Viết bài văn ghi lại cảm xúc về bài thơ " Thương nhớ cha mẹ" của Minh Lộc ( viết dài nha khoảng 400 500 từ ) nhanh với mình cần gấp!!!
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tôi cảm thấy như mình đang nghe lời đồng dao dịu dàng vang lên, những giai điệu của quê hương nằm trong từng câu chữ. Từ câu đầu tiên "Công cha như núi Thái Sơn", tôi thấy sự vững chắc, mạnh mẽ và đáng tin cậy của cha. Cha như núi Thái Sơn đại diện cho sự bền vững và lòng hi sinh vô điều kiện mà cha dành cho gia đình. Tôi không thể không cảm phục sự đồng lòng và sức mạnh cùng nhau trong gia đình. Từ câu thứ hai "Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra", tôi cảm nhận được sự ôn hoà, mềm mại và không điều kiện từ mẹ. Mẹ là nguồn nước tươi ngon, mang lại sự sống và làm mát lòng người. Tôi biết ơn mẹ vì tình yêu và hy sinh vô điều kiện mà mẹ dành cho con. Cảm giác ấm áp và yêu thương tiếp tục được thể hiện trong câu tiếp theo "Một lòng thờ mẹ kính cha". Tôi hiểu rằng bằng cách tôn trọng và yêu thương cha mẹ, tôi trở thành một người con hiếu thảo và làm tròn đạo con. Câu thơ này nhắc nhở tôi về trách nhiệm của một người con, để tôn trọng và quan tâm đến cha mẹ không chỉ là nghĩa vụ mà là một phần cuộc sống của chúng ta. Từng câu chữ trong bài ca dao này như một tràng hoa thắm tươi mát, nó gợi lên trong tôi những cảm xúc sâu sắc và lòng biết ơn vô hạn đối với cha mẹ. Bài thơ này đã truyền tải một thông điệp quan trọng về gia đình và giá trị hiếu thảo.
Bài ca dao ấy là lời nhắn nhủ tới những người làm con về công lao trời biển của cha mẹ. Tình cha, nghĩa mẹ vốn là những khái niệm trừu tượng, chỉ có thể cảm nhận được chứ không thể nhìn thấy hay sờ nắn được. Vì vậy, để người đọc có thể dễ hiểu và tưởng tượng hơn, tác giả dân gian đã so sánh công cha, nghĩa mẹ với các sự vật cụ thể. Đó là núi, là biển - hai sự vật mang tính biểu tượng cho sự to lớn, vĩ đại, vững chãi và bất tận của tình yêu cha mẹ. Cha mẹ lúc nào cũng yêu thương, che chở, bảo vệ cho con của mình. Họ là ngọn núi lớn, là biển rộng mênh mông, không gì có thể vượt qua họ để tổn hại đến đứa con bé bỏng phía sau. Sự vĩ đại của cha và mẹ được khắc họa trong bài thơ ấy, chính là lời nhắn nhủ đến chúng ta, phải sống sao cho xứng đáng với những tình cảm, hi sinh mà cha mẹ dành cho mình. Bài học về đạo làm con ấy, em mãi luôn mang theo trong long mình.
Tham khảo: Những bài thơ đó đã cho em cảm xúc xúc động , nghẹn ngào về sự hy sinh của cha . Cha luôn dành những thứ tốt đẹp cho chúng ta . Chỉ cần con có thể hạnh phúc thì cha có thể làm tất cả . Một tình yêu thương vô bờ bến . Những bài thơ đó khuyên những người là con phải cho tròn chữ hiếu với cha .Sống hiếu thảo để đền đáp công ơn to lớn như trời biển ấy.
