K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

31 tháng 1 2017

Đề thì đúng nhưng đề này là đề học sinh giỏi thì thường quá!

Bạn chỉ cần dùng tứ giác nội tiếp là sẽ ra \(DH\) là phân giác \(\widehat{EDF}\) (tin mình đi). Tương tự với mấy đỉnh kia suy ra đpcm.

31 tháng 1 2017

sai đề rồi đáng lẽ ABC là tam giác đều hoặc các đường cao AD BE CF là những đường trung trực

15 tháng 3

Mỗi thời đại sẽ có những cách khác nhau để liên lạc, trao đổi thông tin. Ngày xưa, con người thường viết thư và chờ đợi những bức thư phản hồi, thời gian rất rất là lâu vì khoảng cách xa xôi, vì phương tiện vận chuyển. Nhưng ngày nay với cuộc cách mạng khoa học công nghệ 4.0 thì những bức thư đó được thay thế bằng những cú click, những dòng enter của các trang mạng xã hội.

Mạng xã hội đã kết nối con người khắp nơi trên thế giới, xóa nhòa khoảng cách về không gian, thời gian nhờ tốc độ nhanh chóng đó, sự tiện lợi. Nhưng cũng vì quá lạm dụng mạng xã hội mà các bạn trẻ hiện nay tự tập cho mình một lối sống không lành mạnh - sống ảo. Chúng ta hãy tự đặt câu hỏi, Sống ảo là gì? Điều gì sẽ xảy ra nếu bạn cứ chìm đắm, đêm mê vào lối sống không hiện thực này?

Sống ảo là một cách sống không thực tế, hoang tưởng, mơ hồ, không tồn tại trong cuộc sống. Sống ảo khiến cho các bạn trẻ đánh mất đi quyền giao lưu, quyền được vui chơi tham gia vào những chương trình, vào những hoạt động ngoại khóa mà ở đó các bạn có thể trực tiếp kết bạn, trực tiếp trò chuyện với những con người thật. Và bạn ngồi đó và chỉ cần gõ, một cú click chuột là có thể kết bạn giao lưu với mọi người trên khắp thế giới.

Đây cũng chính là lẽ mà rất nhiều bạn đam mê nó. Trên các trang mạng xã hội như Facebook, Instragram, Zalo, Twitter,… và vô số trang mạng xã hội khác nữa, việc giao tiếp trở nên quá dễ dàng, khoảng cách như được thu hẹp lại, vì thế làm sao mà chúng ta không đam mê, không yêu thích. Nhưng nếu nó trở nên quá mức, hàng giờ, hàng ngày bạn ngồi trước màn hình máy tính, nhắn tin trò chuyện với những người mới quen, những người xa lạ thì những người bạn ngoài đời, những người thân quen của bạn thì dường như bạn đang quên mất họ, bỏ qua sự tồn tại của họ.

Một thế giới ảo, tạo cho bạn một viễn tưởng về cuộc sống vô cùng tươi đẹp và hấp dẫn. Trên đó, mỗi người có thể xây dựng cho mình một hình tượng trong mơ, những ngôi nhà, những hình ảnh tuyệt đẹp, và có vô số vô số những người bạn nhưng chưa bao giờ gặp mặt ở ngoài cuộc sống. Và vì thế, nhiều hệ lụy đã xảy ra, vì muốn được tung hô, nổi tiếng, nhiều bạn trẻ đã biến mạng xã hội là một bước đã tiến thân, đăng những hình ảnh không lành mạnh để mong nhận được sự chú ý của mọi người, hay sử dụng những lời nói không văn mình nhằm thể hiện bản lĩnh của mình.

Những anh hùng bàn phím được ra đời từ đây. Những người đó đã gây ra không ít những mâu thuẫn, những thông tin sai lệch cho mọi người, Hệ lụy cao hơn, đó chính là làm ảnh hưởng xấu đến người khác, mang một lối sống lệch lạc, tinh thần không ổn định, khiến không ít người đi theo vết xe đổ này. Việc giao lưu, kết bạn trên mạng đã xuất hiện nhiều tình yêu online. Đây không hẳn là tình trạng xấu, điều sai, nhưng nó cũng gây ra nhiều trường hợp không tốt, như dễ bị lợi dụng, lừa lọc, và trở thành mục tiêu của rất nhiều kẻ xấu.

