K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

(Quen rồi. Một ngày chúng tôi phá bom đến năm lần. Ngày nào ít: ba lần. Tôi có nghĩ tới cái chết. Nhưng một cái chết mờ nhạt, không cụ thể. Còn cái chính: liệu mìn có nổ, bom có nổ không? Không thì làm cách nào để châm mìn lần thứ hai? Tôi nghĩ thế, nghĩ thêm: đứng cẩn thận, mảnh bom ghim vào cánh tay thì khá phiền. Và mô hôi thấm vào mỗi tôi, mằn mặn, cát lạo xạo trong miệng. [..] Ở đây, trên cao điểm đầy bom này...
Đọc tiếp

(Quen rồi. Một ngày chúng tôi phá bom đến năm lần. Ngày nào ít: ba lần. Tôi có nghĩ tới cái chết. Nhưng một cái chết mờ nhạt, không cụ thể. Còn cái chính: liệu mìn có nổ, bom có nổ không? Không thì làm cách nào để châm mìn lần thứ hai? Tôi nghĩ thế, nghĩ thêm: đứng cẩn thận, mảnh bom ghim vào cánh tay thì khá phiền. Và mô hôi thấm vào mỗi tôi, mằn mặn, cát lạo xạo trong miệng. [..] Ở đây, trên cao điểm đầy bom này cũng có mưa đó. Những niềm vui con trẻ của tôi lại nở tung ra, say sưa, tràn đầy. Chẳng ai có thì giờ mà gắt tôi. Chị Thao đang lúi húi hốt cái gì dưới đất. Chắc là đá. Còn Nho thì nhổm dậy, môi hé mở: - Nào, mày cho tao mấy viên nữa. Nhưng tạnh mất rồi. Tạnh rất nhanh như khi mưa đến. Sao chóng thế? Tôi bỗng than thở, tiếc không nói nổi. Rõ ràng tôi không tiếc những viên mưa đá. Mưa xong thì tạnh thôi. Mà tôi nhớ một cái gì đấy, hình như mẹ tôi, cái cửa sổ, hoặc những ngôi sao to trên bầu trời thành phố. Phải, có thế những cái đó... Hoặc là cây, hoặc là cái vòm tròn của nhà hát, hoặc bà bán kem đẩy chiếc xe chờ đầy thùng kem, trẻ con háo hức bâu xung quanh. Con đường nhựa ban đêm, sau cơn mưa mùa hạ rộng ra, dài ra, lấp loáng ánh đèn trông như một con sông nước đen. Những ngọn điện trên quảng trường lung linh như những ngôi sao trong câu chuyện cổ tích nói về những xứ sử thần tiên. Hoa trong công viên. Những quả bóng sút vô tội vạ của bọn trẻ con trong một góc phố. Tiếng rao của bà bán xôi sáng có cái múng đội trên đầu... Chao ôi, có thể là tất cả những cái đó. Những cái đó ở thiệt xa... Rồi bỗng chốc, sau một cơn mưa đá, chúng xoáy mạnh như sóng trong tâm trí tôi...) Hãy cảm nhận vẻ đẹp của nhân vật Phương Định trong đoạn trích trên. Từ đó, liên hệ với thực tế đời sống hoặc một tác phẩm văn học khác để thấy được vẻ đẹp của sức trẻ Việt Nam.

2
21 tháng 4

bài hay thế

21 tháng 4

Trong đoạn trích trên, nhân vật Phương Định được miêu tả qua những suy tư, cảm xúc và hồi ức của mình trong một bối cảnh đầy bom đạn và nguy hiểm. Mặc dù đang đối diện với nguy cơ mất mát và tử thần, Phương Định vẫn giữ được tinh thần lạc quan, nhìn nhận cuộc sống từ góc độ tươi sáng và lãng mạn.

