Đoạn văn 4 cau nói về cuộc sống ở miền quê
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
The village has always been known to be a place of peace and quiet. The scattered houses among hundreds of plants and trees at once indicate the lack of activity in the village.
The workers in the village leave their homes early in the morning to work in the plantations or towns nearby. Some have their own plantations, and some make certain articles in their homes to sell them in the towns. A few of the villagers, including women, go out to catch fish in the streams and rivers found in the village. Though the people of the village do not usually earn much, yet they seem to be contented.
In the afternoon, most of the villagers are at home. Some of them take a nap after lunch; some work in their small gardens, and some visit the small shops in the village. In various parts of the village children may be seen playing the popular games of the village. Occasionally, a cyclist passes by.
Then, in the evening, the villagers meet one another. Some play cards and other types of games peculiar to the village. Some talk about the day's incidents in the village, and those whose minds go beyond the village discuss world events.
In almost every village there is a headman whose duty is to settle quarrels among the villagers and maintain peace in the village. Whenever there is a dispute, the villagers go to the headman who is held in such esteem that his word has the force or law. In this way the villagers have developed their own simple laws, and the crimes of cities are almost unknown to the people of the village.
During a festival, the whole village is alive with activities. Everyone is in a happy mood and plays his part to make the festival a success. This is the time for the men, women and children of the village to wear their best clothes and the village is full of colour. These simple ways of life in the village, however, must soon change. Progress in science and education has already begun to affect the outlook of the people in the village, and hundreds are leaving the village to seek their fortunes in the towns and cities.
I always feel lucky and proud to be attached to the homeland where I live. My love for it is not only about natural beauty but also about people, cultural features and traditional values. I always wish to contribute to preserving and developing those values, so that my hometown becomes more and more developed and advanced.
My love for my homeland is not only love and gratitude, but also responsibility. I understand that each citizen has his or her responsibilities and obligations towards the homeland. We need to contribute together to build a better place to live, where everyone can be happy and thrive.
In my love for my homeland, I also see the value of solidarity and mutual assistance. Only when we unite and support each other can we overcome all difficulties and challenges to build a growing homeland. I believe that, if we clearly understand the value of love for our motherland, we will always have the responsibility and make efforts to preserve and develop it, until the next generations can also love and be self-sufficient. proud of his homeland.
Quê em nằm ở phía Bắc tỉnh Khánh Hoà, nơi có nhiều hải sản và đảo Yến, có nhiều cánh đồng bát ngát lúa thơm. Mời mọi người hãy ghé thăm quê em, thị xã Ninh Hoà với những cánh đồng làng sản xuất lúa một năm ba vụ, nơi phát triển ngành nghề tiểu thủ công mĩ nghệ xuất khẩu. Mọi người hãy dạo chơi ở phố, băng qua chợ Dinh để cảm nhận làn gió mát từ sông thổi vào khu phố chợ. Cảnh phố, cảnh quê hoà hợp như tấm lòng mộc mạc của những nông dân và ngư dân miền biển. Và mọi người hãy dạo chơi ở Dốc Lết, mũi Hòn Khói, nơi cực Đông của Tổ quốc. Bãi tắm ở đây phô triền cát trắng, tiếp giáp với vùng biển xanh mênh mông. Em rất yêu và tự hào về cảnh đẹp của quê em.
Quê hương..!
Trong trái tim mỗi người Việt Nam, tình yêu quê hương có lẽ là thứ tình cảm thiêng liêng nhất. Mỗi người sinh ra, ai mà không có cội nguồn gốc gác, ai mà không có quê hương. Quê hương là nơi ta sinh ra và lớn lên, nơi chôn rau cắt rốn của ta. Quê hương cho ta những kỷ niệm ngọt ngào, cho ta tuổi thơ tươi đẹp. Quê hương dạy ta những bài học làm người đầy ý nghĩa, để cho ta lớn khôn và trưởng thành. Với tôi, quê hương có một vị trí vô cùng đặc biệt, chiếm một vị trí quan trọng trong trái tim tôi.
