K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Mọi người ơi! Giúp em giải bài này với ạ.Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi:      “Một hôm có người hàng rượu tên là Lí Thông đi qua đó. Thấy Thạch Sanh gánh về một gánh củi lớn, hắn nghĩ bụng: “Người này khoẻ như voi. Nó về ở cùng thì lợi biết bao nhiêu”. Lí Thông lân la gợi chuyện, rồi gạ cùng Thạch Sanh kết nghĩa anh em. Sớm mồ côi cha mẹ, tứ cố vô thân, nay có...
Đọc tiếp

Mọi người ơi! Giúp em giải bài này với ạ.
Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi:

      “Một hôm có người hàng rượu tên là Lí Thông đi qua đó. Thấy Thạch Sanh gánh về một gánh củi lớn, hắn nghĩ bụng: “Người này khoẻ như voi. Nó về ở cùng thì lợi biết bao nhiêu”. Lí Thông lân la gợi chuyện, rồi gạ cùng Thạch Sanh kết nghĩa anh em. Sớm mồ côi cha mẹ, tứ cố vô thân, nay có người săn sóc đến mình, Thạch Sanh cảm động, vui vẻ nhận lời. Chàng từ giã gốc đa, đến sống chung với mẹ con Lí Thông.

Bấy giờ, trong vùng có con chằn tinh, có nhiều phép lạ, thường ăn thịt người. Quan quân đã nhiều lần đến bổ vây định diệt trừ nhưng không thể làm gì được. Dân phải lập cho nó miếu thờ, hằng năm nạp một mạng người cho chằn tinh ăn thịt để nó đỡ phá phách.

Năm ấy, đến lượt Lý Thông nộp mình. Mẹ con hắn nghĩ kế lừa Thạch Sanh chết thay. Chiều hôm đó, chờ Thạch Sanh kiếm củi về, Lý Thông dọn một mâm rượu thịt ê hề mời ăn, rồi bảo:

Đêm nay, đến phiên anh canh miếu thờ, ngặt vì dở cất mẻ rượu, em chịu khó đi thay anh, đến sáng thì về.

Thạch Sanh thật thà, nhận lời đi ngay..

(Theo Nguyễn Đổng Chi)

 Câu 1. Đoạn trích trên được trích từ văn bản nào? Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản.

Câu 2. Chỉ ra chi tiết thần kì trong đoạn trích trên.

Câu 3. Đoạn trích trên giúp em hiểu gì về bản chất hai nhân vật Lí Thông, Thạch Sanh?

Câu 4. Từ đoạn trích trên, em rút ra bài học gì cho bản thân trong cách ứng xử với mọi người?

Cảm ơn mọi người!✿


1
22 tháng 5

Chào bạn! Mình sẽ giúp bạn trả lời từng câu hỏi dựa trên đoạn trích truyện Thạch Sanh nhé.


Câu 1: Đoạn trích trên được trích từ văn bản nào? Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản.

  • Văn bản: Đoạn trích trên được trích từ truyện cổ tích "Thạch Sanh".
  • Phương thức biểu đạt chính: Phương thức tự sự (kể chuyện). Đoạn văn kể lại một câu chuyện có trình tự thời gian, có nhân vật, tình huống và sự kiện rõ ràng.

Câu 2: Chỉ ra chi tiết thần kì trong đoạn trích trên.

  • Chi tiết thần kì là con chằn tinh có nhiều phép lạ, thường ăn thịt người, khiến quan quân không thể diệt trừ, dân phải lập miếu thờ và nộp mạng người hàng năm để nó không phá phách.

Câu 3: Đoạn trích trên giúp em hiểu gì về bản chất hai nhân vật Lí Thông, Thạch Sanh?

  • Lí Thông: Là người xảo quyệt, gian dối, lợi dụng sức khỏe của Thạch Sanh để trục lợi cho bản thân. Hắn lừa Thạch Sanh đi thay mình canh miếu thờ để gặp nguy hiểm.
  • Thạch Sanh: Là người thật thà, hiền lành, tốt bụng, sẵn sàng giúp đỡ người khác dù không biết nguy hiểm đang chờ mình.

Câu 4: Từ đoạn trích trên, em rút ra bài học gì cho bản thân trong cách ứng xử với mọi người?

  • Em rút ra bài học rằng cần phải cẩn trọng trong việc tin người, không nên dễ dàng tin lời người khác mà không suy xét kỹ càng.
  • Đồng thời, cần giữ phẩm chất thật thà, tốt bụng nhưng cũng phải biết tự bảo vệ mình trước những người xấu.
  • Biết phân biệt rõ bạn và thù, tránh bị lợi dụng.

