Nếu gặp một đề văn như của Ni-cô-la việc đầu tiên phải làm là gì?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Nếu gặp một đề văn như của Ni-co-la việc đầu tiên em làm là:
1. Xác định người bạn thân mà em muốn tả.
2. Lập dàn ý cho bài văn
– Nêu thông tin chung về người bạn.
– Tả về các đặc điểm về ngoại hình, tính cách của bạn.
– Kể về những hoạt động chung của em và bạn, hoặc kể một kỉ niệm đáng nhớ của em với bạn.
– Khẳng định tình cảm của em dành cho bạn.
Nếu một ngày em được làm ba hoặc mẹ, em sẽ giúp con mình thực hiện điều đầu tiên là xây dựng một môi trường gia đình yêu thương và hạnh phúc. Em hiểu rằng một gia đình hạnh phúc hạnh phúc là nền tảng chắc chắn để con trẻ phát triển và trưởng thành.
Để thực hiện điều này, em sẽ dành nhiều thời gian và tình yêu cho con mình. Em sẽ lắng nghe và hiểu con, tạo điều kiện để con tự thể hiện cảm xúc và ý kiến của mình. Em sẽ luôn đồng hành và ủng hộ con trong mọi quyết định và lựa chọn của con, đồng thời cung cấp cho con những giá trị sống và nguyên tắc đạo đức để con có thể phát triển một cách lành mạnh và tự tin.
Em cũng sẽ tạo ra một môi trường học tập tích cực và đa dạng cho con. Em sẽ khuyến khích con đam mê học hỏi và khám phá, đồng thời tạo điều kiện cho con phát triển các kỹ năng phần mềm và tư duy sáng tạo. Em sẽ truyền đạt cho con yêu và đam mê với việc học, giúp con nhận ra rằng học là một nữ thần lưu thú vị và không bao giờ có điểm dừng.
Ngoài ra, em cũng sẽ dành thời gian chất lượng bên gia đình. Em sẽ tạo ra những kỷ niệm đáng nhớ và chia sẻ những hoạt động vui vẻ cùng con. Em sẽ dạy con giá trị của tình yêu, sự chia sẻ và sự quan tâm đến người khác. Em sẽ khuyến khích con tham gia vào các hoạt động xã hội và từ thiện, giúp con nhận ra rằng hạnh phúc không chỉ đến từ việc nhận mà còn từ việc cho đi.
Cuối cùng, em sẽ luôn là người bạn đồng hành và người lắng nghe tận hưởng tâm trí của con. Em sẽ luôn sẵn sàng để con có thể chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn và khó khăn trong cuộc sống. Em sẽ truyền đạt cho con lòng kiên nhẫn, sự tự tin và khả năng giải quyết vấn đề, giúp con trở thành một người tự lập và thành công trong tương lai.
Tất cả những điều này, em sẽ thực hiện với tình yêu và sự chân thành, vì em biết rằng con là trái tim và niềm tự hào của em. Em mong rằng, qua những nỗ lực của mình, em có thể giúp con mình trở thành một con người tốt và một công dân có ích cho xã hội.
- Khi làm bài tập làm văn, Ni-cô-la phải nhờ đến bố có thể do:
+ Ni-cô-la vốn học yếu về môn Văn, không tự tin khi làm bài.
+ Đề văn hơi khó, Ni-cô-la cảm thấy chật vật.
+ Trong học tập, Ni-cô-la thường có thói quen cậy dựa, không tự lực.
- Dù là lí do gì thì việc nhờ bố làm hộ bài văn cũng là điều không thể chấp nhận.
Để tạo lập một văn bản, như viết thư cần xác định:
- Viết cho ai?
- Viết để làm gì?
- Viết về cái gì?
- Viết như thế nào?
Tất cả chúng ta ai ai cũng muốn mình làm được một điều tốt cho mọi người, dù việc đó nhỏ hay lớn thì điều do cái tâm của mọi người. Còn riêng tôi, tôi không bao giờ quên được hình ảnh cụ bà đáng thương ngồi xin ăn trên vỉa hè.
