Tóm tắt câu chuyện "Hoàng tử bé và những cây bao báp " khoảng 10 câu
(Lưu ý : ko copy mạng nha )
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
4952/5000
Giới hạn ký tự: 5000DỊCH 5000 KÝ TỰ TIẾP THEO
1. The dangers of narrow thinking
The little prince shows the accompanying ignorance with inadequate and narrow views. For example, in chapter 4, when the Turkish astronomer first presented his discovery of the A-612 Asteroid, no one cared because he wore a traditional Turks suit. Years later, he gave a similar lecture but wore Au clothes and received many compliments from the switch. Because the 3-pointed flower described in chapter 16 has spent its whole life in the desert, it is wrong to conclude that the Earth has only a few human beings and they do not have roots, are always floating.
Even the main characters in the Little Prince sometimes have limited thinking. In chapter 17, the author admits that his previous description of the Earth focused too much on humanity. In chapter 19, the little prince confused his echoes into the voices of men and accused people of repeating. The story shows that these hasty judgments lead to the development of dangerous patterns and prejudices. They also block the way of crial and open thinking, which is extremely important in a balanced and happy life.
Much of the content of the Little Prince considers the narrowing to be a quality of adults. Even in the first chapter, the narrator clearly separated between the worldview of adults and children. He described an unimaginable, boring, supreme, and stubborn adult stating that their limited views were true. On the other hand, for him, children know dreams, open thoughts, and be aware as well as sensitive to the mysteries and beauty of the world.
In the first chapters of the story, the narrator explains that adults lack the imagination to see his Number 1 painting, showing a python swallowing an elephant, not a hat. As the story progresses, examples of adult blindness gradually emerge. When the little prince moved from one planet to another, the six adults he met were proud to reveal their qualities, and he was then stripped of contradictions and omissions.
The little prince represents the openness of children. He is a wanderer, constantly asking questions, and willing to accept the invisible, secret secrets of the universe. The novel shows that this curiosity is the key to understanding and living happily. However, the book also shows that age is not the main barrier between adults and children. For example, the narrator was a bit old to remember how to draw, but he was still young enough to understand and make friends with the little prince, from a strange place.
4952/5000
Giới hạn ký tự: 5000DỊCH 5000 KÝ TỰ TIẾP THEO
1. The dangers of narrow thinking
The little prince shows the accompanying ignorance with inadequate and narrow views. For example, in chapter 4, when the Turkish astronomer first presented his discovery of the A-612 Asteroid, no one cared because he wore a traditional Turks suit. Years later, he gave a similar lecture but wore Au clothes and received many compliments from the switch. Because the 3-pointed flower described in chapter 16 has spent its whole life in the desert, it is wrong to conclude that the Earth has only a few human beings and they do not have roots, are always floating.
Even the main characters in the Little Prince sometimes have limited thinking. In chapter 17, the author admits that his previous description of the Earth focused too much on humanity. In chapter 19, the little prince confused his echoes into the voices of men and accused people of repeating. The story shows that these hasty judgments lead to the development of dangerous patterns and prejudices. They also block the way of crial and open thinking, which is extremely important in a balanced and happy life.
Much of the content of the Little Prince considers the narrowing to be a quality of adults. Even in the first chapter, the narrator clearly separated between the worldview of adults and children. He described an unimaginable, boring, supreme, and stubborn adult stating that their limited views were true. On the other hand, for him, children know dreams, open thoughts, and be aware as well as sensitive to the mysteries and beauty of the world.
In the first chapters of the story, the narrator explains that adults lack the imagination to see his Number 1 painting, showing a python swallowing an elephant, not a hat. As the story progresses, examples of adult blindness gradually emerge. When the little prince moved from one planet to another, the six adults he met were proud to reveal their qualities, and he was then stripped of contradictions and omissions.
The little prince represents the openness of children. He is a wanderer, constantly asking questions, and willing to accept the invisible, secret secrets of the universe. The novel shows that this curiosity is the key to understanding and living happily. However, the book also shows that age is not the main barrier between adults and children. For example, the narrator was a bit old to remember how to draw, but he was still young enough to understand and make friends with the little prince, from a strange place.
Boo-hoo-hoo! Now what will I do? I have lost my golden ball forever!".
"What is the matter, Princess? Why are you crying?".
"I am crying because my golden ball fell into the pond.".
"Do not cry. I can help you!".
"How can this ugly frog help me?".
"Hmm. What will you give me for finding your golden ball?".
"I will give you my jewels. I will even give you the golden crown I am wearing.".
"I do not want your jewels or your crown. But promise me this: Let me sit by you. And eat with you. And then, you must kiss me too. Promise me! Then, I will go down into the pond and get your ball.".
