TRUYỆN THẠCH TƯỚNG QUÂN Đời Hùng Vương, ở làng Yên Việt có hai vợ chồng hiếm hoi. Một hôm, người chồng lên núi, được thần Núi (Sơn thần nhạc phủ) báo mộng cho đá đất làm con(do mẹ đá thụ thai đã ba năm). Một hôm bỗng có tiếng sét ầm ầm nổ, phiến đá trong ao nhà họ tự nhiên nứt ra, xuất hiện một em bé bụ bẫm, kháu khỉnh. Hai vợ chồng đưa về nuôi. Đứa bé lên bảy vẫn chưa biết nói. Bấy giờ có năm mươi vạn quân Man cầm đầu là lục Đinh thần tướng sang chiếm nước ta, thế rất dữ dội. Vua Hùng được thần mách, sai “xá nhân” đến Yên Việt cầu tài. Lúc đó, em bé đang nằm trên giường. Người bố vỗ vào em nói: “Nước nhà có giặc vua sai xá nhân đi tìm, sao không dậy giúp nước còn ngủ mãi ư?”. Thạch tướng (đứa bé) nghe nói, bèn đứng dậy mời xá nhân vào, rồi bảo về nói với vua làm cho một voi đá cao mười trượng cùng lá cờ thiên đế, sẽ dẹp xong giặc. Vua cũng sai thợ đá tạc như lời yêu cầu. Được voi và cờ, em bé vươn cao mười trượng, mặt đỏ như mặt trời mọc, nhảy lên voi cầm cờ có quân sĩ theo sau. Quân Man hồn kinh phách tán, xô nhau chạy trốn, tướng của chúng bị giết tại trận. Thắng trận, Thạch Tướng Quân trở về làng rồi cưỡi voi lên trời. (Theo Cao Huy Đỉnh, Người anh hùng làng Dóng) 1.truyện được viết theo thể loại nào?chỉ ra đặc điểm của thể loại được thể hiện qua truyện. 2.tìm 1 thành ngữ có trong văn bản và giải nghĩa thành ngữ đó trong truyện em ấn tượng nhất chi tiết kì ảo nào?hãy trình bày chi tiết đó bằng đoạn văn từ 3-5 câu
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong các câu a, b, c dưới đều là những câu trần thuật nhưng nó còn có tác dụng kể, tả về nhân vật.
- Các nhân vật phụ được giới thiệu trước, sau đó mới nói đến nhân vật chính.
+ Các nhân vật chính: Gióng, Sơn Tinh Thủy Tinh, em bé thông minh.
+ Các nhân vật phụ: hai vợ chồng ông lão sinh ra cậu bé làng Gióng, Hùng Vương và Mị Nương, Viên quan đi tìm người tài giỏi.
Cụm danh từ: đời Hùng Vương thứ sáu, hai vợ chồng ông lão chăm chỉ, một vết chân rất ta,mười hai tháng sau, một cậu bé mặt mũi rất khôi ngô
Cụm tính từ: có tiếng là phúc đức, thua kém bao nhiêu
Cụm động từ: ao ước có một đứa con, liền đặt bàn chân mình lên, mừng lắm
Chỉ làm theo cảm quan của mình, không chắc 100%, mong bạn k <3
“Tục truyền đời Hùng Vương thứ sáu, ở làng Gióng có hai vợ chồng ông lão chăm chỉ làm ăn và có tiếng là phúc đức. Hai ông bà ao ước có một đứa con. Một hôm bà ra đồng trông thấy một vết chân rất to, liền đặt bàn chân mình lên ướm thử để xem kém thua bao nhiêu. Không ngờ về nhà bà thụ thai và mười hai tháng sau sinh một cậu bé mặt mũi rất khôi ngô. Hai vợ chồng mừng lắm. Nhưng lạ thay! Đứa trẻ cho đến khi lên ba vẫn không biết nói, biết cười, cũng chẳng biết đi, cứ đặt đâu thì nằm đấy…
- Đoạn văn trên trích từ văn bản "Sự tích Thánh Gióng". Văn bản này thuộc thể loại truyện dân gian, có phương thức biểu đạt chính là tự sự.
- Trong câu "Tục truyền đời Hùng Vương thứ sáu, ở làng Gióng có hai vợ chồng ông lão chăm chỉ làm ăn và có tiếng là phúc đức", các từ có cấu tạo như sau:
- "Tục truyền": từ láy
- "Hùng Vương thứ sáu": cụm danh từ
- "làng Gióng": danh từ riêng
- "hai vợ chồng ông lão": cụm danh từ
- "chăm chỉ làm ăn": cụm tính từ
- "có tiếng là phúc đức": cụm danh từ
- Đoạn văn trên kể về sự việc hai vợ chồng ông lão chăm chỉ làm ăn và có tiếng là phúc đức, nhưng không có con. Một hôm bà ra đồng trông thấy một vết chân rất to, liền đặt bàn chân mình lên ướm thử để xem kém thua bao nhiêu. Không ngờ về nhà bà thụ thai và mười hai tháng sau sinh một cậu bé mặt mũi rất khôi ngô. Hai vợ chồng mừng lắm. Nhưng lạ thay! Đứa trẻ cho đến khi lên ba vẫn không biết nói, biết cười, cũng chẳng biết đi, cứ đặt đâu thì nằm đấy.
- Các từ mượn trong đoạn văn trên là:
- "Tục truyền": từ mượn Hán Việt
- "Hùng Vương": từ mượn Hán Việt
- "làng Gióng": từ mượn Hán Việt
- "chăm chỉ": từ mượn Hán Việt
- "làm ăn": từ mượn Hán Việt
- "phúc đức": từ mượn Hán Việt