K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

13 tháng 11 2024

“Nhân cách, cách ứng xử của người thầy là sức mạnh có ảnh hưởng to lớn đối với học sinh, sức mạnh đó không thể thay thế bằng bất kỳ cuốn sách giáo khoa nào, bất kỳ câu chuyện châm ngôn đạo đức, bất kỳ một hệ thống khen thưởng hay trách phạt nào khác. “– Usinxk.

Thực tế, câu chuyện này cũng có khá nhiều dị bản nhưng ý nghĩa của câu chuyện thì vẹn nguyên và đầy tính nhân văn. Nhiều người đọc xong câu chuyện đều đồng ý quan điểm, giáo dục là làm cho con người biết hướng thiện, giáo dục không phải là sự trừng phạt!

 Chuộc lương tâmCách đây hơn hai chục năm, hồi tôi học cấp III, đồng hồ đeo tay còn là thứ xa xỉ và khan hiếm. Một hôm, thằng bạn cùng bàn sắm được một chiếc đồng hồ mới toanh, nó đeo đồng hồ rồi xắn tay áo lên trông thật oách làm sao, khiến cả lớp phục lăn.Chỉ vài hôm sau đã thấy mấy thằng khác cùng lớp đua nhau sắm đồng hồ đeo tay. Ngay cả trong giấc mơ tôi cũng ao ước...
Đọc tiếp

 

Chuộc lương tâm

Cách đây hơn hai chục năm, hồi tôi học cấp III, đồng hồ đeo tay còn là thứ xa xỉ và khan hiếm. Một hôm, thằng bạn cùng bàn sắm được một chiếc đồng hồ mới toanh, nó đeo đồng hồ rồi xắn tay áo lên trông thật oách làm sao, khiến cả lớp phục lăn.

Chỉ vài hôm sau đã thấy mấy thằng khác cùng lớp đua nhau sắm đồng hồ đeo tay. Ngay cả trong giấc mơ tôi cũng ao ước được như chúng nó: sắm một chiếc đồng hồ để mọi người trông thấy mà thèm.

Hôm chủ nhật, tôi về nhà chơi. Lấy hết lòng can đảm, tôi nói với mẹ: "Mẹ ơi, con muốn mua một cái đồng hồ đeo tay, mẹ ạ!"

Mẹ tôi trả lời: "Con này, nhà mình đến cháo cũng sắp sửa chẳng có mà ăn nữa, lấy đâu ra tiền để sắm đồng hồ cho con?"

Nghe mẹ nói thế, tôi rất thất vọng, vội quáng quàng húp hai bát cháo rồi chuẩn bị về trường. Bỗng dưng bố tôi hỏi: "Con cần đồng hồ làm gì thế hả?"

Câu hỏi của bố nhen lên một tia hy vọng trong lòng tôi. Rất nhanh trí, tôi bịa ra một câu chuyện: "Hồi này lớp con đang học ngày học đêm để chuẩn bị thi đại học, vì là lớp cuối nên bây giờ chúng con lên lớp không theo thời khoá biểu của trường nữa, cho nên ai cũng phải có đồng hồ để biết giờ lên lớp."

Nói xong, tôi nôn nóng chờ bố trả lời đồng ý, thế nhưng bố tôi chỉ ngồi xổm ngoài cửa chẳng nói câu nào.

Trở về ký túc xá nhà trường, tôi chẳng còn dám nằm mơ đến chuyện sắm đồng hồ nữa. Thế nhưng chỉ mấy hôm sau, bất chợt mẹ tôi đến trường, rút từ túi áo ra một túi vải hoa con tý rồi mở túi lấy ra một chiếc đồng hồ mác Thượng Hải mới toanh sáng loáng.

Tôi đón lấy nó, đeo ngay vào cổ tay, trong lòng trào lên một cảm giác lâng lâng như bay lên trời. Rồi tôi xắn tay áo lên với ý định để mọi người trông thấy chiếc đồng hồ của mình.

