Viết mở bài và kết bài cho bài văn tả chiếc đồng hồ báo thức (không cop mạng) (có biện pháp nhân hoá)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1 .
1. Mở bài: Giới thiệu chiếc đồng hồ báo thức. Từ đó “bác đồng hồ” đã trở thành người bạn thân thiết của cả gia đình em.
2. Thân bài:
- Tả bao quát:
+ Của nước nào sản xuất? Loại nào?
Đó là chiếc đồng hồ báo thức Nhật Bản, loại chạy bằng pin, hình tròn, đường kính khoảng 15cm.
- Tả từng bộ phận:
+ Vỏ đồng hồ làm bằng gì? Mép ra sao? Còn mới nguyên hay đã bị trầy xước?
Vỏ đồng hồ làm bằng nhựa cao cấp màu xanh. Mép ngoài là một đường viền mạ kền sáng loáng.
+ Mặt đồng hồ: chữ số chỉ ngày, giờ, phút ra sao? Kim đồng hồ: mấy kim? Khác nhau như thế nào?
Sau tấm kính trắng là mặt đồng hồ, bên trên ghi các con số từ số một đến số mười hai.. Trên mặt đồng hồ còn có ba cây kim dài ngắn, to nhỏ khác nhau. Đó là kim chỉ giờ, chỉ phút và chỉ giây.
Mặt sau đồng hồ có hai núm tròn nhỏ màu đen: núm điều chính giờ, núm hẹn giờ báo thức.
+ Vì sao chiếc đồng hồ là bạn thân trong gia đình em?
Nhờ đồng hồ mà cả gia đình em làm việc có giờ giấc.
Bản thân em, học tập và sinh hoạt theo một nề nếp quy định (giờ nào việc nấy).
Kết bài: Cảm nghĩ của em.
Em rất quý chiếc đồng hồ, thường xuyên giữ gìn, lau chùi cẩn thận
2 .
Vào dịp sinh nhật lần thứ 9 của em, mẹ mua tặng em một món quà, đó là một chiếc đồng hồ báo thức. Chiếc đồng hồ đó thật đẹp.
Ôi! Chiếc đồng hồ của em thật đẹp! Cả nhà em ai cũng khen nó đẹp. Chiếc đồng hồ của em được làm bằng nhựa cứng. Mẹ em bảo đây là hàng Việt Nam. Đồng hồ báo thức cầm thật đằm tay, nặng hơn chiếc hộp bút của em một chút. Mặt đồng hồ tròn trĩnh, sáng bóng. Phía trên nó có hai cái chuông trông như hai cái tai thật đẹp. Trông nó gióng y như chú gấu trúc. Cạnh của đồng hồ được sơn màu đen. Hai bên được sơn màu hồng, trông rất xinh. Chiếc đồng hồ có ba cái chân cứng để nó đứng vững hơn. Phía sau đồng hồ là hai chiếc cót, một cái để chỉnh giờ và một cái hẹn giờ báo thức.
Trên mặt đồng hồ có 12 con số chỉ cho em biết bao nhiêu giờ. Kim ngắn nhất là kim chỉ giờ. Kim dài thứ hai là kim chỉ phút. Kim bé, mà cũng là kim chạy nhanh nhất luôn dẫn đầu là kim giây. Phía dưới là con lắc, trông rất đẹp và dễ thương. Khi đến giờ báo thức vang lên tiếng "Kính coong, kính coong". Khi ghé sát tai lại có thể nghe thấy tiếng nhẹ như tiếng đập của con tim.
Em thường vặn cót để hẹn giờ báo thức. Chiếc đồng hồ sẽ nhắc nhở em là đến giờ dậy đi học rồi. Em lau chùi cho đồng hồ thật sạch sẽ và đặt nó ở ngay góc học tập của mình.
Em rất thích chiếc đồng hồ báo thức. Nhờ có chiếc đồng hồ em luôn đến trường đúng giờ. Em sẽ giữ gìn chiếc đồng hồ thật cẩn thận và hay lau chùi cho nó sạch sẽ hơn.
