cách rút ra bài học qua các câu chuyện
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Cây ăn quả ở Mường Khương, một vùng đất nổi tiếng với vẻ đẹp thiên nhiên hoang sơ, có thể là một cây mận, một trong những đặc sản của vùng núi này. Dưới đây là bài tả một cây mận ở Mường Khương:
Tả Cây Mận ở Mường Khương
Ở Mường Khương, nơi vùng núi cao, những cây mận thường mọc quanh các triền đồi và trong các vườn nhà của người dân nơi đây. Tôi muốn miêu tả một cây mận mà tôi đã từng thấy trong chuyến thăm vùng đất này. Cây mận cao lớn, vươn lên giữa không gian rộng mở của núi rừng, với thân cây xù xì, màu nâu sẫm, khắc khổ. Vỏ cây có nhiều vết nứt, nhăn nheo, nhưng vẫn rất vững chãi, đứng vững giữa gió núi và mưa rừng.
Tán cây mận trải rộng, che bóng mát cho những ai nghỉ chân dưới gốc cây. Các cành cây mọc lan tỏa ra, nhiều cành nhánh đan xen nhau, mang lại một không gian thoáng đãng nhưng cũng đầy yên bình. Mùa xuân, khi những chồi non mới nhú lên, lá cây mận xanh mướt, mỏng manh, làm dịu mát lòng người. Màu xanh ấy hòa quyện với bầu không khí trong lành của Mường Khương, tạo nên một khung cảnh thanh bình và tươi mới.
Khi vào mùa, cây mận nở những bông hoa trắng tinh khôi, mỏng manh, giống như những bông tuyết nhỏ. Mỗi bông hoa có năm cánh, nhẹ nhàng bay theo gió, mang theo mùi thơm ngào ngạt. Sau đó, những quả mận nhỏ xinh dần chín. Quả mận ở Mường Khương có vỏ mịn, màu đỏ thẫm, trông rất bắt mắt. Lớp vỏ căng mọng, khi ăn vào có vị ngọt thanh, đôi khi pha chút chua nhẹ, khiến ai cũng phải thích thú. Những quả mận này mọc thành chùm, treo lủng lẳng trên cành, khiến cây mận càng trở nên rực rỡ.
Cây mận ở Mường Khương không chỉ là nguồn sống của người dân nơi đây mà còn là một phần của thiên nhiên kỳ vĩ, gắn bó với đời sống và truyền thống của đồng bào dân tộc. Mỗi mùa mận chín, người dân trong vùng lại háo hức thu hoạch và chia sẻ những quả mận ngon lành cho bạn bè, khách du lịch, tạo nên những kỷ niệm khó quên về vùng đất này.
Đây là một mô tả về một cây mận ở Mường Khương, với đặc trưng của vùng núi cao, giúp bạn hình dung được vẻ đẹp của thiên nhiên và cuộc sống nơi đây.

"Đất rừng phương Nam" là một tác phẩm nổi tiếng của nhà văn Đoàn Giỏi, được xuất bản lần đầu vào năm 1957. Đây là một cuốn tiểu thuyết mang đậm màu sắc văn hóa, lịch sử và thiên nhiên của miền Nam Việt Nam, đặc biệt là những vùng đất rừng rậm của Đồng bằng sông Cửu Long.
Nội dung chính của "Đất rừng phương Nam"
Tác phẩm xoay quanh câu chuyện về hành trình trưởng thành của nhân vật Dũng – một cậu bé nông thôn sống ở miền Tây Nam Bộ. Câu chuyện diễn ra trong bối cảnh những năm 1940, thời kỳ đất nước đang đối mặt với chiến tranh và những biến động xã hội lớn.
Cốt truyện chính:
- Dũng là một cậu bé lớn lên trong một gia đình nông dân, sống trong một làng quê nghèo ven sông, nơi có một hệ sinh thái phong phú với những cánh rừng nguyên sinh, đầm lầy, kênh rạch chằng chịt.
- Câu chuyện mô tả quá trình trưởng thành của Dũng từ một cậu bé hiếu kỳ, ham học hỏi đến khi hiểu được những giá trị cuộc sống, tình yêu quê hương, đất nước, và những khó khăn, thử thách mà người dân nơi đây phải đối mặt.
- Dũng học được rất nhiều từ những người xung quanh như ông Năm, cô Thao, và chú Mười. Những con người này không chỉ dạy Dũng về cuộc sống, mà còn dạy cậu những bài học về tình bạn, lòng dũng cảm, sự hy sinh, và đặc biệt là

Kỳ quan là một danh từ dùng để chỉ những công trình, cảnh vật hoặc hiện tượng tự nhiên đặc biệt hiếm có, gây ấn tượng mạnh bởi vẻ đẹp, sự kỳ vĩ, độc đáo hoặc giá trị lịch sử – văn hóa.

"đồ bánh" có thể được hiểu đơn giản là quá trình hấp cách thủy bánh khúc cho đến khi tất cả các thành phần đều chín và bánh đạt được độ dẻo, thơm ngon đặc trưng.

Trường tôi nằm ở trung tâm thành phố, nơi có không khí trong lành và môi trường học tập thuận lợi. Nhờ có đội ngũ giáo viên nhiệt tình và cơ sở vật chất hiện đại, học sinh ở đây luôn cảm thấy thoải mái và tập trung học tập. Chính vì thế, trường tôi đã trở thành nơi yêu thích của rất nhiều bạn học sinh.