Nếu bạn cần mình giải thích thêm hay giúp đỡ phần nào khác, cứ hỏi nhé! Chúc bạn học tốt! 🌟

GN
GV Ngữ Văn
Giáo viên
26 tháng 9 2018

1. Niêu cơm thần kì của Thạch Sanh trong truyện cổ tích cùng tên có ý nghĩa:

- Thể hiện bản lĩnh và sức mạnh của Thạch Sanh cũng như của dân tộc có thể quy phục 18 nước chư hầu.

- Niêu cơm ăn mãi lại đầy thể hiện ước mơ về một đất nước giàu mạnh, no đủ, thái bình, thịnh trị.

2. Chi tiết tiếng đàn thần Thạch Sanh:

- Đó vừa là tiếng đàn giúp Thạch Sanh giãi bày nỗi lòng trong khi bị giam ở ngục. 

- Đó là tiếng đàn chữa lành bệnh cho công chúa, là sợi dây liên kết giúp công chúa nhận ra Thạch Sanh và giải nỗi oan cho chàng.

3. Cách giải đố của em bé thông minh trong câu chuyện cùng tên dựa trên những lời giải đố hóc búa của vị vua. Vua ban cho trâu, bắt phải đẻ nghé, vua ban cho mấy con chim sẻ bắt làng phải soạn đám cỗ thật tươm,...

Những lời vua ban chỉ là thách thức để thử tài trí thông minh và tìm ra người hiền tài cứu nước.

Cách đối đáp của cậu bé thể hiện sự thông minh: 

- Biết đó là vật vua ban nên bảo cả làng mổ trâu ra ăn.

- Đưa cho sứ giả cây kim yêu cầu mài thành chiếc dao sắc để xẻ thịt chim làm cỗ.

- Kêu khóc trước công đường vì bố không đẻ em bé cho bế.

- Xứ thần nước Hoa thách xỏ dây cho chiếc vòng, cậu buộc dây vào con kiến và bôi mỡ ở đầu kia để thu hút con kiến.

=> Cách giải đó của cậu bé thông minh, linh hoạt và sáng tạo, ứng biến nhanh trước mọi tình huống.

4. Em bé thông minh khác với những truyện khác ở chỗ: không sử dụng chi tiết kì ảo, lực lượng phù trợ

- Truyện hầu như không sử dụng yếu tố kì ảo. Những chi tiết về việc ứng xử của cậu bé thể hiện sự thông minh rất chân thực, không phải là huyền thoại.

- Còn những chi tiết kì ảo được sử dụng trong chuyện Thạch Sanh, Sọ Dừa là sự trợ giúp đối với nhân vật, thể hiện ước mơ của nhân dân lao động gửi gắm vào hình tượng anh hùng hay những con người bất hạnh sẽ được hưởng hạnh phúc và có cuộc sống xứng đáng với tài năng, phẩm chất.

5. Nhân vật em bé thông minh trong truyện cổ tích cùng tên là người bộc lộ tài năng, phẩm chất ngay từ nhỏ. Những thử thách vua ban khiến cả làng run sợ và lo lắng còn em bé thì rất dũng cảm và sáng suốt khi nhìn nhận được những vấn đề ấy. Hơn nữa, trước thử thách oái oăm về con chim sẻ, em bé thông minh còn biết "đối đáp" khéo léo lại vua là: muốn thịt chim thì phải có dao sắc và yêu cầu vua rèn cây kim thành con dao sắc để sắm cỗ. Việc đối đáp này thật chí lí. Hơn nữa, khi vua yêu cầu làng nuôi đôi trâu để nó đẻ thành nghé con, cậu bé đã rất thông minh bằng cách kêu khóc trước công đường yêu cầu vua xử kiện: cha mình không chịu đẻ em bé cho mình bé. Cuộc kiện ấy khiến vua cũng phải bò lăn ra cười và phục cái tài của cậu bé. Đặc biệt hơn cả là chi tiết xỏ dây vào chiếc vòng đã khiến cả xứ thần ngoại quốc cũng phải nể phục. Như vậy chỉ qua một vài màn đối đáp, đặc biệt là vượt qua thử thách cuối cùng đã thể hiện trí tuệ của nước Việt, ngợi ca trí tuệ của con người.

18 tháng 10 2020

bạn thấy đoạn nào có ích thì hãy lấy nhá

Truyện cổ tích “Thạch Sanh” là một truyện cổ tích thần thoại vô cùng hấp dẫn thể hiện cuộc chiến giữa cái thiện và cái ác trong cuộc sống. Đối lập với nhân vật lương thiện anh dũng, thật thà là Thạch Sanh chính là nhân vật tham lam, mưu mô xảo quyệt Lý Thông.

Nếu không có nhân vật này trong truyện thì câu chuyện sẽ trở nên nhạt nhẽo vô cùng, bởi chính những kẻ ác như Lý Thông tồn tại thì những người tốt như Thạch Sanh mới có cơ hội tỏa sáng đòi lại sự công bằng trong cuộc sống.