3 .
Vào dịp sinh nhật lần thứ 9 của em, mẹ mua tặng em một món quà, đó là một chiếc đồng hồ báo thức. Chiếc đồng hồ đó thật đẹp.
Ôi! Chiếc đồng hồ của em thật đẹp! Cả nhà em ai cũng khen nó đẹp. Chiếc đồng hồ của em được làm bằng nhựa cứng. Mẹ em bảo đây là hàng Việt Nam. Đồng hồ báo thức cầm thật đằm tay, nặng hơn chiếc hộp bút của em một chút. Mặt đồng hồ tròn trĩnh, sáng bóng. Phía trên nó có hai cái chuông trông như hai cái tai thật đẹp. Trông nó gióng y như chú gấu trúc. Cạnh của đồng hồ được sơn màu đen. Hai bên được sơn màu hồng, trông rất xinh. Chiếc đồng hồ có ba cái chân cứng để nó đứng vững hơn. Phía sau đồng hồ là hai chiếc cót, một cái để chỉnh giờ và một cái hẹn giờ báo thức.
Trên mặt đồng hồ có 12 con số chỉ cho em biết bao nhiêu giờ. Kim ngắn nhất là kim chỉ giờ. Kim dài thứ hai là kim chỉ phút. Kim bé, mà cũng là kim chạy nhanh nhất luôn dẫn đầu là kim giây. Phía dưới là con lắc, trông rất đẹp và dễ thương. Khi đến giờ báo thức vang lên tiếng "Kính coong, kính coong". Khi ghé sát tai lại có thể nghe thấy tiếng nhẹ như tiếng đập của con tim.
Em thường vặn cót để hẹn giờ báo thức. Chiếc đồng hồ sẽ nhắc nhở em là đến giờ dậy đi học rồi. Em lau chùi cho đồng hồ thật sạch sẽ và đặt nó ở ngay góc học tập của mình.
Em rất thích chiếc đồng hồ báo thức. Nhờ có chiếc đồng hồ em luôn đến trường đúng giờ. Em sẽ giữ gìn chiếc đồng hồ thật cẩn thận và hay lau chùi cho nó sạch sẽ hơn.
Bài mình làm đc rồi nhưng ko hợp các chi tiết cho lắm!
Mẹ em bảo, ngày xưa mẹ dù nhà xa trường nhưng mẹ vẫn đi học đúng giờ vì có chú gà trống gọi mẹ dậy. Còn bây giờ, không có gà trống, nhưng em có chiếc đồng hồ báo thức xinh xắn mẹ tặng để mỗi ngày thức dậy thật đúng giờ, thoải mái.
Chiếc đồng hồ em được mẹ tặng vào đầu năm ngoái, khi em được cô giáo tuyên dương có tiến bộ trong học tập. Nó là món quà ý nghĩa và là món đồ em thích nhất. Chiếc đồng hồ của em mang hình dáng con gấu xinh xắn, đáng yêu. Da của nó màu hồng không giống như những con gấu em thấy trên tivi. Bên trong là các số từ 1 đến 12 được xếp theo hình tròn ngay ngắn. Ở chính giữa là trục gắn 4 chiếc kim đồng hồ. Kim ngắn nhất là kim giờ, nó ì ạch chạy chậm nhất. Tiếp đến là kim phút dài hơn kim giờ và cũng chạy nhanh hơn kim giờ. Ngoài cùng và cũng dài nhất là kim giây. Anh kim giây năng động lắm, chạy tích tắc suốt ngày suốt đêm không mệt mỏi. Khi có pin bỏ vào, 3 kim đồng hồ bắt đầu chạy trong cuộc đua thời gian. Một kim bé hơn, màu vàng sẽ là kim đặt giờ báo thức. Nó lười nhất, chỉ chịu chạy khi có người điều khiển nó.
