viết một đoạn văn tả cánh đồng
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
ok luôn
mình từ viết đó hay hông
cho một tick nha sai chính tả thì chữa hộ
Quê hương - hai tiếng giản dị mà nặng trĩu ân tình. Ai sinh ra chẳng có một quê hương - một bến đỗ cuộc đời. Quê hương là vòng tay yêu thương của cha mẹ, là câu chuyện bà kể hằng đêm, là cánh diều vi vu trong gió, là trò đuổi bắt tinh nghịch của lũ trẻ trong xóm,... Quê hương vốn rất đỗi bình dị, thân thương như thế. Với em, quê hương còn là hình ảnh một buổi sáng trên cánh đồng.
Bây giờ đã bắt đầu sang giữa mùa hạ. Cả thôn xóm bừng lên trong những ngày hè sôi nổi. Hôm nay, em dậy sớm hơn thường lệ, nhanh nhảu cùng mẹ ra đồng. Ngày hè vốn thế, vẫn còn sớm mà trời đã hửng sáng. Ông mặt trời vẫn còn ngái ngủ, mới chỉ kịp nhô mình khỏi rặng tre đầu làng. Nắng không gắt, không chói chang như độ giữa trưa. Những tia nắng dịu nhẹ, óng ánh như những sợi kim tuyến giăng mắc ở cành cây, kẽ lá, ẩn hiện trên mái đầu của các mẹ, các cô. Bầu trời cao, rộng với những đám mây lững thững trôi như còn chưa kịp tỉnh giấc. Cơn gió nồm nam thổi mát rượi. Gió như đanh chơi trò đuổi bắt sớm mai, lúc ẩn, lúc hiện, lúc mơn man, lúc im lặng. Một không gian trong lành với hương hoa ngọc lan thoang thoảng đâu đây. Trong những tán cây rợp bóng ven đường, chim chào mào, sáo sậu đã kịp mình thức dậy, chúng cất lên những tiếng hót trong trẻo như bài nhạc chào ngày mới. Con sông nhỏ cạnh cánh đồng, từng đợt sóng nhỏ xô nhau, cá quẫy nước thích thú.
Em lon ton theo mẹ ra cánh đồng. Chao ôi! Một không gian rộng lớn làm sao! Nhìn từ xa, cánh đồng như dải lụa mềm vàng óng vắt chẳng biết đâu là cuối cùng. Điều đầu tiên em cảm nhận được chính là hương lúa chín quyện trong gió mát lành. Một mùi thơm dễ chịu, mùi của sự trù phú, ấm no. Những cây lúa chỉ cao chừng một mét đang oằn mình đỡ những bông lúa trĩu hạt như người mẹ vĩ đại ôm ấp đứa con thơ. Nắng vàng lấp lánh qua những bông lúa nặng trĩu. Chắc hẳn mùa này sẽ bội thu - em thầm nghĩ như thế khi đứng trước cánh đồng lúa chín bao la như thế. Xa xa, cánh cò trắng nào chao liệng bay. Dưới gốc lúa, chú ếch con nhảy qua bên này bên khác. Một khung cảnh quá đỗi nên thơ và làm lòng người khó cưỡng lại.
Đứng trước cánh đồng lúa chín, em như ngây ngất trước vẻ đẹp bình yên ấy. Em dạo quanh một vòng quanh thửa ruộng nhà mình, ngắm nghía thích thú. Ô kìa! Chú châu chấu, cào cào đang ẩn mình trong lá xanh. Dường như khung cảnh này làm em quên đi sự trôi chảy của thời gian. Mãi đến khi nắng vừa lên mạnh hơn, xôn xao tiếng nói cười của các bác nông dân ra đồng, em mới biết trời đã sáng thật rồi. Những nụ cười mãn nguyện của các bác nông dân khi đứng trước cánh đồng lúa, tiếng chim hót không ngừng trong những tán cây, cá từng đàn quẫy nước tung tăng ở dòng sông cạnh đó,... khiến em càng thêm yêu và tự hào về quê hương mình.
