Tả về một chú thỏ trắng nhà em hoặc em bắt gặp hoặc xem trên tv
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Từ nhỏ đến giờ không biết bao nhiêu lần được ngắm trăng rồi nhưng có lẽ cái đêm trăng ấy, một đêm trăng ở đồng bằng quê nội đã để lại cho em một ấn tượng đẹp đến kì lạ. Mãi mãi em không bao giờ quên được. Đó là cái đêm trăng rằm tháng bảy mà bố mẹ cho em về quê dự lễ đáo tế của ông nội.
Ngay khi hoàng hôn vừa tắt, trên bầu trời bao la, hàng nghìn hàng vạn những ngôi sao nhấp nháy. Chỉ có ngôi sao chiều là sáng nhất, đứng kiêu hãnh một mình như một thiếu nữ đẹp giữa bức tranh trời thu. Màn đêm dần dần buông xuống. Mọi nhà trong xóm đã lên đèn từ bao giờ. Ngoài đồng, đom đóm lập lòe tưởng như muôn vàn những vì sao nhấp nháy cuối trời xa.
Chỉ ít phút sau, mặt trăng bắt đầu ló dạng. Lúc đầu, nó giống như một cái đèn lồng bị che khuất một nửa, mặt cắt nằm phía dưới, rồi từ từ nhô lên, tròn vành vạnh, lơ lửng giữa không trung, như một cái đèn lồng khổng lồ chiếu những ánh sáng vàng dịu xuống vạn vật. Em bước ra ngõ nhìn về phía trăng mọc. Một lúc sau, trăng gối đầu lên rặng cây lờ mờ ồ chân trời xa tít, để rồi sau đó lấp ló trên ngọn tre già. Bầu trội bây giờ trong vắt. Hàng trăm đốm sao rải rác trên nền trời lúc ẩn lúc hiện. Có lẽ trăng sáng quá làm cho chúng mờ đi chăng? Tuy vậy, em vẫn thấy chúng đẹp và đáng yêu, bởi chúng là những viên ngọc quý tỏa ánh sáng hiếm hoi cho những đêm vắng bóng chị Hằng Nga.
Bây giờ thì trăng đã lên cao tỏa ánh sáng dìu dịu, nhuộm một màu bạc khắp ruộng đồng, thôn xóm, làng mạc. Cạnh nhà Nội, dòng sông long lanh gợn sóng lăn tăn như hàng trăm con rồng nhỏ đang lươn múa. Và kia nữa, mái tôn của những ngôi nhà phía trái phản chiếu ánh trăng óng ánh. Ánh vàng còn phết lên những thảm cỏ xanh và vườn rau sau nhà tạo nên một mảng sáng nhờ nhờ, bàng bạc. Bóng nhà, bóng cây in rõ thành những vầng đen nhạt trên mặt đất. Thỉnh thoảng, gió hiu hiu thổi, cỏ cây lay động xào xạc. Những bóng đen của cây cối lắc lư, thay dạng đổi hình như những “bóng ma” chập chờn…
Trong xóm, hầu hết mọi nhà tụ họp ở ngoài sân. Người lớn thì hóng mát, ngắm trăng. Mấy chị thì đan võng, dệt chiếu, sàng gạo vừa cười vừa nói vui vẻ. Trẻ em nô đùa chạy nhảy khắp sân. Cả đến những chú chó cũng ra sân hóng gió hoặc ra đường nhìn trước, ngó sau rồi cất tiếng sủa vu vơ…
Ngoài đồng, quang cảnh thật vắng lặng, tĩnh mịch. Muôn vật say sứa tắm ánh trăng trong. Gió đồng lồng lộng thổi, thảm lúa xanh rập rờn, nhấp nhô như những làn sóng ngoài biển khơi. Nước bắt đầu lên trong các mương, rãnh chảy róc rách. Côn trùng đó đây cất tiếng kêu ra rả. cỏ cây ngoài vườn thầm thì nhỏ to. Càng về khuya, không gian càng tĩnh mịch. Vạn vật như đang say sưa trong giấc ngủ êm đềm. Chỉ duy có loài côn trùng vẫn ra rả hòa âm những khúc nhạc muôn thuở về đêm. Ánh trảng đẹp cùng hơi sương mát dịu ru ngủ muôn loài. Em trở vào nhà đánh một giấc ngon lành cho đến sáng. Khi em tỉnh giấc ánh trăng đã nhợt hẳn đi nhường chỗ cho ánh bình minh thức dậy. Mọi vật sau một đêm tĩnh dưỡng, nghỉ ngơi dưới ánh trăng dịu, giờ đây cũng đang bừng trỗi dậy, mình ngậm những giọt sương mai.