Nếu chỉ dừng lại ở đó, thì chiếc đồng hồ gấu này cũng sẽ giống như bao chiếc đồng hồ khác. Điểm đặc biệt ở đây là nó có chức năng báo thức. Đằng sau thân gấu có hẳn một “hệ điều hành” điều khiển. Một nút điều chỉnh giờ báo thức, một nút điều chỉnh giờ và công tắc bật – tắt báo thức. Chỉ cần ấn một cái là em có thể yên tâm ngủ ngon mà không lo bị dậy muộn giờ học. Pin của đồng hồ chỉ dùng được tạm thời, khi hết pin sẽ phải thay ngay, nếu không đồng hồ sẽ không đúng giờ nữa.
Vào mỗi buổi sáng, cứ đúng 6 rưỡi là chiếc đồng hồ lại kêu “reng…reng…” inh ỏi để gọi em dậy. Tiếng kêu quen thuộc ấy đã trở thành một âm thanh quen thuộc của em. Cũng nhờ nó mà em không bao giờ đi học muộn. Nó chăm chỉ miệt mài làm việc suốt ngày đêm không mệt mỏi.
Chiếc đồng hồ báo thức đã đồng hành với em hơn một năm nay. Nó là người bạn đáng tin cậy, luôn đóng vai trò quan trọng vào mỗi buổi sáng với em. Em sẽ giữ gìn nó cẩn thận để chiếc đồng hồ xinh xắn luôn sạch sẽ, mới nguyên.
Mẹ! Người mà em yêu quý nhất trên đời. Mẹ mua cho em rất nhiều thứ quà quý giá và hữu ích cho em. Trong đó, em thích nhất là chiếc đồng hồ báo thức mẹ mua tặng em nhân dịp sinh nhật từ năm em vào lớp 1.
Em thích đồng hồ mẹ tặng ngay từ cái nhìn đầu tiên và đến tận bây giờ. Chiếc đồng hồ mang dáng hình chú mèo PoKeMon ngộ nghĩnh xinh xắn màu xanh dương thật bắt mắt. Bạn bè em đến chơi ai nấy đều khen đẹp và thích thú.Chiếc đồng hồ được em để cạnh chiếc máy vi tinh mẹ mua cho trông thật gọn gàng, ngăn nắp.
Bên trong là các chữ số từ một đến mười hai được xếp thành vòng tròn xinh xắn, đúng thứ tự. Trông các chữ số vừa béo vừa lùn trông thật ngộ nghĩnh đáng yêu. Những chữ số được trang trí bằng bảy sắc cầu trông thật tuyệt. Đó là điều mà em rất thích !
Gia đình nhà chú đồng hồ có ba thành viên. Thứ nhất là anh kim giờ mập mạp, chạy chậm nhất nhà. Anh thứ hai là anh kim phút, tốc độ di chuyển của anh ấy nhanh nhẹn hơn anh kim giờ chút xíu. Cuối cùng là anh kim giây, cao ráo nhất nhà nhanh nhẹn hoạt bát lúc nào cũng về đích sớm nhất nhà.
Em luôn thầm cảm ơn mẹ, rất nhiều. Vì mẹ thật sáng suốt khi tặng người bạn đồng hành quý giá này cho em. Từ ngày sở hữu chú, đồng hồ sinh học của em cải thiện đáng kể. luôn thức dậy đúng giờ, không bị trễ giờ đi học, mẹ không còn phải gọi dậy như ngày xưa còn bé nữa. Chiếc đồng hồ được thiết kế bằng chuông báo thức là một đoạn nhạc chúc mừng giáng sinh. Nghe thật hay, em rất thích! Thưởng thức bản nhạc này vào mỗi buổi sớm thức dậy thật là tuyệt vời!
Đằng sau lưng chiếc đồng hồ được thiết kế là hai nút bấm điều khiển, Một nút đặt báo thức, một nút điều chỉnh giờ. Ngoài ra còn có khe để pin. Cứ cuối tuần được nghỉ là em lại mang chiếc đồng hồ ra lau chùi sạch sẽ.
Mỗi lúc buồn hay mệt mỏi , bước vào phòng nhìn thấy chú đồng hồ pokemon ngộ nghĩnh đáng yêu là dường như em quên đi hết sự mệt mỏi và buồn bã. Từ ngày có chiếc đồng hồ Pokemon em như có thêm người bạn tri kỉ . Em luôn yêu quý và giữ gìn nó bên mình!