Thấy thế, mẹ tôi liền kéo tay áo tôi xuống rồi bảo: "Con này, đồng hồ là thứ quý giá, phải lấy tay áo che đi để giữ cho nó khỏi bị sây xước chứ! Con nhớ là tuyệt đối không được làm hỏng, lại càng không được đánh mất nó đấy! Thôi, mẹ về đây."

Tôi tiễn mẹ ra cổng trường rồi hỏi: "Sao nhà mình bỗng dưng lại có tiền thế hở mẹ?" Mẹ tôi trả lời: "Bố mày bán máu lấy tiền đấy!"

Bố đi bán máu để kiếm tiền mua đồng hồ cho tôi? Trời ơi! Đầu óc tôi quay cuồng, ngực đau nhói. Tiễn mẹ về xong, tôi tháo chiếc đồng hồ ra, bọc kỹ mấy lớp vải như cũ cất vào cái túi con tý mẹ đưa.

Ngay hôm ấy, tôi hỏi thăm các bạn xem có ai cần mua đồng hồ mới không. Các bạn hỏi tôi tại sao có đồng hồ mà lại không đeo, tôi bảo tôi không thích. Họ chẳng tin, cho rằng chắc hẳn đồng hồ của tôi có trục trặc gì đấy, vì thế chẳng ai muốn mua nó.

Cuối cùng tôi đành phải nhờ thầy chủ nhiệm lớp giúp tôi tìm người mua đồng hồ và thành thật kể lại đầu đuôi câu chuyện cho thầy nghe, vừa kể vừa nước mắt lưng tròng.

Thầy chủ nhiệm nghe xong bèn vỗ vai tôi và nói: "Đừng buồn, em ạ. May quá, thầy đang cần mua một chiếc đồng hồ đây, em để lại nó cho thầy nhé!" Thầy trả tôi nguyên giá, còn tôi thì dùng số tiền đó nộp hai tháng tiền ăn ở nhà ăn tập thể.

Có điều khó hiểu là sau đó chưa bao giờ tôi thấy thầy chủ nhiệm đeo đồng hồ cả. Mỗi lần tôi hỏi tại sao thì thầy chỉ cười không nói gì.

Về sau tôi thi đỗ đại học rồi ra trường và làm việc ở một tỉnh lị xa quê. Câu chuyện chiếc đồng hồ kia cứ mãi mãi đeo bám ám ảnh tôi.

Trong một dịp về quê thăm gia đình, tôi tìm đến nhà thầy chủ nhiệm cũ và hỏi chuyện về chiếc đồng hồ ấy. Thầy tôi bây giờ đã già, tóc bạc hết cả. Thầy bảo: "Chiếc đồng hồ vẫn còn đây."

Nói rồi thầy mở tủ lấy ra chiếc túi vải hoa nhỏ xíu năm nào mẹ tôi đưa cho tôi. Thầy mở túi, giở từng lớp vải bọc, cuối cùng chiếc đồng hồ hiện ra, còn mới nguyên !

Tôi kinh ngạc hỏi: "Thưa thầy, tại sao thầy không đeo nó thế ạ?" Thầy chủ nhiệm từ tốn trả lời: "Thầy đợi em đến chuộc lại nó đấy!"

Tôi hỏi tiếp: "Thưa thầy, vì sao thầy biết em sẽ trở lại xin chuộc chiếc đồng hồ ạ?" Thầy bảo: "Bởi vì nó không đơn giản chỉ là chiếc đồng hồ, mà điều quan trọng hơn, nó là lương tâm của một con người."

đã bao giờ các bạn đòi hỏi bố mẹ như thế chưa ?

4
9 tháng 7 2015

Lê Quang Phúc: Dô duyên vừa phải thôi chứ, người ta đăng thì kệ người ta đi.

9 tháng 7 2015

người ta muốn gửi hay làm j thì kệ người ta chứ

1 tháng 4 2019

a) Tuy máy móc của chiếc đồng hồ nằm khuất bên trong nhưng chúng vô cùng quan trọng .
b) Nếu mỗi bộ phận trong chiếc đồng hồ đều muốn làm theo ý thích của riêng mình thì chiếc đồng hồ sẽ chạy không chính xác.
c) Câu chuyện trên nêu lên một nguyên tắc sống trong xã hội là : “Mỗi người vì mọi người và mọi người vì mỗi người.”

