Viết 1 mở bài gián tiếp về kỉ niệm của bản thân
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Người ta vẫn nói bạn thân là những người bạn thân thiết nhất của mỗi người, là người có cùng chung sở thích với chúng ta. Em vẫn hay thấy các bạn nữ chơi thân với các bạn nữ, các bạn nam chơi thân với các bạn nam ở trong lớp. Nhưng bạn thân của em lại là một bạn nữ, và em là nam. Dù vậy nhưng bọn em vẫn chơi rất vui với nhau. An An - Cậu ấy là một người bạn tốt với em.
Kỉ niệm về chiếc cặp mà em đựng sách vở đi học mãi mãi ở trong tâm trí em. Đã một năm trôi qua rồi, thế mà mỗi lần nghĩ đến, em vẫn còn cảm thấy nôn nao, bồn chồn đến lạ.
Hồi ấy, em đang còn sử dụng chiếc cặp của chị Hai lúc chị học ở Tiểu học. Chiếc cặp vẫn còn sử dụng tốt, chỉ nứt một số đường may ở trong các ngăn cặp và miệng cặp. Sách vở và đồ dùng học tập thường bỏ lẫn với nhau vì chỉ còn lại có một ngăn. Nhưng không phải vì thế mà em buồn. Trái lại em rất quý và rất yêu chiếc cặp vì nó là vật kỉ niệm của chị em. Chị Hai bây giờ là sinh viên năm thứ nhất khoa Quản trị Kinh doanh rồi. Em muốn nâng niu vật kỉ niệm ấy bên mình như thầm hứa với chị Hai sẽ noi theo gương chị. Do vậy mà em không đòi hỏi bố phải mua cặp mới cho em. Nhưng rồi vào một buổi học cuối học kì II năm lớp Ba, tan học, mưa tầm tã sách vở và đồ dùng học tập ngày hôm ấy lại khá nặng, tất cả đều dồn vào cặp nên khi nước mưa thấm vào đã làm đường chỉ khâu dưới đáy cặp bị bung ra. Và thế là bao nhiêu sách vở, đồ dùng học tập của em bị rơi xuống mặt đường. Em nhặt sách vở và đồ dùng học tập lên gói chung vào tấm ni lông tất tả chạy về nhà. Thấy em ôm chồng sách vở trên tay, vai đeo chiếc cặp không, bố hỏi: “Sao con không bỏ vào cặp?”. Em vừa cởi quai đeo vừa nói với bố: “Cặp hỏng rồi bố ạ!”. Bố nhìn em, nhìn chiếc cặp đã thủng đáy, rồi quay sang âu yếm nói: “Đừng buồn nghe con! Bố bận công chuyện quá không để ý đến chiếc cặp của con. Mẹ con lại đi làm xa, chắc cũng không biết chuyện này, thông cảm cho bố mẹ. Chiều nay, bố đưa con ra chợ thị xã, mua chiếc khác”. Thế là em đành phải từ biệt chiếc cặp, đế nó lên giá sách như lưu giữ lại một vật kỉ niệm của chị mình.
Chiếc cặp mà em có trong tay bây giờ là một chiếc cặp tuyệt đẹp! Có lẽ nó đẹp thuộc loại nhất, nhì trong lớp, bởi nó vừa mới lại vừa tốt, kiểu cặp trông rất xinh và rất tiện lợi. Chất liệu chiếc cặp được may bằng vải ni lông tổng hợp màu xanh lá cây. Chiều dài độ ba mươi lăm xăng-ti-mét, chiều rộng chừng hai mươi lăm xăng-ti-mét. Phía trên có quai xách. Đằng sau có hai quai đeo làm bằng chỉ dù to bản, vừa chắc lại vừa êm vai. Phía trước cặp có hai khoá móc láng bóng được mạ kền. Chỉ cần bấm nhẹ vào hai cái nút nhỏ lên như hai đầu đũa, móc bật ra là em có thể mở cặp một cách nhanh chóng, thuận tiện. Phía trong nắp cặp là một đường dây kéo tạo thành một cánh cửa đóng kín ba ngăn cặp. Nắp cặp được làm bằng một miếng mi-ca mỏng và được trang trí bằng một tấm hình chụp vị thuyền trưởng Sinbad trong bộ phim “Cuộc phiêu lưu của Sinbad” làm tăng thêm vẻ đẹp của chiếc cặp.
