K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

30 tháng 3 2021

Em rất quý ông nội em. Vì thế mỗi dịp được về quê em lại theo ông suốt ngày. Em thích nhất là cùng ông vào vườn, nhìn ông chăm sóc cây cối.

Ông em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi rồi nhưng vẫn rất vui tươi, hoạt bát. Sáng nào, ông cũng dậy sớm tập thể dục. Ông đi lại mấy vòng quanh sân rồi vào vườn cắt tỉa cành lá. Ông coi mảnh vườn là người bạn của mình. Mảnh vườn dưới bàn tay chăm sóc của ông lúc nào cũng tươi tốt.

Mảnh vườn dưới bàn tay chăm sóc của ông lúc nào cũng tươi tốt

Sáng nay, như thường ngày ông lại vào vườn làm việc. Dáng người ông cao, gầy trong bộ quần áo kẻ sọc màu xanh. Trên đầu ông vấn một cái khăn trông như người nông dân ra đồng cày ruộng. Ông tuy đã nhiều tuổi nhưng còn khoẻ mạnh lắm. Ông bước đi nhanh nhẹn, dứt khoát. Tay ông cầm bao đồ lỉnh kỉnh, nào kéo, nào cuốc, xô nước... để chăm sóc vườn cây. Đầu tiên, ông đến khu chậu cảnh, những chậu cảnh do ông sưu tầm hay được tặng. Đây là nơi ông yêu nhất. Ông tỉa cành, cắt lá sâu, tạo dáng cây, cho cây uống nước. Bàn tay ông nhẹ nhàng, khéo léo như một nghệ nhân. Hết một lượt những cây cảnh, ông đến những cây ăn quả, những luống rau và những khóm hoa... Loại cây nào với ông đều ý nghĩa. Đến đâu ông cũng chú ý xới đất, tưới nước, bón thêm chút thức ăn, bắt sâu, tỉa cành cho cây. Ông còn cúi xuống nhặt cỏ dại xung quanh để tạo không gian thoáng đãng cho cây phát triển. Ông làm việc chăm chỉ, say mê đến nỗi có giọt mồ hôi rơi xuống cũng không hay biết. Ông coi công việc này là niềm vui nên vừa làm ông vừa thủ thỉ trò chuyện với các cây. Ông tâm sự với chúng rất nhiều chuyện, có lúc ông cười vang lên sảng khoái. Khuôn mặt ông lúc này hồng hào như một ông tiên, ông tiên hiền từ mang sự sống cho muôn loài.

Sau khi làm xong khu vườn, ông lấy chiếc khăn trên đầu xuống lau mồ hôi. Em chạy ra giúp ông cất đồ. Lúc này, ông mới thở phào nhẹ nhõm, thoải mái. Ông mỉm cười hạnh phúc ngắm nhìn thành quả lao động của mình. Khu vườn đẹp và thoáng mát hẳn lên. Chim chóc ở đâu kéo về hót líu lo...

Mỗi tuần ông chăm khu vườn vài lần như thế. Em biết ông yêu khu vườn lắm.

30 tháng 3 2021

Em rất quý ông nội em. Vì thế mỗi dịp được về quê em lại theo ông suốt ngày. Em thích nhất là cùng ông vào vườn, nhìn ông chăm sóc cây cối.

Ông em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi rồi nhưng vẫn rất vui tươi, hoạt bát. Sáng nào, ông cũng dậy sớm tập thể dục. Ông đi lại mấy vòng quanh sân rồi vào vườn cắt tỉa cành lá. Ông coi mảnh vườn là người bạn của mình. Mảnh vườn dưới bàn tay chăm sóc của ông lúc nào cũng tươi tốt.

