K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

27 tháng 5 2022

Ngày ...lúc ....chúng em có .... Bên ngoài trời ... gió ...mây. Chúng em ngồi trước máy vi tính để .... Cô giáo gọi ...và cô kể ...

Cuộc họp nói về cách học của chúng em vừa qua, cô đọc kết quả ... Chúng em có ... chúng em khó khăn ... Cô gọi ... cô gởi ...cô sẽ gặp ...

Chúng em có thể làm ..., ghi chú  ...

Cuối buổi họp chúng em được cô nhắc ... Em quên...nhưng ...

27 tháng 5 2022

chịu

3 tháng 1 2023

Mình đang gấp mai mình nộp rồi

tự làm đê

6 tháng 5 2021

tk 

Hôm ấy nhằm một ngày đẹp trời, không khí mát dịu. Các bạn học sinh đều ăn mặc tươm tất hơn ngày thường. Ngay giữa sân lễ, một tấm phông đỏ treo cao, nổi bật lên với dòng chữ to màu trắng “Lễ tổng kết năm học”. Kế bên là một chiếc bàn dài trải thảm hoa, trên ấy, chất đầy những gói phần thưởng được bọc bằng giấy kiếng bóng lộn. Chúng em cứ đi qua đi lại ngắm nhìn mà lòng nôn nao khó tả.

Chẳng bao lâu, quan khách đến dự đã đông đủ. Họ ngồi chật cả dãy bàn phía trước. Tiếng nói chuyện, tiếng cười huyên náo.

Buổi lễ được bắt đầu bằng phút chào cờ thật trang nghiêm. Xong, thầy hiệu trường mới đọc diễn văn tổng kết năm học. Giọng thầy từ tốn, ấm rõ điểm lại từng mặt hoạt động của nhà trường. Chúng em im lặng lắng nghe mà lòng thầm cảm phục, biết ơn công lao của thấy cô đã không quản bao khó nhọc vì chúng em. Thầy hiệu trưởng còn thân mật khích lệ những bạn học giỏi, động viên các bạn khác phải cố gắng nhiều hơn nữa. Bài diễn văn kết thúc giữa tràng pháo tay giòn giã.

Tiếp theo là bài phát biểu của khách tham dự. Nhưng xúc động nhất là bài phát biểu của bạn Thu Hương. Bạn ấy đại diện cho học sinh lớp cuối cấp lên bày tỏ những suy nghĩ, những tình cảm của mình về thầy cô, về mái trường thân yêu sắp sửa phải rời xa.

 

 

Lúc phát thưởng thật vui nhộn. Bạn nào hạng nhất được gọi lên trước. Mỗi lẫn như thế là một lần tiếng vỗ tay vang dậy. Các bạn nhận thưởng tuy hơi rụt rè, nhưng người nào trên gương mặt cũng lộ nét hân hoan, tràn đầy sung sướng. Mấy bạn học sinh phía dưới cứ đứng chồm lên để nhìn cho rõ hơn. Xen vào giữa là các tiết mục văn nghệ hào hứng. Những bài hát về tuổi học trò được dịp cất lên. Đặc biệt tiết mục biểu diễn dàn organ của một em lớp Một đã làm cho ai nấy đều khen ngợi.

Cuối cùng, thầy hiệu trưởng lên tuyên bố bế mạc và cúi đầu chào tất cả mọi người. Buổi lễ tổng kết năm học đã kết thúc. Những bàn tay vẫy giã từ nhau, những ánh mắt nhìn nhau đầy lưu luyến. Xung quanh dần vắng lặng. Đâu đây, thoảng tiếng ve kêu. Riêng em, một mình còn đếm bước giữa sân trường đầy xác phượng đỏ.



 

31 tháng 8 2021

I. Dàn Ý Tả Lại Buổi Học Cuối Cùng Ở Trường Tiểu Học


1. Mở bài

Giới thiệu về buổi học cuối cùng ở trường tiểu học

2. Thân bài
- Giới thiệu qua về trường tiểu học
+ Ở đâu?
+ Ấn tượng đầu về trường tiểu học
- Kể về buổi học cuối cùng tại trường tiểu học...

II. Bài Văn Mẫu Tả Lại Buổi Học Cuối Cùng Ở Trường Tiểu Học

Cuộc sống luôn vận động không ngừng, thời gian cứ chảy trôi để rồi mang theo bao kỉ niệm, bao hồi ức về một thời yêu dấu chẳng thể xóa nhòa. Với tôi, với bạn chắc hẳn ai cũng có những kỉ niệm đẹp tươi như thế. Và một trong những kỉ niệm mà tôi chẳng thể nào quên được đó là hồi ức về buổi học cuối cùng tại trường tiểu học.