11 tháng 4 2022
) Tuy máy móc của chiếc đồng hồ nằm khuất bên trong nhưng chúng vô cùng quan trọng / chính chúng điều khiển cho đồng hồ chạy.> b) Nếu mỗi bộ phận trong chiếc đồng hồ đều muốn làm theo ý thích của riêng mình thì chiếc đồng hồ / sẽ chạy không chính xác. c) Câu chuyện trên nêu lên một nguyên tắc sống trong xã hội là : “Mỗi người vì mọi người và mọi người vì mỗi người.” Tick cho mik nha!
5 tháng 7 2019

Mở bài:

    + Lời nói là công cụ giúp con người chúng ta giao tiếp với nhau, làm cho người gần người hơn.

    + Dân gian đã đúc kết những câu nói rất hay về tầm quan trọng của lời nói như " Lời nói goi vàng", " Lời nói chẳng mất tiền mua. Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau."

Thân bài:

1. Nghĩa đen

    + Lời nói là chuỗi âm thanh do con người phát ra trong hoạt động giao tiếp.

    + Vàng là một thứ kim loại quý giá, được xem như là tài sản của con người.

    + Câu tục ngữ so sánh lời nói có giá trị như một thứ của cải, tài sản quý giá của con người.

2. Vì sao lời nói lại quý giá đến như vậy?

    + Lời nói trước hết là một phương tiên để đánh dấu một bước tiến hóa của loài người.

    + Nhờ có lời nói mà con người có thể diễn đạt những tâm tư, tình cảm, nguyện vọng của bản thân cho người khác biết mà không cần phải ghi chép mất nhiều thời gian.

    + Lời nói ra rất quan trọng. Nó có thể khiến một người thành công hay thất bại trong công việc.

Dẫn chứng: việc thuyết phục một đối tác kí hợp đồng phải cần có những lời nói khôn khéo và thuyết phục.

    + Lời nói còn là một thước đo trình độ văn hóa của con người. Sẽ chẳng ai đánh giá cao một con người ăn nói hàm hồ, thô tục. Ngược lại, một lời nói ngọt ngào, vừa lòng đẹp ý người nghe sẽ được đánh giá là một người có học thức, có văn hóa.

    + Người Việt Nam rất xem trọng lễ nghĩa, thế nên mỗi khi gặp nhau người ta thường chào hỏi nhau rất lịch sự: " Lời chào cao hơn mâm cỗ"

3. Chúng ta phải làm thế nào để phát huy giá trị của lời nói?

    + Lời nói là một thứ của cải vô giá của mỗi con người chúng ta mà không phải có tiền là mua được. Đó là một tài sản vô hình, không nhìn thấy được, không thể mua bán được; " Lời nói chẳng mất tiền mua"

    + Một lời nói ra thì không thể nào thu hồi lai được. Chính vì thế mà mỗi chúng ta phải cẩn thận trong việc phát ngôn : "Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau".

    + Nói ra thì dễ nhưng nói thế nào cho vừa lòng đẹp ý người nghe là cả một nghệ thuật không phải tự nhiên mà có được, mà nó đòi hỏi chúng ta phải trải qua một quá trình rèn luyện lâu dài. Người xưa thường dạy " Trước khi nói phải uốn lưỡi bảy lần" quả không sai.

Kết bài: Hiểu được điều này, chúng ta phải có ý thức rèn luyện lời ăn tiếng nói ngay từ lúc còn nhỏ. Phải học cách ăn nói lịch sự văn minh, tránh cách ăn nói thô tục để làm vừa lòng bạn bè, ông bà, cha mẹ thầy cô và cả những người xung quanh mình.

11 tháng 3 2018

Con người khác hẳn những con vật cho nên chúng ta cần phải suy nghĩ trước khi nói lời gì không nên nói năng thô kệch hớ hếch,vô phép vì để tránh làm tổn thương ai đó và tránh gây mất tình đoàn kết

Em chỉ làm được như thế nếu thiếu và sai thì mong các anh các chị bổ sung và chữa lại ạ .