tham khảo :
Mỗi người Việt Nam sinh ra và lớn lên trong vòng tay của mẹ, ít nhiều cũng từng được nghe tiếng à ơi ru hời êm dịu. như suối hát, những lời ca ngọt ngào như dòng sữa mẹ vẫn không có gì thay thế được một hồi ức đẹp về tình yêu mẹ dành cho con..Tâm hồn của những người con yêu đất Việt thường hướng đến tiềm thức về một làng quê thanh bình với cánh cò trắng lượn vòng trên cánh đồng lúa xanh mướt, dòng sông xanh trong uốn lượn bên những khóm tre ngà mát rượi giữa cái nắng ban trưa nắng gắt, một mái đình cổ kính thấp thoáng bên những cây đa, cây đề ngay lối qua cổng làng.. Tất cả như đều có thể mường tượng và làm xúc động lòng người khi ta được nghe lại lời hát ru của người mẹ. Ấy không chỉ là nét đẹp tryền thống của dân tộc Việt mà còn là cả tình yêu thương bao la mà mẹ dành cho ta thuở đầu đời. Trong bài thơ “ Mẹ” của nhà thơ Trần Quốc Minh cũng gợi lại cho ta cảm giác thân thương, trìu mến đó:Lặng rồi cả tiếng con veCon ve cũng mệt vì hè nắng oiNhà em vẫn tiếng ạ ờiKẽo cà tiếng võng mẹ ngồi mẹ ruLời ru có gió mùa thuBàn tay mẹ quạt mẹ đưa gió vềNhững ngoi sao thức ngoài kiachẳng bằng mẹ đã thức vì chúng conđêm nay con ngủ giấc trònMẹ là ngon gió của con suốt đời.Những lời thơ giản dị đằm thắm đượm chất quê hương được khéo léo xây dựng nên bởi những biện pháp tu từ dân tộc hết sức độc đáo không chỉ lột tả vẻ đẹp của tình mẫu tử mà bài thơ còn chất chứa trong đó nỗi vất vả của mẹ khi sinh ra và nuôi dạy con. Lời hát ru của mẹ cứ nhẹ nhàng và âu yếm cứ thế thẩm thấu vào tâm hồn non nớt và bé xinh kia..Lặng rồi cả tiếng con veCon ve cũng mệt vì hè nắng oiNhà em vẫn tiếng ạ ờiKẽo cà tiếng võng mẹ ngồi mẹ ruTa nhận thấy ngay ở câu thơ đầu tiên , nghệ thuật đảo vị ngữ : “lặng rồi cả tiếng con ve” nhằm nhấn mạnh không gian khắc nghiệt của trưa hè oi ả .Đến cả con ve cung “lặng” tiếng rồi bởi vì cái nắng qúa oi bức : “con ve cũng mệt vì hè nắng oi”. Ta thử tượng tượng cái con vật kêu ra rả suốt mùa hè ấy nay cũng biết “mệt” bởi nó cảm nhận được sức nóng ghê gớm của trưa hè .Nghệ thật nhân hoá làm cho con ve cũng có cảm xúc như con người .điệp ngữ cuối đầu : “con ve “– “con ve” , điệp ngắt quãng : “mẹ” …”mẹ” , sự tương phản đối lập giữa một bên là “con ve cũng mệt” với bà mẹ vẫn bền bỉ ru con cho ta thấy tình yêu con vời vợi của mẹ khuất phục cả cái nắng oi bức của trưa hè .Không gì có thể ngăn lòng mẹ yêu con .Phải chăng tiếng ru ngắt quãng ấy của mẹ đã vượt lên trên cả thời tiết khắc nghiệt ,bao trùm lên không gian , khiến con ve kia cũng phải lặng im, cái nắng kia cũng phải bớt nóng để con của bà được yên giấc say nồng .ôi lòng mẹ - thật tuyệt vời .Tác giả tiếp tục sử dụng rất đắt các biện pháp nghệ thuật tu từ ở những câu thơ tiếp theo :Lặng rồi cả tiếng con veCon ve cũng mệt vì hè nắng oiNhà em vẫn tiếng ạ ờiKẽo cà tiếng võng mẹ ngồi mẹ rulời ru có gió mùa thuBàn tay mẹ quạt mẹ đưa gió về .Điệp cuối đầu ở các câu thơ 4,5 , điệp ngắt quãng ở câu thơ 6 có tác dụng gợi tả tuyệt vời : Trong buổi trưa hè oi ả ngột ngạt ấy tất cả đều chìm đi chỉ lời ru của mẹ cứ lúc bổng lúc trầm , hình ảnh mẹ lớn lao hơn cả cái không gian rộng lớn kia. Hình ảnh ẩn dụ : gió mùa thu , bàn tay mẹ được lồng sử dụng thật tài tình khéo léo đúng lúc .ta tưởng tượng mẹ không phải quạt cho con ngủ bằng tay mà là bằng lòng mẹ , không chỉ ru con bằng lời mà ru con bằng tấm lòng yêu con của mẹ .Sức mạnh của tình yêu con dồn trong lời hát ru , lên đôi tay mẹ quạt trỏ thành ngọn gió thu mát mẻ xua đi cái nóng hè oi ả cho giấc ngủ của con .Đi suốt cuộc đời, đôi khi được lắng nghe những giai điệu mộc mạc qua câu hát ru của người mẹ ta bỗng thấy như sợi dây cuộc sống cũng phải chùng lại, bật lên một tiếng trầm trong bản hòa tấu phức hợp của cuộc sống. Nó cho ta phút nhớ tới mẹ, nhớ tới những ước mơ thành hình không chỉ bằng hơi thở cuộc sống mà bằng cả tâm hồn dịu dàng mẹ dành trọn cho con.