 

Nhân vật Phương Định được thể hiện qua việc nhớ về những niềm vui thuở nhỏ, những hình ảnh đẹp và yêu thương của tuổi trẻ, những kỷ niệm đẹp đẽ khiến anh cảm thấy hạnh phúc và đầy ấm áp. Dù cuộc sống có thể khó khăn và đầy thách thức, nhưng vẻ đẹp của những khoảnh khắc ngọt ngào và tình yêu thương vẫn tồn tại và là nguồn động viên cho anh tiếp tục sống.

 

Từ đoạn trích trên, chúng ta có thể liên hệ với thực tế đời sống hiện nay, nơi mà sức trẻ Việt Nam luôn biết cách đối mặt với khó khăn, vượt qua thử thách và không bao giờ mất đi niềm tin vào cuộc sống. Sức trẻ Việt Nam được thể hiện qua sự nhiệt huyết, sự sáng tạo, và khả năng vượt qua khó khăn để xây dựng một tương lai tươi sáng cho đất nước.

 

Làm việc này cũng giúp chúng ta nhận ra rằng, dù trong hoàn cảnh khó khăn hay nguy hiểm, vẻ đẹp của sức trẻ Việt Nam vẫn tồn tại và là nguồn cảm hứng lớn lao cho sự phát triển và tiến bộ của đất nước.

(1) Quen rồi. (2) Một ngày chúng tôi phá bom đến năm lần. (3) Ngày nào ít: ba lần. (4)Tôi có nghĩ tới cái chết. (5) Nhưng một cái chết mờ nhạt, không cụ thể. (6) Còn cái chính: liệu mìn có nổ, bom có nổ không? (7) Không thì làm cách nào để châm mìn lần thứ hai. (8) Tôi nghĩ thế, nghĩ thêm: đứng cẩn thận, mảnh bom ghim vào tay thì khá phiền. (9) Và mồ hôi thấm vào môi tôi, mằn mặn, cát lạo xạo trong miệng.Nhưng quả bom...
Đọc tiếp

(1) Quen rồi. (2) Một ngày chúng tôi phá bom đến năm lần. (3) Ngày nào ít: ba lần. (4)Tôi có nghĩ tới cái chết. (5) Nhưng một cái chết mờ nhạt, không cụ thể. (6) Còn cái chính: liệu mìn có nổ, bom có nổ không? (7) Không thì làm cách nào để châm mìn lần thứ hai. (8) Tôi nghĩ thế, nghĩ thêm: đứng cẩn thận, mảnh bom ghim vào tay thì khá phiền. (9) Và mồ hôi thấm vào môi tôi, mằn mặn, cát lạo xạo trong miệng.

Nhưng quả bom nổ. Một thứ tiếng kì quái đến váng óc. Ngực tôi nhói, mắt cay mãi mới mở ra được. Mùi thuốc bom buồn nôn. Ba tiếng nổ nữa tiếp theo. Đất rơi lộp bộp, tan đi âm thầm trong những bụi cây. Mảnh bom xé không khí, lao và rít vô hình trên đầu.”

1) Từ “tôi” trong đoạn văn trên dùng để chỉ nhân vật nào? Nhân vật đó làm công việc gì? Tính chất của công việc đó thế nào? Nêu nội dung chính của đoạn văn 1 bằng một câu trần thuật.

2) Xác định kiểu câu phân loại theo cấu tạo ngữ pháp của câu: “Quen rồi”.

3) Những câu 4,5,6,7 sử dụng hình thức ngôn ngữ nào? Vì sao em biết? Việc sử dụng hình thức ngôn ngữ đó giúp em cảm nhận được điều gì về nhân vật? Kiểu ngôn ngữ này em còn gặp trong những văn bản nào của chương trình Ngữ văn 9? Kể tên những văn bản đó.
 

0
15 tháng 8 2023

Câu ghép: Còn cái chính: liệu mìn có nổ, bom có nổ không ? Không thì làm cách nào để châm mìn lần thứ hai?

Câu đơn: Quen rồi, Một ngày chúng tôi phá bom đến năm lần, Ngày nào ít: ba lần, Tôi có nghĩ tới cái chết.