9 tháng 2 2018

Con người do tạo hóa tạo ra. Tạo hóa ban cho con người trái tim để cảm nhận tình yêu thương mà cuộc sống mang lại , đôi mắt để nhìn nhận mọi thứ trong cuộc sống còn lời nói lại là công cụ, phương tiện hữu hiệu nhất giúp con người gắn kết lại gần nhau hơn.Thời xưa, ông cha ta có câu “ lời nói gói vàng” như một lời nhắc nhở con cháu về giá trị của lời nói. Còn ngày nay trong một xã hội phát triển,giao tiếp là một điều không thể thiếu vì vậy giá trị của lời nói được khẳng định nâng lên mức độ cao hơn.Để hiểu rõ hơn ông cha ta đã gửi gắm những ý nghĩa gì vào câu tục “Lời nói gói vàng” chúng ta cùng đi tìm hiểu.

Trước khi tìm hiểu về ý nghĩa của câu tục ngữ, chúng ta cùng đi tìm hiểu về nội dung của câu tục ngữ này.Vậy lời nói là gì?Lời nói là một công cụ hữu dụng dùng để trao đổi tình cảm, tư tưởng đến người khác. Còn vàng là một thứ kim loại quý có thể làm đồ trang sức hoặc cất giữ làm của cải. Thời xưa người ta thường nói quý như vàng, đắt như vàng ý nói những vật có giá trị vật chất cao. Nếu như vàng đã quý thì gói vàng là một số lượng lớn vàng sẽ quý nhường nào.Câu tục ngữ này đã sử dùng biện pháp nghệ thuật so sánh cường điệu để so sánh lời nói (một thứ vô hình) với gói vàng( một thứ hữu hình) để giúp người đọc có thể cụ thể hóa câu tục ngữ và hiểu rõ hơn về câu tục ngữ này nhằm nhấn mạnh giá trị lời nói. Qua đó khuyên người ta phải biết sử dụng lời nói cho hiệu quả, trân trọng gía trị của nó.

Vậy tại sao lời nói lại có giá trị như thế? Ngày nay trong một xã hội phát triển, giao tiếp là một thứ không thể thiếu. Vì vậy giá trị của lời nói được đưa lên tầm cao mới, quan trọng hơn trong cuộc sống con người. Nó chình là con dao hai lưỡi, nếu chủ nhân biết sử dụng nó đúng cách, có hiệu quả nó sẽ mang lại lợi ích cho người đó còn nếu không biết cách sử dụng con dao này thì một ngày nào đó nó có thể quay lại đâm chết chúng ta bất cứ lúc nào.

Trong thực tế đã chứng minh được điều đó qua nhiều phương diện. Về chính trị, chắc hẳn ai trong chúng ta cũng đều biết đến Barack Obama vị tổng thống da màu đầu tiên của Hoa Kỳ.Để có ngồi vào ghế tổng thống, ông Obama đã phải trải qua một cuộc tranh cử trước người dân. Nếu ông không có một chiến lược hoàn hảo do nhà chiến lược David Axelrod soạn ra và quan trọng hơn là lời nói của ông thì làm sao ông có thể đủ sức thuyết phục, tạo dựng niềm tin của nhân dân về mình và chiến thắng những đối thủ còn lại.

Trong trường học, lời ăn tiếng nói là một điều vô cùng quan trọng.Chúng ta phải biết ăn nói lễ phép với người lớn hơn mình.Trong quan hệ bạn bè cần đoàn kết, không nói xấu, tránh xích mích với nhau để trở thành một học sinh gương mẫu trong mắt mọi người, không xảy ra những trận ẩu đả đáng tiếc.

