K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

9 giờ trước (10:50)

Bài thơ "Mùa thu sang" của Trần Đăng Khoa là một bức tranh thiên nhiên sống động, thể hiện sự chuyển mình nhẹ nhàng mà rõ nét của đất trời khi thu về. Tác giả sử dụng hình ảnh quen thuộc như lá rụng, gió heo may, bầu trời cao xanh để vẽ nên khung cảnh mùa thu trong trẻo, dịu dàng. Qua ngôn từ mộc mạc, bài thơ gợi lên cảm xúc nhẹ nhàng, sâu lắng trước vẻ đẹp của thiên nhiên. Những vần thơ của Trần Đăng Khoa tuy đơn giản nhưng chứa đựng nhiều tầng ý nghĩa. Mùa thu không chỉ hiện lên bằng hình ảnh mà còn được cảm nhận bằng tâm hồn nhạy cảm của một đứa trẻ. Âm thanh, màu sắc và cảm xúc trong bài đều hòa quyện, tạo nên nét đặc trưng rất riêng. Bài thơ còn thể hiện sự gắn bó, yêu thiên nhiên tha thiết của nhà thơ. Cách miêu tả tinh tế giúp người đọc như được sống trong không khí thu. “Mùa thu sang” là một bài thơ trong sáng, gần gũi và giàu chất thơ.

tichs cho mik nha


DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
8 giờ trước (11:26)

tác phẩm "Mùa Thu Sang" của Trần Đăng Khoa, dù ngắn gọn, lại mở ra một thế giới đầy chất thơ về sự chuyển mình của thiên nhiên. Bài thơ bắt đầu với những hình ảnh quen thuộc của mùa thu: tiếng trống trường và lá vàng rơi, gợi lên không khí trầm buồn nhưng cũng đầy bâng khuâng của sự chia ly, kết thúc một chu kỳ. Tuy nhiên, thay vì chìm đắm trong nỗi buồn, Trần Đăng Khoa lại tập trung vào sự sống động, nhộn nhịp của những cánh chim vội vã bay về phương Nam, mang theo cảm giác hối hả, gấp gáp nhưng cũng đầy năng lượng. Hình ảnh bầu trời trong xanh và nắng vàng hoe không chỉ tô điểm cho bức tranh thu thêm rực rỡ mà còn như lời khẳng định về sự tươi mới, trong trẻo của khoảnh khắc giao mùa. Đặc biệt, việc tác giả cảm nhận mùa thu không chỉ qua thị giác mà còn qua thính giác với tiếng sáo diều vút cao đã làm cho bài thơ có chiều sâu hơn, thể hiện sự tinh tế trong cảm nhận của một tâm hồn trẻ thơ. Mùa Thu Sang không chỉ là bức tranh về thiên nhiên mà còn là sự hòa quyện giữa cảnh vật và tâm hồn, cho thấy vẻ đẹp của mùa thu được nhìn nhận qua đôi mắt trong trẻo, hồn nhiên của tuổi học trò. Từ những chi tiết nhỏ bé, Trần Đăng Khoa đã khắc họa một mùa thu đầy thi vị, vừa quen thuộc vừa mới lạ, đánh thức những cảm xúc dịu dàng trong lòng người đọc.

cre: me

12 giờ trước (7:54)

Một câu chuyện đượm buồn từ cây non bị tổn thương

Sáng hôm ấy, nắng nhẹ đổ vàng trên con đường em đi học, gió thì thầm qua những hàng cây quen thuộc. Bỗng ánh mắt em dừng lại nơi góc sân trường – nơi từng có một cây non mới được trồng, vươn mình đầy hy vọng. Nhưng hôm nay, nó đã bị bẻ gãy, chỉ còn lại chiếc thân cong queo, lá rũ rượi như đang khóc thầm.