Em yêu cái cảm giác mỗi sớm thức giấc, lang thang từng bước ra cánh đồng làng, hít thở bàu không khí trong lành, đón nhận một ngày mới bắt đầu từ hương lúa chín ngọt ngào
bài làm
Quê hương tôi ngoài bãi đá bờ đê dòng sông bên lở bên bùi thì còn có cánh đồng lúa là thắng cảnh đẹp. Có thể nó không được thế giới cũng như nhà nước công nhận nhưng nó luôn là cảnh tượng đẹp nhất trong lòng tôi. Còn gì đẹp hơn khi nhìn thấy những cánh đồng lúa rộng thẳng cánh cò bay, một nét đẹp của cội nguồn dân tộc mà mỗi chúng ta nên tìm về để chiêm ngưỡng cũng như gìn giữ nó. Một nét đẹp giản dị mộc mạc mang màu xanh của hòa bình.
Cánh đồng lúa quê tôi mang một màu xanh hòa bình êm dịu bất cứ ai cũng yêu mến khi ngắm nhìn nó. Một hình ảnh quá đỗi quen thuộc của làng quê khiến cho những ai sinh ra ở đây thì sẽ không thể quên được nó. Cánh đồng lúa quê tôi được chia thành những ô nhỏ, những bờ ruộng vuông vắn với bờ cao được những người nông dân đắp cao để ngăn không cho nước chảy ra khỏi ruộng. Những cây lúa cứ thế không lo hết nước sinh trưởng và phát triển tốt.
Khi cây lúa mới được trồng lên ngọn của nó nhỏ nhắn thân mền trước gió, nếu gió to có thể gẫy cây bất cứ lúc nào. Những cây lúa non ấy chỉ khi qua mấy tuần nó sẽ cứng chân lên, xanh tốt và đẹp đẽ. Cái màu xanh non của lúa mới trông thật dễ mến làm sao. Cả đồng lúa mơn man một màu xanh nhẹ nhàng như thế, một màu xanh dịu dàng nhưng không kém phần tinh tế. Có những lúc cơn gió kia vội vàng thổi làm cho đồng lúa như múa reo vì những lá lúa non đua nhau phấp phới như múa như reo hay chính là nó đang vung vẫy nổi dậy để lớn lên?
Khi cây lúa lớn hơn những cây khác mọc lên thành khóm lúa, những khóm lúa có màu xanh đậm hơn, cứng cáp hơn dày dặn hơn. Thân vẫn không thiếu đi độ mềm dẻo khi có những cơn bão trở về từng khóm lúa bám chặt vào đất mặc cho sức gió lúa vẫn phát triển lớn lên. Khi cơn bão qua đi thì cánh đồng lúa không còn thẳng một màu được nữa vì cũng có những cây lúa đã đổ xuống. thế nhưng nó không chết đi mà nó vẫn gượng dậy và phát triển cho ra những hạt thóc vàng mùa bội thu. Cũng có những cây lúa nghiêng ngả đã vững vàng trước sóng gió đứng thẳng được dậy. Thời này là nơi đẹp nhất người ta gọi nó là thời con gái, những hạt thóc đang ấp ủ bên trong những thân lúa, cái món mà lũ trẻ trâu chúng tôi thường hay ăn, mùi của nó thơm thơm, vị của nó ngọt ngào, ngọt cái ngọt riêng của thóc lúa mà không có cái nào giống được. Dân làng tôi gọi nó là đòng đòng, những nhánh đòng đòng dấu mình bên trong thân lúa giống như những cô gái thẹn thùng nép nép ngượng ngùng. Không chỉ thế gọi nó là thời con gái vì lúc này lúa dẻo dai nhất đẹp nhất, nhìn cả cánh đồng với màu xanh đậm ai cũng sẽ chạnh lòng nghĩ về một thời tuổi thơ trên cánh đồng xanh mượt này.