Đứng giữa đồng quê ngắm cảnh trăng đẹp và nghe khúc nhạc kì diệu của thiên nhiên, em cảm thấy tâm hồn mình lâng lâng. Tiếc là ngày kia em đã phải trở về thành phố rồi. Thôi, hẹn vầng trăng rằm nơi đồng nội một dịp khác nhé.
Đề 1:
Mở bài:
– Thời gian kể chuyện cho bố mẹ nghe (sau bữa cơm tối, trước khi đi ngủ hoặc lúc đang ngồi xem ti vi).
– Giới thiệu truyện mình sẽ kể (truyện biểu cảm, truyện cười hay cảm động).
Thân bài:
– Đưa ra thời gian, địa điểm chính xác câu chuyện em sắp kể (bao giờ, ở đâu).
– Những nhân vật trong câu chuyện là gi? Em có mặt trong đấy không hay chỉ chứng kiến và kể lại?
– Diễn biến của câu chuyện. Trong truyện có các tình tiết cảm động, vui, buồn hoặc gây cười hay không?
– Kết thúc câu chuyện em rút ra bài học gì? Em có suy nghĩ gì về câu chuyện đó không?
– Ghi lại thái độ của bố mẹ? Bố mẹ có lời khuyên gì hay không?
Kết bài:
– Không khí gia đình sau khi nghe câu chuyện em kể.
– Nêu cảm xúc và suy nghĩ của bạn thân.
Đề 2:
I. Mở bài
Giới thiệu về cảnh đẹp mà em định tả:
- Cảnh đẹp đó là cảnh nào, ở đâu?
- Nếu đó là một danh lam thắng cảnh nổi tiềng thì em đã đến đó trong dịp nào? Nếu đó là một cảnh đẹp của quê hương thì đó có phải là cảnh tiêu biểu của quê hương em không?
II. Thân bài
- Nếu đó là danh lam thắng cảnh:
- Vị trí địa lí của địa danh: Nơi đó nằm ở đâu, tỉnh nào? Là miền biển hay đồi núi, đồng bằng? Có thuận lợi cho việc đi lại không?
- Cảnh đẹp trên đường đi: cảnh thiên nhiên, con người cũng như sự biến đổi của cảnh vậy.
- Khung cảnh thiên nhiên nơi đó nhìn khái quát, tổng thể: từ xa đã thấy những ngôi nhà mái đỏ lấp ló dưới những tán cây kề trên biển xanh tít tắp / những hòn đảo lô nhô/ những ngọn núi xanh hùng vĩ,...Suy nghĩ, tình cảm của em về cảnh đẹp đó:đây là vùng biển / khu nghỉ mát đẹp nhất mà em từng đến, đọng lại trong em nhiều cảm xúc...
- Nếu đó là cảnh đẹp của quê hương em:
- Tả bao quát khung cảnh thiên nhiên.
- Tả cụ thể cảnh vật thiên nhiên: hình dáng, màu sắc, sự biến đổi của cảnh vật thiên nhiên (nếu có)
- Chẳng hạn: những ngọn núi được cây cối tươi xanh tô màu, (tả hình dáng, tư thế ngọn núi, tả cây cối, chim chóc,...) / nước biển ttrong xanh như màu ngọc bích (sự biến đổi của màu sắc nước biển trong ngày theo sự biến đổi của ánh sáng) / đồng lúa rập rờn tươi xanh,( tả những bông lúa trĩu nặng, lá lúa ngả vàng, tiếng chim tu hú...),...
