K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

13 tháng 1 2017

lên google mà tìm

13 tháng 1 2017

lên mạng mà nghe

6 tháng 1 2017

Truyền thuyết kể rằng, đằng sau ngôi nhà ma trơi, quỷ ám này là cả một câu chuyện rùng rợn chẳng kém…

Fujikyu đã từng là một bệnh viện lớn và hiện đại nhất tại thời đó. Fujikyu nằm dưới chân núiPhú Sĩ, là nơi làm việc và nghiên cứu của những bác sĩ tài năng hàng đầu Nhật Bản, nơi đây được trang bị đầy đủ các thiết bị y tế, nên có rất nhiều bệnh nhân đến đây thăm khám và chữa bệnh.

Tuy nhiên, một vụ việc kinh hoàng đã xảy ra, giám đốc bệnh viện và hàng loạt bác sĩ đã tham gia buôn bán nội tạng của bệnh nhân một cách trái phép. Những nạn nhân xấu số sau khi bị lấy nội tạng ra khỏi cơ thể, xác của họ bị kẹp cứng trong các hộp gỗ lớn. Hàng loạt thi thể bị lấy đi nội tạng bị các bác sĩ đem giấu tại một nơi bí ẩn để tránh bị phát hiện…

Theo nhiều lời đồn đại, hồn ma không thể siêu thoát của các nạn nhân thoát ra và giết chết các bác sĩ đầy bí ẩn và đáng ngờ… Lời đồn truyền đi khắp nơi, không còn ai dám đến khám tại bệnh viện. Từ đó, bệnh viện đóng cửa và người ta đã thực sự tìm thấy những thùng gỗ chứa hàng loạt xác chết được giấu ở một căn phòng bí mật… Sau đó, bệnh viện bị bỏ hoang.

6 tháng 1 2017

Len mang ma tra

tk nha

8 tháng 6 2021

 Cấp hai vào siêu thị với mẹ. Mẹ bảo mặc chồng quần vô thử cho nhanh vì lúc đó mình mặc quần thun. Thấy cũng đẹp. Đến khi cởi ra ai cũng hết hồn nhìn mình. Nhìn xuống phát hiện mình cởi mẹ luôn cả cái quần thun đang mặc. Nghĩ lại gớm quá gớm !!!

là chuyện tôi thấy buồn cười

3 tháng 2 2017

1.Năm 1885, một người đàn ông nhận được bức thư của anh trai gửi vào hòm thư nhà mình. Tuy nhiên người anh trai này đã chết được 13 năm. Trong thư đề cập đến việc người anh trai đang mắc bệnh tâm thần và sớm ghé thăm người em. Sau khi đọc xong, người em đã đào quan tài người anh và phát hiện chiếc quan tài hoàn toàn trống rỗng.

2.

Tai nạn xảy ra đúng như trong tiểu thuyết kinh dị

Egdar Allan Poe là tiểu thuyết gia kinh dị nổi tiếng thế kỷ 19.

Một trong những tác phẩm của ông được hoàn thành năm 1838 mang tên "The Narrative of Arthur Gordon Pym of Nantucket" (tạm dịch là Chuyện kể của Arthur Gordon Pym về Nantucket) gây chấn động dư luận bởi nội dung giống một cách kỳ lạ với vụ tai nạn xảy ra 1884.

Trong tiểu thuyết của mình Egdar đã viết về chuyến phiêu lưu của thanh niên trẻ Arthur Gordon Pym. Anh đã đi lậu vé và lên một tàu săn cá voi mag tên Grampus. Không may, con tàu bị đắm do bão, chỉ có 4 người sống sót và lênh đênh trên một chiếc thuyền trong tình trạng đói khát đến cùng cực. Cuối cùng Arthur và 2 người nữa quyết định giết cậu bé có tên Richard Parker để ăn thịt.

Chuyện xảy ra y hệt vào hơn 40 năm sau, một chiếc tàu lớn mang tên Mignonette trong hành trình từ Southampton, Anh đến Australia gặp bão và bị chìm nghỉm ở phía nam Đại Tây Dương và cũng chỉ có 4 người sống sót: thủy thủ Dudley, vợ ông Edwin Stephens, Edmund Brooks và một cậu bé cũng tên Richard Parker.

