, tri ân công đức các bậc tiên đế, tiền nhân đã có công dựng nước và giữ nước; thể hiện ước nguyện của Nhân dân cầu mong quốc thái dân an, mưa thuận gió hòa, cây cối tốt tươi… thông qua các nghi thức: Lễ mở cửa đền, dâng hương, rước nước, rước kiệu, cầu siêu và các lễ hội hoa đăng, lễ tạ…

(3) Phần hội gồm các hoạt động văn hóa, thể thao, trò chơi dân gian như: Trưng bày, triển lãm, chọi gà, cờ người, biểu diễn trống hội, cồng chiêng; các giải thể thao, giải vật dân tộc…

(4) Các hoạt động này đã góp phần bảo tồn và phát huy truyền thống lịch sử, văn hóa của dân tộc; quảng bá tiềm năng thế mạnh du lịch, văn hóa, thu hút du khách trong và ngoài nước về với Ninh Bình.

[…]

(5) Bà Trần Thị Đạt (thôn Yên Trạch, xã Trường Yên) chia sẻ: Xưa kia, Lễ hội Hoa Lư có tên là hội Trường Yên chỉ được tổ chức với quy mô cấp làng, cấp xã, song với những người dân Trường Yên và các vùng lân cận thì đó là một hoạt động tâm linh được chờ đợi nhất trong năm.

[…]

Hào khí Hoa Lư – động lực cho sự phát triển

  (6) Trải qua bao biến thiên của lịch sử, cho đến ngày nay, Lễ hội Hoa Lư – tài sản vô giá trong kho tàng di sản văn hóa phi vật thể vẫn là hoạt động sinh hoạt văn hóa tinh thần độc đáo, đặc sắc riêng của người dân Cố đô Ninh Bình.

(https://baoninhbinh.org.vn/le–hoi–hoa–lu–hao–khi–mot–thuo–vang–vong–ngan–nam–278730.htm)

Trả lời các câu hỏi/ thực hiện các yêu cầu sau:

Câu 1 (1,0 điểm). Văn bản trên cung cấp thông tin gì?

Câu 2 (1,0 điểm). Xác định phần dẫn trong đoạn văn (5) và cho biết phần đó được dẫn theo cách trực tiếp hay gián tiếp?

Câu 3 (1,0 điểm). Phân tích hiệu quả biểu đạt của phương tiện phi ngôn ngữ trong văn bản trên.

Câu 4 (1,0 điểm). Là người con của quê hương Ninh Bình, theo anh/chị, thế hệ trẻ cần làm gì để tri ân các vị tiên đế, các bậc tiền nhân đã có công với đất nước?

1
14 tháng 5
*Trả lời:

Câu 1:
- Văn bản trên cung cấp thông tin về Lễ hội Hoa Lư, bao gồm thời gian tổ chức, các hoạt động trong phần lễ và phần hội, ý nghĩa của lễ hội đối với người dân địa phương và du khách, cũng như vai trò của lễ hội trong việc bảo tồn và phát huy truyền thống văn hóa, lịch sử của dân tộc, quảng bá du lịch Ninh Bình.

Câu 2:
- Phần dẫn trong đoạn văn (5) là: "Xưa kia, Lễ hội Hoa Lư có tên là hội Trường Yên chỉ được tổ chức với quy mô cấp làng, cấp xã, song với những người dân Trường Yên và các vùng lân cận thì đó là một hoạt động tâm linh được chờ đợi nhất trong năm."
- Phần dẫn này được dẫn theo cách trực tiếp, vì nó trích dẫn nguyên văn lời nói của bà Trần Thị Đạt và được đặt trong dấu ngoặc kép.

Câu 3:
- Trong văn bản bạn cung cấp, không có phương tiện phi ngôn ngữ (ví dụ: hình ảnh, biểu đồ, sơ đồ,...). Vì vậy, không thể phân tích hiệu quả biểu đạt của phương tiện này.

Câu 4:
- Là một người con của quê hương Ninh Bình, theo tôi, thế hệ trẻ cần làm những việc sau để tri ân các vị tiên đế, các bậc tiền nhân đã có công với đất nước:

  • + Tìm hiểu và tự hào về lịch sử: Dành thời gian tìm hiểu về lịch sử Hoa Lư, về các vị vua Đinh, Lê, Lý và những công lao to lớn của họ trong việc xây dựng và bảo vệ đất nước. Từ đó, bồi đắp lòng yêu nước, tự hào dân tộc và ý thức trách nhiệm với quê hương.
  • + Giữ gìn và phát huy các giá trị văn hóa truyền thống: Tham gia tích cực vào các hoạt động lễ hội, văn hóa ở địa phương. Học hỏi, tìm hiểu về các phong tục tập quán, các loại hình nghệ thuật truyền thống như hát chèo, hát xẩm, múa rối nước,... để bảo tồn và phát huy những giá trị văn hóa tốt đẹp của quê hương.
  • + Ra sức học tập và rèn luyện: Nỗ lực học tập, trau dồi kiến thức, kỹ năng để trở thành những người có ích cho xã hội, góp phần xây dựng quê hương Ninh Bình ngày càng giàu đẹp, văn minh. Rèn luyện phẩm chất đạo đức tốt đẹp, sống có lý tưởng, có hoài bão và khát vọng cống hiến.
  • + Quảng bá hình ảnh Ninh Bình: Tích cực giới thiệu về vẻ đẹp của Ninh Bình với bạn bè, người thân và du khách. Sử dụng mạng xã hội và các phương tiện truyền thông khác để quảng bá về lịch sử, văn hóa, du lịch của Ninh Bình đến với mọi người trên thế giới.
  • + Tham gia các hoạt động tình nguyện, xã hội: Chung tay góp sức vào các hoạt động bảo vệ môi trường, giúp đỡ người nghèo, trẻ em có hoàn cảnh khó khăn,... để xây dựng một cộng đồng đoàn kết, yêu thương và phát triển bền vững.


* Bằng những hành động thiết thực này, thế hệ trẻ Ninh Bình sẽ thể hiện được lòng biết ơn sâu sắc đối với các vị tiên đế, các bậc tiền nhân và góp phần xây dựng quê hương ngày càng phát triển.
14 tháng 5

Truyện Thầy giáo dạy vẽ của tôi để lại ấn tượng sâu sắc nhờ những đặc sắc nghệ thuật tinh tế. Trước hết, tác giả đã sử dụng ngôi kể ngôi thứ nhất, giúp câu chuyện trở nên chân thật và gần gũi, đồng thời thể hiện cảm xúc, suy nghĩ một cách sâu sắc của người học trò đối với thầy giáo của mình. Nghệ thuật xây dựng nhân vật cũng rất đặc sắc, đặc biệt là nhân vật thầy giáo dạy vẽ - một người thầy giàu lòng yêu nghề, hết lòng vì học sinh và nghệ thuật. Hình ảnh người thầy được khắc họa qua hành động, lời nói và đặc biệt là những chi tiết giàu cảm xúc như cách thầy kiên nhẫn giảng dạy, sự hy sinh thầm lặng khi bị hiểu lầm, và tình yêu mãnh liệt với cái đẹp. Ngoài ra, tác giả còn khéo léo sử dụng ngôn ngữ giản dị, trong sáng nhưng giàu hình ảnh, giúp truyền tải tình cảm một cách nhẹ nhàng mà sâu lắng. Tình huống truyện tuy đơn giản nhưng đầy chất nhân văn, góp phần thể hiện rõ thông điệp: trân trọng những người thầy thầm lặng, những người đã vun đắp tâm hồn và ước mơ cho bao thế hệ học sinh.