nhạc sĩ phạm tuyên sáng tác
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


TL:
Các bài mà nhạc sĩ Phạm Tuyên sáng tác là:
Bà Còng Đi Chợ, Bài Ca Người Thợ Rừng, Bé Ngoan, Cánh Cò Trong Câu Hát Mẹ Ru, Cánh Én Tuổi Thơ, Chiếc Đèn Ông Sao, Chiếc Gậy Trường Sơn, Chiến Đấu Vì Độc Lập Tự Do, ...
HT

1. Nhạc sĩ Phạm Tuyên đã sáng tác bài Như có bác trong ngày đại thắng trước khi miền Nam hoàn toàn giải phóng.
2.Đặc điểm chung nhất của hai nhạc khèn và sáo trúc là: ... Khác với sáo dọc, sáo ngang có một đầu được bịt kín bằng mấu gần lỗ thổi.
k cho mình nha
1. Nhạc sĩ Phạm Tuyên đã sáng tác bài Như có bác trong ngày đại thắng trước khi miền Nam hoàn toàn giải phóng.
2.Đặc điểm chung nhất của hai nhạc khèn và sáo trúc là: ... Khác với sáo dọc, sáo ngang có một đầu được bịt kín bằng mấu gần lỗ thổi.

- Câu nói của nhạc sĩ Phạm Tuyên ở cuối bài nhằm khẳng định rằng để có được độc lập ngày hôm nay chúng ta đã phải đánh đổi bằng máu và nước mắt của bao anh hùng đã quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh.
- Chính vì thế tình yêu nước luôn thường trực trong lòng tác giả và đồng thời, tác giả cũng nhắc nhở chính mỗi chúng ta luôn nhớ ơn lịch sử và trân trọng ngày tháng hiện có tươi đẹp này.

- Tác giả:
+ Phạm Tuyên (sinh ngày 12 tháng 1 năm 1930 tại Hải Dương) là một nhạc sĩ Việt Nam.
+ Ông từng là trưởng ban âm nhạc của Đài Tiếng nói Việt Nam Hà Nội trong Chiến tranh Việt Nam.
+ Ông là tác giả của nhiều bài hát xã hội chủ nghĩa nổi tiếng, như Có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng (Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng) và Đảng ta đã cho ta mùa xuân (Đảng cộng sản đã cho chúng ta mùa xuân).
- Về bài hát:
+ Như có Bác trong ngày đại thắng là một ca khúc nổi tiếng ở Việt Nam được sáng tác bởi nhạc sĩ Phạm Tuyên.
+ Tên gọi chính xác của bài hát được nhạc sĩ đặt là Như có Bác trong ngày đại thắng.
+ Cho đến nay, tròn 45 năm đất nước giải phóng, cũng là 45 năm bài hát đồng hành cùng dân tộc.
+ Mỗi năm, cứ đến tháng 4 lịch sử, bài hát Như có Bác trong ngày đại thắng lại vang lên khắp mọi nẻo đường. Dần dần, bài hát được hát không chỉ trong tháng 4, mà trong mọi cuộc vui, trong những ngày hội mừng của đất nước, của dân tộc, bài hát “Như có Bác trong ngày đại thắng” lại vang lên rộn ràng. Đặc biệt là sau chiến thắng của đội bóng đá lớn của nước nhà trên sân cỏ, trong những ngày hội lớn của dân tộc…
- Sự kiện 30 tháng 4 năm 1975:
+ Là ngày quân ta toàn thắng Mỹ - Diệm, đất nước thống nhất hai miền Nam – Bắc.
+ Thường được gọi là Ngày 30 tháng Tư, là sự kiện Quân đội Nhân dân Việt Nam và Quân Giải phóng miền Nam tiến vào thành phố Sài Gòn, Tổng thống Việt Nam Cộng hòa Dương Văn Minh cùng nội các tuyên bố đầu hàng vô điều kiện Chính phủ Cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam vào sáng ngày 30 tháng 4 năm 1975.
+ Ngày này là kết quả trực tiếp của Chiến dịch Mùa Xuân năm 1975 và là một mốc quan trọng trong lịch sử Việt Nam. Đây là sự kiện đánh dấu sự kết thúc của Chiến tranh Việt Nam và bắt đầu thời kỳ chuyển tiếp chính thức thống nhất Việt Nam thành nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam.

1 tuần có 7 ngày nên 1 ngày nguòi đó sáng tác đc:100:7 = \(\approx14\)(bài)

a) Những người chuyên sáng tác thơ ca gọi là: thi sĩ
b) Những người chuyên vẽ tranh nghệ thuật gọi là: họa sĩ
c) Những người chuyên biểu diễn các bài hát gọi là: ca sĩ
d) Những người chuyên sáng tác hoặc biểu diễn nghệ thuật gọi là: nghệ sĩ
**Bầu trời tối, lấp lánh ánh đèn mờ dẫn lối Nỗi nhớ đã từng là mộng ước, Bên nhau với người yêu dấu. Gục đầu vào những ánh mắt đắm chìm, Rồi hờ hững, Cố mấy đến cùng cũng thành người dưng. Có nhưng không thành, Tình yêu anh như nắng đợi, Tìm về nhau dưới chân mây, Dặn lòng không thể lấp đầy. Em đi vội chẳng giữ lấy, Phải chi anh là kẻ tồi, Rời bỏ đi lúc yêu thôi, Thì đôi môi đâu thấy, Con tim đơn côi dối lòng chẳng buông. Trả lại em những nỗi buồn, Trả lại những niềm đau, Cả những vết thương sâu. Thêm bao lâu thì người sẽ thấu? Trả lại em những ước nguyện, Trả em lúc bình yên, Cả giây phút thiêng liêng, Bên hiên ôm nắng chiều khẽ rơi. Nhớ thương vơi đầy, Đàn vang lên gió mang theo. Tâm can đã lâu không còn thở than, Tiếng tình ta nhiều luyến tiếc. Biết nhau trong đời, Trời lại không muốn cho, Hay do không muốn chơi vơi. Cuộc tình long lanh, Có nhưng không thành, Tình yêu anh như nắng đợi, Tìm về nhau dưới chân mây, Dặn lòng không thể lấp đầy. Em đi vội chẳng giữ lấy, Phải chi anh là kẻ tồi, Rời bỏ đi lúc yêu thôi, Thì đôi môi đâu thấy, Con tim đơn côi dối lòng chẳng buông. Trả lại em những nỗi buồn, Trả lại những niềm đau, Cả những vết thương sâu. Thêm bao lâu thì người sẽ thấu? Trả lại em những ước nguyện, Trả em lúc bình yên, Cả giây phút thiêng liêng, Bên hiên ôm nắng chiều khẽ rơi. Này thời gian ơi hãy đứng lại, Ngày mà ta mới đôi mươi. Mỉm cười thôi chẳng thất vọng. Em ơi, mình đâu dang dở, Phải do anh là kẻ khờ, Chờ đợi những niềm đau, Cả những vết thương sâu. Bao lâu ôm tiếng lòng vỡ tan.**