viết đoạn văn ngắn doàn trong trái tim em (dưới 1000 từ)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em tham khảo:
Tôi yêu ngôi trường, ngôi trường thân thuộc, ngôi trường giản dị mà mộc mạc chất phác, luôn dang rộng cánh tay ôm ấp những cô cậu học trò vào lòng. Ngôi trường thật đẹp. Từ cánh cổng trước luôn rộng mở đón trào học sinh, đến bác bảo vệ già, và cả đến những nhóm bạn trẻ cùng chia sẻ vui buồn,… là bao kí ức, bao kỉ niệm. Ngôi trường chính là dòng sông tri thức, mà trên đó các thầy cô giáo đang tận tụy, cần mẫn ngày đêm lái con đò về đích – nơi mà nó thuộc về. Có lẽ chính vì vậy mà các thế hệ học sinh luôn dành cho ngôi trường những tình cảm dạt dào, những tình cảm khó phai để rồi bước qua cánh cổng trường, lòng ai cũng đầy sự lưu luyến, bồn chồn mà không dám quay lại. Trong con tim luôn im đậm những ngày còn vui buồn bên bạn bè, những lúc được nghe những lời giảng sâu lắng của các thầy cô, cho đến những mùa hoa phượng nở rực cháy sân trường, từng bông hoa như từng tấm lòng của học sinh, thật sâu sắc. Dù có rời xa quê hương, xa đất nước, nhưng trong trái tim ta luôn còn hình bóng ngôi trường, vẫn thân, vẫn trầm ấm như ngày nào.
Từ trái nghĩa: già >< trẻ
Từ đồng nghĩa: thân thuôc = quen
Xuân đã về trên mảnh đất thân thương, đất trời chuyển mình, khoác lên người bộ áo mới ấm áp đến kì diệu.Trên trời xanh thoáng đãng ,cánh én trao liệng từ phương Nam về như đang múa vũ điệu mùa xuân. Trong không gian vương chút mùi ẩm ướt của đất, giăng mắc khắp vạn vật làn mưa bụi đặc trưng của mùa. Mưa phủ lên những ngọn cỏ xanh mướt, đọng lại những giọt nước long lanh trong suốt như viên pha lê trên lộc non xanh biếc. Xuân sang muôn vàn bông hoa nở rộ, người ta nói mùa xuân là mùa sinh sôi nảy nở. Mùa đông qua cây trút lá, mùa xuân về thiên nhiên khoác màu áo mới, những cành cây bắt đầu đâm trồi nảy lộc ,mầm xuân hé mở chào đón một cuộc sống mới. không chỉ có những tán cây phủ lộc xanh, mà sau những ngày đông lạnh giá, những bông hoa xuân cũng trở nên tươi sắc biết bao. Những nụ hồng xinh xắn chớm nở đua nhau khoe sắc với bông cúc vàng và nàng đào duyên dáng. Ngày xuân ấy, đi đâu cũng tràn ngập nhựa sống, tất cả những tô sắc điểm hương cho cuộc đời. Quả là nàng tiên mùa xuân đang ban phát những phép màu cho vạn vật trần gian
Buổi sáng không khí trong lành, mát mẻ. Ông mặt trời còn ngái ngủ nên ánh sáng không gay gắt mà dịu dàng, ấm áp. Chị gió đi chơi sớm tạt ngang qua cách đồng mát rượi . Những giọt sương còn đọng lại trên nhánh lúa nhìn long lanh như ngọc bích. Cái cảm giác đầu tiên tôi cảm nhận được là mùi lúa chín thơm ngọt ngào làm tôi sảng khoái hẳn. Đứng từ đây nhìn ra xa thấy lúa đến tận chân trời. Lúa trải dài mênh mông như tấm thảm lụa vàng. Những thửa ruộng nối tiếp nhau, càng xa thì càng không thấy bờ đâu nữa. Nằm giữa cánh đồng là những con kênh dẫn nước. Con kênh khi nào bụng cũng căng đầy, dẫn tháo nước đều đặn cho cánh đồng. Từ xa, trông chúng như sợi chỉ màu mềm mại tô điểm thêm cho tấm thảm lụa. Mùa này chắc sẽ bội thu vì những bông lúa nặng trĩu hạt. Bông lúa, hạt nào hạt nấy căng tròn, mình chắc mẩy. Đó là thành quả của bao ngày tháng chăm sóc, trông mong của các bác nông dân vì thế lúa cũng không muốn phụ lòng người.