Nếu bạn hỏi trên thế giới này có bao nhiêu kì quan thì tôi đồng ý và có thể kể ngay cho bạn nghe. Nhưng trong tất cả số đó, với tôi, kì quan tuyệt vời nhất trên thế giới này chính là trái tim của người mẹ. Niềm hạnh phúc lớn lao nhất của con người chính là có mẹ và được sống trong vòng tay yêu thương của mẹ. Với tôi, mẹ là tất cả.
Mẹ em đã ngoài bốn mươi tuổi nhưng trông mẹ vẫn còn trẻ. Dáng người mẹ không cao nhưng cân đối. Mái tóc mẹ uốn cao ôm gọn lấy khuôn mặt tròn trĩnh, phúc hậu, tạo cho mẹ một vẻ đẹp dịu hiền, dễ mến. Nổi bật trên khuôn mặt mẹ là đôi mắt to, đen láy, luôn ánh lên cái nhìn ấm áp và trìu mến. Mỗi khi cười, mẹ em để lộ hàm răng trắng, đều, trông rất duyên. Mẹ em ăn mặc rất giản dị nhưng không kém phần lịch sự. Mỗi khi đi làm, thường là bộ váy màu xanh dương có điểm hoa văn hay bộ đồ tây màu trắng trang nhã. Còn lúc ở nhà, với đồ bộ gọn gàng trông cũng rất duyên dáng. Trong sinh hoạt và dạy dỗ con cái, mẹ rất nghiêm khắc. Mỗi lần em mắc lỗi, mẹ đều bảo ban, nhắc nhở, phân tích cái đúng cái sai. Mẹ vui mừng, hạnh phúc khi em đạt kết quả cao trong học tập. Em còn nhớ, có lần, em không nghe lời mẹ chạy chơi ngoài nắng, đến tối thì sốt cao. Em ngất đi cho đến gần sáng mới tỉnh lại. Thật bất ngờ, mẹ em vẫn ngồi đó. Mẹ đã thức thâu đêm để chăm sóc em nên khuôn mặt hiện rõ sự mệt mỏi, lo âu. Mẹ âu yếm sờ tay lên trán em, rồi đặt tay em trong tay mẹ. Em thấy người ấm lên còn bệnh thì bớt đi nhiều. Đối với đồng nghiệp, mẹ được mọi người tin yêu và mến phục. Với hàng xóm, mẹ luôn vui vẻ và sẵn sàng giúp đỡ nên ai ai cũng yêu quý.
Mỗi lần nhắc đến mẹ, lòng em lại dạt dào những tình cảm thiêng liêng nhất. Em thầm nhủ: "Mình phải cố gắng học thật giỏi và không ngừng rèn luyện để trở thành người có ích cho xã hội". Đó cũng là nguyện vọng lớn lao nhất mà hằng ngày mẹ - kì quan tuyệt vời nhất , vẫn thường nhắn nhủ và khuyên bảo em.
– Mở bài kiểu gián tiếp:
Đất nước Việt Nam có nhiều cảnh đẹp. Mỗi miền của Tổ quốc đều có những bức tranh thiên nhiên kiệt tác. Lạng Sơn với động Tam Thanh, sông Kì Cùng. Bắc Cạn có hồ Ba Bể nên thơ, hùng vĩ. Quảng Bình với động Phong Nha – đệ nhất kì quan. Còn Quảng Ngãi có núi Thiên Ấn trầm tư bên dòng sông Trà Khúc. Núi Thiên Ấn đã cùng sông Trà Khúc đã làm nên một cảnh quan tươi đẹp ở quê hương em.
– Kết bài kiểu mở rộng:
Em rất yêu quý thị xã quê hương em. Em mơ ước lớn lên sẽ theo học nghề kiến trúc, trở thành kiến trúc sư, thiết kế những ngôi nhà xinh xắn, những tòa nhà có vườn cây để thị xã của em trở nên xanh hơn, đàng hoàng, to đẹp hơn.
