viết một bài văn tả lại cảnh đẹp quê em
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.



Dưới đây là lời giải chi tiết cho từng câu hỏi về đoạn trích “Thổn thức gió đồng”:
Câu 1. Chỉ ra dấu hiệu để xác định ngôi kể trong đoạn trích trên.
Trả lời:
Dấu hiệu để xác định ngôi kể là việc sử dụng đại từ nhân xưng “tôi” xuyên suốt đoạn trích. Nhân vật “tôi” xưng kể, trực tiếp kể lại câu chuyện và những cảm xúc, suy nghĩ của mình. Ngoài ra, các từ ngữ như “tôi trở lại”, “tôi ngẩng đầu lên”, “tôi thảng thốt”, “tôi dẫn dì”, “tôi nhớ dì Lam”,… đều thể hiện rõ đây là ngôi kể thứ nhất.
Câu 2. Liệt kê các chi tiết cho thấy sự thay đổi của làng quê nơi nhân vật “tôi” sống.
Trả lời:
- Người làng từ những người nông dân chỉ biết cấy lúa, trồng rau giờ đi làm thợ xây và làm thuê cho dự án.
- Cuộc sống bớt lam lũ và cơ cực hơn.
- Tiếng còi xe và nhạc băng ầm ĩ thay cho những lời hát ru con mỗi buổi trưa hè.
- Những ngôi nhà trong làng đã khang trang, không khí khác trước nhiều lắm.
**Câu 3. Phân tích tác dụng của 01 biện pháp tu từ được sử dụng trong hai câu văn sau:
“Tháng năm có thể khiến con người ta tiều tụy đi, yếu mòn đi. Nhưng tháng năm lại khiến ý chí của con người ta can trường và bền bỉ.”**
Trả lời:
Biện pháp tu từ được sử dụng là điệp ngữ (“tháng năm có thể khiến...”, “nhưng tháng năm lại khiến...”) và phép đối giữa hai vế của hai câu.
- Tác dụng:
- Nhấn mạnh tác động của thời gian lên con người: thời gian có thể làm con người tiều tụy, yếu mòn về thể xác, nhưng cũng chính thời gian ấy lại tôi luyện cho con người ý chí can trường, bền bỉ về tinh thần.
- Làm nổi bật sự đối lập giữa thể xác và tinh thần, giữa mất mát và trưởng thành, qua đó thể hiện triết lí nhân sinh sâu sắc về sức mạnh nội tâm của con người trước thử thách của cuộc đời.
Câu 4. Phân tích sự phù hợp của điểm nhìn trần thuật trong việc thể hiện chủ đề của đoạn trích.
Trả lời:
Đoạn trích được kể theo điểm nhìn của nhân vật “tôi” (ngôi thứ nhất), giúp câu chuyện trở nên chân thực, gần gũi và giàu cảm xúc.
- Nhờ điểm nhìn này, người đọc dễ dàng cảm nhận được những biến đổi của làng quê, những trăn trở, suy tư và tình cảm sâu sắc của nhân vật đối với gia đình, quê hương, đặc biệt là với mẹ và dì Lam.
- Điểm nhìn trần thuật này cũng giúp tác giả thể hiện chủ đề về sự đổi thay của làng quê, về giá trị của tình thân, về sức mạnh vượt qua nghịch cảnh của con người một cách tự nhiên, chân thành và sâu sắc.
Câu 5. Cuộc sống ở nhiều vùng nông thôn hiện nay đã và đang thay đổi như vùng quê của nhân vật “tôi”. Anh/chị suy nghĩ như thế nào về vấn đề trên? (5–7 dòng)
Trả lời:
Cuộc sống ở nhiều vùng nông thôn đang thay đổi nhanh chóng, đời sống vật chất được nâng cao, cơ sở hạ tầng phát triển, người dân có nhiều cơ hội việc làm hơn. Tuy nhiên, bên cạnh những đổi thay tích cực, cũng xuất hiện không ít vấn đề như mất đi nét đẹp truyền thống, môi trường sống bị ảnh hưởng, các giá trị văn hóa dần phai nhạt. Theo em, mỗi người cần biết trân trọng, giữ gìn những giá trị tốt đẹp của quê hương, đồng thời thích nghi với sự phát triển để xây dựng một cuộc sống hiện đại mà vẫn đậm đà bản sắc truyền thống.
