K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

21 tháng 3 2022

Làng Viêm Xá từ lâu vẫn lưu truyền một giai thoại, để tưởng nhớ về vị Vua Bà người sản sinh ra hình thức sinh hoạt văn hóa dân ca quan họ nổi tiếng. Bà Nguyễn Thị Chanh, 67 tuổi, là người trông coi đền Vua Bà  hơn 7 năm nay kể lại: Vua Bà là con gái Hùng Vương đời thứ 6, là người văn võ toàn tài, đức độ được nhiều người quý trọng, khen ngợi. Đến tuổi cập kê mặc dù được nhiều chàng trai đến cầu hôn nhưng bà không nhận lời một ai. Nhà Vua tổ chức kén Phò mã cho Công chúa bằng thể lệ cướp cầu, nhưng người cướp được cầu là chàng trai bà không ưng ý vì có tài mà không có đức. Theo lệnh Vua cha, Công chúa phải lấy người cướp được cầu vì lời Hoàng thượng ban ra không được phép trái lệnh. Trước khi đồng ý tổ chức lễ thành hôn, Công chúa xin Vua cha đi du xuân, trong đoàn có 49 người cả nam, nữ và 3 quả cầu. Nhưng chưa đi khỏi kinh thành được bao xa thì bỗng gặp một cơn phong vũ cuốn cả đoàn người cùng 3 quả cầu tới một vùng đất hoang vu đầy rẫy thú dữ. Nơi đây là một rừng lim đại ngàn. Từ đó Công chúa quyết định ở lại vùng đất này, hướng dẫn mọi người khai khẩn hoang hóa, lập nên đồng ruộng, dựng vợ gả chồng cho họ rồi lập ấp xây làng và tổ chức lao động sản xuất. Bà còn hướng dẫn dân làng trồng dâu nuôi tằm, ươm tơ dệt lụa, trồng mía ép mật và cấy lúa nước. Bà cho lập kho quân trang giúp Vua cha đánh giặc cứu nước, giúp đỡ dân lành lúc hoạn nan…  

Đền thờ Vua Bà.

Đặc biệt, bà còn sáng tác các bài ca dao, dân ca, chọn nam thanh nữ tú rồi dạy hát cho họ, tổ chức các trò vui chơi giải trí. Các bài hát thường gắn liền với cuộc sống và sinh hoạt hàng ngày rất gần gũi nhưng cũng yêu cầu chuẩn mực rất cao khi hát. Sau khi bà mất, dân làng tưởng nhớ công ơn bà nên tổ chức lễ cầu tài - cầu lộc, cầu cho dân làng làm ăn phát đạt hay còn gọi là lễ “cầu vui” vào ngày 6-2 (âm lịch) hàng năm. Thông thường ngày mồng 5, dân làng làm lễ mở cửa đền. Sáng mồng 6 tổ chức chính hội, dân làng tổ chức lễ tế thần, trong nghi lễ có hát quan họ là các bài hát do Vua Bà sáng tác. Trong sinh hoạt văn hóa quan họ của lễ hội có năm hoạt động: Dân ca quan họ; Tục kết bạn quan họ; Văn hóa hành vi quan họ; Tín ngưỡng quan họ; Tiếp theo là lễ rước kiệu Vua Bà quanh làng, tượng trưng cho ngày Vua Bà du ngoạn đặt chân lên đất Viêm Xá, trong hội còn có đấu vật, cướp cầu… Bà Chanh cho biết, những năm hạn hán mất mùa bà con trong làng lại tổ chức làm lễ thắp hương cầu mưa thuận gió hòa... Những hoạt động lễ hội truyền thống thể hiện đạo lý “uống nước nhớ nguồn”.  Nhiều người kể lại, đền Vua Bà ngày xưa quay ra hướng sông Cầu, cảnh vật một vùng mênh mông sông nước đẹp say lòng người. Địa hình bằng phẳng nhìn bao quát cả một vùng rộng lớn bao la nên những làn điệu dân ca quan họ cũng vì thế mà nhẹ nhàng, đằm thắm. Sau này, vì nhiều lý do khi tu sửa đền đã chuyển hướng ngược lại.  