Kết quả của việc đó để lại là sự hối hận, mất mát cả về vật chất lẫn tinh thần. Thật sự đây là điều nguy hiểm mà các bạn khó có thể lường trước được. Khi các bạn dành thời gian lên mạng, chìm đắm vào một thế giới ảo không hiện thực thì đến lúc bước ra thế giới thật, các bạn sẽ cảm thấy mình bị bỏ rơi, cảm thấy lạ lẫm, không thể nào xác định cho mình được một hướng đi đúng đắn. Đôi khi trầm trọng hơn, là lúc bạn nhận ra, tình cảm của mình và bố mẹ ngày càng bị rạn nứt, bạn bè của bạn sẽ xa lánh bạn.

Xã hội phát triển là điều tốt, một thế giới mà sự kết bạn và giao lưu được nhanh chóng và xích lại gần nhau hơn nhưng hãy cho nó đi vào một hướng đúng và hợp lý. Đừng sống ảo! Sống ảo chính là một căn bệnh khó có thể chữa được. Nó như con sâu đang ăn dần sức khỏe và tinh thần của các bạn trẻ. Vì vậy, hãy sống lành mạnh, sử dụng mạng xã hội hợp lý, hãy để nó là một phương tiện giúp bạn phát triển và tốt hơn. Đừng để nó giết chết đi tâm hồn của bạn.

(4,0 điểm) Đọc văn bản sau:      Tóm lược: Nhà soạn kịch Lưu Quang Vũ lấy cảm hứng từ cốt truyện dân gian dựng nên vở kịch nói nổi tiếng cùng tên “Hồn Trương Ba, da hàng thịt”. Vở kịch kể về bi kịch của Trương Ba – một người làm vườn hiền lành, đức độ nhưng vì một sự cố, linh hồn ông phải sống nhờ trong thân xác anh hàng thịt phàm tục. Sự khác biệt giữa linh hồn...
Đọc tiếp

(4,0 điểm) Đọc văn bản sau:

     Tóm lược: Nhà soạn kịch Lưu Quang Vũ lấy cảm hứng từ cốt truyện dân gian dựng nên vở kịch nói nổi tiếng cùng tên “Hồn Trương Ba, da hàng thịt”. Vở kịch kể về bi kịch của Trương Ba – một người làm vườn hiền lành, đức độ nhưng vì một sự cố, linh hồn ông phải sống nhờ trong thân xác anh hàng thịt phàm tục. Sự khác biệt giữa linh hồn thanh cao và thân xác đầy bản năng tạo ra mâu thuẫn lớn, khiến Trương Ba ngày càng đau khổ. Ông phải đối mặt với sự thay đổi từ chính mình khi bắt đầu bị ảnh hưởng bởi những đòi hỏi bản năng của thân xác. Đồng thời, gia đình và những người thân yêu cũng dần xa lánh ông vì không còn nhận ra người Trương Ba trước kia. Trong tâm trạng giằng xé, ông có một cuộc đối thoại đầy căng thẳng với chính thân xác hàng thịt – nơi cả hai bên vạch trần những xung đột sâu sắc giữa linh hồn và thể xác. Đoạn trích sau là phần đầu chương 7 của vở kịch, tái hiện “Cuộc đối thoại giữa Hồn và Xác”.

     (Trên sân khấu, hồn Trương Ba tách ra khỏi xác anh hàng thịt và hiện hình lờ mờ trong dáng nhân vật Trương Ba thật. Thân xác bằng thịt vẫn ngồi nguyên trên chõng và lúc này chỉ còn là thân xác.)

Xác hàng thịt: (bắt đầu) Vô ích, cái linh hồn mờ nhạt của ông Trương Ba khốn khổ kia ơi, ông không tách ra khỏi tôi được đâu, dù tôi chỉ là thân xác...

Hồn Trương Ba: A, mày cũng biết nói kia à? Vô lý, mày không thể biết nói! Mày không có tiếng nói, mà chỉ là xác thịt âm u đui mù...

