Viết bài văn nghị luận trình bày ý kiến của em về quan điểm "Chỉ cần làm tốt việc của mình, những việc khác không cần quan tâm"
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Mở bài:
+ Cảm nghĩ chung về việc làm tốt em đã làm ( giúp đỡ một cụ già qua đường)
Thân bài:
+ Hoàn cảnh diễn ra sự việc ( buổi chiều giờ tan tầm em thấy một cụ già đứng bên đường nhìn dòng xe bằng đôi mắt ái ngại)
+ Sự việc diễn biến ra sao...
+ Cảm nghĩ về việc làm tốt của mình: cảm động, khâm phục.
Kết bài:
+ Khẳng định giá trị của làm việc tốt.
+ Tự hứa với lòng phải làm nhiều việc tốt hơn nữa.

tham khảo
Ngày nay, vấn đề học tập của học sinh rất quan trọng và cần được quan tâm bởi nó chính là nền tảng của một đất nước phát triển. Nhưng thực trạng học tập của nước ta hiện nay là chất lượng dạy và học của học sinh có chiều hướng giảm sút rất nhiều, một trong những nguyên nhân đó là thái độ thiếu trung thực trong thi cử, gian lận, quay cóp dẫn đến học giả, thi giả.
Vậy thế nào là thiếu trung thực? Thiếu trung thực là làm không đúng, là không ngay thẳng, thật thà đối với một vấn đề được giao. Thiếu trung thực trong học tập chính là sự gian lận, coi trọng điểm chác mà bỏ quên kiến thức thực.
Nhưng nguyên nhân nào dẫn tới việc học sinh lại thiếu trung thực trong học tập? Nguyên nhân chủ yếu ở đây chính là ý thức của mỗi học sinh. Nhiều học sinh lười học quá chú trọng về hình thức bên ngoài nên dẫn đến việc học kém, học yếu nhưng khi kiểm tra lại muốn được điểm cao thì bắt buộc phải quay cóp. Tuy nhiên, cũng có trường hợp học sinh có kiến thức nhưng đến lúc thi cử, kiểm tra do mất bình tĩnh, thiếu tự tin vào bản thân luôn nghĩ rằng mình không làm được bài nên đành nhờ sự “trợ giúp” của sách vở hay bè bạn xung quanh.
Chúng ta cũng không thể phủ nhận những nguyên nhân khách quan đã dần tới việc học sinh phải gian dối. Một trong những nguyên nhân khách quan ở đây chính là áp lực mà bố mẹ gây ra cho con mình. Đa số học sinh hiện nay đều phải đi học thêm, không những phải học toán, học văn, học tiếng Anh… mà còn phải học những môn nghệ thuật như nhạc, họa,… khiến học sinh không đủ thời gian để làm bài trên lớp, học thuộc bài dẫn đến việc học đối phó. Chính áp lực mà bố mẹ tạo ra đã khiến nhiều học sinh phải oằn mình ra gánh lấy ước muốn lớn lao của cha mẹ mặc dù không phải ai cũng “thông minh vốn sẵn tính trời”. Ngoài ra một số người lại ưa thành tích, ép chỉ tiêu, ép số lượng khiến học giả, thi giả nên đành phải thiếu trung thực để được số lượng như mong muốn.
Nhưng việc học đối phó, thiếu trung thực của học sinh ngày càng tràn lan, một phần cũng do nền giáo dục nước nhà còn lạc hậu, học thì nhiều mà thực hành thì ít. Chương trình học hiện nay quá nặng, không những đối với học sinh mà đối với cả các giáo viên. Do lượng kiến thức trong một buổi giảng quá nhiều mà thời gian giảng dạy bốn mươi lăm phút là quá ít đối với một giáo viên để có thể truyền tải được hết kiến thức, điều đó khiến cho nhiều học sinh không thể tiếp thu hết kiến thức nên dần dần những kiến thức mà học trò nhận được rất mơ hồ, không rõ. Vì vậy mà học sinh phải học đối phó, việc mở sách, quay cóp bài dường như đã trở thành sở thích của một số trò. Kiến thức nặng và nhiều là một phần nhưng bệnh thành tích của ngành Giáo dục và của một số giáo viên cũng là nguyên nhân dẫn tới việc học sinh học không thực chất. Có lẽ thực trạng học sinh giỏi “ảo” cũng xuất phát từ “căn bệnh thành tích” này.
