Cô Chấm Chấm không phải là cô gái đẹp, nhưng là người mà ai đã gặp thì không thể lẫn lộn với bất cứ một người nào khác. Đôi mắt Chấm đã định nhìn ai thì dám nhìn thẳng, dù người ấy nhìn lại mình, dù người ấy là con trai. Nghĩ thế nào, Chấm dám nói thế. Bình điểm ở tổ, ai làm hơn, làm kém, người khác đắn đo, quanh quanh mãi chưa dám nói ra, Chấm nói ngay cho mà xem, nói...
Đọc tiếp
Cô Chấm
Chấm không phải là cô gái đẹp, nhưng là người mà ai đã gặp thì không thể lẫn lộn với bất cứ một người nào khác.
Đôi mắt Chấm đã định nhìn ai thì dám nhìn thẳng, dù người ấy nhìn lại mình, dù người ấy là con trai. Nghĩ thế nào, Chấm dám nói thế. Bình điểm ở tổ, ai làm hơn, làm kém, người khác đắn đo, quanh quanh mãi chưa dám nói ra, Chấm nói ngay cho mà xem, nói thẳng băng và còn nói đáng mấy điểm nữa. Đối với mình cũng vậy, Chấm có hôm dám nhận hơn người khác bốn năm điểm. Được cái thẳng như thế nhưng không ai giận, vì người ta biết trong bụng Chấm không có gì độc địa bao giờ.
Chấm cứ như một cây xương rồng. Cây xương rồng chặt ngang chặt dọc, chỉ cần cắm nó xuống đất, đất cằn cũng được, nó sẽ sống và sẽ lớn lên. Chấm thì cần cơm và lao động để sống. Chấm ăn rất khỏe, không có thức ăn cũng được. Những bữa Chấm về muộn, bà Am thương con làm nhiều, để dư phần thức ăn, Chấm cũng chỉ ăn như thường, còn bao nhiêu để cuối bữa ăn vã. Chấm hay làm thực sự, đó là một nhu cầu của sự sống, không làm chân tay nó bứt rứt làm sao ấy. Tết Nguyên Đán, Chấm ra đồng từ sớm mồng hai, dẫu có bắt ở nhà cũng không được.
Chấm không đua đòi may mặc. Mùa hè một áo cánh nâu. Mùa đông rét mấy cũng chỉ hai áo cánh nâu. Chấm mộc mạc như hòn đất. Hòn đất ấy bầu bạn với nắng với mưa để cho cây lúa mọc lên hết vụ này qua vụ khác, hết năm này qua năm khác.
Nhưng cô con gái có bề ngoài rắn rỏi là thế lại là người hay nghĩ ngợi, dễ cảm thương. Có bữa đi xem phim, những cảnh ngộ trong phim làm Chấm khóc gần suốt buổi. Đêm ấy ngủ, trong giấc mơ, Chấm lại khóc mất bao nhiêu nước mắt.
Theo ĐÀO VŨ
Những chi tiết nào nói lên Cô Chấm là người chăm chỉ, siêng năng?
Nghĩ thế nào Chấm dám nói thế.Chấm cần cơm và lao động để sống.Đôi mắt Chấm định nhìn ai thì dám nhìn thẳng.Tết, Chấm ra đồng từ sớm mồng hai, có bắt ở nhà cũng không được.Chấm hay làm, đó là một nhu cầu của sự sống, không làm chân tay nó bứt rứt.
a) Qua đoạn văn trên, em thấy cô Chấm là người có tính cách:
- Mộc mạc, giản dị: Cô không đua đòi may mặc, chỉ mặc áo cánh nâu quanh năm.
- Chăm chỉ, cần cù: Cô làm việc không ngừng nghỉ, bầu bạn với nắng mưa để giúp cây lúa sinh trưởng.
- Gắn bó với công việc, yêu thiên nhiên: Cô xem công việc đồng áng là người bạn, gắn bó với ruộng đồng qua các mùa vụ.
b) Câu văn in đậm "Hòn đất ấy bầu bạn với nắng với mưa để cho cây lúa mọc lên hết vụ này qua vụ khác, hết năm này qua năm khác" được liên kết với câu trước bằng phép liên kết phép thế.
- Từ ngữ liên kết: "Hòn đất ấy" thay thế cho "Chấm".
c) Xét theo cấu tạo, câu văn "Mùa hè một áo cánh nâu" thuộc kiểu câu câu đơn.
- Câu có đầy đủ thành phần chủ ngữ (cô Chấm được rút gọn) và vị ngữ.