Còn khi đồng lúa có màu vàng đòng nghĩa là lúa đã đến mùa gặt, những bông lúa nặng trĩu trên tay vàng chói như những bông vàng, hạt châu báu của dân làng tôi. Cả đồng lúa tràn ngập sắc vàng, có chỗ vàng tươi, có chỗ lại vàng sẫm, có chỗ vàng xen lẫn xanh. Khi những cơn gió ùa về như nổi nhớ cả cánh đồng rì rào uốn lượn như từng lớp sóng đẩy nhau về phía bờ. Thân lúa lúc này vững chãi, người ta không thể lấy tay nhổ được nữa mà phải lấy liềm cắt. Những bó lúa được xếp thành những lượm lúa nhỏ tuyệt đẹp. Lúa chín đều vui vẻ một mùa bội thu cho nhân dân. Nó giống như hạt ngọc của quê tôi vậy.
Tôi rất yêu cánh đồng quê hương, nó không chỉ là chỗ để nhân dân tăng gia sản xuất mà nó còn là cánh đồng lúa xanh mướt, là cánh đồng tuổi thơ, cánh đồng kỉ niệm của cá nhân tôi cũng như của những người sinh ra trên quê hương cánh đồng lúa. Càng ngày tôi càng nhận thấy vẻ đẹp của nó và tôi biết nó đã chiếm một phần nào đó trong tái tim tôi.
bổ sung bài làm
Quê tôi là một vùng trung du, đồi núi nối đuôi nhau chạy mãi tới tít chân trời xa...Thỉnh thoảng có một vài thung lũng nhỏ hẹp chạy dài dưới hai chân đồi, tạo thành một cánh đồng dài, hẹp. Đó là vùng Thạch Thành quê ngoại tôi.
Cánh đồng nhỏ hẹp ấy như một dải lụa xanh chạy dài từ xã Thành Minh đến tận đường Quốc lộ 1A. "Dải lụa" ấy dã nuôi sống gần như nửa cái huyện Thạch Thành vùng trung du này. Dân đông, ruộng ít, ấy vậy mà cuộc sống ở dây không đến nỗi lam lũ, nghèo đói. Dường như quanh năm vụ nối vụ, mùa nối mùa. Hết màu xanh mơn mởn của cây lúa thời con gái thì đến màu vàng óng ả của mùa gặt, hết lúa lại khoai đến ngô, sắn, rau màu,... cứ thế luôn nhuộm mới màu sắc cho dải đất này những sắc hương của cuộc sống thanh bình đang từng ngày thay da đổi thịt.
Trước mắt, giờ lúa đang che kín cả mặt ruộng. Gió xuân từ trên các đồi cao thổi về thung lũng tạo nên những đợt sống lúa đuôi nhau vội vàng, phát ra những âm thanh dịu ngọt. Đây đó, những người đi ra thăm ruộng lúc ẩn, lúc hiện làm cho những chú chim đang bắt sâu cho lúa giật mình vọt lên cao rồi sải cánh bay về một bụi cây nào đó trên đồi cao. Ở dọc chân đồi, người ta xẻ ruộng thành những bậc thang để trồng bắp cải, su hào.. Những luống bắp cải tươi tốt đã bắt đầu cuộn lại. Có những bắp mới cuốn được một nửa mà đã to bằng phần trên của chiếc mũ cối, chắc khi cuộn hết nó phải nặng đến bốn, năm kí. Xuyên qua giữa cánh đồng là tỉnh lộ nối từ Quốc lộ 1A đến thị trấn Kim Tân, trung tâm của huyện Thạch Thành. Những chiếc xe bò đang chở phân ra đồng bón cho lúa, lăn đều trên mặt đường nhựa cùng với tiếng gõ lộc cộc của những bước chân đều đặn nện xuống mặt đường tạọ ra một âm thanh vui nhộn giữa cánh đồng. Nắng đã lên cao, vậy mà tôi vẫn tần ngần ngắm mãi "dải lụa" xanh này không biết chán. Mai đây khi mùa gặt đến, cánh đồng lại rộn rã tiếng hát, cười của những người nông dân "một nắng hai sương" đi thu hoạch lúa.