Việc học sinh học không trung thực là vấn đề rất nguy hiểm, nó gây ra những tác hại khôn lường. Học sinh sẽ không có kiến thức khi bước vào đời. Hơn nữa việc học đối phó sẽ ảnh hưởng tới sự trung thực của con người, học sinh sẽ dần đánh mất những nhân cách tốt. Cách học không trung thực này sẽ dẫn tới những tệ nạn xã hội như hiện nay là: “ngồi nhầm lớp”, “bằng cấp giả”... nếu tình trạng này vẫn tiếp tục, về lâu dài làm suy thoái nền giáo dục nước nhà.
Chính vì vậy chúng ta cần đề ra những biện pháp khắc phục cụ thể.
Học sinh chúng ta cần phải thay đổi từ ngày hôm nay, phải biết học cho mình và cần chủ động tìm hiểu, tiếp thu kiến thức. Giáo viên cũng cần nghiêm túc hơn trong các giờ kiểm tra, coi thi. Ngành Giáo dục cũng nên giảm tải chương trình học cho học sinh và nên tích cực tạo điều kiện cho học sinh học đi đôi với hành. Cũng như ở nước ngoài, nhiều nước như Anh, Pháp, Mĩ,… rất chú trọng tới việc cho học sinh thực hành và tiếp xúc với xã hội bên ngoài, điều đó không những hỗ trợ việc học cho các em mà còn giúp các em trưởng thành hơn trong cuộc sống. Ngoài ra cần phải lên án, cương quyết xóa bỏ “bệnh thành tích” bởi giáo dục góp phần xây dựng nên nhân cách con người mà ngành Giáo dục lại nhiễm phải căn bệnh trầm trọng này thì tất yếu họ sẽ tạo ra những con người, thậm chí là cả một thế hệ sẽ bị nhiễm “bệnh thành tích”. Như vậy quả là một gánh nặng cho xã hội.
Học sinh chúng ta hãy có ý thức phấn đấu bằng chính khả năng và thực lực của mình. Chỉ khi học sinh nào có ý thức trung thực trong học tập và thi cử thì mới trở nên tốt đẹp hơn, văn minh hơn.


`-` Hiện nay đại dịch covid đang bùng phát trở lại , và đang dần nghiêm trọng như trước , thuốc cũng đang dần cạn kiệt .
`-` Trong khi diễn biến covid phức tạp có nhiều người còn chủ quan , không đeo khẩu trang , rửa tay thường xuyên ... Dẫn đến đất nước có nhiều ca nhiễm và tử vong .
`-` Qua điều đấy mọi người cần có ý thức về việc phòng và chống đại dịch covid 19 để đất nước có thể trở lại bình yên như trước . Như ra đường nên đeo khẩu trang , cách xa 2 mét với mọi người xung quanh , thường xuyên rửa tay khi về hay đi ra khỏi nhà .
`-` Không những vậy học sinh chúng ta cũng cần có ý thức để không lây lan nhiều như trước kia , tuyên truyền với mọi người xung quanh về tác hại của nó .
`-` Nếu có các dấu hiệu về mắc covid nên đi bệnh viện để kiểm tra và thực hành cách ly tại nhà . Khi đg cách ly , chúng ta cũng nên nghiêm chỉnh chấp hành . Những quy định nghiêm khắc của nhà nước về phòng chống covid là để đất nước không lâm vào tình trạng khó khăn nên người dân Việt Nam nên chấp hành nó .
`-` Là những học sinh chúng ta cần nên chấp hành đẩy lùi covid-19 , luôn ý thức trách nhiệm của cá nhân . Vì vậy hãy cùng chung tay đẩy lùi đại dịch covid 19 .