Vùng quê tôi nghèo lắm. Con người sống chủ yếu bằng nghề nông, ngày ngày làm việc trên cánh đồng, quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời. Cuộc sống cơ cực, vất vả, đầy khó khăn, thiếu thốn, có những lúc còn không đủ ăn, đủ no. Mặc dù sống trong cảnh bần hàn, khó khăn là thế, nhưng con người nơi đây sống có tình có nghĩa. Xóm làng yêu thương đùm bọc lẫn nhau. Họ sống với một tình cảm chân thành, chất phác, trong sáng, một thứ tình cảm chỉ có ở những người nông dân nghèo. Quê hương Hưng Yên chính là nơi tôi cất tiếng khóc chào đời, đó cũng là nơi đã cho tôi tuổi thơ tươi đẹp, ngọt ngào. Có thể nói, tôi sinh ra trong sự yêu thương của gia đình và lớn lên trong sự đùm bọc, ấm áp tình làng nghĩa xóm.
Xa quê hương từ bé. Cho nên, nhiều kỷ niệm thời thơ ấu, tôi đã khóa chặt trong ký ức. Những lần từ HN trở lại quê hương thường gắn liền với những mất mát vô cùng to lớn đối với tôi và gia đình. Vì vậy, có nhiều ký ức vẫn nằm sâu trong ngăn kéo trái tim. Giờ đây mới có dịp trở về thăm quê hương, ký ức bỗng nhiên tràn về. Những cảm xúc khó diễn ta tràn ngập trong cõi lòng. Tôi sanh ra vào một ngày hè oi bức trên quê hương. Ngày ấy, gia đình tôi cũng nghèo lắm. Tuổi thơ tôi 4 năm sống trên quê hương. Quãng thời gian ấy đủ cho tôi có những ký ức, kỷ niệm ngọt ngào. Khi mới sanh ra đời, tôi bụ bẫm, đáng yêu lắm (Chứ không đáng ghét như bây giờ đâu). Xóm làng, ai cũng yêu quí và thích bế tôi. Dòng sữa ngọt ngào, mát lành đã nuôi tôi lớn suốt thời thơ ấu không chỉ của mẹ tôi. Tôi ở quê với mẹ và anh trai. Cha tôi một mình trên HN cực nhọc kiếm từng đồng tiền gửi về quê, không có điều kiện về thăm mẹ con thường xuyên. Một mình mẹ tôi với hai anh em nơi quê nghèo xoay sở hết sức khó khăn. Chính những lúc khó khăn ấy, sự cưu mang, đùm bọc của làng xóm đã cho mẹ con tôi động lực để vượt qua tất cả, cho tôi những kỷ niệm ngọt ngào. Tôi nhớ thời bé thơ được mọi người bồng bé, âu yếm, hát cho tôi nghe những lời hát ru đưa tôi vào giấc ngủ, nhớ những dòng sữa mát lành nuôi tôi lớn khôn. Tôi nhớ cả những lần ngôi trên thúng được mẹ gồng gồng gánh gánh theo ra đồng; nhớ mùi thơm béo ngậy của những con muôm muỗm, mẹ bắt ngoài đồng, dùng đóm nướng cho ăn. ( Đóm là những cây que rất mỏng, vót từ cây tre, rồi phơi khô, dùng để hút điếu cầy và thắp đèn ngày xưa). Tôi nhớ cả những lần lễ tết, xóm làng mổ lợn đêm, mình thức trắng đêm xem mổ lợn chỉ để xin cái đuôi. Tôi nhớ mùi thơm của hương lúa, rơm rạ, mùi hương dịu nhẹ của hoa nhài, hoa bưởi; nhớ những cánh đồng mênh mông, bát ngát; nhớ ao nước bầy vịt; nhớ cây gạo đầu đình; nhớ bụi tre xanh; nhớ mỗi tối hàng xóm quây quần ngồi hát, mình ngủ trong lòng mẹ lúc nào không hay; nhớ cây kẹo kéo, kẹo mút, nhớ hạt bỏng ngô; nhớ hòn bi ve; nhớ cả những hàng vải um tùm, chi chít quả; nhớ trẻ dắt trâu ăn cỏ ngoài đồng, dắt bò về nhà mỗi tối, nhớ bãi phân trâu; nhớ những mái nhà lợp ngói, câu cau hoa rụng sân nhà, con chó con mèo nằm sưởi nắng; nhớ tiếng ếch nhái kêu ồm ộp… Giờ đây đứng trên đất quê hương, nhìn trên bầu trời đêm sao sáng, tôi lại nhớ những đêm cùng nhau đùa rỡn dưới trăng, rồi khi mệt nhoài, nằm lăn ra sân ngắm sao trời lung linh. Tôi nhớ cảnh thanh bình nơi quê hương. Tôi nhớ ông nội tôi. Tôi là đứa cháu được ông cưng chiều nhất. Ông nội là người thường cõng tôi đi chợ và mua cho tôi rất nhiều quà bánh. Ông nội thường xuyên dắt tôi đi chơi, thăm làng thăm xóm. Tên của tôi do chính ông đặt. Và ông nội cũng chính là người dạy tôi học ăn, học nói, dạy cho tôi những bài học đạo đức đầu tiên. Nhiều ký ức đẹp tôi có được từ ông. Tuổi thơ tôi ấm áp tình cảm ông nội dành cho tôi. Mặc dù ông nội đã mất từ khi tôi còn rất nhỏ, nhưng tình cảm ông nội dành cho tôi suốt đời không quên. Có thể nói, tình làng nghĩa xóm, cảnh vật thanh bình nơi quê hương đã in dấu trong tôi những ký ức thật đẹp đẽ, ngọt ngào, khiến cho tình yêu quê hương đối với tôi trở lên thiêng liêng.
Người dân quê tôi tôn thờ đạo Phật lắm. Ai cũng có Phật ở trong tâm. Vì thế, dù rất nghèo nhưng mọi người luôn tâm niệm: “ Đói cho sạch, rách cho thơm”. Họ sống trong sáng, giản dị. Làng xóm yêu thương, đùm bọc lẫn nhau: “ Lá lành đùm lá rách”, hay “ Lá rách ít đùm lá rách nhiều”. Cho nên, dù cho cuộc sống thiếu thốn, nhưng con người nơi đây vẫn luôn vui vẻ, lạc quan. Và nét đẹp tôi thấy được từ người dân quê, cũng như ở mẹ tôi, đó là sự chân thật. Mọi tình cảm mà người dân nơi đây dành cho nhau đều rất chân thành, trong sáng. Tôi nhìn những cụ già và trẻ nhỏ nơi quê nhà, ở họ toát lên một nét gì đó thật an bình. Nhưng người dân quê tôi tôn thờ đạo Phật không chỉ vì đạo Phật dạy cho con người ta cách sống lạc quan trước những khó khăn. Mà điều quan trọng, đạo Phật dạy con người sống phải có hiếu. Có lẽ vì thế, một nét đẹp mà tôi thấy được ở người dân quê, đó là: “ Họ sống có thứ tự trên dưới, kính trên nhường dưới. Mỗi khi có của ngon vật lạ, trước tiên phải mời tổ tiên ông bà trước, sau đó mới nhường con cháu. Mọi người sống trong cùng một gia đình, dòng họ sống đoàn kết, gắn bó, không bao giờ cãi vã hay to tiếng”. Người dân nơi đây sống luôn nhớ về cội nguồn, gốc gác. Vì thế, quê hương tôi có rất nhiều đình chùa, miếu thờ đâu cũng thấy. Mỗi nhà đều có một bàn thờ tổ tiên, quanh năm thắp hương khấn bái. Mỗi dịp cuối năm, tết đến xuân về. Dù cho có bận việc đồng áng đến thế nào, mọi người ai cũng đến mộ tổ tiên, ông bà thắp hương, cho tròn đạo hiếu, tỏ lòng biết ơn tổ tiên. Tất cả đều là những nét văn hóa thật đẹp vẫn còn đọng lại trong ký ức tôi.
