K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

24 tháng 6 2017

1+1 = 2 nha bạn

24 tháng 6 2017

1 + 1 = 2 nha

17 tháng 1 2018

Số cần tìm là :

 1 + 1 = 2

        Đ/s : 2

:)

17 tháng 1 2018

1+1=2

ahihi

21 tháng 6 2017

1+1=2

k mik nha

gửi kb đi

21 tháng 6 2017

1 + 1 = 2

mình nhanh nhất

~CHúc bạn học giỏi~

Các tin nhắn từ Kẻ BÍ Ẩn

1 vì 1 chiếc giày + 1 chiếc giày bằng 1 đôi giày k đê

16 tháng 12 2018

1+1=2

2+2=4

15 tháng 12 2018

1+1=2

2+2=4

1 tháng 2 2018

Em yêu quý nhất là mẹ trong lòng em, mẹ luôn là người mẹ hiền và là hình ảnh cao đẹp nhất. "Mẹ" một tiếng nghe giản dị mà lại chứa chan tình cảm vô bờ bến như lời bài hát: "Lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dào. Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào"

Năm nay mẹ em 42 tuổi. Mẹ em là người tuyệt vời nhất. Mẹ đẹp như cô tiên trong truyện cổ tích. Mái tóc mẹ dài óng ả buông xõa ngang lưng. Đôi bàn tay mẹ không đẹp, nó dã bị chai như ghi lại những nỗi vất vả của mẹ trong bao năm nay đã nuôi em khôn lớn nên người. Mẹ gội đầu bằng trái bồ kết nên tóc mẹ vừa mượt vừa suôn. Mẹ có khuôn mặt đẹp như trăng rằm. Mỗi khi mẹ cười hai hàm răng mẹ trắng ngần trông đẹp lắm!

Mẹ vừa dịu dàng lại vừa đảm đang. Đi làm về, mẹ vừa vào bếp nấu cơm cho cả gia đình. Tối mẹ lại dạy em học bài, dọn dẹp nhà cửa rồi mới đi ngủ. Những đêm đông trời trở rét, nửa đêm mẹ lại thức giấc đắp lại tấm chăn cho em... Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuyệt vời vời nhất trong cuộc đời em. Có lần em bị bệnh mẹ chở em lên bệnh viện huyện. Mẹ em nghỉ dạy để chăm sóc em vì bố em bận công tác xa, cơm nước quần áo, tắm rửa mẹ em phải làm ca. Về nhà em cảm thấy khỏe, nên mẹ đi dạy một buổi, trưa về mẹ chăm sóc cho em, hai bàn tay mẹ gượng nhẹ thận trọng âu yếm biết bao. Lúc đó ánh mắt mẹ tràn ngập thương xót, nhưng miệng mẹ vẫn tươi cười kể chuyện này chuyện nọ cho em nghe để em chóng mau hết bệnh. Mỗi khi đau ốm mẹ em túc trực bên em sáng đêm, tận tụy lo lắng, xếp đặt mọi công việc trong ngoài. Mẹ cũng không quên nấu những bữa ăn ngon. Mẹ khuyên bảo em đủ điều, giọng lúc nào cũng nhẹ nhàng đầy trìu mến. Cảnh đêm khuya mẹ ngồi soạn từng trang giáo án, để chuẩn cho tiết dạy ngày mai, nhìn mẹ em thấy thương mẹ nhiều. Có hôm, em thấy mẹ thả dài người trên ghế có vẻ nghĩ ngợi, xa xôi. Lúc đó em vội ra bên mẹ. Mẹ ôm em vào lòng, vòng tay âu yếm.

Lòng mẹ còn mênh mông bao la hơn cả biển rộng sông dài. Em chợt nhớ tới câu thơ:

"Ai rằng công mẹ bằng non. Thực ra công mẹ lại còn lớn hơn."

Nhìn mẹ con thật tự hào và hạnh phúc biết bao vì con có mẹ. Mẹ ơi con vẫn chưa ngoan đâu. Con hứa với mẹ học tập thật tốt cho mẹ vui lòng.