tham khảo :
Mỗi người Việt Nam sinh ra và lớn lên trong vòng tay của mẹ, ít nhiều cũng từng được nghe tiếng à ơi ru hời êm dịu. như suối hát, những lời ca ngọt ngào như dòng sữa mẹ vẫn không có gì thay thế được một hồi ức đẹp về tình yêu mẹ dành cho con..Tâm hồn của những người con yêu đất Việt thường hướng đến tiềm thức về một làng quê thanh bình với cánh cò trắng lượn vòng trên cánh đồng lúa xanh mướt, dòng sông xanh trong uốn lượn bên những khóm tre ngà mát rượi giữa cái nắng ban trưa nắng gắt, một mái đình cổ kính thấp thoáng bên những cây đa, cây đề ngay lối qua cổng làng.. Tất cả như đều có thể mường tượng và làm xúc động lòng người khi ta được nghe lại lời hát ru của người mẹ. Ấy không chỉ là nét đẹp tryền thống của dân tộc Việt mà còn là cả tình yêu thương bao la mà mẹ dành cho ta thuở đầu đời. Trong bài thơ “ Mẹ” của nhà thơ Trần Quốc Minh cũng gợi lại cho ta cảm giác thân thương, trìu mến đó:Lặng rồi cả tiếng con veCon ve cũng mệt vì hè nắng oiNhà em vẫn tiếng ạ ờiKẽo cà tiếng võng mẹ ngồi mẹ ruLời ru có gió mùa thuBàn tay mẹ quạt mẹ đưa gió vềNhững ngoi sao thức ngoài kiachẳng bằng mẹ đã thức vì chúng conđêm nay con ngủ giấc trònMẹ là ngon gió của con suốt đời.Những lời thơ giản dị đằm thắm đượm chất quê hương được khéo léo xây dựng nên bởi những biện pháp tu từ dân tộc hết sức độc đáo không chỉ lột tả vẻ đẹp của tình mẫu tử mà bài thơ còn chất chứa trong đó nỗi vất vả của mẹ khi sinh ra và nuôi dạy con. Lời hát ru của mẹ cứ nhẹ nhàng và âu yếm cứ thế thẩm thấu vào tâm hồn non nớt và bé xinh kia..Lặng rồi cả tiếng con veCon ve cũng mệt vì hè nắng oiNhà em vẫn tiếng ạ ờiKẽo cà tiếng võng mẹ ngồi mẹ ruTa nhận thấy ngay ở câu thơ đầu tiên , nghệ thuật đảo vị ngữ : “lặng rồi cả tiếng con ve” nhằm nhấn mạnh không gian khắc nghiệt của trưa hè oi ả .Đến cả con ve cung “lặng” tiếng rồi bởi vì cái nắng qúa oi bức : “con ve cũng mệt vì hè nắng oi”. Ta thử tượng tượng cái con vật kêu ra rả suốt mùa hè ấy nay cũng biết “mệt” bởi nó cảm nhận được sức nóng ghê gớm của trưa hè .Nghệ thật nhân hoá làm cho con ve cũng có cảm xúc như con người .điệp ngữ cuối đầu : “con ve “– “con ve” , điệp ngắt quãng : “mẹ” …”mẹ” , sự tương phản đối lập giữa một bên là “con ve cũng mệt” với bà mẹ vẫn bền bỉ ru con cho ta thấy tình yêu con vời vợi của mẹ khuất phục cả cái nắng oi bức của trưa hè .Không gì có thể ngăn lòng mẹ yêu con .Phải chăng tiếng ru ngắt quãng ấy của mẹ đã vượt lên trên cả thời tiết khắc nghiệt ,bao trùm lên không gian , khiến con ve kia cũng phải lặng im, cái nắng kia cũng phải bớt nóng để con của bà được yên giấc say nồng .