Nếu bạn cần mở rộng, phân tích sâu hơn hoặc muốn cô gợi ý cách trình bày, hãy hỏi nhé!

Tác giả khuyên chúng ta hãy sống nhẹ nhàng, cư xử tử tế, đừng vô tình làm tổn thương người khác vì mọi điều mong manh đều đáng được trân trọng.
Câu thơ:
“Tay nhè nhẹ chút người ơi
Trông đôi hạt rụng hạt rơi xót lòng”
Lời khuyên mà tác giả muốn gửi gắm qua hai câu thơ này là:
Hãy biết nâng niu, trân trọng và đối xử nhẹ nhàng, ân cần với những điều mong manh, nhỏ bé xung quanh mình.
- Khi tác giả nhắc nhở “tay nhè nhẹ chút người ơi”, đó là lời nhắn nhủ mọi người nên cẩn thận, dịu dàng trong hành động, tránh làm tổn thương đến những vật nhỏ bé hoặc những người yếu đuối.
- Hình ảnh “hạt rụng hạt rơi xót lòng” thể hiện sự xót xa, đau lòng khi chứng kiến những điều mong manh bị tổn thương, mất mát.
Tóm lại:
Tác giả khuyên chúng ta hãy sống biết quan tâm, yêu thương, nhẹ nhàng với mọi người và mọi vật, đừng vô tình làm tổn thương những điều đáng quý trong cuộc sống.
Chúc bạn học tốt và luôn biết yêu thương, trân trọng những điều giản dị quanh mình!

Tác giả khuyên chúng ta hãy cư xử nhẹ nhàng, tinh tế và biết trân trọng những điều nhỏ bé, mong manh trong cuộc sống để không gây tổn thương cho người khác.
Câu thơ:
“Tay nhè nhẹ chút người ơi
Trông đôi hạt rụng hạt rơi xót lòng”
Lời khuyên mà tác giả muốn gửi gắm qua hai câu thơ này là:
Tác giả khuyên chúng ta hãy sống nhẹ nhàng, cẩn trọng và biết nâng niu, trân trọng những điều nhỏ bé, mong manh trong cuộc sống. Khi chứng kiến “hạt rụng hạt rơi”, tác giả bày tỏ sự xót xa, nhắc nhở mỗi người hãy đối xử dịu dàng, ân cần với mọi vật, mọi người xung quanh để không vô tình gây ra tổn thương hay mất mát đáng tiếc.
Tóm lại:
Hãy sống với tấm lòng biết yêu thương, quan tâm và trân trọng những điều giản dị, nhỏ bé quanh mình!

We'll __________ cartoons on Children's Day. A.watching B.watch C.to watch D.watched

Nơi em sống có một cảnh đẹp bình yên và thơ mộng, luôn làm em cảm thấy thư thái mỗi khi nhìn thấy. Làng em nằm giữa những ngọn đồi xanh mướt, với những cánh đồng lúa bát ngát trải dài như tấm thảm màu xanh mượt mà. Mỗi khi mùa lúa chín, những cánh đồng vàng óng ánh dưới ánh nắng mặt trời tạo thành một bức tranh đẹp như mơ.
Từ xa, em có thể nhìn thấy những ngôi nhà nhỏ xinh nằm san sát nhau, mái ngói đỏ tươi, mùi khói bếp quyện vào không gian trong lành. Không khí nơi đây luôn thoáng đãng, mát mẻ, và không bao giờ thiếu tiếng chim hót líu lo từ những tán cây cao. Đặc biệt vào sáng sớm, khi những tia nắng đầu tiên len lỏi qua những tán lá cây, ánh sáng chiếu xuống mặt đất tạo thành những vệt sáng lung linh, huyền ảo.