Sáng nay, như thường ngày ông lại vào vườn làm việc. Dáng người ông cao, gầy trong bộ quần áo kẻ sọc màu xanh. Trên đầu ông vấn một cái khăn trông như người nông dân ra đồng cày ruộng. Ông tuy đã nhiều tuổi nhưng còn khoẻ mạnh lắm. Ông bước đi nhanh nhẹn, dứt khoát. Tay ông cầm bao đồ lỉnh kỉnh, nào kéo, nào cuốc, xô nước... để chăm sóc vườn cây. Đầu tiên, ông đến khu chậu cảnh, những chậu cảnh do ông sưu tầm hay được tặng. Đây là nơi ông yêu nhất. Ông tỉa cành, cắt lá sâu, tạo dáng cây, cho cây uống nước. Bàn tay ông nhẹ nhàng, khéo léo như một nghệ nhân. Hết một lượt những cây cảnh, ông đến những cây ăn quả, những luống rau và những khóm hoa... Loại cây nào với ông đều ý nghĩa. Đến đâu ông cũng chú ý xới đất, tưới nước, bón thêm chút thức ăn, bắt sâu, tỉa cành cho cây. Ông còn cúi xuống nhặt cỏ dại xung quanh để tạo không gian thoáng đãng cho cây phát triển. Ông làm việc chăm chỉ, say mê đến nỗi có giọt mồ hôi rơi xuống cũng không hay biết. Ông coi công việc này là niềm vui nên vừa làm ông vừa thủ thỉ trò chuyện với các cây. Ông tâm sự với chúng rất nhiều chuyện, có lúc ông cười vang lên sảng khoái. Khuôn mặt ông lúc này hồng hào như một ông tiên, ông tiên hiền từ mang sự sống cho muôn loài.

Sau khi làm xong khu vườn, ông lấy chiếc khăn trên đầu xuống lau mồ hôi. Em chạy ra giúp ông cất đồ. Lúc này, ông mới thở phào nhẹ nhõm, thoải mái. Ông mỉm cười hạnh phúc ngắm nhìn thành quả lao động của mình. Khu vườn đẹp và thoáng mát hẳn lên. Chim chóc ở đâu kéo về hót líu lo...

Mỗi tuần ông chăm khu vườn vài lần như thế. Em biết ông yêu khu vườn lắm.

Em rất quý ông nội em. Vì thế mỗi dịp được về quê em lại theo ông suốt ngày. Em thích nhất là cùng ông vào vườn, nhìn ông chăm sóc cây cối.

Ông em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi rồi nhưng vẫn rất vui tươi, hoạt bát. Sáng nào, ông cũng dậy sớm tập thể dục. Ông đi lại mấy vòng quanh sân rồi vào vườn cắt tỉa cành lá. Ông coi mảnh vườn là người bạn của mình. Mảnh vườn dưới bàn tay chăm sóc của ông lúc nào cũng tươi tốt.

Sáng nay, như thường ngày ông lại vào vườn làm việc. Dáng người ông cao, gầy trong bộ quần áo kẻ sọc màu xanh. Trên đầu ông vấn một cái khăn trông như người nông dân ra đồng cày ruộng. Ông tuy đã nhiều tuổi nhưng còn khoẻ mạnh lắm. Ông bước đi nhanh nhẹn, dứt khoát. Tay ông cầm bao đồ lỉnh kỉnh, nào kéo, nào cuốc, xô nước... để chăm sóc vườn cây. Đầu tiên, ông đến khu chậu cảnh, những chậu cảnh do ông sưu tầm hay được tặng. Đây là nơi ông yêu nhất. Ông tỉa cành, cắt lá sâu, tạo dáng cây, cho cây uống nước. Bàn tay ông nhẹ nhàng, khéo léo như một nghệ nhân. Hết một lượt những cây cảnh, ông đến những cây ăn quả, những luống rau và những khóm hoa... Loại cây nào với ông đều ý nghĩa. Đến đâu ông cũng chú ý xới đất, tưới nước, bón thêm chút thức ăn, bắt sâu, tỉa cành cho cây. Ông còn cúi xuống nhặt cỏ dại xung quanh để tạo không gian thoáng đãng cho cây phát triển. Ông làm việc chăm chỉ, say mê đến nỗi có giọt mồ hôi rơi xuống cũng không hay biết. Ông coi công việc này là niềm vui nên vừa làm ông vừa thủ thỉ trò chuyện với các cây. Ông tâm sự với chúng rất nhiều chuyện, có lúc ông cười vang lên sảng khoái. Khuôn mặt ông lúc này hồng hào như một ông tiên, ông tiên hiền từ mang sự sống cho muôn loài.

Sau khi làm xong khu vườn, ông lấy chiếc khăn trên đầu xuống lau mồ hôi. Em chạy ra giúp ông cất đồ. Lúc này, ông mới thở phào nhẹ nhõm, thoải mái. Ông mỉm cười hạnh phúc ngắm nhìn thành quả lao động của mình. Khu vườn đẹp và thoáng mát hẳn lên. Chim chóc ở đâu kéo về hót líu lo...

Mỗi tuần ông chăm khu vườn vài lần như thế. Em biết ông yêu khu vườn lắm.

