K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

16 tháng 5

quốc tang nhoé

LG
16 tháng 5

Quốc tang.

17 tháng 5

đoạn cuối tối quá ko đọc đc

17 tháng 5

Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!

21 tháng 7

cau 18


16 tháng 5

làm nhanh đi màk


16 tháng 5

Hiện tượng chê bai và chế giễu người khác là một vấn đề xã hội đã tồn tại từ lâu và vẫn đang phát triển trong xã hội hiện đại. Đây là hành vi không chỉ gây tổn thương cho người bị chê bai mà còn tạo ra những hậu quả tiêu cực cho cả cộng đồng. Chê bai và chế giễu thường diễn ra ở mọi lứa tuổi, từ trẻ em đến người lớn, từ môi trường học đến nơi làm việc, từ thực tế đến không gian ảo trên mạng xã hội.Một số người chê bai và chế giễu người khác có thể không nhận ra rằng hành động của họ có thể gây ra những tổn thương nghiêm trọng cho người khác. Họ có thể coi đó như một cách giải trí hoặc cách thể hiện sự mạnh mẽ, tuy nhiên, những hành vi này thường làm tổn thương tâm hồn của người bị đối xử không công bằng.

Đặc biệt, trên mạng xã hội, hiện tượng chê bai và chế giễu người khác diễn ra rất phổ biến. Sự ẩn danh trên mạng đã khiến cho việc chê bai và chế giễu trở nên dễ dàng hơn và ít có hậu quả hơn đối với kẻ thực hiện. Những bình luận, tin nhắn hoặc bài đăng châm chọc, chế nhạo có thể lan truyền nhanh chóng và gây ra những ảnh hưởng tiêu cực lớn đến tâm lý của người bị hại.

Hậu quả của hiện tượng chê bai và chế giễu không chỉ dừng lại ở mức độ cá nhân mà còn ảnh hưởng đến cả môi trường xã hội. Những người bị chê bai và chế giễu thường cảm thấy bất tự tin, tăng cường cảm giác tự ti và thậm chí có thể gây ra những vấn đề về tâm lý, tinh thần. Đối với trẻ em và thanh thiếu niên, hiện tượng này có thể ảnh hưởng nghiêm trọng đến quá trình phát triển tâm lý và học tập của họ.

Để ngăn chặn hiện tượng chê bai và chế giễu người khác, cần phải có sự can thiệp từ cả cộng đồng. Việc tạo ra một môi trường xã hội lành mạnh, tôn trọng và ủng hộ nhau là cần thiết để ngăn chặn hiện tượng này. Các tổ chức và cơ quan chức năng cần phải đưa ra các chiến dịch giáo dục, tăng cường nhận thức về hậu quả của chê bai và chế giễu, đồng thời thiết lập các chính sách và quy định cứng rắn để xử lý những hành vi này.

Ngoài ra, việc tăng cường giáo dục đạo đức và lòng tự trọng từ gia đình, trường học cũng đóng vai trò quan trọng trong việc ngăn chặn hiện tượng chê bai và chế giễu. Bằng cách tạo ra một môi trường học tập và làm việc tích cực, khuyến khích sự đa dạng và tôn trọng sự khác biệt, chúng ta có thể giúp ngăn chặn hiện tượng này từ nguồn gốc và tạo ra một xã hội văn minh, nhân văn hơn.

Tóm lại, hiện tượng chê bai và chế giễu người khác không chỉ gây tổn thương cho người bị đối xử không công bằng mà còn ảnh hưởng đến cả xã hội. Chỉ khi mọi người đều nhận thức được hậu quả của hành vi này và hợp tác để ngăn chặn nó, chúng ta mới có thể xây dựng được một xã hội văn minh, công bằng và nhân văn

nhớ cho 1 tick

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
17 tháng 5

Lời nói như dao găm: Bàn về sự chê bai, chế giễu trong cuộc sống:

Trong hành trình trưởng thành, mỗi chúng ta đều ít nhất một lần chứng kiến hoặc thậm chí trở thành nạn nhân của sự chê bai, chế giễu. Đặc biệt với lứa tuổi học sinh lớp 6, khi cái tôi đang hình thành và sự nhạy cảm còn non nớt, vấn đề này lại càng trở nên đáng lưu tâm. Chê bai, chế giễu không chỉ gây tổn thương sâu sắc đến người bị nhắm đến mà còn ảnh hưởng tiêu cực đến môi trường sống xung quanh.