# Đây là những gì nghĩ ra được nếu thấy cái nào hay thì ghép thành một đoạn văn nhe ;-;

- Suy đoán vấn đề xã hội được người viết đưa ra bàn luận:
- Hệ thống luận điểm của bài viết:
- Lí lẽ, dẫn chứng và cách lập luận để hiểu rõ mục đích, quan điểm của người viết và nét đặc sắc của hình thức trình bày:
- Thấy ý nghĩa và tác động của vấn đề đặt ra trong văn bản đối với bản thân.
- Những bài viết về bản sắc dân tộc và yêu cầu hội nhập quốc tế.
- Ý nghĩa của vấn đề mà văn bản nghị luận trên đã nêu lên: Nhắc nhở, kêu gọi mỗi cá nhân có ý thức giữ gìn bản sắc dân tộc, không để những cái mới, sự hiện đại, hội nhập làm mất đi vẻ đẹp vốn có của truyền thống, dân tộc.

- Việc xác định mục đích viết và bày tỏ quan điểm của người viết có vai trò vô cùng quan trọng trong văn nghị luận.
+ Xác định mục đích viết giúp người viết luôn tập trung vào đúng đề tài được nói đến, khiến các luận điểm , luận cứ trở nên hệ thống, rõ ràng, chính xác.
+ Bày tỏ quan điểm của người viết giúp văn bản nghị luận tăng thêm tính thuyết phục, thấu tình đạt lý.

- Mở bài:
- Giới thiệu vài nét về nhà văn Nguyễn Thành Long.
- Giới thiệu tác phẩm Lặng lẽ Sa Pa. Trong đó có đoạn trích được dẫn ở đề bài mang lại cho người đọc nhiều cảm nhận về nhân vật anh thanh niên.
- Thân bài:
- Phần 1 : Cảm nhận nhân vật anh thanh niên trong đoạn trích
+ Một người yêu mến công việc dù làm việc một mình trên đỉnh núi Yên Sơn trong khung cảnh vắng vẻ nhưng anh không cảm thấy lẻ loi vì công việc mang lại cho anh niềm vui và nhận thức về ý nghĩa của công việc làm. Cho nên với anh: ta với công việc là đôi, sao gọi là một mình được?
+ Một người có lòng yêu mến con người. Sống đơn độc nên anh rất khao khát được gặp gỡ và trò chuyện với mọi người. Chính anh đã khẳng định với bác tài xế xe khách: Còn người thì ai mà chả “thèm” hở bác?.
+ Một người ham học hỏi, rất quan tâm đến đời sống nội tâm. Sống một mình trên đỉnh núi, anh không cảm thấy cô đơn vì lúc nào bên cạnh anh cũng có sách. Ngoài giờ làm việc, ngoài lúc phải chăm sóc vườn hoa, đàn gà, anh dành thời gian để đọc sách. Khi cô kĩ sư, ông họa sĩ… đến phòng ở của anh và quyển sách anh đang đọc dở vẫn còn để mở trên bàn. Chính anh cũng đã khẳng định với cô kĩ sư: Và cô cũng thấy đấy, lúc nào tôi cũng có người trò chuyện. Nghĩa là có sách ấy mà. Mỗi người viết một vẻ. Cái cách đọc sách của anh tinh tế, nghiêm túc và đúng đắn biết bao.
+ Một người sống có lý tưởng, có trách nhiệm. Anh ý thức một cách rất rõ ràng: Mình sinh ra là gì, mình đẻ ở đâu, mình vì ai mà làm việc?. Nhận thức đó cho thấy anh trẻ nhưng không hời hợt. Anh sống một mình nhưng không cô đơn vì lúc nào trong tư tưởng của anh mục đích sống, lẽ sống vẫn luôn luôn tồn tại và nhắc nhở. Làm một công việc đơn độc, phải dậy vào lúc nửa đêm, phải ra ngoài trời lúc mưa bão, lạnh lẽo, anh có thể nằm ở trong nhà, lấy số liệu cũ mà gọi bộ đàm về để báo cáo. Nhưng anh không làm điều đó. Vì anh có trách nhiệm và anh hiểu rõ việc anh làm ở đây có liên quan, có ảnh hưởng đến cuộc sống lao động và chiến đấu của rất nhiều người lúc bấy giờ. Việc phái đoàn không quân – phòng không đến thăm và khen ngợi anh đã cho thấy rõ điều đó.