Hok Tốt ~

21 tháng 12 2020

Khu vườn không rộng lắm nhưng có bao nhiêu là cây. Nào hàng cây ngọc giá, xương rồng, song mây. Thêm vào đó, hàng phong lan khoe sắc hoà cùng vẻ đẹp của những khóm hồng nhung đang độ chớm nở…

Thoạt nhìn có lẽ ít ai nghĩ ông tôi đã ngoài sáu mươi, vẫn bộ pijama cũ, lăm lăm chiếc kéo trong tay, ông chậm rãi bước ra vườn. Cái lưng hơi còng khom khom cúi xuống, ông bắt tay vào công việc của mình. Tỉa lá bắt sâu vẫn là những công việc ông yêu thích nhất. Tiếng kéo cắt lách cách vang lên. Một tay đỡ những chiếc lá úa vàng, một tay đưa thoăn thoắt chiếc kéo sắc bén, trông ông như người làm vườn chuyên nghiệp. Đôi mắt hơi nheo lại, cố tìm những gã sâu nào đó rồi nhanh chóng và chính xác ông tóm lấy nó. Gã sâu ấy có nguy trang khéo thế nào đi nữa thì vẫn không qua nổi mặt ông. Nâng chiếc bình ô roa, ông nhẹ nhàng đưa trên tay tưới cho những hàng cây xanh tốt, những khóm hoa muôn màu. Nước tuôn xuống như cơn mưa thu nhỏ. Cành lá vươn ra uống dòng nước trong vắt, mát lành để được tiếp thêm nguồn sinh khí mới. Trên cái trán đầy nếp nhăn đã lấm tấm những giọt mồ hôi nhưng hình như ông không cảm thấy mệt, vẫn cặm cụi với khu vườn, với niềm dam mê muôn thuở. Tưởng rằng đôi bàn tay to bè thô kệch của ông chỉ biết tia lá bắt sâu nhưng cây trong vườn có dáng đẹp cũng đều nhờ bàn tay ấy cả. Những ngón tay gân guốc, rắn chắc khéo éo nắn sửa từng cây thế vịn. Nắng lên cao, ông cũng đã thấm mệt. Tựa mình vào chiếc ghế mây, thưởng thức tách trà nóng, ông khẽ đẩy cặp kính lên ngắm lại “tác phẩm” của mình. Cơn gió thoảng qua, dịu mát như làm vơi đi mệt mỏi, chưa bao giờ ông ngắm “tác phẩm” lâu đến thế. vẻ tươi vui, hài lòng dần dần hiện lên trên khuôn mặt xương xương, rồi ông nở nụ cười mãn nguyện.

Dường như cái dáng gầy gầy cặm cụi với khu vườn của ông đã khắc sâu vào:rí nhớ tôi như một điều kì diệu. Mỗi lần xem ông chăm sóc khu vườn là một lần tôi được cảm nhận một lần ông được say mê với tuổi già.

18 tháng 2 2020

Hàng ngày, chăm sóc cây trong khu vườn nhỏ xanh lá đã trở thành niềm đam mê của ông tôi.

Khu vườn không rộng lắm nhưng có bao nhiêu là cây. Nào hàng cây ngọc giá, xương rồng, song mây. Thêm vào đó, hàng phong lan khoe sắc hoà cùng vẻ đẹp của những khóm hồng nhung đang độ chớm nở…

Thoạt nhìn có lẽ ít ai nghĩ ông tôi đã ngoài sáu mươi, vẫn bộ pijama cũ, lăm lăm chiếc kéo trong tay, ông chậm rãi bước ra vườn. Cái lưng hơi còng khom khom cúi xuống, ông bắt tay vào công việc của mình. Tỉa lá bắt sâu vẫn là những công việc ông yêu thích nhất. Tiếng kéo cắt lách cách vang lên. Một tay đỡ những chiếc lá úa vàng, một tay đưa thoăn thoắt chiếc kéo sắc bén, trông ông như người làm vườn chuyên nghiệp. Đôi mắt hơi nheo lại, cố tìm những gã sâu nào đó rồi nhanh chóng và chính xác ông tóm lấy nó. Gã sâu ấy có nguy trang khéo thế nào đi nữa thì vẫn không qua nổi mặt ông. Nâng chiếc bình ô roa, ông nhẹ nhàng đưa trên tay tưới cho những hàng cây xanh tốt, những khóm hoa muôn màu. Nước tuôn xuống như cơn mưa thu nhỏ. Cành lá vươn ra uống dòng nước trong vắt, mát lành để được tiếp thêm nguồn sinh khí mới. Trên cái trán đầy nếp nhăn đã lấm tấm những giọt mồ hôi nhưng hình như ông không cảm thấy mệt, vẫn cặm cụi với khu vườn, với niềm dam mê muôn thuở. Tưởng rằng đôi bàn tay to bè thô kệch của ông chỉ biết tia lá bắt sâu nhưng cây trong vườn có dáng đẹp cũng đều nhờ bàn tay ấy cả. Những ngón tay gân guốc, rắn chắc khéo éo nắn sửa từng cây thế vịn. Nắng lên cao, ông cũng đã thấm mệt. Tựa mình vào chiếc ghế mây, thưởng thức tách trà nóng, ông khẽ đẩy cặp kính lên ngắm lại “tác phẩm” của mình. Cơn gió thoảng qua, dịu mát như làm vơi đi mệt mỏi, chưa bao giờ ông ngắm “tác phẩm” lâu đến thế. vẻ tươi vui, hài lòng dần dần hiện lên trên khuôn mặt xương xương, rồi ông nở nụ cười mãn nguyện.