Một hình ảnh cách đây hơn một năm, khi trên đường tôi đi học về thấy một bà cụ đang ngồi xin ăn hai tay run lẩy bẩy trông có vẻ đói lắm. Thấy thế, tôi chạy lại kế bên bà khẽ nói :
- Bà ơi bà! Chắc bà đói lắm phải không ạ? Bà chờ một tí cháu chạy lại đằng kia mua thức ăn cho bà nhé!
Bà cụ đáng thương nhìn tôi và nói thì thầm với tôi:
- Bà cám ơn cháu rất nhiều lắm! Cháu ngoan quá!
Thế là tôi chạy một mạch đến chỗ cô bán bánh bao rồi mua cho bà một cái, và quay lại hàng nước mua cho bà một chai nước ngọt bỏ vào túi ni lông mang đến cho bà. Và hai tay mời bà dùng:
- Con mời bà dùng cho đỡ đói, thưa bà!
Một lần nữa tôi lại thấy trên khuôn mặt nhăn nheo của bà chứa ẩn một điều gì đó rất đáng thương. Bà liền nói:
- Bà cảm ơn cháu nhiều lắm. Tuy cháu còn nhỏ nhưng tấm lòng cháu biết thương yêu những kẻ nghèo hèn giống như bà. Bà rất cảm động.
Hai hàng nước mắt tôi không biết từ nơi đâu cứ tuôn trào trên khuôn mặt. Tôi ngồi cho đến khi bà ăn xong rồi mới thưa bà trở về nhà kẻo bố mẹ mong chờ. Sau đó, tôi lấy ra số tiền nhỏ mà bố mẹ cho làm quà rồi xin biếu cho bà.
Ngày nào cũng vậy, khi đi học về là tôi ghé lại thăm bà mua thức ăn biếu bà và hai bà cháu ngồi tâm sự với nhau rất vui.
Sau hôm đó, tôi vẫn thường hay đến nơi đã gặp được bà cụ để hỏi thăm tình hình của bà. Nhưng tôi đã không gặp lại bà nữa. Nghe cô chú xung quanh đấy nói bà đã ra đi vĩnh viễn vì chứng bệnh của người lớn tuổi. Lúc đó, lòng tôi cảm thấy nặng trĩu, sao hôm nay con đường khó đi và xa quá.
- Cả bố Ni-cô-la và ông Blê-đúc khi muốn làm hộ bài văn đều cần biết 1 điều: ai là người bạn thân nhất của cậu bé.
+ Nếu không biết ai là người bạn thân nhất của Ni-cô-la mà bố hay ông Blê-đúc vẫn làm bài thì bài văn ấy sẽ nói về một người lạ, một người tưởng tượng, không quen biết với Ni-cô-la.
+ Vì vậy không thể đáp ứng yêu cầu của đề: “Miêu tả người bạn thân nhất của em”.
+ Cô giáo sẽ nhận ra bài văn của Ni-cô-la viết về một nhân vật tưởng tượng nào đó chứ không phải là người bạn thân nhất của cậu. Vì vậy cậu có thể sẽ bị điểm kém.
Khi làm bài tập làm văn, Ni-cô-la phải nhờ đến bố vì:
+ Ni-cô-la vốn học yếu về môn văn và không tự tin mỗi khi làm bài.
+ Trong quá trình học tập thì Ni-cô-la thường dựa dẫm, không tự lực.
+ Bố Ni-cô-la thật sự khá và ông ấy còn giỏi về tập làm văn. Các thầy giáo còn nói bố Ni-cô-la là cả một Ban-dắc.
+ Đề bài tập làm văn quá khó, cần phải viết dàn ý, có bố cục.
- Đề bài: Tình ban: Hãy miêu tả người bạn thân nhất của em.
+ Đầu tiên phải lựa chọn trong số bạn bè một người mà mình cảm thấy thân thiết, gần gũi, thấu hiểu nhất.
+ Nhớ lại những đặc điểm riêng, những đức tính của bạn, những kỉ niệm giữa bạn với mình,….