Lý Thông xuất thân là một tên bán rượu, chuyên gánh rượu ra chợ bán, hắn sống với một bà mẹ già, cha hắn mất từ lâu. Ngày ngày, Lý Thông đi qua gốc đa thấy Thạch Sanh sống ở đó có một mình, thấy Thạch Sanh không cha không mẹ không người thân thiết lại có sức vóc khỏe mạnh, cường tráng hơn người nên Lý Thông âm mưu lợi dụng Thạch Sanh.

Hắn gạ gẫm Thạch Sanh kết nghĩa huynh đệ với mình, rồi đưa anh về nhà cùng sinh sống nhưng thực chất là muốn bóc lột sức lực khỏe mạnh lực điền của Thạch Sanh, muốn có thêm một nô lệ không phải trả tiền công mà thôi. Một âm mưu vô cùng thâm độc nhưng lại đội lốt nhân từ bác ái, thể hiện tấm lòng bao dung của hắn với những người côi cút như Thạch Sanh, nên làm cho Thạch Sanh nhân hậu cả tin nhận lời ngay tức thì.

Trong làng Lý Thông sống có một con chằn tinh vô cùng hiểm ác, nó thường tác quái dân làng nhưng không ai giết được nó. Triều đình nhiều lần ra bố cáo ai giết được chằn tinh thì thăng quan tiến chức thưởng tiền vàng. Nhưng chưa có vị anh hùng nào làm được. Chính vì vậy, hàng năm dân làng thường phải cúng gà, lợn, cho con chằn tinh đó và mỗi năm phải nộp cho nó một mạng người để nó làm mồi nhắm rượu.

Năm đó, tới lượt Lý Thông phải nộp mạng mình cho chằn tinh, hắn là kẻ tham sống sợ chết, lại vô cùng mưu mô, xảo quyệt. Chính vì vậy, hắn đã lừa cho Thạch Sanh đi ra miếu hoang một mình để Thạch Sanh chết thay hắn.

Hành động này của Lý Thông thể hiện hắn là người vô cùng độc ác, tới mức mất hết tính người, không thể nào dung thứ nổi, bởi vì mạng sống của mình mà hắn nỡ đẩy một con người vô tội tới chỗ chết không thương tiếc.

Nhưng Thạch Sanh vốn là người anh dũng, khỏe mạnh, nên anh không những không bị chằn tinh ăn thịt, mà ngược lại còn giết chết chằn tinh rồi chặt đầu nó tha về nhà Lý Thông. Lý Thông nhìn thấy Thạch Sanh trở về nhà tưởng ma về báo oán hắn vô cùng hoảng sợ, sự hoảng sợ của một kẻ có tật giật mình, còn nếu không làm việc xấu nửa đêm không sợ ma tới gõ cửa.

Nhưng sau khi biết, Thạch Sanh còn sống trở về lại có công giết chằn tinh đáng lý ra hắn phải mừng cho Thạch Sanh cảm thấy xấu hổ vì hành động đẩy người em kết nghĩa của mình tới chỗ chết. Nhưng hắn không hề cảm thấy ăn năn ân hận, mà lòng tham của hắn lại trỗi dậy, hắn muốn đuổi Thạch Sanh về lại rừng sâu để cướp công của anh.

Chính vì vậy, Lý Thông nghĩ ra mưu kế nghe rất nhân đạo nhưng lại là âm mưu quỷ kế của hắn. Hắn bảo với Thạch Sanh rằng đó là con vật vua nuôi đã lâu em giết nó là có tội vua sẽ xử tội chết’

Hắn bảo Thạch Sanh hãy trốn vào rừng ở, còn đây để hắn lo liệu cho. Hắn quá khôn ngoan nên lừa được Thạch Sanh nhân hậu hiền lành một cách tài tình, ngoạn mục chưa từng có. Và như vậy Thạch Sanh lại trở về nơi mình sinh ra và lớn lên ngày ngày sống dưới gốc đa côi cút một mình.

Còn Lý Thông đổi vận hắn từ tên bán rượu trở thành quận công được cho nhà, cho người hầu, được hưởng vô vàn vinh hoa phú quý. Những điều đáng ra Thạch Sanh mới là người được hưởng.
Nhưng không may cho hắn, là công chúa của vua tên là Quỳnh Nga không may bị Đại bàng bắt đi mất, nhà vua kêu hắn vào cung bảo Lý Thông anh hùng giết chằn tinh hãy đi tới hang của đại bàng cứu công chúa, nếu thành công sẽ gả công chúa cho hắn.

