Giúp mk với:
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!
Đây nhé bạn:
Bài thơ “Nói với em” của nhà thơ Vũ Quần Phương là một tác phẩm nhẹ nhàng mà sâu sắc, chất chứa tình yêu thương, niềm tin và khát vọng của người anh dành cho đứa em nhỏ nơi miền núi. Bài thơ khiến em rất xúc động vì không chỉ là lời trò chuyện giữa hai anh em mà còn là lời nhắn nhủ của thế hệ đi trước gửi đến thế hệ mai sau.
Mở đầu bài thơ, nhà thơ đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên vùng cao với hình ảnh thơ mộng nhưng cũng đầy gian khổ: “Rừng che bộ đội, rừng vây quân thù”. Những cánh rừng trở thành nơi chiến đấu, nơi che chở cho những người lính cách mạng. Giữa khung cảnh đó, người anh vừa làm nhiệm vụ với đất nước, vừa nhớ thương, quan tâm đến em – một đứa trẻ thơ ngây chưa hiểu hết những điều lớn lao. Anh dặn em lắng nghe tiếng suối, tiếng chim, nhìn những con đường đất uốn quanh núi – đó là cách để em cảm nhận quê hương, đất nước đang đổi thay từng ngày. Em cảm nhận được tình yêu thương sâu sắc của người anh, dù đang ở nơi chiến trận vẫn không quên dặn em học hành, sống tốt và yêu thiên nhiên quê nhà.
Câu thơ khiến em xúc động nhất là: “Rồi mai lớn, bước đường quê hương em bước tiếp”. Câu thơ giản dị mà ý nghĩa vô cùng sâu xa. Người anh gửi gắm vào em cả một niềm tin: mai này khi lớn lên, em sẽ tiếp nối con đường của anh, sẽ góp phần dựng xây và bảo vệ Tổ quốc. Bài thơ không chỉ là lời nhắn gửi đến một đứa em cụ thể, mà còn là lời nhắc nhở mỗi chúng em – những học sinh hôm nay – phải biết sống có trách nhiệm, yêu quê hương từ những điều bình dị, gần gũi nhất.
Qua bài thơ “Nói với em”, em hiểu rằng lòng yêu nước không phải là điều gì to tát, xa vời, mà bắt đầu từ tình yêu gia đình, yêu những âm thanh, hình ảnh thân quen của làng quê, yêu người thân, yêu cuộc sống. Bài thơ đã giúp em thêm yêu thiên nhiên, biết ơn những người đã hi sinh cho đất nước và tự nhắc mình phải cố gắng học tập, rèn luyện để sau này góp phần xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp.
Tham khảo
Câu 1: Xác định đề tài, chủ đề của bài ca dao trên.
Câu 2: Xác định và nêu tác dụng của biện pháp tu từ trong câu:
"Cô giáo gùi chữ lên ngàn / Gieo chữ xuống đá cho đàn em thơ"
Câu 3: Em nhỏ vùng cao mong ước điều gì trong 2 câu cuối? Nhận xét về em bé.
Câu 4: Viết đoạn văn 5 câu bàn về ý kiến "Thầy cô như cha mẹ thứ hai".
Không ai có thể phủ nhận rằng thầy cô chính là những người cha, người mẹ thứ hai của chúng ta. Họ không chỉ dạy ta kiến thức mà còn dìu dắt ta trưởng thành, uốn nắn từng nét chữ, từng cách sống. Như cô giáo trong bài ca dao, họ sẵn sàng vượt núi, băng rừng để mang tri thức đến cho học trò, chẳng khác nào cha mẹ hi sinh vì con cái. Thầy cô còn là người lắng nghe, sẻ chia những buồn vui tuổi học trò, giống như một gia đình thứ hai. Bởi vậy, công ơn của thầy cô mãi mãi là điều thiêng liêng, đáng trân trọng.
