hãy viết cảm nhận về bài thơ " Mẹ và Quả " của tác giả " Nguyễn Khoa Điềm "
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Bài thơ "Đất Nước" của Nguyễn Khoa Điềm là một tác phẩm đầy cảm xúc với những hình ảnh và những câu từ đơn giản nhưng sâu sắc. Bài thơ mang lại cho người đọc một cái nhìn tổng quan về quê hương, về đất nước và những người dân sống trong nó. Bài thơ bắt đầu bằng việc miêu tả về quê hương, về quá trình lớn lên của mỗi người. Đất Nước là nơi mà người ta đến trường, tắm, hò hẹn và kỷ niệm và là nơi gắn kết tình yêu thương gia đình. Đất Nước cũng được nhắc đến qua những địa danh như núi Vọng Phu, hòn Trống Mái, sông Hạ Long, đồng bào ta trong bọc trứng do Lạc Long Quân và Âu Cơ sinh ra. Bài thơ cũng nhắc đến những người dân đã góp phần xây dựng và bảo vệ Đất Nước, từ những người vợ nhớ chồng tới những người dân nghèo giúp đỡ đất nước. Bài thơ nhấn mạnh sự đoàn kết, sự tự hào và tình yêu thương dành cho quê hương. Nhờ những cảm nhận sâu sắc và hình ảnh tươi đẹp, bài thơ "Đất Nước" của Nguyễn Khoa Điềm đã truyền tải được những giá trị văn hóa và lòng yêu nước sâu sắc của người Việt Nam.

Sau khi đọc bài thơ "Mây và sóng" của Rabindranath Tagore, em không khỏi cảm thấy ngập tràn những cảm xúc sâu lắng và trăn trở về cuộc sống, tình yêu và những mối quan hệ con người. Bài thơ mở ra trước mắt em một không gian rộng lớn, nơi mà mây và sóng giao thoa, tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp, đồng thời cũng phản ánh những khía cạnh tinh tế của tâm hồn con người.
Mở đầu bài thơ, hình ảnh của mây và sóng được miêu tả một cách sinh động và huyền ảo. Mây lơ lửng trên bầu trời, tự do bay lượn, trong khi sóng vỗ về bờ cát, tạo ra âm thanh rì rào du dương. Cảm giác tự do và phóng khoáng trong những hình ảnh này khiến em liên tưởng đến ước mơ và khát vọng tự do trong cuộc sống. Mỗi người đều có những ước muốn riêng, những khao khát vươn tới những điều tốt đẹp, nhưng đôi khi lại bị ràng buộc bởi những định kiến và quy tắc xã hội.
Bài thơ không chỉ dừng lại ở việc miêu tả thiên nhiên mà còn khắc họa sâu sắc những tâm tư của con người. Nhân vật trong bài thơ bộc lộ nỗi cô đơn, sự khao khát được sẻ chia và tìm kiếm tình yêu. Em cảm nhận được sự mong mỏi, khát khao được gần gũi, được thấu hiểu từ những câu chữ đầy cảm xúc của Tagore. Đi

Cách 1:
Bài thơ giúp ta hiểu rõ tấm lòng hi sinh cao quý của những bà mẹ dân tộc Tà Ôi.
- Người mẹ rất vất vả trong công việc, trong hoàn cảnh đất nước có chiến tranh. Thế nhưng tấm lòng của mẹ chan chứa, dung hoà hai tình cảm thiêng liêng cao đẹp. Mẹ thương con gắn liền với tình thương bộ đội, dân làng, đất nước. Những ước mơ của mẹ thể hiện trong việc mẹ làm. Mẹ làm việc hết sức mình cho con, cho đất nước. Những ước mơ ấy được nâng cao dần trong từng lời ru. Những tình cảm và ước mơ ấy được gửi gắm trong khúc ca giàu nhạc điệu dân tộc – đó là khúc hát ru với những hình ảnh độc đáo, sự so sánh, đối sánh trong mỗi câu thơ và bình diện toàn bài. Tất cả đã làm người đọc xúc động trước hình ảnh của người mẹ : đáng kính trọng, đáng tự hào và đáng ca ngợi.
Cách 2:
Hình ảnh người mẹ bao giờ cũng gợi nhiều cảm xúc cho nhà thơ. Chúng ta gặp bà má Hậu Giang trong thơ Tố Hữu, bà mẹ “nắng cháy lưng, địu con lên rẫy bẻ từng bắp ngô” cũng của Tố Hữu. Rồi người mẹ đào hầm từ khi “tóc còn xanh đến khi phơ phơ đầu bạc” của Dương Hương Ly, người mẹ “không có yếm đào, nón mê thay nón quai thao đội đầu” của Nguyễn Duy. Nguyễn Khoa Điềm đã đóng góp hình ảnh người mẹ dân tộc Tà ôi địu con tham gia kháng chiến chống Mĩ. Người mẹ làm những việc vất vả: giã gạo, phát rẫy tỉa bắp, chuyển lán, đạp rừng. Mẹ thương con, tình thương ấy hoà quyện trong tình thương bộ đội, thương dân làng, thương đất nước. Chính tình thương ấy làm cho mẹ có sức mạnh bền bỉ, dẻo dai, nuôi những đứa con kháng chiến. Người mẹ Tà ôi vô danh là tiêu biểu cho người mẹ VN anh hùng trong cuộc đấu tranh giành độc lập, tự do, thống nhất đất nước.