"Oh, if i must, yes! I promise you all that you wish. Now please hurry!". - "Oh, my golden ball! Thank you, frog!". The princess was very happy. She picked up the ball and hurried away.
"Wait, wait! Take me with you! I cannot run as fast as you can.".
But the princess pretended not to hear him. She ran back to her castle and closed the door. "The frog is talking nonsense. The forest is the right place for a frog. Life in the castle is not for him!".
The next day, the frog hopped up to the castle door. The frog knocked on the door. "Oh, Princess! Princess! Open the door for me."
"Oh, no, it is the ugly frog! Make him go away!". The servant went to the door and told the frog to leave immediately. She slammed the door in the poor frog's face.
"Princess, Princess! Open the door for me. Keep the promise you made to me. If you don't open the door, I will cry here day and night until you do! Open the door!".
The king noed that his daughter was frightened by something. "My child, what are you afraid of? Is there something scary outside?".
"No, it is nothing, it is only a disgusting frog!". She then told her father how the frog had helped her. "Dear child, you must keep your promise to the frog. A promise is a promise. Go and let him in.".
"Lift me up beside you, Princess."
"What? No! I don't want to."
"Dear, a promise is a promise. You should not make a promise if you do not intend to keep it.". The princess did not want to go near the frog, but she could not disobey her father.
"Now push your golden plate nearer to me. I am hungry and i want to eat together with you."
The frog enjoyed all of the food, but the princess could hardly eat because she did not want to be near ugly frog.
"Dear Princess, it is time for you to kiss me! If you do not, I will tell your father!".
"Oh! Noooo!". The princess grabbed the frog and threw him against the wall. "Now you will be quiet, you ugly frog!"
"Ohh!" the frog was very still.
"Oh, is he dead? Oh, my! What have I done!" the princess was frightened. She picked up the ugly frog very carefully, but the frog still did not move. The princess felt very sorry for him.
"He just wanted to be my friend. What have i done to this poor frog?" and she kissed the frog as she cried. Suddenly, with a bright flash on light, the ugly frog turned into a handsome prince.
"Wow! You broke the spell! A long time ago, a wicked witch turned me into an ugly frog just because i did not her. Only the kiss of a beautiful princess could save me. Thank you, dear Princess!".
The princess was overjoyed at the change. In no time at all, the prince and the princess fell in love and were married. And they lived happily ever after.
Tham khảo!!!
Hoàng tử bé là câu chuyện kể về một phi công phải hạ cánh khẩn cấp trong sa mạc. Anh gặp một cậu bé, người hóa ra là một hoàng tử từ hành tinh khác đến. Hoàng tử kể về những cuộc phiêu lưu của em trên Trái Đất và về bông hồng quí giá trên hành tinh của em. Em thất vọng khi phát hiện ra hoa hồng là loài bình thường như bao loài khác trên Trái Đất. Một con cáo sa mạc khuyên em nên yêu thương chính bông hồng của em và hãy tìm kiếm trong đó ý nghĩa của cuộc đời mình. Nhận ra điều ấy, hoàng tử quay trở về hành tinh của em.
Ngày 31 tháng 7 năm1944, Saint-Exupéry cất cánh từ đường băng hẹp ở Sardinia trong một phi vụ trên vùng trời miền Nam nước Pháp. Và vào cái ngày định mệnh đó, “thiếu tá Ex” đã ra đi mãi mãi, không bao giờ trở về nữa… Trường hợp của ông được xem như là mất tích. Sau này, người ta đoán rằng, máy bay của ông bị bắn rơi trên vùng biển Địa Trung Hải hay có lẽ ông đã gặp phải tai nạn. Saint-Exupéry để lại bản thảo dang dở của tác phẩm Thành trì và một vài ghi chép mà chúng được xuất bản sau ngày ông mất.
“Tự do và áp bức là hai mặt của cùng một điều tất yếu, nơi mà tồn tại điều này thì không thể tồn tại điều kia” (trích Thành trì, 1948). Quyển sách phản ánh sự quan tâm ngày càng tăng của Saint-Exupéry đối với chính trị, và những tư tưởng then chốt sau cùng của ông.
Hoàng tử bé đến Trái Đất và nhìn thấy một vườn hoa hồng rực rỡ. Cậu cảm thấy buồn bã khi nghĩ đến bông hoa hồng ở hành tinh của mình. Thế rồi, một con cáo xuất hiện chào hỏi cậu. Hoàng tử bé đề nghị cáo đến chơi với mình. Nhưng cáo từ chối vì nó chưa được “cảm hóa”. Hoàng tử bé đã hỏi cáo “Cảm hóa có nghĩa là gì?”. Cáo đã chỉ cho hoàng tử bé cách cảm hóa, và rồi cả hai trở thành những người bạn. Trước khi chia tay, cáo khuyên hoàng tử bé hãy trở lại thăm vườn hoa hồng để hiểu ra bông hoa hồng của cậu là duy nhất trên đời. Sau đó, hoàng tử bé quay lại chào tạm biệt cáo và nhận được bài học ý nghĩa về tình bạn.