Dường như cái dáng gầy gầy cặm cụi với khu vườn của ông đã khắc sâu vào:rí nhớ tôi như một điều kì diệu. Mỗi lần xem ông chăm sóc khu vườn là một lần tôi được cảm nhận một lần ông được say mê với tuổi già.
 

Em rất quý ông nội em. Vì thế mỗi dịp được về quê em lại theo ông suốt ngày. Em thích nhất là cùng ông vào vườn, nhìn ông chăm sóc cây cối.

Ông em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi rồi nhưng vẫn rất vui tươi, hoạt bát. Sáng nào, ông cũng dậy sớm tập thể dục. Ông đi lại mấy vòng quanh sân rồi vào vườn cắt tỉa cành lá. Ông coi mảnh vườn là người bạn của mình. Mảnh vườn dưới bàn tay chăm sóc của ông lúc nào cũng tươi tốt.

Sáng nay, như thường ngày ông lại vào vườn làm việc. Dáng người ông cao, gầy trong bộ quần áo kẻ sọc màu xanh. Trên đầu ông vấn một cái khăn trông như người nông dân ra đồng cày ruộng. Ông tuy đã nhiều tuổi nhưng còn khoẻ mạnh lắm. Ông bước đi nhanh nhẹn, dứt khoát. Tay ông cầm bao đồ lỉnh kỉnh, nào kéo, nào cuốc, xô nước... để chăm sóc vườn cây. Đầu tiên, ông đến khu chậu cảnh, những chậu cảnh do ông sưu tầm hay được tặng. Đây là nơi ông yêu nhất. Ông tỉa cành, cắt lá sâu, tạo dáng cây, cho cây uống nước. Bàn tay ông nhẹ nhàng, khéo léo như một nghệ nhân. Hết một lượt những cây cảnh, ông đến những cây ăn quả, những luống rau và những khóm hoa... Loại cây nào với ông đều ý nghĩa. Đến đâu ông cũng chú ý xới đất, tưới nước, bón thêm chút thức ăn, bắt sâu, tỉa cành cho cây. Ông còn cúi xuống nhặt cỏ dại xung quanh để tạo không gian thoáng đãng cho cây phát triển. Ông làm việc chăm chỉ, say mê đến nỗi có giọt mồ hôi rơi xuống cũng không hay biết. Ông coi công việc này là niềm vui nên vừa làm ông vừa thủ thỉ trò chuyện với các cây. Ông tâm sự với chúng rất nhiều chuyện, có lúc ông cười vang lên sảng khoái. Khuôn mặt ông lúc này hồng hào như một ông tiên, ông tiên hiền từ mang sự sống cho muôn loài.

Sau khi làm xong khu vườn, ông lấy chiếc khăn trên đầu xuống lau mồ hôi. Em chạy ra giúp ông cất đồ. Lúc này, ông mới thở phào nhẹ nhõm, thoải mái. Ông mỉm cười hạnh phúc ngắm nhìn thành quả lao động của mình. Khu vườn đẹp và thoáng mát hẳn lên. Chim chóc ở đâu kéo về hót líu lo...

Mỗi tuần ông chăm khu vườn vài lần như thế. Em biết ông yêu khu vườn lắm.