Sau 19 ngày sống trên thuyền, không có thức ăn nước uống, Richard Parker đã uống nước biển và rơi vào hôn mê. Những người còn lại đã giết, ăn thịt cậu bé với lí do đằng nào cậu cũng chết và cậu cũng không có gia đình.

3. Ba lần thoát chết đều do cùng một tu sĩ cứu

Joseph Matthäus Aigner (1818 – 1886) là một danh họa trứ danh người Áo thế kỷ 19, tuy nhiên ông lại là người rất tiêu cực và luôn muốn tìm đến cái chết.

Lần đầu tiên khi ông 18 tuổi, ông tự sát bằng cách treo cổ nhưng được một tu sĩ tại tu viện Capuchin (một tu viện lâu đời ở thủ đô Vienna) không biết xuất hiện từ lúc nào kịp thời cứu sống.

Lần thứ hai khi ông 22 tuổi, ông lại treo cổ và một lần nữa lại cứu thoát bởi chính vị tu sĩ kia.


Chân dung danh họa Joseph Matthäus Aigner.

Tám năm sau, Joseph bị kết án tử hình treo cổ do có các hoạt động chính trị chống lại chính quyền thời đó. Rồi thật kỳ lạ, nhờ có sự can thiệp của vị cứu tinh Capuchin, ông lại được tha bổng.

Tuy nhiên cuối cùng Joseph cũng thành công khi tự kết liễu bằng một khẩu súng lục năm ông 68 tuổi và người đưa ông về cõi vĩnh hằng không phải ai khác chính là vị tu sĩ Capuchin, người mà Joseph cho đến chết cũng chưa biết tên.

4. Tội ác của Jean Marie Dubbarry


Tội ác của Jean Marie Dubbarry

Nếu tên của bạn là Jean Marie Dubbarry và bạn là một người Pháp, bạn dễ có thể… gây tội ác? Ngày 13/2/1746, một người Pháp tên là Jean Marie Dubarry bị xử tử vì tội giết cha của mình. 100 năm sau, một người Pháp khác cũng tên Jean Marie Dubarry, cũng bị xử tử vì thực hiện một tội ác tương tự vào ngày 13/2/1846. Thật là một sự trùng hợp không thể tin nổi.

5. Cái chết của vua Umberto

Vào ngày 28/6/1890, vua Umberto của Ý đã ăn tối tại một nhà hàng ở Monza, Ý. Tại đây, ông đã bị sốc khi biết rằng chủ nhà hàng trông giống hệt ông và cũng tên là Umberto. Đáng ngạc nhiên hơn, vợ của chủ nhà hàng lại cũng trùng với tên của nữ hoàng là Margherita. Ngoài ra, nhà hàng còn được mở cùng ngày vua Umberto lên ngôi vua của Ý.


Trùng hợp nữa là cả vua Umberto và chủ nhà hàng đều sinh vào ngày 14/4/1844.

Đến ngày 29/7/1890, khi vua Umberto được thông báo rằng ông chủ nhà hàng đó đã qua đời trong một tai nạn bí ẩn thì vài giờ sau, nhà vua cũng bị ám sát bởi một kẻ trà trộn trong đám đông chỗ ông đứng.

6. Ba thế hệ trong một gia đình đều chết vì sét

Năm 1899, cảnh tượng một người đàn ông người Ý bất ngờ bị sét đánh chết ngay tại trung tâm quảng trường Taranto, Ý, khiến nhiều người bị sốc. 30 năm sau, con trai ông cũng bị chết một cách tương tự và ở cùng một vị trí với cha mình. Đến ngày 8/10/1949, cháu trai của người đàn ông đầu tiên và là con trai của người đàn ông thứ 2 cũng qua đời y hệt như thế.

7. Cái tên Claude Volbonne

Năm 1851, một người tên là Claude Volbonne đã giết chết một người Pháp tên là Baron Rodemire de Tarazone. Năm 1872, một người khác cũng có tên là Claude Volbonne đã giết chết đứa con trai của người Pháp đó.