Nhà em có một khu vườn nhỏ ở đó bố em trồng rất nhiều các loại rau củ quả giàu dinh dưỡng. Trong đó, em thích nhất là cây rau bắp cải. Những cây bắp cải non thì bé bé, tròn trĩnh trông thật đáng yêu. Còn những cây lớn hơn sẽ được bao phủ bởi các lớp lá già màu xanh thẫm nở bung ra như muốn bảo vệ cho lớp lá non cuộn chặt ở bên trong. Không chỉ có bắp cải xanh, bố em cũng trồng thêm được một khóm bắp cải tím, loại này không khác bắp cải bình thường là mấy. Chúng vẫn là loài cây thân thảo có thân to và cứng, nhưng chúng sẽ có màu tím và khi ăn thì mang vị dịu ngọt hơn. Em rất thích ăn bắp cải vì nó không chỉ ngon, ngọt mà còn cung cấp cho chúng ta rất nhiều dinh dưỡng có ích cho cơ thể.
Tham khảo :
Em không thể nào quên cuộc họp căng thẳng ở lớp em hôm nay. Cô giáo chống tay vào bàn và đang vô cùng tức giận do lớp đã không học bài cũ để bị phê bình nghiêm trọng. Chúng em đã hội họp trước để tìm hướng đi nhưng xem chừng mọi thứ có vẻ mịt mù vì cô đang buồn lắm. Quả thực, không thể vui được khi mọi thứ đều bao trùm màu đen. Lớp em đã liên tiếp bị giờ trung bình nhiều tuần nay. Em cũng thấy sợ hãi khi nhìn đến cô. Áp lực về việc dạy lại công thêm làm chủ nhiệm của một lớp nghịch ngợm khiến cô giáo luôn trong trạng thái căng thẳng. Trông cô hom nay mệt mỏi hơn mọi hôm. Ai cũng lo lắng cho thành tích của lớp. Nhưng sự việc đã qua rồi và càng nhớ thì càng thêm thấy có lỗi. Bàn lên bàn xuống chúng em vẫn không ra được phương án. Mấy đứa bảo nhau lại xin lỗi cô. Nhưng xin lỗi suốt rồi mà lớp vẫn không thay đổi. Câu chuyện chủ nhiệm áp lực và học sinh luôn là câu chuyện buồn thảm như vậy.
từ đồng nghĩa: căng thẳng- mệt mỏi, lo lắng- sợ hãi.
từ trái nghĩa: vui- buồn, quên- nhớ
Tham khảo
Nhà thơ Xuân Diệu đã từng viết: “Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật/ Không cho dài thời trẻ của nhân gian”, thật vậy, thời gian luôn luân hồi theo bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông nhưng tuổi trẻ qua đi sẽ không bao giờ trở lại. Khi bạn trẻ trung, mạnh mẽ và khỏe mạnh cả cuộc đời bạn sẽ trải rộng phía trước vậy nên hãy sống hết mình để khi ngoảnh đầu quay lại không phải thấy hối hận, hay tiếc nuối. Thấm thoắt đã 9 năm trôi qua, ngần ấy thời gian đứng trong hàng ngũ của Đoàn TNCS Hồ Chí Minh giờ nhìn lại, tôi luôn tự hỏi bản thân đã cống hiến được những gì, những gì mình chưa thực hiện, và những gì mình phải làm để đúng với nhiệt huyết tuổi trẻ, với tinh thần của một đoàn viên.