Hắn vận dụng tài trí của mình nhờ quân lính thu thập tin tức rồi cũng tìm được tới cửa hang của đại bàng nhưng hắn không vội vàng giao chiến. Mà đi tìm lại Thạch Sanh nhờ giúp đỡ, Thạch Sanh trong một lần đang ngủ trưa nhìn thấy con đại bàng cắp một cô gái bay qua cây đa của mình nên anh đã dùng tên bắn con đại bàng đó bị thương và theo vết máu tìm tới cửa hang đại bàng để cứu người con gái kia.

Lúc này, Thạch Sanh gặp Lý Thông hai anh em mừng tủi, Lý Thông mượn những lời đường mật để xoa dịu Thạch Sanh và nhờ Thạch Sanh giúp mình. Thạch Sanh không biết được Lý Thông là người bản chất nham hiểm xấu xa, nên anh vẫn ngây thơ giúp hắn.

Hắn bảo Thạch Sanh xuống hang sâu cứu công chúa rồi đưa công chúa lên trước, sau đó thì em lên sau. Thạch Sanh làm như lời hắn nói cứu công chúa dưới hang sâu rồi buộc dây thừng cho người ở trên miệng hang kéo công chúa lên trước, rồi sẽ tới mình. Nhưng khi công chúa vừa lên tới cửa hang Lý Thông cho quân lính chặn đá ở cửa hang không cho Thạch Sanh ra, nhằm hãm hại Thạch Sanh lần hai để cướp công.

Hành động bịt cửa hang của hắn thể hiện sự nhẫn tâm của một con người bất lương sẵn sàng giết người để mưu cầu danh lợi, chính hành động này của hắn làm cho Thạch Sanh hiểu bụng dạ và bản chất của người anh kết nghĩa nham hiểm kia, nếu không anh sẽ còn bị lừa mãi mãi.

Thạch Sanh bị nhốt lại trong hang của đại bàng anh không những không bị chết đói chết khát mà còn cứu được con gái vua Thủy Tề, rồi được nàng dẫn xuống long cung chơi. Nhà vua Thủy Tề muốn cảm ơn ân nhân cứu mạng con gái mình nên tặng anh một báu vật đó chính là một cây đàn thần, và một chiếc nồi cơm không đáy.

Nhân vật Lí Thông là nv đại diện cho sự tà ác , đóng 1 vai trò khá quan trọng trong văn bản . Hắn đại diện cho sự nham hiểm, mưu mô với những chiêu trò độc ác nhằm mục đích xấu . Ích kỷ ,ham lợi và còn đại diện cho những con người độc ác tham vinh hoa phú quý, mê muội tiền bạc , gia tài tới mức làm hại người khác . Lí Thông kết nghĩa anh em với Thạch Sanh rồi rủ  về nhà mình sinh sống để lợi dụng sức lực của chàng vì Thach Sanh sống đơn thân , mạnh khoẻ , cường tráng và chàng thật sự có phẩm giá trong sạch .Thạch Sanh thật sự cần 1 mái ấm gia đình , tình yêu thương của những con người ruột thịt . Lí Thông lợi dụng điều ấy và hắn muốn gia đình mình có một nô lệ không công , hắn sung sướng khi bt rằng Thạch Sanh có 1 đức tính như thế , thiện lành , trong sáng . Điều ấy mang lại lợi nhuận cho hắn : một kẻ ngốc , muốn kết nghĩa anh em , lại dễ dàng sai khiến , hắn bộc lộ bản chất độc ác , ham lợi , không có tính người . Và cuối cùng , những kẻ ác cũng sẽ bị trừng trị , âm mưu thâm độc của Lý Thông bị phá tan . Hắn bị cắt chức tuy không bị giết nhưng phải làm anh bán rượu như xưa tay trắng lại hoàn tay trắng. Hắn và bà mẹ trở về nhà cũ sinh sống trên đường đi bị sét đánh trúng biến thành con bọ hung hôi thối, xấu xí .

21 tháng 7 2018

bài làm:

Tôi là Lý Thông, một người chuyên bán rượu. Trong một lần đi bán rượu ở xã Cao Bình, ngồi nghỉ chân tại một quán nước gần gốc đa, tôi thấy một người vác về một đống củi to, tôi nghĩ bụng đây chắc chắc là một người có sức khỏe phi thường, liền lấn lá làm quen. Anh ta tên là Thạch Sanh, từ nhỏ đã mồ côi cha mẹ, của cải chẳng có gi ngoài chiếc búa cha để lại. Tôi biết tên này thật thà, dễ lợi dụng nên đã quyết định kết nghĩa anh em với nó và cho nó về nhà tôi ở.
Thật đúng là gặp phải của hớ, từ ngày có nó mẹ con tôi đỡ vất vả đi nhiều. Bấy giờ, trong vùng có một con chằn tinh rất hung ác, phép thuật vô song, thường xuyên bắt người ăn thịt. Để yên ổn, dân làng tình nguyện nộp người cho nó để nó ăn thịt, không quấy phá dân làng nữa. Lần đó, đến lượt tôi, tôi bèn nghĩ ra cách là nhờ Thạch Sanh đi thay mình. Tối đó, tôi mời Thạch Sanh ăn uống no say, rồi cất lời nhờ cậy đi trông miếu thay mình vì mình còn phải cất mẻ rượu mới. Thạch Sanh không nghĩ ngợi nhiều liền nhận lời ngay. Tôi và mẹ vui mừng lắm.
Đêm hôm đó, tôi đang ngủ say thì bỗng có tiếng gọi của Thạch Sanh, mẹ con tôi nghĩ Thạch Sanh về đòi mạng, ,mẹ con tôi van xin khẩn thiết. Thạch Sanh mới kể lại chuyện giết chằn tinh, bây giờ mẹ con tôi mới an tâm. Tôi còn nghĩ ra một kế lừa Thạch Sanh rằng đó là con vật Vua nuôi, không giết được và bảo thạch Sanh về lại gốc đa cũ đi, không sẽ bị trách tôi. Việc ở đây cứ để anh xử lý cho. Lừa được Thạch Sanh, tôi liền mang đầu chằn tinh lên quan lĩnh thưởng. Tôi được vua khen ngợi và phong làm đô đốc.
Năm đó, Vua có một người con gái đến tuổi lấy chồng nhưng chưa chọn được ai thích hợp, vua cha bèn nghĩ ra cách ném cầu kén rể, ai bắt được cầu sẽ được làm phò mã.Nhưng khi công chúa vừa lên lầu chuẩn bị ném cầu thì bị một con đại bàng cắp đi mất. Thạch Sanh đang ngồi gốc đa, thấy đại bàng cắp người đi qua, chàng bèn lấy tên bắn trúng nó 1 phát, nhưng do đại bàng quá khỏe mạnh, nên nó vẫn bay được về hang. Chàng lần theo vết máu tìm được hang của Đại bàng.
Tôi được vua cha giao cho nhiệm vụ đi tìm công chúa và hứa sẽ gả con gái, truyền ngôi cho tôi nữa. Nhưng tôi chỉ vừa mừng vừa lo, không biết tìm công chưa kiểu gi cả. Tôi liền nghĩ đến Thạch Sanh, tôi về lại gốc đa năm xưa tìm nó. Thật vui mừng khi nó chính là người bắn trúng con đại bàng. Thạch Sanh còn tình nguyện xuống hang sâu để tìm công chúa. Tôi buộc dây vào thắt lưng hắn, dặn rằng khi vào cứu được công chúa thì hãy lay dây để kéo công chua lên, sua đó sẽ thả dây xuống để cứu em. Khi hắn cứu được công chúa, tôi đã không thả dây xuống cứu hắn nữa mà vít luôn của hang lại.ư
Từ lúc công chúa về cung không nói không rằng, vua cha rất lo lắng. Tôi đã mời rất nhiều nhà sư, đạo gia về để lễ tế nhưng không có tác dụng. Một hôm, trong từ trong tù phát ra một tiếng đàn của ai đó. Bỗng công chúa cất tiếng nói và muốn gặp người đánh đàn. Vua liền truyền người đánh đàn vào cung. Trước mặt mọi người tôi đã bị Thạch Sanh vạch mặt, Thạch Sanh vẫn thương tình tôi nên tha cho mẹ con tôi về quê làm ăn. Nhưng giữa đường do giữ lời thề năm xưa lúc kết nghĩa anh em. Tôi đã bị sét đánh chết.

Nhớ k mkm nha!!!

21 tháng 7 2018

Tôi là Lý Thông, một người chuyên bán rượu. Trong một lần đi bán rượu ở xã Cao Bình, ngồi nghỉ chân tại một quán nước gần gốc đa, tôi thấy một người vác về một đống củi to, tôi nghĩ bụng đây chắc chắc là một người có sức khỏe phi thường, liền lấn lá làm quen. Anh ta tên là Thạch Sanh, từ nhỏ đã mồ côi cha mẹ, của cải chẳng có gi ngoài chiếc búa cha để lại. Tôi biết tên này thật thà, dễ lợi dụng nên đã quyết định kết nghĩa anh em với nó và cho nó về nhà tôi ở.

Thật đúng là gặp phải của hớ, từ ngày có nó mẹ con tôi đỡ vất vả đi nhiều. Bấy giờ, trong vùng có một con chằn tinh rất hung ác, phép thuật vô song, thường xuyên bắt người ăn thịt. Để yên ổn, dân làng tình nguyện nộp người cho nó để nó ăn thịt, không quấy phá dân làng nữa. Lần đó, đến lượt tôi, tôi bèn nghĩ ra cách là nhờ Thạch Sanh đi thay mình. Tối đó, tôi mời Thạch Sanh ăn uống no say, rồi cất lời nhờ cậy đi trông miếu thay mình vì mình còn phải cất mẻ rượu mới. Thạch Sanh không nghĩ ngợi nhiều liền nhận lời ngay. Tôi và mẹ vui mừng lắm.