Trường tiểu học của tôi được xây dựng trong một thị xã nhỏ, nằm ở ngoại ô thành phố Hà Nội. Trường tuy không rộng rãi, khang trang như mấy ngôi trường trong thành phố thế nhưng chúng tôi lại luôn cảm nhận được cái ấm áp và thân thuộc, trường như ngôi nhà thứ hai của bọn nhỏ chúng tôi.

Còn nhớ ngày đầu mới bước chân vào ngôi trường, mọi thứ thật xa lạ với tôi và trong những phút giây lạ lẫm ấy tôi cảm tưởng như mình sắp vỡ òa. Chẳng muốn rời xa bố mẹ, chẳng muốn xa bạn bè thân thuộc, xa mái ấm của mình để đến với ngôi trường lạ hoắc với nhiều thứ mới lạ, tôi sợ hãi mọi thứ, đây chẳng phải là nơi mà tôi thuộc về. Và tôi đã khóc nấc lên trong cái giây phút nghẹn ngào ấy, sợ hãi, yếu đuối bao trùm lên suy nghĩ nhỏ bé của tôi, và tôi đã thật tuyệt vọng trong những giây phút ấy.

Thế nhưng sau này khi làm quen với ngôi trường tôi mới nhận ra nhiều thứ, cuộc sống của một học sinh tiểu học không tệ nhưng tôi vẫn nghĩ. Tôi được học tập, được giao lưu cùng các bạn, tôi cũng dành những khoảng thời gian nhất định để suy nghĩ và tự tìm tòi lời giải cho những bài toán, và tôi đã tìm thấy niềm vui từ những thứ mà ban đầu tôi cho là không thể.

Thời gian qua đi và tôi dần lớn lên, tôi trưởng thành cả về suy nghĩ và hành động, nhưng càng lớn tôi càng nhận ra nhiều điều. Tôi phải tự chấp nhận những sự thật đau đớn nhất, đó là chia ly, là phải ngăn không cho những giọt nước mắt của mình rơi xuống, phải thật dũng cảm tiến lên phía trước dẫu phải bỏ lại đằng sau là cả một khoảng trời ký ức, cả một mái ấm mà tôi đã từng gắn bó.

Tôi vẫn nhớ như in ngày ấy, cái ngày định mệnh của buổi học cuối cùng tại trường tiểu học của chúng tôi. Ngày hôm ấy trời không nắng, gió nhẹ thoảng qua mang theo một nỗi man mác buồn. Nếu những ngày trước đó tôi chỉ thấy mệt mỏi bởi thời tiết, bởi lượng kiến thức phải chuẩn bị cho kì thi cuối cấp thì mấy ngày nay tôi lại càng thấy mệt mỏi hơn. Tâm trạng tôi đầy ắp tâm sự, những câu chuyện còn dang dở, những mẩu chuyện chưa kịp thốt lên thành câu, vài dòng lưu bút còn thơm màu mực mới,...tất cả, tất cả đều thấm đượm nỗi buồn của những ngày chia tay cuối cấp.

Hôm ấy tôi đến lớp thật sớm, khoác trên mình bộ đồng phục chỉnh tề nhất, cũng tại hôm ấy tôi mới thấy được sự trang nghiêm và đáng trân trọng của bộ đồng phục mà tôi đã mặc trên người suốt mấy năm trời. Chỉ còn vài giờ nữa thôi, sau vài giờ nữa tôi sẽ không còn là học sinh tiểu học nữa, tôi sẽ trở thành các đàn anh, đàn chị đầy gương mẫu, thế nhưng tại sao tâm trạng tôi lại đầy ắp nỗi buồn, sao cổ họng tôi lại cứ nghẹn lại, khóe mắt dưng dưng.