Xác hàng thịt: Có đấy! Xác thịt có tiếng nói đấy! Ông đã biết tiếng nói của tôi rồi, đã luôn luôn bị tiếng nói ấy sai khiến. Chính vì âm u, đui mù mà tôi có sức mạnh ghê gớm, lắm khi át cả cái linh hồn cao khiết của ông đấy!

Hồn Trương Ba: Nói láo! Mày chỉ là cái vỏ bên ngoài, không có ý nghĩa gì hết, không có tư tưởng, không có cảm xúc!

Xác hàng thịt: Có thật thế không?

Hồn Trương Ba: Hoặc nếu có, thì chỉ là những thứ thấp kém, mà bất cứ con thú nào cũng có được: thèm ăn ngon, thèm rượu thịt…

Xác hàng thịt: Tất nhiên, tất nhiên. Sao ông không kể tiếp: Khi ông ở bên nhà tôi... Khi ông đứng bên cạnh vợ tôi, tay chân run rẩy, hơi thở nóng rực, cổ nghẹn lại... Đêm hôm đó, suýt nữa thì...

Hồn Trương Ba: Im đi! Đấy là mày chứ, chân tay mày, hơi thở của mày...

Xác hàng thịt: Thì tôi có ghen đâu! Ai lại ghen với chính thân thể mình nhỉ! Tôi chỉ trách là sao đêm ấy ông lại tự dưng bỏ chạy, hoài của!... Này, nhưng ta nên thành thật với nhau một chút: Chẳng lẽ ông không xao xuyến chút gì? Hà hà, cái món tiết canh, cổ hũ, khấu đuôi, và đủ các thứ thú vị khác không làm hồn ông lâng lâng cảm xúc sao? Để thoả mãn tôi, chẳng lẽ ông không tham dự vào chút đỉnh gì? Nào, hãy thành thật trả lời!

Hồn Trương Ba: Ta... ta... đã bảo mày im đi!

Xác hàng thịt: Rõ là ông không dám trả lời. Giấu ai chứ không thể giấu tôi được! Hai ta đã hoà với nhau làm một rồi!

Hồn Trương Ba: Không! Ta vẫn có một đời sống riêng: nguyên vẹn, trong sạch, thẳng thắn...

Xác hàng thịt: Nực cười thật! Khi ông phải tồn tại nhờ tôi, chiều theo những đòi hỏi của tôi, mà còn nhận là nguyên vẹn, trong sạch, thẳng thắn!

Hồn Trương Ba: (bịt tai lại) Ta không muốn nghe mày nữa!

Xác hàng thịt: (lắc đầu) Ông cứ việc bịt tai lại! Chẳng có cách nào chối bỏ tôi được đâu! Mà đáng lẽ ông phải cảm ơn tôi. Tôi đã cho ông sức mạnh. Ông có nhớ hôm ông tát thằng con ông toé máu mồm máu mũi không? Cơn giận của ông lại có thêm sức mạnh của tôi... Ha ha!

Hồn Trương Ba: Ta cần gì đến cái sức mạnh làm ta trở thành tàn bạo.

Xác hàng thịt: Nhưng tôi là cái hoàn cảnh mà ông buộc phải quy phục! Đâu phải lỗi tại tôi... (buồn rầu) Sao ông có vẻ khinh thường tôi thế nhỉ? Tôi cũng đáng được quý trọng chứ! Tôi là cái bình để chứa đựng linh hồn. Nhờ tôi mà ông có thể làm lụng, cuốc xới. Ông nhìn ngắm trời đất, cây cối, những người thân... Nhờ có đôi mắt của tôi, ông cảm nhận thế giới này qua những giác quan của tôi... Khi muốn hành hạ tâm hồn con người, người ta xúc phạm thể xác… Những vị lắm chữ nhiều sách như các ông là hay vin vào cớ tâm hồn là quý, khuyên con người ta sống vì phần hồn, để rồi bỏ bê cho thân xác họ mãi khổ sở, nhếch nhác... Mỗi bữa tôi đòi ăn tám, chín bát cơm, tôi thèm ăn thịt, hỏi có gì là tội lỗi nào? Lỗi là ở chỗ không có đủ tám, chín bát cơm cho tôi ăn chứ!