Trước hết, chúng ta cần hiểu rõ bản chất của hành động chê bai, chế giễu. Đó là việc cố tình đưa ra những lời lẽ, hành động nhằm hạ thấp, bêu riếu người khác về ngoại hình, tính cách, năng lực hay bất kỳ đặc điểm nào của họ. Động cơ của việc này thường xuất phát từ sự ganh tị, tự ti muốn che giấu bằng cách hạ bệ người khác, hoặc đơn giản chỉ là sự vô tâm, thiếu suy nghĩ. Dù với bất kỳ lý do gì, hậu quả mà nó gây ra là vô cùng lớn.

Đối với người bị chê bai, chế giễu, những lời nói cay nghiệt có sức mạnh tàn phá khủng khiếp. Nó có thể gieo rắc sự tự ti, mặc cảm, khiến họ cảm thấy xấu hổ về bản thân, thu mình lại và mất niềm tin vào cuộc sống. Những vết thương lòng do lời nói gây ra đôi khi còn dai dẳng hơn cả những vết thương thể xác. Trong môi trường học đường, sự chê bai, chế giễu có thể dẫn đến tình trạng cô lập, xa lánh, thậm chí là bạo lực tinh thần, ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển toàn diện của học sinh.

Không chỉ vậy, hành động chê bai, chế giễu còn tạo ra một môi trường sống độc hại. Khi những lời lẽ tiêu cực được lan truyền, bầu không khí trở nên căng thẳng, thiếu thân thiện và sẻ chia. Mọi người trở nên dè dặt, lo sợ bị đánh giá và trở thành mục tiêu của những lời giễu cợt. Một tập thể mà ở đó sự chê bai ngự trị sẽ khó lòng phát triển lành mạnh, bởi lẽ sự khác biệt không được tôn trọng và sự đồng cảm bị bào mòn.

Vậy chúng ta cần làm gì để hạn chế và đẩy lùi vấn nạn này? Trước hết, mỗi cá nhân cần tự ý thức được sức mạnh ghê gớm của lời nói và học cách sử dụng ngôn ngữ một cách tích cực, xây dựng. Thay vì chỉ trích, hãy học cách lắng nghe, thấu hiểu và đưa ra những lời góp ý chân thành, mang tính xây dựng. Chúng ta cần tập trung vào những điểm tích cực của người khác và trân trọng sự khác biệt của mỗi cá nhân.

Trong môi trường học đường, vai trò của thầy cô và gia đình là vô cùng quan trọng. Thầy cô cần giáo dục học sinh về sự tôn trọng lẫn nhau, về lòng trắc ẩn và sự đồng cảm. Gia đình cần là nơi nuôi dưỡng những tâm hồn nhân ái, dạy con em mình biết yêu thương, chia sẻ và tránh xa những lời nói gây tổn thương.

16 tháng 5

làm nhanh nhé

16 tháng 5

B á tick nha bạn

THẦY GIÁO DẠY VẼ CỦA TÔI( NHANH DC TICK)         Tôi muốn kể với các em về thầy giáo dạy vẽ của tôi. Thầy dạy chúng tôi cách đây mười bảy năm, khi đó chúng tôi mới học lớp Năm mà thầy thì mái tóc đã bạc phơ…[…] Thầy ăn mặc theo kiểu xưa: bộ com-lê đen đã cũ lắm, nhưng chiếc ca-vát vẫn luôn thắt chỉnh tề trên cổ. Thầy thường đội mũ nồi, bộ râu mép rậm lấm tấm...
Đọc tiếp

THẦY GIÁO DẠY VẼ CỦA TÔI( NHANH DC TICK)

         Tôi muốn kể với các em về thầy giáo dạy vẽ của tôi. Thầy dạy chúng tôi cách đây mười bảy năm, khi đó chúng tôi mới học lớp Năm mà thầy thì mái tóc đã bạc phơ…

[…] Thầy ăn mặc theo kiểu xưa: bộ com-lê đen đã cũ lắm, nhưng chiếc ca-vát vẫn luôn thắt chỉnh tề trên cổ. Thầy thường đội mũ nồi, bộ râu mép rậm lấm tấm bạc, đôi giày cũ và chiếc cặp da nâu cũng đã sờn rách.

Thầy luôn đăm chiêu nhưng hiền hậu. Chẳng bao giờ thầy cáu giận, gắt gỏng với chúng tôi. Cũng chẳng bao giờ thầy bỏ một tiết lên lớp nào, kể cả những hôm thầy yếu mệt, sốt cao, giọng run run.