Câu 5: Lập dàn ý cảm nhận về bài ca dao
Ý chính | Chi tiết/Phân tích |
---|---|
Hình ảnh cô giáo | - "Gùi chữ lên ngàn": vất vả, tận tụy. |
- So sánh với "cô tiên": sức mạnh kỳ diệu của giáo dục, biến sỏi đá thành ca dao. | |
Ước mơ của trẻ em | - Mong cô đỡ vất vả (ước đường ngắn lại). |
- Khao khát học tập để thay đổi cuộc đời. | |
Nghệ thuật | - Ẩn dụ ("gieo chữ"), nhân hóa ("đường ơi"). |
- Ngôn ngữ giản dị, giàu hình ảnh miền núi. | |
Thông điệp | - Tri thức có sức mạnh cải tạo cuộc sống. |
- Cần trân trọng sự hy sinh của giáo viên vùng cao. |
Câu thơ:
“Cô giáo gùi chữ lên ngàn
Gieo chữ xuống đá cho đàn em thơ”
Hai câu thơ cuối:
“Đường ơi, ngắn lại cho gần
Để cô gùi chữ bàn chân không mòn...”
Yêu cầu: Trả lời bằng đoạn văn ngắn khoảng 5 câu, có mẫu câu “Không ai có thể phủ nhận rằng...”
Không ai có thể phủ nhận rằng các thầy cô giáo giống như những người cha, người mẹ thứ hai của chúng ta. Thầy cô không chỉ dạy kiến thức, mà còn dạy cách làm người, uốn nắn từng hành vi, lời nói. Khi ở trường, thầy cô luôn yêu thương, quan tâm và che chở cho học sinh như con của mình. Nhờ có thầy cô, chúng em được học tập, trưởng thành và nuôi dưỡng những ước mơ. Vì vậy, em luôn biết ơn và kính trọng công ơn dạy dỗ của thầy cô.
Nội dung cần tìm | Gợi ý hoàn thành |
---|---|
Cảm xúc chung về bài ca dao | Bài ca dao rất xúc động, thể hiện tình cảm sâu sắc đối với cô giáo nơi vùng cao. |
Hình ảnh nổi bật trong bài | Cô giáo “gùi chữ lên ngàn”, “gieo chữ xuống đá”, bàn chân không mòn... |
Tình cảm của học trò vùng cao | Yêu thương, biết ơn, mong cô đỡ vất vả, ước đường đi ngắn lại để cô đỡ cực nhọc. |
Biện pháp nghệ thuật nổi bật | Ẩn dụ, nhân hóa, hình ảnh giàu tính biểu cảm. |
Thông điệp, bài học rút ra | Trân trọng công ơn thầy cô; Biết ơn những người âm thầm cống hiến cho giáo dục. |
165: [ 375 - (135.12\(^0\) + 37.5]
= 165 : [375 - {135.1 + 185]
= 165 : [375 - {135 + 185}
= 165: [375 - 320]
= 165: 55
= 3
Câu văn gốc:
"Nhân buổi ế hàng, năm ông thầy bói nói chuyện gẫu với nhau. Thầy nào cũng phàn nàn không biết hình thù con voi như thế nào. Chợt nghe người ta nói có voi đi qua, năm thầy chung nhau tiền biếu người quản voi, xin cho voi dừng lại để cùng xem."
Đoạn văn gốc:
"Bác tiều uống rượu say, mạnh bạo trèo lên cây kêu lên: “Cổ họng ngươi đau phải không, đừng cắn ta, ta sẽ lấy xương ra cho.” Hổ nghe thấy, nằm phục xuống, há miệng nhìn bác tiều ra dáng cầu cứu. Bác Tiều trèo xuống lấy tay thò vào cổ họng hổ, lấy ra một chiếc xương bò, to như cánh tay."
Đoạn văn:
"Gió bão càng to, mây đen kéo mù mịt, trời tối sầm. Sóng lớn nổi lên dữ dội như những trái núi đổ sập xuống thuyền. Chiếc thuyền ngả nghiêng rồi bị chôn vùi trong những lớp sóng hung dữ."
Viết đoạn văn 5–7 câu, có:
– 1 cụm danh từ,
– 1 cụm động từ,
– 1 cụm tính từ
(gạch chân và chú thích rõ)
Gia đình là nơi yêu thương và chở che mỗi người. Dù đi xa đến đâu, em luôn muốn quay trở về bên những người thân yêu (cụm động từ). Tình cảm ấm áp của cha mẹ (cụm danh từ) giúp em có thêm động lực vượt qua khó khăn trong cuộc sống. Đối với em, gia đình là thứ quý giá nhất mà không gì có thể thay thế. Em luôn cảm thấy rất yên bình và hạnh phúc (cụm tính từ) khi được sống trong vòng tay gia đình.