(Bạn thay vào cảnh đẹp của TP.HCM)
Bài làm
Người bạn giúp em luôn thức dậy đúng giờ đi học mỗi buổi sáng chính là chiếc đồng hồ báo thức. Nó là món quà xinh đẹp mà ông nội đã tặng em nhân ngày em tròn 10 tuổi.
Chiếc đồng hồ của em mang hình dáng của chú méo máy Doremon tinh nghịch, đáng yêu. Chiếc đồng hồ khoác lên mình màu xanh da trời thật đẹp mắt. Bên trong là các chữ số từ một đến mười hai được xếp thành vòng tròn xinh xắn, đúng thứ tự. Khi bác pin đồng hồ thức dậy thì cũng là lúc cuộc chạy đua của ba anh em nhà kim bắt đầu.
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------>>>>>>>
Anh kim giờ lớn tuổi nhất, mập mạp nhất nên chạy chậm nhất. Anh hai kim phút nhỏ hơn anh cả kim giờ một chút nên tốc độ nhanh hơn. Nhưng người thắng cuộc luôn là em kim giây nhanh nhẹn. Ba anh em nhà kim còn có thêm một người bạn hàng xóm đó là bạn kim báo thức. Bạn kim này giúp em luôn không bị muộn giờ đến lớp. Đằng sau lưng chú Doremon là hai nút bấm điều khiển. Một nút đặt báo thức, một nút điều chỉnh giờ. Mỗi khi bác pin không chịu làm việc, em lại nhờ bố mở chiếc nắp nhỏ sau lưng chú mèo máy để thay cho bác pin người bạn mới. Cứ cuối tuần được nghỉ là em lại mang chiếc đồng hồ ra lau chùi sạch sẽ.
Em sẽ giữ gìn chiếc đồng hồ thật cẩn thận để nó mãi là người bạn tốt, đồng hành cùng em trên con đường học tập.
Ngoài mẹ gọi em thức dậy mỗi sáng mai thì còn có một người bạn làm nhiệm vụ “báo thức”. Đó chính là chiếc đồng hồ xinh đẹp nằm im lìm trên mặt bàn. Đây là người bạn tốt đã giúp em thức dậy đúng giờ hơn hằng ngày trước khi đến trường.
Chiếc đồng hồ báo thức này là món quà đầu năm học mới mẹ mua cho em. Nó giúp em biết được giờ giấc đồng thời hẹn giờ để em tỉnh dậy. Đồng hồ có màu xanh da trời là chủ đạo. Còn mặt đồng hồ hình tròn, màu trắng nhìn rất hài hòa và bắt mắt.
Những con số trên chiếc đồng hồ được đánh dấu bằng chữ số la mã để em biết được lúc này là mấy giờ, mấy phút. Những con số này có màu đen đậm, kể cả những bạn cận thị thì vẫn có thể nhìn thật rõ.
Tả chiếc đồng hồ báo thức-Văn lớp 5
Chiếc đồng hồ này được làm bằng nhựa cứng rất chắc chắn. Nhưng nếu để bị rơi có thể nó sẽ hỏng. Bởi vậy mà em bảo quản, giữ gìn chiếc đồng hồ cẩn thận và không để bị rơi.
Ở phía sau chiếc đồng hồ có một cái giá đỡ để chống cho chiếc đồng hồ giữ được thăng bằng, không bị ngã ngửa về sau. Hơn hết ở phía sau chiếc đồng hồ này còn có hộp đựng pin. Chỉ cần ấn một cái là em có thể tháo và lắp pin một cách dễ dàng nhất. Pin này là pin dùng tạm thời, khi bị hết pin thì em sẽ thay pin mới cho nó.
Mỗi sáng mai cứ vào lúc 6h là chiếc đồng hồ lại vang lên inh ỏi đánh thức em đậy.Đây là âm thanh quen thuộc mà em vẫn nghe hằng ngày. Nhiều khi em rất ghét âm thanh này vì nó làm tỉnh giấc ngủ của em. Nhưng nhiều khi em lại cảm ơn nó vì nhờ vậy mà em không đến trường muộn.