Hồn Trương Ba: Nhưng... Nhưng...

Xác hàng thịt: Hãy công bằng hơn, ông Trương Ba ạ! Từ nãy tới giờ chỉ có ông nặng lời với tôi, chứ tôi thì vẫn nhã nhặn với ông đấy chứ (thì thầm). Tôi rất biết cách chiều chuộng linh hồn...

Hồn Trương Ba: Chiều chuộng?

Xác hàng thịt: Chứ sao? Tôi thông cảm với những “trò chơi tâm hồn của ông”. Nghĩa là: Những lúc một mình một bóng, ông cứ việc nghĩ rằng ông có một tâm hồn bên trong cao khiết, chẳng qua vì hoàn cảnh, vì để sống mà ông phải nhân nhượng tôi. Làm xong điều xấu gì ông cứ việc đổ tội cho tôi, để ông được thanh thản. Tôi biết: Cần phải để cho tính tự ái của ông được ve vuốt. Tâm hồn là thứ lắm sĩ diện! Hà hà, miễn là... ông vẫn làm đủ mọi việc để thoả mãn những thèm khát của tôi!

Hồn Trương Ba: Lí lẽ của anh thật ti tiện!

Xác hàng thịt: Ấy đấy, ông bắt đầu gọi tôi là anh rồi đấy! Có phải lí lẽ của tôi đâu, tôi chỉ nhắc lại những điều ông vẫn tự nói với mình và với người khác đấy chứ! Đã bảo chúng ta tuy hai mà một!

Hồn Trương Ba: (như tuyệt vọng) Trời!

Xác hàng thịt: (an ủi) Ông đừng nên tự dằn vặt làm gì! Tôi đâu muốn làm khổ ông, bởi tôi cũng rất cần đến ông. Thôi, đừng cãi cọ nhau nữa! Chẳng còn cách nào khác đâu! Phải sống hoà thuận với nhau thôi! Cái hồn vía ương bướng của tôi ơi, hãy về với tôi này!

      (Hồn Trương Ba bần thần nhập lại vào xác hàng thịt. Trên sân khấu, nhân vật Trương Ba biến đi. Chỉ còn lại xác hàng thịt mang hồn Trương Ba ngồi lặng lẽ bên chõng... Vợ Trương Ba vào.)

(Trích Hồn Trương Ba da hàng thịt, Tôi và chúng ta, NXB Kim Đồng, 2021)

Thực hiện các yêu cầu từ câu 1 đến câu 5 (trình bày ngắn gọn):

Câu 1. Xác định mâu thuẫn chính trong đoạn trích trên.

Câu 2. Chủ đề của đoạn trích trên là gì?

Câu 3. Xác định nghĩa của yếu tố Hán Việt “thuận” trong những câu sau:

a. Phải sống hoà thuận với nhau thôi!

b. Thuyền thuận gió lao đi vun vút.

Câu 4. Phân tích một số lời thoại mà anh/chị cho rằng có tác dụng trong việc thể hiện tính cách của nhân vật Trương Ba.

Câu 5. Anh/ chị đồng tình hay phản đối với những lập luận của phần xác anh hàng thịt trong đoạn trích trên. Hãy lí giải quan điểm của bản thân bằng đoạn văn ngắn khoảng 5 – 7 dòng.

0
15 tháng 3

Câu 1

Trong xã hội hiện đại, giới trẻ phải đối mặt với nhiều cám dỗ như lối sống hưởng thụ, game online, mạng xã hội hay những thói quen tiêu cực. Để vượt qua những cám dỗ và làm chủ bản thân, mỗi người cần có ý thức tự rèn luyện và xây dựng lối sống lành mạnh. Trước hết, cần trang bị cho mình một tư duy vững vàng, biết phân biệt đúng – sai, không chạy theo những thú vui nhất thời. Bên cạnh đó, việc đặt ra mục tiêu rõ ràng cho bản thân sẽ giúp mỗi người có động lực phấn đấu, tránh xa những điều tiêu cực. Ngoài ra, việc tham gia vào các hoạt động bổ ích như đọc sách, thể thao, hoạt động tình nguyện cũng là cách giúp chúng ta rèn luyện bản thân. Quan trọng nhất, mỗi người cần có sự kiểm soát tốt cảm xúc và hành động, không để bị lôi kéo vào những cám dỗ gây hại. Gia đình và nhà trường cũng đóng vai trò quan trọng trong việc định hướng và giáo dục đạo đức, giúp giới trẻ phát triển theo hướng tích cực. Khi biết làm chủ bản thân, con người sẽ đạt được thành công và sống một cuộc đời ý nghĩa hơn.