Tôi vào lớp ngồi ngay ngắn trên bàn học, vì hôm ấy là buổi học cuối cùng nên chúng tôi không cần phải học nhiều, thi cử cũng đã xong nên có lẽ bây giờ là thời điểm nhẹ nhàng nhất. Tôi mang chiếc cặp mà trong đó có vẻn vẹn vài cuốn sách cũ, những cuốn sách mà mọi khi bị tôi hắt hủi, ghẻ lạnh đầy những chữ nguệch ngoạc của mình thì nay tôi lại nâng niu cẩn thận, tôi nhẹ để chúng lên bàn và ngồi ngắm nhìn mọi thứ xung quanh mình. Các bạn trong lớp vẫn hồn nhiên tươi cười, chẳng biết là do tôi yếu đuối hay là các bạn mạnh mẽ nữa, nhưng thực sự khi ấy tôi không cười nổi, tôi muốn đi ra một góc nào đó và khóc, tôi không muốn nói chuyện với ai không phải vì tôi ghét bỏ họ mà là vì tôi sợ tôi sẽ khóc mất.

Tiếng nô đùa, tiếng cười giòn tan của các bạn trong lớp cuối cùng cũng đã dừng lại khi cô chủ nhiệm bước vào. Hôm ấy cô không quát mắng chúng tôi. Không còn là cô chủ nhiệm nghiêm khắc hay nhắc nhở chúng tôi mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, lúc ấy cô chỉ bước vào và im lặng. Dường như chúng tôi cũng cảm nhận được cái không khí tĩnh mịch đó là gì, những sự im lặng ấy là những giọt nước mắt lặng thầm, là những nỗi đau đớn của sự chia ly và mất mát mà chúng tôi đang phải gánh chịu.

Cái không khí ảm đạm ấy vẫn cứ diễn ra cho đến khi cô ngồi xuống và ôn tồn căn dặn chúng tôi những lời cuối cùng trước khi chúng tôi rời xa cô, rời xa mái trường thân yêu ấy. Cũng là những lời quen thuộc, cũng là cái giọng nói ấy, vẫn ngữ điệu thân quen ấy nhưng sao hôm nay chúng tôi lại thấy nó thấm thía đến lạ và muốn nghe mãi không thôi. Tôi ngước đầu lên nhìn các bạn bên cạnh, ai ai cũng cúi đầu đầy nghẹn ngào, tôi cố hít một hơi thật sâu để không khóc và tự nhủ mình không được khóc. Giờ đây mình đã trưởng thành vì vậy phải cứng rắn, phải mạnh mẽ lên để cô vui lòng. Và trong phút giây ấy tôi nhận ra cô giáo của mình, một nhà giáo mẫu mực tưởng chừng như cứng rắn và vô cùng mạnh mẽ vậy mà hôm ấy cô lại khóc, giọng cô run run và thỉnh thoảng hơi nghẹn lại đôi chút. Cuối cùng cô điểm danh cả lớp lần cuối, cô cầm cuốn sổ điểm danh lên đọc to rõ ràng tên từng bạn học sinh một, khi tên mỗi bạn vang lên cô còn nhắc nhở thêm về điểm mạnh, điểm yếu để chúng tôi khắc phục và hoàn thiện hơn. Khi cô gập lại cuốn sổ cũng là lúc tiếng trống trường vang lên, đó cũng là lúc chúng tôi nhận ra cuộc đời học sinh yêu dấu tại trường tiểu học của chúng tôi đã kết thúc, khi ấy chẳng ai có thể kìm nén được cái mớ cảm xúc hỗn độn của mình và tất cả đều khóc lớn. Cả lớp chúng tôi vỡ òa khóc lớn và chạy lên ôm trầm lấy cô, ngày hôm ấy cả ngôi trường vỡ òa trong tiếng khóc, những tiếng nấc, tiếng đau đến xé lòng. Ngày hôm ấy chúng tôi rời xa nhau, rời xa mái trường, ngày hôm ấy tôi khép lại câu chuyện về quãng đời học sinh tiểu học của mình.

Cơn đau ngày ấy tưởng chừng chết đi sống lại không thể vượt qua được thế nhưng bây giờ tôi đã có thể vững vàng bước tiếp. Bây giờ tôi đã trở thành học sinh lớp sáu, trở thành một phần của ngôi trường mới, tôi lại có cuộc sống mới, lại trở về với quỹ đạo những ngày học tập căng thẳng đầy vất vả của mình. Thỉnh thoảng chúng tôi vẫn về thăm trường cũ, thăm lại cô chủ nhiệm yêu dấu, cô vẫn cái vẻ điềm tĩnh và đầy nhiệt huyết ấy say mê trên bục giảng. Thời gian qua đi và hồi ức về buổi học cuối cùng ấy sẽ sống mãi trong tim chúng tôi, đó là những phút giây nghẹn ngào, đau đớn nhất, nhưng cũng là những phút giây đáng trân trọng nhất mà chúng tôi đã sống thật với trái tim mình.

