Viết đoạn văn tả cảnh mặt trời mọc
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Chừng 5 giờ sáng vào mùa hè, chính là lúc mặt trời bắt đầu mọc. Từ phía chân trời xa, từ dưới miền đen thăm thẳm, quả cầu đỏ tươi khổng lồ từ từ nhô lên. Chiếu ánh sáng hiền hòa, màu cam đến với mọi vật. Chú gà trống vội vàng tình giấc, chạy lên trên ụ rơm, dõng dạc cất tiếng gáy Ò… ó… o… Cả bầu trời lúc này, là một vùng biển màu hồng cam mơ màng, nó hắt lên con đường, hắt lên vòm cây những vệt sáng nhá nhem. Những cơn gió buổi sớm mai nhè nhẹ, mang theo những mát lạnh cuối còn sót lại sau đêm dai. Từ chiếc lá, nhành hoa khẽ ru mình theo lá, rũ bớt những giọt sương đang đọng lại trên mình. Âm thanh xào xạc của lá cây đánh thức mấy chú chim nhỏ dậy, ríu ran cả khu vườn. Dần dần, mặt trời lên cao hơn nữa, ánh sáng cũng dần nhạt đi, trả lại màu thiên thanh vốn có của bầu trời. Cảnh vật cũng dần rõ ràng hơn trong làn sương mỏng tanh buổi sáng. Trong mấy ngôi nhà, dần lục đục những âm thanh của người thức dậy buổi sáng. Một ngày mới lại bắt đầu.
HT
Cảnh mặt trời mọc trên biển là một bức tranh rất đẹp và đầy chất thơ. Đây là đoạn văn miêu tả đẹp nhất của bài kí. Như một “sản phẩm quí”, vẻ đẹp của thiên nhiên như dâng sẵn, đón chờ, nhưng không phải ai cũng có thể cảm nhận được vẻ đẹp ấy một cách đầy đủ và tinh tế. Chính vì thế mà ngắm nhìn bình minh Cô Tô đối với Nguyễn Tuân không phải là một thú vui hưởng thụ, dễ dãi, thụ động mà là cả một cuộc đi tìm cái đẹp một cách công phu, đầy sự khám phá, sáng tạo. Như một nghệ sĩ đi săn lùng cái đẹp, Nguyễn Tuân đã dậy từ canh tư, lúc còn tôi đất, cô đi mãi trên đầu đá sư, ra thấu đầu mủi đảo. Và ngồi đó rình mặt trời lên. Người đọc cảm mến tác giả về lòng yêu quí, tôn thờ “cái đẹp” và cảm phục, thích thú vì công phu tìm kiếm cái đẹp của người nghệ sĩ, hồi hộp cùng tác giả chờ đón cái “đẹp” xuất hiện.
Nếu ai đã một lần đọc văn bản Cô Tô của Nguyễn Tuân, chắc hẳn không thể quên được hình ảnh mặt trời mọc trên đảo. Cảnh bình minh ở nơi đây thật khác so với cảnh bình minh ở nơi khác. Bằng biện pháp so sánh vô cùng đặc sắc, thú vị, tác giả đã tạo nên một cảnh bình minh thật huyền ảo, đẹp đến mê hồn. " Sau trận bão... hết mây, hết bụi" một bầu trời thật quang đãng, sáng sủa khi mặt trời lên, bầu trời đó sạch như một tấm kính, có thể nhìn thấy thông suốt, nhìn xuyên qua cả bầu trời. " Mặt trời nhú dần lên... quả trứng thiên nhiên đầy đặn" ông mặt trời từ từ nhô lên cao, tròn trĩnh, đỏ tươi giống như lòng đỏ trứng, điểm thêm vẻ đẹp phúc hậu, rộng lượng, đầy sức sống cho mặt trời qua việc sử dụng biện pháp nhân hóa. Tác giả cũng thật khéo léo khi kết hợp cả biện pháp ẩn dụ, lấy hình ảnh quả trứng để nói đến mặt trời, lấy chiếc mâm bạc để diễn tả mặt biển. Hai thứ này giống như một mâm lễ phẩm dâng tặng những chài lưới trên biển, mong cho họ mãi bền chặt, giữ vững tinh thần lao động không ngừng nghỉ vốn có. " Vài chiếc nhạn mùa thu... là là nhịp cánh..." hình ảnh đó mới thật bình yên làm sao, thật ung dung, thư thái, khiến cho ai một lần đến nơi này cũng không thể nào quên cái vị ngọt ngào, đằm thắm của đảo Cô Tô. Thật lộng lẫy, huy hoàng, thơ mộng biết bao!
