Viết đoạn văn (5-7 câu) chủ đề tự chọn. Trong đoạn có sử dụng ít nhất 1 phép liệt kê, 1 từ ngữ nói giảm nói tránh
nhanh hộ tớ với ạ
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Đoạn văn đảm bảo nội dung trọn vẹn, đúng hình thức lùi đầu dòng, kết thúc bằng dấu câu. (0.5đ)
- Đoạn văn có sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa. (1đ).
- HS chỉ ra được cách thức nhân hóa,gạch chân. (0.5đ)
- HS phân tích đúng cấu tạo ngữ pháp của câu tự chọn (1đ)
Tham khảo nhé!
Hình ảnh nụ hoa đào chớm nở, hoa mai đâm chồi hay những cành quất trĩu quả trên khắp nẻo đường, con phố báo hiệu một không khí xuân căng tràn đang về. Những bài hát về mùa xuân tựa như những dòng chảy nhỏ ca lên khúc yêu thương về một mùa mới, về khoảnh khắc giao cảm mãnh liệt trong tâm hồn mỗi người Việt. Mùa xuân cũng chính là khoảng thời gian có khí hậu ôn hòa nhất trong năm, la thời điểm hồi sinh của muôn loài sau một mùa đông giá lạnh. Mỗi con người ai cũng có mùa xuân sinh tươi hồn nhiên, nhưng phải biết nắm bắt, "mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất" nếu không biết trân trọng khoảnh khắc quý hiếm đó của cuộc đời mà vội vàng cảm nhận hưởng thụ nó, thì cũng uổng cuộc đời.Tháng giêng ngon như cặp môi hồng, một mùa xuân ngọt ngào , không thể nào cưỡng chế được,cái vẻ đẹp , hương sắc ngắn ngủi của nó.
T tự viết 2 bài, tham khảo nha!! :))
B1: Bình minh lên, biển Vũng Tàu xinh đẹp, mơ màng. Ông mặt trời vén màng mây trắng như đang ghé xuống trần gian. Mặt biển bao la. Tấm thảm xanh khổng lồ ấy chập chùng sóng vỗ. Những con thuyền băng mình ra khơi tìm luồng cá bạc. Những cánh hải âu chập chờn bay lượn. Không khí trong lành và thoáng đãng khiến du khách cảm thấy vô cùng sảng khoái khi bước trên bờ cát vàng giòn của biển. Ôi, tôi yêu cảnh biển quê hương biết bao.
+) Bình minh lên, biển Vũng Tàu xinh đẹp, mơ màng ....
Nhân hóa
+) Ông mặt trời vén màng mây trắng như đang ghé xuống trần gian...
So sánh
+) Tấm thảm xanh khổng lồ
Ẩn dụ
+) Những cánh hải âu; Những con thuyền
Hoán dụ
B2: Người em yêu thương và kính trọng nhất trong gia đình là bà ngoại của em. Người ta vẫn thường nói: " Mẹ già như chuối chín cây ". Bà đã già nên ba mẹ em cũng như anh em em rất yêu thương. Bà gầy, hơi gù. Cái dáng hình nhỏ bé liêu xiêu luôn tất cả với những công việc gia đình, chăm lo con cháu. Những luống rau bà trồng xanh non, mơn mởn, luôn mỉm cười dưới ánh nắng mặt trời. Mỗi buổi tối, bà thường kể chuyện cho em nghe. Những lúc ấy, bà như một người kể chuyện trên đài vậy, giọng bà ấm áp và truyền cảm biết bao. Bố em thường hay nói đùa rằng: " Người phát thanh viên già gần tám mươi tuổi mà sức khỏe tuyệt vời. " Em rất yêu quý bà.
+) ...luôn mỉm cười dưới ánh nắng mặt trời
Nhân hóa
+) Mẹ già như chuối chín cây
So sánh
+) Người phát thanh viên
Ẩn dụ
+) Cái dáng hình nhỏ bé liêu xiêu
Hoán dụ
Giờ ra chơi, trường ồn như vỡ chợ. Vài nhóm nữ sinh tụ tập dưới tán lá mát rượi của cụ bàng; từng cặp từng cặp bạn nam chơi đá cầu với nhau, trên vai ai nấy đều ướt đẫm ánh nắng; một đám học sinh khác lại ùa đến căn-tin ăn quà vặt;... Cảnh vui tươi, nhộn nhịp đó khó có người học trò nào quên được. Bởi sau mỗi giờ ra chơi lại khiến chúng tôi thấy tinh thần sáng khoái hơn, tràn trề sức lực để học tập tốt hơn.