Chiếc đồng hồ báo thức là người bạn đồng hành đáng tin cậy của em. Em sẽ luôn nhớ tới vai trò của nó trong cuộc sống của em. Mỗi sáng chủ nhật em không phải đi học, có thể ngủ nướng thì em có thể để chiếc đồng hồ nghỉ ngơi, không cần phải báo thức.
Dù trong trường hợp này thì em vẫn rất yêu quý chiếc đồng hồ báo thức đáng yêu này.
Nếu được hỏi ai là người em yêu quý nhất, thì đó chính là người mẹ của em. Mẹ cho em cuộc sống quý giá, nuôi nấng em từ thuở lọt lòng. Mẹ như vầng trăng đêm khuya, ru em vào những giấc ngủ bình yên. Với em, hình ảnh của mẹ luôn khắc sâu trong tâm trí và trái tim của mình.
Mẹ em năm nay đã 44 tuổi, mẹ cao khoảng 160 cm, người mẹ mảnh khảnh và dáng đi rất nhanh nhẹn. Mẹ để mái tóc dài óng mượt, xoăn nhẹ phần đuôi tóc. Khuôn mặt mẹ tròn nhìn rất phúc hậu. Đôi môi của mẹ phớt hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú càng tô điểm thêm nét dịu hiền trên khuôn mặt mẹ. Mỗi khi nhìn em, mẹ đều luôn nở nụ cười tươi với ánh mắt trìu mến. Đôi bàn tay mẹ không còn tròn trịa như ngày mẹ trẻ mà đã gầy guộc và chai sạn hơn, đó là dấu vết của thời gian, của những năm tháng vất vả mẹ đã hi sinh vì chăm sóc cho hai chị em em. Giọng nói của mẹ rất ấm áp, lúc mượt mà lúc trầm bổng, ngân vang. Em thích nhất thói quen ngày bé khi được mẹ đọc truyện cổ tích mỗi tối. Mẹ như hóa thân vào từng nhân vật với giọng nói truyền cảm để giúp em hiểu nội dung câu chuyện hơn.
Công việc của mẹ em là một nhân viên văn phòng, mẹ thường xuyên phải tiếp khách với khách hàng để xử lí công việc. Vì vậy mẹ rất khéo léo trong cách ứng xử và trò chuyện hàng ngày, mọi người xung quanh đều quý mến mẹ em. Dù công việc bận rộn là thế nhưng hàng ngày mẹ vẫn luôn sắp xếp nhà cửa gọn gàng và nấu những bữa ăn ngon cho cả gia đình. Mỗi chiều đi làm về, mẹ lại tất tả chuẩn bị bữa cơm chiều. Mẹ dạy em những món ăn từ đơn giản đến phức tạp. Mẹ nói niềm hạnh phúc nhất của mình là được nấu các món ăn ngon cho người mình yêu thương. Em thường giúp đỡ mẹ những việc trong gia đình như gấp quần áo, quét nhà, rửa ấm chén…. Buổi tối, mỗi khi em có bài tập khó, mẹ thường giảng cho em hiểu. Điều em nhớ nhất là những khi em ốm, mẹ luôn lo lắng, quan tâm và chăm sóc cho em. Bàn tay mẹ luôn che chở và vỗ về. Những lúc vậy, em chỉ muốn được ôm mẹ và nói: "Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm! Con thấy mình thật hạnh phúc vì có mẹ. Mẹ ơi! Có mẹ, con thấy sướng vui. Có mẹ, con thấy ấm lòng. Trong trái tim con, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời con. Con luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ."
Mẹ dạy em những bài học cuộc sống quý giá, biết quý trọng từng nhành cây, nâng niu từng đóa hoa hay biết nói lời chào và cảm ơn với mọi người. Mẹ còn dạy em về lòng nhân ái, biết chia sẻ với những người có hoàn cảnh khó khăn. Không chỉ nuôi nấng em khôn lớn, mẹ đã giúp em trưởng thành hơn, biết yêu thương và trân trọng cuộc sống.
