K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

câu hỏi của bạn chx rõ ràng lắm ạ.

27 tháng 7

?

Dưới tán lá xanh um của cây bàng già, em tìm thấy một góc bình yên quen thuộc. Cây bàng không chỉ che nắng, mà cây bàng còn là nơi em ngồi đọc sách mỗi chiều, lắng nghe tiếng chim ríu rít. Cây bàng mang đến cảm giác mát mẻ, dễ chịu, thật sự là người bạn thân thiết của em.

27 tháng 7

Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!

27 tháng 7
  • Nhân hóa: “xếp hàng đôi”, “đi rước hương” là hành động của con người.
  • Tác dụng: Làm cho hình ảnh đàn kiến trở nên sinh động, có tổ chức như một đám rước lễ. Gợi cảm giác thiên nhiên đang hoan ca, hòa chung vào không khí lễ hội mùa xuân.
27 tháng 7

Trong đoạn thơ này, tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa qua các hình ảnh:
“Kiến xếp hàng đôi đi rước hương”
“Hai con kênh một sợi tơ mật”

Tác dụng của nhân hóa:

  1. Làm cho thiên nhiên trở nên sống động, gần gũi như con người.
    Hình ảnh đàn kiến “xếp hàng đôi đi rước hương” khiến ta liên tưởng đến một đoàn người nghiêm trang, thành kính đi trong một lễ hội mùa xuân. Từ đó, thiên nhiên hiện lên thật có tổ chức, có sức sống và giàu cảm xúc.
  2. Thể hiện vẻ đẹp thanh bình, rộn rã của khu vườn mùa xuân.
    Nhân hóa đàn kiến, đôi kênh, sợi tơ mật và ong bay tạo nên một không khí nhộn nhịp, tràn đầy âm thanh và hương sắc, cho thấy sức sống mạnh mẽ của thiên nhiên khi xuân về.
  3. Bộc lộ tình cảm yêu thiên nhiên sâu sắc của tác giả.
    Việc dùng nhân hóa cho thấy người viết không chỉ quan sát bằng mắt mà còn cảm nhận bằng trái tim. Qua đó, ta thấy sự gắn bó, yêu quý của con người với thiên nhiên thân thuộc, gần gũi nơi thôn quê.

rong câu thơ: "Kiến xếp hàng đôi đi rước hương", biện pháp nhân hóa được sử dụng.

Tác dụng:

  • Gợi hình ảnh sống động: Kiến được nhân hóa như con người ("xếp hàng đôi đi rước hương"), khiến hình ảnh sinh động, có ý thức.
  • Nhấn mạnh sức hấp dẫn của hoa bưởi: Hương hoa thơm đến mức thu hút kiến đến "rước".
  • Tạo không khí vui tươi, nhộn nhịp: Góp phần vẽ nên bức tranh mùa xuân tràn đầy sức sống.
  • Gắn kết thiên nhiên và con người: Làm cho cảnh vật có hồn, có tình.
Nhân ngày Thương binh-Liệt sĩ,em xin có bài văn tri ân các anh hùng đã bảo vệ đất nước của chúng ta: Lịch sử dân tộc Việt Nam là một chặng đường dài với biết bao gian khổ, hy sinh, mất mát. Trải qua bao cuộc chiến tranh giữ nước và bảo vệ Tổ quốc, đã có biết bao người con ưu tú ngã xuống để đất nước hôm nay được yên bình, hạnh phúc....
Đọc tiếp

Nhân ngày Thương binh-Liệt sĩ,em xin có bài văn tri ân các anh hùng đã bảo vệ đất nước của chúng ta: Lịch sử dân tộc Việt Nam là một chặng đường dài với biết bao gian khổ, hy sinh, mất mát. Trải qua bao cuộc chiến tranh giữ nước và bảo vệ Tổ quốc, đã có biết bao người con ưu tú ngã xuống để đất nước hôm nay được yên bình, hạnh phúc. Trong trái tim của dân tộc, những anh hùng liệt sĩ ấy luôn là biểu tượng cao đẹp của lòng yêu nước, của tinh thần quật cường và sự hy sinh vĩ đại.