Bên cạnh đó, con sông chảy quanh làng như một dải lụa mềm mại, với dòng nước trong vắt, mát rượi. Dọc hai bên bờ sông là những hàng tre xanh rì, là nơi lý tưởng để em cùng bạn bè dạo chơi mỗi chiều. Lúc hoàng hôn, bầu trời nhuộm sắc vàng cam, và mặt nước sông cũng phản chiếu màu sắc ấy, tạo nên một cảnh tượng đẹp tuyệt vời.
Mỗi mùa ở đây lại mang đến một vẻ đẹp riêng biệt. Mùa xuân, hoa đào, hoa mận nở rộ khắp nơi, tạo nên một không gian tràn ngập màu sắc. Mùa hè, không khí thoáng đãng, cơn mưa rào làm mát dịu cả không gian. Mùa thu, những chiếc lá vàng rơi nhẹ nhàng trên mặt đất, tạo thành một lớp thảm vàng ươm. Mùa đông, sương mù nhẹ phủ kín làng, khiến mọi thứ như chìm trong một thế giới huyền bí.
Cảnh đẹp nơi em ở không chỉ khiến lòng người cảm thấy bình yên mà còn mang lại cho em cảm giác gần gũi và gắn bó với thiên nhiên.
Dưới đây là bài văn mẫu tả cảnh đẹp ở nơi em ở:
Bài văn tả cảnh đẹp ở nơi em ở
Quê hương em nằm bên dòng sông hiền hòa, làng em nhỏ xinh với những con đường rợp bóng cây xanh và cánh đồng lúa mênh mông bát ngát. Mỗi buổi sáng, khi mặt trời vừa nhô lên khỏi rặng tre, cả làng như bừng tỉnh trong ánh nắng vàng óng ả. Những giọt sương long lanh còn đọng trên lá, lấp lánh như những viên ngọc nhỏ. Tiếng chim hót ríu rít vang lên khắp nơi, hòa cùng tiếng gà gáy, tiếng người gọi nhau í ới ra đồng làm việc.
Mùa lúa chín, cánh đồng quê em trải dài một màu vàng rực rỡ, hương lúa thơm ngào ngạt lan tỏa khắp không gian. Xa xa, những bác nông dân đang cắt lúa, tiếng nói cười rộn rã làm cho khung cảnh càng thêm vui tươi, tràn đầy sức sống. Dọc theo con sông, những hàng dừa xanh nghiêng mình soi bóng xuống mặt nước trong vắt, từng đàn cá tung tăng bơi lội.
Buổi chiều, khi hoàng hôn buông xuống, bầu trời nhuộm một màu cam đỏ rực rỡ. Lũ trẻ trong xóm lại rủ nhau thả diều, chơi đùa trên bãi đất trống, tiếng cười vang vọng cả một vùng quê yên bình.
Em rất yêu cảnh đẹp nơi quê hương mình. Mỗi lần đi xa, em luôn nhớ về những hình ảnh thân thương ấy, bởi đó chính là nơi gắn bó với tuổi thơ và nuôi dưỡng tâm hồn em lớn lên từng ngày.
Nếu em muốn tả cảnh đẹp ở thành phố, biển, núi hoặc một địa điểm cụ thể nào khác, hãy nói rõ để cô giúp em viết bài phù hợp nhé!

Chú chim nhỏ nói:
"Chim bay đi kiếm mồi, lòng vui vẻ, tự do giữa bầu trời trong xanh. Nhưng bỗng nhiên, trời tối sầm lại, mây đen kéo đến từng đợt, như những đám mây u ám giận dữ. Lúc đó, tôi cảm nhận được sự thay đổi trong không khí, gió bắt đầu thổi mạnh, từng cơn gió rít qua tai tôi như những tiếng thét của cơn bão. Tôi hoảng hốt, cố gắng bay vút lên cao, nhưng gió như muốn xô đẩy tôi xuống.
Những cơn mưa bắt đầu rơi xuống, không phải là những giọt nước trong vắt mà là những hạt mưa nặng trịch, táp vào cánh tôi đau điếng. Mưa như trút xuống, phủ kín mọi thứ. Tôi chẳng thể nhìn thấy gì nữa ngoài một màn mưa mịt mù, như những tấm rèm xám xịt che khuất mọi thứ xung quanh.