Em luôn tự hào về mẹ. Mẹ là tấm gương, là món quà quý giá nhất mà cuộc sống này dành riêng cho em. Tình yêu thương của em dành cho mẹ thực sự không thể đo đếm bằng lời. Em mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ, nuôi nấng em nên người.
Nếu được hỏi ai là người em yêu quý nhất, thì đó chính là người mẹ của em. Mẹ cho em cuộc sống quý giá, nuôi nấng em từ thuở lọt lòng. Mẹ như vầng trăng đêm khuya, ru em vào những giấc ngủ bình yên. Với em, hình ảnh của mẹ luôn khắc sâu trong tâm trí và trái tim của mình.
Mẹ em năm nay đã 44 tuổi, mẹ cao khoảng 160 cm, người mẹ mảnh khảnh và dáng đi rất nhanh nhẹn. Mẹ để mái tóc dài óng mượt, xoăn nhẹ phần đuôi tóc. Khuôn mặt mẹ tròn nhìn rất phúc hậu. Đôi môi của mẹ phớt hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú càng tô điểm thêm nét dịu hiền trên khuôn mặt mẹ. Mỗi khi nhìn em, mẹ đều luôn nở nụ cười tươi với ánh mắt trìu mến. Đôi bàn tay mẹ không còn tròn trịa như ngày mẹ trẻ mà đã gầy guộc và chai sạn hơn, đó là dấu vết của thời gian, của những năm tháng vất vả mẹ đã hi sinh vì chăm sóc cho hai chị em em. Giọng nói của mẹ rất ấm áp, lúc mượt mà lúc trầm bổng, ngân vang. Em thích nhất thói quen ngày bé khi được mẹ đọc truyện cổ tích mỗi tối. Mẹ như hóa thân vào từng nhân vật với giọng nói truyền cảm để giúp em hiểu nội dung câu chuyện hơn.
Công việc của mẹ em là một nhân viên văn phòng, mẹ thường xuyên phải tiếp khách với khách hàng để xử lí công việc. Vì vậy mẹ rất khéo léo trong cách ứng xử và trò chuyện hàng ngày, mọi người xung quanh đều quý mến mẹ em. Dù công việc bận rộn là thế nhưng hàng ngày mẹ vẫn luôn sắp xếp nhà cửa gọn gàng và nấu những bữa ăn ngon cho cả gia đình. Mỗi chiều đi làm về, mẹ lại tất tả chuẩn bị bữa cơm chiều. Mẹ dạy em nấu những món ăn từ đơn giản đến phức tạp. Mẹ nói niềm hạnh phúc nhất của mình là được nấu các món ăn ngon cho người mình yêu thương. Em thường giúp đỡ mẹ những việc trong gia đình như gấp quần áo, quét nhà, rửa ấm chén…. Buổi tối, mỗi khi em có bài tập khó, mẹ thường giảng cho em hiểu. Điều em nhớ nhất là những khi em ốm, mẹ luôn lo lắng, quan tâm và chăm sóc cho em. Bàn tay mẹ luôn che chở và vỗ về. Những lúc vậy, em chỉ muốn được ôm mẹ và nói: "Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm! Con thấy mình thật hạnh phúc vì có mẹ. Mẹ ơi! Có mẹ, con thấy sướng vui. Có mẹ, con thấy ấm lòng. Trong trái tim con, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời con. Con luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ."
Mẹ dạy em những bài học cuộc sống quý giá, biết quý trọng từng nhành cây, nâng niu từng đóa hoa hay biết nói lời chào và cảm ơn với mọi người. Mẹ còn dạy em về lòng nhân ái, biết chia sẻ với những người có hoàn cảnh khó khăn. Không chỉ nuôi nấng em khôn lớn, mẹ đã giúp em trưởng thành hơn, biết yêu thương và trân trọng cuộc sống.