- Suy nghĩ, tình cảm của em về cảnh đẹp đó: đây là vẻ đẹp bình dị của quê hương mà em gắn bó,...
III. Kết bài
Ý thức trách nhiệm của bản thân đối với việc giữ gìn và phát huy những giá trị của cảnh đẹp đất nước.
Sói mẹ và sói con có cùng vận tốc v = 2m/s nên sẽ gặp nhau ở giữa chặng đường.
Thời gian từ lúc bắt đầu chạy cho đến khi 2 mẹ con sói gặp nhau:
t = 200 : 2 = 100 giây
Trong 100 giây đó, thỏ chạy liên tục cho đến khi bị tóm (Ở giữa quảng đường)
Quảng đường thỏ chạy được là:
S = 100 x 3 = 300 m
Đáp số : 300 mét
Sói mẹ và sói con có cùng vận tốc v = 2m/s nên sẽ gặp nhau ở giữa chặng đường.
Thời gian từ lúc bắt đầu chạy cho đến khi 2 mẹ con sói gặp nhau:
t = 200 : 2 = 100 giây
Trong 100 giây đó, thỏ chạy liên tục cho đến khi bị tóm (Ở giữa quảng đường)
Quảng đường thỏ chạy được là:
S = 100 x 3 = 300 m
Đáp số : 300 mét
Bài toán trên chính là bài toán tìm quãng đường Thỏ đi được kể từ khi hai con Sói bắt đầu chạy đến lúc chúng gặp nhau.
Hai con sói gặp nhau sau khoảng thời gian là:
400 : (2 + 2) = 100 (giây)
Từ lúc bắt đầu chạy đến lúc bị bắt, Thỏ đã chạy được quãng đường dài là:
100 x 3 = 300 (m)
Sói mẹ và sói con có cùng vận tốc v = 2m/s nên sẽ gặp nhau ở giữa chặng đường.
Thời gian từ lúc bắt đầu chạy cho đến khi 2 mẹ con sói gặp nhau:
t = 200 : 2 = 100 giây
Trong 100 giây đó, thỏ chạy liên tục cho đến khi bị tóm (Ở giữa quảng đường)
Quảng đường thỏ chạy được là:
S = 100 x 3 = 300 m
Đáp số : 300 mét
Trên một con đường mòn nhỏ, có hai mẹ con nhà Sói đang đuổi một chú Thỏ ở giữa chúng. Khoảng cách giữa hai con sói là 400m và vận tốc của chúng đều là 2m/s. Khi hai còn sói bắt đầu chạy về phía nhau thì chú Thỏ đang từ chỗ Sói mẹ chạy lại phía Sói con với vận tốc 3m/s. Khi gặp Sói con thì lại lập tức quay đầu chạy về phía Sói mẹ.
Thỏ cứ chạy đi chạy lại như vậy cho đến khi hai mẹ con n
Trên một con đường mòn nhỏ, có hai mẹ con nhà Sói đang đuổi một chú Thỏ ở giữa chúng. Khoảng cách giữa hai con sói là 400m và vận tốc của chúng đều là 2m/s. Khi hai còn sói bắt đầu chạy về phía nhau thì chú Thỏ đang từ chỗ Sói mẹ chạy lại phía Sói con với vận tốc 3m/s. Khi gặp Sói con thì lại lập tức quay đầu chạy về phía Sói mẹ.
Thỏ cứ chạy đi chạy lại như vậy cho đến khi hai mẹ con nhà Sói gặp nhau. Và thế là Thỏ bị tóm gọn.
Hỏi từ lúc bắt đầu chạy đến lúc bị bắt, Thỏ đã chạy được bao nhiêu mét?
hà Sói gặp nhau. Và thế là Thỏ bị tóm gọn.