Còn với kinh doanh, lời ăn tiếng nói là một điều không thể thiếu. Nếu bạn biết vận dụng lời ăn tiếng nói, bạn sẽ gây được thiện cảm cho đối tác của bạn điều đó sẽ làm cho bạn kiếm được những cơ hội kiếm tiền bạc tỷ. Tôi đã từng đọc những cuốn sách dành cho doanh nhân. Trong những cuốn sách đó luôn đề cấp đến cách ăn nói để gây được thiện cảm với đối tác nhất là đối tác phương Đông. Từ việc gọi tên, cách xưng hô đến dẫn dắt vấn đề của bạn đều có thể khiến bạn thành công hay thất bại.

Vậy lời nói không đúng, không phù hợp sẽ nguy hiểm thế nào?Ai cũng biết hoa hậu chính là đại diện sắc đẹp và trí tuệ cho cả một quốc gia. Giả sử trong một buổi làm từ thiện hay phát biểu với giới báo chí nước ngoài, chính người hoa hậu ấy lỡ miệng nói ra một tư không hay, mất thuần phong mỹ tục thì không chỉ nguoi hoa hậu bị nhận xét về văn hóa mà còn ảnh hưởng đến bộ mặt của cả một quốc gia.Người ta sẽ nhận xét cuộc gia đó có một nền giáo dục không tốt, văn hóa chưa hoàn thiện.

Còn trong trường học, chỉ cần một lời xích mích, khiêu khích nhau cũng có thể dẫn đến những vụ bạo lực học đường gây những hậu quả đáng tiếc cho tương lai.

Tôi đã từng đọc rất nhiều bài báo nói về những nhà chính trị chỉ do tức giận mà lỡ phát ngôn ra những lời nói thô tục mà bị cắt chức. Hãy thử nghĩ xem, cả con đường chính trị mà nhà chính trị đó đã đổ mồ hôi, công sức ra để có được, chỉ do một phút lỡ lời có thể làm cho cả sữ nghiệp chính trị đó tiêu tan. Nói về chính trị, theo tôi tất cả những nhà chính trị ngày nay nên học tập theo tấm gương chủ tịch Hồ Chí Minh. Khi học lớp 6, sách giáo dục công dân có một bài đọc về chủ tịch Hồ Chí Minh trong ngày tuyên ngôn độc lập.Trong văn bản đó có một câu ảnh hưởng rất lớn đến suy nghĩ của tôi về Bác: “ Bác đọc được một đoạn rồi ngẩng đầu lên hỏi: “ tôi nói, đồng bào nghe có rõ không?” Tuy chỉ là một câu nói rất đơn giản thôi nhưng nó đã để lại trong tôi một ảnh hưởng sâu sắc vê Bác. Làm sao lại có người chủ tịc nước giản dị đến thế, quan tâm đến dân được như thế? Câu nói đó thật ấm áp làm sao! Nó như có sức mạnh làm cho vị chủ tịch nước đáng kính và nhân dân xích lại ần nhau hơn. Chính nhờ cách nói chuyện giản dị, gần gũi, bác đã thuyết phục đước nhân dân tin vào Đảng, tin vào độc lập để nhân dạn co thể cùng nhau đứng dậy đưa nước Việt Nam ra khỏi những tháng ngày bị đặt ách cai trị.

Còn kinh doanh, chỉ cần bạn sơ suất trong lời nói, có thể bạn sẽ làm mất lòng đối tác và có thể đánh mất nhưng cơ hội làm ăn kiếm được hàng đống tiền chỉ vì một phút thiếu suy nghĩ

