nếu mẹ của em bị bệnh thì em sẽ làm gì để quan tâm cảm thong chia sẻ với mẹ
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Cuộc đời không luôn như ta muốn, nó luôn tiềm tàng những khó khăn trắc trở trên con đường ta đi. Họ cần sự giúp đỡ của chúng ta rất nhiều, cần sự đồng cảm và chia sẻ. Trong xã hội vẫn còn nhiều người có hoàn cảnh khó khăn như trẻ em lang thang cơ nhỡ, người nghèo, nạn nhân của chiến tranh, thiên tai, những người khuyết tật, người có cảnh ngộ éo le….Mỗi con người chúng ta không ai có thể sống tách rời người thân tập thể, cộng đồng. Sự cảm thông, chia sẻ giúp người gặp khó khăn tạo thành sức mạnh to lớn, nghị lực, niềm tin vào một ngày mai tươi sáng hơn. Cảm thông và chia sẻ, giúp mọi người gần gũi, gắn bó hơn và là cầu nối giữa người với người tạo dựng mối quan hệ tốt đẹp. Có như vậy, gia đình mới êm ấm, hạnh phúc, xã hội mới văn mình, tốt đẹp. Ngay bản thân em cũng luôn tự nhắc nhở bản thân mình cần phải sống chậm lại, nghĩ khác đi và yêu thương nhiều hơn, giúp đỡ được nhiều người hơn nữa.
có đoạn ngắn ngắn 2-4 dòng th đc k ạ. T đi thi viết ngắn chứ k hết h
Nếu bố mẹ, anh chị em hoặc bạn thân của em bị nhiễm HIV/AIDS thì em sẽ gần gũi, chăm sóc, động viên, an ủi họ vượt lên bệnh tật để kéo dài sự sống.
câu1:
- Quan tâm là thường xuyên chú ý đến mọi người và sự việc xung quanh.
- Cảm thông là đặt mình vào vị trí người khác để hiểu được cảm xúc của người đó.
Việc làm thể hiện sự quan tâm, cảm thông và chia sẻ |
|
1. Nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa giúp cha mẹ. |
|
2. An ủi khi thấy bạn gặp chuyện buồn |
|
3. Giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn |
|
4. Tích cực tham gia các hoạt động thiện nguyện do nhà trường, địa phương tổ chức. |
|
5. Giúp đỡ người cao tuổi qua đường. |
6Chia sẻ là sự cho đi hay giúp đỡ người khác lúc khó khăn, hoạn nạn theo khả năng của mình.
cau2
- Tích cực tham gia những lễ hội truyền thống, trò chơi dân gian. Đi thăm quan các di tích lịch sử, tưởng nhớ công ơn của cha ông.
- Phải lưu giữ mỗi truyền thống đó trong mỗi con người chúng ta: luôn đoàn kết, yêu thương nhau giữa anh em bạn bè. Luôn hiếu thảo với ông bà, nghe lời cha mẹ.
- Góp phần tích cực vào công cuộc đấu tranh giàng chủ quyền lãnh thổ: Tìm các văn bản pháp lý, về việc chủ quyền biển đảo của Việt Nam, luôn cảnh giác, tố cáo ngay những đơn vị có hành vi xấu, ảnh hưởng đến xã hội, đến nhà nước. Tự nguyên xung phong nhập ngũ, không trốn tránh trách nhiệm.
- Lên án, bài trừ những hành vi gây ảnh hưởng đến văn hóa dân tộc của học sinh: ăn mặc không đúng quy cách, ăn nói sử dụng từ mượn bừa bãi, tham gia vào các tệ nạn xã hội
phần 2 các truyền thống em biết
Em sẽ hỏi thăm bạn, hỗ trợ bạn trong các việc hàng ngày cũng như lắng nghe và đồng cảm với bạn, khích lệ, động viên bạn bằng những lời tích cực.
a) Những việc làm thể hiện sự quan tâm, chăm sóc của ông bà, cha mẹ đối với em:
- Ông bà, cha mẹ là đấng sinh thành ra em.
- Họ là người nuôi dưỡng, chăm sóc chúng ta từ bé đến khi trưởng thành.