2 tháng 10 2021

Tham khảo:

Như thường lệ, mỗi buổi sáng, khi chú gà trống cất tiếng gáy là em cũng tỉnh dậy để chào đón một ngày mới. Bao giờ cũng thế, khi tập thể dục xong, em liền đứng trước vườn nhà để tận hưởng không khí trong lành của buổi sáng, chào đón một ngày mới cùng thiên nhiên để một ngày mới bắt đầu trong tâm trạng vui vẻ, sảng khoái! Chao ôi! Mỗi buổi sáng trong vườn cây thật đẹp làm sao!

Khi em tỉnh dậy thì làn sương sớm còn giăng giăng, vạn vật như được khoác lên mình một tấm áo choàng mỏng. Nhưng khi ông mặt trời đã tỉnh dậy, ban phát những tia nắng đầu ngày xuống mặt đất thì tất cả mọi vật và cả khu vườn cũng như thức giấc sau một đêm dài. Khu vườn nhà em không rộng lắm nhưng lúc nào cũng mang một vẻ đẹp tươi mới. Những hạt sương đêm như những hạt ngọc, như những hạt pha lê còn vương lại trên nhành hoa, kẽ lá. Cây cối cũng như thức tỉnh, tất cả đều tràn đầy, hừng hực sức sống. Những cây cỏ xanh mươn mướt trong gió. Nổi bật giữa tấm thảm xanh của cây cối ấy là những bông hồng nhung kiêu sa đang nở rộ, khoe sắc. Cạnh đó là những bông cúc với đủ những màu sắc: vàng, trắng,... cùng những bông hoa hướng dương như những mặt trời bé nhỏ. Ở góc trái vườn, những cây chuối đang trong thời kì sinh trưởng, lá nó vươn dài, rộng, có những chiếc lá non còn cuộn lại trông như những cuộn giấy, thân cây chắc, dưới ánh mặt trời trông mới đẹp tuyệt! Ở góc phải vườn là cây nhãn- cây mà nghe ông em kể lại rằng nó đã có thâm niên đến mấy chục năm rồi với những bông hoa vàng đang nở rộ hứa hẹn năm nay sẽ có nhiều quả đây mà. Kia nữa là cây khế ngọt với những bông hoa tím nhỏ, li ti, tưởng như chỉ cần một cơn gió nhẹ thoảng qua thôi là những cánh hoa ấy có thể rơi xuống mặt đất. Và kia, những giàn mồng tơi mẹ trồng với những quả đen thẫm cùng những lá to, xanh và những cây rau đay rung rinh trong gió. Còn có cả những chậu hoa lan, chậu hoa mười giờ mà bố em đã kì công mua về rồi chăm sóc nữa, tất cả đều thật tuyệt đẹp.

Và ở đâu đó là những chú chim non đang cất tiếng hót líu lo như hòa cùng cảnh sắc của vườn quê mỗi sớm. Những cánh bướm sặc sỡ sắc màu đang chao mình nghiêng lượn. Chị gió như đang cất tiếng trò chuyện, hỏi thăm với muôn vật. Cảnh sắc muôn loài thật sống động biết bao!

Yêu biết bao khu vườn nhà em mỗi buổi sáng! Vì vậy, cùng với bố mẹ, em luôn chăm sóc khu vườn thật cẩn thận vì nó khiến em thoải mái, thư giãn sau những phút giây mỏi mệt.

2 tháng 10 2021

Tham khảo bài này nhe:

Khi màn đêm lùi bước để ánh sáng lại bao trùm bầu trời, em vươn vai thức dậy và mở cửa sổ để tận hưởng không khí trong lành. Em tranh thủ ra vườn cây- nơi bà đang cặm cụi, và em đã được ngắm nhìn buổi sáng ở đây.

Ngay khi đặt chân vào vườn, cảm giác đầu tiên trỗi dậy là khoan khoái lạ thường. Một mùi âm ẩm, nồng nồng, ngai ngái sau trận mưa đêm qua bốc lên. Làn sương mỏng manh vẫn còn giăng mắc khắp nơi, cây cối vẫn im lìm chìm sâu vào giấc ngủ. Trên các tán lá, vòm cây vẫn còn đọng vô số những hạt nước, có thể là hạt mưa hoặc sương, trong như viên ngọc mà thiên nhiên ưu ái để lại cho khu vườn.