Có một người bạn đã từng kể cho tôi nghe một câu chuyện rất hay về tác dụng tốt và xấu của lời nói. Có hai con ếch cùng rớt xuống một cái giếng có nước. Hai con ếch cùng cố gắng nhảy lên để mong được sống sót. Một lúc sau có một đàn ếch kéo đến, chúng nói vọng xuống giếng: “ Hai bạn đưng nhảy nữa, thành giếng cao và trơn lắm không lên được đâu, hãy từ bỏ đi.” Một trong hai con ếch nghe theo không nhảy nữa, dần dần nó bị chìm xuống nước và chết còn con ếch kia vẫn cố sức nhảy đến cùng. Cuối cùng nó cũng có thể nhảy lên được bờ và sống sót. Đan ếch kia liền chạy lại hỏi: “Tại sao chúng tôi đã bảo bạn đừng nhảy nữa nhưng bạn vẫn nhảy?” Con ếch kia trả lời: “ Mình cứ tướng các bạn đang cổ vũ cho mình chứ, hóa ra không phải à, mình bị lãng tai nên chắc nghe nhầm lời các bạn nói.” Câu chuyện chi là tưởng tượng nhưng ý nghĩa của câu chuyện thì hoàn toàn là sự thất. Chỉ cần một lời nói cũng có thể cứu bạn sống sót hay hại bạn mất mạng. Vì vậy hãy luôn sử dụng lời nói có hiệu quả, phù hợp với hoàn cảnh, công việc.
Bên cạnh những con người ăn nói phù hợp, sử dụng lời nói hiệu quả nhưng vẫn đúng với lương tâm, sự thật trong cuộc sống, vẫn còn những con người vì lợi ích riêng mà không màng đến sự thật hay sự trong sạch của lương tâm mình.Trong cuộc sống để đạt hiệu quả cao trong giao tiếp, chúng ta có một bí quyết nhỏ là khen nhiều hơn chê và biết kiềm chế cơn giận của mình. Nếu như khi gặp một người quen của mình, chỉ cần một lời khuyên nhỏ vè kiểu tóa hay thời trang sẽ giúp cho bầu không khí câu chuyện trở nên thoải mái, nhẹ nhàng hơn. Nhưng bất cứ thứ gì khi lạm dụng nhiếu quá cũng không tốt. Lời khen cũng vậy. Chúng ta chỉ nên khen thật lòng khen có mức độ. Nếu không lời nói sẽ trở thành những lời phỉnh nịnh, nịnh hót. Nhiều người đã đầu môi chóp lưỡi không tiếc lời nịnh hót cấp trên của mình mong có được tiền lương và quyền thế cao hơn. Tôi đã từng đọc một câu chuyện như sau: “ Có một ông vua mời các quan trong triều ăn hai thứ quả chua và ngọt để thử sự trung thực của các quan. Ông ăn thứ quả ngọt trước nhưng giả vờ nói chua. Nghe thế, các quan mặc dù thấy rất ngon nhưng cũng cùng nhau giả vờ tặc lưỡi chê chua. Riêng chỉ có một viên quan vẫn ăn ngon lành và tấm tắc khen ngon.Nhà vua ăn đến loại quả chua. Lần này cũng thế, dù loại quả đó rất chua nhưng nhà vua cũng khen là ngon. Các quan sau khi ăn đều nhăn mặt nhưng vì sợ vua nên cũng giả vờ khen ngon. Duy chỉ có viên quan lúc nãy lên tiếng: “Bẩm, khi ăn loại quả thứ nhất thần thấy rất ngon nhưng bệ hạ lại chê dở. Trong khi đó loại quả này khi ăn rất kinh khủng nhưng bệ hạ lại khen ngon. Tại sao lại có chuyện như thế? Nghe xong đức vua liền cười và ban thưởng cho viên quan vì sự trung thực của ông.” Như các bạn thấy đó, khi bạn trung thực ạ sẽ được mọi người yêu quý và tin tưởng hơn.Nếu thế giới này chỉ có những người nịnh hót thì ai sẽ là người nói ra sự thật để người khác hoàn thiện mình. Ai cũng mong mình luôn được khen ngợi nhưng trên thế giới này làm gì có ai hoàn hảo. Vì vậy khi nói bên cạnh những lời khen ngợi để cổ vũ, khích lệ tinh thần thì cũng nên có những lời chê, nhắc nhở để người đó biết nhận ra cái sai và sửa chữa để họ ngày một hoàn thiện hơn.
Trong thế kỷ XXI, lời nói đã trở thành một công cụ hữu ích giúp chúng ta có thể làm được nhiều việc hơn nhưng bên cạnh đó lời nói cũng chính là một con dao sắc nhọn có thể quay lại đâm chết chúng ta bất cứ lúc nào vì vậy hãy luôn cẩn thận khi sử dụng lời nói và phải làm sao sử dụng nó có hiệu quả để nó có thể phát huy hết được giá trị quý như vàng của nó.