ôi lòng mẹ - thật tuyệt vời .Tác giả tiếp tục sử dụng rất đắt các biện pháp nghệ thuật tu từ ở những câu thơ tiếp theo :Lặng rồi cả tiếng con veCon ve cũng mệt vì hè nắng oiNhà em vẫn tiếng ạ ờiKẽo cà tiếng võng mẹ ngồi mẹ rulời ru có gió mùa thuBàn tay mẹ quạt mẹ đưa gió về .Điệp cuối đầu ở các câu thơ 4,5 , điệp ngắt quãng ở câu thơ 6 có tác dụng gợi tả tuyệt vời : Trong buổi trưa hè oi ả ngột ngạt ấy tất cả đều chìm đi chỉ lời ru của mẹ cứ lúc bổng lúc trầm , hình ảnh mẹ lớn lao hơn cả cái không gian rộng lớn kia. Hình ảnh ẩn dụ : gió mùa thu , bàn tay mẹ được lồng sử dụng thật tài tình khéo léo đúng lúc .ta tưởng tượng mẹ không phải quạt cho con ngủ bằng tay mà là bằng lòng mẹ , không chỉ ru con bằng lời mà ru con bằng tấm lòng yêu con của mẹ .Sức mạnh của tình yêu con dồn trong lời hát ru , lên đôi tay mẹ quạt trỏ thành ngọn gió thu mát mẻ xua đi cái nóng hè oi ả cho giấc ngủ của con .Đi suốt cuộc đời, đôi khi được lắng nghe những giai điệu mộc mạc qua câu hát ru của người mẹ ta bỗng thấy như sợi dây cuộc sống cũng phải chùng lại, bật lên một tiếng trầm trong bản hòa tấu phức hợp của cuộc sống. Nó cho ta phút nhớ tới mẹ, nhớ tới những ước mơ thành hình không chỉ bằng hơi thở cuộc sống mà bằng cả tâm hồn dịu dàng mẹ dành trọn cho con.
Em tham khảo:
Bài ca dao trên làm xúc động lòng người khi đã gợi lên công ơn trời bể của cha mẹ đối với những đứa con của mình. Mở đầu bài ca dao, tác giả nhắc đến công cha, nghĩa mẹ. Đó là ơn nghĩa mang nặng đẻ đau và những yêu thương mẹ dành cả cho con. Ví “công cha”, “nghĩa mẹ” như núi ngất trời, như nước ở ngoài biển Đông là lấy cái trừu tượng của tình phụ tử, tình mẫu tử so sánh với cái mênh mông, vĩnh hằng, vô hạn của trời đất, thiên nhiên. Ví công cha với “ núi ngất trời " là khẳng định sự lớn lao, ví nghĩa mẹ như “ nước biển Đông " là để khẳng định chiều sâu và sự dạt dào của tình mẹ. Đây cũng là một nét riêng trong tâm thức của người Việt, hình ảnh người cha rắn rỏi, mạnh mẽ, cha như trụ cột trong gia đình. Hình ảnh người mẹ không lớn lao, kì vĩ nhưng sâu xa, rộng mở và dạt dào cảm xúc hơn, cách ví von làm hình ảnh được tôn cao thêm, trở nên sâu sắc và lớn lao. Bởi vậy, kết lại bài ca dao, tác giả dân gian đưa ra lời nhắn nhủ “cù lao chín chữ ghi lòng con ơi!” là nhắc tới công lao to lớn của cha mẹ, thiết tha nhắn gửi những người con ghi lòng công ơn ấy. Tiếng “ơi” vang lên thể hiện tình cảm tha thiết, mong muốn chân thành cảm động của tác giả dân gian. Bài ca dao để lại trong lòng người đọc niềm xúc động thiêng liêng về công ơn trời bể của những đấng sinh thành. Và hơn thế là định hướng về cách sống, cách bày tỏ lòng biết ơn dành cho cha mẹ của mỗi con người.