Khi đi giàn mướp, em chỉ khẽ động vào dây leo, những hạt ngọc theo đó ào ạt rơi xuống, trong trẻo và mát lành. Em cùng bà làm cỏ và thu hoạch một số rau củ cho tươi. Những quả cà chua- vừa mới bứt khỏi cây- căng mọng, đỏ chót và mát mẻ. Trong đầu em chợt mơ tưởng về ngôi nhà sau này của mình cũng sẽ có một khu vườn xanh tốt như này.

Một vài côn trùng thức dậy khá sớm, lục đục đi kiếm ăn. Em có thể nghe thấy tiếng dế kêu đâu đây. Rồi bầu trời bắt đầu chuyển màu hồng rồi bừng sáng lên, ông mặt trời xuất hiện đầy rực rỡ trong niềm hoan hỉ của vạn vật. Cây mít cao lớn vươn mình đón những ánh bình minh ấm áp đầu tiên. Những cây nhỏ bé thì vẫn còn đang ngái ngủ, được nắng chiếu vào thì choàng tỉnh. Sương tan hẳn đi, vườn cây rộn ràng hơn hẳn, mọi cây cũng hiện ra rõ ràng hơn.

Chị gió ghé qua chào ngày mới, không quên chỉ huy dàn lá tấu lên bản hòa ca xôn xao. Một người nghệ sĩ thiên nhiên tài ba. Điểm xuyết vào khúc ca ấy là những nốt trầm bổng của những chú chim nấp mình trong vòm cây. Sau khi được tắm táp trong trận mưa đêm qua, cây nào cũng tươi tỉnh và tràn đầy sức sống. Duy chỉ có những bạn rau thơm như hành, mùi,... trông có vẻ mệt mỏi, tóc rũ rượi vì những cơn giông gió nổi lên trong trận mưa. Ông mặt trời dần dần nhích lên cao hơn, cả khu vườn chìm trong một màu ánh hồng, nhìn rõ những hạt bụi li ti chuyển động trong những tia nắng. Bà và em cũng nhanh kết thúc công việc chăm vườn trước khi mặt trời lên cao hẳn.

Đón buổi sáng ở giữa vườn cây xanh tốt như thế, nhưng tấp nập và vội vã của cuộc sống bỗng tan biến đi đâu hết, chỉ còn lại cảm giác trong trẻo và thanh thản...

6 tháng 2 2018

                                                                         Làm

Trường em cũng như rất nhiều các trường học khác thường tổ chức các buổi lao động tập trung hoặc theo lớp để dọn vệ sinh, trồng cây xanh…góp phần xây dựng trường học xanh, sạch, đẹp. Như thường lệ, thứ Bảy tuần vừa rồi một buổi lao động đã diễn ra với sự tham gia nhiệt tình của các bạn học sinh.

Đó là một buổi lao động tập trung theo trường và các lớp lao động theo sự phân công của nhà trường. Mỗi lớp một việc, lớp thì quét sân trường, lớp thì lau bàn ghế và cửa kính…Riêng lớp em được phân công tưới chăm sóc các bồn hoa. Cuối buổi học của ngày thứ Sáu bạn lớp trưởng đã phân công các bạn mang dụng cụ cho buổi lao động, bạn thì mang xô để xách nước, bạn thì mang bao tải để đựng cỏ…

Đúng tám giờ sáng thứ Bảy toàn trường tập trung đầy đủ mang theo dụng cụ đã được phân công. Các bạn tập trung nghe theo thầy giáo phổ biến kế hoạch của buổi lao động một lúc rồi chia ra theo các lớp, bạn lớp trưởng điểm danh rồi chúng em bắt đầu vào công việc.

Các bạn chia ra thành các nhóm nhỏ, rồi mỗi nhóm nhận trách nhiệm một bồn hoa, có bao nhiêu bồn hoa thì chia ra bấy nhiêu nhóm. Mỗi bạn một tay, nhổ sạch cỏ trong các bồn hoa, sau đó lấy xô xách nước để tưới. Mặc dù trời rất nắng và nóng song các bạn làm việc rất nhiệt tình, các lớp khác cũng vậy ai cũng chăm chỉ làm tốt công việc được phân công.

