Cho 2 đa thức M(x)=3x³ - 7x² - 5 +2x và N(x) =-7x² + 2x³ - 5x + 4
a, tính M(x) + N(x)
b, Tính M(x) - N(x)
c, Tìm H(x) biết M(x) + H(x) =0
d,Tìm R(x) biết N(x) = M(x)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Chiều dài hình chữ nhật là x+3(cm)
Chu vi hình chữ nhật là: \(2\left(x+x+3\right)=2\left(2x+3\right)=4x+6\left(cm\right)\)
Diện tích hình chữ nhật là:
\(x\left(x+3\right)\left(cm^2\right)\)
chiều dài hơn rộng 3 cm=> cd: x+3
chu vi theo biến x: (x+ (x+3)).2
diện tích theo biến x: x.x+3= 2x+3
a: Xét ΔQEN và ΔQFP có
QE=QF
\(\widehat{EQN}\) chung
QN=QP
Do đó: ΔQEN=ΔQFP
=>EN=FP
b: Ta có: QF+FN=QN
QE+EP=QP
mà QF=QE và QN=QP
nên FN=EP
Xét ΔFNP và ΔEPN có
FN=EP
FP=EN
NP chung
Do đó: ΔFNP=ΔEPN
=>\(\widehat{FPN}=\widehat{ENP}\)
=>\(\widehat{HNP}=\widehat{HPN}\)
=>ΔHNP cân tại H
=>HN=HP
c: Xét ΔQNH và ΔQPH có
QN=QP
NH=PH
QH chung
Do đó: ΔQNH=ΔQPH
=>\(\widehat{QNH}=\widehat{QPH}\)
Ta có: QN=QP
=>Q nằm trên đường trung trực của NP(1)
Ta có: HN=HP
=>H nằm trên đường trung trực của NP(2)
Từ (1),(2) suy ra QH là đường trung trực của NP
=>QH\(\perp\)NP
Dưới đây là bài văn ngắn giới thiệu về một tản văn liên quan đến cảnh sắc thiên nhiên và đời sống dân tộc ở Đắk Nông:
Tản văn "Đắk Nông - miền đất nhớ" là một tác phẩm thể hiện vẻ đẹp hoang sơ, hùng vĩ của thiên nhiên nơi đây. Tác giả miêu tả cảnh sắc núi rừng xanh mướt, hồ Tà Đùng trong xanh như một “Vịnh Hạ Long thu nhỏ” giữa đại ngàn Tây Nguyên. Bên cạnh đó, tản văn còn khắc họa đời sống sinh hoạt của các dân tộc thiểu số như M’Nông, Ê Đê với những nét văn hóa đặc sắc, nghề dệt thổ cẩm truyền thống và sự gắn bó mật thiết với thiên nhiên. Qua đó, tác phẩm không chỉ giúp người đọc cảm nhận được vẻ đẹp thiên nhiên hùng vĩ mà còn hiểu thêm về bản sắc văn hóa độc đáo của vùng đất Đắk Nông. Đây là một tác phẩm giàu cảm xúc, gợi nhớ và trân trọng những giá trị thiên nhiên cùng con người nơi Tây Nguyên.
*Trả lời:
- Ý nghĩa của hình ảnh Dì Bảy:Dưới đây là bài văn nghị luận tham khảo về chủ đề: “Trường học là ngôi nhà thứ hai”: Lời nói dối được lặp lại đủ nhiều sẽ trở thành chân lý?
Người ta vẫn thường nói: “Trường học là ngôi nhà thứ hai.” Câu nói ấy ngọt ngào và êm dịu như tiếng chuông ngân trong sân trường chiều lộng gió. Thế nhưng, có lúc tôi chợt giật mình tự hỏi: Liệu ngôi nhà ấy có thực sự chở che, hay chỉ là một lớp vỏ sơn phết thanh bình, bên trong là những bức tường mốc u uất, nơi tiếng khóc bị bịt miệng bởi thành tích, nơi con trẻ học cách im lặng trước những bất công mang tên kỷ luật? Có thể nói, câu nói ấy không còn là giả định mà đã trở thành thực trạng: trường học đôi khi không phải là ngôi nhà, mà là cơn ác mộng được thêu dệt bằng lời ru cổ tích.
“Ngôi nhà thứ hai” là nơi chứa đựng yêu thương, bảo vệ và đùm bọc. Tuy nhiên, thực tế hiện nay, trường học không phải lúc nào cũng là chốn bình yên. Đó là môi trường khắc nghiệt, nơi học sinh phải vật lộn để giành lấy vị trí, phải thi đua không ngừng nghỉ để đạt thành tích cao. Áp lực thành tích khiến nhiều em cảm thấy mệt mỏi, căng thẳng, thậm chí mất đi niềm vui học tập.
Nhiều học sinh không cảm nhận được sự yêu thương, gắn kết như trong một gia đình mà thay vào đó là sự cạnh tranh khốc liệt, sự lạnh lùng từ cả thầy cô và bạn bè. Trường học trong nhiều trường hợp trở thành đấu trường vô hình, nơi các em phải chiến đấu để tồn tại.
Bạo lực học đường là vấn đề nghiêm trọng mà nhiều học sinh phải đối mặt. Các em bị bắt nạt về thể chất và tinh thần, nhưng sự can thiệp của nhà trường thường chỉ dừng lại ở mức nhắc nhở qua loa, khiến các em bị bỏ mặc trong nỗi đau.