Cây cối bên dưới bị gió quật mạnh, những chiếc lá bay tán loạn, thậm chí cả những nhành cây cũng bị gãy, rơi xuống đất. Tiếng gió rít từng cơn, hòa cùng tiếng mưa đánh vào mặt đất, tạo thành một bản nhạc hỗn loạn, ghê rợn. Tôi cố gắng đập cánh, nhưng cơ thể như bị gió xô đi, không thể điều khiển được nữa.
Đến lúc này, tôi chỉ muốn tìm một nơi trú ẩn an toàn, nhưng cơn bão cứ tiếp tục dữ dội. Trong lòng tôi cảm thấy sợ hãi và bất lực, khi phải đối mặt với sức mạnh của thiên nhiên mà mình chẳng thể chống lại."
Dưới đây là bài văn mẫu mượn lời chú chim nhỏ để tả lại quang cảnh lúc gặp cơn bão:
Sáng nay, tôi – một chú chim nhỏ – tung cánh bay lên bầu trời trong xanh, vui vẻ đi kiếm mồi. Bỗng nhiên, những đám mây đen ùn ùn kéo đến, che kín cả mặt trời. Gió bắt đầu thổi mạnh, từng đợt cuốn lá cây bay lả tả. Tôi cảm thấy không khí trở nên lạnh buốt, những cành cây rung lắc dữ dội. Mặt đất phía dưới cũng tối sầm lại, mọi vật như bị phủ một màu xám xịt.
Chỉ trong chốc lát, mưa ào ào trút xuống, những hạt mưa to như hạt ngô rơi lộp bộp trên cánh của tôi. Sấm chớp vang lên đùng đoàng, ánh chớp lóe sáng xé toạc bầu trời. Tôi vội vàng bay tìm chỗ trú ẩn, lòng lo lắng cho những tổ chim nhỏ bé đang run rẩy trong cơn bão. Cả khu rừng như chìm trong tiếng gió rít, tiếng mưa gào, tiếng cây cối va vào nhau kêu răng rắc.
Giữa cơn bão dữ dội, tôi chỉ mong trời mau quang đãng trở lại, để mọi loài lại được bình yên, để tôi lại có thể tung cánh bay cao trên bầu trời xanh rộng lớn.
Nếu em muốn bài văn dài hơn hoặc theo một phong cách khác, hãy nói để cô giúp nhé!

Xuân đã về với những cành hoa đào đỏ thắm. Không khí của năm mới đang bao trùm lấy xóm nhỏ của tôi. Mọi người ai cũng nô nức chuẩn bị sắm sửa cho một cái Tết ấm cúng, sum vầy. Năm nào cũng vậy, ngày 28 Tết âm lịch tôi được mẹ cho đi phiên chợ cuối năm, phiên chợ đặc biệt và ý nghĩa với tất cả mọi người.
Chợ Tết bao giờ cũng náo nhiệt, đông đúc bởi tiếng nói cười vui vẻ. Khuôn mặt mọi người ai cũng rạng ngời, bởi hôm nay là phiên chợ mà chẳng ai còn nghĩ đến trả giá. Họ đi chợ không chỉ để mua hàng, mà còn họ còn muốn trao cho nhau những tình cảm yêu thương nhất cho một năm mới sắp đến. Phiên chợ ngày cuối năm, có một chút vội vã, tất bận nhưng dường như lòng người thì đang chậm lại trong khoảnh khắc giao mùa của một năm.