Đêm hôm đó, tôi đang ngủ say thì bỗng có tiếng gọi của Thạch Sanh, mẹ con tôi nghĩ Thạch Sanh về đòi mạng, ,mẹ con tôi van xin khẩn thiết. Thạch Sanh mới kể lại chuyện giết chằn tinh, bây giờ mẹ con tôi mới an tâm. Tôi còn nghĩ ra một kế lừa Thạch Sanh rằng đó là con vật Vua nuôi, không giết được và bảo thạch Sanh về lại gốc đa cũ đi, không sẽ bị trách tôi. Việc ở đây cứ để anh xử lý cho. Lừa được Thạch Sanh, tôi liền mang đầu chằn tinh lên quan lĩnh thưởng. Tôi được vua khen ngợi và phong làm đô đốc.

Năm đó, Vua có một người con gái đến tuổi lấy chồng nhưng chưa chọn được ai thích hợp, vua cha bèn nghĩ ra cách ném cầu kén rể, ai bắt được cầu sẽ được làm phò mã.Nhưng khi công chúa vừa lên lầu chuẩn bị ném cầu thì bị một con đại bàng cắp đi mất. Thạch Sanh đang ngồi gốc đa, thấy đại bàng cắp người đi qua, chàng bèn lấy tên bắn trúng nó 1 phát, nhưng do đại bàng quá khỏe mạnh, nên nó vẫn bay được về hang. Chàng lần theo vết máu tìm được hang của Đại bàng.

Tôi được vua cha giao cho nhiệm vụ đi tìm công chúa và hứa sẽ gả con gái, truyền ngôi cho tôi nữa. Nhưng tôi chỉ vừa mừng vừa lo, không biết tìm công chưa kiểu gi cả. Tôi liền nghĩ đến Thạch Sanh, tôi về lại gốc đa năm xưa tìm nó. Thật vui mừng khi nó chính là người bắn trúng con đại bàng. Thạch Sanh còn tình nguyện xuống hang sâu để tìm công chúa. Tôi buộc dây vào thắt lưng hắn, dặn rằng khi vào cứu được công chúa thì hãy lay dây để kéo công chua lên, sua đó sẽ thả dây xuống để cứu em. Khi hắn cứu được công chúa, tôi đã không thả dây xuống cứu hắn nữa mà vít luôn của hang lại.

Từ lúc công chúa về cung không nói không rằng, vua cha rất lo lắng. Tôi đã mời rất nhiều nhà sư, đạo gia về để lễ tế nhưng không có tác dụng. Một hôm, trong từ trong tù phát ra một tiếng đàn của ai đó. Bỗng công chúa cất tiếng nói và muốn gặp người đánh đàn. Vua liền truyền người đánh đàn vào cung. Trước mặt mọi người tôi đã bị Thạch Sanh vạch mặt, Thạch Sanh vẫn thương tình tôi nên tha cho mẹ con tôi về quê làm ăn. Nhưng giữa đường do giữ lời thề năm xưa lúc kết nghĩa anh em. Tôi đã bị sét đánh chết.

K

hông biết tự bao giờ quê tôi có con chằn tinh hung dữ. Nó được ở trong cái miếu giữa rừng già. Hàng năm, phải nộp một mạng người cho chằn tinh ăn thịt. Đến lượt nhà nào thì nhà đó phải theo lệ mà làm.

Năm đó đến lượt tôi. Nghe lệnh báo, mẹ tôi ngã lăn trước bếp rượu, chết ngất đi. Khi tỉnh lại mẹ tôi nói:

–  Nghĩ cách đi con! Cha con chết rồi mẹ chỉ có mình con.

Chao ôi! Còn tính gì nữa. Tôi vào múc một bát rượu ngồi uống. Tôi khổ, tôi buồn. Rồi tôi sợ bị chằn tinh ăn thịt. Nó quấn tôi, vặn xương tôi gãy răng rắc. Tôi nghẹt thở, chết. Nó nuốt chửng tôi. Men rượu chếnh choáng. Tôi nhìn những đống củi xếp trước nhà. Đó là củi rừng Thạch Sanh lấy mỗi ngày. Từ khi Thạch Sanh về làm con nuôi nhà này, gia đình tôi làm ăn tốt lên nhiều. Chúng tôi giàu có lên nhanh chóng. Bây giờ Thạch Sanh đang ở rừng mà tôi như thấy nó đang xếp củi trước sân. Hay là… Tôi vừa thầm nghĩ vừa nâng tô rượu uống ừng ực. Mẹ tôi giật tô rượu ra. Bà cũng nhìn ra sân củi. Bà héo như là một tàu lá. Chẳng biết bà nói với tôi, nói với chính bà hay bà nói với trời:

–  Có nhẽ trời Xui đất khiến nó về làm con nuôi nhà này để… thay cho Lí Thông.