 

Bà Nguyễn Thị Chanh người trông coi đền say sưa kể về sự tích Vua Bà.

Nghệ nhân quan họ làng Diềm… Về với làng Viêm Xá những ngày này, chúng tôi có dịp ghé thăm “ngôi nhà quan họ” hay còn gọi là nhà để họp hành, kết nghĩa của các liền anh, liền chị chơi quan họ, là “ngôi nhà văn hóa” duy nhất còn lại của làng. Ngôi nhà nhỏ ba gian, đồ vật trong nhà tuy đơn sơ nhưng toát lên cái hồn của quan họ, các vật dụng chủ yếu bằng gỗ, chạm khắc mang dấu ấn riêng. Cụ Ngô Thị Khu năm nay đã 93 tuổi, nhưng vẫn rất minh mẫn, kể: “Nhà tôi có hơn 4 đời theo quan họ, hát quan họ là cuộc sống rồi, nó ăn sâu vào máu chúng tôi nên khi nghe nói tới quan họ là chúng tôi như khỏe ra lại muốn hát ngay được”. Ngày xưa ở đây những ngôi nhà quan họ như vậy tồn tại khoảng 20 nhà, nhưng bây giờ chỉ còn mỗi nhà tôi. Trước chúng tôi chơi quan họ nghiêm túc lắm, một bên các anh một bên các chị đứng hát đối với nhau, đến lúc mời cơm mới xin ra về. Người hát đối không phân biệt tuổi tác đều phải gọi là anh hai, chị hai và chỉ gọi tới anh năm thôi, mà không bao giờ được gọi là anh nhất hay anh sáu đâu. Dù bên ngoài người chơi quan họ là bác, là ông của mình hay nhỏ tuổi như cháu tôi đều được tôn trọng gọi là anh, chị. Cụ Khu vừa nói vừa mời chúng tôi sang nhà cụ Ngô Thị Nhị, năm nay 91 tuổi là nghệ nhân cùng thời với nhau cùng kể về những chuyện ở đền Vua Bà cho chúng tôi nghe. Ngồi quây quần quanh hai nghệ nhân không chỉ có tôi mà còn nhiều thế hệ khác nghe cụ kể về văn hóa quan họ. “Quan họ là cuộc sống thường ngày rồi con cháu trong nhà, ai ai cũng biết hát, hát rất hay. Vì ngày xưa các cụ dạy nghiêm lắm, sai đâu các cụ chỉnh ngay, bây giờ quan ho “tam sao thất bản” nhiều rồi, những điệu dân ca cổ khó hát hơn nên khi dạy là phải chỉnh sửa cho các cháu cẩn thận”, cụ Nhị kể. Chúng tôi may mắn được gặp anh Nguyễn Văn Xô, con trai thứ năm của cụ Nhi. Anh kể, ngày trước anh cùng em gái út là Nguyễn Thị Viết mê quan họ lắm: “Hai anh em tôi nhỏ nhất đội quan họ lúc đó tôi 7 tuổi còn em gái tôi 5 tuổi, theo mẹ đi hát quan họ khi chưa biết mặt chữ”. Nhưng lạ lắm tối nào cũng đi theo nhưng không bao giờ buồn ngủ mà các ông, bà hát câu nào anh em tôi hát theo câu đó. Chơi quan họ thì đêm nào cũng khua lắm mới về, có hôm gà gáy canh năm mới về nhà bố giận mẹ, bố đóng cửa không cho ba mẹ con tôi vào nhà. Vậy nhưng khi thấy chúng tôi kêu bố thương lại mở cửa. Vì theo mẹ lúc bé nghe hát nên sau này khi lên 8 tuổi, tôi và em gái hát được nhiều bài lắm. Cả đội quan họ chỉ có 2 anh em tôi là bé nhất có nhiều cụ gần 70, 80 tuổi. Mỗi khi huyện, tỉnh có hội là anh em tôi cùng đoàn đi hát, đó là những kỷ niệm không bao giờ quên…