13 tháng 3 2018

1 MB: giới thiệu đối tượng miêu tả 
2 TB: * khu vườn nhà em đẹp lắm nhưng đẹp hơn cả là vào những ngày đẹp trời
* miêu tả quang cảnh bầu trời 
* miêu tả quang cảnh khu vườn  
‐ tả bao quát : khu vườn nhà e không rộng lắm nhưng 4 mùa cây cối đều xanh tốt um tùm, mà đặc biệt vào mùa hề cang tốt hơn. ‐ tả chi tiết: ngay từ khi bắt đầu có ý thức đầu tư vào làm vườn , bố em đã chia khu vườn ra làm 3 khu vực: khu 1 trồnng cây cảnh và hoa; khu 2 trồng cây ăn quả; khu 3 trồng rau,củ, quả 
+ khu 1 với đôi bàn tay khéo léo, tài hoa, cùng với sự chăm chỉ cần cù bố đã trồng được rất nhiều loài hoa loài cây đẹp _cây cảnh: lộc vừng, cây xanh , cây đào thế ﴾ miêu tả 2 cây cụ thể﴿ _cây hoa: hoa giẻ, hoa móng rồng, trên giàn thiên lí treo nhưng giỏ lan, hoa hồng,... Trong vườn có rất nhiều loài hoa vào những ngày hè chúng tạo ra mùi thơm quyến rũ không chỉ cho khu vườn mà cho cả làng  
+ khu 2:bên phải mảnh vườn này là khu vực trồng cây ăn quả  vdoài , nhãn,... chú ý miêu tả hoa , quả sai trĩu 
+ khu 3 : bên trái mảnh vườn là khu vực trông rau , củ , quả vdà lách, bắp cải,cà chua, cà tím,.....
‐ lợi ích của khu vườn 
* Âm thanh lao xao 
‐ mới sáng sớm em ra vườn đã thấy bạt ngàn ong bướm. chúng về đây để hút mật, đánh lộn nhau 
‐ chim chóc:chim vành khuyên, chim hoạ mi, chim sâu,.... ‐ gà mẹ 
+ gà con tất cả tạo nên 1 âm thanh lao xao 
3 KB
‐ tình cảm của em với khu vườn 
‐ hướng chăm sóc khu vườn cho tốt hơn 

CHÚC ÔNG HOK TỐT

13 tháng 3 2018

Chưa bước vào cổng tôi đã nhìn thấy ông nội tôi ở trong vườn, thế thì bà tôi đi chợ bán chè rồi. Tôi đẩy cổng vào:

- Ông ơi, cháu … Nhưng tôi liền im lặng, vì ông tôi có thói quen không muốn an quấy rầy khi làm vườn.

Trong vườn có bao nhiêu là cây, nào là thiên tuế, vạn tuế, dừa cảnh … và ông còn có một nhà kính để nuôi phong lan nữa. Tất cả đều xanh tốt, đều do đôi bàn tay ông tôi chăm sóc cả. Mỗi khi tỉa cây là ông lại khom người xuống, nhưng mặt thì hơn nghểnh lên để nhìn cho rõ mà tỉa bớt lá và tạo dáng cho cây. Rồi ông lại ngó bên này, ngó bên kia, tay ông cầm chiếc kéo tỉa cây như một người thợ cắt tóc tài ba. Đoạn ông lùi lại, ngửa người ra phía sau, tay chống vào hông ngắm lại cây vừa tỉa, nếu vừa ý ông gật gật cái đầu, nếu chưa ông sẽ đi ra chỗ để dụng cụ lấy mấy sợi dây thép để uốn lại dáng cây. Xong đâu đấy ông bắt sâu, xới đất và tưới nước. Ông lững thững bước vào phòng kính trồng phong lan. Ông múc nước trong bể đổ vào bình xịt, rồi xịt nước xung quanh các giỏ phong lan treo lơ lửng. Tôi nhớ ông bảo: “Lan là một loài hoa lấy chất dinh dưỡng từ không khí, ngấm qua rễ, thân và lá”. Rễ phong lan không sống được ở nơi ẩm ướt, nên ông tôi trồng lan trong những gáo dừa có đục lỗ xung quanh, bên trên rải một thứ gì xôm xốp. Khi xịt nước, ông tôi luôn đeo khẩu trang, đầu ngẩng lên xem kĩ từng kẽ lá. Kìa ông đã bỏ bình nước xuống.

Tôi reo to: “Cháu chào ông ạ”. Ông cất tiếng cười sảng khoái: “Thằng quỷ con của ông, cháu đấy ư!”. Hai ông cháu vui vẻ dắt nhau vào nhà, vừa lúc bà đi chợ về,

Tóm lại, hình ảnh ông nội yêu cây cối và say mê chăm sóc cây cối sẽ sống mãi trong lòng tôi.