Quê hương em có nhiều cảnh đẹp, nhưng gắn bó với em nhất là dòng sông quê hiền hòa, êm đềm chảy quanh làng. Dòng sông ấy không chỉ mang nước về cho đồng ruộng mà còn là nơi lưu giữ bao kỉ niệm tuổi thơ của em và lũ bạn.
Dòng sông quê em không quá rộng nhưng nước trong veo, nhất là vào mùa thu, khi ánh nắng vàng chiếu xuống, mặt sông lấp lánh như dát bạc. Hai bên bờ, những rặng tre xanh rì rào trong gió, thỉnh thoảng có vài chú chim sẻ nhảy nhót trên cành. Buổi sáng, sương mỏng giăng giăng trên mặt nước, tạo nên một khung cảnh thơ mộng như tranh vẽ.
Mỗi mùa, dòng sông lại khoác lên mình một vẻ đẹp khác nhau. Mùa xuân, nước sông trong xanh, êm ả, phản chiếu bầu trời cao vời vợi. Mùa hè, dòng sông trở nên sôi động hơn khi trẻ con trong làng rủ nhau ra tắm mát, đùa nghịch với những con sóng nhỏ. Tiếng cười giòn tan hòa cùng tiếng nước chảy róc rách khiến lòng em thấy vui lạ. Mùa thu, sông lặng lẽ trôi, mang theo những chiếc lá vàng rơi như những con thuyền tí hon. Đến mùa đông, dòng sông trầm mặc hơn, làn nước phẳng lặng như tấm gương khổng lồ soi bóng mây trời.
Dòng sông cũng gắn liền với cuộc sống của người dân quê em. Sáng sớm, các bà, các mẹ ra bờ sông giặt giũ, trò chuyện rôm rả. Chiều chiều, những chú cá bống, cá rô theo dòng nước trôi về, trở thành món quà quê dân dã mà ngon lành. Những buổi trưa hè oi ả, em cùng đám bạn thường ngồi dưới gốc cây bên sông, lặng ngắm mặt nước mênh mông và mơ về những miền đất xa xôi.
Em yêu dòng sông quê em như yêu một người bạn thân thiết. Dù sau này có đi đâu xa, em vẫn sẽ nhớ mãi hình ảnh con sông hiền hòa, gắn liền với tuổi thơ êm đềm của mình. Em mong dòng sông sẽ mãi trong xanh, tươi mát, tiếp tục nuôi dưỡng những thế hệ sau này của làng quê yêu dấu.
Tham khảo
Quê em có một dòng sông nhỏ hiền hòa chảy quanh làng, như một dải lụa mềm mại vắt ngang cánh đồng xanh mướt. Dòng sông ấy không chỉ là vẻ đẹp của làng quê mà còn là một phần tuổi thơ em không thể nào quên.
Vào mỗi buổi sáng sớm, mặt sông như một tấm gương khổng lồ phản chiếu bầu trời trong xanh và những áng mây trắng nhẹ trôi. Mặt nước yên ả, thi thoảng chỉ gợn lên vài làn sóng nhỏ khi có con cá quẫy đuôi hoặc khi chiếc thuyền nan của bác Tư chèo ngang qua. Hai bên bờ sông là hàng tre rì rào theo gió, nghiêng bóng soi mình xuống dòng nước.
Mùa hè, lũ trẻ trong xóm em thường rủ nhau ra sông tắm mát, nô đùa ríu rít cả một khúc sông. Tiếng cười, tiếng gọi nhau vang vọng cả một vùng, làm cho dòng sông như cũng trở nên vui tươi, nhộn nhịp hơn. Chiều đến, ông mặt trời đỏ rực lặn dần sau rặng tre, để lại ánh hoàng hôn trải dài trên mặt sông lấp lánh.
Dòng sông quê em không rộng lớn như sông Hồng hay sông Cửu Long, nhưng trong lòng em, nó luôn là dòng sông đẹp nhất. Dòng sông ấy đã nuôi lớn những cánh đồng, nuôi dưỡng con người và ấp ủ biết bao kỷ niệm ngọt ngào của tuổi thơ em.
Em nên chia nhỏ câu hỏi ra rồi đăng như vậy em sẽ được nhiều bạn trợ giúp và trợ giúp nhanh hơn, em nhé.
II
1 dentist
2 goes
3 habits
4 acne
5 sunburn
6 recycle
7 models
8 weight
9 close
10 community