viết bài văn tả người để lại cho em nhiều ấn tượng nhất
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


\(\frac25-\frac{x}{7}\) = 0,25 + \(\frac{2}{-9}\)
\(\frac15-\frac{x}{7}\) = \(\frac14\) - \(\frac29\)
\(\frac15-\frac{x}{7}\) = \(\frac{9}{36}-\) \(\frac{8}{36}\)
\(\frac15-\frac{x}{7}\) = \(\frac{1}{36}\)
\(\frac{x}{7}\) = \(\frac25-\frac{1}{36}\)
\(\frac{x}{7}\) = \(\frac{72}{180}\) - \(\frac{5}{180}\)
\(\frac{x}{7}\) = \(\frac{67}{180}\)
\(x=\frac{67}{180}\times7\)
\(x\) = \(\frac{469}{180}\)
Vậy \(x=\frac{469}{180}\)
Ta có: \(\dfrac{2}{5}-\dfrac{x}{7}=0,25+\dfrac{2}{-9}\)
=>\(\dfrac{2}{5}-\dfrac{x}{7}=\dfrac{1}{4}-\dfrac{2}{9}=\dfrac{9}{36}-\dfrac{8}{36}=\dfrac{1}{36}\)
=>\(\dfrac{x}{7}=\dfrac{2}{5}-\dfrac{1}{36}=\dfrac{72}{180}-\dfrac{5}{180}=\dfrac{67}{180}\)
=>\(x=\dfrac{67}{180}\cdot7=\dfrac{469}{180}\)

Sinh vật trong tự nhiên có vai trò cực kỳ quan trọng, góp phần duy trì sự cân bằng và phát triển của hệ sinh thái. Dưới đây là một số vai trò cơ bản của sinh vật trong tự nhiên:
- Cân bằng hệ sinh thái: Mỗi sinh vật trong tự nhiên, dù là thực vật, động vật hay vi sinh vật, đều đóng góp vào việc duy trì sự cân bằng sinh thái. Chúng điều tiết các yếu tố như thức ăn, môi trường sống, chu kỳ dinh dưỡng, và quá trình sinh học khác.
- Cung cấp oxy và hấp thụ carbon dioxide: Cây xanh, thực vật là những sinh vật quan trọng trong quá trình quang hợp, chuyển đổi khí CO2 thành oxy, cung cấp nguồn oxy cho các sinh vật hô hấp, đặc biệt là con người và động vật.
- Duy trì chuỗi thức ăn: Sinh vật trong tự nhiên tạo thành một chuỗi thức ăn đa dạng. Các loài động vật ăn thực vật, các loài động vật ăn thịt sẽ duy trì sự sống của nhau thông qua quá trình này, giúp duy trì sự phát triển của quần thể động vật và thực vật.
- Bảo vệ đất và chống xói mòn: Cây cối và các sinh vật trong đất có vai trò giữ đất, chống xói mòn, bảo vệ các tầng đất và ngăn ngừa các tác hại do thiên tai như lũ lụt hoặc gió bão.
- Duy trì sự đa dạng sinh học: Các loài sinh vật tạo ra một hệ sinh thái đa dạng, giúp duy trì sự phong phú về các loài và làm cho thiên nhiên trở nên phong phú hơn. Sự đa dạng sinh học giúp hệ sinh thái linh hoạt hơn trong việc thích ứng với các thay đổi của môi trường.
- Cung cấp tài nguyên cho con người: Sinh vật cung cấp cho con người nhiều tài nguyên thiết yếu như thực phẩm (cây cối, động vật), dược liệu (thảo dược), và nguyên liệu xây dựng (gỗ, vải, da).
- Giúp phân huỷ chất hữu cơ: Vi sinh vật đóng vai trò quan trọng trong quá trình phân huỷ các chất hữu cơ, làm cho các chất dinh dưỡng trong đất dễ dàng hấp thụ hơn đối với cây cối, đồng thời giúp tái tạo và làm giàu đất.
Tóm lại, sinh vật trong tự nhiên không chỉ có vai trò sống còn đối với sự phát triển của các loài sinh vật khác mà còn là nền tảng cho sự tồn tại của hệ sinh thái và môi trường sống trên trái đất. Chính vì vậy, việc bảo vệ và duy trì sự đa dạng sinh học là một nhiệm vụ vô cùng quan trọng trong việc bảo vệ hành tinh của chúng ta.