Em đứng lặng người, thì một tiếng thì thầm dịu nhẹ vang lên, như gió lướt qua lá:

“Bạn nhỏ ơi... mình là cây non bị gãy đây. Mình chỉ mới chạm tay vào ánh nắng, chưa kịp lớn lên để che mát cho mọi người…”

Cây kể rằng, đêm qua có ai đó nghịch ngợm đã vô tình bẻ ngọt thân nó. Nó đau, không chỉ vì vết thương, mà vì giấc mơ xanh bị gián đoạn. Nó mơ được cùng những cây lớn trong sân trường góp bóng mát, cùng chim sẻ ríu rít mỗi sớm, được lũ học trò tíu tít đi ngang, cười đùa dưới cành mình.

Em ngồi xuống, nhẹ nhàng đặt tay lên lớp vỏ xước xát:

“Mình xin lỗi, cây ơi… Mình sẽ nói với thầy cô, để mọi người quan tâm hơn, chăm sóc lại cho bạn. Đừng buồn nhé. Dù bị gãy, bạn vẫn là một phần của màu xanh yêu thương trong lòng tụi mình.”

Từ hôm đó, em thường ghé lại góc sân, tưới nước cho cây, nói vài câu chuyện nhỏ. Và một ngày, từ phần gốc còn sống, mầm xanh lại vươn lên, như lời hồi sinh của hy vọng. Cây đã không cô đơn nữa.

Thông điệp: Hãy yêu thiên nhiên như chính người bạn thân của mình. Mỗi nhành cây, ngọn cỏ đều có cảm xúc – và sự sống đáng được trân trọng.

THAM KHẢO

12 giờ trước (7:57)

Hôm ấy, một buổi sáng trong veo, tôi vội vã đạp xe đến trường. Khi đi ngang qua bồn hoa trước cổng, tôi giật mình nhìn thấy một cây non mới trồng nằm gục xuống, cành lá héo rũ, thân cây bị bẻ gãy. Tôi bỗng nghe tiếng xao động khe khẽ như một lời thì thầm buồn bã. Cây non đã kể cho tôi nghe câu chuyện của nó.

Cây kể rằng, nó vừa được trồng xuống cách đây vài ngày, tràn đầy sức sống và hy vọng. Mỗi buổi sáng, nó đón những tia nắng đầu tiên, nghe tiếng chim hót rộn ràng và cảm nhận từng hạt sương đêm còn đọng trên lá. Nó mơ ước lớn lên thật nhanh, xòe tán lá xanh mát để che bóng cho lũ học trò mỗi giờ ra chơi. Nó tưởng tượng mình sẽ trở thành một cái cây vững chãi, chứng kiến bao thế hệ học sinh trưởng thành. Nhưng ước mơ đó đã tan vỡ.

Đêm qua, một nhóm bạn nhỏ đùa nghịch, chạy đuổi nhau. Một bạn đã vô tình xô ngã nó. Lời nói xin lỗi không kịp thốt ra. Cây cảm thấy một cơn đau nhói chạy dọc thân cây non nớt. Thân cây bị gãy, gốc rễ lung lay, những chiếc lá xanh tươi bỗng chốc héo rũ. Nó nằm đó, lặng lẽ nhìn những ngôi sao mờ dần trong ánh bình minh, cảm thấy thất vọng và buồn bã. Câu chuyện của cây non đã khiến tôi vô cùng xúc động. Tôi đã hứa với cây rằng sẽ kể lại câu chuyện này, để mọi người hiểu và trân trọng hơn sự sống của mỗi loài cây, để không còn những cái cây nào phải chịu nỗi buồn như thế nữa.

15 giờ trước (5:05)

\(\frac{27}{10}\) - \(\frac56\) : 3

= \(\frac{27}{10}\) - \(\frac56\) x \(\frac13\)

= \(\frac{27}{10}\) - \(\frac{5}{18}\)

= \(\frac{243}{90}\) - \(\frac{25}{90}\)

= \(\frac{218}{90}\)

= \(\frac{109}{45}\)

12 giờ trước (7:14)

109/45

23 giờ trước (21:03)

Đáp án hội thoại là:

What is her name?