Không có sự hy sinh nào cao cả hơn sự hy sinh vì Tổ quốc. Các anh hùng liệt sĩ, họ là những người bình thường, nhưng đã sống một cuộc đời phi thường. Họ ra đi khi tuổi đời còn rất trẻ, mang theo trong tim mình lý tưởng cao đẹp và niềm tin mãnh liệt vào ngày mai độc lập. Trong tiếng súng đạn, trong khói lửa chiến tranh, các anh không hề nao núng. Dù trước mắt là hiểm nguy, cái chết cận kề, nhưng chưa một bước lùi. Họ chiến đấu kiên cường, bất chấp gian khổ, vượt qua bệnh tật, đói rét, thậm chí là nỗi cô đơn tột cùng nơi chiến trường ác liệt.

Có những người nằm xuống trong vòng tay đồng đội, có những người mãi mãi nằm lại giữa rừng sâu hay giữa lòng đất lạnh. Có người đã được khắc tên trên bia đá, được nhân dân tưởng nhớ, nhưng cũng có người vẫn chưa thể tìm được mộ phần, chỉ được ghi nhớ với dòng chữ giản đơn: “Liệt sĩ chưa biết tên”. Dù tên tuổi có được biết đến hay không, thì sự hy sinh của họ vẫn là điều thiêng liêng nhất, đáng được cả dân tộc tôn kính và biết ơn.

Mỗi lần nhìn lên lá cờ đỏ sao vàng tung bay giữa trời xanh, hình ảnh của những người chiến sĩ năm xưa lại như sống lại. Đằng sau sắc đỏ của lá cờ là máu – là sự đánh đổi của hàng triệu trái tim yêu nước. Những tượng đài liệt sĩ, những nghĩa trang trải dài khắp mọi miền đất nước không chỉ là nơi yên nghỉ của những con người vĩ đại, mà còn là nơi lưu giữ ký ức và niềm tự hào của cả một dân tộc.

Tri ân các anh hùng liệt sĩ không chỉ là lời nói suông, không chỉ là hoa hay nến trong ngày tưởng niệm. Đó là sự khắc ghi trong tâm hồn, là niềm biết ơn sâu thẳm và sự kính trọng thành kính trước những người đã sống và chết vì non sông. Họ đã để lại cho đất nước này không chỉ là hòa bình, mà còn là bài học về lòng dũng cảm, về niềm tin, và về tinh thần đoàn kết không gì khuất phục nổi.

Dẫu cho thời gian có trôi qua bao lâu, dẫu cho thế hệ này tiếp nối thế hệ khác, thì những anh hùng liệt sĩ vẫn mãi là ngọn lửa không bao giờ tắt trong trái tim người Việt Nam. Họ sống mãi trong từng trang sử, từng bản anh hùng ca, từng câu chuyện kể về một thời oanh liệt.

Tổ quốc sẽ không bao giờ quên. Nhân dân sẽ không bao giờ quên. Những ngọn nến sẽ còn thắp sáng, những đoá hoa sẽ còn nở rộ, và những lời tri ân sẽ còn vang vọng mãi, như một khúc nguyện cầu lặng thầm giữa trời xanh dành cho những linh hồn đã hóa thành bất tử.

4
27 tháng 7

bài văn của bn hay cực kì luôn

Trong đoạn thơ trích từ bài Một khúc ca, nhà thơ Tố Hữu viết:

“Nếu là con chim, chiếc lá,
Thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh.
Lẽ nào vay mà không có trả,
Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình?”

Qua những hình ảnh gần gũi và ngôn ngữ giản dị, Tố Hữu đã thể hiện một quan niệm sống cao đẹp: sống là để cho đi, là cống hiến, chứ không chỉ để nhận riêng phần mình.