Tham khảo
Cha mẹ là những người đã đưa chúng đến với thế giới rộng lớn này. Và rồi, không quản ngại bao gian nan, vất vả, cha mẹ đã nuôi nấng và dạy dỗ chúng ta nên người. Câu ca dao của cha ông ta như lời nhắc nhở với những người con về tình cảm thiêng liêng, suốt đời ta không thể trả hết:
Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Núi cao biển rộng mênh mang
Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi!
Cha mẹ sinh dưỡng và nuôi nấng ta lên người. Công lao của của cha được ví như ngọn núi Thái Sơn – ngọn núi cao và hùng vĩ nhất của Trung Quốc, để thấy được sự hi sinh và vất vả của cha không thể kể xiết và đong đếm được. Ngọn núi ấy được lớn dần theo năm tháng nhờ sự nâng lên của người mẹ Trái Đất và tình cha cũng ngày càng đong đầy. Sử dụng hình ảnh ngọn núi để ví với người cha cũng là ngầm ý so sánh về vai trò trụ cột, là chỗ dựa vững chắc cho cả gia đình, là người mang gánh nặng lo toan giữa cuộc đời. Ta thêm trân trọng và thấu hiểu nỗi vất vả, khó khăn mà cha gánh vác. Còn với mẹ, đó là ơn nghĩa sinh thành, mẹ đã hi sinh cả bản thân để đổi lại nụ cười và hạnh phúc của con. Nước trong nguồn chẳng bao giờ cạn như tình mẹ mênh mang, chảy dài theo dòng sông cuộc đời của con. Dòng nước ấy khiến ta nghĩ đến dòng sữa trắng trong của mẹ, đã nuôi ta khôn lớn từ thuở lọt lòng. Mội giọt sữa thơm là bao chắt chiu, tình cảm mẹ dành cho con. Công ơn nghĩa nặng được ví như biển rộng núi cao, mênh mông và trường tồn mãi mãi theo thời gian. Bởi vậy “cù lao chín chữ”, công lao cha mẹ ta hãy mãi khắc ghi và thể hiện tấm lòng hiếu thảo với mẹ cha. Bài ca dao bằng những hình ảnh, ngôn từ giản dị nhưng sâu sắc và thấm thía vô cùng. Đó là lời nhắc nhở với mỗi chúng ta theo suốt cuộc đời về tình cảm thiêng liêng, bất tử dành cho cha mẹ.
Tham Khảo:
CÔNG CHA NHƯ NÚI THÁI SƠN
NGHĨA MẸ NHƯ NƯỚC TRONG NGUỒN CHẢY RA
=>hai câu ca dao trên khẳng định công lao to lớn của cha mẹ
– hình ảnh núi thái sơn và nguồn người vô tận được ví như công cha, công mẹ
=>công lao đc so sánh như núi non hùng vĩ
– chúng ta sinh ra từ trong bụng mẹ,uống những giọt sữa ngọt lành từ mẹ,cha phải làm lụng vất vả nuôi ta khôn lớn
=> cha mẹ là người sinh thành,nuôi nắng, dạy dỗ, bảo ban chúng ta nên người,dành cho ta những điều tốt đẹp nhất
=> nhắc nhở chúng ta về lòng biết ơn, kính trọng cha mẹ
=> giữ trọn đạo hiếu
MỘT LÒNG THỜ MẸ KÍNH CHA
CHO TRÒN CHỮ HIẾU MỚI LÀ ĐẠO CON
=>truyền thống lâu đời của nhân dân ta
=> cha mẹ hết lòng vì con cái, hi sinh cả cuộc đời cho con cái thì bổn phận làm con ta phải chân thành biết ơn và tôn trọng cha mẹ
=>con cái báo hiếu cha mẹ bằng cách nghe lời cha mẹ,yêu quý,kính trọng cha mẹ,săn sóc cha mẹ,nhất là lúc cha mẹ ốm yếu,bệnh tật
=>bên cạnh đó có những người bất hiếu cần đáng phê phán
Bài thơ "Thương nhớ cha mẹ" của Minh Lộc không chỉ là những câu thơ giản dị, mà còn là một dòng chảy cảm xúc sâu lắng, day dứt về tình cha mẹ thiêng liêng. Đọc xong bài thơ, trong lòng tôi dâng lên bao nhiêu xúc cảm, từ sự kính trọng, thương yêu đến cả sự hối hận và quyết tâm sống tốt hơn.