8. Greenberry Hill và 3 kẻ sát nhân

Ngày 26 tháng 11 năm 1911, có 3 kẻ vì giết Ngài Edmund Berry nên phải chịu án treo cổ. Địa điểm hành quyết là một địa danh có tên Greenberry Hill. Điều trùng hợp là tên của 3 người đó lần lượt là "Green", "Berry" và "Hill".

9. Mark Twain và sao chổi Halley

Tiểu thuyết gia nổi tiếng Mark Twain sinh ngày 30/11/1835, cùng ngày sao chổi Halley xuất hiện và vào ngày 21/4/1910, ông qua đời, đây cũng là lần xuất hiện tiếp theo của ngôi sao này. “Cha đẻ của văn học Mỹ” đã nói rằng ông đến cùng với sao chổi Halley thì ông cũng sẽ ra đi cùng với nó. Và quả nhiên, điều đó đã trở thành sự thật.


Samuel Langhorne Clemens là tên thật của Mark Twain.

10. Thảm họa kinh hoàng xảy ra hệt như một cuốn tiểu thuyết


Morgan Roberton

Năm 1898, một cuốn tiểu thuyết vô danh đã được viết bởi Morgan Roberton và nó chỉ được chú ý tới khi con tàu Titanic huyền thoại bị chìm vào năm 1911 vì người ta phát hiện ra những sự trùng hợp ngẫu nhiên đến kinh ngạc. Cuốn tiểu thuyết kể về chuyến đi của một chiếc tàu cao cấp xuyên đại dương tên là Titan và chịu số phận bi thảm hệt như con tàu Titanic. Số lượng hành khách và xuồng cứu sinh trong truyện đều tương tự như các con số ở thực tế.

Sau đó, Morgan Robertson còn viết một cuốn tiểu thuyết mang tên “Beyond the Spectrum” để mô tả cuộc chiến tranh trong tương lai với máy bay lớn và các vụ đánh bom. Về sau, quân đội Nhật Bản đã tuyên bố chiến tranh và tiến hành đánh bom trên đảo Hawaii với diễn biến hệt như vậy.

11. Sinh ra và qua đời cùng với một… tờ tạp chí


Sinh ra và qua đời cùng với một... tờ tạp chí

Năm 1936, ấn bản đầu tiên của tờ tạp chí Life ra mắt bạn đọc với nhan đề “Một cuộc sống mới bắt đầu”. Tờ báo đưa tin về sự ra đời của cậu bé có tên là Geogre Story, Nhiều năm sau đó, tờ báo vẫn theo sát và ghi lại những thành tựu trong cuộc đời của Geogre.

Vào tháng 3-2000, tạp chí Life tuyên bố đang tiến hành in ấn để phát hành ấn bản cuối cùng. Geogre Story tình cờ cũng qua đời một tháng sau tuyên bố đó. Ấn bản cuối cùng vì thế cũng được đặt tên là “Một cuộc đời đã kết thúc”.

mik ko kể đâu sợ ma lắm huhu

6 tháng 1 2017

Bloody Marry hoặc Mary Worth

Câu chuyện kể rằng Mary Worth là một cô gái vô cùng xinh đẹp. Nhưng số phận nghiệt ngã đã khiến cô phải chịu một tai nạn khủng khiếp. Cô đã bị một chiếc xe đâm vào dẫn đến khuôn mặt hoàn toàn bị biến dạng trông rất đang sợ. Điều này làm mọi người xa lánh Mary. Và cũng từ đó, sự hận thù đã biến Mary thành một phù thuỷ chuyên đi ám ảnh mọi người (cũng có chuyện nói rằng Mary chết và trở thành hồn ma lang thang).

Vào buổi tối, nếu bạn bước vào phòng, soi mình trong gương và gọi tên Mary Worth 100 lần thì cô ta sẽ hiện ra. Mary sẽ… cào xé khuôn mặt của bạn, làm bạn phát điên hoặc thậm chí giết chết bạn. Đó là những lời kể trong những câu chuyện về Mary. Nó đáng sợ đến nỗi người ta còn chả dám thử để xem thực hư thế nào.