Hỏi từ lúc bắt đầu chạy đến lúc bị bắt, Thỏ đã chạy được bao nhiêu mét?
Chú Quân của em là bộ đội xe tăng, thuộc binh chủng Thiết giáp. Chú là tay pháo thủ cừ khôi của tổ xe tăng năm người. Mỗi kì nghỉ phép chú đều ghé thăm gia đình em.
Chú Quân hai mươi bốn tuổi, cái tuổi tươi tắn sung sức của một người lính. Chú nhập ngũ từ khi mười tám tuổi và vì yêu binh chủng Thiết giáp, chú tình nguyện gắn bó suốt đời với màu áo lính chiến xa. Chú Quân cao hơn bố em cả cái đầu, người chú vạm vỡ, cân đối, thể hình đẹp. Da chú rám nắng, một màu da nâu hồng khoẻ mạnh. Tóc chú đen nhánh, xoăn xoăn úp sát vào gáy như một chàng công tử quý tộc. Mái tóc bồng gợn sóng làm cho chú có vẻ lãng tử của một người lính: trái tim nhiệt huyết và nét phong trần nay đây, mai đó. Chú Quân có khuôn mặt chữ điền, trán cao, rộng. Đôi lông mày to, lan nhẹ đến cuối mắt làm cho đôi mắt sắc sảo của chú dịu dàng hẳn đi.
Chú Quân thường mặc quân phục màu xanh rêu, đội mũ cối bọc vải cùng màu, trước mũ có gắn ngôi sao vàng trên nền đỏ. Trông bộ quân phục, lồng ngực rộng của chú căng phồng dưới lớp áo lính. Tay chân chú to, rắn chắc, bắp thịt nổi cuồn cuộn.
Mỗi kì nghỉ, chú chỉ ở nhà em một ngày. Bố và chú vui vẻ hàn huyên đủ chuyện rồi chú khoác ba lô về thăm nội. Quê nội với dòng sông rộng, cánh đồng lộng gió giữ chú hết thời gian nghỉ còn lại. Ngày trả phép chú tạt qua nhà em, tay xách lỉnh kỉnh quà nội gửi ra cho gia đình em và cho đồng đội của chú. Làm xong nhiệm vụ chuyển quà, chú Quân hát vui vẻ: “Năm anh em trên một chiếc xe tăng...” rồi chào bố mẹ, xoa đầu em dặn: “Học ngoan nhá!”. Chú trở về đơn vị để đọng lại trong tâm hồn em câu chuyện lính tăng đậm đà tình cảm. Chú em hiền, vui tính và rất yêu nghiệp lính của mình.
Em rất yêu chú Quân. Có chú về, căn nhà nhỏ của gia đình em bận rộn và đầy ắp tiếng cười. Những câu chuyện chú kể rất hấp dẫn, lí thú, nghe hoài không chán. Em được mở mang thêm kiến thức và tình cảm chú cháu khăng khít, thân mật hơn. Chú Quân gieo vào lòng em tình yêu thương những người lính xe tăng nói riêng và bộ đội Bác Hồ nói chung.
i see very people. But people i is police
Her name is Tuan. He is tall and he very strong. He has a round face, born eyes , thin lips , small nose and he has short black hair
He very good . He protect the country .
i very police and i want is police
Tham khảo:
Nếu nhắc tới loài vật đáng yêu nhất em sẽ không ngần ngại mà nói rằng đó là con thỏ được bà em nhận nuôi cách đây không lâu. Đó là chú thỏ dễ thương nhất mà em từng gặp.