Băn khoăn trên chưa biết phải trả lời như thế nào nhưng điều đầu tiên tôi muốn khẳng định đó là kể từ khi gia nhập tổ chức Đoàn tôi nhận được rất nhiều điều tốt đẹp và bổ ích. Từ những buổi sinh hoạt đến những hoạt động, phong trào đã giúp tôi không còn nhút nhát, e sợ nữa mà trở nên mạnh dạn, tự tin. Cũng nhờ tham gia công tác Đoàn và phong trào thanh niên mà tôi được trải nghiệm thực tế, có những kiến thức, kỹ năng mềm cho cuộc sống, tôi tự tin giao tiếp, chủ động tham gia, tổ chức những hoạt động phong trào sôi nổi ở trường, ở chi đoàn xã nơi mình sinh sống. Có thể nói hoạt động Đoàn tạo cho tôi động lực để tiến lên và có đủ bản lĩnh để vượt qua mọi hoàn cảnh.
Là một người con của quê hương Vĩnh Linh lũy thép anh hùng, tôi thấy tự hào vì đó là vùng đất sinh ra những con người hào kiệt, những đoàn viên ưu tú trải qua bao nhiêu thế hệ nhuốm máu anh hùng làm nên lịch sử. Và bây giờ, đến với Cồn Cỏ, qua bao nhiêu tháng ngày chung sống tôi cũng có chung một nhận định ấy. Sự trường tồn và phát triển của hòn đảo nhỏ ngày hôm nay phần lớn được gây dựng từ bàn tay vững chải, sinh mạng quý giá của lớp lớp đoàn viên thanh niên. Họ đã bỏ lại cả một quảng đời thanh xuân, tình yêu đôi lứa để cống hiến vì chủ quyền thiêng liêng của biển đảo, một góc của bầu trời Tổ quốc. Có lẽ ai sinh ra rồi cũng có sứ mệnh của riêng mình và sự để lại dấu ấn là tùy theo cách, theo lựa chọn của mỗi người. Cá nhân tôi rất muốn đặt lại một dấu chân của tuổi trẻ, của sự nhiệt huyết ngay trên chính mãnh đất này. Tại đây tôi đã tham gia một số phong trào do huyện đoàn tổ chức và thấy được rằng công tác Đoàn và phong trào thanh niên ở đây rất sôi nổi thu hút được nhiều đoàn viên thanh niên tham gia. Nơi đảo xa, ý thức trách nhiệm của Đoàn viên lại càng tăng thêm, mọi người hăng hái hoạt động với tinh thần: “ Tuổi trẻ Cồn Cỏ Tiên phong – Gương mẫu – Đoàn kết – Sáng tạo”. Hoạt động gần đây nhất của chúng tôi là tham gia dọn về sinh làm sạch môi trường, tô thêm màu xanh của nước biển. Đặc biệt là các anh chị em đoàn viên tích cực, hào hứng trong việc chuẩn bị cho ngày Đại hội Đoàn thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh huyện đảo Cồn Cỏ nhiệm kỳ 2017-2022. Sự thành công của Đại hội là niềm vui, là khởi nguồn cho ý chí trong mỗi chúng tôi. Tôi hi vọng rằng sau Đại hội Huyện đoàn sẽ có nhiều hoạt động hơn nữa để chúng tôi được tham gia, để ngọn lửa tình nguyện đang rực cháy trong trái tim của mỗi Đoàn viên thanh niên được hiện hữu qua từng hành động thiết thực, qua những việc làm sáng tạo, có hiệu quả cho biển đảo quê hương.
Phải chăng, tình yêu nhiệt huyết của tuổi trẻ sẽ luôn được cho đi và nhận lại thật đẹp, thật ý nghĩa và những giây phút đó đã khiến tôi cảm thấy vô cùng tự hào vì trên vai mình khoác lên màu áo xanh tình nguyện. Dưới sự dẫn dắt của Đoàn TNCS Hồ Chí Minh, tôi tin rằng bản thân mình sẽ là một cá nhân có phẩm chất và năng lực toàn diện, đóng góp công sức nhỏ bé của mình trong sự nghiệp làm giàu đẹp cho quê hương Cồn Cỏ thân yêu.