Viết đoạn văn từ 7 đến 10 câu chủ đề về thiên nhiên trong đó sử dụng 2 từ hán việt chỉ ra từ hán việt đang sử dùn
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
viết môt đoạn văn ngắn khoảng 10 dòng về chủ đề thiên nhiên trong đó ít nhất sử dụng hai từ hán việt
Tham khảo:
Từ ngàn đời nay, tạo hóa đã ban cho con người thiên nhiên, thứ quý giá nhất của đất trời với biết bao những cảnh vật thật kỳ vĩ và thơ mộng. Những hàng cau xanh mượt mà gửi hình bóng của mình xuống dòng sông thơ mộng êm đềm, không sóng gió. Những thảo nguyên rực rỡ sắc màu với hàng ngàn bông hoa đua nhau khoe sắc. Bầu trời xanh ngắt trên cao với những đám mây bồng bềnh trôi mải miết về tận chân trời. Những tia nắng chói chang của mặt trời xóa đi màn đêm u tối. Những người giản dị, mộc mạc, có tâm hồn đồng cảm, chan hòa với mọi người thì mới cảm nhận được giá trị cũng như nét đẹp của thiên nhiên. Đến với thiên nhiên, con người sẽ cảm thấy như phần nào nhẹ bớt đi những gánh nặng ở trong lòng, tâm hồn như thư thái hơn, mọi lo toan, u sầu trong lòng mỗi người đều tan biến. Trong ta lúc bấy giờ chỉ còn một khoảng không diệu kỳ. Khoảng không của lòng nhân ái, tình yêu thương của chính ta với thiên nhiên.Vậy đó, thiên nhiên là như thế đó, hạnh phúc sao khi được sống cùng với thiên nhiên món quà kỳ diệu của tạo hóa ban tặng cho con người.
Hai tiếng''gia đình''vang lên gợi biết bao niềm thiêng liêng,yêu mến.Gia đình là mái nhà nơi cha mẹ dưng xây băng tình yêu thương nhau nồng cháy.Từ tình yêu thắm thiết ấy,những đứa con đẹp đẽ,ngoan hiền cất tiếng khóc chào đời trong niềm vui khôn xiết cả cha và mẹ.Bởi vậy,gia đình là nơi gắn kết chúng ta bằng sợi dây ruột thịt vô cùng thiêng liêng.Cảm động hơn,gia đình cũng là nơi bắt nguồn những tình cảm vô cùng cao đẹp:tình vợ chồng,tình mẫu tử,tình phụ tử,tình anh chị em,...Minh chứng cho những tình cảm đó không chỉ có những cảm xúc cá nhân mà có cả của mỗi người trong gia đình mà còn có dòng sông văn học tuôn chảy bao đời nay cũng lấy đó làm đề tài bất diệt
Các từ hán việt:tiêng liêng,gia đình,mẫu tử,phụ tử
Trong một năm học có rất nhiều ngày chủ điểm nhưng có lẽ ngày chủ điểm ý nghĩa nhất chính là Ngày 20/11 - Ngày Nhà giáo Việt Nam. Trong không khí xao động của ngày 20/11, hẳn là không ít các bạn học sinh lại ngồi lại suy ngẫm về thầy cô giáo. Tôi cũng vậy. Vô vàn kí ức lại tràn về không thể tả hết. Tôi quên làm sao được những lúc cô tôi đứng trên bục giảng, giảng bài từng li từng tí. Tôi nhớ làm sao những lúc bụi phấn cứ nhè nhẹ bay bay để rồi lắng lại rơi trên mái tóc yêu thương kia của thầy cô. Lúc ấy, tường chừng như thầy cô già đi nhanh quá. Thật sự, đối với tôi mà nói học ai thì học nhưng học thầy cô là trên hết. Tôi vẫn còn nhớ rõ những bí quyết mà thầy cô dạy, những vườn văn chương thầy cô đưa đến, những công thức thú vị trong toán học dễ dàng như làm bánh. Những kí ức ấy làm sao quên được. Kỉ niệm lúc tôi bị cô đánh hay bị rày và la mắng vì tội ham chơi quên làm bài tập và cả những lúc được cô khen khi đạt loại học sinh giỏi vẫn còn đấy, vẫn in sâu trong trái tim tôi cái bóng gầy gầy, khom khom của thầy cô mỗi sớm mai soạn bài. Ngày 20/11, lòng tôi lại dậy lên một thứ cảm xúc khó tả nhưng tôi biết hẳn rằng cái cảm xúc ấy chính là lòng biết ơn, một sự tôn trong và yêu quý thầy cô-người lái đò tri thức đưa học sinh qua bến bờ thành công.