Câu 2

Bài thơ "Mẹ ta trả nhớ về không" của Đỗ Trung Quân là một tác phẩm xúc động về tình mẫu tử và nỗi đau khi mẹ già đi, mất dần trí nhớ. Chủ đề chính của bài thơ là sự xót xa, tiếc nuối của người con khi chứng kiến mẹ già yếu, trí nhớ không còn nguyên vẹn. Khi còn trẻ, người con ra đi với niềm vui, để lại mẹ già với nỗi nhớ thương. Nhưng khi trở về, thời gian đã cướp đi ký ức của mẹ, để rồi chính mẹ không còn nhận ra đứa con ruột thịt của mình. Về nghệ thuật, bài thơ có cách diễn đạt giản dị nhưng sâu sắc. Việc sử dụng câu hỏi tu từ "Mẹ ta trả nhớ về không?" làm tăng thêm sự day dứt. Hình ảnh "trả trăm năm lại bụi hồng… rồi đi" gợi lên sự vô thường của kiếp người. Bên cạnh đó, giọng thơ nhẹ nhàng nhưng thấm đẫm cảm xúc, giúp người đọc cảm nhận rõ rệt nỗi đau của sự lãng quên và tình cảm thiêng liêng của mẹ con. Qua bài thơ, Đỗ Trung Quân không chỉ khắc họa tình mẫu tử mà còn gửi gắm thông điệp về sự trân trọng những khoảnh khắc bên mẹ khi còn có thể. Đây là một tác phẩm giàu giá trị nhân văn, chạm đến trái tim của người đọc.

Chúc bạn học tốt.

(4,0 điểm) Đọc văn bản sau:                     Ái quốc      Nay ta hát một thiên ái quốc,      Yêu gì hơn yêu nước nhà ta.           Trang nghiêm bốn mặt sơn hà, Ông cha để lại cho ta lọ vàng.        Trải mấy lớp tiền vương dựng mở,      Bốn ngàn năm giãi gió dầm mưa.           Biết bao công của người xưa, Gang sông, tấc núi, dạ thưa, ruột tằm.    ...
Đọc tiếp

(4,0 điểm) Đọc văn bản sau:

                    Ái quốc

     Nay ta hát một thiên ái quốc,

     Yêu gì hơn yêu nước nhà ta.

          Trang nghiêm bốn mặt sơn hà,

Ông cha để lại cho ta lọ vàng.

 

     Trải mấy lớp tiền vương dựng mở,

     Bốn ngàn năm giãi gió dầm mưa.

          Biết bao công của người xưa,

Gang sông, tấc núi, dạ thưa, ruột tằm.

 

     Hào Đại Hải âm thầm trước mặt,

     Dải Cửu Long quanh quất miền tây,

          Một toà san sát sinh thay,

Bên kia Vân, Quảng, bên này Côn Lôn.

 

     Vẻ gấm vóc nước non thêm đẹp,

     Rắp những mong cơ nghiệp dài lâu.

          Giống khôn há phải đàn trâu,

Giang sơn nỡ để người đâu vẫy vùng?

 

     Hai mươi triệu dân cùng của hết,

     Bốn mươi năm nước mất quyền không.

          Thương ôi! Công nghiệp tổ tông,

Nước tanh máu đỏ, non chồng thịt cao.

 

     Non nước ấy biết bao máu mủ,

     Nỡ nào đem nuôi lũ Sài Lang?

          Cờ ba sắc, xứ Đông Dương,

Trông càng thêm nhục, nói càng thêm đau!

