hãy viết đoạn văn ghi lại cảm xúc của em khi trong ngày sinh nhật không được bố mẹ tổ chức cho bữa tiệc sinh nhật
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Chắc hẳn bạn nào cũng đã có những lần làm cha mẹ buồn lòng, tôi cũng có rất nhiều lần làm cha mẹ buồn phiền nhưng lỗi lầm mà tôi không bao giờ quên đó là chủ quan khi làm bài kiểm tra.
Hôm đó là ngày thứ 4, tôi có một tiết kiểm tra Tiếng Anh . Tối hôm thứ 3 sau khi ăn tối cha mẹ tôi có dặn tôi đi lên tầng học bài để hôm sau làm bài cho thật tốt. Miệng tôi nói " vâng ạ " nhưng khi tôi thực hiện thì lại trái lời cha mẹ. Tôi lên tầng đóng cửa lại rồi ngồi nghe nhạc và nằm lăn ra giường , cứ nghĩ là tôi đang học nên mẹ không lên làm phiền tôi. Cha tôi đi qua phòng và thấy nhạc phát ra từ trong nên cha gõ cửa và gọi
- Con gái, con đang học hay ngồi chơi vậy?
Tôi vội vã tắt nhạc và giả vờ mở sách ra để lừa dối cha, nhưng tôi đã bị cha phát hiện. Mẹ tôi chạy lên và hỏi:
- Có chuyện gì sao con, khi nhìn vào phòng cha và mẹ trên gương mặt ấy với nét thất vọng, cha mắng tôi:
- Sao con không chịu học hành đi, mai kiểm tra rồi. Con hư lắm, sao con lại làm vậy với cha mẹ.
Lúc đó tôi chỉ biết cuối mặt xuống và xin lỗi , mẹ tôi ôm tôi và nói:
- Con lo học đi rồi mai làm bài cho tốt.
Tôi vẫn với cái vẻ mặt không thích đấy mà làm theo ý mình. Sáng hôm sau , tôi xuống ngồi ăn sáng với cha mẹ và nói:
- Cha mẹ yên tâm đi con hứa con sẽ làm bài cho cẩn thận mà. Lần nào kiểm tra 15 phút con đều làm tốt giờ kiểm tra 45 phút có sao đâu. Con sẽ hoàn thành tốt thôi.
Cha tôi chỉ nói " ờ lo mà làm bài cho tốt" rồi cha đứng dậy. Khi bắt đầu làm bài, tôi vẫn làm như mọi khi và vẫn về khoe với cha mẹ rằng hôm nay con làm hết bài và con chắc 100%. Nhưng thực tình đâu như vậy, đến hôm sau khi trả bài tôi được có 8 điểm kiểm tra. Lúc đó tôi cảm thấy rất xấu hổ và ngượng ngùng với mấy đứa bạn trong lớp. Về nhà mẹ chạy đến bên tôi và hỏi:
-Con được mấy điểm làm bài có tốt không?
Lúc đó , cha tôi cũng ở đấy. Tôi ôm cha và mẹ và nói:
-Con xin lỗi cha mẹ, chỉ vì chủ quan mà điểm của con không được như ý muốn. Con thực tình xin lỗi, con hứa con sẽ không bao giờ chủ quan nữa đâu.
Lúc đó cha tôi mắng:
- Đấy nói rồi mà đâu chịu nghe đâu, lúc nào cũng chỉ biết nghe theo ý mình.
Tôi biết cha tức giận vậy cũng chỉ muốn tôi nên người và trưởng thành hơn thôi. Từ hôm tôi chăm chỉ hơn về việc học hành và không chủ quan nữa. Nhất là với môn Tiếng Anh của tôi.
Đó là câu truyện của tôi đấy, một bài học đường đời không thể quên trong suốt thời học sinh. Tôi học được một bài học rằng " Học hành vất vả kết quả ngọt bùi."
Khi biết bố mẹ sẽ tổ chức sinh nhật cho Em, em cảm thấy rất bất ngờ và vui mừng. Em đã mong chờ ngày sinh nhật này từ rất lâu rồi. Em nghĩ rằng đây sẽ là một ngày thật đặc biệt, một ngày mà em sẽ được ở bên cạnh những người thân yêu nhất của mình. Vào ngày sinh nhật, em cảm thấy rất xúc động khi nhìn thấy bố mẹ đã dành nhiều công sức để chuẩn bị cho ngày sinh nhật của mình. Em đã cùng gia đình và bạn bè chơi đùa, trò chuyện và hát hò rất vui vẻ. Em cảm thấy thật hạnh phúc khi được ở bên cạnh những người thân yêu của mình.
Ngày sinh nhật là ngày quan trọng trong một năm của người nào đó, bất kể một ai, kể cả tôi. Năm nay tôi lên 13 tuổi nhưng mà sinh nhật lại rất hoành tráng và đông vui, thực sự hôm này tôi cảm thấy mình thật hạnh phúc.
Mọi năm sinh nhật của tôi rất vui, nhưng hôm nay tôi không những thấy vui mà còn hạnh phúc vô tận bởi vì sinh nhật năm nay ông bà nội ở xa cũng đến dự sinh nhật của tôi. Trong sinh nhật mọi người đều đến và vui vẻ với những món quà hấp dẫn.
Trong bữa tiệc tiếng nói cười râm ran vui vẻ, tiếng kể chuyện này nọ cũng vui tai. Nhưng đột nhiên tôi thấy một tiếng gọi râm ran đâu đó:"Đạt ơi" thì ra đó là tiéng bà nội, bà nội mang theo một con gà to và 1 hộp quà đẹp đẽ . tôi rất xúc động vì trong mười ba năm trời, đây là lần đầu tiên bà nội đến dự sinh nhật tôi, đến lúc này tôi quá xúc động nhưng tôi vẫn có nén kìm.