Màu xanh hôm nay, màu xanh của niềm tin, của hi vọng chắc chắn sẽ báo hiệu một mùa gặt bội thu.
Cũng giống như những con sông khác, con sông quê em cũng uốn lượn như một con rồng. Nó mang hương vị mặn mòi của vùng quê em, vùng quê có di tích lịch sử (đền thờTiên La), vùng quê địa linh nhân kiệt. Chính cài hương vị ấy đã gắn bó với em đến từng thớ thịt. Tuy con sông không rộng lắm nhưng nó rất dài. Buổi sáng khi ông mặt trời nhô lên thì dòng sông mặc chiếc áo lụa đào tha thướt, trưa về chiếc áo lụa đào ấy được thay bằng chiếc áo xanh biếc mới may, chiều về chiếc áo lại được dát vàng long lanh. đêm đến, sông mặc chiếc áo đen cài một vầng trăng vào giữa ngực và những ngôi sao được gắn vào dải áo như những dải kim cương.
Nước sông như dòng sữa ngọt tưới tiêu cho đồng ruộng, dòng nước mát luôn dang tay đón chúng em tắm mát, bơi lội nô đùa trong những ngày hè oi bức.
Con sông đã trở thành một phần máu thịt của quê hương em. Con sông đã chứng kiến bao kỷ niệm đẹp của tuổi thơ chúng em. Rồi mai ngày em sẽ lớn khôn, nhưng rồi có đi đâu xa chân trời góc biển em vẫn nhớ về quê em, những kỉ niệm với dòng sông sẽ vẫn còn mãi trong em
hok tốt
Mỗi lần về quê, cảm giác khiến tôi thoải mái nhất là ra thăm đồng vào buổi sáng. Cánh đồng lúa rộng bao la, bát ngát, trải đầy những ánh nắng vàng của mặt trời. Những bông lúa non nghiêng nghiêng theo chiều gió, những cánh lúa lấp lánh những ánh vàng. Mùi lúa non quyện với mùi đất, mùi nước tạo nên một thứ cảm giác thật tuyệt vời, khó diễn tả. Chỉ biết nó đem lại cho tôi một cảm giác rất sáng khoái. Xa xa, những đàn cò kêu eng éc, bay lên trời rồi lại đậu xuống, cứ dập dình dập dình như những chiếc bập bênh. Loáng thoáng, mấy người nông dân đang ra đồng thăm lúa, trên mặt ai cũng rạng rỡ, tràn đầy năng lượng. Khung cảnh đồng lúa buổi sớm bình dị là thế, đến mãi sau này khi đã đi xa nơi này tôi vẫn mai không thể nào quên. Tôi yêu quê tôi!
Mỗi lần về quê, cảm giác khiến tôi thoải mái nhất là ra thăm đồng vào buổi sáng. Cánh đồng lúa rộng mênh mông, bát ngát, trải đầy những ánh nắng vàng rực của mặt trời. Những bông lúa non nghiêng nghiêng theo chiều gió. Mùi lúa non quyện với mùi đất, mùi nước tạo nên một thứ cảm giác thật tuyệt vời, khó diễn tả. Chỉ biết nó đem lại cho tôi một cảm giác rất sáng khoái. Xa xa, những đàn cò kêu eng éc, bay lên trời rồi lại đậu xuống, cứ dập dình, dập dình như những chiếc bập bênh. Loáng thoáng, mấy người nông dân đang ra đồng thăm lúa, trên mặt ai cũng rạng rỡ, tràn đầy năng lượng. Khung cảnh đồng lúa buổi sớm bình dị là thế, đến mãi sau này khi đã đi xa nơi này tôi vẫn mai không thể nào quên. Tôi yêu cánh đồng lúa chín quê tôi!