22 tháng 3 2022

Tương truyền, Vua Bà vốn là con gái  Hùng Vương thứ 6, tên là Nhữ Nương, nhan sắc tuyệt trần. Đến tuổi cập kê, nhà vua mở hội cướp cầu kén rể. Do không bằng lòng với sự sắp đặt may rủi của vua cha, nàng đã cùng một số cung nữ đi trốn. Ra khỏi kinh thành chưa lâu thì gặp một trận cuồng phong cuốn tất cả lên trời rồi giáng xuống bên bờ sông Cầu. Tại đây, nàng lập nên ấp Viêm Hưng (tức là Viêm Xá ngày nay), dạy dân trồng lúa, trồng dâu nuôi tằm, ươm tơ dệt vải. Trong quá trình lao động đấu tranh chống thiên nhiên, bà đã sáng tác các bài hát để ca ngợi cuộc sống lao động, tình yêu quê hương và đôi lứa [4].

Theo thuyết này thì nàng Nhữ Nương được là xem Thủy tổ Quan họ. Tuy nhiên Nhữ Nương chỉ là công chúa chứ không phải là vợ vua (tức Vua Bà). Trên bài vị đặt ở hậu cung của đền Vua Bà còn ghi rõ vương hiệu của bà là “Nhữ Vương” và “Nam Hải Đại Vương”. Nghĩa là nữ vương này đến từ phía nam, còn vua Hùng xưa nay luôn đóng đô ở phía bắc. Từ đó có thể đi đến khảng định con gái vua Hùng không phải là Vua Bà được thờ ở làng Diềm.

từng này thui nghen

22 tháng 3 2022

đang cần gấp mọi người làm nhanh lên nhớ

28 tháng 3 2022

ae trả lời đi đang cần gấp

có một phụ nữ vừa mất con trai, bà tìm đến một nhà hiền triết và nói: “có lời cầu nguyện nào mà ông biết có thể đem con trai tôi sống lại?” nhà hiền triết bảo: “hãy đem về đây cho ta một hạt giống cây mù tạt được trồng từ gia đình nào chưa từng bao giờ biết đến đau khổ”. người phụ nữ ngay lập tức lên đường đi tìm hạt giống thần kỳ. đầu tiên bà đến gõ cửa...
Đọc tiếp

có một phụ nữ vừa mất con trai, bà tìm đến một nhà hiền triết và nói: “có lời cầu nguyện nào mà ông biết có thể đem con trai tôi sống lại?” nhà hiền triết bảo: “hãy đem về đây cho ta một hạt giống cây mù tạt được trồng từ gia đình nào chưa từng bao giờ biết đến đau khổ”. người phụ nữ ngay lập tức lên đường đi tìm hạt giống thần kỳ. đầu tiên bà đến gõ cửa một ngôi nhà lớn sang trọng và hỏi: “tôi đang tìm hạt giống cây mù tạt từ gia đình chưa bao giờ biết đến đau khổ, có phải nơi này không?” họ trả lời bà đã đến nhầm chỗ và bắt đầu kể những tai họa đã xảy đến với gia đình họ. bà ngồi lại an ủi họ rối tiếp tục lên đường đi tìm hạt giống thần kỳ. nhưng bất cứ nơi nào bà ghé vào, dù ở những ngôi nhà tồi tàn hay sang trọng, bà đều được nghe những chuyện đau buồn này đến chuyện bất hạnh khác. bà trở nên quan tâm và rất muốn chia sẻ nỗi buồn của người khác đến nỗi bà đã quên đi nỗi buồn của chính bà và quên câu hỏi về hạt giống cây mù tạt thần kỳ mà bà tìm kiếm. thế đó, cách quên đi nỗi buồn của chính mình tốt nhất là hãy chia sẻ với những người khác, bạn sẽ thấy được sự cảm thông và nỗi buồn của chính mình cũng được tan biến đi. hãy quên đi nỗi buồn, bạn nhé!  4. thông điệp nào của văn bản trên để lại cho anh ( chị) nhiều suy nghĩ nhất ?(1,0 điểm)

