Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ về nhân vật Dương Lễ trong đoạn trích sau.
Bài đọc:
Dương Lễ: - Ta nghe bác Lưu Bình đã chiếm bảng khôi khoa
Nàng Châu Long đâu chẳng thấy lại nhà
Việc tin tức nàng đà không rõ.
Châu Long: - Bẩm lạy quan thiếp đã về hầu
Dương Lễ: Ta nghe bác Lưu Bình đã chiếm bảng khôi khoa, sao nàng không ở bên ấy cho được hiển vinh, còn về chi chốn chồng chung vợ chạ.
Châu Long: - Bẩm lạy quan chẳng thương thời chớ
Tấm lòng ngay tôi ở với quỷ thần
Chàng ngờ vực, thiếp biết nói làm sao được
Dương Lễ: - Ơ này em, anh cợt miệng nói chơi,
Tấm lòng nàng anh đây đã biết
Giữ một lòng thủ tiết trung trinh
Hầu đâu, vào nhà trong lấy ba lạng vàng ra đây, để ta thưởng cô mày, gọi là của chồng công vợ. Ba lạng vàng này gọi là một chút đền ơn. (Với hầu) Ta cho con vóc hồng một tấm, ngân tử đôi thoi.
Con đưa sang làm lễ hạ ngơi
Mời quan bác sang chơi
Kẻo quan tôi còn đương mắc bận
Xem quan có điều gì buồn bã thì liệu lời mà nói giải ra nhá!
(...)
(Lược một đoạn: Dương Lễ sai tiểu đồng mang lễ sang mừng Lưu Bình nhưng Lưu Bình đã toan trả lễ. Tiểu đồng biết Lưu Bình đang phiền lòng chuyện không thấy vợ nên đã kể về việc thấy tiên bay về trời ở quán Nghinh Hương - nơi Lưu Bình gặp Châu Long. Sau đó, dưới sự thuyết phục của người hầu, Lưu Bình đã nhận lễ và sang nhà Dương Lễ chơi.)
Tiểu đồng: - Bẩm quan: Có quan tân khoa sang chơi ạ.
Dương Lễ: - Xuất môn tương tiếp
Bái tạ nhân huynh
Xin thỉnh lại tư dinh
Sẽ cùng nhau đàm đạo
(Lưu Bình không trả lời, hai người cùng ngồi)
(...)
Dương Lễ: - Thưa với quan bác,
Tạm trà tô một chén giải lao
Rồi ta sẽ cùng nhau đàm đạo
(Hai người lặng lẽ uống nước)
- Tiểu đồng, bãi trà!
Dạ thưa quan bác
Đường công danh anh ta đã đành làm vậy
Còn đường thê thiếp quan bác được mấy phòng hầu
Đường tử túc được mấy anh nhiêu cùng chỉ ả.
Lưu Bình: - Bác hỏi em, em càng thêm tủi.
Ba năm trước, em sang qua cửa bác
Trở ra về đến quán Nghinh Hương
Gặp một người nhan sắc phi thường
Đem vàng đến giúp công đăng hỏa
Vì nàng ấy nên em mới khá
Ba năm trường tuyết sạch giá trong
Khi em đi thi, nàng còn ngóng trông chừng
Em thi đỗ về, nàng đã ruồng bỏ
(...)
Dương Lễ: - Tiểu đồng! Cho con vào trong nhà mời cô ba ra chuốc rượu mừng mặt quan tân khoa giải sầu đây.
Tiểu đồng: - Dạ! Mời cô ba ra ông đòi.
Châu Long: (Hát từ trong)
Đố ai chưa được rượu tăm
Chừa ăn thuốc chín, chừa nằm chung hơi
Có tôi chừa được mà thôi
Chừa ăn thuốc chín, chung chơi cũng chừa.
(Nói) - Dạ, em có cơi trầu ra mời quan bác
Lưu Bình: (Sụp lạy) Trăm lạy anh, lượng bể khôn dò
Nghìn lạy chị nuôi em khó nhọc
Ba năm ròng em chăm việc học
Nên không biết rằng:
Là vàng của anh, công của chị giúp cho
Khen ai khéo tạc bể hồ
Bao nhiêu cá cả xô về một mạn
(Trích Lưu Bình - Dương Lễ, in trong Tuyển tập chèo cổ, NXB Sân khấu, 1999)
Tóm tắt: Vở chèo kể về hai người bạn là Lưu Bình và Dương Lễ. Dương Lễ đỗ Trạng nguyên, làm quan, còn Lưu Bình thi trượt, sống nghèo khổ. Khi gặp khó khăn, Lưu Bình tìm đến Dương Lễ nhưng bị bạn đối xử lạnh nhạt. Thực tế, Dương Lễ đã nhờ vợ ba của mình là Châu Long đến giúp đỡ bạn. Châu Long mang tiền cùng sự gửi gắm của Dương Lễ để giúp Lưu Bình chuyên tâm học hành và chăm sóc anh suốt ba năm. Sau đó, Lưu Bình đỗ Trạng nguyên. Khi trở về, anh không thấy Châu Long nên đã rất buồn khổ. Đến khi gặp Dương Lễ, anh mới hiểu rõ sự tình và biết về tấm lòng của bạn.