1 nửa = \(\frac{1}{2}\) = 0,5
Số lợn còn lại trước khi người thứ 3 mua là: 0,5 : (1 - 0,5) = 1 (con)
Số lợn còn lại trước khi người thứ 2 mua là: (1+ 0,5): (1‐ 0,5)= 3 (con)
Số lợn còn lại trước khi người thứ nhất mua là:(3 + 0,5) : (1 ‐ 0,5) = 7 (con)
Vậy trước khi bán người đó có: 7 con lợn
Đs: 7 con

1 - 2 - 3 - 4 - 5 - 67 - 8 - (-9)
= [1 - (-9)] - (2 + 8) - (3 + 67) - 4
= 10 - 10 - 70 - 4
= 0 - 70 - 4 - 5
= - 70 - 4 - 5
= - 74 - 5
= - 79

1. Ấn Độ
2.Trung Quốc
3. Mỹ
4. Indonesia
5.pakistan
6. Nigeria
7. Brazil
8. Bangladesh
9. Nga
10. Ethiopia
Trung Quốc - Khoảng 1,43 tỷ người
Ấn Độ - Khoảng 1,41 tỷ người
Hoa Kỳ - Khoảng 333 triệu người
Indonesia - Khoảng 277 triệu người
Pakistan - Khoảng 240 triệu người
Brazil - Khoảng 215 triệu người
Nigeria - Khoảng 220 triệu người
Bangladesh - Khoảng 173 triệu người
Russia - Khoảng 145 triệu người
Mexico - Khoảng 126 triệu người

Kinh đô của nhà nước Văn Lang là Bạch Hạc (nay thuộc Phú Thọ).
Đây là trung tâm chính trị, văn hóa đầu tiên của nước ta thời các Vua Hùng.
Gắn liền với sự hình thành nhà nước đầu tiên trong lịch sử Việt Nam.
Phong Châu (峯州) hay bộ Văn Lang (文郎) là kinh đô của nhà nước Văn Lang.

