Viết đoạn văn (5 đến 7 câu) chủ đề tự chọn, trong đoạn văn có sử dụng từ “phò mã”, “ thịnh nộ” “độn thổ”.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo:
tôi là my,tôi sống trong một gia đình luôn coi trọng sự lịch sự nên tôi được bố mẹ dạy rất nhiều về lịch sự.Bố mẹ tôi lúc nào cũng đặt cho tôi bao điều lễ nghi.Tôi nghĩ rằng bố mẹ tôi muốn tôi trở thành một người chuẩn mực.Tôi luôn làm theo lời bố mẹ về lễ nghi nhưng thú thật tôi ko thể nào vui nổ khi tôi làm theo.Có lẽ tôi không được trở thành chính bản thân mình nẻn tôi cảm thấy thật khó chịu.Tôi luôn muốn chở nên thật tốt nhưng theo cách của tôi chứ ko phải là sự ép buộc và so sánh với người khác.tôi ko muốn bị đặt điều và tôi nhận ra không ai chên thế giới này giống ai cả
Bầu trời đầy sao, trong veo không gợn chút mây. Ở xa xa, dãy núi nhấp nhô như một dải băng tiếp giáp với đường chân trời (Câu so sánh). Gió từ cánh đồng cùng thổi vào làng mát rượi. Hương lúa mùa quyện vào gió tỏa ra khắp cánh đồng một mùi thơm thoang thoảng. Cảnh vật như được rót vào, chan chứa ánh trăng, lấp lánh vẻ đẹp của thiên nhiên diệu kỳ. Về khuya, mặt trăng lên cao. Không gian bát ngát ánh trăng vàng trong veo như màu nước trà nhạt, soi rõ từng tàu lá dừa chải tóc bên bờ ao. Tiếng côn trùng hoà tấu bản nhạc đồng quê rả rích. Dưới ánh trăng sáng tỏ, em cùng bạn bè nhảy múa thật vui. Đêm trăng hôm nay thật đẹp!
Hoa có sắc mà không có hương thì không phải hoa . Tại sao ư? Đóa hoa sinh ra không chỉ để phô diễn vẻ đẹp của bản thân mà còn phải tỏa hương làm đẹp cho đời . Con người cũng vậy , chỉ có vẻ đẹp bên ngoài thôi là chưa đủ cần phải rèn luyện trau dồi vẻ đẹp tâm hồn nữa mới vẹn toàn . Vì chỉ khi có một tâm hồn đẹp , lương thiện thì ắt hẳn những lời nói , hành động cũng luôn đầy thiện ý . Như vậy há chẳng phải là tỏa hương lan truyền những điều tốt đẹp đến mọi người sao ? . Nếu như chỉ có vẻ ngoài xinh đẹp thì suy cho cùng cũng chỉ là chiếc bình gốm xinh đẹp không thể dùng chỉ có thể đứng mãi trong tủ kính đóng kín mà thôi.
Câu hỏi tu từ :
Như vậy há chẳng phải là tỏa hương lan truyền những điều tốt đẹp đến mọi người sao ?
(tick đúng đi)
Em phải hiếu thảo ngoan ngoan với cha mẹ, phải chăm chỉ học tập và lãnh đạo nên người và xây dựng cho đất nước giàu lên
Trong một ngày thì cảnh bình lên có lẽ là cảnh đẹp nhất . Khi bình minh vừa rạng thì cũng là lúc mọi người bắt đầu một công việc của mình cũng như bắt đầu một ngày mới với những điều mới đang chờ đón họ. Từ phía xa xa , ông mặt trời mặc bộ xiêm y hoàng bào rực rỡ từ từ nhô lên với những ánh sáng lấp lánh tỏa ra khắp không gian.Trên trời những đám mây màu vàng nhạt dần dần trôi đi. Những chú gà trống oai phong như những chàng hiệp sĩ dạo lên những khúc kèn để đánh thức mọi người dậy : " Ò ... ó ..... o ......o......" từ xa vọng lại. Những chị gió thướt tha mang một luồng khí mát lạnh đến với quê hương vào buổi sáng sớm .Ngoài đồng đã có các bác nông dân đang gặt lúa . Khung cảnh đó thật yên bình và thật trong lành của quê hương tôi vào lúc bình minh.
- Phép so sánh trên thuộc lạo : so sánh ngang bằng.
Em tham khảo:
Bầu trời đầy sao, trong veo không gợn chút mây. Ở xa xa, dãy núi nhấp nhô như một dải băng tiếp giáp với đường chân trời (Câu so sánh). Gió từ cánh đồng cùng thổi vào làng mát rượi. Hương lúa mùa quyện vào gió tỏa ra khắp cánh đồng một mùi thơm thoang thoảng. Cảnh vật như được rót vào, chan chứa ánh trăng, lấp lánh vẻ đẹp của thiên nhiên diệu kỳ. Về khuya, mặt trăng lên cao. Không gian bát ngát ánh trăng vàng trong veo như màu nước trà nhạt, soi rõ từng tàu lá dừa chải tóc bên bờ ao. Tiếng côn trùng hoà tấu bản nhạc đồng quê rả rích. Dưới ánh trăng sáng tỏ, em cùng bạn bè nhảy múa thật vui. Đêm trăng hôm nay thật đẹp!
từ láy trong bài: xao xuyến
So sánh: Hoa rất giản đơn......xây nên tương lai
Thời tiết vào đông, bầu trời trở lên u ám, gió thổi mạnh mang theo những hơi lạnh run người. Tôi đang đi về trên con đường quen thuộc nhưng hôm nay sao xa quá. Cỏ cây bên đường cũng trở lên xơ xác. Tôi khó nhọc đạp từng bước nặng nề trên con xe đạp cọc cạch ngược chiều gió. Thời tiết mùa đông này thật khiến người ta chùn bước. Thế nên, tôi yêu mùa hè hơn. Mùa hè mùa tràn đầy hi vọng của tôi. Nghĩ thế, tôi liền lấy hết sức đạp thật nhanh về nhà, quên hết cái lạnh đang phải hứng chịu.
?