*lại: phó từ chỉ sự tiếp diễn tương tự.
*ồn như vỡ chợ: so sánh
*cụ bàng: nhân hóa kiểu dùng những từ vốn dùng để gọi người để gọi sự vật.
*ướt đẫm ánh nắng: ẩn dụ chuyển đổi cảm giác. (thị->xúc)
*trường: hoán dụ kiểu lấy vật chứa đựng để gọi vật bị chứa đựng.
iờ ra chơi, trường ồn như vỡ chợ. Vài nhóm nữ sinh tụ tập dưới tán lá mát rượi của cụ bàng; từng cặp từng cặp bạn nam chơi đá cầu với nhau, trên vai ai nấy đều ướt đẫm ánh nắng; một đám học sinh khác lại ùa đến căn-tin ăn quà vặt;... Cảnh vui tươi, nhộn nhịp đó khó có người học trò nào quên được. Bởi sau mỗi giờ ra chơi lại khiến chúng tôi thấy tinh thần sáng khoái hơn, tràn trề sức lực để học tập tốt hơn.
*lại: phó từ chỉ sự tiếp diễn tương tự.
*ồn như vỡ chợ: so sánh
*cụ bàng: nhân hóa kiểu dùng những từ vốn dùng để gọi người để gọi sự vật.
*ướt đẫm ánh nắng: ẩn dụ chuyển đổi cảm giác. (thị->xúc)
*trường: hoán dụ kiểu lấy vật chứa đựng để gọi vật bị chứa đựng.
tham khảo
Đêm đã khuya, con giật mk tỉnh giấc vì cơn gió lạnh ùa vào, bỗng con nghe thấy tiếng ho bên phòng làm việc của ba. Hé mắt nhìn qua khe cửa, con chợt nhận ra những nét nhăn đã dần xuất hiện trên khuôn mặt ba, Vết chân chim in sâu hơn bên khóe mắt. Mái tóc ba đã bị tuổi tác và nỗi vất vả chấm vài điểm bạc. Con bỗng thấy lòng mình xao xuyến. Con như nghe được từng hơi thở cuả ba. Con nhớ lại lúc ba cõng con trên lưng bò khắp phòng, tiếng cười khúc khích của con tràn ngập khắp ngôi nhà bé nhỏ. Lúc đó thật vui quá ba nhỉ! Ba còn dạy con về những điều hay, lẽ phải. Ba như vầng thái dương luôn soi sáng và sưởi ấm cho cuộc đời con. Tự đáy lòng mk, con muốn cảm ơn ba đã cho con tất cả, con yêu cha rất nhiều ! Ba mãi là người ba mà con yêu nhất.
=> phó từ: rất, mãi, mà
=> so sánh: Ba như vầng thái dương luôn soi sáng và sưởi ấm cho cuộc đời con.
TK:
Đêm đã khuya, con giật mk tỉnh giấc vì cơn gió lạnh ùa vào, bỗng con nghe thấy tiếng ho bên phòng làm việc của ba. Hé mắt nhìn qua khe cửa, con chợt nhận ra những nét nhăn đã dần xuất hiện trên khuôn mặt ba, Vết chân chim in sâu hơn bên khóe mắt. Mái tóc ba đã bị tuổi tác và nỗi vất vả chấm vài điểm bạc. Con bỗng thấy lòng mình xao xuyến. Con như nghe được từng hơi thở cuả ba. Con nhớ lại lúc ba cõng con trên lưng bò khắp phòng, tiếng cười khúc khích của con tràn ngập khắp ngôi nhà bé nhỏ. Lúc đó thật vui quá ba nhỉ! Ba còn dạy con về những điều hay, lẽ phải. Ba như vầng thái dương luôn soi sáng và sưởi ấm cho cuộc đời con. Tự đáy lòng mk, con muốn cảm ơn ba đã cho con tất cả, con yêu cha rất nhiều ! Ba mãi là người ba mà con yêu nhất.