1 tháng 4 2018

Bạn tham khảo bài làm này nhé !

Sở dĩ con người khác với con vật ở chỗ con người biết sử dụng lời nói làm phương tiện giao tiếp với người khác, bộc lộ suy nghĩ, cảm xúc của mình. Đó là những ý nghĩa khái quát chung của câu nói Lời nói gói vàng” hay Lời nói chẳng mất tiền mua, Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau” muốn gửi gắm cho ta. Chúng ta hãy cùng tìm hiểu ý nghĩa thực tiễn của hai câu nói trên trong cuộc sống. Để hiểu hai câu nói trên, ta phải hiểu được những từ ngữ mà nó chứa đựng. 

Thế lời nói là gì? Lời nói là một phương tiện giao tiếp bằng ngôn ngữ, một công cụ của loài người giúp cho ta có thể giao tiếp, bộc lộ cảm xúc, suy nghĩ, trao đổi kinh nghiệm, thông tin…Mỗi người chúng ta có thể nói ra điều mình muốn, không cần một yếu tố nào tác động, vì thế lời nói chẳng mất tiền mua”. Nếu lời nói đã chẳng mất tiền mua” thì ta nên lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”. Lựa lời là chọn lọc những từ ngữ diễn đạt thích hợp với vai vế của từng người, từng hoàn cảnh, từng sắc thái hoàn cảnh khác nhau. Chẳng những thế, ở câu nói Lời nói gói vàng”, lời nói được ví như vàng, một vật có giá trị về vật chất, được nâng niu, gìn giữ, nghĩa là lời nói cũng quý giá như thế, cũng cần có sự cẩn thận trong khi sử dụng nó. Như vậy, hai câu nói trên muốn khẳng định nếu biết chỉnh chu lời nói thì ta sẽ được mọi người tôn trọng, yêu mến, xây dựng được các mối quan hệ xã hội lành mạnh, tốt đẹp và đạt được tình cảm, mục đích giao tiếp khi nói, không làm tổn thương người khác, gắn kết tâm hồn con người lại với nhau, viết nên những cảm xúc, ấn tượng đẹp trong giao tiếp. Sở dĩ ta phải ăn nói thật cẩn thận như thế là vì lời nói vừa có thể xây dựng các mối quan hệ xã hội và cũng có thể hủy hoại nó. Nhất là trong kinh doanh hay ngoại giao, lời nói còn quyết định sự thành bại của cuộc đời ta và có thể là của cả một quốc gia. Ngoài ra, về giá trị tinh thần, lời nói thể hiện tác phong đaọ đức lẫn như trình độ văn hóa của từng người. Nếu ta biết lựa chọn đúng những từ ngữ khéo léo, phù hợp với hoàn cảnh thì sẽ thu được sự đồng tình, tình cảm, sự tôn trọng của đối tượng giao tiếp. Ngược lại, nếu ta ăn nói quá thô lỗ thì có thể gây mất lòng người khác hay gây ra những hiểu lầm khiến cho quan hệ giữa người với người trở nên căng thẳng hay xảy ra thù hận, căm ghét, hậu quả tai hại khó lường! 

Tuy thế, trong cuộc sống, có những lời nói có thể làm lắng đọng lòng người, tạo cảm xúc đẹp trong khi giao tiếp, xóa tan khoảng cách giữa hai con người xa lạ với nhau. Giống như ở Quảng trường Ba Đình ngày 02 tháng 09 năm 1945, Bác Hồ đã nói: Tôi nói đồng bào có nghe rõ không?” đã làm mọi người xúc động về ngôn từ gần gũi của vị lãnh tụ. Cùng với đó, âm nhạc là một nghệ thuật, sự thăng hoa tuyệt vời từ lời nói, nó tạo cho ta cảm giác tươi đẹp, lâng lâng theo từng nốt nhạc. Và ngược lại, chỉ vì những xích mích trong lời nói mà có thể dẫn tới chiến tranh, lòng thù ghét giữa con người với nhau hay những vụ ẩu đả giữa những đấng trí thức có học. 

