K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

a: M(x)+N(x)

\(=3x^3-7x^2+2x-5+2x^3-7x^2-5x+4\)

\(=5x^3-14x^2-3x-1\)

b: M(x)-N(x)

\(=3x^3-7x^2+2x-5-2x^3+7x^2+5x-4\)

\(=x^3+7x-9\)

c: M(x)+H(x)=0

=>H(x)=-M(x)

=>\(H\left(x\right)=-\left(3x^3-7x^2+2x-5\right)=-3x^3+7x^2-2x+5\)

Chiều dài hình chữ nhật là x+3(cm)

Chu vi hình chữ nhật là: \(2\left(x+x+3\right)=2\left(2x+3\right)=4x+6\left(cm\right)\)

Diện tích hình chữ nhật là:

\(x\left(x+3\right)\left(cm^2\right)\)

23 tháng 4

chiều dài hơn rộng 3 cm=> cd: x+3

chu vi theo biến x: (x+ (x+3)).2

diện tích theo biến x: x.x+3= 2x+3

a: Xét ΔQEN và ΔQFP có

QE=QF

\(\widehat{EQN}\) chung

QN=QP

Do đó: ΔQEN=ΔQFP

=>EN=FP

b: Ta có: QF+FN=QN

QE+EP=QP

mà QF=QE và QN=QP

nên FN=EP

Xét ΔFNP và ΔEPN có

FN=EP

FP=EN

NP chung

Do đó: ΔFNP=ΔEPN

=>\(\widehat{FPN}=\widehat{ENP}\)
=>\(\widehat{HNP}=\widehat{HPN}\)

=>ΔHNP cân tại H

=>HN=HP

c: Xét ΔQNH và ΔQPH có

QN=QP

NH=PH

QH chung

Do đó: ΔQNH=ΔQPH

=>\(\widehat{QNH}=\widehat{QPH}\)

Ta có: QN=QP

=>Q nằm trên đường trung trực của NP(1)

Ta có: HN=HP

=>H nằm trên đường trung trực của NP(2)

Từ (1),(2) suy ra QH là đường trung trực của NP

=>QH\(\perp\)NP

21 tháng 5

Dưới đây là bài văn ngắn giới thiệu về một tản văn liên quan đến cảnh sắc thiên nhiên và đời sống dân tộc ở Đắk Nông:

Tản văn "Đắk Nông - miền đất nhớ" là một tác phẩm thể hiện vẻ đẹp hoang sơ, hùng vĩ của thiên nhiên nơi đây. Tác giả miêu tả cảnh sắc núi rừng xanh mướt, hồ Tà Đùng trong xanh như một “Vịnh Hạ Long thu nhỏ” giữa đại ngàn Tây Nguyên. Bên cạnh đó, tản văn còn khắc họa đời sống sinh hoạt của các dân tộc thiểu số như M’Nông, Ê Đê với những nét văn hóa đặc sắc, nghề dệt thổ cẩm truyền thống và sự gắn bó mật thiết với thiên nhiên. Qua đó, tác phẩm không chỉ giúp người đọc cảm nhận được vẻ đẹp thiên nhiên hùng vĩ mà còn hiểu thêm về bản sắc văn hóa độc đáo của vùng đất Đắk Nông. Đây là một tác phẩm giàu cảm xúc, gợi nhớ và trân trọng những giá trị thiên nhiên cùng con người nơi Tây Nguyên.

22 tháng 4

*Trả lời:

- Ý nghĩa của hình ảnh Dì Bảy:
  • Biểu tượng cho sự kiên nhẫn và lòng chung thủy: Dì Bảy đã dành cả cuộc đời để chờ đợi chồng, dù anh ta đã qua đời. Điều này thể hiện sự kiên nhẫn, lòng chung thủy và sự gắn bó sâu sắc của người phụ nữ Việt Nam với tình yêu và gia đình.
  • Biểu tượng cho sự hy sinh thầm lặng: Dì Bảy đã chấp nhận cuộc sống cô đơn, buồn bã để thực hiện lời hứa với chồng. Điều này thể hiện sự hy sinh thầm lặng của phụ nữ Việt Nam trong chiến tranh, khi họ phải đối mặt với nỗi đau, mất mát nhưng vẫn luôn kiên cường và lạc quan.
  • Biểu tượng cho sức mạnh tinh thần của người phụ nữ Việt Nam: Dì Bảy đã vượt qua những khó khăn, thử thách của cuộc sống để sống một cuộc đời có ý nghĩa. Điều này thể hiện sức mạnh tinh thần, sự kiên cường và khả năng thích nghi với hoàn cảnh của người phụ nữ Việt Nam. 
- Bài học rút ra từ hình ảnh Dì Bảy:
  • Trân trọng tình yêu và lòng chung thủy: Hình ảnh Dì Bảy nhắc nhở chúng ta về giá trị của tình yêu, lòng chung thủy và sự gắn bó trong cuộc sống.
  • Hy sinh vì người thân và đất nước: Dì Bảy đã hy sinh cuộc sống riêng để thực hiện lời hứa với chồng. Điều này nhắc nhở chúng ta về sự hy sinh, sự cống hiến cho người thân, gia đình và đất nước.
  • Sống kiên cường và lạc quan: Dì Bảy đã vượt qua những khó khăn để sống một cuộc đời có ý nghĩa. Điều này nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc sống kiên cường, lạc quan và luôn hướng về tương lai.
22 tháng 4

ai lớp 4 a1 giơ tay trường liên minh


"Trường học là ngôi nhà thứ hai": Lời nói dối được lặp lại đủ nhiều sẽ trở thành chân lý?I. Mở bài: Người ta vẫn nói: “Trường học là ngôi nhà thứ hai.” Một câu nói ngọt ngào, êm dịu như tiếng chuông ngân trong sân trường chiều lộng gió. Nhưng rồi, có một lúc nào đó, tôi giật mình nhìn lại – liệu ngôi nhà ấy có thực sự chở che? Hay đó chỉ là một lớp vỏ sơn phết thanh...
Đọc tiếp

"Trường học là ngôi nhà thứ hai": Lời nói dối được lặp lại đủ nhiều sẽ trở thành chân lý?

I. Mở bài: Người ta vẫn nói: “Trường học là ngôi nhà thứ hai.” Một câu nói ngọt ngào, êm dịu như tiếng chuông ngân trong sân trường chiều lộng gió. Nhưng rồi, có một lúc nào đó, tôi giật mình nhìn lại – liệu ngôi nhà ấy có thực sự chở che? Hay đó chỉ là một lớp vỏ sơn phết thanh bình, giấu bên trong nó những bức tường mốc u uất, nơi tiếng khóc bị bịt miệng bởi thành tích, nơi con trẻ học cách im lặng trước những bất công mang tên kỷ luật? Câu hỏi ấy không còn là giả định, mà là thực trạng – rằng trường học, trong một số trường hợp, không phải ngôi nhà, mà là một cơn ác mộng được thêu dệt bằng lời ru cổ tích.

II. Thân bài:

1. Giải thích và bác bỏ quan niệm “trường học là ngôi nhà thứ hai”

Trước hết, chúng ta cần hiểu rằng “ngôi nhà thứ hai” là nơi người ta có thể tìm thấy sự yêu thương, bảo vệ, sự đùm bọc. Nhưng trong thực tế, trường học ngày nay đang dần trở thành một nơi để thử thách hơn là chỗ để vỗ về. Mặc dù giáo dục là nền tảng của tương lai, nhưng trường học không phải lúc nào cũng cung cấp sự chăm sóc như một mái nhà thật sự. Đó là một môi trường khắc nghiệt, nơi học sinh phải vật lộn với nhau để giành lấy vị trí, thi đua không ngừng nghỉ để đạt được thành tích cao.