Bộ lông của chú có màu trắng muốt, mềm mại êm như tơ sờ vào rất thích tay. Thân hình chú nhỏ nhắn vừa với vòng ôm của em. Mới những ngày được nhận nuôi, chú vẫn rụt rè, sợ hãi với mọi người, duy chỉ có bà em là chú cứ quấn quýt mãi không rời. Lâu dần, chú quen với gia đình em, nên mỗi lần em bế chú không kháng cự mà còn thích thú. Đôi tai chú dài như muốn nghe ngóng mọi sự việc xung quanh, thêm nữa là tai chú cũng êm ái và mịn màng không thể rời tay. Đặc biệt nhất vẫn là đôi mắt màu đỏ như máu của chú, cứ nhìn vào ai là người đó không cầm lòng được mà muốn ôm ấp âu yếm. Chính vì vậy mà nhà em ai cũng yêu thích chú. Thỏ ăn rất nhiều, mỗi bữa phải mang vào chuồng một nắm có to xụ mà chú vẫn muốn ăn tiếp.
Em chỉ mong chú mỗi ngày một lớn nhanh khỏe mạnh để có thể sống mãi với gia đình em. Chú sẽ là niềm vui hàng ngày cho bà để bà thêm khỏe thêm vui._HT_Gia đình em giờ đã chuyển lên thành phố. Nơi đất chật, người đông, cũng chẳng còn diện tích trồng trọt, chăn nuôi lớn như ở quê nữa. Hồi ấy, nhà em có nuôi một đàn thỏ đáng yêu lắm, tới tận bây giờ em vẫn mong được mang theo một chú thỏ làm thú cưng của mình.
Ngày bố mới mang thỏ về, em thích thú lắm. Trước giờ chỉ được thấy thỏ qua TV hay sách báo, nay lại được nhìn tận mắt và vuốt ve chúng. Chao ôi! Nó mới đáng yêu làm sao! Nhìn xa nó như một cục bông gòn trắng muốt màu tuyết. Vì là thỏ giống nên nó cũng chưa to, chưa già lắm. Chú nặng chừng 1 kg thôi. Lớp lông dày, trắng lúc nào cũng mượt như tơ. Em thích được ôm chú thỏ vào lòng, vuốt ve bộ lông mềm ấy như đang ôm một con thú bông vậy đó. Đôi mắt thỏ to, tròn không đen nhánh mà hồng nhạt. Em ngây ngô cứ ngỡ đó là Thỏ Ngọc của Hằng Nga. Mũi chú lúc nào cũng ươn ướt như người bị cảm. Hai tai dài, to lúc nào cũng vểnh lên như muốn nghe ngóng tất cả mọi điều. Bốn chân thỏ được đệm thịt với những móng vuốt sắc nhọn như một vũ khí bảo vệ đặc biệt của loài thỏ. Nếu quan sát kĩ, dễ dàng thấy đuôi thỏ ngắn, bé xinh như viên bông ngộ nghĩnh. Thỏ được nuôi trong một lồng sắt, treo cao hơn mặt đất chừng 50 phân. Mỗi lần tới ngắm thỏ, đứng hồi lâu lại chẳng muốn dời.
Thỏ đặc biệt rất kị nước. Món ăn khoái khẩu của nó chính là những củ cà rốt và cỏ xanh. Em thường cầm cà rốt, giơ vào lồng để chú rướn mình ra đón lấy. Nhìn thỏ gặm cà rốt trông ngon lành lắm, khoảnh khắc ấy chỉ muốn cầm máy ảnh để ghi lại. Những lúc đói, thỏ ta thường chạy quanh chuồng như ra tín hiệu để con người mang thức ăn tới. Lúc ấy, em lại lon ton mang rổ rau xanh ra vừa chơi vừa cho thỏ ăn. Những lúc thích thú, em lại mở lồng bắt thỏ ra mà ôn mà vuốt. Chú thỏ ngoan lòng, như hiểu được con người mà cuộn tròn trong lòng em, đầu dụi dụi vào cánh tay em như một đứa trẻ nũng nịu đòi nựng yêu.
Những ngày tháng vuốt ve thỏ, cho thỏ ăn mỗi khi em rảnh rỗi có lẽ sẽ chỉ còn trong kí ức. Chú thỏ năm ấy – chú thỏ đáng yêu! Em vẫn luôn hi vọng một ngày không xa, một chú thỏ lại đến với nhà em, lại chơi đùa cùng với tuổi thơ em.