Nhân ngày tết ông công ông táo năm nay, tôi có dịp trở về quê nhà cùng với mẹ đi tảo mộ. Tôi trở về quê hương để nhớ về cội nguồn; trở về quê hương để tỏ lòng nhớ ơn tổ tiên, ông bà; trở về quê hương để làm sống dậy những ký ức một thời thơ ấu; trở về quê hương để thấy mình khôn lớn và trưởng thành; trở về quê hương để thấy nơi đây đã giàu mạnh và ngày càng đổi mới… Tôi vui lắm khi thấy ông bà ngoại tôi, dù đã gần 80 tuổi nhưng vẫn còn khỏe mạnh; vui vì thấy làng xóm, ai cũng nhớ thằng kết bé nhỏ này nào, ai cũng nhận ra mình, tay bắt mặt mừng; vui vì được nhìn thấy cảnh đồng quê, cánh đồng, sống nước ngày xưa; vui vì thấy quê hương đổi mới, mọi người đã có cuộc sống no đủ, nhà cửa khang trang hơn, điện nước đầy đủ, nhà ai cũng có tivi, xe máy…
Nhưng điều làm tôi vui mừng hơn cả, đó là: Tình cảm của làng xóm dành cho tôi vẫn như xưa, không hề thay đổi. Cảnh thanh bình của làng quê mà ngày xưa tôi đã thấy, trong mất tôi giờ đây vẫn còn đấy. Thật đáng tiếc! Vì tôi không có máy ảnh để chia sẻ cho các bạn những cảnh thanh bình đó. Nhưng nếu bạn muốn, sẽ có một ngày, tôi cùng bạn về quê hương, để thấy được cảnh thanh bình tuyệt vời nơi đây. Thật là hạnh phúc! Quê hương tôi…!
Life in the countryside is quite different from that in the city. First, it is the atmosphere that differentiates the two living environments. In the countryside, the air and water are much fresher and safer, thus living there is totally comfortable and beneficial for our health. In contrast, people who live in big cities suffer from health problems and diseases related to poor air quality and sources of polluted water. Second, prices and costs of living are cheaper in the countryside than in big cities. Vegetables, fruits and meats are home-grown and home-produced. However, in cities, people have to go shopping for them. Third, the interpersional relationships are more harmonious and friendlier. Those who live in the same village, especially neighbours, for example, know each other very well. There is a close-knit cooperation between people in working and many other daily activities. On the contrary, negatively speaking, city people only live and know their own business. They hardly care about who their neighbours are and what they do. Sending a helping hand, as a result, is never seen among city people. In conclusion, although the city life holds many advantages that make life more convenient, I always prefer living in the countryside where the environment is nice, the costs of living is affordable, and the intimate relationships among people are really meaningful. Personally, If I had a choice between a villa in the city and a small house with garden surrounding, the latter would seem better to me.
Life in the village is simple and warm! People here legs covered their faces mud but loyal and beautiful, lasting impression. The children here do this joke sick child mice skinny, black, curly hair, bare ride runs between lunch fields. Every morning, I saw her in the village to the river carrying water, laundry, wash the rice, the farmer ... The field, rice paddy. The students go to school. The vegetables and flowers she brought to market. At noon, the farmer resting, sitting beneath a banyan tree and enlist dinner nap a few minutes. This time the students had gone home. Afternoon, I found out the first lane 1 basket she brought only a few bundles left over after selling vegetables at the market, the buffalo farmer after 1 business day. Buffalo designs ample tread it looks majestic. Children flying a kite to the kite fold, brought home and agreed to meet the next day! Every evening, the breeze through blow away the smell of rice fat fat. Oh, I love this peaceful life too, it's a far cry from one life is full of sound in the city, do not take well 1 sec quiet!
Life in the city is full of activity. Early in the morning hundreds of people rush out of their homes in the manner ants do when their nest is broken. Soon the streets are full of traffic. Shops and offices open, students flock to their schools and the day's work begins. The city now throb with activity, and it is full of noise. Hundreds of sight-seers, tourists and others visit many places of interest in the city while businessmen from various parts of the world arrive to transact business. Then towards evening, the offices and day schools begin to close. Many of the shops too close. There is now a rush for buses and other means of transport. Everyone seems to be in a hurry to reach home. As a result of this rush, many accidents occur. The city could, therefore, be described as a place of ceaseless activity. Here, the drama of life is enacted every day.