 

     Nhục vì nước, mà đau người trước,

     Nông nỗi này, non nước cũng oan.

          Hồn ơi về với giang san,

Muôn người muôn tiếng hát ran câu này:

 

     “Hợp muôn sức ra tay quang phục,

     Quyết có phen rửa nhục báo thù...”

          Mấy câu ái quốc reo hò,

Chữ đồng tâm ấy phải cho một lòng.

(Phan Bội Châu)

Thực hiện các yêu cầu từ câu 1 đến câu 5 (trình bày ngắn gọn):

Câu 1. Văn bản trên đã tuân thủ về quy luật của thể thơ song thất lục bát thế nào?

Câu 2. Chủ đề của văn bản là gì?

Câu 3. Chỉ ra sự độc đáo trong cách kết hợp từ ở dòng thơ “Nước tanh máu đỏ, non chồng thịt cao.”.

Câu 4. Xác định bố cục và mạch cảm xúc của bài thơ.

Câu 5. Trong bài thơ, tác giả Phan Bội Châu đã bộc bạch tình yêu nước của mình, từ đó, dùng ngôn từ để kêu gọi dân tộc đoàn kết đứng lên chống giặc. Trong thời hiện đại, theo anh/chị, chúng ta nên thể hiện lòng yêu nước bằng những cách nào? Viết đoạn văn từ 5 – 7 dòng để trình bày ý kiến của bản thân.

0
I. PHẦN ĐỌC HIỂU (4 ĐIỂM) Đọc đoạn trích sau: Cố đô Huế: Di sản Văn hóa thế giới và giá trị lịch sử      Khu di tích cố đô Huế, nằm ở tỉnh Thừa Thiên Huế, được Tổ chức UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa Thế giới vào năm 1993. Cố đô Huế là trung tâm văn hóa và chính trị của triều đại nhà Nguyễn từ thế kỷ XIX đến giữa thế kỷ XX. Đây là một quần thể di tích bao...
Đọc tiếp

I. PHẦN ĐỌC HIỂU (4 ĐIỂM)

Đọc đoạn trích sau:

Cố đô Huế: Di sản Văn hóa thế giới và giá trị lịch sử

     Khu di tích cố đô Huế, nằm ở tỉnh Thừa Thiên Huế, được Tổ chức UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa Thế giới vào năm 1993. Cố đô Huế là trung tâm văn hóa và chính trị của triều đại nhà Nguyễn từ thế kỷ XIX đến giữa thế kỷ XX. Đây là một quần thể di tích bao gồm cung điện, đền đài, lăng tẩm, chùa chiền và các công trình kiến trúc quân sự, tạo thành một hệ thống đô thị độc đáo và đầy giá trị lịch sử. Các công trình trong Cố đô Huế đều mang đậm nét kiến trúc phong kiến Việt Nam, kết hợp với ảnh hưởng của văn hóa Trung Hoa, tạo nên một phong cách kiến trúc độc đáo.

     Khu vực Hoàng Thành Huế là nơi vua chúa nhà Nguyễn ngự trị, bao gồm những cung điện như Cung Diên Thọ, Cung Trường Sanh, Cung Thái Hòa và những công trình hành chính như Ngọ Môn, Đại Cung Môn. Những công trình này đều được xây dựng với vật liệu bền vững, trang trí tinh xảo, thể hiện quyền uy của triều đại. Ngoài ra, các lăng tẩm của các vua Nguyễn như Lăng Tự Đức, Lăng Minh Mạng, Lăng Khải Định không chỉ là nơi an nghỉ của các vị vua mà còn là những công trình kiến trúc đặc sắc, kết hợp giữa phong thủy, nghệ thuật điêu khắc và hội họa.

Hoàng thành huế

Ảnh: Hoàng Thành Huế

     Đặc biệt, Huế là trung tâm văn hóa, giáo dục và tôn giáo của miền Trung, với các di tích như Chùa Thiên Mụ, Chùa Từ Hiếu và nhiều ngôi chùa cổ khác, phản ánh sự phát triển mạnh mẽ của Phật giáo. Huế cũng là nơi bảo tồn và phát huy nhiều lễ hội truyền thống như Lễ hội Huế, Tết Nguyên Đán và các lễ hội đền, miếu trong suốt năm. Đây là những dịp để người dân Huế tưởng nhớ các vị vua, tổ tiên, và duy trì những giá trị văn hóa của mình.

