VIẾT CẢM THỤ
CHO ĐOẠN THƠ
Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường
Lưng trần phơi nắng,phơi sương
Có manh áo cọc,tre nhường cho con.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu 1:
Qua những biện pháp nghệ thuật đó em cảm nhận được hình ảnh tre cũng như hình ảnh người mẹ Việt Nam, tính cách ngay thẳng chịu khổ khó, vất vả ngày đêm dành cho con cái mình những điều tốt đẹp nhất.
Câu 2:
Những từ so sánh: "như"
Những từ nhân hóa: "đâu chịu", "lưng trần", "nhường".
Tác giả đã sử dụng nhưng biện pháp nghệ thuật: ẩn dụ, so sánh, nhân hoá
Trong đoạn thơ trên,hình ảnh em cho là đẹp nhất là đoạn Lưng trần phơi nắng phơi sương. Vì hình ảnh (cây tre) lưng trần phơi nắng phơi sương có ý nói lên sự dãi dầu, chịu đựng mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống…
Câu 2:
Đồng nghĩa với từ "nhường": phần, chia,...
Tham khảo:
Hình ảnh đẹp trong đoạn thơ là: “Lưng trần phơi nắng phơi sương Có manh áo cộc tre nhường cho con”
ý nghĩa: đoạn thơ được sử dụng biện pháp ẩn dụ giữa cây tre và người mẹ. Thể hiện tình cảm của người mẹ luôn hi sinh, vất vả nhưng luôn cho con những điều tốt đẹp nhất.
Em thấy đoạn thơ trên có
"Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con"
Ý nghĩa: Tình yêu thương vô bờ bến, cao cả của cha mẹ. Chịu đựng những thứ nhọc nhằn, cực khổ để mong những điều tốt nhất cho con