Hình ảnh người mẹ tỉa bắp trên núi Ka-lưi thật cảm động trong lòng người đọc, Núi rừng rộng lớn nhưng sức mạnh có hạn. Lời ru của mẹ đã mô tả được công việc khó khăn, vất vả mà mẹ phải gánh vác. Vì thế đứa con là niềm an ủi, niềm hi vọng của người mẹ.
Mặt trời của bắp thì nằm trên đồi
Mặt trời của mẹ, em nằm trên lưng.
Biện pháp ẩn dụ mang nhiều ý nghĩa. Cây bắp sống được là nhờ có ánh sáng của mặt trời còn mẹ vượt qua được tất cả sự cực nhọc cũng là nhờ có con. Hằng ngày mẹ đều địu em cu Tai trên lưng, hơi ấm của mẹ truyền cho em và mẹ cảm nhận được em lớn lên từng ngày trên lưng mình.
Tìm sự khác nhau trong cảm nhận về đất nước của Nguyễn Khoa Điềm và Nguyễn Đình Thi qua bài Đất Nước

Bạn tham khảo:
Sự khác biệt trong cảm nhận và biểu hiện: Mỗi người đều có những khám phá riêng về Đất nước của mình.
+, Với "Đất nước" của Nguyễn Đình Thi, cảm nhân về đất nước của ông mở rộng từ quá khứ tới tương lai về một đất nước kiên cường, bất khuất, vươn dậy trở thành "những anh hùng áo vải", đem đến một tương lai huy hoàng. Bài thơ của Nguyễn Đình Thi mang màu sắc hiện đại, trẻ trung, pha chút u buồn, trầm lắng, nhưng không thiếu đi nét dân tộc, truyền thống. Tính dân tộc trong bài thơ được thể hiện qua hình ảnh của mùa thu xử sở với gió heo may, với "hương cốm mới", với cảm giác "chớm lạnh" giữa "những phố dài" của Hà Nội thủ đô. Mạch nguồn của truyền thống kết nối với hiện tại để làm nên một đất nước anh hùng. Truyền thống đó được lớp lớp người con Việt Nam kế cận, không chỉ là về văn hóa, phong tục mà còn về truyền thống anh dũng, quyết tâm chiến đấu bảo vệ quê hương mình
+, Nguyễn Khoa Điềm lại vẽ lên hình tượng một đất nước với đầy màu sắc văn hóa dân gian. Không như Nguyễn Đình Thi dùng mùa thu để nói về hình tượng đất nước, Nguyễn Khoa Điềm đã dùng chất liệu dân gian, của ca dao và thần thoại để tạo nên hình tượng đất nước, đồng thời thể hiện tư tưởng "đất nước của nhân dân". Đây là một tư duy tư tưởng vừa mới mẻ lại vừa hết sức quen thuộc. Bởi dân gian cũng chính là nhân dân, nhân dân là phần cơ bản nhất, rõ ràng nhất để nhận ra đất nước. Nhưng nó cũng vô cùng mởi mẻ bởi chất liệu dân gian dựng lên hình tượng đất nước gợi ra một đất nước bình dị, gần gũi, hiền hòa, đầy chất thơ, luôn sống mãi cùng con người và dân tộc.

Bài thơ "Mẹ và Quả" của Nguyễn Khoa Điềm là một tác phẩm giàu cảm xúc, thể hiện tình mẫu tử sâu nặng và triết lý cuộc sống mộc mạc nhưng sâu sắc. Tác giả sử dụng hình ảnh "quả" như biểu tượng cho những thành quả mà mẹ đã gieo trồng, chăm sóc suốt cuộc đời. Mỗi quả không chỉ là món quà vật chất mà còn là sự kết tinh của tình yêu thương, sự hy sinh thầm lặng mà mẹ dành cho con.
Qua bài thơ, người đọc cảm nhận được sự tri ân sâu sắc của tác giả dành cho mẹ. Những câu chữ vừa giản dị, gần gũi, vừa chứa đựng chiều sâu triết lý về công lao sinh thành và dưỡng dục. Đặc biệt, hình ảnh người mẹ được khắc họa chân thật, đầy cảm động qua những công việc hàng ngày, từ việc trồng cây đến chăm sóc gia đình.
Cảm nhận về bài thơ không chỉ dừng lại ở việc ngợi ca tình mẹ mà còn là lời nhắc nhở chúng ta về giá trị của sự biết ơn và tôn vinh những hy sinh thầm lặng trong cuộc sống.
Bài thơ "Mẹ và Quả" của Nguyễn Khoa Điềm là một bài thơ xúc động, thể hiện tình cảm yêu thương, trân trọng của người con đối với mẹ. Bài thơ sử dụng hình ảnh "quả" để nói về những đứa con, và "mẹ" là người đã sinh ra và nuôi dưỡng những đứa con ấy.
Cảm nhận về nội dung:
Cảm nhận về nghệ thuật:
Một số câu thơ em thích:
Kết luận:
Bài thơ "Mẹ và Quả" là một bài thơ hay và xúc động về tình mẫu tử. Bài thơ đã để lại trong lòng em những ấn tượng sâu sắc về tình yêu thương bao la của mẹ và lòng biết ơn của con cái.