Em hãy tưởng tượng và viết câu chuyện với các nhân vật :khu vườn, cơn gió, tia nắng
hép mii gấp nhanh nhất mình tick
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
mình không hiểu đề lắm nên ko giúp đc
bn xem lại câu hỏi nhed
Câu hỏi đó là:
Khi bị cô giáo nhắc nhở về việc mình dàn hàng ngang, em sẽ làm gì??
-Trong khu vườn kỳ diệu: Mi-tin đến thăm khu vườn kì diệu. Thấy một em mang một chùm quả trên đầu gậy, Mi-tin kì khen : “Chùm lê đẹp quá!” Em bé trả lời rằng đó không phải là lê mà là nho. Chính em đã nghĩ ra cách trồng và chăm bón chúng. Em bé thứ hai bê đến một sọt quả, Mi-tin tưởng đó là dưa đỏ, hóa ra là những quả táo, mà vẫn chưa phải là loại to nhất. Em bé thứ ba thì đẩy tới khoe một xe đầy những quả mà Mi-tin tưởng là bí đỏ. Nhưng đó lại là những quả dưa. Em bé nói rằng khi nào em ra đời em sẽ trồng những quả dưa to như thế.
-Trong công xưởng xanh: Trong khi Mi-tin đang ở khu vườn kì diệu thì Tin-tin đến thăm công xưởng xanh. Thấy một em bé mang một cái máy có đôi cánh. Tin-tin hỏi em đang làm gì. Em bé nói rằng khi nào em ra đời em sẽ dùng đôi cánh này để chế ra một vật làm cho con người hạnh phúc. Em bé còn hỏi Tin-tin có muốn xem cỗ máy không, vì cỗ máy sắp chế xong rồi. Tin-tin hảo hức muốn xem. Vừa lúc ấy một em bé khoe với Tin-tin ba mươi lọ thuốc trường sinh. Em bé thứ ba từ trong đám đông bước ra mang đến một thứ ánh sáng lạ thường. Em bé thứ tư kéo tay Tin-tin khoe một chiếc máy biết bay trên không như chim. Em bé thứ năm khoe với Tin-tin chiếc máy biết dò tìm những kho báu trên mặt trăng.
Bài làm
~ Tự làm. ~
Khi trời mới tản sáng vào mùa hè, vòm trời đã sáng có màu đỏ rực. Những cơn gió đang đi dạo trên trời một cách nhẹ nhàng, uyển chuyển. Những tia năng đầu tiên nhảy múa dưới đường phố, trông những cô cậu tia nắng rất là vui. Ánh nắng vàng lan nhanh dần, nó lan từ đông sang tây. Trên những cánh đồng trồng cây ăn quả và cây cảnh gần nhà em đã khoe dần những bông hoa nhỏ nhắn, xinh đẹp. Cảnh vật thật là yên bình, em rất muốn khung cảnh tuyệt vời này sẽ không bao giờ bị tàn phai.
# Chúc bạn học tốt #
a: Cơn sống tượng trưng cho những biến cố bất ngờ ập tới trong cuộc sống
b: Khi tới một ai đó gặp "sóng gió", mình sẽ tìm cách giúp đỡ người ta
a. Tia nắng chiếu trên những tán lá.
- Tia nắng mơn man vuốt nhẹ lên tán lá, như đôi bàn tay mẹ dịu dàng.
b. Từng cơn sóng vỗ vào bờ cát.
- Những cơn sóng nhảy múa, ôm chặt lấy bờ cát trong vòng tay mát lạnh của mình.
c. Hàng cây nghiêng đi vì gió.
- Hàng cây cúi mình trước cơn gió, như thể chúng đang khiêm nhường chào hỏi nhau.
Một hôm khu vườn , tia nắng và cơn gió gặp nhau và 3 đứa chơi rất vui😂
Trong một khu vườn yên bình nằm khuất sau những ngọn đồi, ánh nắng vàng rực rỡ buổi sáng sớm bắt đầu len lỏi qua từng tán lá xanh mướt, làm cả khu vườn như bừng tỉnh. Cỏ mềm dưới chân và những khóm hoa đồng nội đua nhau nở rộ, rực rỡ như cầu vồng nhỏ trải dài trên nền đất. Trong vườn, có hai người bạn thân thiết luôn cùng nhau sẻ chia mọi điều - Tia Nắng và Cơn Gió.
Tia Nắng có ánh vàng ấm áp, mỗi lần cậu xuất hiện, cả khu vườn như được truyền thêm sức sống. Mọi cây cỏ hoa lá đều nghiêng mình đón nhận tình cảm nồng nàn mà cậu mang lại. Tia Nắng luôn tươi vui và sôi nổi, cậu thích cảm giác được sưởi ấm mọi vật, từ những chiếc lá xanh cho đến mặt đất nâu.
Còn Cơn Gió, với làn gió mát mẻ và nhẹ nhàng, luôn mang đến sự dễ chịu cho khu vườn. Cơn Gió hiền hòa nhưng cũng có phần tinh nghịch, thích vờn quanh những đóa hoa, làm chúng rung rinh như đang khiêu vũ. Cậu còn rất nhạy bén, chỉ cần một chút thôi là có thể nhận ra sự thay đổi của thiên nhiên, từ những đám mây xa xăm hay bầu trời chuyển sắc.
Một ngày nọ, khi cả hai đang dạo chơi trong vườn, Cơn Gió khẽ thì thầm với Tia Nắng: “Cậu thấy không, mọi thứ hôm nay sao mà yên bình đến lạ. Tớ muốn thử điều gì đó khác lạ, thử thổi một làn gió mạnh xem sao.”
Tia Nắng mỉm cười, nói: “Vậy tớ sẽ ở bên cậu, chiếu sáng để cả vườn không cảm thấy lo lắng.”
Và thế là, Cơn Gió bắt đầu nhẹ nhàng khuấy động không khí, làm những chiếc lá đung đưa như chào đón sự mới lạ. Càng lúc, cơn gió càng mạnh hơn, cuốn theo những cánh hoa bay lượn trong không trung. Khu vườn ngỡ ngàng nhưng vẫn cảm nhận được sự an lành từ ánh nắng của Tia Nắng.
Khi đã mệt, Cơn Gió dịu lại, trở về với sự nhẹ nhàng vốn có. Cậu nói với Tia Nắng: “Thật là thú vị! Cậu có thấy không, mọi thứ thật sống động biết bao khi chúng ta cùng nhau tạo nên điều mới lạ.”
Tia Nắng gật đầu đồng ý, ánh mắt lấp lánh niềm vui. Cả hai hiểu rằng, sự kết hợp của họ, dù là nồng nhiệt hay dịu dàng, đều làm cho khu vườn thêm sinh động và tràn đầy sức sống. Khu vườn vẫn là khu vườn, nhưng với Tia Nắng và Cơn Gió, mỗi ngày lại là một cuộc phiêu lưu mới, mang lại niềm vui và hạnh phúc cho tất cả những gì tồn tại nơi đó.