6 tháng 1 2017

kinh lắm bây giờ lại là tối nữa bạn!

6 tháng 1 2022

6 vụ mất tích bí ẩn nhất thế giới vĩnh viễn không có lời giải đáp

Trên thế giới từng xảy ra nhất nhiều những vụ án kỳ lạ, có những vụ dù khó khăn nhưng cuối cùng vẫn tìm ra lời giải đáp. Nhưng cũng có những vụ vĩnh viễn không có câu trả lời.

6 tháng 1 2022

Bệnh viện Fujikyu - Ngôi nhà “ma ám” đáng sợ nhất thế giới

Nhắc đến Nhật Bản, nhiều người thường nghĩ ngay tới sự phát triển hiện đại của Tokyo cùng những phong cảnh tuyệt đẹp như núi Phú Sĩ, hoa Anh Đào... Tuy nhiên, ...

20 tháng 3 2016

mình vừa k xong

28 tháng 12 2021

hello young lady

17 tháng 7 2021

Xưa có một gia đình nọ, người cha và người mẹ mất sớm để lại hai anh em sống với nhau. Người anh thì bản tính tham lam ích kỉ, người em thì ngược lại hiền lành chất phác và luôn biết nhường nhịn. Khi hai anh em lập gia đình, người anh muốn ra ở riêng. Hắn ta nhận hết tất cả nhà cửa ruộng vườn, chỉ để lại cho người em một mảnh đất nhỏ với một cây khế.

Người em không một lời ca thán, hai vợ chồng dựng lều trên mảnh đất ấy và hết lòng chăm sóc cho cây khế. Trời không phụ lòng người, năm đó cây khế trong vườn rất sai trái, quả nào quả nấy cũng mọng nước và vàng ruộm. Người em phấn khởi chờ đến ngày đem khế đi bán để lấy tiền đong gạo.

Nhưng một hôm, có một con chim lạ rất to từ đâu bay tới ăn khế. Thấy chim ăn trái, người em liền cầm lấy một cây gậy để đuổi chim bay đi. Người em nói:

- Chim ơi, vợ chồng ta chỉ có mỗi cây khế này là tài sản đáng giá. Nay chim đến ăn hết khế của ta rồi, chúng ta lấy gì mà sống.

Bỗng nhiên, con chim cất tiếng nói:

- Ăn một quả, trả cục vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng.

Hai vợ chồng người em nghe chim nói tiếng người, cảm thấy vô cùng kỳ lạ, nhưng anh cũng bảo vợ lấy một chiếc áo cũ may chiếc túi ba gang như chim nói.

Hôm sau chim lại tới ăn khế, ăn xong chim bảo người em cưỡi lên lưng. Chim bay đi rất xa, bay qua một ngọn núi cao, qua một vùng biển rộng. Cuối cùng chim đáp lại một hòn đảo hoang chứa đầy vàng bạc và châu báu. Người em lấy đủ số vàng bạc vào chiếc túi ba gang rồi lại cưỡi trên lưng chim trở về nhà.

Từ ngày đó, người em trở nên giàu có, vì tiền bạc nhiều mà ăn cũng chẳng hết, người em lấy một số ra để giúp đỡ những người nghèo trong vùng. Ai ai cũng yêu quý người em vì tính tình tốt bụng lại biết giúp đỡ người.

Người anh thấy người em giàu có bất thường nên mon men sang hỏi chuyện. Người em thực thà kể lại cho anh nghe câu chuyện mình được chim thần chở đi lấy vàng ở hòn đảo nọ. Nghe xong, lòng tham nổi lên, anh ta đòi đổi toàn bộ gia tài lấy mảnh vườn và cây khế của người em. Chiều lòng anh, người em cũng bằng lòng.

Vào mùa năm sau, cây khế vẫn tiếp tục sai trái. Một hôm, chim lại bay tới để ăn khế, vợ chồng người anh giả nghèo giả khổ khóc lóc kêu than, chim bèn nói:

- Ăn một qủa, trả cục vàng, may túi ba gang, mang theo mà đựng.

Người anh mừng quá, giục vợ may túi không phải 3 gang mà là 12 gang để đựng được nhiều vàng.