- Dạy bảo chúng ta những điều hay lẽ phải.
- Chăm sóc chúng ta lúc ốm đau, bệnh tật…
b) Em cần làm:
- Ngoan ngoãn, lễ phép với ông bà cha mẹ.
- Chăm sóc khi họ ốm đau.
- Chăm chỉ học hành.
- Các bạn thân mến! Mình chắc rằng các bạn ai cũng đều có một gia đình nhỏ đúng không nào!? Gia đình là nơi mà tất cả các thành viên đều sống chan hòa, hạnh phúc và vui vẻ bên nhau. Mình cũng thế! Ở đó có ông bà, cha nè, mẹ, anh chị em của mình, những người mà mình luôn yêu quý. Nhưng có lẽ mẹ luôn là người mình yêu , mình nhớ nhất mỗi khi đi xa nhà. Hôm nay mình sẽ kể cho tất cả các bạn một kỉ niệm về mẹ của mình mà mình không bao giờ có thể quên được.
Chiều một hôm, mình đi học về, bước vào phòng thì thấy mẹ đang đọc trộm nhật kí của mình. Mình khó hiểu không biết sao mẹ mở được mật mã sổ tay nhật kí của mình. Chẳng cần suy nghĩ, em lao ngay ào phòng chộp lấy quyển nhật kí và kéo mẹ ra ngoài, đóng cửa phòng lại. Em hét lớn từ trong phòng ra: "sao mẹ lại đọc nhật kí của con?" dù là mẹ thì cũng không có quyền tự ý đọc trộm nó, nó là quyền riêng tư của con cơ mà!"
Một giọng nói run run, có chút ngập ngừng:"Mẹ ... mẹ xin lỗi con! con ... con tha lỗi cho... cho mẹ nhé!"
Nghe đến thế mình giật mình, biết là mình đã quá lời và làm mẹ buồn, mình đinh ra xin lỗi mẹ nhưng nghĩ đến hành động của mẹ, mình lại đứng chôn chân lại đó. Tối hôm đấy mình không ra ăn cơm, mình nằm lì trong phòng mặc cho bố ra sức gọi. Sáng dậy, không thấy mẹ đâu, mình hỏi bố thì bố bảo bà ngoại bị ốm nên mẹ phải lên chăm sóc bà, khoảng tầm mười ngày mới về. Sau chứng ấy ngày, lúc nào mình cũng buồn vì thiếu đi giọng nói của mẹ. Hôm mẹ về, mình là người đầu tiên ra đón mẹ.
Mình vui sướng ôm lấy mẹ, kể với mẹ những việc ở nhà trong mười ngày vắng mẹ. Mẹ cũng rất vui vì thấy mình hạnh phúc. Hôm đó, mẹ nấu rất nhiều món ngon mà mình thích. Mẹ đã xua tan không khí yên lặng trong nhà bằng những tiếng cười giàn tan. Bây giờ, mình mới thật sự thấy mẹ quan trọng thế nào trong cuộc sống của mình.
Đó chính là một kỉ niệm mà mình không bao giờ quên được. Đúng vậy! Gia đình sẽ không bao giờ thiếu vắng một người mẹ được. Mình sẽ luôn ghi nhớ mãi kỉ niệm đó, nó như một bài học mà mình cần nhớ trong đời.
Nếu được gửi tới mẹ một lời nhắn nhủ chân thành và thầm kín,em sẽ nói điều gì?
- Nếu được nhắn gửi một lời nói chân thành đến mẹ mình sẽ nói:
" Mẹ ơi! Con sẽ không bao giờ bất kính với mẹ như vậy nữa, con hứa với mẹ con sẽ cố gắng học tập nên người, cho dù có như thế nào thì con sẽ báo hiếu với cha mẹ, với gia đình này. Con hứa sẽ cho cha mẹ cuộc sống sung túc và đầy đủ hơn khi con lớn. Và việc con cần làm bây giờ là cố gắng học tập thật tốt. Con xin cảm ơn mẹ nhé! Mẹ đã sinh con ra và nuôi lớn con như bây giờ."