=> phó từ: rất, mãi, mà
=> so sánh: Ba như vầng thái dương luôn soi sáng và sưởi ấm cho cuộc đời con.
Ở nhà, hầu như lúc nào chúng tôi cũng dính với nhau như hình với bóng. Làm bài tập cùng nhau, chơi thể thao cùng nhau, xem phim cùng nhau. Cô giáo và các bạn trong lớp hay đùa rằng chúng tôi là chị em song sinh. Tháng vừa rồi, bố Lan chuyển công tác đột xuất nên gia đình bạn phải chuyển đi nơi khác. Ngày bạn lên đường theo gia đình đi xa tôi chỉ biết chúc bạn bình yên mà nước mắt rơi như mưa. Sau này, dù có phải đi lên đến tận trời, tôi cũng sẽ nhất định tìm gặp lại bạn.
=> Biện pháp tu từ nói quá: cao như cây chuối hột.
Tả con đường vào buổi sáng
Con đường vào buổi sáng thật náo nhiệt , vui tươi . Bầu trời bỗng xuất hiện một vầng hồng . Ông mặt trời vén màn mây nhoẻn miệng cười với vạn vật .Nắng hồng tươi thoa phấn lên mặt đường , gió nhè nhẹ thổi . Con đường cựa mình tỉnh giấc . Hai bên đường , cây cối xanh tươi , mướt mát . Làn sương tan dần , làm đọng lại trên những chiếc lá là những hạt sương long lanh như pha lê . Trên vòm cây , họ hàng nhà chị chích bông lích cha lích chích . Không gian thoáng đãng , trong trẻo . Mấy khóm hoa cũng thi nhau khoe sắc . Xe cộ đi lại tấp nập ngược xuôi . Đi đầu là anh công -tơ - nơ lực lưỡng , vạm vỡ . Theo sau là bác xe khách lạch cạch . Nhưng nhỏ nhắn nhất là bác xe đạp . Mấy bác bán hàng rong tiếng nói tiếng cười rôm rả . Mấy bạn học sinh gọi nhau í ới đi học . Mấy chú công nhân hối hả vào ca . Tất cả làm cho con đường hiện lên đầy sức sống mãnh liệt
Chúc bạn học tốt !!!
Tham khảo nhé !
Bước vào trường là lòng tôi lại ùa về biết bao nhiêu những kỉ niệm tuổi thơ của một tuổi học trò, nó như những tấm lịch được ngày một ngày hai rồi lại bị xé đi. Đôi lúc những tờ lịch là cả một khoảng kỉ niệm của một người sở hữu nó. Nó bất ngờ, thú vị khiến ta không thể không mong đợi từng ngày. Khi cuốn lịch đó không còn sử dụng nữa thì những cuốn lịch mới bắt đầu được sản xuất. Cuốn lịch đó y như tôi, học trong mái trường với biết bao nhiêu người mà tôi đã từng yêu thương đã từng rất kính trọng, thậm trí có cả những người mà tôi cực kì căm thù. Nhưng nó như những giấc mơ đã trôi qua rồi thì không thể nào lấy lại được. Có khi tôi mê game đến bỏ học, game làm tôi như nghiện ngập hơn là việc học. Nhưng nhờ có những người bạn tốt ở bên, họ đã giúp tôi tránh xa nó và nhờ họ tôi mới có được hôm nay. Tôi yêu mái trường của tôi !
Trong gia đình từ ba mẹ đến anh chị em ai cũng yêu quý chiều chuộng tôi hết mực nhưng người yêu quý tôi và cũng là người mà tôi vô cùng kính yêu là bà. Bà là một người phụ nữ đảm đang và luôn yêu thương con cháu. Bà hiền hậu và luôn mang những thứ của thực tế để răn dạy chúng tôi. Tuy bà đã mãi rời xa chúng tôi, rời xa ngôi nhà bà gắn bó bấy lâu nhưng mỗi thành viên trong gia đình tôi vẫn luôn nhớ về bà, nhớ những điều bà răn dạy. Tôi yêu bà và mong bà mãi bình yên nơi thế giới xa xăm ấy.
=> Nói giảm nói tránh: rời xa- chỉ cái chết để làm giảm bớt sự đau thương mất mát.