Các cô giáo, thầy giáo trong trường kể rằng thầy là một trong số những hoạ sĩ học khoá đầu tiên của Trường Cao đẳng Mĩ thuật Đông Dương. Bạn học của thầy, hầu hết đều đã trở thành những hoạ sĩ tên tuổi, có người nổi tiếng cả ở nước ngoài, riêng thầy Bản chỉ là một giáo viên dạy vẽ bình thường ở một trường cấp hai.

Thầy dạy chúng tôi kẻ chữ, vẽ cái sọt giấy, lọ mực, viên gạch, thỉnh thoảng mới có một bài “vẽ tự do”: cảnh chùa hoặc cảnh lao động ở vườn trường. Thầy dạy rất ân cần, tỉ mỉ, chỉ bảo cho chúng tôi từng li từng tí: cách tô màu, đánh bóng, cả cách gọt bút chì thế nào cho đẹp và dễ vẽ. Nhưng thú vị hơn cả là những câu chuyện của thầy. Thầy thường nói say sưa với chúng tôi về hội hoạ, về màu sắc và đường nét, về cái thế giới thứ hai, thế giới rực rỡ, kì lạ của những bức tranh, những cánh cửa mở tới những khu vườn tốt lành và đẹp đẽ. Có những lần, thầy đưa chúng tôi về nhà thầy chơi, về gian gác xếp đầy sách vở và tranh ảnh. Thầy đưa chúng tôi xem những quyển sách của các bậc danh hoạ. Thầy cũng cho chúng tôi xem những bức tranh thầy vẽ những bức tranh nhỏ, vẽ rất tỉ mỉ những bình hoa nhiều màu, những ngôi nhà, những em bé hàng xóm… Thầy vẽ chậm, vẽ kĩ, không hiểu có đẹp không, nhưng tranh của thầy ít được mọi người chú ý. Chúng tôi có đi hỏi nhưng chẳng mấy ai biết tên hoạ sĩ Nguyễn Thừa Bản.

         (Xuân Quỳnh, Thầy giáo dạy vẽ của tôi, Trần Hoài Dương tuyển chọn, Tuyển tập truyện ngắn hay Việt Nam dành cho thiếu nhi, tập 5, NXB Trẻ, TP. Hồ Chí Minh, 2016, tr.178)

Câu 1: (0.5 điểm) Xác định nhân vật chính và nội dung của đoạn ngữ liệu trên?

Câu 2: (0.5 điểm) Tìm một số chi tiết miêu tả hình ảnh của thầy giáo dạy vẽ? Qua những chi tiết đó, em nhận xét gì về tính cách của nhân vật?

Câu 3: (1.0 điểm) Cho biết chủ đề của văn bản và nêu một số căn cứ giúp em xác định được chủ đề đó.

Câu 4: (1.0 điểm) Tìm 1 câu phủ định, nêu đặc điểm, chức năng của câu phủ định đó trong đoạn văn sau đây: “Thầy cũng cho chúng tôi xem những bức tranh thầy vẽ những bức tranh nhỏ, vẽ rất tỉ mỉ những bình hoa nhiều màu, những ngôi nhà, những em bé hàng xóm… Thầy vẽ chậm, vẽ kĩ, không hiểu có đẹp không, nhưng tranh của thầy ít được mọi người chú ý. Chúng tôi có đi hỏi nhưng chẳng mấy ai biết tên hoạ sĩ Nguyễn Thừa Bản.”

Câu 5: (1.0 điểm) Bài học sâu sắc nhất em rút ra từ đoạn ngữ liệu trên là gì?

4
16 tháng 5

khó quá

khó quá kệ bạn

16 tháng 5

Điểm khác biệt giữa tản văn và tùy bút là Tản văn có đề tài rộng lớn bao quát hơn. Tản văn không lấy hiệu quả ở tình tiết, cũng không lấy nhân vật để khắc họa sự hiểu biết, đồng thời cũng không yêu cầu có tình cảm đặc biệt mãnh liệt như thơ, đề tài của tản văn tuy rộng nhưng cái rộng lớn đa dạng của nó là những điều bên ngoài mà tác giả tự mình nhìn thấy, nghe thấy, suy nghĩ, mong muốn, cảm thấy, xúc động và cuộc sống thường nhật cho đến những hiện tượng khác. Nó cũng không đòi hỏi người viết sự "thâm nhập thực tế" một cách trường kỳ và cái nhìn quan sát có tính chủ ý cao như ở tùy bút hay bút ký.