Theo Tố Hữu, bất cứ sự sống nào tồn tại trên đời cũng phải có ích. Con chim sống là để hót, làm vui cho đời; chiếc lá sống là để xanh, góp phần làm đẹp và nuôi dưỡng cây. Con người cũng vậy, sống không chỉ để thụ hưởng mà phải biết đóng góp cho cộng đồng, cho xã hội. Đó là trách nhiệm, là đạo lý làm người.

Quan niệm “sống là cho” đề cao lối sống vị tha, biết sẻ chia và sống vì người khác. Trong một xã hội văn minh, những người biết cống hiến luôn được trân trọng và yêu quý. Họ sống không chỉ vì bản thân mà còn vì tập thể, vì tương lai của cộng đồng. Ngược lại, nếu sống ích kỷ, chỉ biết nhận mà không biết cho đi, con người sẽ trở nên nhỏ bé và cô đơn giữa cuộc đời rộng lớn.

Quan điểm sống của Tố Hữu mang giá trị giáo dục sâu sắc, đặc biệt với thế hệ trẻ ngày nay. Mỗi người, dù ở vị trí nào, cũng có thể cho đi – bằng hành động, tấm lòng, hay trí tuệ. Việc giúp đỡ bạn bè, tham gia công tác xã hội, học tập tốt để sau này góp phần xây dựng đất nước – đó chính là sống đẹp, sống có ích.

Tóm lại, quan niệm sống mà Tố Hữu thể hiện trong đoạn thơ là lời nhắn nhủ nhẹ nhàng nhưng sâu sắc: hãy sống để cống hiến, để góp phần làm cho cuộc đời này tốt đẹp hơn. Sống là cho đi – đó mới là cách sống ý nghĩa và bền vững nhất.

bạn tk

26 tháng 7

Suy nghĩ về quan niệm sống của Tố Hữu trong đoạn thơ “Một khúc ca”

Trong bài thơ “Một khúc ca”, Tố Hữu đã để lại những câu thơ sâu sắc về lẽ sống cao đẹp của con người:

“Nếu là con chim, chiếc lá,
Thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh.
Lẽ nào vay mà không có trả
Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình?”

Qua đoạn thơ, Tố Hữu đã khẳng định một quan niệm sống đầy nhân văn: sống là để cống hiến, để mang lại giá trị cho cuộc đời chứ không phải chỉ biết hưởng thụ hay nhận riêng về mình. Hình ảnh "con chim", "chiếc lá" mang tính biểu tượng cao. Chim sinh ra để hót, lá sinh ra để xanh, con người sinh ra cũng phải có ích cho cộng đồng. Không ai sống trong thế giới này mà chỉ "vay" mà không có "trả", chỉ nhận mà không cho đi. Sống là sự sẻ chia, là trách nhiệm với người khác, là ý thức về sự gắn bó với cộng đồng và đất nước.

Quan niệm sống ấy rất phù hợp với đạo lý "Uống nước nhớ nguồn", "Lá lành đùm lá rách" của dân tộc Việt Nam. Nó nhắc nhở mỗi chúng ta hãy biết sống đẹp, sống có lý tưởng và sống vì người khác. Trong cuộc sống hiện đại, khi mà chủ nghĩa cá nhân có xu hướng lên cao, thì lời thơ của Tố Hữu lại càng có giá trị thức tỉnh: đừng chỉ chăm lo cho bản thân mà quên mất cộng đồng quanh mình.

Thực tế đã chứng minh, những con người sống vì người khác luôn để lại dấu ấn tốt đẹp. Họ có thể là bác sĩ nơi tuyến đầu chống dịch, là thầy cô ngày ngày miệt mài gieo con chữ, là những người bình thường nhưng sẵn sàng giúp đỡ người lạ khi gặp hoạn nạn. Chính họ là minh chứng rõ ràng nhất cho lẽ sống “cho đi” mà Tố Hữu gửi gắm.