Chiếc cặp được cấu tạo ba ngăn. Ngăn giữa rộng hơn, em dùng để toàn bộ sách vở trong buổi học. Còn hai ngăn kia dùng để đồ dùng học tập và tấm vải mưa. Thật là tiện lợi. Đã gần một năm rồi mà chiếc cặp vẫn còn y như mới mua tuần trước. Đi học về, bao giờ em cũng dùng một miếng vải mỏng lau sạch bụi bặm hoặc nước mưa rồi mới để vào góc học tập của mình.
Chiếc cặp đã trở thành người bạn thân thiết của em từ dạo đó. Và bây giờ, ngày ngày, chiếc cặp lại cùng em tung tăng đến trường, rồi lại cùng em trở về nhà trong niềm vui vì những điểm mười mà em đạt được.
Bài làm
Vào dịp sinh nhật lần thứ 10 của mình, em được mọi người tặng rất nhiều quà. Trong đó, có một món quà mà em thích nhất, đó là chú gấu bông đáng yêu. Đây là món quà mà bố em đã mua trong một lần đi công tác ngoài Hà Nội.
Chú gấu bông xinh xắn được em đặt tên là Min. Min có bộ lông nâu vàng nhạt, mềm mịn và rất dày dặn. Min cao 90cm nhưng được nhồi rất nhiều bông bên trong nên nhìn chú rất mũm mĩm và đáng yêu. Đôi tai của Min dài, rủ xuống nhìn thật ngộ nghĩnh. Cặp mắt Min bằng nhựa tròn xoe, đen láy. Cái mũi chú hồng hồng, xinh xắn được gắn cùng với chiếc miệng nhỏ.
Min là người bạn thân thiết nhất của em. Mỗi khi đi học về, việc đầu tiên mà em làm là chạy đến ôm Min vào lòng. Đặc biệt, mỗi khi trời rét, được ôm Min đi ngủ thì ấm biết bao! Chính em đã xin phép mẹ may cho Min một bộ quần áo để mặc khi trời trở rét. Giờ đây, Min được khoác thêm một bộ cánh màu xanh ấm áp để xua đi cái giá lạnh trong mùa đông. Nhìn Min thật ra dáng một chú gấu bông chính hiệu.
Em yêu Min cũng bởi đây là món quà mà bố tặng em. Bố hay đi công tác xa nhà nên mỗi khi thấy Min, em lại như được gần bên bố mỗi ngày. Em sẽ luôn yêu thương, bảo vệ Min như người bạn thân thiết nhất của mình.
Mở bài trực tiếp: Nếu được hỏi ai là người em yêu quý nhất, thì đó chính là người mẹ của em. Mẹ cho em cuộc sống quý giá, nuôi nấng em từng thuở lọt lòng. Mẹ như vầng trăng đêm khuya, ru em vào những giấc ngủ bình yên. Với em, hình ảnh của mẹ luôn khắc sâu trong tâm trí và trái tim của mình.
Mở bài gián tiếp: Những đêm đông lạnh giá đang về với miền Bắc, từng cơn gió thấm lạnh da thịt khiến ai đi đường cũng nhanh chóng để trở về căn nhà ấm áp của mình. Thế nhưng…. người đường phố tiếng rao bán ngô nướng vẫn ngân vang khắp con phố dài, để mong kiếm thêm chút tiền cho em ngày mai kịp đóng học. Đó chính là mẹ của em, người đã không quản ngại bao vất vả, gian khó để nuôi nấng em từ thuở lọt lòng.
Trong lớp em.ạn hay giúp đỡ em trong học tập là bạn Thắng Hoàng.
bạn tham khảo
Năm tháng cứ trôi và không ai có thể níu kéo được thời gian, chính thời gian là thước đo tốt nhất của tình cảm bạn bè, trong suốt thời gian học tập, có lẽ BÌNH AN là người bạn thân nhất của em, bạn ấy đã học với em từ những năm tiểu học tới bây giờ.
Trong cuộc sống, chắc hẳn ai cũng phải có 1 người bạn thân. Một người có thể hiểu và cảm thông cho chính bạn. Chúng ta nên lựa chọn kĩ những người bạn hiểu bản thân bạn nhất, lo lắng quan tâm bạn. Tôi có khá nhiều bạn bè, nhưng Bình An lại là người bạn đặc biệt, người bạn thân nhất của tôi.
Cre: By Ruynn
Khi được hỏi về người phụ nữ đẹp nhất, người ta thường nghĩ ngay đến các cô hoa hậu. Hoặc là các nữ diễn viên, ca sĩ và người nổi tiếng. Nhưng riêng với em, dù thế nào thì người phụ nữ đẹp nhất, hoàn mĩ nhất vẫn mãi luôn là mẹ của em.