Không gian chợ Tết rực rỡ sắc màu. Từng gian hàng được trang trí, sắp xếp cẩn thận sao cho người mua dễ dàng nhìn thấy. Chợ Tết có đủ mọi món hàng chẳng thiếu thứ gì, cũng giống như một siêu thị lớn ở thành phố. Nổi bật trên con đường vào chợ, là gian hàng hoa khoe sắc thắm. Những cành đào màu hồng, e ấp trong làn sương mai, như chờ đợi chị nắng đến để bung toả cánh hoa mỏng manh của mình. Chậu hoa ly, hoa cúc vạn thọ, cẩm chướng, lay ơn… cũng toả ra sắc màu tuyệt đẹp cùng mùi thơm nồng nàn. Người mua hoa ai cũng cẩn thận chọn cho mình những cành hoa đẹp nhất để mang về cắm trong nhà ngày Tết, như mang hơi ấm của mùa xuân về với gia đình. Cửa hàng thực phẩm, nhộn nhịp tiếng nói cười trao đổi, người ta hỏi nhau về món ăn trong ngày Tết, các mẹ các cô tay xách nặng trĩu những món đồ, nhưng vẫn cứ lo mình còn mua thiếu. Không khí của ngày Tết càng đến gần hơn với miền quê của tôi.
Những đứa trẻ như tôi, theo mẹ đi chợ chỉ để nhìn người ta mua bán trao đổi hàng hoá hay để mẹ sắm cho một món đồ mới. Nhưng mặt mũi đứa nào cũng rạng ngời, chúng tôi mải miết nhìn theo những xe ô tô chở hoa đào, chậu quất rồi có khi nũng nịu đòi mẹ mua cho vài cây kẹo, cái điều ngày thường chẳng bao giờ dám. Ấy vậy mà, phiên chợ cuối năm mẹ tôi lại chiều lòng tôi một cách dễ dàng đến thế.
Chợ náo nhiệt từ sáng đến trưa mà người mua bán vẫn chẳng bớt dần đi. Người mua bán vẫn hối hả ngược xuôi, trên tay người trở về thì nặng trĩu bởi những món hàng. Sự tấp nập của phiên chợ ngày Tết như mang của không khí mùa xuân về trên một miền quê.
Tôi trở về nhà trong một niềm vui, hạnh phúc. Phiên chợ Tết như kéo con người lại gần nhau hơn. Họ mua bán trao đổi không chỉ là món hàng mà còn gửi vào đó yêu thương, lời chúc tốt đẹp cho một năm mới an lành, thịnh vượng.
Dưới đây là bài văn mẫu tả lại cảnh đẹp quê em:
Bài văn tả cảnh đẹp quê em
Quê em là một vùng nông thôn yên bình, nằm ven dòng sông nhỏ quanh co uốn lượn. Mỗi buổi sáng, khi mặt trời vừa ló rạng sau rặng tre xanh, cả làng quê như bừng tỉnh trong làn sương mỏng manh. Những cánh đồng lúa trải dài ngút ngàn, xanh mướt như tấm thảm khổng lồ, điểm xuyết những bông lúa trĩu hạt đong đưa theo gió. Xa xa, bóng dáng các bác nông dân cần mẫn cày cấy, tiếng nói cười rộn rã vang vọng khắp cánh đồng, tạo nên một bức tranh làng quê thật sống động và ấm áp.
Con đường làng quanh co, rợp bóng tre già, dẫn em đến trường mỗi ngày. Hai bên đường, những hàng hoa dại khoe sắc rực rỡ, ong bướm bay lượn vui đùa. Đặc biệt, vào những buổi chiều hè, khi ánh nắng vàng rực rỡ phủ lên mọi vật, dòng sông quê lấp lánh như dát bạc. Lũ trẻ chúng em thường rủ nhau ra bờ sông tắm mát, nô đùa, tiếng cười vang vọng cả một góc trời.
Mỗi khi hoàng hôn buông xuống, bầu trời quê em như được nhuộm đỏ bởi những tia nắng cuối cùng. Đàn cò trắng bay về tổ, tạo nên khung cảnh thanh bình đến lạ. Em yêu biết bao quê hương mình – nơi có những cảnh đẹp giản dị mà đằm thắm, nơi nuôi dưỡng tuổi thơ em với bao kỷ niệm ngọt ngào và bình yên.
Nếu em muốn tả cảnh vào một thời điểm cụ thể (buổi sáng, buổi chiều, mùa gặt, mùa lúa chín...) hoặc cảnh vật đặc trưng của quê em, hãy nói để cô giúp em viết bài văn riêng nhé!