0
có một phụ nữ vừa mất con trai, bà tìm đến một nhà hiền triết và nói: “có lời cầu nguyện nào mà ông biết có thể đem con trai tôi sống lại?” nhà hiền triết bảo: “hãy đem về đây cho ta một hạt giống cây mù tạt được trồng từ gia đình nào chưa từng bao giờ biết đến đau khổ”. người phụ nữ ngay lập tức lên đường đi tìm hạt giống thần kỳ. đầu tiên bà đến gõ cửa...
Đọc tiếp

có một phụ nữ vừa mất con trai, bà tìm đến một nhà hiền triết và nói: “có lời cầu nguyện nào mà ông biết có thể đem con trai tôi sống lại?” nhà hiền triết bảo: “hãy đem về đây cho ta một hạt giống cây mù tạt được trồng từ gia đình nào chưa từng bao giờ biết đến đau khổ”. người phụ nữ ngay lập tức lên đường đi tìm hạt giống thần kỳ. đầu tiên bà đến gõ cửa một ngôi nhà lớn sang trọng và hỏi: “tôi đang tìm hạt giống cây mù tạt từ gia đình chưa bao giờ biết đến đau khổ, có phải nơi này không?” họ trả lời bà đã đến nhầm chỗ và bắt đầu kể những tai họa đã xảy đến với gia đình họ. bà ngồi lại an ủi họ rối tiếp tục lên đường đi tìm hạt giống thần kỳ. nhưng bất cứ nơi nào bà ghé vào, dù ở những ngôi nhà tồi tàn hay sang trọng, bà đều được nghe những chuyện đau buồn này đến chuyện bất hạnh khác. bà trở nên quan tâm và rất muốn chia sẻ nỗi buồn của người khác đến nỗi bà đã quên đi nỗi buồn của chính bà và quên câu hỏi về hạt giống cây mù tạt thần kỳ mà bà tìm kiếm. thế đó, cách quên đi nỗi buồn của chính mình tốt nhất là hãy chia sẻ với những người khác, bạn sẽ thấy được sự cảm thông và nỗi buồn của chính mình cũng được tan biến đi. hãy quên đi nỗi buồn, bạn nhé! 1. xác định phong cách ngôn ngữ và phương thức biểu đạt của văn bản trên?(0.5 điểm) 2. anh (chị) hiểu như thế nào về hình ảnh hạt giống cây mù tạttrong câu văn “hãy đem về đây cho ta một hạt giống cây mù tạt được trồng từ gia đình nào chưa từng bao giờ biết đến đau khổ“.(0.75 điểm) 3. anh (chị) hiểu như thế nào về câu “ bất cứ nơi nào bà ghé vào, dù ở những ngôi nhà tồi tàn hay sang trọng, bà đều được nghe những chuyện đau buồn này đến chuyện bất hạnh khác”.(0,75 điểm) 4. thông điệp nào của văn bản trên để lại cho anh ( chị) nhiều suy nghĩ nhất ?(1,0 điểm)

0
25 tháng 9 2019

Chọn đáp án B

7 tháng 4 2019

Chọn đáp án B.

29 tháng 8 2019

Chọn B.

2 tháng 7 2016

Trí thông của con người giúp con người có thể giải quyết được những công việc khó mà người bình thường không thể làm được. Người có trí thông minh phải đi kèm với tư cách đạo đức tốt thì mới có ích cho xã hội. Trong truyện dân gian nhân dân ta đã kể ra rất nhiều người thông minh, trong đó có truyện Em bé thông minh.

Thuở đó đất nước đang đứng trước nguy cơ bị xâm lược, quân giặc tứ phía đang chờ cơ hội để tiến quân vào nước ta. Trong triều đình vua tôi lo lắng, vua bèn sai viên quan đi khắp nơi để tìm người tài giỏi về giúp nước. Viên quan đi thật nhiều nơi, đến nhiều chỗ, đến đâu cũng ra những câu đố oái ăm để hỏi mọi người. Thế nhưng viên qua thấy vẫn chưa có người nào thông minh, lỗi lạc.

Một hôm, viên quan cưỡi ngựa đi qua một cánh đồng làng, chợt thấy bên đường có hai cha con nhà nọ đang cày ruộng. Quan bèn dừng lại hỏi:

- Này, lão kia! Trâu của lão cày một ngày được mấy đường? Câu hỏi thật khó nên người cha chỉ biết ngẩn ra, chưa tìm được cau trả lời cho viên quan. Thấy thế, đứa con chừng bảy, tám tuổi nhanh miệng hỏi lại quan rằng:

- Thế xin hỏi lại ông câu này đã. Ông cho tôi biết ngựa của ông đi một ngày được mấy bước thì tôi sẽ cho ông hay trâu của cha tôi cày một ngày được mấy đường.