1 tháng 2 2018

Đề bài : tả về người mẹ của em. 

Ai là người đã mang nặng đẻ đau suốt chín tháng mười ngày? Ai là người đã cất tiếng hát ru ngọt ngào đẻ đưa ta vào một thế giới lung linh sắc màu cổ tích? Ai là người đã chắp cho ta đôi cánh để bước vào cánh cửa tương lai ngập tràn những điều hạnh phúc? Phải chăng, đó là mẹ. Hình ảnh của mẹ luôn đọng lại trong trái tim tôi suốt cuộc đời này. 
Mẹ tôi năm nay đã ngoài ba mươi tuổi . Ở cái tuổi đó mẹ phải gánh trên vai trĩu nặng những nỗi lo toan: Lo kiếm tiền, lo cho sức khoẻ của ông bà nội ngoại đôi bên và hơn nữa mẹ phải lo việc đối nội, đối ngoại. Mẹ không phải là người phụ nữ trẻ trung xinh đẹp khác, nhưng đối với tôi mẹ bao giờ cũng là người phụ nữ đẹp nhất, tuyệt vời nhất. Có lẽ vẻ đẹp đó được thể hiện qua lòng yêu thương, sự gắn bó thân thiết suốt cuộc đời mà mẹ dành cho những đứa con bé bỏng của mình. Dáng người của mẹ đậm đà, thấp bé. Nhưng chính cái dáng đó lại rất gần gũi, thân thương với tôi. Dẫu cái dáng đó không đẹp nhưng mẹ vẫn luôn tất bật lo toan cho gia đình và mọi người. Không bao giờ tôi thấy cái dáng đó thanh nhàn. Hàng ngày, mẹ luôn mặc những trang phục giản dị, bởi vì nhà tôi không có điều kiện. Mẹ muốn dành những gì tốt đẹp nhất cho việc học hành của chúng tôi. Mẹ bảo đó là điều ưu tiên số một. Vào những dịp đám cưới, lễ Tết, mọi người thì mặc những bộ quần áo đẹp nhưng riêng mẹ chỉ mặc một chiếc áo cổ Đức và cái quần ka- ki. Tôi thấy chạy long và thương mẹ lắm. Mái tóc mẹ dài, lúc nào cũng được bối cao. Mái tóc ấy xơ xác vì phải làm việc vất vả. Gương mặt mẹ tôi bầu bầu, phúc hậu. Trên khuôn mặt ấy, dấu ấn thời gian đã bắt đầu hằn lên những nếp nhăn nho nhỏ. Nhưng có lẽ, thời gian không sao xoá nhoà những nét dịu dàng, phúc hậu nơi người mẹ của tôi. Đôi mắt mẹ tôi đẹp lắm! Đôi mắt ấy còn biết nói đấy bạn ạ! Những khi mẹ buồn, đôi mắt ấy trùng xuống. Tôi thương mẹ lắm! Nhất là khi nguyên nhân ấy gây ra từ phía tôi. Có lần, tôi bị điểm kém, giấu mẹ. Khi mẹ biết được, không những mẹ không đánh mà mẹ còn xoa đầu và lau đi dòng nước mắt lăn trên má tôi. Ngước lên nhìn, tôi thấy đôi mắt mẹ chỉ còn đọng lại những thất vọng và nỗi buồn thăm thẳm. Tôi thấy hạnh phúc khi được nhìn thấy mẹ vui. Đôi mắt ấy chứa đày niềm hy vọng và tự hào. Ánh mắt mẹ như một vì sao sáng để tôi tự tin hướng tới tương lai. Tôi sợ và lo lắng rất nhiều khi mẹ bị ốm. Ánh mắt mẹ trùng sâu, đờ đẫn. Chỉ một cảm giác mong manh, vô hình nhưng lại rất nguy hiểm. Tôi không muốn mất mẹ. Tôi hạnh phúc vô