     Cố đô Huế còn là một trung tâm giao thoa văn hóa Đông - Tây, là nơi gặp gỡ của nhiều nền văn hóa, từ văn hóa Việt Nam truyền thống, văn hóa Trung Hoa, đến ảnh hưởng của phương Tây trong thời kỳ bảo hộ. Cảnh quan thiên nhiên của Huế cũng góp phần tạo nên vẻ đẹp huyền bí và thơ mộng, với dòng sông Hương uốn lượn và những ngọn đồi, khu rừng xanh tươi.

     Ngày 6-12-1993, Cố đô Huế đã được Tổ chức UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa thế giới, do đó nơi đây trở thành một trong những di tích quan trọng nhất của Việt Nam và của nhân loại. Quyết định này đã tạo điều kiện để bảo tồn và phát huy các giá trị lịch sử, văn hóa của cố đô Huế, đồng thời thu hút lượng lớn du khách trong và ngoài nước đến tham quan, nghiên cứu.

(Theo baothuathienhue.vn)

Thực hiện các yêu cầu từ câu 1 đến câu 5 (trình bày ngắn gọn):

Câu 1. Văn bản trên thuộc kiểu văn bản nào?

Câu 2. Đối tượng thông tin được đề cập đến trong văn bản là gì?

Câu 3. Phân tích cách trình bày thông tin trong câu văn: “Ngày 6-12-1993, Cố đô Huế đã được Tổ chức UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa thế giới, do đó nơi đây trở thành một trong những di tích quan trọng nhất của Việt Nam và của nhân loại.”.

Câu 4. Phương tiện phi ngôn ngữ nào được sử dụng trong văn bản? Hãy nêu tác dụng của phương tiện phi ngôn ngữ đó trong việc biểu đạt thông tin trong văn bản.

Câu 5. Mục đích và nội dung của văn bản trên là gì?

2
15 tháng 3

cô ơi em học lớp 6 ko làm được mấy bài lớp 9 ạ

15 tháng 3

Câu 1: Văn bản trên thuộc kiểu văn bản thuyết minh.

Câu 2: Đối tượng thông tin được đề cập trong văn bản là Cố đô Huế – một Di sản Văn hóa thế giới với các giá trị lịch sử, văn hóa và kiến trúc đặc sắc.

Câu 3: Câu văn trên cung cấp một mốc thời gian quan trọng (ngày 6-12-1993) và sự kiện nổi bật (Cố đô Huế được UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa thế giới). Câu văn sử dụng cách trình bày nguyên nhân - kết quả: việc công nhận của UNESCO đã góp phần nâng cao vị thế của Cố đô Huế, biến nơi đây thành một trong những di tích quan trọng nhất của Việt Nam và thế giới.

Câu 4: Phương tiện phi ngôn ngữ được sử dụng trong văn bản là hình ảnh (ảnh Hoàng Thành Huế). Hình ảnh này giúp người đọc dễ hình dung về Cố đô Huế, tăng tính trực quan và làm cho nội dung trở nên sinh động, hấp dẫn hơn.

Câu 5:

  • Mục đích: Cung cấp thông tin về Cố đô Huế, nhấn mạnh giá trị lịch sử, văn hóa và vai trò của di tích này trong đời sống hiện nay.
  • Nội dung: Văn bản giới thiệu về Cố đô Huế với các công trình kiến trúc tiêu biểu, giá trị văn hóa - lịch sử, sự giao thoa văn hóa, cảnh quan thiên nhiên, cũng như sự công nhận của UNESCO đối với di sản này.
II. PHẦN VIẾT (6 ĐIỂM)   Câu 1. Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) nêu ra các biện pháp bảo vệ và phát huy giá trị của các di tích lịch sử.   Câu 2. Viết bài văn nghị luận phân tích đoạn thơ sau:   Con đi xa, nhớ hương vị tuổi thơ Mùi cơm cháy, con vẫn ăn ngày trước Đôi chân con đi khắp miền Tổ quốc Chẳng nơi nào... có vị cơm năm xưa...   Cơm cháy quê nghèo... có nắng, có mưa Có...
Đọc tiếp

II. PHẦN VIẾT (6 ĐIỂM)

 

Câu 1. Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) nêu ra các biện pháp bảo vệ và phát huy giá trị của các di tích lịch sử.