CẢNH SÂN TRƯỜNG EM LÚC RA CHƠI
Trường học không chỉ là nơi gieo mầm tri thức mà còn là ngôi nhà thứ hai, nơi chất chứa biết bao kỷ niệm hồn nhiên, trong trẻo của tuổi học trò. Trong những khoảnh khắc yên bình nhất của đời học sinh, có lẽ thời gian ra chơi là lúc sân trường trở nên rộn ràng, náo nhiệt và mang đầy sức sống. Cảnh sân trường em lúc ra chơi chính là một bức tranh sống động, chan chứa sắc màu, âm thanh và cảm xúc của tuổi học trò thơ ngây.
Tiếng trống trường vang lên ba hồi giòn giã, như báo hiệu cho tất cả học sinh biết rằng giờ giải lao đã đến. Ngay lập tức, từ các lớp học, từng tốp học sinh ùa ra sân như đàn chim nhỏ rời khỏi tổ. Sân trường đang im ắng phút trước chợt trở nên ồn ào, nhộn nhịp như một phiên chợ nhỏ với đủ mọi âm thanh rộn ràng của tiếng nói, tiếng cười, tiếng chạy nhảy và cả những trò chơi tuổi thơ.
Sân trường em rộng rãi, được lát gạch đỏ đều đặn, xung quanh là những hàng cây xanh rợp bóng mát. Mỗi gốc cây như một chiếc ô thiên nhiên khổng lồ, tỏa bóng mát dịu dàng xuống mặt sân nóng bỏng dưới ánh nắng ban trưa. Những cây phượng vĩ đầu hè đã bắt đầu điểm sắc đỏ rực rỡ trên nền lá xanh mướt. Cánh phượng nhẹ nhàng rơi lả tả theo từng làn gió nhẹ, như những cánh bướm mỏng manh đung đưa giữa không trung. Hàng bằng lăng ở góc sân cũng đã kịp khoe sắc tím biếc, tạo nên một bức tranh vừa mộng mơ, vừa tràn đầy sức sống.
Giữa khung cảnh ấy, học sinh tụ tập thành từng nhóm. Nhóm thì chơi nhảy dây, miệng cười khanh khách; nhóm thì chơi ô ăn quan với những viên sỏi nhặt vội ngoài sân; nhóm khác lại kéo nhau đi đá cầu, đánh bóng chuyền, bắn bi… Mỗi trò chơi đều vang lên những âm thanh riêng biệt, tạo nên một bản giao hưởng tươi vui của thời học trò. Tiếng reo hò khi có người ghi bàn, tiếng hô to đếm số trong trò nhảy dây, tiếng cười nghiêng ngả khi ai đó bị loại khỏi trò chơi… tất cả hòa quyện vào nhau tạo nên một bức tranh sống động không ngừng nghỉ.
Một góc khác của sân trường là nơi các bạn nữ thường tụ tập để trò chuyện. Họ ngồi trên các băng ghế đá được đặt dưới tán cây, vừa thưởng thức những cơn gió mát rượi, vừa trò chuyện rôm rả về bài học, về những điều thú vị xảy ra trong lớp, hay đơn giản chỉ là kể cho nhau nghe những câu chuyện vụn vặt của tuổi học trò. Có bạn còn tranh thủ mang theo hộp bút màu để tô nốt bức tranh đang vẽ dở, hoặc đọc nốt chương truyện đang hay.
Bên cạnh đó, thư viện nhỏ phía sau dãy lớp học cũng có vài bạn ghé vào. Dù chỉ là 15 phút ra chơi ngắn ngủi, nhưng đối với những người yêu sách, đó vẫn là khoảng thời gian quý báu để được chìm đắm trong thế giới tri thức. Thỉnh thoảng, tôi lại thấy một vài bạn đang ngồi yên tĩnh trong góc thư viện, mắt chăm chú đọc từng trang sách, như thể xung quanh mình không hề có sự xao động nào.
Không thể không nhắc đến các thầy cô giáo – những người luôn theo dõi học sinh bằng ánh mắt trìu mến trong giờ ra chơi. Thầy cô vừa là người quan sát, đảm bảo an toàn cho học sinh, vừa là người luôn sẵn lòng hòa mình vào những cuộc trò chuyện, nụ cười cùng học trò. Tôi còn nhớ có lần, thầy giáo thể dục đã hào hứng đá cầu cùng chúng tôi. Những cú đá uyển chuyển, những nụ cười thân thiện của thầy khiến cả nhóm cười vang đầy thích thú.
Ở gần phòng bảo vệ, chú bảo vệ già hiền lành ngồi trên chiếc ghế gỗ quen thuộc, tay phe phẩy chiếc quạt nan. Chú không quên quan sát khắp sân trường, để ý đến những trò chơi có thể gây nguy hiểm, và luôn sẵn sàng nhắc nhở nếu thấy học sinh có biểu hiện nghịch phá. Dù nghiêm khắc, nhưng trong ánh mắt của chú luôn ánh lên sự quan tâm, lo lắng như một người cha dành cho các con.