Viên quan nghe cậu bé hỏi vậy thì há hốc mồm sửng sốt, viên quan thể hiện rõ sự vui mừng trên nét mặt. Quan thầm nghĩ, nhất định nhân tài có ở đây rồi, ta phải đi tìm đâu cho tốn công sức. Quan bèn hỏi tên, quê quán của hai cha con rồi một mạch về tâu vua.

Khi về đến triều đình, tên quan đến thẳng gặp vua, kể lại đâu đuôi câu chuyện và khẳng định cậu bé đó là nhân tài của đất nước. Nghe chuyện, vua mừng lắm. Nhưng, để biết chính xác hơn, vua cho thử tài một lần nữa. Vua sai ban cho làng có em bé ở ba thúng gạo nếp với ba con trâu đực, ra lệnh nuôi làm sao cho ba con trâu đực ấy đẻ thành chín con, hẹn năm sau phải nộp đủ, nếu không thì cả làng bị tội.

Được lộc vua ban nhưng cả làng đều lo lắng. Bao nhiêu cuộc họp làng, bao nhiêu lời bàn ra tán vào nhưng vẫn chưa tìm được cách giải quyết. Mọi người đều lo cho tai họa sắp tới, không ai có ý kiến động chạm đến lộc vua ban. Việc đến tai em bé con người dân cày, em liền bảo cha:

- Chả mấy khi được lộc vua ban, cha cứ thưa với làng giết thịt hai con trâu nấu thúng gạo nếp để dân làng ăn một bữa cho sướng miệng. Còn một trâu, một thúng gạo, ta xin làng làm tổn phí cho cha con mình trẩy kinh lo liệu việc này.

- Đã ăn thịt trâu còn lo liệu thế nào? Mày đừng có bày dại mà bay mất đầu, con ạ!

- Cha cứ mặc con lo liệu, liệu thế nào cũng xong xuôi mọi chuyện.

Nghe đứa con vừa cười vừa khăng khăng nói, người cha cũng đành liều ra đình trình bày ý kiến với dân làng. Mọi người nghe nói đều sứng sốt, không ai giám tin vào điều đó. Nhưng bàn đi bàn lại không tìm ra cách giải quyết, đến nước cùng, họ mới chịu nghe theo. Nhưng do vẫn lo lắng, dân làng đã bắt cha con phải làm giấy cam đoan, rồi mới dám ngả trâu đánh chén.

Sau đó mấy hôm, hai cho con lên đường vào kinh thành. Đến hoàng cung, người con bảo cho đứng đợi ở ngoài còn mình thì lẻn vào sân rồng khóc nức nở. Nghe thấy tiếng trẻ con khóc, vua sai lính đưa em bé vào, phán hỏi:

- Thằng bé kia, có việc gì? Sao lại đến đây mà khóc ầm ĩ, làm kinh động đến ta?

Nhìn thấy vua, em bé tỏ vẻ thích thú, vì lần đầu tiên em bé nhìn thấy vị vua, đang ngồi trên ngai vàng oai phong đến thế. Em bé cười một nụ cười hồn nhiên vui sướng.

Khi được vua hỏi em bé vờ vĩnh đáp rằng:

- Tâu đức vua, mẹ con chết sớm mà cha con thì không chịu đẻ em bé để chơi với con, cho nên con khóc. Dám mong đức vua phán để cha con chịu đẻ em cho con chơi.

Nghe nói, vua và các quan đều bật cười. Vua lại phán:

- Mày muốn có com thì phải kiếm vợ khác cho cha mày, chứ cha mày là giống đực sao mà đẻ được.

Em bé như mở cờ trong bụng. Em đáp:

- Thế sao làng của con lại bị lệnh trên bắt nuôi ba con trâu đực cho đẻ thành chín con để nộp đức vua? Giống đực thì làm sao mà đẻ được ạ!

Vua cười bảo:

- Ta thử đấy thôi! Thế làng chúng mày không biết đem trâu ấy ra giết thịt mà ăn với nhau à?