Đây bạn!
Vườn nhà bà em có trồng rất nhiều cây nào là cây táo, cây ổi, cây cam…. Loại cây nào cũng đẹp cũng cho ra những quả ngon ngọt có giá trị dinh dưỡng cao nhưng em thích nhất là cây xoài nơi góc vườn. Hôm trước em vừa cùng mẹ vào nhà bà nên đã có dịp được ngắm nhìn cây xoài một cách kĩ hơn.
Cây xoài nhà bà em cao và to lắm. Em không biết cây có tự bao giờ nhưng từ lúc em sinh ra thì cây đã nằm sừng sững ở đó, che mát cả một khoảng góc vườn. Từ xa nhà lại, cả cây xoài như một chiếc ô màu xanh khổng lồ bảo vệ che chắn cho mảnh vườn nhà bà. Rễ cây to cắm sâu vào lòng đất như người mẹ hiền cần cù hút chất dinh dưỡng nuôi cây. Cũng như rễ, thân cây khá to, một vòng tay em ôm không xuể. Thân cây có màu nâu sẫm, trên thân có một vài vết cắt như in hằn dấu ấn của thời gian. Từ thân cây tỏa ra nhiều cành như những cánh tay lực lưỡng bảo vệ cây khỏi mọi thứ xung quanh. Lá cây xoài có màu xanh, to hơn lá bình thường một chút và đặc biệt là có mùi rất thơm giống mùi quả xoài. Bà em bảo chỉ cần ngửi lá xoài là có thể biết được cây đó cho ra quả xoài ngọt hay chua và cây xoài nhà bà em cho ra những quả xoài ngọt. Đến mùa ra hoa kết quả, cả cây xoài như được tô điểm bằng những bông hoa xoài trông rất đẹp. Hoa xoài màu trắng trắng, nhỏ li ti và thường mọc thành chùm. Khi những bông hoa rụng đi thì cũng là lúc những quả xoài bắt đầu xuất hiện và lớn dần theo thời gian. Quả xoài to to hơi dài một chút và có vỏ màu xanh, khi chín sẽ chuyển sang màu vàng. Đằng sau lớp vỏ mỏng đó là những miếng xoài thơm ngon, ngọt lịm khiến ai ăn cũng phải say mê. Những miếng xoài vàng tươi hấp dẫn biết bao khiến không ai có thể chối từ thứ quả này. Ngoài ăn trực tiếp, mẹ em còn hay xay xoài ra làm thành sinh tố xoài để uống trong những ngày hè nóng bức. Có lẽ vì sự hấp dẫn của nó mà xoài đã trở thành một loại trái cây không thể thiếu của gia đình em trong những ngày hè. Cứ mỗi mùa xoài chín là em với mẹ lại vào bà để hái xoài mang về thắm hương ông bà tổ tiên để tỏ lòng thành kính.
Em yêu cây xoài nhà bà lắm. Em tự nhủ sẽ chăm sóc cây thật tốt để cây có thể cho ra nhiều quả xoài ngon ngọt cho mọi người cùng thưởng thức.
Trong khu vườn nhỏ của ông bà em có trồng một cây xoài đã từ rất lâu. Mỗi lần về quê, em lại thích ra ngồi dưới gốc cây, ngắm nhìn từng chùm quả trĩu nặng và cảm nhận sự mát lành mà cây xoài mang lại.
Cây xoài cao khoảng ba mét, thân cây màu nâu sẫm, to bằng vòng tay người lớn ôm. Vỏ cây sần sùi, có những vết nứt nhỏ như dấu vết của thời gian. Cành xoài vươn dài, tỏa ra bốn phía như những cánh tay đang che chở cả khu vườn. Lá xoài dài, màu xanh đậm, mặt trên bóng loáng, mặt dưới thì hơi nhám. Vào mùa xoài ra hoa, những chùm hoa nhỏ li ti màu vàng nhạt tỏa ra mùi thơm dịu nhẹ, khiến ong bướm kéo đến rộn ràng.
Mỗi độ hè về, cây xoài lại trĩu quả. Những quả xoài non có màu xanh ngọc, da căng mịn. Lớn dần, xoài chuyển sang màu vàng óng, tỏa ra mùi thơm ngọt ngào quyến rũ. Ông em thường hái xoài chín để bà làm món xoài dầm hoặc ép lấy nước. Em thích nhất là lúc được ăn xoài chín cây – vị ngọt lịm như thấm vào từng đầu lưỡi. Cây xoài không chỉ cho quả ngon mà còn gắn bó với em như một người bạn thân. Dưới gốc cây, em từng chơi trò chơi cùng các anh chị họ, từng ngồi học bài, đọc sách trong những buổi trưa hè yên ả. Mỗi lần nhìn cây, em lại thấy lòng mình bình yên đến lạ.
Em rất yêu quý cây xoài trong vườn ông bà. Đó không chỉ là một phần của thiên nhiên mà còn là một phần tuổi thơ êm đềm mà em mãi mãi ghi nhớ.
-cô bé nấm-

Được thăm Bác, đến bên nơi Bác công tác là một niềm vui thích, hạnh phúc vô bờ. Cuộc sống bên bác đơn sơ, giản dị. Nhờ Bác, ta thấy được cả nước non, cả bờ cõi non sông như bây giờ.
Cứ hiểu nội dung và ý nghĩa của câu chuyện là suy ra được bài học mà. Kết bạn ko, tui dạy cho