Tiếng Việt:
Cuộc sống ở thành phố từ lâu đã là niềm khao khát của bao người bởi những lợi ích mà nó mang đến. Đầu tiên, nó cung cấp cho họ những cơ hội việc làm để gia tăng thu nhập, nuôi sống bản thân và gia đình. Có rất nhiều các ngành nghề từ giáo viên, maketing, thiết kế,... đang cần một nguồn nhân lực lớn. Bởi vậy, người ta dễ dàng tìm cho mình một công việc ưng ý. Ngoài ra, chất lượng sống ở thành phố thì tốt hơn rất nhiều so với nông thôn. Cơ sở hạ tầng thì hiện đại và đầy đủ các dịch vụ tiện ích phục vụ cho người dân. Ngày càng có nhiều các trung tâm giải trí, trung tâm thương mại, bệnh viện, trường học được xây dựng. Nó đồng nghĩa với việc sức khỏe của con người được chăm sóc tốt hơn, các nhu cầu về vui chơi giải trí cũng đầy đủ hơn. Tuy nhiên, bên cạnh những mặt tích cực ấy, thành phố vẫn còn một số mặt hạn chế. Trước hết, qua nhiều nhà máy, phương tiện di chuyển và dân số đông khiến không khí ở đây rất ô nhiễm, đường thì đầy khói bụi nên ảnh hưởng xấu đến sức khỏe của mọi người. Ngoài ra, do tình trạng nhập cư, người dân đổ xô về thành phố nên giá phí cho những dịch vụ và đồ dùng khá đắt đỏ. Đây cũng là nguyên nhân xuất hiện một số tệ nạn xã hội như trộm cắp, nghiện ngập, đánh bạc,... Ngày nay có rất nhiều những thành phố lớn nhỏ mọc lên, ngày càng nhiều người di cư ở thành phố, song bên cạnh những mặt tích cực thì thành phố vẫn còn những hạn chế mà không ai mong muốn. Mỗi chúng ta hãy cân nhắc kĩ lưỡng trước khi đưa ra quyết định về nơi sinh sống.
The place I am living in is a beautiful little city near the sea. The infrastructure here is quite advanced and modern. In the past, the number of vehicle was so high, so traffic congestion often occurred, especially during the rush hours. However, recently, most people have been travelled by public transport using alternative energy instead of private vehicles, so the city has significantly reduced traffic congestion and pollution. The city also has many big and small amusement parks, movie theaters, restaurant ... to satisfy the needs of consumers. My favorite place in this city is the huge harbor. Every day, there are thousands of ships and boats going back and forth, of fishermen, traders or tourists. The atmosphere of the market is very vibrant and bustling. This is also the factor that makes the city become prosperous and rich. Moreover, the people in the city are very friendly, open minded and very aware of environmental protection. So even though there are many factories and vehicles, the city is still clean, beautiful, the air is fresh and cool. I love this city very much, hope that in the near future, the city will grow and become more and more modern.
Dịch
Nơi mình đang sống là một thành phố nhỏ xinh sát biển. Cơ sở hạ tầng ở đây khá tiên tiến và hiện đại. Trước đây, lượng xe cộ đi lại rất nhiều nên thường xảy ra tình trạng tắc nghẽn giao thông, đặc biệt là vào giờ cao điểm. Tuy nhiên, gần đây hầu hết mọi người di chuyển bằng phương tiện công cộng sử dụng năng lượng thay thế thay cho xe riêng nên thành phố giảm được đáng kể tình trạng tắc nghẽn giao thông và lượng ô nhiễm thải ra môi trường. Trong thành phố cũng có rất nhiều khu vui chơi giải trí lớn nhỏ, các rạp xem phim, quán ăn,... để thỏa mãn nhu cầu của người tiêu dùng. Điểm mình đặc biệt yêu thích ở thành phố này là hải cảng rất to. Mỗi ngày, có hàng nghìn các tàu qua lại, từ thuyền của ngư dân, thương lái cho đến thuyền trở khách du lịch. Không khí buôn bán diễn ra sôi nổi và nhộn nhịp. Đây cũng là nhân tố khiến cho thành phố mình trở nên thịnh vượng và giàu có. Điểm đặc biệt nữa là người dân trong thành phố đều rất thân thiện, cởi mở và rất có ý thức bảo vệ môi trường. Bởi vậy mà dù cho có rất nhiều các khu công nghiệp hay xe cộ thì thành phố vẫn sạch, đẹp, không khí trong lành, mát mẻ. Mình rất yêu thành phố này, hy vọng rằng trong tương lai gần, thành phố sẽ ngày càng phát triển và hiện đại hơn nữa.