Khi công việc đã làm được khá nhiều, ai nấy đều đã thấm mệt, chúng em tập trung lại và cử một số bạn đi mua nước và một ít hoa quả để giải lao, hầu như lớp nào cũng vậy, Chúng em ăn uống rất vui vẻ, những cốc nước mát như xóa tan đi cái mệt. Các lớp còn mời nhau lại uống nước và ăn hoa quả cùng nhóm của mình. Sau thời gian nghỉ ngơi, ai nấy đều như tỉnh táo hẳn và sẵn sàng cho số công việc còn lại của lớp mình. Mọi người rất tích cực để nhanh chóng hoàn thành công việc. Một số lớp đã làm xong thì vui vẻ ra hỗ trợ các lớp chưa làm xong để mọi người cùng được nghỉ. Tất cả đều vui vẻ giúp đỡ chứ không tỏ ra khó chịu khi phải làm hộ một phần cho các lớp khác.

Đúng mười một giờ, tất cả các lớp đã hoàn thành xong công việc được giao. Các bạn trong mỗi lớp tập trung lại để lớp trưởng đi báo cáo với các thầy cô. Sau khi báo cáo xong, các bạn ra về khi đã có sự cho phép của các thầy cô.

Buổi lao động được đánh giá là rất sôi nổi và có hiệu quả không những góp phần làm đẹp thêm cho trường học mà còn thể hiện sự đoàn kết giữa các lớp với nhau khi gặp khó khăn.

Đây là nguồn mà mk tham khảo đc nhé:

Tên: 2 bài văn tả buổi lao động vệ sinh ở trường em lớp 5( ở trang web Phụ nữ đẹp nhé)

Link:https://phunudep.com/2-bai-van-ta-buoi-lao-dong-ve-sinh-o-truong-em-lop-5.

Mk làm nếu bn thấy đc kb vs mk nna.

6 tháng 2 2018

mk ko   nghĩ là văn lớp 6 đâu 

15 tháng 5 2021

      Có ai từng nghĩ, tuổi trò của mình đã trải qua những gì. Những lần vui chơi cùng bạn bè hay một vài giây phút buồn bực. Đối với tôi, thứ mà tôi cảm thấy nó đáng giá nhất với cuộc đời của mình là mái trường mến yêu của mỗi lứa tuổi học trò. Nó đã cùng ta chia sẻ những niềm vui, những nỗi buồn. Và quang cảnh của mái trường lại càng tuyệt vời mỗi khi đến một buổi sáng mùa hè.

      Nhìn từ xa, cánh cổng trường như một hàng rào màu xanh lục. Cứ đến mỗi mùa hè là nó lại chào tạm biệt biết bao thế hệ học trò và cũng đã chào đón những mầm non  của tổ quốc. Ngôi trường lúc này vẫn còn chìm ggtrong vẻ vắng lặng bởi bầu trời khi ánh sáng của buổi bình minh chưa ló dạng. Hai cây phượng vĩ đứng oai vệ như hai người vệ sĩ luôn túc trực để canh gác cho nơi đây. Trên sân trường, những bác sà cừ già nua đứng thẳng hàng rung rung những chiếc lá non mới lớn.

     Bông nhiên, một tia sáng yếu ớt le lói phía đằng đông rôi nhè nhẹ đáp xuống một chiếc lá làm nó bỗng bừng tỉnh. Rồi từ lúc nào, ông mặt trời đã ló dạng, râir những tia nắng lấp lánh xuống âu yếm cả mái trường mến yêu khiến nó bừng tỉnh sau một giấc ngủ. Cây cối được đất mẹ tiếp thêm năng lượng để bắt đầu cho một  ngày mới đầy tươi vui, chúng đung đưa cành lá theo những làn gió mùa hè mát mẻ và vẻ thanh bình. Những tia nắng đáp xuống sân nghe mỏng manh, nhẹ nhàng khiến cho sân trường như một con đường được rải kim tuyến vàng óng ánh trong mỗi buổi bình minh. Những loài hoa cũng đã nở rộ, khoe sắc trên sân trường từ bao giờ. Hoa ngũ sắc với từng chùm xen kẽ giữa năm màu hoa khác nhau, quả đúng như tên gọi của chúng. Những cây hoa bằng lăng trồng trước khu nhà hiệu bộ là một loài cây mà học sinh rất thích, chúng có thân hình cao lớn nhờ cái thân nhẵn nhụn và nâu sẫm, những cành cây chìa ra thành nhiều nhánh có những tán lá dày để che bóng mát cho các bạn học sinh vào mỗi ngày hè nóng bức. Nhất lầ hoa bằng lăng, nó mang vẻ ngoài màu tím nhạt trông rất đẹp, cứ mỗi khi thấy chúng là tôi lại thấy thật thoải mái sau mỗi giờ học vì hương thơm của nó. Những cây hoa râm bụt trồng ở rìa phòng thể dục cứ đén thời điểm này là chúng lại thắp lên những ngọn lửa đỏ hồng biểu hiện cho mùa hè sắp đến. Cuối cùng, không thể không kể đến là cây phượng-loài hoa tượng trưng cho tuỏi học trò vui tươi ,hồn nhiên. Những chùm hoa chớm nở với màu đỏ rực đứng dưới ánh sáng của buổi bình minh. Hoa phượng là một loài hoa không nở riêng lẻ mà chúng nở thành cụm thể hiện tình đoàn kết của các bạn học trò.