Hôm sau chim thần tới đưa người anh đi lấy vàng. Anh ta bị lóa mắt bởi vàng bạc châu báu trên hòn đảo, nhồi đầy túi rồi, người anh còn cố nhét vàng quanh người. Chim giục mãi anh ta mới chịu leo lên lưng chim để trở về.

Đường thì xa, vàng thì nặng, chẳng mấy chốc chim thần đã thấm mệt. Mấy lần chim bảo người anh vứt bớt vàng đi cho nhẹ nhưng anh ta vẫn khăng khăng ôm lấy túi vàng không chịu buông. Khi bay qua biển, bất ngờ có một cơn gió lớn thổi lên, chim không chịu nổi nữa liền nghiêng cánh. Thế là người anh tham lam cùng túi vàng rơi tòm xuống biển...

17 tháng 7 2021

Một nhà kia có hai anh em, cha mẹ đều chết cả. Hai anh em chăm lo làm lụng, nên trong nhà cũng đủ ăn. Muốn cho vui cửa vui nhà, hai người cùng lấy vợ. Nhưng từ khi có vợ, người anh sinh ra lười biếng, bao nhiêu công việc khó nhọc, đều trút cả cho hai vợ chồng người em.
Hai vợ chồng người em thức khuya dậy sớm, lại cố gắng cày cấy, làm cỏ, bỏ phân, lúa tốt hơn trước, nên đến mùa, được bội thu. Thấy thế, người anh sợ em kể công chiếm lấy phần hơn, vội bàn với vợ cho hai vợ chồng người em ra ở riêng.

Ra ở riêng với vợ, người em được người anh chia cho có một căn nhà tranh lụp xụp, trước nhà có một cây khế ngọt. Hai vợ chồng người em không phàn nàn một lời, hết vào rừng đốn củi đem ra chợ bán, lại đi gánh mướn, làm thuê.
Còn người anh có bao nhiêu ruộng nương đều cho làm rẽ, để ngồi không hưởng sung sướng với vợ. Thấy em không ca thán, người anh cho em là ngu si, lại càng lên mặt, không lui tới nhà em và cũng không để ý gì đến em nữa.
Những ngày sung sướng nhất của hai vợ chồng người em là những ngày khế chín. Quanh năm, hai vợ chồng đã chăm bón và bắt sâu, đuổi kiến cho cây khế, nên cây khế xanh mơn mởn, bóng rợp khắp mảnh vườn nhỏ bé, quả lúc lỉu cả ở những cành là sát mặt đất, trẻ lên ba cũng với tay được.

Một buổi sáng, hai vợ chồng mang quang gánh và thúng bị ra gốc khế, định trèo lên hái quả đem ra chợ bán thì thấy trên ngọn cây rung động rất mạnh, như có người đang trèo. Hai vợ chồng nhìn lên thì thấy một con chim rất lớn đang ăn những quả khế chín vàng. Hai vợ chồng đứng dưới gốc cây xem chim ăn, đợi chim bay đi rồi mới trèo lên cây hái quả. Từ đấy, cứ mỗi buổi sáng tinh mơ, hai vợ chồng ra hái khế, thì đã lại thấy chim ở trên cây rồi. Thấy có người, chim vẫn cứ ăn, ung dung một lúc lâu, rồi mới vỗ cánh bay đi. Chim ăn ròng rã như thế ngót một tháng trời, cây khế vợi hẳn quả.

Một hôm, đứng đợi cho chim ăn xong, người vợ nói nửa bỡn nửa thật với chim: “Chim ơi, chim ăn như thế thì còn gì là khế của nhà tôi nữa! Cây khế nhà tôi cũng sắp hết quả rồi đấy, chim ạ!”. Chim bỗng nghển cổ, nheo mắt như cười, đáp lại: “Ăn một quả, trả cục vàng! May túi ba gang, đem đi mà đựng”. Chim nhắc đi nhắc lại câu ấy ba lần, rồi mới vỗ cánh bay đi.
Hai vợ chồng thấy chim biết nói đã lấy làm lạ, lại thấy chim bảo mình như thế, nhắc lại cho mình đến ba lần, nghe rõ mồn một, nên càng suy nghĩ, phân vân.
Nhưng rồi hai vợ chồng cũng làm theo lời chim. Người vợ lấy vài vuông vải nâu may cho chồng một cái túi, ngang dọc đúng ba gang.