Mấy ngày hôm nay, lúa ngoài đồng chín vàng ươm, báo nhắc về ngày mùa bội thu và bận rộn. Cả cánh đồng lúc này trông như một tấm thảm màu vàng khổng lồ, mà nàng tiên nào đó làm rớt xuống trần gian. Thỉnh thoảng, lại thấy một vài chú chim nhỏ, nhảy nhót giữa những thửa ruộng, ngắm nghía những hạt lúa chín. Có lúc, chú ta dừng lại, nghiêng nghiêng cái đầu đăm chiêu quan sát, rồi lại gật gù, tỏ vẻ rất tâm đắc, hài lòng với sự bội thu của năm nay. Lác đác đằng xa, là những chiếc máy gặt, máy xát được mang về làng để chuẩn bị cho ngày thu hoạch. Sự vội vàng, rộn rã chảy thầm trong mỗi gia đình khi mùa gặt đã đến bên ngưỡng cửa.
- So sánh: cả cánh đồng lúc này trông như một tấm thảm màu vàng khổng lồ
- Nhân hóa: chú ta dừng lại, nghiêng nghiêng cái đầu đăm chiêu quan sát, rồi lại gật gù, tỏ vẻ rất tâm đắc, hài lòng với sự bội thu của năm nay
Mới hôm nào cả cánh đồng còn xanh mướt, vậy mà hôm nay đã chín vàng. Đó là một màu vàng ươm, bóng sáng như ánh nắng mặt trời mùa hạ. Toàn cây lúa, từ thân, lá đến hạt thóc đều chín vàng ươm. Những hạt thóc béo mập, tròn trĩnh kết thành chùm, khiến thân lúa trĩu xuống như người mẹ đang cõng con của mình. Thỉnh thoảng, lại có vài cậu chim cu gáy sà xuống, tò mò nhìn ngắm những bông lúa rung rinh theo gió. Nhưng rồi chúng lại vội bay đi như đang bận rộn một điều gì đó. Lác đác giữa các thửa ruộng chín thơm, là những người nông dân đang dạo quanh để ngắm nhìn thành quả của mình sau bao tháng ngày vất vả.
Tham khảo:
Buổi sáng sớm ở quê đẹp biết bao, nhưng đẹp hơn hẳn đó là được ngắm nhìn cánh đồng lúa chín vào buổi sáng sớm như vậy. Bầu trời trong xanh, những đám mây trắng, hồng bay lơ lửng trên cao như những cây kẹo bông gòn. Trên đường đi dạo nhìn lại phía cánh đồng mới thật là đẹp, cánh đồng lú rộng bao la, vàng ươm. Sáng sớm, trên cánh đồng không khí mát mẻ, yên tĩnh, cảm giác thật là yên bình. Những cây lúa vàng óng đung đưa trong gió như đang vui đùa. Những cây lúa rì rầm chuyện trò, nô đùa trông thật vui. Trên cành cây gần đó, Những chú chim hot líu lo nghe thật vui tai. Chị gió, chị mây nô đùa làm cho không khí càng thêm dịu. Cánh đồng lúa buổi sáng sớm mới đẹp làm sao! Không khí ở quê buổi sáng hòa trộn lại với cánh đồng lúa trông thật đẹp và yên bình. Em rất thích ngắm cảnh cánh đồng lúa vào buổi sáng.