HT
Nếu ai hỏi em về ngọn núi lớn lao và vĩ đại nhất, em sẽ không ngần ngại mà trả lời ngay rằng, đó là bố của em. Tuy không phải là một vĩ nhân hay siêu anh hùng của thế giới, mà chỉ là một người công nhân bình thường. Nhưng đối với em, bố chính là người vĩ đại nhất, bởi bố luôn yêu thương em hết lòng và sẵn sàng hi sinh tất cả vì em.
Trong lop nguoi ban ma toi tan nhat la Nhi
“Mày có bạn thân không?”
Câu hỏi khá là quen thuộc với mọi người. Câu trả lời là có, không, nhiều lắm… Đấy là tùy thuộc vào mỗi người. Còn câu trả lời của tôi là “đã từng”. Tôi đã từng có một người bạn thân, thân thiết như chị em trong nhà. Nhưng một căn bệnh quái ác đã mang bạn tôi đi khỏi vòng tay của gia đình, bạn bè và tôi, một cách đột ngột và đau đớn.
mb trực tiếp:
Trong gia đình em yêu tất cả mọi người nhưng người em yêu nhất chính là bà ngoại(nội)
mb gián tiếp:
bà ơi bà cháu yêu bà lắm tóc bà trắng màu trắng như mây,mỗi khi nghe tới câu hát đó em lại nhớ về bà ngoại người đã luôn yêu thương em từ bé đến giờ
kb ko mở rộng:
em rất yêu bà của mk em mong bà sẽ sống mãi để chăm sóc em như những ngày thơ ấu
kb mở rộng:
em rất yêu bà của mk bà là người đã chăm sóc cháu những lúc bm đi làm bà cũng đã là người dạy cháu rất nhiều thứ,bà ơi và điều cuối cùng cháu muốn nói với bà là:"Cháu yêu bà hơn bất kì người khác nào trên thế gian này
thân bài
bà em năm nay 70 tuổi,dang người bà cao, mái tóc đen đã điểm vài sợi trắng ôm lấy khuôn mặt nhân từ phúc hậu của bà,đôi mắt đã hơi nheo nheo nhưng vẫn còn tinh nhanh lắm,đôi môi đỏ vì ăn trầu,chính vì thế mà nó cũng làm tăng thêm vẻ đẹp bình dị của bà em.Ở nhà bà mặc những bộ quần áo giản dị,còn khi đi ăn tiệc bà mặc những bộ quần áo nhẹ hoặc những tà áo dài thướt tha trông thật rực rỡ
Bà hay làm vườn ở nhà cùng với ông ,vườn của bà trồng rất nhiều cây,ví dụ:cam ,quýt ,ổi,....bà rất chăm làm,sáng,bà dậy từ lúc 5 giờ,mua đồ ăn sáng cho cả nhà xong,bà lại ra vườn làm việc,bà bảo:
-Bà làm cho con cái ăn để bảo đảm sức khỏe,đồ ngoài chợ bây giờ độc lắm
Em nhớ có 1 lần em bị ốm bà rất thương em,cfng mẹ chăm sóc em suốt 1 tuần qua ánh đèn bàn,em nhìn thấy rõ những nếp nhăn và sự lo âu,mệt mỏi hiện rõ trên khuôn mạt của bà,lúc ấy,em thương bà lắm Ngày xưa,bà từng là hiệu trưởng của 1 trường cấp 2,nên bây giờ bà vẫn như 1 cô giáo vậy mỗi khi rảnh rỗi,bà thường dắt em ra ngoài vườn và giảng giải cho em về từng loài cây .Lời giảng của bà vừa trầm ấm,truyền cảm làm cho em rất dễ nhớ,vì vậy,em cũng biết thêm đc nhiều loài cây hơn.
gián tiếp:'bà ơi bà cháu yêu bà lắm'tiếng hát thơ ngây mà đứa trẻ hàng xóm vừa cất lên mà trong lòng em cảm thấy đó là lời của mình muốn nói với bà từ lâu lắm rồi.
trực tiếp: trong gia đình em có bốn người ,người được em và cả gia đình yêu nhất là bà em
Thời gian trôi qua mau chỉ còn lại những kỷ niệm. Kỉ niệm thân yêu ơi sẽ còn nhớ mãi tiếng thầy cô. Bạn bè mến thương ơi sẽ còn nhớ những lúc giận hờn. Để rồi mai chia xa lòng chợt dâng niềm thiết tha. Nhớ bạn bè, nhớ mái trường xưa…” - Đó là những lời ca trong bài hát “Mong ước kỉ niệm xưa” gợi nhắc cho mỗi người về kỉ niệm của tuổi học trò.