Những hình ảnh, chi tiết trong bài thơ hiện lên thật gần gũi, chân thực. Đó là hình ảnh người cha lam lũ, "đầu tóc pha sương", "gánh nặng cuộc đời" in hằn trên khuôn mặt khắc khổ. Đó là đôi bàn tay chai sạn, "gầy gò xương xẩu" vì bao năm vất vả, tảo tần nuôi con khôn lớn. Sự miêu tả không hề hoa mỹ, mà chỉ là những chi tiết giản đơn, mộc mạc, nhưng lại khiến người đọc cảm nhận được trọn vẹn sự hi sinh thầm lặng của người cha. Hình ảnh ấy gợi nhớ đến biết bao người cha trên khắp đất nước này, những người thầm lặng hi sinh, cống hiến cả đời mình cho gia đình, cho con cái.
Bên cạnh hình ảnh người cha, bài thơ còn khắc họa hình ảnh người mẹ dịu dàng, đảm đang. "Mẹ già yếu dần theo năm tháng", "tóc bạc phai màu" – đó là những dấu hiệu không thể chối cãi của thời gian, của sự tàn phai nhưng cũng là minh chứng cho sự hy sinh vất vả của người mẹ. "Nếp nhăn in sâu khóe mắt" đó không chỉ là vết tích của thời gian mà còn là sự ghi dấu của bao nhiêu đêm trằn trọc lo lắng cho con. Tất cả những chi tiết đó đều thể hiện một tình yêu thương sâu đậm, vô bờ bến của người mẹ đối với con cái. Tình cảm ấy không cần phải nói ra, nó được thể hiện qua từng hành động, cử chỉ, lời nói nhỏ nhẹ, dịu dàng.
Điều khiến tôi xúc động nhất trong bài thơ chính là giọng điệu tha thiết, đầy ân hận của người con. "Con biết ơn cha mẹ nhiều lắm" - câu thơ ngắn gọn nhưng chứa đựng cả một biển trời lòng biết ơn sâu sắc. Người con nhận ra những hy sinh thầm lặng của cha mẹ, nhận ra sự vất vả, nhọc nhằn mà cha mẹ đã gánh chịu vì mình. Sự ân hận, day dứt hiện lên trong từng câu thơ, khiến người đọc không khỏi xót xa. Đó không chỉ là sự hối hận về những lỗi lầm trong quá khứ mà còn là sự trân trọng, biết ơn sâu sắc đối với công lao dưỡng dục của cha mẹ. Người con không chỉ nhớ về cha mẹ mà còn thấu hiểu được sự vất vả, hy sinh của họ. Đó là sự trưởng thành, chín chắn trong tâm hồn người con.
Bài thơ "Thương nhớ cha mẹ" không chỉ là lời bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đối với cha mẹ, mà còn là một lời nhắc nhở đến mỗi chúng ta về trách nhiệm đối với gia đình, với những người thân yêu. Trong cuộc sống bộn bề, hối hả, chúng ta thường quên đi những người đã dành cả đời mình vì mình. Bài thơ như một hồi chuông cảnh tỉnh, nhắc nhở ta hãy dành nhiều thời gian hơn, quan tâm hơn đến cha mẹ, để không phải hối hận khi đã quá muộn. Hãy sống trọn vẹn với tình cảm gia đình, hãy thể hiện tình yêu thương của mình với cha mẹ khi họ còn ở bên ta.
Kết thúc bài thơ, lòng tôi vẫn còn đọng lại nhiều cảm xúc. Sự xúc động, sự hối hận, và trên hết là tình yêu thương, kính trọng đối với cha mẹ mình. Bài thơ của Minh Lộc không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật, mà còn là một bài học sâu sắc về đạo làm con, về tình cảm gia đình – một thứ tình cảm thiêng liêng, đáng trân trọng nhất trong cuộc đời mỗi người. Tôi tin rằng, bài thơ sẽ mãi mãi in sâu trong tâm trí tôi, thúc đẩy tôi sống tốt hơn, hiếu thảo hơn với cha mẹ mình.
nhớ tick cho mình nhé
Bài thơ "Thương nhớ cha mẹ" của tác giả Minh Lộc là một tác phẩm đong đầy tình cảm, chạm đến trái tim người đọc bởi sự giản dị nhưng sâu lắng trong cách thể hiện tình yêu thương và sự hiếu thảo đối với cha mẹ. Chỉ qua một số câu thơ ngắn gọn, tác giả đã khéo léo vẽ nên bức tranh sinh động về những kỷ niệm và cảm xúc của người con dành cho cha mẹ, khiến người đọc không khỏi bồi hồi, xúc động.