Em bé tươi tỉnh đáp:

- Tâu đức vua, làng chúng con sau khi nhận được trâu và gạo nếp, biết là lộc vua ban, cho nên đã làm cỗ ăn mừng với nhau rồi.

Trước cách ứng xử nhanh trí của em bé, cả vua và các quan đều trầm trồ thán phục về tài nghệ của em bé. Nhưng vua còn muốn thử em một lần nữa. Qua hôm sau, khi hai cha con đang ăn cơm ở công quán, bỗng có sứ nhà vua mang đến một con chim sẻ, với lệnh bắt họ phải dọn thành ba cỗ thức ăn. Sau một phút suy nghĩ, em bé cười lên một tiếng lớn. Em chạy đi tìm một cái kím may rồi đưa cho sứ giả, bảo rằng:

- Ông cầm lấy cái này về tâu đức vua xin rèn cho tôi thành một con dao để xẻ thịt chim.

Sứ giả về tâu vua, vua thán phục tài trí của cậu bé rồi lập tức cho gọi ca hai cha con vào, ban thưởng rất hậu. Hai cha con vui mừng trở về quê nhà.

Cùng thời gian đó, có một nướng láng giềng lăm le muốn chiếm bờ cõi nước ta. Để dò xem bên ta có nhân tài hay không, họ sai sứ giả đưa sang một cái vỏ ốc vặn rất dài, rộng hai đầu, đố làm sao xâu một sởi chỉ mảnh xuyên qua đường ruột ốc.

Câu hỏi của sứ thần nước bạn đã làm đau đầu nhức óc cả vua tôi trong triều. Không trả lời được câu đố oái ăm tức là tỏ ra thua kém và thừa nhận sự khuất phục của mình đối vơi nước láng giềng. Các đại thần đều vò đầu suy nghĩ. Có người dùng miệng hút, có người lấy sáp bôi vào sợi chỉ cho cứng để dễ xâu... Nhưng tất cả đều vô hiệu. Bao nhiêu nhà thông thái, bao nhiêu trạng nguyên được triệu vào đều lắc đầu bó tay. Không tìm ra cách giải quyết nhà vua bèn sai người trở về quê em bé để xem em bé có sáng kiến gì không. Khi viên quan tìm đến nơi hai cha con và trình bày câu đố mà sứ thần đang thách thức vua quan trong triều. Em bé nghe xong thì cười một tiếng thật lớn rồi hát rằng:

Tang tình tang, tình tính tang

Bắt con kiến càng buộc chỉ ngang lưng

Bên thời lấy giấy mà bưng

Bên thời bôi mỡ kiến mừng kiến sang

Tang, tình tang...

Em bé bào thêm:

- Cứ theo cách đó là xâu được ngay!

Viên quan mừng rỡ vội trở về tâu vua. Vua và các triều thần nghe nói rất vui mừng, mọi người vơi đi những lo toan trong bụng. Quả nhiên con kiến càng đã xâu được sởi chỉ xuyên qua đường ruột ốc hộ cho nhà vua trước sự thán phục của sứ giả láng giềng.Thế là, em bé được vua ban làm Trạng Nguyên và được vua cho dinh thự ở một bên hoàng cung để vua tiện hỏi han.

Người Việt chúng ta có rất nhiều người thông minh như vậy đấy. Có những người thông minh do bẩm sinh, có những người do khổ luyện và thành tài. Người có trí thông minh sẽ giải quyết vấn đề dễ dàng và nhanh chóng, đem lại lợi ích cho xã hội. Câu chuyện em bé thông minh như là một lời nhắc nhở mà ông cha ta muốn nhắc nhở đến con cháu, trí thông minh rất cần thiết trong xã hội, người có trí thông minh mà có lòng lương thiện sẽ giúp cho đất nước ngày càng giàu đẹp. Vì vậy chúng ta cần rèn luyện cả đức cả tài để trở thành người có ích. Chúng ta không có sự thông minh do trời phú giống em bé trong truyện thì chúng ta có thể học tập và rèn luyện, giỏi mọi việc thì ta sẽ làm chủ trong cuộc sống, mọi người sẽ tự tìm đến với ta.