Trong khi nhiều người cho rằng môi trường học đường cần phải như một gia đình, nơi các học sinh cảm thấy yêu thương, gắn kết, thực tế lại không phải vậy. Nhiều học sinh cảm thấy bị áp lực bởi hệ thống giáo dục khắc nghiệt, nơi thành tích quyết định tất cả. Môi trường này không phải là một ngôi nhà, mà là một đấu trường vô hình, nơi các em không chỉ phải cạnh tranh với bạn bè mà còn phải đối mặt với sự lạnh lùng từ chính thầy cô và bạn bè.

2. Phân tích mặt tối của trường học

Trường học, dù mang danh là nơi “nuôi dưỡng tương lai”, nhưng không ít lần lại trở thành nơi phơi bày những nỗi đau khó nói thành lời. Từ bạo lực học đường cho đến những áp lực vô hình, trường học trong mắt một số học sinh thực sự trở thành một địa ngục đội lốt thiên thần.

Bạo lực học đường là một trong những vấn đề nhức nhối mà ít người dám đối diện. Nhiều học sinh phải chịu đựng sự hành hạ, bắt nạt từ bạn bè, không chỉ về thể chất mà còn về tinh thần. Những lời lẽ cay nghiệt, những hành động xấu xa khiến các em không còn dám tin vào tình bạn, vào sự sẻ chia trong môi trường học đường. Nhưng điều đau lòng là, khi bạo lực xảy ra, sự can thiệp của thầy cô thường chỉ ở mức “nhắc nhở” qua loa, thay vì giải quyết tận gốc rễ vấn đề. Học sinh bị bỏ mặc, phải tự đối diện với những tổn thương sâu sắc mà chẳng ai lắng nghe.

Cùng với đó là áp lực thành tích. Trong hệ thống giáo dục hiện tại, điểm số và thành tích học tập là yếu tố quan trọng nhất. Các em học sinh bị ép buộc phải chạy đua với thời gian để đạt được những điểm số cao, nhằm không bị tụt lại phía sau trong cuộc thi khốc liệt. Áp lực này không chỉ đến từ phụ huynh mà còn từ chính các thầy cô, những người thay vì dạy các em cách phát triển bản thân, lại chỉ chú trọng vào việc đạt được thành tích. Mọi cảm xúc của các em bị gạt sang một bên, thay vào đó là những con số khô khan không phản ánh được sự phát triển thực sự của mỗi cá nhân.

3. Dẫn chứng thực tế từ Việt Nam và các quốc gia khác

Tại nhiều quốc gia như Hàn Quốc, Nhật Bản, hay thậm chí là Việt Nam, bạo lực học đườngáp lực học tập đang ngày càng trở nên nghiêm trọng. Theo một nghiên cứu gần đây tại Nhật Bản, có hơn 30% học sinh trung học phổ thông cho biết họ từng là nạn nhân của bạo lực học đường, trong khi con số này ở Hàn Quốc còn cao hơn. Tại Việt Nam, nhiều vụ việc bạo lực học đường đã bị đưa ra ánh sáng, tuy nhiên, việc xử lý vấn đề này vẫn còn gặp nhiều khó khăn.

Không ít học sinh đã rơi vào trạng thái trầm cảm, tự ti, thậm chí có những trường hợp tự sát do không chịu nổi áp lực từ trường học. Chúng ta không thể gọi những trường hợp này là những “ngôi nhà thứ hai” được. Đó là những “địa ngục” mà các em phải chịu đựng trong sự im lặng, không có sự giúp đỡ cần thiết.

4. Phản đề: Vẫn có ánh sáng trong bóng tối

Dù vậy, không phải tất cả trường học đều thiếu đi sự yêu thương và sự quan tâm. Vẫn có những giáo viên tận tâm, sẵn sàng dành thời gian để lắng nghe học sinh, chia sẻ nỗi niềm và giúp các em vượt qua những khó khăn. Và không phải tất cả học sinh đều cảm thấy áp lực, vẫn có những em tìm được niềm vui và động lực trong việc học. Tuy nhiên, những người này lại chỉ chiếm thiểu số.

Tuy nhiên, sự tồn tại của những giáo viên tốt và học sinh tìm thấy niềm vui trong học tập không thể che lấp được thực tế là hệ thống giáo dục đang có vấn đề nghiêm trọng. Những câu chuyện về bạo lực học đường, những vụ việc học sinh tự sát hay bị trầm cảm vì không chịu đựng nổi áp lực học tập vẫn là những vấn đề đáng lo ngại.