Tóm tắt:
Vua sai viên quan đi tìm người tài giỏi. Vien quan đi đến đâu đều ra những câu hỏi rất oái ăm . Có một câu bé rất thông minh khi viên quan và vua hỏi đều trả lòi đuợc. Một lần, có nuớc láng gì lăm le nuớc ta , để xem có ai tài không nên đã ra một câu hỏi. Các đại thần đều vò đầu suy nghĩ , nên đành phải hỏi ý kiến của cậu bé. Vừa làm theo những gì cậu bé nói trước con mắt phán phục của viện quan nuớc láng giềng.lien đó vừa sai người xây một ngôi nhà ơ gần hoàng cung cho cậu ở, để tiện hỏi han
2.
- Lần thứ nhất: Trả lời câu hỏi phi lí của viên quan (không ai đi cày lại bỏ công đếm số đường cày trong một ngày).
- Lần thứ hai: Thay mặt dân làng hoá giải câu đố của vua (bắt trâu đực đẻ ra trâu con).
- Lần thứ ba: Trả lời câu đố vua giao cho chính mình (vua đã biết người tài là ai nên không cần đố cả làng nữa).
- Lần thứ tư: Không phải là chuyện giải đố để khẳng định tài năng. Việc giải đố liên quan đến vận mệnh của cả dân tộc (nếu không ai giải được thì tức là đất nước không có người tài, khó có thể chống lại được thế lực hùng hậu của giặc).
Hoàng tử bé cho thấy sự vô minh đi kèm với góc nhìn không đầy đủ và hạn hẹp. Ví dụ, trong chương 4, khi nhà thiên viên học người Thổ Nhĩ Kì lần đầu tiên trình bày khám phá của mình về Tiểu Hành Tinh B-612, không ai thèm quan tâm bởi vì ông mặc một bộ đồ người Thổ truyền thống. Nhiều năm sau, ông diễn thuyết tương tự nhưng mặc Âu phục và nhận được lời nhiều lời khen tấm tắc. Bởi vì bông hoa 3 cánh miêu tả trong chương 16 đã dành cả đời mình ở sa mạc, nó sai lầm khi kết luận rằng Trái Đất chỉ có một vài mống người và họ không có rễ, luôn trôi nổi.
Kể cả các nhân vật chính trong Hoàng tử bé cũng có lúc suy nghĩ hạn hẹp. Trong chương 17, người kể thừa nhận rằng mô tả trước đây của anh về Trái Đất tập trung quá nhiều vào loài người. Trong chương 19, ông hoàng nhỏ nhầm lẫn tiếng vọng của mình thành tiếng nói của loài người và buộc tội con người chỉ biết lặp đi lặp lại. Câu chuyện cho thấy, những phán xét vội vàng này dẫn đến sự phát triển các mẫu hình và định kiến nguy hiểm. Chúng cũng cản đường lối tư duy phản biện và cởi mở, điều vô cùng quan trọng trong cuộc sống cân bằng và hạnh phúc.
Phần lớn nội dung cuốn Hoàng tử bé coi hạn hẹp là một phẩm chất của người lớn. Ngay trong chương đầu, người kể đã phân minh rõ ràng giữa thế giới quan của người lớn và trẻ em. Ông mô tả người lớn không biết tưởng tượng, nhàm chán, bề nổi, và ngoan cố khẳng định rằng quan điểm giới hạn của họ là đúng sự thật. Mặt khác, với ông, trẻ em biết mộng mơ, suy nghĩ cởi mở, và ý thức được cũng như nhạy cảm trước bí ẩn và vẻ đẹp của thế giới.
Hoàng tử bé cho thấy sự vô minh đi kèm với góc nhìn không đầy đủ và hạn hẹp. Ví dụ, trong chương 4, khi nhà thiên văn học người Thổ Nhĩ Kì lần đầu tiên trình bày khám phá của mình về Tiểu Hành Tinh B-612, không ai thèm quan tâm bởi vì ông mặc một bộ đồ người Thổ truyền thống. Nhiều năm sau, ông diễn thuyết tương tự nhưng mặc Âu phục và nhận được lời nhiều lời khen tấm tắc. Bởi vì bông hoa 3 cánh miêu tả trong chương 16 đã dành cả đời mình ở sa mạc, nó sai lầm khi kết luận rằng Trái Đất chỉ có một vài mống người và họ không có rễ, luôn trôi nổi.