      Khi mặt trời lên đến nửa, vẫn từ từ nhô lên phía đằng đông. Rồi từ phía trên thân cây có một âm thanh phát ra. Đó là những ca sĩ của mùa hè-những chú ve sầu luôn ca hát, vui đùa. Chúng mang theo những âm thanh rộn rã của mùa hè, mỗi khi nghe những âm thanh đó, lòng tôi lại cảm thấy như đang thả hồn vào cái không khí của thiên nhiên mùa hè. Từ dưới bãi cỏ, những chú châu chấu nhảy nhót tung tăng trên bãi cỏ ấu. Rồi chim chóc cũng chui ra khỏi tổ, cất tiếng hót chào buổi sáng và đi kiếm ăn. Những ca sĩ như vàng anh, sơn ca đậu trên một cành xà cừ chắc chắn cất tiếng hót vang. Dù các bạn học sinh đã nghỉ hè sau tiếng trống kết thúc năm học những ngôi trường vẫn rất vui tươi cùng thiên nhiên. Những loài vật đó tạo ra một âm thanh trong trẻo giúp tâm hồn ta thư thái, giải toả những căng thẳng, mệt nhọc của một năm học.

      Từ lúc nào đó, mặt trời đã lên hẳn, toả nắng chói chang xuống sân trường. Hôm đó là một buổi bình minh thật đẹp trên mái trường thân yêu.

     Dù mai sau có ra sao, gặp bất cứ chuyện gì buồn thì em vẫn luôn nhớ tới mái trường thân yêu, đó là ngôi nhà thứ 2 của tôi. Nơi đây chứa rất nhiều kỉ niệm của tôi trong tuổi học trò.Tôi hứa dù có đi đâu vẫn sẽ luôn nhớ tới nơi đây, nơi có những kí ức tươi đẹp của em.

  LƯU Ý: CÓ THỂ THÂY TÔI THÀNH EM

               BÀI MIK TỰ VIẾT NÊN CÓ SAI SÓT MONG MỌI NGƯỜI CHỈ BẢO.

tra google là cách tốt nhất

16 tháng 4 2016

 Buổi lễ tổng kết cuối năm học vừa qua của trường em tuy đơn giản nhưng không kém phần long trọng.

   Hôm ấy nhằm một ngày đẹp trời, không khí mát dịu. Các bạn học sinh đều ăn mặc tươm tất hơn ngày thường. Ngay giữa sân lễ, một tấm phông đỏ treo cao, nổi bật lên với dòng chữ to màu trắng “Lễ tổng kết năm học”. Kế bên là một chiếc bàn dài trải thảm hoa, trên ấy, chất đầy những gói phần thưởng được bọc bằng giấy kiếng bóng lộn. Chúng em cứ đi qua đi lại ngắm nhìn mà lòng nôn nao khó tả.

   Chẳng bao lâu, quan khách đến dự đã đông đủ. Họ ngồi chật cả dãy bàn phía trước. Tiếng nói chuyện, tiếng cười huyên náo.

   Buổi lễ được bắt đầu bằng phút chào cờ thật trang nghiêm. Xong, thầy hiệu trường mới đọc diễn văn tổng kết năm học. Giọng thầy từ tốn, ấm rõ điểm lại từng mặt hoạt động của nhà trường. Chúng em im lặng lắng nghe mà lòng thầm cảm phục, biết ơn công lao của thấy cô đã không quản bao khó nhọc vì chúng em. Thầy hiệu trưởng còn thân mật khích lệ những bạn học giỏi, động viên các bạn khác phải cố gắng nhiều hơn nữa. Bài diễn văn kết thúc giữa tràng pháo tay giòn giã.