Câu có cụm chủ vị mở rộng: "Nhưng một cái chết mờ nhạt, không cụ thể", "Và mồ hôi thấm vào môi tôi, mằn mặn, cát lạo xạo trong miệng."

15 tháng 8 2023

Ai giúp e đi ạ híc híc

15 tháng 5 2022

C1: Theo ngôi thứ 3 .

Người kể chuyện cũng chính là tác giả.

C2 : Phép nối , phép nghịch đối .

          Câu 1. Đọc trích đoạn dưới đây và trả lời câu hỏi:Tôi dùng xẻng nhỏ đào đất dưới quả bom. Đất rắn. những hòn sỏi theo tay tôi bay ra hai bên. Thỉnh thoảng lưỡi xẻng chạm vào quả bom. Một tiếng động sắc đến gai người, cứa vào da thịt tôi. Tôi rùng mình và bỗng thấy tại sao mình làm quá chậm. Nhanh lên một tí! Vỏ quả bom nóng. Một dấu hiệu chẳng lành. Hoặc là nóng...
Đọc tiếp

          Câu 1. Đọc trích đoạn dưới đây và trả lời câu hỏi:

Tôi dùng xẻng nhỏ đào đất dưới quả bom. Đất rắn. những hòn sỏi theo tay tôi bay ra hai bên. Thỉnh thoảng lưỡi xẻng chạm vào quả bom. Một tiếng động sắc đến gai người, cứa vào da thịt tôi. Tôi rùng mình và bỗng thấy tại sao mình làm quá chậm. Nhanh lên một tí! Vỏ quả bom nóng. Một dấu hiệu chẳng lành. Hoặc là nóng từ bên trong quả bom. Hoặc là mặt trời nung nóng.

          Chị Thao thổi còi. Như thế là đã hai mươi phút qua. Tôi cẩn thận bỏ gói thuốc mìn xuống cái lỗ đã đào, châm ngòi. Dây mìn dài, cong mềm. Tôi khoả đất rồi chạy lại chỗ nấp của mình.

          Hồi còi thứ hai của chị Thao. Tôi nép người vào bức tường đất, nhìn đồng hồ. Không có gió. Tim tôi cũng đập không rõ. Dường như vật duy nhất vẫn bình tĩnh, phớt lờ mọi biến động chung là chiếc kim đồng hồ. Nó chạy, sinh động và nhẹ nhàng, đè lên những con số vĩnh cửu. Còn đằng kia, lửa đang chui lên trong cái dây mìn, chui vào ruột quả bom …

Quen rồi. Một ngày chúng tôi phá bom đến năm lần. Ngày nào ít: ba lần. Tôi có nghĩ tới cái chết. Nhưng một cái chết mờ nhạt, không cụ thể. Còn cái chính: liệu mìn có nổ, bom có nổ không? Không thì làm cách nào để châm mìn lần thứ hai? Tôi nghĩ thế, nghĩ thêm: đứng cẩn thận, mảnh bom ghim vào cánh tay thì khá phiền. Và mồ hôi thấm vào môi tôi, mằn mặn, cát lạo xạo trong miệng.

 

Trong trích đoạn trên, nhân vật Phương Định đã có những hành động và suy nghĩ gì? Những hành động và suy nghĩ đó thể hiện phẩm chất gì của nhân vật?

0
30 tháng 3 2022

Câu đặc biệt: ''Quen rồi'' 

Tác dụng: Thông báo về sự tồn tại của sự vật, hiện tượng.

30 tháng 3 2022

Câu đặc biệt: ''Quen rồi'' 

Tác dụng: Thông báo về sự tồn tại của sự vật, hiện tượng.