5. Liên hệ bản thân

Mỗi chúng ta đều đã từng bước qua cánh cổng trường học, và ai cũng có những kỷ niệm riêng với nơi này. Tôi cũng vậy, từng là một học sinh, tôi hiểu rõ áp lực mà các em đang phải gánh vác. Thời học sinh của tôi không thiếu những giờ học căng thẳng, những bài kiểm tra không hồi kết và những trận cãi vã không dứt. Nhưng điều khiến tôi ám ảnh mãi đến giờ không phải là những bài kiểm tra, mà là những giọt nước mắt lặng lẽ của những bạn học bị cô lập trong lớp học, những người không thể thốt lên tiếng nói của mình.

Tôi cũng đã từng chứng kiến bạn bè mình vì áp lực thành tích mà mất đi sự vui vẻ trong học tập. Chúng tôi cứ chạy đua với thời gian, với điểm số, nhưng lại quên mất rằng trường học là nơi để trưởng thành, để trải nghiệm, và để hiểu về cuộc sống. Tôi tự hỏi, liệu chúng ta có đang làm sai không khi coi trường học như một nơi để đạt được mục tiêu, mà không phải là nơi để khám phá bản thân và vun đắp những giá trị đích thực?

Ngày hôm nay, khi nhìn lại, tôi hiểu rằng trường học không phải lúc nào cũng là "ngôi nhà thứ hai". Nó có thể là một mái ấm, nhưng cũng có thể là một nơi khiến người ta cảm thấy lạc lõng, cô đơn, và mệt mỏi.

III. Kết bài Cuối cùng, dù trường học có thể mang đến cho chúng ta những cơ hội học hỏi, những tình bạn quý báu và những bài học đáng giá, nhưng không thể phủ nhận rằng nó cũng tồn tại những mặt tối mà chúng ta cần phải nhìn nhận. “Trường học là ngôi nhà thứ hai” – câu nói này có thể đúng với một số người, nhưng đối với những học sinh đang phải đối mặt với bạo lực học đường, áp lực thành tích hay cảm giác cô đơn, nó lại trở thành một lời nói dối ngọt ngào, che đậy những khổ đau vô hình.

Chúng ta cần phải nhìn nhận lại hệ thống giáo dục hiện tại, không chỉ là việc cải tiến chương trình học hay cải thiện cơ sở vật chất, mà quan trọng hơn cả, là tạo ra một môi trường học tập thực sự trở thành “ngôi nhà thứ hai” cho tất cả học sinh. Một nơi không chỉ tập trung vào việc trang bị kiến thức, mà còn chú trọng đến sự phát triển toàn diện về mặt cảm xúc và tinh thần. Trong một môi trường như vậy, các em sẽ không cảm thấy bị áp lực, không bị đè nặng bởi thành tích, mà thay vào đó là những cơ hội để thể hiện bản thân, học hỏi từ những sai lầm, và được yêu thương, bảo vệ. Khi đó, trường học sẽ không chỉ là nơi để học tập mà còn là nơi để các em tìm thấy sự an toàn, sự thoải mái và niềm vui trong mỗi bài học, mỗi khoảnh khắc trưởng thành. Khi chúng ta có thể làm được điều này, trường học mới thực sự xứng đáng là một mái nhà thứ hai, nơi các tâm hồn trẻ thơ có thể tự do vươn lên, phát triển một cách toàn diện cả về trí tuệ lẫn cảm xúc.

1
21 tháng 5

Dưới đây là bài văn nghị luận tham khảo về chủ đề: “Trường học là ngôi nhà thứ hai”: Lời nói dối được lặp lại đủ nhiều sẽ trở thành chân lý?