   Tiếp theo là bài phát biểu của khách tham dự. Nhưng xúc động nhất là bài phát biểu của bạn Thu Hương. Bạn ấy đại diện cho học sinh lớp cuối cấp lên bày tỏ những suy nghĩ, những tình cảm của mình về thầy cô, về mái trường thân yêu sắp sửa phải rời xa.

   Lúc phát thưởng thật vui nhộn. Bạn nào hạng nhất được gọi lên trước. Mỗi lẫn như thế là một lần tiếng vỗ tay vang dậy. Các bạn nhận thưởng tuy hơi rụt rè, nhưng người nào trên gương mặt cũng lộ nét hân hoan, tràn đầy sung sướng. Mấy bạn học sinh phía dưới cứ đứng chồm lên để nhìn cho rõ hơn. Xen vào giữa là các tiết mục văn nghệ hào hứng. Những bài hát về tuổi học trò được dịp cất lên. Đặc biệt tiết mục biểu diễn dàn organ của một em lớp Một đã làm cho ai nấy đều khen ngợi.

 Buổi lễ tổng kết cuối năm học vừa qua của trường em tuy đơn giản nhưng không kém phần long trọng.

   Hôm ấy nhằm một ngày đẹp trời, không khí mát dịu. Các bạn học sinh đều ăn mặc tươm tất hơn ngày thường. Ngay giữa sân trường, một tấm phông đỏ treo cao, nổi bật lên với dòng chữ to màu trắng “Lễ tổng kết năm học”. Kế bên là một chiếc bàn dài trải thảm hoa, trên ấy, chất đầy những gói phần thưởng được bọc bằng giấy kiếng bóng lộn. Chúng em cứ đi qua đi lại ngắm nhìn mà lòng nôn nao khó tả.

   Chẳng bao lâu, quan khách đến dự đã đông đủ. Họ ngồi chật cả dãy bàn phía trước. Tiếng nói chuyện, tiếng cười huyên náo.

   Buổi lễ được bắt đầu bằng phút chào cờ thật trang nghiêm. Xong, thầy hiệu trường mới đọc diễn văn tổng kết năm học. Giọng thầy từ tốn, ấm rõ điểm lại từng mặt hoạt động của nhà trường. Chúng em im lặng lắng nghe mà lòng thầm cảm phục, biết ơn công lao của thấy cô đã không quản bao khó nhọc vì chúng em. Thầy hiệu trưởng còn thân mật khích lệ những bạn học giỏi, động viên các bạn khác phải cố gắng nhiều hơn nữa. Bài diễn văn kết thúc giữa tràng pháo tay giòn giã.

   Tiếp theo là bài phát biểu của khách tham dự. Nhưng xúc động nhất là bài phát biểu của bạn Thu Hương. Bạn ấy đại diện cho học sinh lớp cuối cấp lên bày tỏ những suy nghĩ, những tình cảm của mình về thầy cô, về mái trường thân yêu sắp sửa phải rời xa.

   Lúc phát thưởng thật vui nhộn. Bạn nào hạng nhất được gọi lên trước. Mỗi lẫn như thế là một lần tiếng vỗ tay vang dậy. Các bạn nhận thưởng tuy hơi rụt rè, nhưng người nào trên gương mặt cũng lộ nét hân hoan, tràn đầy sung sướng. Mấy bạn học sinh phía dưới cứ đứng chồm lên để nhìn cho rõ hơn. Xen vào giữa là các tiết mục văn nghệ hào hứng. Những bài hát về tuổi học trò được dịp cất lên. Đặc biệt tiết mục biểu diễn đàn organ của một em lớp Một đã làm cho ai nấy đều khen ngợi.

   Cuối cùng, thầy hiệu trưởng lên tuyên bố bế mạc và cúi đầu chào tất cả mọi người.

   Buổi lễ tổng kết năm học đã kết thúc. Những bàn tay vẫy giã từ nhau, những ánh mắt nhìn nhau đầy lưu luyến. Xung quanh dần vắng lặng. Đâu đây, thoảng tiếng ve kêu. Riêng em, một mình còn đếm bước giữa sân trường đầy xác phượng đỏ

Hãy tả buổi tổng kết cuối cấp một của mình

trả lời :

mình tham khảo 5 bài nha:

15 tháng 1 2019

Bạn lên mạng tìm í

Bảo e ko biết ổng Trấn Thành

Chắc chắn cô giáo sẽ tự hào về bạn