Ngay từ những câu đầu tiên của bài thơ, Minh Lộc đã mở ra một không gian đầy cảm xúc với những hình ảnh thân thuộc về cha mẹ. "Thương nhớ cha mẹ" không phải là một bài thơ chỉ nói về sự mất mát hay đau khổ mà là bài thơ mang đậm chất tri ân, nhắc nhở con cái về công ơn dưỡng dục của cha mẹ. Mỗi lời thơ như một nhịp điệu ru hời, vỗ về tâm hồn, khơi dậy trong lòng mỗi người con những tình cảm thiết tha đối với cha mẹ. Sự chăm sóc tần tảo của cha mẹ, dù đã xa vắng, vẫn còn in dấu trong từng câu thơ, từng khổ thơ.
Tình yêu thương cha mẹ là chủ đề xuyên suốt bài thơ, được tác giả khắc họa một cách nhẹ nhàng nhưng sâu sắc. Minh Lộc không chỉ nhắc đến những hình ảnh vật chất như bữa cơm, giấc ngủ, mà còn khai thác chiều sâu tinh thần của tình phụ mẫu. Đó là những lời ru dịu dàng từ mẹ, là đôi tay vững chãi của cha nâng đỡ con vượt qua bao khó khăn thử thách. Những chi tiết ấy, dù giản dị nhưng lại mang đậm tính biểu tượng, là hình ảnh quen thuộc trong đời sống của mỗi người, khiến người đọc dễ dàng nhận ra và cảm nhận sâu sắc.
Tình cảm trong bài thơ không chỉ là sự tri ân mà còn là nỗi niềm thương nhớ sâu sắc, đặc biệt khi người con đã lớn, đã trưởng thành và rời xa vòng tay cha mẹ. Đó là sự ân hận, là nỗi lo lắng vì không còn bên cạnh cha mẹ khi họ cần mình nhất. Những câu thơ thể hiện sự day dứt ấy khiến chúng ta cảm nhận được sự mong manh của thời gian và nỗi buồn khi biết rằng cha mẹ sẽ dần đi xa.
Câu thơ "Cha mẹ là những vì sao lấp lánh trên bầu trời", hay "Một đời cha mẹ chỉ lo cho con", thể hiện rõ nét tình yêu vô bờ của cha mẹ dành cho con cái. Những tình cảm ấy không dễ dàng bày tỏ thành lời, nhưng lại được Minh Lộc chuyển tải qua những hình ảnh giản dị, dễ hiểu mà lại chứa đựng bao nhiêu ý nghĩa sâu sắc. Cả bài thơ là một lời nhắc nhở về tình yêu thương vĩnh cửu của cha mẹ, dù có bao nhiêu năm tháng trôi qua, dù có bao nhiêu thay đổi trong cuộc sống, tình cảm ấy vẫn mãi không thay đổi.
Cảm xúc khi đọc bài thơ "Thương nhớ cha mẹ" như một dòng chảy mênh mông, dâng trào trong lòng mỗi người con. Bài thơ khiến chúng ta phải suy nghĩ lại về cách ta đối xử với cha mẹ, về những lần ta vô tình quên đi những hy sinh thầm lặng mà cha mẹ đã dành cho mình. Đó là lời nhắc nhở rằng, dù cuộc sống có bận rộn đến đâu, dù chúng ta có đi xa đến đâu, cũng đừng quên về cha mẹ, những người đã dành trọn vẹn tình yêu thương cho chúng ta từ thuở lọt lòng.
Tóm lại, bài thơ "Thương nhớ cha mẹ" của Minh Lộc là một tác phẩm giàu cảm xúc và ý nghĩa, khơi gợi trong lòng người đọc những tình cảm thiêng liêng về cha mẹ. Bằng những vần thơ giản dị mà sâu sắc, Minh Lộc đã tạo ra một không gian đầy cảm xúc, khiến người đọc phải suy ngẫm về tình yêu thương, sự hiếu thảo và công ơn dưỡng dục vô cùng to lớn của cha mẹ.