viêts đoạn văn từ 6 đến 8 dòng kể lại một tấm gương biết tôn trọng tài sản mà em biết
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Nguyễn Viết Sinh là anh hùng Trương Sơn, Người đã 6 năm gùi hàng trên chặng đường dài gần bằng vòng quanh trái đất. Trung bình, mỗi chuyến gùi hàng, một người lính có sức khỏe tốt chỉ gùi được 30-35 kg nhưng Nguyễn Viết Sinh có thể gùi được 40-45 kg. Có thời điểm sức khỏe tốt nhất, ông có thể gùi tới 75 kg trong mỗi chuyến đi.
Cứ mỗi mùa hè đến, Chúng tôi - những người giáo viên trẻ lại xung phong lên trên vùng núi Hà Giang để dậy học, thay cho các giao viên trên này để về quê thăm gia đình. Bản Tờ O nằm trên một cao nguyên đá dốc dếch, cả bản chỉ có mấy chục hộ. Ngôi trường nằm ở ngay đầu con đường vào bản. Nhìn tưởng như một ngôi nhà cấp 4, có tuổi đời khoảng 50 năm ở dưới xuôi vậy. Bên trong, trang thiết bị còn thô sơ hơn cả vẻ ngoài của nó. Bàn ghế không còn cái nào lành lặn, bảng thì đã tróc hết từng lớp sơn, phải dùng những lõi thỏi pin quét lên, viết không ăn phấn. Mái nhà thì chả khác nào bầu trời, thủng lỗ chỗ. Điều kiện khó khăn là thế, mà những người giáo viên ở trên đây vẫn cố gắng dậy học, họ vẫn đi vận động từng nhà một cho con em đi học, không lúc nào họ ca thán nửa lời.Họ luôn cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao, luôn phấn đấu vì một vùng cao có chư. Nghĩ đến đây tôi lại thấy thật đáng khâm phục họ. Là người giáo viên, tôi hứa mình phải thật cố gắng hơn nữa, để có thể san sẻ bớt phần nào những khó khăn của người giáo viên vùng cao.
Chuyển từ Tiểu học sang Trung học cơ sở quả là một thử thách lớn đối với nhiều học sinh lớp 6 trong đó có cả tôi: thầy cô mới, bạn mới, chương trình học mới, phương pháp học mới,… Tôi đã gặp biết bao khó khăn và rắc rối. Nhưng tôi may mắn vì có những người bạn tốt, các bạn đã giúp đỡ tôi rất nhiệt tình để tôi thích nghi với môi trường mới. Quỳnh Anh là một người bạn tốt như thế của tôi. Quỳnh Anh có thân hình cân đối, có vầng trán cao và rộng. Quỳnh Anh học giỏi đều các môn, đặc biệt là môn Toán và môn Ngữ Văn. Các thầy cô đều rất quý Quỳnh Anh. Dù học giỏi nhất lớp nhưng Quỳnh Anh không bao giờ tỏ ra kiêu ngạo mà bạn luôn chan hoà, sẵn sàng giúp đỡ bạn bè. Vì thế, trong lớp ai cũng quý mến bạn. Trái ngược hẳn với Quỳnh Anh, tôi là một học sinh học yếu lại rất hậu đậu. Hôm nào đi học, tôi cũng quên không sách thì vở, bài tập chẳng bao giờ làm được đầy đủ. Cả lớp thường gọi tôi là Nô-bi-ta một cách đầy chế giễu. Các bạn trong lớp chẳng ai thích chơi với tôi cả. Chỉ có Quỳnh Anh là thường xuyên quan tâm, nhắc nhở tôi chép bài và làm bài. Nhưng vì mặc cảm, tôi thường né tránh sự giúp đỡ của Quỳnh Anh. Chỉ từ khi cô phân công Quỳnh Anh kèm cặp tôi trong học tập thì tôi có trốn cũng không được. Sáng nào đến lớp, bạn ấy cũng kiểm tra bài học và bài làm của tôi. Nếu tôi không làm hoặc không học bài đầy đủ thì bạn ấy sẽ báo cáo với cô giáo chủ nhiệm. Và đương nhiên, cô sẽ gọi điện về báo cho bố mẹ và tôi sẽ bị ăn đòn. Những buổi chiều không phải đi học, Quỳnh Anh lại dến nhà tôi để giảng bài cho tôi. Những phần tôi không hiểu, bạn đều kiên nhẫn giảng đi giảng lại cho đến khi tôi hiểu mới thôi. Dù phải giảng nhiều lần nhưng không bao giờ Quỳnh Anh cáu gắt, quát mắng tôi. Nhờ sự giúp đỡ của bạn ấy, điểm số của tôi dần dần nhích lên. Tôi không còn sợ mỗi khi bị thầy cô giáo gọi đến tên. Các bạn ở trong lớp cũng không còn xì xào, chế giễu mỗi khi tôi lên bảng. Thỉnh thoảng, tôi còn được thầy cô khen trong học tập. Từ việc khó chịu với sự quản lí của Quỳnh Anh, tôi càng ngày càng hiểu và cảm mến bạn. Khi việc học tập của tôi có tiến bộ, thầy giáo lại tiếp tục phân công bạn ấy giúp đỡ một số bạn khác trong lớp. Với ai, Quỳnh Anh cũng nhiệt tình hết sức và nhờ đó, sức học của các bạn tiến bộ trông thấy. Cả lớp tôi ai cũng phục bạn, mọi người hăng hái học tập, thi đua lẫn nhau. Phong trào học tập của lớp sôi nổi hẳn lên. Quỳnh thực sự là một tấm gương tốt cả về học tập và tinh thần giúp đỡ bạn bè. Tôi tự hứa với mình phải học tập thật tốt để không phụ công Lan đã giúp đỡ tôi.
Nhân vật Thạch Sanh là một người có phẩm chất vô cùng tốt bụng, thật thà và dũng cảm. Thạch Sanh có tài năng vô địch, chàng có lòng nhân hậu, cao thượng và cũng yêu chuộng hòa bình. Thạch Sanh luôn nhận việc khó khăn, chẳng hạn việc thay Lý Thông đến canh gác miếu thờ - đây là một cú lừa mà Lý Thông muốn Thạch Sanh thay hắn vào chỗ chết. Nhưng nhờ sự dũng cảm và sức mạnh mà chàng đã giết chằn tinh cứu giúp dân lành. Sau đó Thạch Sanh giết đại bàng cứu công chúa nhưng bị Lý Thông lấy đá lấp hang và đổ oan hại chàng nhưng Thạch Sanh vẫn minh oan cho mình. Chàng dẹp được 18 chư hầu bằng tiếng đàn và niêu cơm của hòa bình, thân thiện mà không cần dùng đến vũ khí. Câu chuyện "Thạch Sanh" để lại cho người đọc ấn tượng sâu sắc và tư tưởng yêu chuộng hòa bình của ông cha ta, không muốn chiến tranh chết chóc.
Thạch Sanh là tràng trai cao , đẹp zai , đánh bại đại bàng siu to khổng lồ và cíu công chúa . Vậy Thạch Sang được cưới công chúa
Hết :)
nguyễn thắng tùng bị hâm à, hỏi viết văn chứ ai hỏi giáo án đâu
nếu | mà | là | giáo | án |
thì | tôi | cũng | biết | sẵn |
dù | sao | cũng | rất | cảm |
ơn | bạn | lần | sau | có |
gì | đọc | kĩ | đề | nha |
Mỗi con người chúng ta đều phải biết tôn trọng tài sản của người khác , một tấm gương sáng mà tôi biết là A - một học sinh nghèo khó ở trường tôi . Có một lần , A bị rơi mất tiền đóng học , em ấy cảm thấy vô cùng thất vọng về bản thân , bởi đó là số tiền mà gia đình em đã tích góp bao nhiêu lâu mới có được . Đang ủ rũ ngồi khóc trên ghế đá , A đã nhìn thấy tiền của ai đó đánh rơi trên sân trường , em ấy đã nhặt lên rồi ngay lập tức bước về phòng cô giáo . Một số bạn nhìn thấy , ngỡ là A lấy tiền đó để đóng học phí nên đã chạy theo . Khi thấy A đưa tiền cho cô giáo , mấy đứa thi nhau hét toáng lên :"Cô ơi nó nói dối ! Đây không phải tiền của nó đâu !" Cô giáo giật mình quay lại , bước tới chỗ đám bạn để nói gì đó . Thì ra A đến gặp cô để đưa cô số tiền đem trả cho ng mất . Cả bọn ngơ ngác, xấu hổ, lúng túng không biết lm thế nào . Để chuộc lỗi , cả lớp đã quyên góp tiền đóng học cho A, A rất vui và cảm động . Thế nhưng mấy ngày sau , tôi lại thấy A bán kẹo ở trước một cổng trường tiểu học, hóa ra A không muốn lấy không tiền của lớp nên đã đi làm để kiếm thêm nộp vào quỹ lớp , "dù sao cũng tại tớ k cẩn thận"-A nói . A đúng là một tấm gương biết tôn trọng tài sản của người khác , xứng đáng để mọi người học tập .