29 tháng 12 2017

 Tả ông em đang chăm sóc cây - Tiếng Việt Lớp 5 - Bài tập Tiếng Việt Lớp 5 - Giải bài tập Tiếng Việt Lớp 5 | Lazi.vn - Cộng đồng Tri thức & Giáo dục

bn vào trang wed này nhé 

11 tháng 1 2018

thank you bạn nguyễn khánh linh nha

b) Thoạt nhìn có lẽ ít ai nghĩ ông tôi đã ngoài sáu mươi, vẫn bộ pijama cũ, lăm lăm chiếc kéo trong tay, ông chậm rãi bước ra vườn. Cái lưng hơi còng khom khom cúi xuống, ông bắt tay vào công việc của mình. Tỉa lá bắt sâu vẫn là những công việc ông yêu thích nhất. Tiếng kéo cắt lách cách vang lên. Một tay đỡ những chiếc lá úa vàng, một tay đưa thoăn thoắt chiếc kéo sắc bén, trông ông như người làm vườn chuyên nghiệp. Đôi mắt hơi nheo lại, cố tìm những gã sâu nào đó rồi nhanh chóng và chính xác ông tóm lấy nó. Gã sâu ấy có nguy trang khéo thế nào đi nữa thì vẫn không qua nổi mặt ông. Nâng chiếc bình ô roa, ông nhẹ nhàng đưa trên tay tưới cho những hàng cây xanh tốt, những khóm hoa muôn màu. Nước tuôn xuống như cơn mưa thu nhỏ. Cành lá vươn ra uống dòng nước trong vắt, mát lành để được tiếp thêm nguồn sinh khí mới. Trên cái trán đầy nếp nhăn đã lấm tấm những giọt mồ hôi nhưng hình như ông không cảm thấy mệt, vẫn cặm cụi với khu vườn, với niềm dam mê muôn thuở. Tưởng rằng đôi bàn tay to bè thô kệch của ông chỉ biết tia lá bắt sâu nhưng cây trong vườn có dáng đẹp cũng đều nhờ bàn tay ấy cả. Những ngón tay gân guốc, rắn chắc khéo éo nắn sửa từng cây thế vịn. Nắng lên cao, ông cũng đã thấm mệt. Tựa mình vào chiếc ghế mây, thưởng thức tách trà nóng, ông khẽ đẩy cặp kính lên ngắm lại “tác phẩm” của mình. Cơn gió thoảng qua, dịu mát như làm vơi đi mệt mỏi, chưa bao giờ ông ngắm “tác phẩm” lâu đến thế. vẻ tươi vui, hài lòng dần dần hiện lên trên khuôn mặt xương xương, rồi ông nở nụ cười mãn nguyện.

Dường như cái dáng gầy gầy cặm cụi với khu vườn của ông đã khắc sâu vào :rí nhớ tôi như một điều kì diệu. Mỗi lần xem ông chăm sóc khu vườn là một lần tôi được cảm nhận một lần ông được say mê với tuổi già.

a)Ko biết

4 tháng 1 2023

Non ⊂⊂☹←

4 tháng 1 2018

tả gì bây giờ

3 tháng 1 2018

Đoạn văn tham khảo

    Tả mẹ em đang nấu cơm

  Chủ nhật, em cùng mẹ chuẩn bị bữa cơm trưa cho gia đình. Hôm ấy, mẹ mặc một chiếc tạp dề màu xanh. Mẹ lấy đồ trong tủ lạnh ra rửa rồi gọt cắt nhanh thoăn thoắt. Chỉ một lát củ, quả đã biến thành những hình thù rất đẹp mắt và dễ thương. Sau khi chuẩn bị các nguyên liệu cho các món ăn, mẹ bắt tay vào nấu nướng. Mẹ bật bếp lên. Đầu tiên là mẹ chiên cá. Cá sôi xèo xèo trên bếp. Với đôi bàn tay nhỏ nhắn, mẹ lật cá qua lại, miếng cá vàng ươm tỏa mùi thơm phức. Tiếp theo là mẹ nấu canh, luộc rau, xào rau. Mẹ làm việc rất tập trung. Khuôn mặt mẹ đỏ hồng, rạng rỡ và tràn ngập niềm vui. Trán lấm tấm mồ hôi, mấy sợi tóc xoà xuống trông mẹ rất xinh. Các món ăn đã được nấu xong, mẹ nhanh nhẹn cho đồ ăn ra đĩa và trang trí thật đẹp mắt. Mùi thơm của các món ăn toả ra thơm phức làm cho cả nhà ai cũng thấy đói bụng. Cả nhà ngồi vào bàn ăn thưởng thức thành quả lao động của mẹ.