Từ quan niệm sống ấy, bản thân em nhận ra rằng: sống đẹp không cần điều gì to tát, mà bắt đầu từ những việc nhỏ hằng ngày – như biết giúp đỡ người khác, chia sẻ với bạn bè, làm tròn trách nhiệm của mình. Chỉ khi biết cho đi, con người mới sống có ý nghĩa và hạnh phúc thật sự.

Tham khảo

26 tháng 7

tuy tung nguoi

có nhm tuỳy nữa aa

📝 Các chi tiết thể hiện hoàn cảnh của nhân vật trữ tình:

  1. Nhà nghèo, không có gì để tiếp bạn:

"Đầu trò tiếp khách, trầu không có,
Bát nước mời trầu, miệng chưa khô;"

  • "Trầu không có": Thứ đơn giản, phổ biến để tiếp khách ở nông thôn thời xưa mà cũng không có – cho thấy sự thiếu thốn đến mức tối giản.
  • "Bát nước mời trầu, miệng chưa khô": Không có nước tiếp bạn, thậm chí bản thân còn khát – nhấn mạnh sự nghèo khó.
  1. Vườn tược tiêu điều, không có của ngon vật lạ:

"Cá đâu đớp động dưới chân bèo,
Rau mơ hiếm hoi mọc sau hè."

  • Cá chỉ "đớp động" dưới chân bèo chứ không câu được – hàm ý không có cá để đãi.
  • Rau mơ chỉ mọc hoang, ít ỏi – không đủ để làm món ăn.

"Đậu chửa ra hoa, cà mới nụ,
Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa."

  • Những loại rau củ trong vườn chưa đến kỳ thu hoạch → càng nhấn mạnh sự thiếu thốn tạm thời.
  1. Tình bạn chân thành vượt lên trên vật chất:

"Ta với ta":

  • Câu thơ cuối "Bác đến chơi đây, ta với ta" thể hiện niềm vui trọn vẹn khi gặp bạn, không cần đến mâm cao cỗ đầy.

Tổng kết:

Hoàn cảnh của nhân vật trữ tình là nghèo khó, thiếu thốn, không có gì để tiếp đãi bạn, nhưng lại giàu tình cảm và chân thành. Qua đó, Nguyễn Khuyến đề cao tình bạn thuần khiết, không vụ lợi, không cần hình thức – đó mới là giá trị cốt lõi của tình bạn trong văn hóa truyền thống Việt Nam


26 tháng 7

bạn dùng chatgpt đúng ko?


Thông điệp chính của bài thơ "Lời ru của mẹ" là ca ngợi tình yêu thương vô bờ bến, sự hy sinh thầm lặng của người mẹ dành cho con. Lời ru của mẹ không chỉ là những âm thanh ru ngủ mà còn là những bài học đầu đời, chứa đựng tình yêu thương, ước mơ và hy vọng của mẹ dành cho con, giúp con lớn lên khỏe mạnh, trở thành người tốt. Nó còn là sợi dây kết nối tình cảm gia đình, thể hiện sự gắn bó, yêu thương giữa mẹ và con. 

26 tháng 7

Bài thơ “Lời ru của mẹ” gửi gắm thông điệp sâu sắc về tình mẫu tử thiêng liêng và tấm lòng yêu nước của người mẹ Việt Nam. Qua lời ru, mẹ không chỉ nuôi con bằng tình thương mà còn truyền vào con lòng tự hào dân tộc, truyền thống yêu nước và ý chí kiên cường. Lời ru nhẹ nhàng mà sâu lắng, giúp con lớn lên không chỉ về thể xác mà còn về tâm hồn. Đó là tiếng nói của quê hương, của cội nguồn, nuôi dưỡng tâm hồn con qua từng câu hát ru ngọt ngào.

Tham khảo