Áp lực thành tích cũng là gánh nặng lớn. Học sinh phải chạy đua với điểm số, với kỳ vọng của phụ huynh và thầy cô, khiến các em mất đi sự tự do sáng tạo và phát triển bản thân. Những con số khô khan không thể phản ánh được sự trưởng thành toàn diện của các em.
Tại nhiều quốc gia như Hàn Quốc, Nhật Bản và Việt Nam, bạo lực học đường và áp lực học tập ngày càng nghiêm trọng. Nhiều học sinh rơi vào trạng thái trầm cảm, mất niềm tin vào cuộc sống, thậm chí có những trường hợp tự tử do không chịu nổi áp lực.
Những thực trạng này cho thấy trường học không phải lúc nào cũng là “ngôi nhà thứ hai” mà nhiều người vẫn tưởng.
Dù vậy, vẫn có những giáo viên tận tâm, những học sinh tìm thấy niềm vui trong học tập và sự quan tâm chân thành. Nhưng những trường hợp này chỉ là thiểu số trong một hệ thống còn nhiều bất cập.
Bản thân tôi từng trải qua áp lực học tập và chứng kiến bạn bè chịu nhiều tổn thương trong môi trường học đường. Những kỷ niệm ấy khiến tôi nhận ra rằng trường học không phải lúc nào cũng là nơi an toàn, mà đôi khi là nơi khiến người ta cảm thấy cô đơn và mệt mỏi.
Dù trường học mang lại nhiều cơ hội học hỏi và tình bạn quý giá, không thể phủ nhận những mặt tối vẫn tồn tại. Câu nói “Trường học là ngôi nhà thứ hai” có thể đúng với một số người, nhưng với nhiều học sinh, đó chỉ là lời nói ngọt ngào che đậy những khổ đau vô hình.
Chúng ta cần nhìn nhận lại hệ thống giáo dục, không chỉ cải tiến chương trình học hay cơ sở vật chất mà quan trọng hơn là tạo ra một môi trường học tập thực sự trở thành “ngôi nhà thứ hai” cho tất cả học sinh — nơi các em được yêu thương, bảo vệ và phát triển toàn diện về trí tuệ lẫn cảm xúc. Khi đó, trường học mới xứng đáng là mái nhà thứ hai, nơi các tâm hồn trẻ thơ có thể tự do vươn lên và trưởng thành.
Nếu bạn cần, mình có thể giúp bạn chỉnh sửa hoặc mở rộng thêm bài văn này nhé!
Để xác định đề tài và chủ đề của bài "Sân nhà", chúng ta cần hiểu rõ sự khác biệt giữa hai khái niệm này:
Với bài "Sân nhà" của Nguyễn Ngọc Tư, có thể xác định:
"Những cuộc phiêu lưu của Tom Sawyer" của Mark Twain kể về cậu bé tinh nghịch Tom Sawyer lớn lên ở thị trấn St. Petersburg bên bờ sông Mississippi vào những năm 1840. Cậu thường xuyên trốn học, bày trò nghịch ngợm và cùng bạn thân Huck Finn trải qua nhiều cuộc phiêu lưu thú vị, từ việc chứng kiến một vụ giết người, trốn ra đảo làm cướp biển, lạc trong hang động cho đến việc tìm thấy kho báu. Câu chuyện khắc họa một cách sinh động tuổi thơ hồn nhiên, tinh nghịch nhưng cũng đầy lòng dũng cảm và khát khao tự do của Tom, đồng thời phản ánh xã hội Mỹ thời bấy giờ.
Trong truyện ngụ ngôn quen thuộc, Cáo và Cò hiện lên với những nét tính cách trái ngược, mang đến cho em nhiều suy ngẫm sâu sắc. Cáo, đại diện cho sự xảo quyệt, lọc lõi, đã bày trò mời Cò đến nhà ăn để rồi bày biện những món ăn dẹt, khiến Cò chẳng thể nào dùng được. Hành động này thể hiện rõ bản chất ích kỷ, chỉ biết nghĩ đến bản thân của Cáo. Ngược lại, Cò lại là một con vật hiền lành, thật thà và có phần ngây ngô. Sự chậm hiểu của Cò đã tạo cơ hội cho Cáo thực hiện mưu đồ. Tuy nhiên, Cò không hề trách móc mà chỉ im lặng chịu đựng. Đến khi Cò đáp lễ, mời Cáo đến nhà, mọi chuyện đã thay đổi. Cò đã cho Cáo nếm trải cảm giác bị đối xử bất công mà mình từng phải chịu đựng. Qua đó, Cò cho thấy sự thông minh, khéo léo khi trả đũa Cáo một cách nhẹ nhàng mà vẫn sâu cay. Câu chuyện kết thúc với một bài học đắt giá về cách đối nhân xử thế, nhắc nhở chúng ta rằng sự gian xảo, ích kỷ sẽ không mang lại kết quả tốt đẹp, và nên sống thật thà, biết yêu thương, sẻ chia với mọi người.
a: M(x)+N(x)
\(=3x^3-7x^2+2x-5+2x^3-7x^2-5x+4\)
\(=5x^3-14x^2-3x-1\)
b: M(x)-N(x)
\(=3x^3-7x^2+2x-5-2x^3+7x^2+5x-4\)
\(=x^3+7x-9\)
c: M(x)+H(x)=0
=>H(x)=-M(x)
=>\(H\left(x\right)=-\left(3x^3-7x^2+2x-5\right)=-3x^3+7x^2-2x+5\)