 

29 tháng 12 2019

Suốt những năm tháng qua, em từng ngày lớn khôn nên người. Từ lúc em mới chào đời đến bây giờ đã hơn mười năm rồi. Người đã nuôi nấng chăm sóc em suốt thời gian qua là mẹ em.

Mẹ em mang tên của một loài hoa vào ngày xuân, đó là hoa mai. Mẹ em năm nay đã ba mươi tám tuổi. Dáng người mẹ em đầy đặn và cân đối. Mẹ em có nước da trắng hồng. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan trông rất phúc hậu. Mái tóc mẹ đen mướt và mượt được chải rất gọn gàng. Đôi mắt đen láy tựa ánh sao trời. Cái mũi dọc dừa, nhìn kỹ trông mẹ như một quí bà sang trọng. Em rất thích cái miệng tươi cười của mẹ. Bàn tay gầy guộc, rám nắng, có những vết chai. Nhưng chính đôi bàn tay này mẹ đã chăm sóc cả gia đình em, chăm chút chị em em khôn lớn thành người.Mẹ là một người phụ nữ tuyệt vời. Dù hằng ngày rất bận bịu với công việc buôn bán nhưng mẹ vẫn chuẩn bị bữa ăn cho gia đình. Những buổi sáng cuối tuần, sau khi hoàn thành bài tập cô giao, em chạy xuống bếp thấy mẹ đang lúi húi làm bữa cơm trưa cho cả nhà. Bàn tay của mẹ thoăn thoắt như múa, như làm ảo thuật với các loại rau củ.

Mẹ em lần lượt chuẩn bị nguyên liệu cho món ăn. Sau khi chuẩn bị xong, mẹ em bật bếp lên rồi nấu canh, kho cá. Gương mặt của mẹ đã ửng hồng vì hơi lửa. Trên trán đã lấm tấm mồ hôi nhưng mẹ không để ý, vẫn luôn chăm chú với công việc. Nấu ăn dường như không bao giờ mẹ phải thử mà vẫn rất vừa miệng. Mẹ nhanh nhẹn cho thức ăn ra đĩa và trang trí sao cho đẹp mắt. Vừa bày thức ăn ra chiếc mâm bằng kim loại mẹ vừa giảng dạy cho em thế nào để mâm cơm gia đình được đẹp mắt và ngon miệng. Nhìn bữa cơm ngon lành, em thầm cảm ơn mẹ đã mang lại hạnh phúc cho gia đình.

Mỗi năm xuân sang, chúng em được thêm một tuổi, mẹ lại già thêm một chút. Nhưng đối với em mẹ vẫn là một người phụ nữ đảm dang, luôn ân cần bên con cái, mang lại niềm hạnh phúc cho gia đình. Em hứa với lòng mình sẽ cố gắng học thật tốt và giúp mẹ làm việc nhà, để đỡ đần cho mẹ lúc tuổi già, sức yếu cho mẹ bớt nhọc nhằn, sống lâu, hạnh phúc.

27 tháng 12 2019

Bố em đi làm suốt tuần nhưng vẫn tranh thủ những ngày nghỉ để trồng rau, chăm sóc vườn. Bố bảo đó là cái thú vui lành mạnh, tập thể dục nhẹ nhàng. Lao động trí óc ở công sở căng thẳng, bố em xem việc trồng cây là thú vui. Em sẽ giúp bố tưới nước và bắt sâu cho cải. Có luống rau sạch tự trồng, nhà em có rau ngon để ăn và có dịp để cả nhà vui vẻ lao động.

Mỗi ngày, dù rất bận rộn với công việc nhưng bố em vẫn luôn luôn dành thời gian để chăm sóc cho khu vườn nhỏ ở cạnh sân nhà em. Và em rất thích nhìn bố những lúc bố đứng ở giữa mảnh vườn ấy.