Kể cả các nhân vật chính trong Hoàng tử bé cũng có lúc suy nghĩ hạn hẹp. Trong chương 17, người kể thừa nhận rằng mô tả trước đây của anh về Trái Đất tập trung quá nhiều vào loài người. Trong chương 19, ông hoàng nhỏ nhầm lẫn tiếng vọng của mình thành tiếng nói của loài người và buộc tội con người chỉ biết lặp đi lặp lại. Câu chuyện cho thấy, những phán xét vội vàng này dẫn đến sự phát triển các mẫu hình và định kiến nguy hiểm. Chúng cũng cản đường lối tư duy phản biện và cởi mở, điều vô cùng quan trọng trong cuộc sống cân bằng và hạnh phúc.
Phần lớn nội dung cuốn Hoàng tử bé coi hạn hẹp là một phẩm chất của người lớn. Ngay trong chương đầu, người kể đã phân minh rõ ràng giữa thế giới quan của người lớn và trẻ em. Ông mô tả người lớn không biết tưởng tượng, nhàm chán, bề nổi, và ngoan cố khẳng định rằng quan điểm giới hạn của họ là đúng sự thật. Mặt khác, với ông, trẻ em biết mộng mơ, suy nghĩ cởi mở, và ý thức được cũng như nhạy cảm trước bí ẩn và vẻ đẹp của thế giới.
Trong đêm giao thừa, trời rét mướt, có một cô bé đầu trần, chân đi đất, bụng đói đang rầu rĩ đi bán diêm trong bóng tối. Cô bé bán diêm ấy đã mồ côi mẹ và cũng đã mất đi người thương yêu em nhất là bà nội. Em không dám về nhà vì sợ bố sẽ đánh em. Vừa lạnh vừa đói, cô bé ngồi nép vào một góc tường rồi khẽ quẹt một que diêm để sưởi ấm. Que diêm thứ nhất cho em có cảm giác ấm áp như ngồi bên lò sưởi. Em vội quẹt que diêm thứ hai, em được thấy một bàn ăn thịnh soạn hiện lên. Rồi em quẹt que diêm thứ ba và được thấy cây thông Nô-en. Quẹt que diêm thứ tư: bà nội hiền từ của em hiện lên đẹp đẽ, gần gũi và phúc hậu. Nhưng ảo ảnh đó nhanh chóng tan đi sau sự vụt tắt của que diêm. Em vội vàng quẹt hết cả bao diêm để mong níu bà nội lại. Cô bé bán diêm đã chết trong giá rét khi mơ cùng bà bay lên cao mãi.
Tham khảo☝🏻☝🏻☝🏻☝🏻☝🏻☝🏻☝🏻
Tham khảo
Trong đêm giá rét tuyết phủ đầy trời, có một em bé bán diêm đầu trần, chân đất đi giữa màn đêm, mong bán được diêm. Nhưng không ai đoái hoài đến cô bé tội nghiệp. Em liền tìm một góc khuất, có hai bức tường để ngồi nghỉ. Vì quá giá lạnh, em đã đốt các que diêm và ảo ảnh dần hiện ra trước mắt em: Lò sưởi, bàn ăn, cây thông Noel và cả bà em. Thấy bà em đã đốt cả bao diêm và đi với bà lên với thượng đế.
Trong truyện " Hoàng tử bé" cây bao báp cho thấy những điều không tốt đẹp, xấu xa mà con người dễ mắc phải. Trên tiểu hành tinh B612 của Hoàng Tử bé thì những cây bao báp sẽ làm nứt vỡ hành tinh nếu không nhổ cỏ kịp thời. Hoàng Tử bé nhận ra việc chăm sóc cây cối và đặc biệt là việc nhổ cỏ từ khi là mầm non là một điều vô cùng quan trọng. Nếu để quá lâu mà không nhổ thì hành tinh sẽ nứt vỡ biểu thị cho đức tính xấu xa, suy nghĩ tiêu cực hay vấn đề đạo đức từ khi còn nhỏ.
Trên hành tinh nhỏ của mình, Hoàng tử bé phát hiện ra những cây bao báp – loài cây có thể lớn nhanh và phá hủy cả hành tinh nếu không được nhổ bỏ từ sớm. Cậu nhận ra rằng việc chăm sóc hành tinh mỗi ngày là điều cần thiết, giống như việc giữ cho tâm hồn luôn trong sáng. Cây bao báp không chỉ là mối nguy vật lý, mà còn là biểu tượng cho những thói quen xấu, những suy nghĩ tiêu cực nếu để lâu sẽ gây hậu quả lớn. Qua câu chuyện, Hoàng tử bé gửi gắm thông điệp: hãy sống có trách nhiệm, biết phân biệt điều tốt – xấu từ khi còn nhỏ, và đừng bao giờ xem nhẹ những điều tưởng chừng nhỏ bé.