Tham khảo
Buổi sáng trên cánh đồng quê em thật là đẹp. Nhìn từ xa, cả cánh đồng vẫn còn chìm trong màn sương đêm yên tĩnh. Không khí trong lành mát rượi. Những giọt sương long lanh đọng trên lá lúa như những viên ngọc nhỏ bé tuyệt đẹp. Đằng đông, ông mặt trời thức dậy từ từ nhô lên sau luỹ tre làng. Vạn vật đều bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Trên ngọn cây cao gần đó, mấy chú chim hoạ mi hót líu lo, đón chào một ngày mới bắt đầu. Nhìn những bông lúa trĩu nặng, đung đưa theo gió, em nghĩ chắc là mùa này lại được bội thu. Nắng đã lên cao. Sương bắt đầu tan. Bầu trời mùa thu xanh trong và cao vút. Những đám mây trắng xoá tựa như bông, lặng lẽ trôi trên bầu trời rộng mênh mông. Toàn bộ cánh đồng được bao phủ bởi một màu vàng ươm của lúa chín, lác đác một vài ruộng lúa cấy muộn vẫn còn màu xanh. Những bông lúa trĩu nặng hạt đều tăm tắp, chắc và mẩy uốn cong mềm mại, ngả vào nhau thì thầm trò chuyện. Mỗi khi có gió, những sóng lúa lại nhấp nhô, xô đuổi nhau chạy mãi vào bờ. Một mùi hương thơm dịu dàng, thoang thoảng bay xa, hoà lẫn trong không khí làm người ta có cảm giác mát mẻ, dễ chịu lạ thường. Ông mặt trời đã lên cao. Nắng cũng đậm dần. Người trong làng bắt đầu đi chợ nhộn nhịp trên con đường xuyên qua cánh đồng. Các bà, các chị gánh ra chợ những mớ rau thơm, những bẹ cải sớm hay những bó huệ trắng muốt,… Một không khí tươi vui hoà quyện lại tạo thành một bức tranh làng quê thanh bình, yên ả, sống động và đầy màu sắc.
Cánh đồng lúa chín lớp 5 trông thật tuyệt vời. Nhìn từ xa, cảnh tượng tràn đầy sắc màu và sức sống. Những cánh đồng lúa xanh mướt trải dài đến tận chân trời, như một mảng thảm tự nhiên. Những cọng lúa cao trổ bông vàng óng, tạo nên một khung cảnh thật đẹp mắt.
Trên cánh đồng, những cánh cò bay lượn như những đám mây trắng, tạo nên một hình ảnh thơ mộng. Tiếng ve kêu rộn ràng, như một bản nhạc tự nhiên, mang đến cảm giác yên bình và thư thái.
Cánh đồng lúa chín lớp 5 cũng là nơi sinh sống của nhiều loài chim và động vật. Những chú bò trắng đen đang thảnh thơi ăn cỏ, trong khi những chú chim hót líu lo trên những cành cây xung quanh. Cảnh vật này tạo nên một hài hòa tự nhiên, nơi mà con người có thể tìm thấy sự gắn kết với thiên nhiên.
Cánh đồng lúa chín lớp 5 là biểu tượng của sự mạnh mẽ và sự phát triển. Nó là nguồn sống của nhiều người dân, mang lại nguồn thu nhập và thực phẩm cho cả nước. Cánh đồng lúa chín lớp 5 là một hình ảnh đẹp của quê hương Việt Nam, nơi mà chúng ta có thể tự hào và trân trọng.
Mấy ngày hôm nay, lúa ngoài đồng chín vàng ươm, báo nhắc về ngày mùa bội thu và bận rộn. Cả cánh đồng lúc này trông như một tấm thảm màu vàng khổng lồ, mà nàng tiên nào đó làm rớt xuống trần gian. Thỉnh thoảng, lại thấy một vài chú chim nhỏ, nhảy nhót giữa những thửa ruộng, ngắm nghía những hạt lúa chín. Có lúc, chú ta dừng lại, nghiêng nghiêng cái đầu đăm chiêu quan sát, rồi lại gật gù, tỏ vẻ rất tâm đắc, hài lòng với sự bội thu của năm nay. Lác đác đằng xa, là những chiếc máy gặt, máy xát được mang về làng để chuẩn bị cho ngày thu hoạch. Sự vội vàng, rộn rã chảy thầm trong mỗi gia đình khi mùa gặt đã đến bên ngưỡng cửa.
TK:
Thiên nhiên luôn ẩn chứa những điều đẹp đẽ và kì diệu. Sống với thiên nhiên, con người như được trẻ trung hơn, yêu đời hơn, lạc quan hơn. Còn gì vui hơn khi mỗi buổi sáng, khi vừa thức dậy, ta được ngắm khu vườn của mình...