tập 2 nà mọi ngườiHãy tìm cách để bạn cảm thấy hạnh phúc Ai trong chúng ta cũng biết rằng những người hạnh phúc và những người không cảm thấy hạnh phúc lúc mới sinh ra đều như nhau. Tuy nhiên, trong cuộc sống cả hai nhóm người này lại hành động khác nhau để tạo ra - cũng như để củng cố tiếp tục tình trạng của mình. Những người hạnh phúc luôn suy nghĩ tích cực, lạc quan, tìm...
Đọc tiếp

tập 2 nà mọi người

Hãy tìm cách để bạn cảm thấy hạnh phúc 

Ai trong chúng ta cũng biết rằng những người hạnh phúc và những người không cảm thấy hạnh phúc lúc mới sinh ra đều như nhau. Tuy nhiên, trong cuộc sống cả hai nhóm người này lại hành động khác nhau để tạo ra - cũng như để củng cố tiếp tục tình trạng của mình. Những người hạnh phúc luôn suy nghĩ tích cực, lạc quan, tìm kiếm điều mới và làm những việc giúp họ cảm thấy vui vẻ, còn những người không cảm thấy hạnh phúc thì lại tiếp tục cố thủ trong suy nghĩ, định kiến hay làm những chuyện khiến họ ngày càng thất bại và cảm thấy phiền muộn hơn. 

Dấu hiệu đầu tiên chứng tỏ một người đang hướng đến sự hoàn thiện hay một doanh nghiệp đang phát triển vững mạnh là gì? Trước tiên họ phải xác định rõ mục tiêu cụ thể trong cuộc sống hay một chiến lược kinh doanh đúng đắn rồi sau đó, lập ra chiến lược để hoàn thành mục tiêu đã đặt ra. Điều đó còn tùy thuộc vào quan điểm của mỗi người hay của người đứng đầu công ty. 

Sự thực này hoàn toàn có thể áp dụng cho cuộc sống thường nhật của bạn. Trước tiên, hãy xác định xem bạn thật sự muốn gì, và sau khi gạt bỏ tất cả những điều không đáng quan tâm, bạn hãy cố gắng hết sức để thực hiện những gì bạn cho là cần thiết. 

Thật buồn cười là trẻ thơ lại biết rõ chúng muốn gì và làm thế nào để có được những gì chúng muốn. Bất cứ đứa trẻ nào cũng biết rằng nếu cố vòi vĩnh, thì cuối cùng chúng sẽ được ăn kem và nếu gây ồn ào, chúng sẽ bị la mắng. Bọn trẻ biết rằng luôn phải tuân theo một số nguyên tắc nhất định nhưng chúng vẫn có thể nghĩ ra cách nào đó để đạt được những gì mình muốn. 

Việc tìm kiếm hạnh phúc của người lớn cũng giống như việc đứa bé cố gắng có được cây kem vậy. Bạn cần phải xác định rõ bạn quan tâm đến điều gì, điều gì làm bạn hạnh phúc và điều gì khiến bạn muộn phiền. Chỉ bằng cách ấy, bạn mới có thể tìm ra con đường đến với hạnh phúc cho chính mình. 

Tất nhiên không phải tất cả những người hạnh phúc đều luôn gặt hái thành công, và người bất hạnh lúc nào cũng gặp thất bại. Thực tế cho thấy rằng người hạnh phúc và người bất hạnh có cảm nhận và kinh nghiệm sống khá giống nhau. 

Điều khác biệt là đa số những người bất hạnh thường bi quan và thường dùng gấp đôi quỹ thời gian để tự dằn vặt, nuối tiếc về những biến cố, buồn phiền về những sai lầm hoặc thất vọng đã qua trong cuộc sống. Đôi khi họ còn thi vị hóa nỗi buồn, hay nói một cách khác, họ không dám dũng cảm từ bỏ nỗi đau mà muốn mang theo nó suốt đời với những lý giải mà theo họ là có lý. 

Ngược lại, những người hạnh phúc lại luôn có cách nhìn tích cực, có khuynh hướng đi tìm cái mới và tin tưởng vào những tia hy vọng có thể thắp sáng lên tương lai và ngày mai của họ cho dù có thể họ đã từng có một quá khứ đau buồn hay một hiện tại bấp bênh. 

0