Her name is Lucy.

Nghĩa là:

Tên cô ấy là gì?

Tên cô ấy là Lucy.

23 giờ trước (21:03)

1Her name is lucy 2what is her nam?

23 giờ trước (20:44)

1. Biện pháp tu từ:
Câu thơ sử dụng biện pháp điệp ngữ với từ "Ước" được lặp lại ở đầu hai dòng thơ.


2. Tác dụng của điệp ngữ:

  • Nhấn mạnh ước muốn tha thiết của người con đối với mẹ:
    • Mong mẹ luôn trẻ trung, hạnh phúc như thuở ban đầu.
    • Mong bản thân được sống bên mẹ trọn đời.
  • Tạo nhịp điệu nhẹ nhàng, sâu lắng cho câu thơ, thể hiện tình cảm chân thành và cảm động.
  • Gợi cảm xúc yêu thương, gắn bó sâu sắc giữa mẹ và con.
23 giờ trước (20:45)

Biện pháp tu từ: Điệp ngữ

Trong đoạn thơ:

Ước mẹ sống trẻ hoài như buổi mới gặp cha Ước con được sống suốt đời bên mẹ”

Từ “Ước” được lặp lại đầu hai câu thơ – đó chính là biện pháp tu từ điệp ngữ.

Phân tích tác dụng của điệp ngữ “Ước”:

  • Nhấn mạnh nỗi khao khát chân thành và tha thiết của người con: Một ước mong mẹ mãi trẻ trung, sống bình yên, hạnh phúc; một ước mong được bên mẹ mãi mãi.
  • Tăng tính cảm xúc: Điệp ngữ “Ước” làm nổi bật tâm trạng mong mỏi, da diết, khiến người đọc cảm nhận được tình yêu lớn lao và sâu sắc của con dành cho mẹ.
  • Tạo nhịp điệu và sự liên kết: Việc lặp từ ở đầu câu tạo nhịp thơ nhẹ nhàng, uyển chuyển và gắn kết cảm xúc giữa hai câu thơ. THAM KHẢO
Tôi đi học dưới đồng bằng. Còn bố tôi, từ nơi núi đồi hiểm trở, ông luôn dõi theo tôi.Bao giờ cũng vậy, ông mặc chiếc áo kẻ ô phẳng phiu nhất, xuống núi vào cuối mỗi tuần. Ông rẽ vào bưu điện để nhận những lá thư tôi gửi. Lặng lẽ, ông vụng về mở nó ra. Ông xem từng con chữ, lấy tay chạm vào nó, rồi ép vào khuôn mặt đầy râu của ông. Rồi lặng lẽ như lúc mở ra, ông xếp...
Đọc tiếp

Tôi đi học dưới đồng bằng. Còn bố tôi, từ nơi núi đồi hiểm trở, ông luôn dõi theo tôi.

Bao giờ cũng vậy, ông mặc chiếc áo kẻ ô phẳng phiu nhất, xuống núi vào cuối mỗi tuần. Ông rẽ vào bưu điện để nhận những lá thư tôi gửi. Lặng lẽ, ông vụng về mở nó ra. Ông xem từng con chữ, lấy tay chạm vào nó, rồi ép vào khuôn mặt đầy râu của ông. Rồi lặng lẽ như lúc mở ra, ông xếp nó lại, nhét vào bao thư. Ông ngồi trầm ngâm một lúc, khẽ mỉm cười rồi đi về núi.