Mặt khác, ở đời có những lời nói khó nghe, làm mất lòng ta của những người thẳng tính nhưng họ chỉ có ý tốt là muốn ta sửa sai, thấy được lỗi lầm của mình, điều đó chân thành và đáng quý biết bao, đó là những lời thật mất lòng”. Tuy thế, có những lời ngọt ngào, êm tai, rất đựơc lòng ta, nhưng đó là những lời dối trá, xu nịnh, không hề tạo cho ta một điều tốt nào cả, đấy là những lời ngọt chết ruồi” của những kẻ xảo quyệt, gian ngoa. Thế nên, trong lời nói cần có sự chân thành, không vị kỷ, không vụ lợi thì mới đạt được thành công trong giao tiếp. 

Giả sử nếu thế giới không có lời nói, lại càng không có âm nhạc thì đời sống tinh thần của con người sẽ rất nghèo nàn, thế giới sẽ như chìm vào băng giá của sự lạnh lùng, sòng phẳng và khô khốc trong buồn tẻ. Vì thế, mỗi ngày được sống, ta hãy biết chọn những lời hay ý đẹp mà nói, phù hợp với những đạo lý làm người, hướng tới ý nghĩa cao đẹp của lời nói để làm phong phú thêm nét đẹp văn hóa của nhân loại. 

Để đạt được những tình cảm trong lời ăn tiếng nói, ta cần phải biết kiềm chế những cảm xúc tiêu cực như nóng nảy, giận dữ, quát mắng, nhất là với những người thân yêu đối với ta. Và một điều rất quan trọng nữa là ta nên suy nghĩ thật cẩn thận trước khi nói ra điều mình nghĩ, xem điều đó có phù hợp với sắc thái hoàn cảnh lúc ấy hay không để tránh làm tổn thương người khác, điều đó có nghĩa là Uốn lưỡi bảy lần trước khi nói”. 

Cần tránh lối nói thô kệch, cộc lốc, hớ hênh, vô phép bởi những điều đó tạo ra định kiến xấu về phẩm chất của ta. Cũng không nên dùng những từ ngữ quá bóng bẩy, kiêu kỳ bởi mụch đích giao tiếp không phải là sự nể nang mà là sự đồng tình quan điểm, tình cảm của đối tượng giao tiếp . Như thế, ta cần phải luyện cho mình một kỹ năng nói đúng cách, giản dị, sáng suốt, bình tĩnh và phù hợp với những đạo đức xã hội. Điều này, ta nên học tập ở Chủ tịch Hồ Chí Minh, một người có tác phong sống giản dị trong lời nói, bài viết, đời sống thường ngày và đời sống chính trị. Và trên hết, cần tránh lối nói chen vào ngôn ngữ khác trong khi giao tiếp bằng tiếng Việt, đây là lối sống không tốt đang được giới trẻ phổ biến. Vì thế, nếu biết lựa lời mà nói” thì ta sẽ giành được tình cảm của mọi người, khẳng định được giá trị của bản thân. Đồng thời, nói năng bằng tiếng Việt thuần túy cũng là cách giữ gìn những nét đẹp của ngôn ngữ dân tộc. 

Nét đẹp ngôn ngữ của dân tộc Việt Nam là ở dân ca, ca dao, tục ngữ, thành ngữ. Trong câu nói: Lời nói gói vàng” hay Lời nói chẳng mất tiền mua, Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”, dân gian muốn khuyên ta rằng: lời nói có giá trị quyết định phẩm chất, đạo đức của con người ta và nhờ thế ta có được những mối quan hệ xã hội lành mạnh, tốt đẹp.  
Bài trên mạng, bạn đọc để tham khảo ! Chúc bạn học tốt !!! ^ - ^
 

19 tháng 10 2018

-Vào thời gian BÁC gửi.

-Ngoan.

-cố gắng lên đồng bào !!!!!!!!!!

-Bình thường.

-Cho các em thông minh và học tập tốt hơn.

-

21 tháng 10 2018

Dude bạn có thể nói rõ hơn được không?