Cô giáo của em rất xinh đẹp.
Em đang chơi đánh cầu lông cùng với các bạn.
Bạn bè của em rất tốt bụng.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Cô giáo em rất dịu dàng. - Nghỉ hè, em được bố mẹ cho về quê. Những cành cây đung đưa theo gió.
Không có đề bài sao làm được . Người này có thể nào cho đề bài được không nếu không có đề bài thì không có thể làm bài.
I badminton sports. Badminton is very easy to play because I only need a racket and a ball to play. I often play in the afternoon with my friends. I prace by going to the Gym class when I prace with my friends. I love playing badminton because it is very good and helps me stay healthy
I badminton. Badinton is very easy because I only need racket and badminton shuttlecock to play. I usually play in the afternoon with my friends. I prace by going to the Gym class and play with friends. I to play badminton because it's good and helps me be fit.
Chuk em hok tốt!
100% ko sử dụng Google
100% ko chép
100% ko sai!
bn tham khảo
Chiều hôm nay, lớp em đã có một tiếp kể chuyện rất thú vị cùng cô Ngọc Mai - giáo viên chủ nhiệm lớp em.
Để phù hợp với chủ đề Kể chuyện về ngày Tết quê em, cô Mai đã đặc biệt diện một bộ áo dài màu đỏ rất rực rỡ, ngập tràn không khí ngày Tết. Bước vào lớp đầu tiết học, cô âu yếm nhìn chúng em một lượt rồi mới ra hiệu cho cả lớp ngồi xuống. Sau đó, cô bảo cả lớp cất hết sách vở trên mặt bàn, bởi tiết học hôm nay chỉ cần có cô trò chúng em là đủ. Cách bắt đầu ấy khiến cả lớp em ai cũng hào hứng và thích thú. Sau khi cô giới thiệu về nội dung tiết học, tất cả mọi người vỗ tay rào rào hưởng ứng. Chính cô Mai đã bắt đầu với câu chuyện cô lần đầu được trông nồi bánh tét xuyên đêm với các anh chị họ của mình. Vừa kể, cô vừa biểu cảm rất sinh động. Những câu thoại của cô cũng hấp dẫn vô cùng. Cả lớp, bạn nào cũng chăm chú lắng nghe cô kể đến mức quên cả nói chuyện. Sau đó, lần lượt từng bạn đứng dậy kể chuyện cho cả lớp. Kể cả những bạn bình thường hướng nội cũng hào hứng lắm. Ánh mắt chăm chú lắng nghe, cái gật đầu tán thưởng của cô Mai chính là nguồn động viên lớn nhất cho các bạn. Khi các bạn ngập ngừng, cô Mai liền đứng dậy, tiến về bên cạnh bạn ấy để cổ vũ. Cô còn khơi gợi cho các bạn bằng những câu hỏi nhỏ để câu chuyện được kể suôn sẻ hơn. Cứ như vậy, tiết kể chuyện trôi qua hào hứng và vui nhộn dưới sự dẫn dắt của cô Mai.
Tiết kể chuyện chiều nay đã giúp em có những cảm xúc rất tuyệt vời. Đồng thời cũng có những ý tưởng thật hay cho bài văn của mình. Em cảm thấy rất vui và hãnh diện khi được là học trò của cô Ngọc Mai - một giáo viên nhiệt tình và năng động.
nếu được cho tớ xin 1 like nha
em,bạn bè,cô giáo,bảng,lớp,tiết,cô,phấn,bảng là danh từ
ĐỀ BÀI
Viết lại buổi đầu em đi học thành một đoạn văn ngắn.