- Các bạn thân mến! Mình chắc rằng các bạn ai cũng đều có một gia đình nhỏ đúng không nào!? Gia đình là nơi mà tất cả các thành viên đều sống chan hòa, hạnh phúc và vui vẻ bên nhau. Mình cũng thế! Ở đó có ông bà, cha nè, mẹ, anh chị em của mình, những người mà mình luôn yêu quý. Nhưng có lẽ mẹ luôn là người mình yêu , mình nhớ nhất mỗi khi đi xa nhà. Hôm nay mình sẽ kể cho tất cả các bạn một kỉ niệm về mẹ của mình mà mình không bao giờ có thể quên được.
Chiều một hôm, mình đi học về, bước vào phòng thì thấy mẹ đang đọc trộm nhật kí của mình. Mình khó hiểu không biết sao mẹ mở được mật mã sổ tay nhật kí của mình. Chẳng cần suy nghĩ, em lao ngay ào phòng chộp lấy quyển nhật kí và kéo mẹ ra ngoài, đóng cửa phòng lại. Em hét lớn từ trong phòng ra: "sao mẹ lại đọc nhật kí của con?" dù là mẹ thì cũng không có quyền tự ý đọc trộm nó, nó là quyền riêng tư của con cơ mà!"
Một giọng nói run run, có chút ngập ngừng:"Mẹ ... mẹ xin lỗi con! con ... con tha lỗi cho... cho mẹ nhé!"
Nghe đến thế mình giật mình, biết là mình đã quá lời và làm mẹ buồn, mình đinh ra xin lỗi mẹ nhưng nghĩ đến hành động của mẹ, mình lại đứng chôn chân lại đó. Tối hôm đấy mình không ra ăn cơm, mình nằm lì trong phòng mặc cho bố ra sức gọi. Sáng dậy, không thấy mẹ đâu, mình hỏi bố thì bố bảo bà ngoại bị ốm nên mẹ phải lên chăm sóc bà, khoảng tầm mười ngày mới về. Sau chứng ấy ngày, lúc nào mình cũng buồn vì thiếu đi giọng nói của mẹ. Hôm mẹ về, mình là người đầu tiên ra đón mẹ.
Mình vui sướng ôm lấy mẹ, kể với mẹ những việc ở nhà trong mười ngày vắng mẹ. Mẹ cũng rất vui vì thấy mình hạnh phúc. Hôm đó, mẹ nấu rất nhiều món ngon mà mình thích. Mẹ đã xua tan không khí yên lặng trong nhà bằng những tiếng cười giàn tan. Bây giờ, mình mới thật sự thấy mẹ quan trọng thế nào trong cuộc sống của mình.
Đó chính là một kỉ niệm mà mình không bao giờ quên được. Đúng vậy! Gia đình sẽ không bao giờ thiếu vắng một người mẹ được. Mình sẽ luôn ghi nhớ mãi kỉ niệm đó, nó như một bài học mà mình cần nhớ trong đời.
Nếu được gửi tới mẹ một lời nhắn nhủ chân thành và thầm kín,em sẽ nói điều gì?
- Nếu được nhắn gửi một lời nói chân thành đến mẹ mình sẽ nói:
" Mẹ ơi! Con sẽ không bao giờ bất kính với mẹ như vậy nữa, con hứa với mẹ con sẽ cố gắng học tập nên người, cho dù có như thế nào thì con sẽ báo hiếu với cha mẹ, với gia đình này. Con hứa sẽ cho cha mẹ cuộc sống sung túc và đầy đủ hơn khi con lớn. Và việc con cần làm bây giờ là cố gắng học tập thật tốt. Con xin cảm ơn mẹ nhé! Mẹ đã sinh con ra và nuôi lớn con như bây giờ."
Nếu bố mẹ, anh chị em hoặc bạn thân của em bị nhiễm HIV/AIDS thì em sẽ gần gũi, chăm sóc, động viên, an ủi họ vượt lên bệnh tật để kéo dài sự sống.