Viết đoạn văn khoảng 7 câu về chủ đề tự chọn, trong đó có sử dụng từ láy, từ Hán Việt (có chú thích)
Trong gia đình em người em yêu thương nhất là mẹ. Mẹ là người rất xinh đẹp, đảm đang nên rất được lòng mọi người. Mẹ có đôi mắt đen lay láy dường như trong đó ẩn chứa ngọn lửa yêu thương không bao giờ tắt. Sở thích của mẹ là học làm bánh và kem cho mọi người trong gia đình thưởng thức. Lúc rảnh rỗi mẹ thường ngồi nhâm nhi một tách cà phê và đọc sách. Mẹ đặc biệt quan tâm đến việc học của em, lúc nào cũng tận tình chỉ bảo đến nơi đến chốn. Em rất yêu mẹ em
- Từ láy: lay láy
- Từ Hán Việt: Gia đình
Mỗi khi muốn xa đi cái ồn ào nơi thành thị, chắc hẳn ai cũng muốn về quê mình để cảm nhận được sự ấm áp, yên tĩnh cùng một tình thân đậm đà vô giá từ gia đình. Và ở mảnh đất ấy, vào mùa hè thực một thời gian nghỉ ngơi với những ánh nắng mặt trời rực rỡ chiếu sáng khắp nơi. Sáng sớm, từng cánh đồng lúa chín vàng óng thức dậy và kế bên là cánh đồng hoa màu sắc tươi tắn, tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Chỉ cần bước ra khỏi nhà thôi là ta sẽ thấy ngập tràn hương thơm của cây cỏ và đất trời. Tiếng chim hót líu lo, tiếng ve kêu râm ran tạo nên một bản giao hưởng tự nhiên đầy sức sống. Quê hương em còn có những con suối trong xanh nước chảy êm đềm. Rồi khi mặt trời lặn, rặng dưa nghiêng nghiêng bên sông lấp lánh cùng cây cối rung rinh tạo nên một bức tranh lung linh đẹp đẽ. Khép lại, quê hương - một miền đất màu mỡ thân yêu, nơi em tìm thấy sự thanh thản và hạnh phúc!
✿Tuệ Lâm☕♬
Tôi rất yêu và tự hào về gia đình mình.
Gia đình nhỏ của tôi lúc nào cũng ngập tràn tiếng cười của bố, giọng nói ấm áp của mẹ và sự hiếu động của em trai. Bố tôi vốn là bộ đội chiến đấu ngoài chiến trường, đến nay vẫn công tác trong ngành quân đội. Có lẽ vì trải qua những năm tháng đấu tranh và rèn luyện, bố tôi trở nên cương trực và nghiêm khắc hơn nhưng cũng rất vui tính, dí dỏm. Nhìn bề ngoài, bố là người cứng rắn nhưng bên trọng lại sống rất tình cảm. Bố là trụ cột vững chắc trong gia đình. Bố không chỉ là điểm tựa tinh thần cho mẹ mà còn là tất cả với chị em tôi. Khác với bố, mẹ là người phụ nữ yếu mềm, dịu dàng và đảm đang. Như những người phụ nữ Việt Nam tự bao đời nay vẫn thế, mẹ chịu khó, hi sinh mà không một lời than vãn. Mẹ luôn coi chăm sóc gia đình là niềm hạnh phúc. Với chúng tôi, mẹ vừa là người bạn vừa là người thầy vĩ đại nhất. Bố mẹ là thần tượng trong trái tim tôi. Vui nhộn, hiếu động nhất nhà không ai khác là cậu em trai sáu tuổi. Năm nay, nó sẽ vào lớp một. Nhìn cậu hào hứng chuẩn bị mọi thứ cho năm học mới, tôi như gặp lại chính mình của năm năm về trước, cũng hồn nhiên trong sáng như thế. Tuy hiếụ động nhưng em ngoan ngoãn và rất thông minh. Hai chị em tôi có thể chơi với nhau suốt ngày không chán. Nếu một ngày mà thiếu vắng tiếng nói tiếng cười của em, gia đình tôi dường như trống trải, nhất là tôi sẽ nhớ em vô cùng...