Giờ ra chơi cũng là lúc sân trường trở nên đầy sắc màu: sắc trắng áo đồng phục tinh khôi, sắc đỏ khăn quàng cổ tươi thắm, sắc xanh của lá cây hòa với nắng vàng óng ánh tạo nên một bức tranh vừa bình dị, vừa rực rỡ. Những gương mặt học sinh, dù có đổ mồ hôi sau những trò vận động, vẫn rạng rỡ, tươi tắn như những đóa hoa nở trong nắng sớm. Nụ cười, niềm vui và sự hồn nhiên ấy khiến sân trường trở thành một không gian chan chứa tình yêu thương, là nơi lưu giữ những hồi ức đẹp đẽ nhất của một thời niên thiếu.
Có những hôm trời âm u, cơn gió đầu mùa thổi về mang theo hơi lạnh nhè nhẹ, học sinh không ra chơi nhiều mà chọn đứng tụm lại dưới hiên lớp hoặc hành lang để chuyện trò. Khi ấy, sân trường yên tĩnh hơn, nhưng không vì thế mà mất đi sự ấm áp, thân thuộc. Tiếng cười vẫn vang lên, chỉ là nhỏ nhẹ và ấm áp hơn, như được thầm thì trong một ngày gió lạnh.
Rồi tiếng trống báo hiệu hết giờ ra chơi lại vang lên. Những tốp học sinh nhanh chóng xếp hàng trở về lớp, ai nấy đều vẫn chưa hết háo hức, bịn rịn như thể chưa muốn kết thúc niềm vui vừa qua. Những tiếng “hẹn giờ ra chơi sau nhé!” vang lên, những cái bắt tay vội, những nụ cười đọng lại trên môi – tất cả như một lời hứa rằng: tuổi học trò vẫn còn rất nhiều khoảnh khắc để yêu thương, để lưu giữ.
Sân trường em – nơi mỗi giờ ra chơi là một lát cắt trong bức tranh tuổi học trò đầy màu sắc. Có những khoảnh khắc thật nhỏ thôi, như tiếng cười giữa một buổi trưa hè, như cái nhìn thẹn thùng của bạn nam khi bị trêu ghẹo, hay đơn giản là tiếng ve gọi hè trong ánh nắng chói chang… tất cả dệt nên ký ức học trò không thể nào quên. Dù mai này có lớn khôn, có rời xa mái trường thân yêu, thì hình ảnh sân trường lúc ra chơi – rộn ràng, sống động và thân thương – vẫn sẽ mãi là một phần ký ức không thể phai mờ trong tâm trí em.
Trong hành trình học tập của em, người để lại dấu ấn sâu đậm nhất không phải là thầy cô ở trường, mà lại là một cô giáo mà em gặp qua mạng – trên nền tảng học tập OLM.vn.
Cô Thương Hoài không chỉ là một giáo viên giỏi mà còn là người luôn tận tâm giúp đỡ học sinh trong phần Hỏi Đáp của OLM. Em còn nhớ những lúc em bối rối trước một bài toán khó hay một đoạn văn chưa trọn ý, cô luôn là người kiên nhẫn giải thích từng bước, từng chi tiết. Những lời giải của cô không chỉ rõ ràng, dễ hiểu mà còn mang theo cả sự quan tâm và động viên âm thầm.
Chính nhờ sự hướng dẫn tận tình ấy mà em dần tiến bộ. Cô không chỉ giúp em giải bài, mà còn dạy em cách suy nghĩ và tìm tòi và học tập chủ động. Cô luôn khuyến khích em tự nêu ý kiến, sửa lỗi, và từ đó em tự tin hơn rất nhiều. Điều đặc biệt hơn cả là chính cô là người đã truyền cảm hứng và đề cử em trở thành Cộng Tác Viên Học Sinh ( CTVHS ) của OLM – một bước ngoặt lớn với em.
Từ một học sinh hay ngại hỏi bài, em đã trở thành người có thể giúp lại các bạn khác – tất cả là nhờ cô. Em chưa từng gặp cô ngoài đời, nhưng cô đã là người thầy lớn trong lòng em – một người âm thầm gieo hạt giống tri thức và lòng yêu học cho rất nhiều học sinh như em.
Dù chỉ biết đến cô qua màn hình, nhưng em sẽ luôn ghi nhớ công ơn của cô. Em mong một ngày nào đó có thể gặp cô ngoài đời, để nói lời cảm ơn chân thành từ tận đáy lòng mình: “Cảm ơn cô, cô Thương Hoài!”
Mong được bạn tick ạ .