Nếu bố mẹ anh chị em hoặc bạn thân của em bị nhiễm HIV/AIDS em sẽ không xa lánh hay kì thị họ mà em sẽ luôn ở bên cạnh an ủi động viên họ cố gắng uống thuốc đều đặn và hãy sống như những người bình thường và sẽ luôn lấy lại sự công bằng cho họ nếu họ bị đối xử không tốt, tuyên truyền với mọi người hãy tránh xa các tệ nạn xã hội để không ai bị mắc vào căn bệnh ấy nữa. Bởi vì căn bệnh HIV/AIDS này chỉ lây qua đường máu, đường tình dục và từ mẹ sang con chứ nó không lây qua cái ôm của ba hay nụ hôn của mẹ hay nhưng cái nắm tay của bạn bè. CHo nên chúng ta ko được phân biệt đối xử vs họ.
Ý kiến cá nhân của em :
Nếu e là mẹ Kiên ~
Lúc đấy e sẽ làm cho Kiên vì khi Kiên đag khó chịu như vậy thì Kiên sẽ k nghe những lời giản thích của mẹ lọt vào tai . Sau 1 ngày hoặc 2 ngày Kiên vui vẻ ngồi lại và nói cho Kiên hiểu :
- Mẹ thấy con đã lớn rồi ! con phải biết cách sống tự lập , những đồ mình sử dụng được phải dọn đc ( có thể đưa ra 1 vài vd như sau ) Con có thể thấy nếu mẹ k dọn đồ chs cho con thì sẽ rất bừa con vào con có thấy vướng đk thế khi nhà có khách thì sao họ sẽ đánh giá là con k ngoan đúng k nào , con thử đặt mình vào khách đến nhà đi ? Cha mẹ k phải đầytớ của con để có thể làm hết những vc của con nếu mai sau con tự lập thì sao ? Con nên học hỏi nhìn mẹ làm và giúp đỡ những thứ mình có thể giúp . Bữa qua con có nói nếu mẹ k làm cho con con sẽ k đi học nữa con nói vậy là con đã sai . Con hãy ở trong phòng suy nghĩ ngẫm nghxi đến nhx điều mẹ nói xem con đã sai hay đã đúng ? Mẹ sẽ chờ kết quả sau thời gian ngẫm nghxi của con .
.
Đây là cách mom e dặn e khi làm sai ( để e bình tĩnh gặp mặt nói chuyện r cho e thời gian suy nghĩ xem vc này đúng hay sai , gặp lại mẹ để nói chuyện )
Nếu em là mẹ Kiên thì em sẽ ko làm giúp Kiên. Cho Kiên nghỉ học 1 tuần. Khuyên Kiên, thử đưa Kiên đến một nơi nào đó, chẳng hạn như nhà hàng xóm, ngoài vườn,công viên... cho Kiên ở mấy ngày và trải nghiệm cuộc sống tự lập, có h giấc sinh hoạt. Ko có ng thân mấy để nhờ vả, hòa đồng hơn. Tự kiếm sống, làm lên đồng tiền mới trưởng thành , quý trọng thành quả hơn.
Nếu mẹ bị bệnh em sẽ:
-Ở bên cạnh chăm sóc cho mẹ
-Dành thời gian lắng nghe tâm sự và những chia sẻ của mẹ
-Khuyên mẹ nghĩ ngơi dưỡng bệnh
-Giúp mẹ san sẻ việc nhà , đảm nhận những việc trong khả năng mà bản thân có thể làm
-Giúp mẹ giữ liên lạc với người thân, bạn bè qua điện thoại để mẹ không cảm thấy cô đơn, buồn chán
-Nếu bệnh của mẹ trở nặng lập tức thông báo cho người lớn, bác sĩ
...
-nếu mẹ em bị bệnh em sẽ;
+ cho mẹ lên giường và khuyên mẹ nghỉ ngơi cho tốt
+ đi mua thuốc và pha thuốc cho mẹ
+ luôn ở cạnh bên mẹ để xem tình trạng bệnh
+ bảo với gia đình và người quyen khi trường hợp khẩn cấp
+giúp mẹ làm các việc còn đang giang dở
+nêu bệnh quá nặng thì nhờ sự giúp đỡ của hàng xóm, người thân để dưa mẹ đến bệnh viện gần nhất
+.