Về đến nhà, ông nói với mẹ tôi: “Con mình vừa gửi thư về”. Ông trao thư cho bà. Bà lại cẩn thận mở nó ra, khen: “Con mình viết chữ đẹp quá! Những chữ tròn, thật tròn, những cái móc thật bén. Chỉ tiếc rằng không biết nó viết gì. Sao ông không nhờ ai đó ở bưu điện đọc giùm?”. Ông nói:“Nó là con tôi, nó viết gì tôi đều biết cả”. Rồi ông lấy lại thư, xếp vào trong tủ cùng với những lá thư trước, những lá thư được bóc ra nhìn ngắm, chạm mặt rồi cất vào, không thiếu một lá, ngay cả những lá đầu tiên nét chữ còn non nớt…

Hôm nay là ngày đầu tiên tôi bước chân vào trường đại học. Một ngày khai trường đầu tiên không có bố. Bố tôi đã mất. Nhưng tôi biết bố sẽ đi cùng tôi trên những con đường mà tôi sẽ đi, suốt cả hành trình cuộc đời.

 (Theo Bô tôi, Nguyễn Ngọc Thuần, in trong “Bồi dưỡng học sinh vào lớp 6 môn Tiếng Việt” - Nxb Giáo dục Việt Nam, 2012)

II. Phần Viết (6,0 điểm)

Câu 1. (4,0 điểm)

Phân tích đặc điểm nhân vật người bố trong câu chuyện “Bố tôi” của tác giả Nguyễn Ngọc Thuần.

3
12 giờ trước (8:04)

Trong câu chuyện “Bố tôi”, nhân vật người bố hiện lên với những đặc điểm tính cách và tình cảm sâu sắc, một hình ảnh người cha điển hình nhưng cũng rất riêng biệt. Nổi bật nhất là tình yêu thương con vô bờ bến, được thể hiện qua những hành động lặng lẽ nhưng đầy ý nghĩa. Dù sống ở chốn núi đồi xa xôi, hiểm trở, ông vẫn không quản ngại xuống núi vào cuối mỗi tuần, chỉ để mong ngóng và nhận những lá thư của con. Cách ông nâng niu, trân trọng từng bức thư, vuốt ve từng con chữ, rồi áp vào khuôn mặt đầy râu cho thấy một tình cảm mãnh liệt, một nỗi nhớ thương da diết không lời nào có thể diễn tả. Người bố cũng là một người đàn ông kiệm lời, sống nội tâm và có một thế giới riêng đầy yêu thương. Ông không cần biết con viết gì, vì đối với ông, sự tồn tại của những lá thư, nét chữ tròn trĩnh của con đã là tất cả. Câu nói "Nó là con tôi, nó viết gì tôi đều biết cả" không chỉ thể hiện sự thấu hiểu sâu sắc mà còn là niềm tin tuyệt đối, là tình phụ tử thiêng liêng vượt lên trên mọi khoảng cách. Cuối cùng, người bố còn là một điểm tựa vững chãi, một người dẫn đường thầm lặng, luôn đồng hành cùng con trên mọi nẻo đường của cuộc đời, ngay cả khi ông không còn hiện diện trên cõi đời này. Những đặc điểm ấy đã khắc họa nên một hình tượng người cha giản dị, mộc mạc nhưng vĩ đại và đầy ân tình.

12 giờ trước (8:04)

tick cho mình nhé

23 giờ trước (20:12)

Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!

12 giờ trước (7:39)

Rất là hay

9 giờ trước (10:25)

a) Gầy gò và dài lêu nghêu như một gã nghiện thuốc phiện

b) Chi chít như mạng nhện

c) Tròn như cái đĩa

d) Trường Sơn (so sánh với) chí lớn ông cha

Cửu Long (so sánh với) lòng mẹ bao la sóng trào

e) Con người (bất khuất) như tre mọc thẳng

9 giờ trước (10:24)

a) Gầy gò và dài lêu nghêu như một gã nghiện thuốc phiện

b) Chi chít như mạng nhện

c) Tròn như cái đĩa

d) Trường Sơn (so sánh với) chí lớn ông cha

Cửu Long (so sánh với) lòng mẹ bao la sóng trào

e) Con người (bất khuất) như tre mọc thẳng

3 tháng 8

Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!