Khi mở quà, người thì tặng tôi con gấu bông, người thì tặng đồng hồ cát, có cả con người tuyết ngộ nghĩnh đáng yêu nữa. Và đến món quà cuối cùng, món quà cuối cùng là món quà của bà nội tôi, tôi có xúc động, nghẹn ngào nhưng cũng có cả hồi hộp không biết bà nội tặng gì cho mình nữa. Thì ra trong cái hộp đó là một cái vòng tay bằng cỏ ngọt quý mà bà đã cắt đứt cả tay.
Tôi rất quý những kỉ niệm này. Tôi sẽ mang nó theo suốt cuộc đời của mình. Tôi muốn nói:"Bà nội ơi, con yêu bà nội lắm."
bn kêu người ta viết một bài văn, chẳng khác nào bn copy trên mạng, ai mà rãnh đau mà viết cho bn
Em tên là Hồng Nhung, năm nay 11 tuổi. Ngày 20 tháng 4 vừa qua, ba mẹ đã tổ chức sinh nhật cho em thật vui và ý nghĩa.
Trước đó vài hôm, trong bữa cơm tối, mẹ ân cần bảo:
– Sắp đến sinh nhật Hồng Nhung rồi đấy! Năm nay, con gái thích mẹ tặng quà gì nào?
Em đang bẽn lẽn chưa biết trả lời ra sao thì ba nói:
– Lần này, ba sẽ dành cho con một bất ngờ! Một món quà không nằm trong tưởng tượng của con.
Suốt bữa cơm, em băn khoăn suy đoán nhưng đành chịu.
– Thôi, con hãy vui lòng chờ nhé!
Ba vuốt tóc em rồi cười. Tiếng cười của ba mới sảng khoái và ấm áp làm sao!
Điều thú vị nữa là sinh nhật của em năm nay lại đúng vào ngày nghỉ. Em đã trao thiệp mời tận tay mấy bạn thân trong lớp. Chắc thế nào các bạn ấy cũng tới chia vui với em.
Sáng chủ nhật, mẹ dậy rất sớm, để dọn dẹp nhà cửa. Em và bé Khoa cũng làm giúp mẹ. Hai chị em lau bàn ghế và nền nhà thật sạch. Mọi việc xong xuôi, ba chở mẹ đi chợ. Em nghe thấy mẹ nói với ba rằng: “Chúng ta sẽ mua tặng con gái một bó hồng anh nhé!”.
Lát sau, ba mẹ về. Em hớn hở đón từ tay mẹ một bó hồng nhung tươi thắm. Mẹ bảo:
– Con hãy tự cắm hoa để xem con gái mẹ có khéo tay không nào!
Nhờ mẹ hướng dẫn, em cũng cắm được một bình hoa xinh xắn rồi đem đặt vào giữa chiếc bàn dài phủ khăn màu xanh lá cây, sắc đỏ hoa hồng nổi bật giữa nền khăn xanh, trông thật đẹp! Trên bàn, mẹ đã bày mấy đĩa trái cây, bánh kẹo,… cùng một chiếc bánh kem có cắm 11 ngọn nến nhỏ xíu đủ màu. Dòng chữ: “Chúc mừng sinh nhật Hồng Nhung” nhìn thật thích mắt. Mẹ giục em chải tóc và thay quần áo mới.
Ngoài cửa chợt có tiếng nói cười rộn rã. Hương, Oanh, Quyên, Tú và Đức ùa vào, tíu tít chúc mừng và tặng em những món quà nho nhỏ nhưng thật ngộ nghĩnh, dễ thương: cuốn sổ tay, chiếc nơ cài tóc, hộp bút chì màu,… Bạn nào cũng xiết tay em thật chặt làm em cảm động không nói nên lời.
Buổi sinh nhật diễn ra thật là vui. Em thổi tắt nến trong tiếng vỗ tay và tiếng hát chúc mừng sinh nhật. Ba, mẹ chúc em chăm ngoan, học giỏi, được mọi người yêu mến. Một cảm xúc kì lạ, khó tả chợt làm em rưng rưng. Em muốn ôm chặt ba mẹ, bé Khoa và các bạn vào lòng để san sẻ niềm hạnh phúc.
Ba trao cho em gói quà mà ba nói là đặc biệt rồi bảo em mở ra xem. Một chiếc đồng hồ báo thức có hình chú gà trống với chiếc mào đỏ chót và chiếc cổ vươn cao ngạo nghễ. Mọi người cùng ồ lên thích thú. Nhìn thấy nó là em mê ngay. Từ nay, chiếc đồng hồ báo thức này sẽ trở thành người bạn gắn bó với em, nhắc nhở em đi học đúng giờ. Em cảm ơn ba. Ba mẹ nhìn em với ánh mắt động viên đầy tình thương mến!
Em tự nhủ rằng mình đã lớn, phải cố gắng hơn nữa để xứng đáng với những gì tốt đẹp nhất mà ba mẹ, thầy cô và các bạn đã dành cho mình. Sinh nhật vừa rồi sẽ trở thành một kỉ niệm khó quên trong tuổi học trò của em.
bạn ơi, sinh nhật của bạn có lẽ khác bọn mik nên bạn phải tự làm đi chứ
bố mẹ ơi! còn muốn tổ chức sinh nhật mà có các bạn thì con mới vui được. bạn bè ai cũng có lúc thân nhau. thế là bố mẹ em đồng ý vì sợ em buồn