+ Nhân vật anh thanh niên được xây dựng bằng một nghệ thuật đặc sắc. Nó được miêu tả và thể hiện qua cuộc gặp gỡ đặc biệt với ông họa sĩ già và cô kĩ sư trẻ; được bộc lộ qua lời đối thoại của nhân vật; nhân vật không có tên riêng, không có ngoại hình cụ thể mà chỉ có tên gọi theo kiểu chung, phiếm chỉ.
+ Vì thế, hình ảnh người thanh niên thể hiện vẻ đẹp của người thanh niên Việt Nam nói chung trong giai đoạn chống Mĩ: giản dị, chân thành và giàu lý tưởng; góp phần thể hiện tư tưởng chủ đề của tác phẩm, thể hiện chủ nghĩa anh hùng cách mạng Việt Nam trong chiến đấu; thể hiện cảm hứng của Nguyễn Thành Long khi sáng tác: “SaPa không chỉ là một sự yên tĩnh. Bên dưới sự yên tĩnh ấy, người ta làm việc”, hy sinh, yêu thương và mơ ước. Hình ảnh này gợi cho người đọc đến hình ảnh của thế hệ trẻ Việt Nam trong giai đoạn chống Mĩ nói riêng và theo dòng chảy thời gian nói chung.
- Phần 2: Nó gợi đến hình ảnh những người như cô Phương Định, Nho, Thao trong tác phẩm Những ngôi sao xa xôi (Lê Minh Khuê).
+ Những cô thanh niên xung phong làm công tác trinh sát mặt đường trên đường mòn Trường Sơn trong giai đoạn kháng chiến chống Mĩ gian khổ, ác liệt và đầy nguy hiểm.
+ Nhưng họ là những người rất lạc quan, thích đùa tếu, mỗi người một vẻ. Trong đó tiêu biểu nhất là Phương Định. Đó là một cô gái Hà Nội xinh đẹp, có tâm hồn nhạy cảm, lao động và chiến đấu gan góc, dũng cảm và cũng là người có ý thức, có tình cảm đẹp về tình đồng đội của những người thanh niên: Xẻ dọc Trường Sơn đi đánh Mĩ / Mà lòng phơi phới dậy tương lai.
- Phần 3: So sánh hai hình ảnh đã nêu trên
+ Họ là những nhân vật khác nhau trong những tác phẩm văn học khác nhau. Họ khác nhau về giới tính, về môi trường sống, về công việc cụ thể. Nhưng họ là những người thanh niên của cùng một thời kì chiến tranh, cùng thể hiện vẻ đẹp của thế hệ trẻ Việt Nam trong một thời kì lịch sử đầy khốc liệt của Tổ quốc và cùng để lại những ấn tượng sâu đậm đối với người đọc ở các giai đoạn sau.
- Kết bài:
Đây là một đoạn văn ngắn nhưng biểu hiện được những nét tiêu biểu cho nội dung và nghệ thuật của tác phẩm, của nhân vật anh thanh niên. Tác giả Nguyễn Thành Long đã thành công trong việc khắc họa nét đẹp của tuổi trẻ Việt Nam trong giai đoạn chiến tranh cũng như trong giai đoạn hiện nay.
#Châu's ngốc
**Bài văn nghị luận: Quan điểm “Chỉ cần làm tốt việc của mình, những việc khác không cần quan tâm”**
Trong cuộc sống, mỗi người đều có những vai trò, trách nhiệm và công việc riêng. Quan điểm “Chỉ cần làm tốt việc của mình, những việc khác không cần quan tâm” nhấn mạnh tầm quan trọng của việc tập trung hoàn thành tốt nhiệm vụ cá nhân. Tuy nhiên, liệu quan điểm này có thực sự đúng đắn và phù hợp trong mọi hoàn cảnh? Theo tôi, quan điểm này mang cả mặt tích cực lẫn hạn chế, cần được nhìn nhận một cách toàn diện.