 

Câu 2. Viết bài văn nghị luận phân tích đoạn thơ sau:

 

Con đi xa, nhớ hương vị tuổi thơ
Mùi cơm cháy, con vẫn ăn ngày trước
Đôi chân con đi khắp miền Tổ quốc
Chẳng nơi nào... có vị cơm năm xưa...

 

Cơm cháy quê nghèo... có nắng, có mưa
Có lời mẹ ru, ngọt ngào cay đắng
Có những hi sinh, nhớ thương thầm lặng
Con yêu nước mình... từ những câu ca...

 

Cơm cháy quê nghèo... mặn mồ hơi cha
Có vị thơm rơm, cánh đồng mùa gặt
Muối mặn gừng cay, có hè nắng gắt
Có ánh trăng vàng... chị múc bên sông...

 

(Trích Mùi cơm cháy, Vũ Tuấn, Khúc ru quê, NXB Hội nhà văn, 2022, tr.130-131)

 

1
15 tháng 3

Câu 1: Biện pháp bảo vệ và phát huy giá trị các di tích lịch sử

Di tích lịch sử là những bằng chứng quan trọng về quá trình hình thành và phát triển của dân tộc. Bảo vệ và phát huy giá trị các di tích là trách nhiệm chung của toàn xã hội. Dưới đây là một số biện pháp thiết thực:

Trước tiên, cần nâng cao nhận thức của người dân về tầm quan trọng của di tích lịch sử thông qua giáo dục và truyền thông. Các trường học nên tổ chức những buổi học ngoài trời tại di tích, kết hợp với các hoạt động trải nghiệm thực tế.

Thứ hai, nhà nước cần đầu tư, trùng tu và bảo tồn di tích một cách bài bản, không làm mất đi giá trị nguyên gốc của chúng. Cần kiểm soát chặt chẽ việc khai thác du lịch tại các di tích để tránh tình trạng xâm hại và hủy hoại.

Thứ ba, các hoạt động du lịch và tham quan cần được tổ chức có quy hoạch, kết hợp giữa giữ gìn và khai thác hợp lý. Du khách cũng cần được giáo dục về ý thức bảo vệ di tích.

Tóm lại, việc bảo vệ và phát huy giá trị di tích là nhiệm vụ quan trọng của mỗi cá nhân và toàn xã hội. Chúng ta cần chung tay để giữ gìn những giá trị văn hóa và lịch sử quý báu cho thế hệ mai sau.

Câu 2: Phân tích đoạn thơ

Bài thơ "Mùi cơm cháy" của Vũ Tuấn đã khắc họa hình ảnh một tuổi thơ gắn liền với ký ức quê hương đầy tình cảm. Tác giả dùng hình ảnh "mùi cơm cháy" như một biểu tượng của những ký ức thơ ấu, gắn với tình yêu gia đình và quê hương.

Từ "Mùi cơm cháy, con vẫn ăn ngày trước" đến "Chẳng nơi nào... có vị cơm năm xưa", tác giả gợi nhớ về những năm tháng gắn bó với quê nhà, với những món ăn dân dã mà thơ ấu đã quen thuộc. Các hình ảnh "có nắng, có mưa", "lời mẹ ru, ngọt ngào cay đắng" tạo nên bức tranh quê hương vừa mộc mạc, vừa đầy yêu thương.

Ngoài ra, bài thơ còn nhấn mạnh sự hi sinh thầm lặng của cha mẹ, những gian lao cực nhọc mà người con đi xa mới thấu hiểu. Nhờ quê, nhờ gia đình càng làm tăng thêm tình yêu đối với đất nước.

Tóm lại, "Mùi cơm cháy" là bài thơ chất chứa tình yêu gia đình, quê hương và tâm hồn của người con xa xứ.