BÀI THAM KHẢO
Mỗi người đều có một kỉ niệm riêng của mình về ngày đi học đầu tiên, phải thế không các bạn? Tôi kể lại cái ngày đầu vào lớp Một ấy cho các bạn cùng nghe nhé! Khác với mọi lần, bố tôi gọi vài ba lần, tôi mới dậy nổi. Thế mà không hiểu sao, chiếc đồng hồ điện tử mà dì út tặng tôi dịp sinh nhật lần thứ năm của tôi vừa mới kêu “tít, tít, tít...” là tôi đã tung chăn ngồi dậy. Tôi hôm qua, lúc ăn cơm, bố tôi dặn: ‘‘Sáng nay, con ráng dậy sớm chuẩn bị mọi thứ cho gọn gàng để bố đưa đi học, bố còn đến cơ quan nữa. Đừng ngủ trễ như mọi hôm, vì từ nay, cả hai bố con mình phải dậy sớm”. Có lẽ lời bố dặn và tâm trạng bồn chồn của ngày di học đầu tiên đã giúp tôi bật dậy một cách nhanh chóng như thế. Tôi xếp chăn màn lại gọn gàng, bỏ vào tủ, rồi nhanh nhẹn vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân. Bữa ăn sáng đã được bố chuẩn bị từ lúc nào rồi. Mùi ngò rí thơm phức bay lên từ hai tô mì hải sản có sức hấp dẫn đến kì lạ. Vừa ăn, bố vừa dặn dò những điều cần thiết khi đến trường. Hai bố con ăn xong thì đồng hồ treo tường cũng vừa điểm chuông báo hiệu đã đến 6 giờ. Tôi mặc vội bộ đồng phục mà bố đã chuẩn bị sẵn từ tối qua, chải lại tóc và buộc gọn lên đỉnh đầu, khoác chiếc cặp sách vào vai. Ngoài sân, bố tôi đã nổ máy chờ tôi ra. Bố tôi là một người rất chu đáo, tôi không biết lí do vì sao bố mẹ tôi chia tay nhau mỗi người mỗi ngả. Tôi chì còn nhớ mờ mờ ngày mẹ tôi ra đi rời xa bố con tôi là lúc tôi học lớp Chồi. Rồi từ đó đến bây giờ, tôi không gặp lại được mẹ. Nghe bố nói “Mẹ lấy chồng mãi tận bên kia đại dương”, sau đó không hề thấy bố nhắc lại nữa. Có lẽ, thấy tôi vắng mẹ, nên bố tôi càng thương tôi hơn, chăm lo cho tôi đầy đủ không kém gì các bạn đồng lứa. Khi xe hai bố con tôi đến cổng trường thì các bậc phụ huynh khác cũng đã đưa con mình đến. Người nào tay cũng xách cặp, tay dẫn con đi đi, lại lại tìm lớp học cho con mình. Dường như bố tôi biết trước lớp học của tôi rồi, nên bố dẫn tôi đi một mạch đến cuối dãy phòng học thì dừng lại. Bố nói: “Lớp của con đây rồi!”. Vừa nghe bố nói xong thì cô giáo từ trong cửa lớp đi ra, mỉm cười với bố con tôi: “Anh cho cháu vào đây, rồi về đi làm, kẻo trễ. Chút nữa bạn bè cháu vào, cháu sẽ vui thôi mà!". Bố tôi cảm ơn cô giáo và cúi xuống dặn dò tôi: “Trưa tan học, con đứng chờ ở cổng rồi bố sẽ đến rước nhé. Đừng chạy đi đâu nghe con!" Tự nhiên, tôi cảm thấy buồn và hụt hẩng. Tôi ôm ghì lấy bố, cố ghìm để khỏi bật ra tiếng khóc. Tôi nói trong sự xúc động: “Bố đừng quên và nhớ rước con sớm, nghe bố!”
Vì dụ tiếp nè :
Buổi hôm ấy , một buổi mai đầy lá của mùa thu . Hôm đó bố của em đưa em đi học . Ở đường đi đến trường , em thấy có hai đồng cỏ xanh ngắt xung quanh em , có xanh muốt đến nỗi , em muốn được thả diều ben đó . Con đường này em đã đi đi đi lại rất nhiều lần rồi , nhưng hôm nay em thấy lạ quá : hôm nay em đi học . Em rất vui vì được gặp lại bạn bè và cô giáo mới . Hôm đó , lớp em có môn Mĩ Thuật , Thể Dục , Toán và Tiếng Việt , và còn vui hơn nữa vì cô giáo Thể Dục cho chúng em chơi rất nhiều trò chơi như : bỏ khăn , nhóm ba nhóm bảy , mèo đuổi chuột , ... . Buổi học hôm đó rất vui . Em rất thích thú với buổi học đầu tiền của em
Câu hỏi của bạn là gì vậy?
?