Trước hết, quan điểm trên có những điểm tích cực đáng ghi nhận. Việc tập trung làm tốt công việc của mình giúp mỗi người phát huy tối đa năng lực, đạt được hiệu quả cao và hoàn thành trách nhiệm được giao. Chẳng hạn, một học sinh chỉ cần chú tâm học tập, rèn luyện để đạt kết quả tốt, thay vì phân tâm bởi những vấn đề không liên quan. Trong công việc, một nhân viên hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao sẽ góp phần nâng cao hiệu quả chung của tổ chức. Hơn nữa, việc không can thiệp vào công việc của người khác còn thể hiện sự tôn trọng ranh giới cá nhân, tránh gây xung đột hoặc hiểu lầm không đáng có. Tinh thần này cũng giúp mỗi người sống có trách nhiệm với bản thân, không ỷ lại hay phụ thuộc vào người khác.
Tuy nhiên, quan điểm này cũng bộc lộ những hạn chế nếu được áp dụng một cách cứng nhắc. Cuộc sống là một mạng lưới quan hệ, nơi mọi cá nhân đều có sự gắn kết và ảnh hưởng lẫn nhau. Nếu chỉ chăm chăm làm tốt việc của mình mà thờ ơ với những gì xảy ra xung quanh, con người có thể trở nên vô cảm, thiếu tinh thần hợp tác và sẻ chia. Ví dụ, trong một tập thể, nếu mỗi người chỉ lo phần việc riêng mà không hỗ trợ đồng nghiệp khi cần, hiệu quả chung của cả nhóm sẽ bị ảnh hưởng. Hơn nữa, những vấn đề xã hội như bất công, ô nhiễm môi trường hay dịch bệnh không thể được giải quyết nếu mọi người đều cho rằng đó không phải việc của mình. Một xã hội văn minh cần sự chung tay của tất cả mọi người, vượt qua ranh giới của cái “việc riêng”.
Bên cạnh đó, việc không quan tâm đến những việc ngoài trách nhiệm cá nhân có thể dẫn đến lối sống ích kỷ, hẹp hòi. Một người chỉ biết đến bản thân mà không để ý đến gia đình, bạn bè hay cộng đồng sẽ khó xây dựng được các mối quan hệ bền vững. Ngược lại, sự quan tâm đúng mức đến người khác không chỉ thể hiện lòng nhân ái mà còn giúp mỗi người trưởng thành hơn trong tư duy và hành động. Chẳng hạn, việc tham gia các hoạt động thiện nguyện hay giúp đỡ người gặp khó khăn không phải là “việc của mình”, nhưng lại mang ý nghĩa to lớn đối với xã hội.
Vậy nên, thay vì tuyệt đối hóa quan điểm “chỉ cần làm tốt việc của mình”, chúng ta cần tìm sự cân bằng. Làm tốt công việc cá nhân là nền tảng, nhưng đồng thời, mỗi người cũng nên mở lòng, quan tâm đến những gì xảy ra xung quanh trong khả năng của mình. Sự quan tâm ấy không có nghĩa là can thiệp quá mức hay ôm đồm, mà là thể hiện tinh thần trách nhiệm với cộng đồng, biết sẻ chia và hợp tác khi cần thiết. Một xã hội hài hòa chỉ có thể được xây dựng khi mỗi cá nhân vừa hoàn thành tốt vai trò của mình, vừa biết nhìn xa hơn phạm vi trách nhiệm cá nhân.
Tóm lại, quan điểm “Chỉ cần làm tốt việc của mình, những việc khác không cần quan tâm” mang ý nghĩa tích cực trong việc khuyến khích trách nhiệm cá nhân và sự tập trung. Tuy nhiên, nếu hiểu sai hoặc áp dụng cực đoan, nó có thể dẫn đến sự thờ ơ, thiếu gắn kết trong xã hội. Vì vậy, mỗi người cần biết dung hòa giữa việc hoàn thành tốt công việc của mình và sự quan tâm đúng mức đến những vấn đề chung. Chỉ khi đó, chúng ta mới có thể vừa phát triển bản thân, vừa góp phần xây dựng một cộng đồng tốt đẹp hơn.