Mở bài

Người ta vẫn thường nói: “Trường học là ngôi nhà thứ hai.” Câu nói ấy ngọt ngào và êm dịu như tiếng chuông ngân trong sân trường chiều lộng gió. Thế nhưng, có lúc tôi chợt giật mình tự hỏi: Liệu ngôi nhà ấy có thực sự chở che, hay chỉ là một lớp vỏ sơn phết thanh bình, bên trong là những bức tường mốc u uất, nơi tiếng khóc bị bịt miệng bởi thành tích, nơi con trẻ học cách im lặng trước những bất công mang tên kỷ luật? Có thể nói, câu nói ấy không còn là giả định mà đã trở thành thực trạng: trường học đôi khi không phải là ngôi nhà, mà là cơn ác mộng được thêu dệt bằng lời ru cổ tích.


Thân bài

1. Giải thích và bác bỏ quan niệm “Trường học là ngôi nhà thứ hai”

“Ngôi nhà thứ hai” là nơi chứa đựng yêu thương, bảo vệ và đùm bọc. Tuy nhiên, thực tế hiện nay, trường học không phải lúc nào cũng là chốn bình yên. Đó là môi trường khắc nghiệt, nơi học sinh phải vật lộn để giành lấy vị trí, phải thi đua không ngừng nghỉ để đạt thành tích cao. Áp lực thành tích khiến nhiều em cảm thấy mệt mỏi, căng thẳng, thậm chí mất đi niềm vui học tập.

Nhiều học sinh không cảm nhận được sự yêu thương, gắn kết như trong một gia đình mà thay vào đó là sự cạnh tranh khốc liệt, sự lạnh lùng từ cả thầy cô và bạn bè. Trường học trong nhiều trường hợp trở thành đấu trường vô hình, nơi các em phải chiến đấu để tồn tại.

2. Phân tích mặt tối của trường học

Bạo lực học đường là vấn đề nghiêm trọng mà nhiều học sinh phải đối mặt. Các em bị bắt nạt về thể chất và tinh thần, nhưng sự can thiệp của nhà trường thường chỉ dừng lại ở mức nhắc nhở qua loa, khiến các em bị bỏ mặc trong nỗi đau.

Áp lực thành tích cũng là gánh nặng lớn. Học sinh phải chạy đua với điểm số, với kỳ vọng của phụ huynh và thầy cô, khiến các em mất đi sự tự do sáng tạo và phát triển bản thân. Những con số khô khan không thể phản ánh được sự trưởng thành toàn diện của các em.

3. Dẫn chứng thực tế

Tại nhiều quốc gia như Hàn Quốc, Nhật Bản và Việt Nam, bạo lực học đường và áp lực học tập ngày càng nghiêm trọng. Nhiều học sinh rơi vào trạng thái trầm cảm, mất niềm tin vào cuộc sống, thậm chí có những trường hợp tự tử do không chịu nổi áp lực.

Những thực trạng này cho thấy trường học không phải lúc nào cũng là “ngôi nhà thứ hai” mà nhiều người vẫn tưởng.

4. Phản đề: Vẫn có ánh sáng trong bóng tối

Dù vậy, vẫn có những giáo viên tận tâm, những học sinh tìm thấy niềm vui trong học tập và sự quan tâm chân thành. Nhưng những trường hợp này chỉ là thiểu số trong một hệ thống còn nhiều bất cập.

5. Liên hệ bản thân

Bản thân tôi từng trải qua áp lực học tập và chứng kiến bạn bè chịu nhiều tổn thương trong môi trường học đường. Những kỷ niệm ấy khiến tôi nhận ra rằng trường học không phải lúc nào cũng là nơi an toàn, mà đôi khi là nơi khiến người ta cảm thấy cô đơn và mệt mỏi.


Kết bài

Dù trường học mang lại nhiều cơ hội học hỏi và tình bạn quý giá, không thể phủ nhận những mặt tối vẫn tồn tại. Câu nói “Trường học là ngôi nhà thứ hai” có thể đúng với một số người, nhưng với nhiều học sinh, đó chỉ là lời nói ngọt ngào che đậy những khổ đau vô hình.