Mỗi lúc ra vườn, công việc đầu tiên của bố em đó chính là bắt sâu, tỉa cành. Tay bố khéo léo cầm một chiếc kéo, tỉa những chiếc lá cây bị sâu cuốn để cây có thể phát triển bình thường. Chiếc kéo trong tay bố thoăn thoắt cắt tỉa những chiếc lá vàng, những chiếc lá bị sâu. Những lúc đấy trông bố em như một người thợ làm vườn chuyên nghiệp. Rồi với bàn tay chắc nịch, rám nắng bố dùng chiếc cuốc để xới đất, tỉ mỉ nhặt hết những búi cỏ dại - loài cỏ gây hại cho sự phát triển của cây trồng. Dưới bàn tay khỏe khoắn và khéo léo của bố, chả mấy chốc khu vườn đã trở nên sạch sẽ hơn bao giờ hết. Rồi cũng với bàn tay ấy, bố nhẹ nhàng nâng chiếc ô roa, tưới những giọt nước mát lành cho những cây trồng. Những chậu cây được tắm mình dưới làn nước mát thỏa thích như muốn cùng nhau nô đùa, ca hát. Thêm vào đó, bố em còn rất khéo léo khi uốn tỉa những cành cây thành những dáng hình rất độc đáo, mỗi cây mỗi dáng vẻ thật thú vị. Lúc làm xong những công việc ấy cũng là lúc bố em đã thấm mệt, những giọt mồ hôi khẽ lăn nhẹ trên gương mặt của bố. Bố dùng tay lau đi những giọt mồ hôi và nhìn khu vườn - thành quả của bản thân rồi mỉm cười hạnh phúc.

Chăm sóc khu vườn là niềm đam mê, sở thích của bố em từ rất lâu rồi. Mỗi lần bố làm vườn em rất thích ngắm hình dáng của bố lúc ấy, nó gợi lên trong em tình yêu thương bố và yêu thương những gì bình dị trong cuộc sống quanh mình.

https://thuthuat.taimienphi.vn/ta-bo-em-dang-lam-vuon-48178n.aspx 

9 tháng 12 2018

Bóng mẹ in tròn trên thửa ruộng. Nó có lúc vỡ vụn ra, rồi thu lại, di chuyển từ đầu bờ này đến đầu bờ kia. Mẹ một tay cầm nắm mạ, taykia thao thóa đưa những rảnh mạ cắm xuống bùn thoan thoắt. Dáng mẹ gầy gầy xương xương nhưng có gì đó rất rắn chắc và khắc khổ. Thương mẹ biết bao nhiêu, mẹ ơi! Em thấy, trên đồng không mông quạnh, không có một bóng cây, bóng dâm nào cả. Chỉ có bùn đất bám vào đôi chân mẹ và mạ non xanh mơn mởn như đang cháy xém đi vì nắng. Mẹ vẫn cần cù , miệt mài để cấy những hàng mạ thẳng đều và trong mẹ mơ ước một mùa vàng bội thu, hạt gạo thơm ngon. Qua rặng tre dài, bóng mẹ chập chờn, mồ hôi ướt đẫm lưng áo, những giọt mồ hôi lăn xuống đôi má nóng hổi của mẹ ngày càng nhiều. Đôi mắt tinh nhanh của mẹ không hề bỏ sát bất kì một chỗ dày, chỗ mỏng nào. Tất cả những cây lúa tương lai đều thẳng tắp, trông thật đẹp. Một lát sau, như chừng đã làm xong công việc. Mẹ về nhà với một vẻ mệt mỏi nhưng tràn đầy hạnh phúc.

9 tháng 12 2018

Chủ nhật, em cùng mẹ chuẩn bị bữa cơm trưa cho gia đình. Hôm ấy, mẹ mặc một chiếc tạp dề màu xanh. Mẹ lấy đồ trong tủ lạnh ra rửa rồi gọt cắt nhanh thoăn thoắt. Chỉ một lát củ, quả đã biến thành những hình thù rất đẹp mắt và dễ thương. Sau khi chuẩn bị các nguyên liệu cho các món ăn, mẹ bắt tay vào nấu nướng. Mẹ bật bếp lên. Đầu tiên là mẹ chiên cá. Cá sôi xèo xèo trên bếp. Với đôi bàn tay nhỏ nhắn, mẹ lật cá qua lại, miếng cá vàng ươm tỏa mùi thơm phức. Tiếp theo là mẹ nấu canh, luộc rau, xào rau. Mẹ làm việc rất tập trung. Khuôn mặt mẹ đỏ hồng, rạng rỡ và tràn ngập niềm vui. Trán lấm tấm mồ hôi, mấy sợi tóc xoà xuống trông mẹ rất xinh. Các món ăn đã được nấu xong, mẹ nhanh nhẹn cho đồ ăn ra đĩa và trang trí thật đẹp mắt. Mùi thơm của các món ăn toả ra thơm phức làm cho cả nhà ai cũng thấy đói bụng. Cả nhà ngồi vào bàn ăn thưởng thức thành quả lao động của mẹ.