Thấy tôi ngồi lì. Mẹ tôi lại lẩm bẩm:

–   Nó một thân một mình. Có sao cũng chỉ một mình nó.

Bà chợt quay lại, nắm tay tôi lắc lắc:

–   Mẹ xin con! Mẹ chỉ có một mình con…

Tôi hoảng SỢ:

–   Mẹ đừng nói nữa! Chằn tinh linh lắm. Chúng ta không gạt được chằn tinh đâu.

Mẹ tôi năn nỉ:

–   Chẳng lẽ con chịu cho chằn tinh vặn, chằn tinh nuốt sao? Nếu trời đã khiến nó đến sao ta không thử xem sao? Thạch Sanh thay con tới miêu, nếu thần không nhận thì con tới cũng chưa muộn mà.

Tôi liền nói:

–    Nếu Thạch Sanh không chịu đi thì sao? Làm thế nào đây mẹ?

Hai mẹ con tôi tính kế nhờ Thạch Sanh đi giùm. Chúng tôi làm cỗ

cúng thần. Chập tối, Thạch Sanh đi rừng về cùng ăn uống. Tôi nói:

–   Anh phải đi cúng miếu đêm nay. Nhưng anh đi lại sợ hỏng mẻ rượu ở nhà.

Thạch Sanh vô tư:

–   Miếu ở đâu, em đi thay anh. Anh ở nhà cất rượu. Làm vậy được cả hai việc.

Mẹ tôi chắp tay:

–   Mô phật! Cúng miếu rừng khuya, Thạch Sanh nó muốn đi thay anh nó. Tự con muôn đi phải không Thạch Sanh?

Thạch Sanh gắp thức ăn cho mẹ nuôi và từ tốn nói:

–  Mẹ hỏi chi lạ vậy? Con là con, là em trong nhà. Vả lại rừng núi, con quen từ nhỏ. Con ở gôc đa bao năm có sao đâu. Thôi, con đi ngay cho kịp.

Thạch Sanh lập tức ra đi. Mẹ tôi dặn theo:

–   Tới miếu con khấn to: “Tôi là em Lí Thông tới cúng miếu đây!” rồi hãy vào nghe con!

Thạch Sanh đi rồi, mẹ con tôi không ngủ được. Mẹ tôi thắp hết tuần nhang nọ tới tuần nhang kia. Tôi ngồi uống hết bát rượu này tới bát rượu khác. Đêm trôi chậm chạp, dài đến vô cùng. Bất chợt canh tư có tiếng đập cửa rầm rầm. Mẹ tôi lao ra cửa quỳ lạy:

–   Vong hồn Thạch Sanh thiêng liêng, con giận hờn về ngay đây sao? Mẹ xin con! Ngày mai mẹ sẽ cơm canh cúng con đầy đủ. Mẹ sẽ bắt Lí Thông thờ cúng con suốt đời.

Tôi nghe tiếng Thạch Sanh nói:

–   Mẹ! Con chém được chằn tinh rồi. Mở cửa cho con.

Tôi hốt hoảng, sợ hãi lên tiếng:

–  Thạch Sanh, xin em đi…

Thạch Sanh:

–   Em đi và em về rồi đây. Anh mở cửa xem đầu chằn tinh này.

Tôi van lạy:

–    Đừng dọa anh nữa! Xin em…

Thạch Sanh đẩy cửa, xách cái đầu chằn to tướng vào. Máu me đầy mình nó. Mẹ tôi lăn ra đất chết ngất. Thạch Sanh lay gọi bà dậy. Tôi nhìn cái đầu chằn tinh mà không tin ở mắt mình. Thạch Sanh đã chém chết nó, do trời xui khiến nó tới đây, thay tôi… như mẹ tôi nói sao? Chợt tôi nghĩ ra. Không! Trời đất xui khiến nó thay tôi chặt đầu chằn tinh chứ không phải được hưởng công giết chằn tinh vua thưởng. Nếu chém đầu chằn tinh tiếng tăm sẽ lừng lẫy gấp muôn lần anh bán rượu. Tại sao tôi lại bỏ lỡ cơ hội này? Vả lại, nếu bây giờ tấu lên là Thạch Sanh đi miếu thì tôi mắc tội bất tuân pháp lệnh. Thôi, hắn không chết là may rồi! Tôi liền dọa hắn:

–   Này Thạch Sanh, em có biết là em vừa chém chết vật báu vua nuôi không?