Khu vườn nhà tôi tuy không quá rộng nhưng bù lại rất nhiều loài hoa và loài cây. Những ánh nắng của buổi sớm mai tràn ngập trong khu vườn. Những chú chim cất tiếng hót líu lo như lời chào buổi sáng.
Ánh nắng của buổi sáng sớm không hề gay gắt mà chỉ dịu nhẹ. Những giọt sương long lanh như những viên ngọc còn đọc lại trên nhành cây, kẽ lá. Nhìn kìa, kia là những bông hồng bắt đầu nở rộ. Hoa hồng nở dưới ánh mặt trời như một nàng công chúa kiêu sa và lộng lẫy. Những chậu hoa lan ở ngay đầu khu vườn được đôi bàn tay của bố tôi chăm sóc dưới ánh nắng trông lại càng lung linh hơn bao giờ hết.
Khu vườn ấy, mẹ tôi còn trồng những giậu mồng tơi ở phía cuối. Tôi đặt chân bước vào khu vườn. Những lá mồng tơi to, đầy sức sống, trên lá còn đọng lại vài giọt nước đang mơn mởn dưới ánh mặt trời. Cả những luống rau muống nữa. Đôi bàn tay của mẹ đã chăm sóc chúng, nhất là những ngày trời nắng, ngày nào mẹ cũng tưới nước cho cây. Vì vậy chúng cứ lớn dần lên.
Và kia nữa, là những luống rau lang. Rau lang rát dễ trồng, cũng rất dễ mọc. Những cây rau lang được mẹ tôi trồng gọn vào góc vì thế trong vườn nhà tôi tuy có nhiều loại rau nhưng đều được bố mẹ tôi bố trí một cách rất hợp lý. Khi bước vào khu vườn nhà tôi, ai ai cũng thích sự bài trí đó.
Chẳng mấy chốc, ánh nắng không còn dịu nữa mà dần chuyển sang gắt hơn. Những chiếc lá vẫn cứ xanh mơn mởn, nom chúng tràn đầy sức sống như tuổi trẻ vậy. Ngắm khu vườn, tôi thấy khoan khoái hơn, trong người tràn đầy năng lượng để bắt đầu một ngày mới.
Mai này, khi đã trưởng thành và rời xa ngôi nhà yêu dấu của mình, tôi sẽ luôn trở về để ngắm khu vườn. Đó không chỉ là những giây phút tôi được hòa mình vào thiên nhiên, để tâm hồn luôn thư thái hơn mà còn là giây phút tôi nghĩ nhiều hơn về đôi bàn tay của mẹ cha đã chăm sóc khu vườn, cũng là chăm sóc chị em tôi.
Tham khảo
Mỗi cuối tuần, bố mẹ thường dẫn em đi chơi công viên. Công viên ngày cuối tuần nhộn nhịp những người là người. Sớm nay, khi đi bộ thể dục cùng ông, tôi mới nhận thấy công viên buổi sáng còn nhộn nhịp gấp bội phần.
Công viên nhộn nhịp nhờ dòng người qua lại tập thể dục, nhờ những thanh âm trong trẻo của buổi ban mai, nhờ cả vẻ tươi mới của thiên nhiên, hoa lá. Phía xa xa, ông trời lười biếng lộ nửa gương mặt sau đám mây trắng xốp bồng bềnh và không quên gửi nắng xuống nhân gian. Nắng xuân ấm áp lắm. Muôn tia nắng ấm dệt cho công viên một màu áo mới. Thảm cỏ xanh mướt còn đọng long lanh những giọt sương mai. Dưới nắng, chúng càng đẹp, phát sáng lấp lánh như những viên kim cương tí xíu. Hàng phượng, bằng lăng, hoa sữa,... xào xạc trên vòm lá những bản nhạc vui nhộn với gió. Gió vẫn còn chút hơi lạnh. Nhưng mọi người chẳng ngại điều đó, vẫn miệt mài với bài tập của mình. Ở khoảnh sân rộng, một nhóm cụ già tập dưỡng sinh, một nhóm khác múa bài thể dục nhịp điệu, mấy anh chị lại chơi đá cầu. Tôi cùng ông hòa vào dòng người trên con đường đi bộ. Những bước chân cứ đều đặn bước. Tôi ấn tượng nhất là những em bé nhỏ mũm mĩm đang ngồi trên chiếc xe đẩy của mẹ, của bà. Chà, các em cũng đi vãn cảnh, đi rèn sức khỏe đây mà. Các em cứ tròn xoe đôi mắt, ngơ ngác nhìn, miệng ê a chẳng rõ nói gì.