Sáng hôm sau, hai vợ chồng vừa ăn xong thì thấy một luồng gió mạnh cuốn cả cát bụi trước sân nhà, rồi trong chớp mắt một con chim cực kỳ lớn hạ xuống giữa sân, quay đầu vào nhà kêu lên mấy tiếng như chào hỏi. Người chồng xách cái túi ba gang ra sân, chim nằm rạp xuống, quay cổ ra hiệu cho anh ngồi lên lưng mình. Anh ngồi lên lưng chim, bám vào cổ chim thật chặt. Chim đứng dậy vươn cổ, vỗ cánh bay bổng lên trời xanh. Chim lúc bay cao, lẩn vào mây bạc; lúc bay thấp, là là trên rừng xanh, đồi núi trập trùng. Rồi chim bay ra biển cả mênh mông, sóng biếc cao ngất vật vào sườn những hòn đảo nhỏ, làm tung lên những bọt trắng xóa. Anh ngồi trên lưng chim thấy biển tuyệt mù, không biết đâu là bờ… Thốt nhiên chim bay vào một hòn đảo toàn đá trắng, đá xanh, đá đỏ, đã ngũ sắc, phản chiếu ánh sáng rực rỡ, anh chưa từng thấy bao giờ. Chim bay một vòng thật rộng xung quanh đảo như muốn tìm một nơi hạ cánh, rồi bay những vòng hẹp hơn, là là trên các ngọn đá, lắm lúc anh tưởng như mình sắp bị va vào những tảng đá khổng lồ. Bay đến trước mặt cái hang rộng và sâu, chim từ từ hạ xuống. Ðặt chân xuống đảo, anh nhìn ngó khắp nơi, tuyệt nhiên không thấy một sinh vật nào, không có đến một ngọn cỏ hay một mống chim sâu.

Chim ra hiệu bảo anh vào hang, muốn lấy gì thì lấy. Ở ngay cửa hang, anh đã thấy toàn những thứ đá trong như thủy tinh và hổ phách đủ các mầu; có thứ xanh như mắt mèo, có thứ đỏ ối như mặt trời, còn vàng bạc thì nhiều như sỏi đá. Thấy hang sâu và rộng, anh không dám vào sợ lạc. Anh nhặt một ít vàng và kim cương bỏ vào túi ba gang, rồi trèo lên lưng chim, ra hiệu cho chim bay về.

Chim tỏ vẻ vui mừng, gật gật cái đầu, vươn cổ kêu vài tiếng, rồi vỗ cánh bay lên trời xanh, bay qua biển, qua rừng, qua núi. Mặt trời mới vừa đứng bóng, chim đã hạ cánh xuống cái vườn nhỏ có cây khế ngọt. Người vợ thấy chồng về bình yên, mừng rỡ vô cùng, chạy ra vuốt lông chim, tỏ ý cảm ơn, ra hiệu mời chim bay lên cây khế giải khát. Chim bay lên cây khế ăn một lúc, rồi kêu ba tiếng như chào vợ chồng người nông dân, rồi bay đi. Từ đấy, lâu lâu chim mới lại đến ăn khế.

Tiếng đồn hai vợ chồng người em thốt nhiên giàu có bay đến tai hai vợ chồng người anh. Hai vợ chồng người anh vội vã đến chơi nhà em để dò xét. Nghe em thật thà kể chuyện, người anh gạ đổi hết tài sản của mình để lấy túp lều tranh và cây khế. Hai vợ chồng chỉ lo người em không chịu đổi, không ngờ người em vui vẻ ưng thuận ngay.