Chúng ta cần nhìn nhận lại hệ thống giáo dục, không chỉ cải tiến chương trình học hay cơ sở vật chất mà quan trọng hơn là tạo ra một môi trường học tập thực sự trở thành “ngôi nhà thứ hai” cho tất cả học sinh — nơi các em được yêu thương, bảo vệ và phát triển toàn diện về trí tuệ lẫn cảm xúc. Khi đó, trường học mới xứng đáng là mái nhà thứ hai, nơi các tâm hồn trẻ thơ có thể tự do vươn lên và trưởng thành.


Nếu bạn cần, mình có thể giúp bạn chỉnh sửa hoặc mở rộng thêm bài văn này nhé!

21 tháng 5

Để xác định đề tài và chủ đề của bài "Sân nhà", chúng ta cần hiểu rõ sự khác biệt giữa hai khái niệm này:

  • Đề tài: Phạm vi hiện thực đời sống được nhà văn nhận thức, lựa chọn, khái quát và thể hiện trong tác phẩm23.
  • Chủ đề: Vấn đề chính mà tác phẩm tập trung thể hiện, tư tưởng, tình cảm chủ yếu mà nhà văn muốn gửi gắm35.

Với bài "Sân nhà" của Nguyễn Ngọc Tư, có thể xác định:

  • Đề tài: Kí ức tuổi thơ gắn với không gian sân nhà và tình cảm gia đình trong bối cảnh nông thôn Việt Nam24.
  • Chủ đề: Nỗi nhớ, tình yêu đối với quê hương, gia đình, những kỷ niệm tuổi thơ và sự trân trọng những giá trị bình dị, thân thương4. Bài thơ thể hiện sự gắn bó sâu sắc của tác giả với những hình ảnh quen thuộc của quê nhà, đồng thời gợi lên những cảm xúc về sự vất vả, tảo tần của cha mẹ4.

Citations:

22 tháng 4

"Những cuộc phiêu lưu của Tom Sawyer" của Mark Twain kể về cậu bé tinh nghịch Tom Sawyer lớn lên ở thị trấn St. Petersburg bên bờ sông Mississippi vào những năm 1840. Cậu thường xuyên trốn học, bày trò nghịch ngợm và cùng bạn thân Huck Finn trải qua nhiều cuộc phiêu lưu thú vị, từ việc chứng kiến một vụ giết người, trốn ra đảo làm cướp biển, lạc trong hang động cho đến việc tìm thấy kho báu. Câu chuyện khắc họa một cách sinh động tuổi thơ hồn nhiên, tinh nghịch nhưng cũng đầy lòng dũng cảm và khát khao tự do của Tom, đồng thời phản ánh xã hội Mỹ thời bấy giờ.

21 tháng 5

Trong truyện ngụ ngôn quen thuộc, Cáo và Cò hiện lên với những nét tính cách trái ngược, mang đến cho em nhiều suy ngẫm sâu sắc. Cáo, đại diện cho sự xảo quyệt, lọc lõi, đã bày trò mời Cò đến nhà ăn để rồi bày biện những món ăn dẹt, khiến Cò chẳng thể nào dùng được. Hành động này thể hiện rõ bản chất ích kỷ, chỉ biết nghĩ đến bản thân của Cáo. Ngược lại, Cò lại là một con vật hiền lành, thật thà và có phần ngây ngô. Sự chậm hiểu của Cò đã tạo cơ hội cho Cáo thực hiện mưu đồ. Tuy nhiên, Cò không hề trách móc mà chỉ im lặng chịu đựng. Đến khi Cò đáp lễ, mời Cáo đến nhà, mọi chuyện đã thay đổi. Cò đã cho Cáo nếm trải cảm giác bị đối xử bất công mà mình từng phải chịu đựng. Qua đó, Cò cho thấy sự thông minh, khéo léo khi trả đũa Cáo một cách nhẹ nhàng mà vẫn sâu cay. Câu chuyện kết thúc với một bài học đắt giá về cách đối nhân xử thế, nhắc nhở chúng ta rằng sự gian xảo, ích kỷ sẽ không mang lại kết quả tốt đẹp, và nên sống thật thà, biết yêu thương, sẻ chia với mọi người.