" Mặt trời lại rọi lên... là là nhịp cánh..." ( đoạn này à)
- Từ láy: dần dần, tròn trĩnh, đầy đặn, hồng hào, thăm thẳm, bình minh, là là
- Tính từ: đầy đủ, tối, phúc hậu, đường bệ, bạc, màu ngọc trai, hồng, sáng, chất bạc nén
---> Gợi tả vẻ đẹp trong sáng, tươi mới của Cô Tô vào buổi sáng khi cơn bão đã qua, tất cả đều sáng sủa, bình yên như ngày nào.
Những vẻ đẹp là chủ ngữ còn của biển...ánh sáng tạo nên là vị ngữ
1)Cuộc sống của người dân trên biển càng làm cho bức tranh đảo Cô Tô thêm sinh động. Cảnh sinh hoạt và lao động trên đảo trong một buổi sáng được tác giả tập trung miêu tả vào một địa điểm là cái giếng nước ngọt ở rìa đảo. Tại đây, những người dân chài gánh nước ngọt từ giếng xuống thuyền. Khung cảnh thật thanh bình, nhịp điệu của cuộc sống lao động khẩn trương, tấp nập, đông vui
2)Cảnh thiên nhiên và sinh hoạt của con người vùng đảo Cô Tô hiện lên thật trong sáng và tươi đẹp qua ngôn ngữ diêu luyện và sự miêu tả tinh tế, chính xác, giàu hình ảnh và cảm xúc của Nguyễn Tuân. Bài văn cho ta hiểu biết và yêu mến một vùng đất của Tổ quốc - quần đảo Cô Tô.
Chủ ngữ: Nhưng vẻ đẹp của biển, vẻ đẹp kỳ diệu muôn màu muôn sắc ấy phần lớn là.
Vị ngữ: do mây , trời và ánh sáng tạo nên.
Đây là câu ghép nha.
Chúc bn hc tốt.
Chủ ngữ: Nhưng vẻ đẹp của biển, vẻ đẹp kỳ diệu muôn màu muôn sắc ấy phần lớn là.
Vị ngữ: do mây , trời và ánh sáng tạo nên.
Đây là câu ghép nha.
1 Câu ghép là :
-Trời xanh thẳm,biển cũng xanh thẳm,như dâng cao lên chắc nịch.
-Trời rải mây trắng nhạt,biển mơ màng dịu hơi sương.
- Trời âm u mây mưa,biển xám xịt nặng nề.
-Trời ầm dông gió,biển đục ngầu,giận giữ...
-Biển nhiều khi rất đẹp,ai cũng thấy như thế
bài 1
Trong đoạn văn trên có những câu ghép là:
- Trời xanh thẳm, biển cũng thẳm xanh, như dâng cao lên, chắc nịch.
- Trời rải mây trắng nhạt, biển mơ màng dịu hơi sương.
- Trời âm u mây mưa, biển xám xịt, nặng nề.
- Trời ầm ầm dông gió, biển đục ngầu, giận dữ…
- Biển nhiều khi rất đẹp, ai cũng thấy như thế
Xác định các vế câu trong từng câu ghép: (Chủ ngữ - viết tắt là CN, vị ngữ - viết tắt là VN)
- Trời / xanh thẳm, // biển / cũng thẳm xanh, như dâng cao lên, chắc nịch.
CN VN CN VN
Vế 1 Vế 2
- Trời / rải mây trắng nhạt,// biển / mơ màng dịu hơi sương.
CN VN CN VN
Vế 1 Vế 2
- Trời / âm u mây mưa,// biển / xám xịt, nặng nề.
CN VN CN VN
Vế 1 Vế 2
- Trời / ầm ầm dông gió, // biển / đục ngầu, giận dữ
CN VN CN VN
Vế 1 Vế 2
- Biển / nhiều khi rất đẹp,// ai / cũng thấy như thế.