Buổi sáng không khí trong lành, mát mẻ. Ông mặt trời còn ngái ngủ nên ánh sáng không gay gắt mà dịu dàng, ấm áp. Chị gió đi chơi sớm tạt ngang qua cách đồng mát rượi . Những giọt sương còn đọng lại trên nhánh lúa nhìn long lanh như ngọc bích. Cái cảm giác đầu tiên tôi cảm nhận được là mùi lúa chín thơm ngọt ngào làm tôi sảng khoái hẳn. Đứng từ đây nhìn ra xa thấy lúa đến tận chân trời. Lúa trải dài mênh mông như tấm thảm lụa vàng. Những thửa ruộng nối tiếp nhau, càng xa thì càng không thấy bờ đâu nữa. Nằm giữa cánh đồng là những con kênh dẫn nước. Con kênh khi nào bụng cũng căng đầy, dẫn tháo nước đều đặn cho cánh đồng. Từ xa, trông chúng như sợi chỉ màu mềm mại tô điểm thêm cho tấm thảm lụa. Mùa này chắc sẽ bội thu vì những bông lúa nặng trĩu hạt. Bông lúa, hạt nào hạt nấy căng tròn, mình chắc mẩy. Đó là thành quả của bao ngày tháng chăm sóc, trông mong của các bác nông dân vì thế lúa cũng không muốn phụ lòng người.
Quê hương em là một vùng đất mộc mạc và bình dị, nhưng vẫn có một cảnh đẹp có thể khiến bao người choáng ngợp. Đó chính là cánh đồng lúa rộng lớn vào những ngày mùa.
Đó là khi cánh đồng đã chín vàng ươm. Chín từ những bông lúa tròn mẩy như hạt ngọc, đến những chiếc lá lúa dài mảnh mai, đến cả gốc lúa dẻo dai cứng cỏi. Chúng vàng ươm một màu từ gốc đến ngọn, từ cây lúa đầu bờ đến cây lúa sát sông. Nhìn tới nhìn lui, đâu đâu cũng là một màu vàng. Sắc vàng ấy còn rực rỡ hơn cả ánh nắng mùa hạ, hơn bất cứ gam màu nào xung quanh chúng ta. Nhìn cả cánh đồng cứ như đã bị vị tiên nào biến thành một dòng sông vàng. Cứ mỗi khi có gió, mặt sông lại dập dềnh uốn lợn bởi các cây lúa chao đảo, ngả nghiêng.
Cánh đồng lúa chín mang đến một bầu không khí vui tươi, rộn ràng. Không chỉ bởi gam màu vàng rực rỡ của nó. Mà còn bởi niềm hạnh phúc nó mang đến cho những người nông dân. Khi họ ra thăm lúa, ai cũng cười tươi như những đứa trẻ. Sự phấn khởi ấy, lan tỏa đến nhau, tạo nên niềm vui lớn.
Hiện nay, số người còn theo nghề trồng lúa ở làng em không còn nhiều. Nên diện tích cánh đồng cũng thu hẹp lại phần nào. Em mong rằng, cùng với sự hiện đại hóa, thì hình ảnh ruộng lúa ấy vẫn sẽ được giữ lại, để cho làng quê này vẫn mãi thanh bình như thế.