viết đoạn văn 5 câu về quê hương có 1 trợ từ và 1 thán từ
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
ôi! phong cảnh thật là đẹp biết bao nhiêu. đứng trên đồng mùi hương lúa thoang thoảng bay hòa quyện với tiếng vi vu của gió. chà, tuyệt quá! thỉnh thoảng, có những chú chim trời bay qua rót vào nền trời xanh những bài nhạc thật vui nhộn; xa xa có những cậu bé đang thả diều cười hăm hở có vẻ rất vui.
Ôi! Phong cảnh thật là đẹp biết bao nhiêu. Đứng trên đồng mùi hương lúa thoang thoảng bay hòa quyện với tiếng vi vu của gió. Chà, tuyệt quá! Thỉnh thoảng, có những chú chim trời bay qua rót vào nền trời xanh những bài nhạc thật vui nhộn; xa xa có những cậu bé đang thả diều cười hăm hở có vẻ rất vui.
Nguồn: Yahoo
Tham khảo:
Quê gốc của em vốn là Hà Tây cũ nay đã sáp nhập với thành phố Hà Nội, mang danh thành phố nhưng quê em thanh bình và yên ả lắm. Nhà ông nội em ở xóm Bứa, nơi nhà cửa san sát với lối kiến trúc cũ đã có từ thế kỷ trước, mái ngói, tường rêu, sân lát gạch tàu đỏ. Giữa xóm có một cái đình làng, nơi để dân làng sinh hoạt khi có lễ hội hay công việc lớn, trước đình có một cây đa to lắm, thường là nơi tụ tập chơi đùa củ lũ trẻ con trong xóm. Người dân nơi đây sinh sống chủ yếu bằng nghề trồng lúa nước, những cánh đồng lúa bát ngát, bạt ngàn, vàng óng, trĩu nặng những hạt thóc. Vào mùa thu hoạch cả làng rộn rã cả lên, người người nhà đi gặt lúa, tiếng máy gặt, máy tuốt lúa, tiếng công nông nổ râm ran, báo hiệu một mùa bội thu thóc lúa.
Tham khảo:
Tôi quên thế nào được kỉ niệm với Hùng - người bạn thân của tôi. Vâng, tôi và cậu chơi với nhau từ nhỏ nên rất hiểu ý nhau . Hôm ấy cũng (trợ từ) như mọi ngày, tôi và Hùng đi đá bóng trên công viên Hoa Mai của đường Trần Phú . Bỗng, (thán từ) Hùng sút một cú thật mạnh đập vào vai tôi và nảy ra xa khiến tôi dỗi cậu. Ôi! (thán từ) chính (trợ từ) sự hờn dỗi ngây thơ của tuổi trẻ đã làm tôi hối hận tột cùng. Hùng chạy ngay ra nhặt bóng để dỗ tôi thì..! Trời ơi! (thán từ) Đầu cậu đầy máu nằm ngay dưới chiếc xe ô tô màu đen. Lúc ấy tôi ngây thơ lắm! Mẹ tôi bảo rằng cậu đi gặp thần tiên. Giờ thì tôi đã hiểu nỗi đau mất mát của gia đình cậu , cái lạnh thấu xương của cậu ở dưới đó. Xin lỗi cậu! Cậu có ổn không
Cô bé bán diêm là nhân vật chính trong truyện ngắn cùng tên của tác giả An-đéc-xen, cũng là nhân vật gợi biết bao suy ngẫm trong lòng bạn đọc. Cô bé có số phận vô cùng bất hạnh, đáng thương. Cô bé không như những đứa trẻ khác được đến trường, được vui chơi, được có một cuộc sống ấm no, hạnh phúc. Bà và mẹ đã mất, cô phải lìa ngôi nhà xinh xắn để đến sống tại một xó tối tăm. Dù còn nhỏ tuổi, cô bé phải mưu sinh vất vả bằng nghề bán diêm giữa trời đông giá buốt và cơn đói hành hạ. Cha cô bé là một người đàn ông độc ác, ông sẵn sàng chửi rủa, mắng nhiếc, đánh đập mỗi khi cô bé không bán được que diêm nào. Hoàn cảnh thiếu thốn đã khiến cho những ước mơ tưởng chừng giản đơn của cô bé trở nên xa vời. Từng que diêm được quẹt là từng mộng tưởng của cô bé. Những mộng tưởng ấy gieo vào lòng bạn đọc biết bao xót xa, thương cảm. Chao ôi, chính người cha - người thân duy nhất của em cùng toàn xã hội thờ ơ, vô cảm đã dẫn đến cái chết đầy thương tâm của cô bé! Giá như có một ai đó đưa đôi tay ra để cứu lấy em, cho em những thứ mà vốn dĩ đứa trẻ nào cũng đáng được có. Qua nhân vật cô bé bán diêm, tác giả đã gửi gắm tấm lòng nhân đạo của mình; đồng thời lên tiếng tố cáo xã hội tàn lụi tình người.
* Trợ từ: chính.
* Câu ghép: câu in đậm.
* Thán từ: chao ôi.
Bạn tham khảo trên mạng nhé.
Quê hương ơi, nơi chôn nhau cắt rốn của tôi! Nhớ làm sao những cánh đồng lúa chín vàng óng ả, những con đường quê rợp bóng cây xanh mát. Nhớ những buổi chiều rong ruổi trên cánh đồng thả diều, nhớ những buổi tối cùng bạn bè tụ tập chơi trò ú òa. Nhớ nhất là mẹ, là cha, những người đã nuôi dưỡng tôi nên người. Quê hương là nơi bình yên nhất, là nơi tôi luôn muốn trở về.