Thạch Sanh:

–   Nó là con chằn tinh.

Tôi la to:

–   Em đem họa tới nhà này rồi! Cả em, cả nhà ta sẽ bị xử trảm…

Thạch Sanh tưởng thật, sợ hãi. Tôi liền dọa:

–   Em không trốn ngay đi, còn đứng đó sao?

Thạch Sanh xách búa ra đi. Tôi nói với theo:

–   Ta nể tình anh em mà bao che cho em đó, hiểu không?

Tiếng chân xa dần. Trời đã bảng lảng sáng…

Kể lại chuyện Thạch Sanh bằng lời kể của Lý Thông – Dàn ý

Mở bài:

+ Lí Thông tự giới thiệu về mình (trước đây là người nhưng hiện giờ đang là một con bọ hung xấu xí).
+ Gợi ra nguyên nhân dẫn đến bi kịch của mình.

Thân bài:

+ Lí Thông gặp Thạch Sanh, những toan tính của Lí Thông và việc hai người kết nghĩa, lời thề của Lí Thông.
+ Chuyện Thạch Sanh ở nhà Lí Thông: dốc sức làm việc cho mẹ con Lí Thông.
+ Chuyện con chăn tinh trong vùng và những mưu toan của Lí Thông dẫn đến hành động lừa Thạch Sanh đi canh miếu.
+ Chuyện Lí Thông và mẹ đang ngủ thì Thạch Sanh về gọi cửa – tâm trạng sợ sệt hốt hoảng tưởng hồn Thạch Sanh về đòi mạng chuyển sang những toan tính rất nhanh khi biết Thạch Sanh đã giết chết chằn tinh dẫn đến hành động lừa Thạch Sanh bỏ đi.
+ Chuyện Lí Thông đem đầu mãng xà đi lãnh thưởng, được hưởng vinh hoa phú quý; những suy nghĩ của Lí Thông về Thạch Sanh (ngu ngốc).
+ Chuyện công chúa bị đại bàng bắt đi, Lí Thông phải tìm công chúa, tâm trạng và suy nghĩ của Lí Thông dẫn đến kế tìm Thạch Sanh.
+ Chuyện Thạch Sanh tìm và cứu được công chúa; Lí Thông lấp cửa hang hãm hại Thạch Sanh cướp công cứu công chúa rồi được lãnh thưởng; công chúa bị câm.
+ Nhận được tin Thạch Sanh bị bắt giam vì tội ăn trộm vàng bạc, Lí Thông vừa kinh ngạc (vì Thạch Sanh còn sống) vừa vui mừng (vì Thạch Sanh bị khép vào trọng tội).
+ Chuyện Thạch Sanh được tiếng đàn minh oan, công chúa nói được; Lí Thông bị trừng phạt đúng như lời thề năm xưa.
+ Thạch Sanh lấy công chúa, được làm vua và hưởng hạnh phúc lâu bền.

Những suy nghĩ về tình cảm anh em, về triết lí "ác giả ác báo" của nhân dân ta.

  • JEWLIE
  • 16/10/2019

Ý nghĩa của cây đàn thần trong truyện Thạch Sanh là:

+ Tượng trưng cho công lí

+ Tiếng đàn của tình yêu

+ Tượng trưng cho lòng nhân đạo

+ Tiếng đàn đã cứu công chúa khỏi bị câm, giúp Thạch Sanh thoát khỏi cảnh tù tội và minh oan cho mình, vạch trần tội ác của Lí Thông.

hok tốt

26 tháng 2 2024

Trol trol việt nam

24 tháng 2

Cái gì đáy

 

19 tháng 10 2017

đề gì lủng củng vậy bạn

19 tháng 10 2017

Đề quá lủng củng , Tưởng tượng lạp phiên tòa xét xử??

2 tháng 9 2017
Thạch Sanh Lí Thông

Thạch Sanh là người nhân hậu, độ lượng, trong sáng vô cùng. Luôn tin người, sẵn sàng giúp đỡ người bị hại, không bao giờ nghĩ tới việc người đền ơn.

Lí Thông là kẻ vong ân bội nghĩa, xảo trá, gian ác, thấp hèn.

Thạch Sanh giết chằn tinh, đại bàng, cứu công chúa.

Lí Thông hèn nhát đẩy Thạch Sanh thế mạng cho mình nhưng khi Thạch Sanh lập được công lớn thì lại tìm cách cướp công.

- Hình tượng nhân vật Thạch Sanh và Lí Thông đại diện cho hai thái cực thiện và ác, chính nghĩa và gian tà.

- Sự chiến thắng của Thạch Sanh đối với Lí Thông là sự chiến thắng của cái đẹp, cái thiện đối với cái ác, cái xấu.

2 tháng 11 2016

mọi người giúp mh với chiều mh fai nộp rui