Gia đình nhỏ của tôi thật hạnh phúc. Cũng sẽ có lúc khó khăn hay gặp phong ba giông tố nhưng gia đình tôi vẫn sẽ mãi kiên cường vì trong mọi người đều có một trái tim yêu thương, tin tưởng.
Chúc bn hc tốt !
Tham khảo
Đề 1:
"Quê hương"- hai tiếng ngọt ngào vang lên từ sâu thẳm con tim mỗi khi nhớ về nơi chôn rau cắt rốn của mỗi người. Quê hương- nơi để lại bao kỉ niệm buồn, vui để thương, để nhớ... Việt Nam- quê hương tôi đó, nơi non cao, nơi biển thấp, nơi nước chảy bên đục, bên trong. Bên bờ sông chỗ lỡ, chỗ lồi. Nơi tôi cất tiếng khóc chào đời, nơi tôi tắm mát với dòng sữa ngọt ngào của mẹ và cũng là nơi tôi nghe những câu hát ru ầu ơ những buổi trưa hè...
Mùa thu – hai từ đem đến cho tôi cảm giác thoải mái, dễ chịu. Bầu trời trong vắt, không một mảnh mây vắt ngang. Với những cơn gió se se lạnh.Nó trong đến nỗi tưởng chừng mỗi khi tôi nhìn lên là thấy cả bên kia Trái Đất. Ôi sao tôi yêu bầu trời mùa thu đến thế! Và tôi yêu cả vạn vật mùa thu nữa! Tiếng chim thánh thót vút cao, ngân dài, ngân mãi kéo tôi đi tận nơi xa mơ hồ… đến khi thôi cất tiếng mới giật mình quay lại hiện tại. Lá cây cũng sang màu. Cái thứ màu đỏ đồng của lá bàng, màu vàng vàng của bằng lăng, màu nâu nâu héo lụi của cây cau… sao mà đẹp đến vậy! Nhưng chớ có nghĩ mọi vật đang tàn lụi. Bấy giờ, hoa hồng mới vươn mình kiêu hãnh khoe lớp áo khoác mịn màng với nắng. Bấy giờ, hoa sữa mới trổ bông, xòe ra những quả cầu hoa trắng xanh, thơm nồng nàn. Bấy giờ, hoa cải mới e lệ diện bộ váy vàng tươi sáng. Và bấy giờ, mùi hoa quế thơm thơm mới đậu trên tà áo dài con gái đi khắp phố phường để hòa mình vào gió…
Tham khảo:
Quê hương! Hai tiếng gọi thân thương và da diết biết mấy. Đó là nơi mà mỗi khi phải đi xa em luôn mong ngóng và nhớ về. Nơi mà phía xa xa là những dãy đồi núi trập trùng. Với những rừng cây xanh rì rào trong gió. Thoải theo đó, là những ngôi nhà sàn e ấp trong vòm lá biếc xanh. Chiều chiều, trong làn gió mát rượi, các mẹ các bà lại gánh đồ ra bờ suối để giặt sạch. Bên cạnh là bầy trẻ nhỏ vui sướng nô đùa. Tiếng cười, tiếng nói, tiếng nước chảy, tiếng giặt đồ va vào nhau. Náo động cả khu rừng. Thật là sinh động quá!