CN VN CN VN
Vế 1 Vế 2
bài 2
Không thể tách mỗi cụm chủ ngữ - vị ngữ trong các câu ghép nói trên thành một câu đơn được .Vì mỗi vế câu ghép thể hiện một ý có quan hệ chặt chẽ với ý những vế câu khác .Tách mỗi vế câu thành 1 câu đơn sẽ tạo nên một chuỗi câu rời rạc , không gắn kết với nhau về mặt nghĩa.
bài 3
Trả lời:
a. Mùa xuân đã về, cây cối đâm chồi nảy lộc.
b. Mặt trời mọc, ánh nắng trải vàng cả cánh đồng quê em
c. Trong truyện cổ tích Cây khế, người em chăm chỉ, hiền lành, còn người anh tham lam và lười biếng
d. Vì trời mưa to nên em đi học muộn.
Sáng nay, em thức dậy từ sớm, được thoải mái ngắm nhìn khung cảnh mặt trời mọc tuyệt đẹp. Từ đằng xa, ông mặt trời như lòng đỏ trứng gà khổng tồ từ từ nhô lên phía sau ngọn núi lớn. Ông nhô cao đến đâu thì những tia sáng đỏ cam ấy lại tràn ra khắp nơi nhiều đến đấy. Cả bầu trời ngồn ngộn một sắc đỏ. Chúng ánh xuống mặt đất, khiến hàng cây, con đường nhuộm lên vẻ mơ màng. Chỉ một chốc sau, mặt trời lên cao khỏi tầm nhìn, trời cũng dần sáng hơn. Bầu trời trở về với màu trong xanh như thường thấy, lác đác mấy đám mây chụm vào nhau như vẫn còn ngủ say. Những hàng cây rùng mình tỉnh giấc bởi làn gió nghịch ngợm, làm những giọt sương vỡ ra, rơi ào ào xuống đất. Thành ra mặt đất, vạt cỏ đã ướt nay lại ướt hơn. Trên đường, những cây đèn đường đang dần bị tắt đi, từng dãy, từng dãy một. Loáng thoáng tiếng chim kêu ríu ran trên vòm cây vẳng vào sân nhà. Phía sau nhà, lục đục tiếng mẹ đang nấu đồ ăn sáng ở trong bếp. Bố thì đang tưới nước cho vườn rau tự trồng. Em cũng vội lấy chổi, quét lại mớ lá vừa rụng ở trên sân. Thế là một ngày mới đã bắt đầu.
Mặt trời bắt đầu lên cao, ánh sáng đầu ngày khẽ chiếu rọi lên mặt đất, mang đến một khởi đầu mới đầy tươi sáng. Từ xa, những tia nắng đầu tiên như những vệt vàng mềm mại, nhẹ nhàng lan tỏa khắp bầu trời. Màu sắc của bầu trời chuyển dần từ xám xịt sang những gam màu sáng dần của bình minh, pha lẫn chút cam, đỏ và vàng. Những đám mây mỏng, mây bàng bạc của buổi sáng lấp lánh trong ánh sáng yếu ớt ban đầu, như đang đón chào một ngày mới đầy hứa hẹn. Cảnh vật xung quanh dần hiện lên rõ nét, những chiếc lá xanh ướt sương của cây cối trong khu vườn bừng tỉnh sau một đêm dài, những giọt sương mai long lanh như những viên ngọc nhỏ. Không khí trong lành, dễ chịu, mang theo sự tươi mới của một buổi sáng tinh khôi. Tiếng chim hót líu lo trong những tán cây, vang vọng trong không gian vắng lặng của buổi sớm. Bên dưới, mặt đất dần ấm lên dưới sự chiếu rọi của ánh mặt trời. Những ngọn cỏ non đang vươn mình lên đón lấy từng tia nắng, như thể chúng đang tận hưởng mỗi khoảnh khắc của sự sống. Những cánh đồng, núi đồi xa xa cũng dần sáng lên, bao phủ bởi ánh sáng nhẹ nhàng của bình minh, tạo nên một bức tranh thiên nhiên bình yên và tuyệt đẹp. Ánh sáng mặt trời càng lúc càng mạnh mẽ, xua tan bóng tối của đêm khuya, mở ra một ngày mới đầy năng lượng. Những vạt nắng chiếu rọi khắp mọi ngóc ngách, mang đến sự ấm áp và sự sống cho mọi vật. Mặt trời mọc không chỉ là sự chuyển mình của thiên nhiên mà còn là biểu tượng của hy vọng và những cơ hội mới đang chờ đón.