Việc của chúng tôi là ngồi đây: Khi có bom nổ thì chạy lên, đo khối lượng đất phải lấp vào hố bom, đếm bom chưa nổ và nếu cần thì phá bom. Người ta gọi chúng tôi là tổ trinh sát mặt đường. Cái tên gợi sự khát khao làm nên những sự tích anh hùng. Do đó, công việc cũng chẳng đơn giản. Chúng tôi bị bom vùi luôn. Có khi bò trên cao điểm về chỉ thấy hai con mắt lấp lánh. Cười thì hàm răng trắng lóa trên khuôn...
Đọc tiếp

Việc của chúng tôi là ngồi đây: Khi có bom nổ thì chạy lên, đo khối lượng đất phải lấp vào hố bom, đếm bom chưa nổ và nếu cần thì phá bom. Người ta gọi chúng tôi là tổ trinh sát mặt đường. Cái tên gợi sự khát khao làm nên những sự tích anh hùng. Do đó, công việc cũng chẳng đơn giản. Chúng tôi bị bom vùi luôn. Có khi bò trên cao điểm về chỉ thấy hai con mắt lấp lánh. Cười thì hàm răng trắng lóa trên khuôn mặt nhem nhuốc. Những lúc đó, chúng tôi gọi nhau là “những con quỷ mắt đen”.

…Còn chúng tôi thì chạy trên cao điểm cả ban ngày. Mà ban ngày chạy trên cao điểm không phải chuyện chơi. Thần chết là một tay không thích đùa. Hắn ta lẩn trong ruột những quả bom. Tôi bây giờ còn một vết thương chưa lành miệng ở đùi. Tất nhiên, tôi không vào viện quân y. Việc nào cũng có cái thú của nó. Có ở đâu như thế này không : Đất bốc khói, không khí bàng hoàng, máy bay đang ầm ì xa dần. Thần kinh thì căng như chão, tim đập bất chấp cả nhịp điệu, chân chạy mà vẫn biết rằng khắp xung quanh có nhiều quả bom chưa nổ. Có thể nổ bây giờ, có thể chốc nữa. Nhưng nhất định sẽ nổ.

1/ Nội dung đoạn truyện trên 

Em cảm ơn nhiềuuuu ạ :33

1
27 tháng 8 2021

1/ ND: công việc của những người ở tổ trinh sát mặt đường( công việc phá bom)

7 tháng 4 2022

Trả lời như cc

“…Công việc của chúng tôi là ngồi đây. Khi có bom nổ thì chạy lên, đo khối lượng đất đá lấp vào hố bom, đếm bom chưa nổ và nếu cần thì phá bom. Người ta gọi chúng tôi là tổ trinh sát mặt đường. Cái tên gợi sự khao khát làm nên những sự tích anh hùng. Do đó, công việc cũng chẳng đơn giản. Chúng tôi bị bom vùi luôn. Có khi bò trên cao điểm về chỉ thấy hai con mắt lấp lánh. Cười thì hàm răng lóa lên khuôn mặt...
Đọc tiếp

“…Công việc của chúng tôi là ngồi đây. Khi có bom nổ thì chạy lên, đo khối lượng đất đá lấp vào hố bom, đếm bom chưa nổ và nếu cần thì phá bom. Người ta gọi chúng tôi là tổ trinh sát mặt đường. Cái tên gợi sự khao khát làm nên những sự tích anh hùng. Do đó, công việc cũng chẳng đơn giản. Chúng tôi bị bom vùi luôn. Có khi bò trên cao điểm về chỉ thấy hai con mắt lấp lánh. Cười thì hàm răng lóa lên khuôn mặt nhem nhuốc. Những lúc đó, chúng tôi gọi nhau là “những con quỷ mắt đen.”
1.Trong tác phẩm,Lê Minh Khuê đã rất thành công khi miêu tả hành động và tâm trạng của nhân vật Phương Định trong một lần phá bom.Viết đoạn văn khoảng 12 câu,trình bày theo cách tổng-phân-hợp để phân tích diễn biến tâm trạng và hành động của nhân vật Phương Định trong một lần phá bom đầy nguy hiểm đó.Đoạn văn có sử dụng một câu phủ định và một phép thế để liên kết câu(gạch chân câu phủ định và phép thế)

0