cùng khi được nhìn thấy nụ cười của mẹ. Có lần vào mùa đông, tôi chỉ phong phanh chiếc áo khoác mỏng mà chạy vội đến trường. Mẹ cầm chiếc áo len đến trường đứng ngoài cửa lớp vẫy tôi ra ngoài. Xin phép ra ngoài cửa lớp, mặc chiếc áo của mẹ mang, tôi cảm thấy thật ấm áp và sung sướng biết bao khi nhìn thấy nụ cười của mẹ nở trên môi. Yêu đôi mắt, yêu nụ cười của mẹ tôi yêu hơn nữa đôi bàn tay mẹ. Bởi đôi tay ấy bế bồng, vỗ về và chở che tôi từ khi tôi cất tiếng khóc “ oa oa” chào đời. Đôi bàn tay mẹ là cái nôi êm ái nhất, an toàn nhất hiện đại hơn bất cứ một cái nôi nào. Bàn tay mẹ còn pha sữa, đút cháo cho tôi từng miếng cháo, đưa từng viên thuốc cho tôi khi tôi bị ốm. và đặt nhẹ nhàng chiếc khăn ướt lên vầng trán nóng ran của tôi. 
Đối với tôi, mẹ là một người mẹ chu đáo, yêu thương con cái hết mực. Dù công việc của mẹ bận đến đâu nhưng mẹ vẵn cố gắng nắu cho cả nhà những bữa cơm ngon. Đơn giản vì mẹ muốn con mẹ ăn uống đày đủ dinh dưỡng và cũng không muốn cho con mình ăn những bữa cơm hang hay chiếc bánh mỳ, hộp xôi dính đầy bụi bặm ngoài đường. Lúc nào đi học về, tôi cũng thấy mẹ đang trong bếp nhịp nhàng với từng động tác “lật” , “ khuấy” , “ trộn” của mình. Có lần, mẹ làm món sườn xào chua ngọt, khi về nhà, vừa đến cửa, cái buịng của tôi đã đánh trống rộn lên rồi. Mùi hương của sườn đánh thức vị giác của tôi. Từng miếng sườn mềm sóng sánh giữa nước sốt cà chua thơm mùi giấm tỏi. Ôi, ngon quá! Tôi cảm thấy thật hạnh phúc khi có mẹ. Đối với bố, mẹ là một người vợ đảm đang, chịu thương chịu khó. Bố rất tự hào khi có một người vợ đảm việc nhà lại giỏi những công việc ngoài xã hội. Bố là người nóng tính. Có khi, bố mẹ cãi nhau chỉ vì một việc nhỏ. Nhưng mẹ luôn nhẫn lại, mẹ không muốn chỉ vì một việc nhỏ mà lại xé ra to. Mẹ thường dạy tôi rằng “ một điều nhịn, chín điều lành”. Đối với ông bà nội ngoại, mẹ rất hiếu thảo nên được ông bà yêu quý. Nhất là ông bà nội. Tôi nhớ có lần, bà nội tôi bị ốm nằm trong bệnh viện. Ban ngày, mẹ làm việc vất vả, tối mẹ lại đến bệnh viện đẻ trông bà. Tôi không hiểu sao mẹ chăm lo nhiều cho bà như vậy. Mẹ bảo tôi rằng: “ Bà còn sống được bao nhiêu nữa đâu hả con. Tranh thủ lúc bà còn sống mẹ muốn chăm sóc cho bà để hoàn thành trách nhiệm của một người con.” Nhờ mẹ mà tôi hiểu về đạo lý làm người.

27 tháng 7 2018

1 + 1  = 2

2 + 2 = 4

1 tháng 7 2018

2 nha bn 

1 tháng 7 2018

1+1=??

trả lời

1+1=2

kb nha

30 tháng 9 2018

\(1+1-1=1\)

30 tháng 9 2018

1 + 1 - 1 = 1

tớ là boy nhưng vẫn thích trả lời