Hai vợ chồng người anh mừng rỡ như mở cờ trong bụng, lập tức giao hết tài sản của mình cho em, và sáng hôm sau dọn ngay đến ở túp lều tranh trên mảnh vườn nhỏ có cây khế ngọt. đến ở mảnh vườn chật hẹp, hai vợ chồng người anh không làm việc gì cả. Còn được ít tiền hai vợ chồng đem tiêu dần, cả ngày chỉ nằm khểnh ngoài hè, hí hửng nhìn lên cây khế, chờ chim bay đến. Một buổi sáng, có một luồng gió mạnh tạt vào nhà, rồi hai vợ chồng thấy ngọn cây khế rung chuyển. Hai người hớt hải chạy ra sân, vội nhìn lên cây thì quả nhiên thấy một con chim lớn đang ăn khế.

Chim mới ăn vài quả, hai vợ chồng đã tru tréo lên: “Cả nhà chúng tôi trông vào có cây khế, bây giờ chim ăn tào ăn huyệt như thế thì chúng tôi còn trông cậy vào đâu!”. Chim liền đáp: “Ăn một quả, trả cục vàng. May túi ba gang, đem đi mà đựng”; rồi chim bay vụt đi.
Hai vợ chồng người anh mừng quá, cuống quýt vái theo chim, rồi bàn nhau may túi, cãi cọ om sòm. Mới đầu, hai người định may thật nhiều túi, sau lại sợ chim không đưa đi, nên rút cục cũng chỉ may một cái túi như người em, nhưng may to gấp ba, mỗi chiều chín gang, thành một cái tay nải lớn.

Sáng hôm sau, chim hạ cánh xuống sân trước túp lều tranh. Người anh đang ăn, thấy chim bay đến, bỏ cả ăn hấp tấp chạy ra, tay xách cái túi lớn trèo tót lên lưng chim, còn người vợ vái lấy vái để chim thần. Chim cất cánh bay bổng lên mây xanh, qua núi qua biển cả, rồi cũng hạ cánh xuống cái đảo khi trước.

Trên lưng chim bước xuống, người anh hoa cả mắt về những ánh ngũ sắc ở các loại kim cương và ngọc quý chiếu ra. Ðến khi vào hang, người anh lại càng mê mẩn tâm thần, quên cả đói cả khát, cố nhặt vàng và kim cương cho thật đầy tay nải, lại buộc đầu ống quần và tay áo cho thật chặt rồi nhồi nhét đầy cả hai tay áo và hai ống quần, đến nỗi nặng quá, chàng ta cố kéo lê từng bước mà vẫn chưa ra được khỏi hang.

Chim đợi lâu quá, chốc chốc lại kêu lên vài tiếng vang cả đảo, thúc giục anh chàng ra về. Mãi gần chiều, anh ta mới kéo được cái tay nải đầy vàng và kim cương đến chỗ chim đang đợi. Muốn cho khỏi rơi, anh ta đặt tay nải dưới cánh chim, rồi lấy dây thừng buộc chặt tay nải vào lưng chim và vào cổ mình.

Chim vỗ cánh bay lên, nhưng vì nặng quá, mới bay lên khỏi mặt đất một ít lại sa xuống. Sau chim cố gắng đạp hai chân thật mạnh xuống đất, vươn cổ bay bổng lên. Anh chàng ngồi trên lưng chim khấp khởi mừng thầm, cho là chỉ trong giây phút mình sẽ về đến nhà, sẽ có nhà cao cửa rộng, vườn ruộng khắp nơi, tiêu pha hết đời thật hoang toàng cũng không hết của.
Lúc ấy, chim đã bay trên biển cả. Trời trở gió, những con sóng xám xì cất cao lên bằng mấy nóc nhà. Chim bay ngược gió rất là nhọc mệt, cổ gập hẳn xuống, hai cánh mỗi lúc một yếu dần. Túi vàng lớn thốt nhiên bị gió hất mạnh vào cánh chim. Chim buông xuôi hai cánh, đâm bổ từ lưng trời xuống biển. Chỉ trong chớp mắt, người anh bị sóng cuốn đi, cái túi lớn và những ống quần, tay áo chứa đầy vàng và châu báu dìm anh ta rất mau xuống đáy biển.
Còn chim chỉ bị ướt lông, ướt cánh một lúc, rồi chim lại vùng lên khỏi mặt nước, bay về núi, về rừng.