than rằng: Đoại rồi năng tắm gội chạy sạch ra bến Hoàng Giang ngừa hạt lên trời ma -Kẻ bạc mệnh này duyên phận hẩm hiu, chồng con rẫy bỏ, điều dấu bay buộc, tiếng chịu nhuốc nhờ, thần sông có linh, xin ngài chứng giám. Thiếp nếu đoan trang giữ tiết, trinh bạch gần lồng, vào nước xin làm ngọc Mị Nương, xuống đất xin làm cỏ Ngu mĩ. Nhược bằng lỏng chim dạ cá lừa chồng đối con, dưới xin làm mồi cho cả tôm, trên xin làm cơm cho điều qua, và xin chịu khắp mọi người phi nhỏ. Nói xong nằng gieo mình xuống sông mà chết. Chàng tuy giận là nàng thất tiết, nhưng thấy năng tự tấn cũng đồng lòng thương, tìm vớt thấy nàng, nhưng chẳng thấy tâm hơi đậu và. Một bản phòng không vắng vẻ, chàng ngồi buồn dưới ngọn đèn khuya, chat đứa con nới răng Cha Dân kì đến kia kia Chàng hỏi đâu. Nó chỉ bóng chàng ở trên vách. -Đây này! Thì ra, thường ngày, ở một mình, nàng hay đùa con, trò bóng minh mà bảo là cha Đàn. Bấy giờ chồng mới tỉnh ngộ, thấu nỗi oan của vợ, nhưng việc trót đã qua rồi! ( Chuyện người con gái Nam Xương - Trích Truyền kì mạn luc- Nguyễn Dir) Thực hiện các yêu cầu sau: Cần 1. Chỉ ra phương thức biểu đạt được sử dụng trong đoạn trích. Câu 2. Trong đoạn trích có hoạt động giao tiếp giữa các nhân vật nào? Câu 3. Trong đoạn trích “chiếc bóng” là hình ảnh của ai Câu . Theo em hình ảnh “chiếc bóng” có ý nghĩa gì? Câu 5. Nêu nội dung chính của đoạn trích là gì? Câu 6. Qua đoạn trích, anh/chị hãy viết một đoạn văn ngắn (5 den 7 dòng) bàn v hat c vẻ đẹp của người phụ nữ Việt Nam dưới chế độ phong kiến.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu 1: Trích từ văn bản “Truyện Kiều” của đại thi hào Nguyễn Du. Nhan đề "Truyện Kiều" nghĩa là chuyện tình của Kiều, kì ảo và mộng mị, thể hiện sức mạnh về nghệ thuật, ngôn ngữ và thông điệp sâu sắc của tác giả.
Câu 2: “Bạc mệnh” có nghĩa là số phận không may, gặp nhiều điều không may mắn và khó khăn trong cuộc sống.
Câu 3: Hai thành ngữ trong đoạn văn là "đoan trang" và "nhuốc nhơ".
Câu 4: Từ in đậm trong đoạn văn này là "thần sông", được dùng để chỉ các thần và linh vật trong truyền thuyết. Nếu để miêu tả vẻ đẹp và nhân phẩm của nhân vật trong đoạn văn, em có thể viết: Người đó là một người phụ nữ tuy không có vẻ đẹp hoàn hảo nhưng lại toát lên một vẻ đẹp rất riêng, một sự quyến rũ trong từng cử chỉ và hành động. Cô ta tận tụy trong tình yêu, tận tâm trong sự nghiệp và luôn có trái tim nhân hậu, chân thành, giúp đỡ người khác. Dù đang gặp nhiều khó khăn và chịu nhiều sự phỉ nhổ, cô ta vẫn không từ bỏ lý tưởng của mình và hy vọng sẽ có một cuộc đời tốt đẹp hơn. Với những phẩm chất đó, cô ta thật sự là một người đáng quý, xứng đáng được tôn vinh và kính trọng.
1. Đoạn trích nói về cảnh Vũ Nương ra bến HG than với thần sông về nỗi oan khuất của mình. Qua đây có thể thấy phẩm chất trong sạch, liêm khiết của nàng.
1. Đây là lời độc thoại vì đây chỉ là lời của nhân vật với 1 phía
2. Trong hoàn cảnh nàng đang đau khổ, tuyệt vọng. Nàng muốn thanh minh cho bản thân. Nàng đã khẳng định phẩm chất thủy chung, trong sạch của mình
3. ''Bạc mệnh'' : có số phận mỏng manh, hẩm hiu
''Hẩm hiu'' : chịu thua kém
4.
Em tham khảo:
Vũ nương là người vợ thủy chung. Nổi bật trong văn bản ta thấy Vũ Nương là một người vợ hết mực yêu thương chồng. Khi Trương sinh đi lính, nàng chẳng mong chàng áo gấm trở về mà chỉ muốn chồng được bình yên nơi chiến trường. Nàng lo lắng cho Trương sinh ở nơi biên ải chịu khó khăn vất vả không có người nương tựa. Vậy mà Trương Sinh không cảm nhận được chăng?. Khi bị Trương Sinh nghi oan nàng cũng chỉ hết mực giải thích để níu giữ hạnh phúc gia đình. Đến khi chết đi rồi, Vũ Nương cũng chẳng một lời trách móc, oán than Trương Sinh mà còn muốn về gặp chàng lần cuối. Qua tác phẩm này, Nguyễn Dữ đã vẽ ra trước mắt chúng ta là một người phụ nữ tài đức vẹn toàn.
Phép thế: Vũ Nương=> Nàng
Tình thái từ: In đậm Nghiêng