Em luôn tự hào về mẹ. Mẹ là tấm gương, là món quà quý giá nhất mà cuộc sống này dành riêng cho em. Tình yêu thương của em dành cho mẹ thực sự không thể đo đếm bằng lời. Em mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ, nuôi nấng em nên người.
Tham khảo:
Mới hôm nào cả cánh đồng còn xanh mướt, vậy mà hôm nay đã chín vàng. Đó là một màu vàng ươm, bóng sáng như ánh nắng mặt trời mùa hạ. Toàn cây lúa, từ thân, lá đến hạt thóc đều chín vàng ươm. Những hạt thóc béo mập, tròn trĩnh kết thành chùm, khiến thân lúa trĩu xuống như người mẹ đang cõng con của mình. Thỉnh thoảng, lại có vài cậu chim cu gáy sà xuống, tò mò nhìn ngắm những bông lúa rung rinh theo gió. Nhưng rồi chúng lại vội bay đi như đang bận rộn một điều gì đó. Lác đác giữa các thửa ruộng chín thơm, là những người nông dân đang dạo quanh để ngắm nhìn thành quả của mình sau bao tháng ngày vất vả,
- So sánh:
vàng ươm, bóng sáng như ánh nắng mặt trời mùa hạthân lúa trĩu xuống như người mẹ đang cõng con của mình- Nhân hóa: cậu chim cu gáy sà xuống, tò mò nhìn ngắm những bông lúa rung rinh theo gió
Tham khảo :
Sáng nào em cũng đi trên con đường quen thuộc tới trường . Hai bên đường có nhiều cảnh đẹp , nhưng em thích nhất là cánh đồng lúa quê em vào buổi sáng . Cánh đồng lúa rộng bao la . Cánh đồng lúa chín ngả màu vàng óng . Sáng sớm, ở trên cánh đồng , không gian mát mẻ , yên tĩnh . Mùi của hương cỏ hoa , đồng nội , mùi hương lúa ngào ngạt tỏa ra khắp đồng . Một vài giọt sương còn trên kẽ lá rồi tăng dần theo hơi ấm của Mặt Trời . Nắng đã lên cao nhảy nhó t, cánh đồng giờ ánh lên màu xanh phá màu vàng tươi sáng . Xa xa , đàn cò trắng bay rập rờn làm tăng vẻ đẹp của đồng . Xa xa , những đàn cò kêu eng éc , bay lên trời rồi lại đậu xuống, cứ dập dình dập dình như những chiếc bập bênh . Em rất yêu cánh đồng quê hương , nó không chỉ là chỗ để nhân dân tăng gia sản xuất mà nó còn là cánh đồng lúa xanh mướt , là cánh đồng tuổi thơ , cánh đồng kỉ niệm của cá nhân em cũng như của những người sinh ra trên quê hương cánh đồng lúa . Càng ngày em càng nhận thấy vẻ đẹp của nó và em biết nó đã chiếm một phần nào đó trong tái tim em .
- So sánh : như những chiếc bập bênh
- Nhân hóa : nắng đã lên cao nhảy nhót
Tham khảo:))
Trong tất cả các đồ vật, em thích nhất là chiếc đồng hồ báo thức bởi lẽ nó như một người bạn thân của em. Hơn thế nữa, nó còn đánh thức em vào mỗi buổi sáng, giúp em đến trường đúng giờ.
Mở bài: Reng reng reng... Reng reng reng... Một hồi chuông rộn rã vang lên. Em mở bừng mắt và nhanh nhẹn bước xuống giường, vươn vai mấy cái cho tỉnh ngủ rồi chạy xuống sân tập thể dục buổi sáng. Sau khi báo thức, bác đồng hồ lại âm thầm làm công việc đếm thời gian của mình.
Kết bài: Tuy già nua cũ kĩ thế nhưng bác đồng hồ làm việc rất cần mẫn và chính xác. Bác chẳng đòi hỏi gì nhiều. Mỗi năm, bố em lại lau dầu cho bác một lần. Cả nhà em đều coi bác là người bạn thân thiết và gắn bó.
Đây là bài văn cũ của mình ấy :v, trích cái mở bài vs kết bài ra á :v